• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Thần Tử Hoang Cổ (2 Viewers)

  • Chương 831-835

Chương 831

Những xà nhân tộc bình thường ở xung quanh dường như không có chút lực phản kháng, trực tiếp ngất đi.

Ngay cả những trưởng lão xà nhân tộc cấp bậc Thánh Nhân, cũng lần lượt rơi vào mộng ảo, không có cách nào thoát ra.

Thậm chí Đại Thánh, Thánh Chủ đều bị ảnh hưởng.

Thanh Xà Đại Tướng cũng giống như rơi vào trong một loại mộng ảo nào đó.

“Lực lượng thật mạnh, đây là… đạo Mộng Hoan.”

Ánh mắt của Nữ Vương Mỹ Đỗ Sa lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Bởi vì nàng ta phát hiện cho dù là tu vi Chuẩn chí tôn của nàng ta vậy mà cũng thấp thoáng rơi vào một loại mộng ảo nào đó.

Thái Âm Ngọc Thố càng không chịu nổi, trên khuôn mặt nhỏ trắng trẻo hiện ra nụ cười hồn nhiên ngây dại.

“Cà rốt, nhiều cà rốt quá, tất cả đều là cà rốt, ta đến tinh cầu cà rốt rồi phải không?”

Thái Âm Ngọc Thố ngu ngốc cười ha ha, biểu tình giống như đang gặm cà rốt, thực ra là đang gặm tay của mình.

Ở đây, người duy nhất hoàn toàn không chịu ảnh hưởng chính là Quân Tiêu Dao.

Nguyên thần chi lực của Quân Tiêu Dao cực kỳ mạnh mẽ, còn tu luyện Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp, Tam Giới Tiên Kinh,… Nguyên thần cũng là Tam Thế Nguyên Thần đỉnh cấp nhất.

Loại đạo Mộng Hoan này không có cách nào ảnh hưởng đến hắn.

“Không hổ là Thiên Mông Mê Điệp, tương truyền Thiên Mộng Mê Diệp thời kỳ thành thục nếu như vẫy cánh, sinh linh của một viên sinh mệnh cổ tinh đều sẽ rơi vào trong mộng cảnh, không có cách nào thoát ra.”

Quân Tiêu Dao cũng lộ ra một tia tán thưởng.

Song chốt lát, hư ảnh Thiên Mộng Mê Điệp giữa không trung tan biến.

Tất cả xà nhân tộc đang rơi vào mộng ảo cũng lần lượt tỉnh lại, ánh mắt ngỡ ngàng.

“Xảy ra chuyện gì, ta cảm thấy mơ một giấc mơ rất dài…”

“Cảm giác dường như đã qua 100 năm …”

Thái Âm Ngọc Thố cũng tỉnh lại, phát ra tiếng đau đớn: “A, tay của ta…”

Thái Âm Ngọc Thố trong mơ nhầm tưởng cánh tay trắng như tuyết của bản thân là cà rốt, gặm đến nỗi đỏ ửng, sưng phồng lên.

Ở nơi xa, cửa cung điện bị đẩy ra.

Một vị nữ tử tuyệt mỹ, thân thể thướt tha, nhan sắc hoàn mỹ hiện thân.

Váy hồng phấp phới, tóc xanh như thác, da trắng hơn tuyết, đôi chân thon dài.

Có lẽ bởi vì triệt để thức tỉnh huyết mạnh, Nhan Như Mộng càng có thêm mấy phần khí chất huyền ảo mơ hồ.

Nhìn giống như là tiên tử trong mộng, tuyệt lệ động lòng người.

Nhan Như Mộng uốn eo, đạp liên bộ đến phía trước Quân Tiêu Dao,

Cơ thể nàng ra ẩn hiện tiên khí.

Đó là tiên khí do đạo Mộng Hoan ngưng kết.

“Sao thế, người ta đẹp quá, nhìn ngẩn người rồi à?” Nhan Như Mộng khẽ cười, bàn tay lắc lắc trước mắt Quân Tiêu Dao.

Sau khi thức tỉnh nàng ta còn đẹp hơn trước kia.

Đôi môi đỏ mọng, hàm răng trắng sáng, cổ nhỏ nhắn, nhan sắc như hoa, nhất tiếu khuynh thành, mê lực vô cùng.

Nàng ta còn tưởng rằng Quân Tiêu Dao vẫn lạnh nhạt với nàng ta như trước kia.

Kết quả Quân Tiêu Dao lại khẽ gật đầu nói: “Đúng là rất đẹp.”

Điều này làm cho gò má của Nhan Như Mộng đỏ ửng.

“Đắc ý rồi, lại còn có loại cảm giác bị tán tỉnh…” Nhan Như Mộng cắn môi, đôi mắt long lanh.

Song khiến nàng ta ngoài ý muốn là, nàng ta vốn cho rằng bản thân sau khi thức tỉnh huyết mạch của Thiên Mộng Mê Điệp, khoảng cách của nàng ta và Quân Tiêu Dao sẽ không còn lớn nữa.

Kết quả, nàng ta nhìn thấy tiên mang bảo phủ xung quanh Quân Tiêu Dao, khí chất càng thêm thâm sâu khó lường.

“Đúng là một quái vật, tu luyện thế nào mới có thể đuổi kịp ngươi.” Nhan Như Mộng giận dữ nói, có chút bất lực.

Quân Tiêu Dao cười trừ, chuyển chủ đề nói: “Đúng rồi, nàng không phải nói nếu như có thể giúp đỡ nàng thức tỉnh huyết mạch, nàng sẽ gia nhập Quân Đế Đình sao, bây giờ không phải nên thực hiện lời hứa rồi à?”

Trước kia Nhan Như Mộng tuy là cơ thể yêu hoàng, nhưng không làm Quân Tiêu Dao có hứng thú quá lớn.

Bây giờ Nhan Như Mộng không như trước nữa, có tư cách để hắn lôi kéo.

Nhan Như Mộng nghe được lời này, nở nụ cười tươi tắn nói: “Được, song ta cần bên dưới cơ thể ngươi…không, là làm việc dưới quyền của ngươi.”

“Có thể, chỉ cần nàng có thể theo kịp tiết tấu của ta.” Quân Tiêu Dao nói.

“Có lẽ… có thể theo kịp đi, chỉ cần tiết tấu của ngươi đừng quá mạnh mẽ, làm cho người ta không chịu nổi là được.” Nhan Như Mộng yếu đuối nói.

Một bên, Thái Âm Ngọc Thổ chớp chớp đôi mắt to đỏ của bản thân.

Ta còn là một đứa trẻ, ta không nghe hiểu cái gì cả.

Sau khi Quân Tiêu Dao và Nhan Như Mộng thuận lợi đột phá, bọn hắn cũng chuẩn bị dời đi.

Sau khi biết được Quân Tiêu Dao sắp phải rời đi, tất cả xà nhân tộc đều có chút không nỡ.

Nữ vương Mỹ Đỗ Sa và Bích Lăng càng khó chịu trong lòng, có chút mất mát.

“Các ngươi trước tiên đợi ở Thiên Minh Cổ Tinh, đợi ta đi xong Chung Cực Cổ Lộ sẽ phái người chuyển các ngươi đến Hoang Thiên Tiên Vực gia nhập Quân Đế Đình.” Quân Tiêu Dao nói.

“Đa tạ chủ nhân, đại ân của chủ nhân toàn thể xà nhân tộc cũng ta vĩnh viễn không quên.” Nữ vương Mỹ Đỗ Sa nói.

Đôi mắt mỹ lệ của cô ta cũng lộ ra sự luyến tiếc.

Trước kia Mỹ Đỗ Sa cho rằng, e là cả đời của bản thân đều sẽ cống hiến cho xà nhân tộc.

Loại tình cảm cá nhân này cô ra đều chưa từng nghĩ qua.

Nữ vương Mỹ Đỗ Sa cũng không cho rằng có bất kỳ một người khác giới nào sẽ khiến cô ta kinh động.

Nhưng hiện tại, nhìn Quân Tiêu Dao tuấn tú như thiên nhân, khí chất như chư tiên trước mặt.

Cô ta thừa nhận, cô ta đã động lòng rồi.

Nhưng nữ vương Mỹ Đỗ Sa cũng rõ ràng, cô ta chỉ cần có thể làm thuộc hạ của Quân Tiêu Dao là đủ rồi.

Về sau cả đời của cô ta, không chỉ cống hiến cho xà nhân tộc, còn phải cống hiến cho Quân Tiêu Dao.

Ba người Quân Tiêu Dao, Thái Âm Ngọc Thố và Nhan Như Mộng rời đi.

Bọn họ điều khiển phi thuyền tinh không, tạt qua hư không.

Trên một vào cổ tinh trên đường đi thỉnh thoảng có thể gặp được truyền thống trận.

Điều này có thể giảm bớt thời gian đi đường của bọn họ.

Rất nhanh, thời gian nửa năm đã qua đi.

Đám người Quân Tiêu Dao cả đường không có chút nguy hiểm nào.

Cho dù là Nhan Như Mộng đều có chút cạn lời.

Trước kia nàng ta một mình lang thang Chung Cực Cổ Lộc, đều vô cùng cẩn thận, từng bước đi qua, luôn gặp phải nguy hiểm.

Nhưng hiện tại, cùng đi cổ lộ với Quân Tiêu Dao quả thật giống như đang cưỡi ngựa xem hoa, đi ngắm cảnh vậy.

Hết chương 831.
Chương 832

Tất cả nguy cơ dọc đường đều bị Quân Tiêu Dao một tay san phẳng.

Đối với người khác mà nói, Chung Cực Cổ Lộ tràn đầy hung hiểm và tử vong. Đối với Quân Tiêu Dao mà nói lại đơn giản giống như đang đi chơi vậy.

Lúc này Nhan Như Mộng cũng hiểu ra, tại sao người bên cạnh Quân Tiêu Dao đều không đến tìm hắn.

Ở cùng với Quân Tiêu Dao, căn bản không có cảm giác lịch luyện mà tràn đầy cảm giác an toàn.

Mà trong loại huống vừa an toàn vừa vô vị này, đám người Quân Tiêu Dao cuối cùng cũng đến cửa thứ 15 của Chung Cực Cổ Lộ.

Bạo Loạn Tinh Hải!

Nhìn thấy một vùng biển tinh hà cuồn cuộn phía xa kia, dù là Quân Tiêu Dao cũng không nhịn được mà cảm thán kỳ cảnh trong vũ trụ này.

Cả vùng Bạo Loạn Tinh Hải nằm ngang trong vũ trụ, phạm vi vô cùng rộng lớn, giống như một đường phân chia thế giới vật, chia đôi Cổ Lộ.

Giống như đường phân chia hai giới Sở - Hán trong cờ tướng vậy.

Mà vùng Bạo Loạn Tinh Hải này, cũng tràn đầy tam giáo cửu lưu, các loại hỗn loạn.

“Căn cứ tin tức trước kia Thiên Nữ Diên truyền đến, cứ điểm Thập Tam Đại Đạo, nằm ở trong Bạo Loạn Tinh Hải, ở một nơi tên là Tội Ác Khanh.”

“Nơi đó tràn đầy hỗn loạn, là nơi tụ tập các loại trộm cướp, ác nhân, tu sĩ ma đạo.”

“Lần này, Thập Tam Đại Đạo đừng mơ thoát khỏi tay ta. ”

Ánh mắt của Quân Tiêu Dao thâm sâu nhìn về phía xa.

Thập Tam Đại Đạo của Cổ Lộ khiến người nghe tin đã sợ mất mật, trong miệng của Quân Tiêu Dao lại giống như loài giun dế tùy ý chấn sát.

Tinh hà mênh mông, cuồn cuộn trong vũ trụ.

Mở mắt nhìn xem, một vùng quang mang sáng chói giống như ngân hà lộng lẫy đang chảy xuống.

“Tiếp theo ngươi có kế hoạch gì?” Nhan Như Mộng một bên hỏi.

Quân Tiêu Dao cầm ra một chiếc mặt nạ, đeo lên mặt.

Đó là một chiếc mặt nạ quỷ, giống như khóc mà không khóc, giống như cười mà không cười, nhìn lên có chút buồn cười, vụng về, lại có chút dọa người.

Nhan Như Mộng nhìn thấy, có chút ngạc nhiên, sau đó phì cười.

“Đường đường là Thần tử Quân Gia, lại đeo một chiếc mặt nạ vụng về kỳ dị như này, giống như đồ chơi trẻ con, đây là muốn giả heo ăn thịt hổ à?”

Ngữ khí của Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói: “Năng lực tình báo của Thập Tam Đại Đạo không thấp, hơn nữa nơi này là một hang ổ cứ điểm của bọn chúng, e rằng cả Bạo Loạn Tinh Hải này đều có thám tử của bọn chúng.”

“Nếu như còn không kiêng dè như trước kia, sợ là vừa tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải, Thập Tam Đại Đạo sẽ biết tin ngay, như thế thì đánh rắn động cỏ rồi.”

“Ta không muốn đi một chuyến trắng tay.”

Nhan Như Ngọc thu lại nụ vười, cũng gật đầu.

Thập Tam Đại Đạo có liên quan đến dị vực, xác thực phải cần trọng.

Nếu như bọn họ gióng trống khua chiêng tiến vào, Thập Tam Đại Đạo sau khi nhận được tin tức e rằng sẽ lập tức rút lui.

Đến lúc đó tất cả nỗ lực đều hoang phí rồi.

Song, Nhan Như Mộng không biết Quân Tiêu Dao đeo lên mặt nạ quỷ này còn có một ý khác.

Trước kia hắn từ trong tin tức của Thiên Nữ Diên biết được.

Chu Tiên Đạo kia, cũng đeo một chiếc mặt nạ quỷ giống như này, có năng lực thôn phệ huyết mạch.

Điều này không khỏi làm Quân Tiêu Dao nhớ đến một vị.

Hư ảnh thiếu nữ mặt quỷ còn sót lại trong Thiên Đạo Lâu, nữ tử mặt quỷ hiển hoá trên Anh Linh Tế Đàn ở hạ giới.

Còn có Nữ Táng Hoàng đeo mặt nạ quỷ của Vạn Cổ Táng Thổ, mặt nạ quỷ còn sót lại trong Thanh Đồng Tiên Điện.

Bây giờ lại thêm một Chu Tiên Đạo cũng đeo mặt nạ quỷ.

Còn có Tổ chức Bỉ Ngạn, Dị Thành.

Tất cả những điều này đều giống như có một sợi dây liên kết với nhau.

Quan Tiêu Dao đeo lên mặt nạ quỷ này, cũng là muốn biết nếu như hắn thật sự gặp được vị Chu Tiên Đạo kia.

Chu Tiên Đạo sẽ có phản ứng như thế nào?

“Được rồi, nàng cũng che giấu một chút đi, đẹp như vậy cũng quá huênh hoang rồi.” Quân Tiêu Dao nhìn Nhan Như Mộng đẹp không tỳ vết kia, lắc lắc đầu.

Dẫn theo một người đẹp như thế đi Bạo Loạn Tinh Hải, giống như một ngọn lửa giữa đêm tối, thu hút sự chủ ý của nhiều người.

“Hì hì, tuy biết ngươi không có ý gì khác, nhưng tại sao lại cảm thấy vui vẻ như vậy chứ?” Nhan Như Mộng xinh đẹp cười.

Được nam tử bình thường khen thưởng nàng ta sẽ không có bất kỳ cảm giác nào.

Nhưng được Quân Tiêu Dao, loại nhân vật giống như thần tiên này khen thưởng, cho dù là Nhan Như Mộng cũng cảm thấy đủ vinh dự rồi, rất là vui vẻ.

Nàng ta lấy ra một chiếc khăn che mặt màu tréo đeo lên mặt, chỉ lộ ra đôi mắt.

Khăn che mặt không những không thể giảm bớt mị lực của nàng ta, ngược lại còn khiến vẻ đẹp của Nhan Như Mộng tăng lên vài phần hư ảo.

Sau khi chuẩn bị xong, ba người Quân Tiêu Dao tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải.

……

Bạo Loạn Tinh Hải, mênh mông bát ngát, thiên kiêu bình thường căn bản không dám một mình tiến vào sâu.

Hễ không cẩn thận sẽ bị cuốn vào dòng xoáy hư không, càng đen đủi hơn, còn có thể bị các sinh linh khủng bố như Thôn Tinh Cổ Thú thôn phệ.

Thông thường mà nói, thiên kiêu đều là kết bạn cùng đi, hoặc đi cùng với một vài thương đội đoàn thể.

Đám người Quân Tiêu Dao tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải hơn mười người, bọn họ gặp phải ba đợt đạo phỉ tinh không.

Xì xì!

Quân Tiêu Dao tiện tay điểm xuống, thân thể của một vị đạo phỉ cấp bậc Thánh Nhân phía trước tan vỡ hoá thành sương máu.

Mà ở một nơi khác trong tinh không, mấy vị thiên kiêu trẻ tuổi, sắc mặt ngơ ngác, ánh mắt không thể tin nổi nhìn về phía trước.

“Tiện tay diệt sát cường giả Thánh Nhân, đây là vị cấm kỵ thiên kiêu nào?”

“Trên mặt đeo mặt nạ, chẳng lẽ là cường giả thế hệ trước?”

Mấy vị thiên kiêu trẻ tuổi này kết bạn cùng đi, không nghĩ tới giữa đường lại gặp phải đạo phỉ tinh không.

Chính vào lúc bọn hắn đang tuyệt vọng thì nhìn thấy đám người Quân Tiêu Dao đi qua.

Những đạo phỉ kia không nhiều lời trực tiếp xuất thủ, kết quả lại bị Quân Tiêu Dao tiện tay giết chết.

“Nếu như đi cùng vị tiền bối này, chúng ta chắc chắn có thể an toàn đến được Cự Khuyết Thành.” Một vị thiên kiêu nữ giới trong mấy vị thiên kiêu này nói.

Bọn họ nhìn nhau, nhanh chóng tiến về phía trước đuổi theo đám người Quân Tiêu Dao sắp rời đi.

“Tiền bối, khoan đã.” Thiên kiêu nữ giới mở lời nói.

“Có chuyện gì?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt hỏi.

Hết chương 832.
Chương 833

Giọng nói ôn hoà này chớp mắt làm cho mấy vị thiên kiêu trẻ tuổi đều ngây người.

Không phải lão tiền bối?

Mấy người cùng nhìn nhau, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

Thế hệ trẻ tuổi có thể nhẹ nhàng diệt sát Thánh Nhân, cho dù là cấm kỵ thiên kiêu cũng không thể làm được.

Lẽ nào là… siêu cấp cấm kỵ!

Nghĩ đến loại khả năng này, trong thần sắc của mấy vị thiên kiêu càng mang theo sự cung kính và khiêm nhường.

Bọn họ tuy đều đến từ một vài thế lực lớn, nhưng ở trước mặt vị cường giả trẻ tuổi thần bí này lại không dám có chút bất kính nào.

“Vị công tử này, lẽ nào cũng là vì lệnh triệu tập của Vạn Tộc Thương Minh mới đến Cự Khuyết Thành sao?” Vị thiên kiêu nữ giới kia hành lễ xong hỏi dò.

“Vạn Tộc Thương Minh, lệnh triệu tập, là có ý gì?” Quân Tiêu Dao vuốt ve Thái Âm Ngọc Thố trong lòng, lạnh nhạt nói.

Nghe được lời này, ánh mắt của mấy bị thiên kiêu lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Một vị thiên kiêu khác nói: “Có lẽ công tử không biết, thực ra là vào khoảng thời gian trước nhị tiểu thư Hạ Gia của Vạn Tộc Thương Minh, Hạ Sơ Tinh bị đệ nhất tội thủ của Tội Ác Khanh bắt cóc.”

“Hiện tại Hạ Gia phát lệnh triệu tập, muốn chiêu mộ tu sĩ tập hợp ở Cự Khuyết thành, cùng nhau chinh phạt Tội Ác Khanh.”

“Nghe nói người nguyện ý gia nhập đều có thể nhận được một khoản thù lao hậu hĩnh.”

Nghe xong lời giải thích của thiên kiêu trẻ tuổi, dưới lớp mặt nạ, ánh mắt của Quân Tiêu Dao loé lên.

Đội ngũ triệu tập tiến về Tội Ác Khanh, đây không phải là thuận đường sao?

Hơn nữ Quân Tiêu Dao một mình tiến vào Tội Ác Khanh sẽ khó tránh phải va chạm, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Nếu như để Thập Tam đạo phỉ nhận ra trước, vật thì đám rắn động cỏ mất rồi.

Nhưng nếu như tiến vào cùng với đội ngũ, ngược lại có thể ẩn giấu thân phận, sau đó tìm được cứ điểm của Thập Tam đạo phỉ, trực tiếp dùng thủ đoạn lôi đình tiêu diệt.

“Chúng ta có thể đi xem thử.” Một bên, Nhan Như Mộng đeo khăn che mặt nói.

“Nữ tử đẹp quá…” Mấy vị thiên kiêu trẻ tuổi đều ngẩn người.

Trên mặt Nhan Như Mộng tuy có bị khăn che, nhưng đôi mắt, thân hình thướt tha, đôi chân thon dài của nàng.

Không cần phải đoán cũng biết nhất định là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.

Nhan Như Mộng mỉm cười, mấy vị thiên kiêu liền giống như rơi vào trong mộng ảo, có chút hoảng hốt.

“Được rồi, chúng ta đi thôi.” Quân Tiêu Dao nhẹ giọng nói.

Mấy vị thiên kiêu lúc này mới giật mình tỉnh lại, trên mặt mang theo sự lúng túng

Bọn họ tự nhiên không biết, Nhan Như Mộng sau khi thức tỉnh huyết mạch của Thiên Mộng Mê Điệp, chỉ cần cau mày hoặc mỉm cười đều có thể ảnh hướng đến tâm thần của con người.

Cũng chỉ có người nguyên thần cường đại như Quân Tiêu Dao mới có thể miễn dịch hoàn toàn.

Tiếp theo, Quân Tiêu Dao, Nhan Như Mông, còn có Thái Âm Ngọc Thố dưới sự dẫn dắt của mấy vị thiên kiêu trẻ tuổi tiến về Cự Khuyết Thành.

Trong Bạo Loạn Tinh Hải, tuyệt đại đa số khu vực đều rất nguy hiểm, chỉ có nhưng cổ thành kia mới an toàn một chút.

Đương nhiên, những cổ thành này đa số đều ở khu vực bên ngoài của Bạo Loạn Tinh Hải.

Khu vực ở giữa và bên trong của Bạo Loạn Tinh Hải đều là chỗ nguy hiểm không thể dễ dàng đặt chân vào.

Có một vài nơi, thậm chí Thánh Chủ, ngay cả Chí Tôn đều có thể gặp nguy hiểm.

Cự Khuyết Thành là nằm ở ngoại vi Bạo Loạn Tinh Hải, một toà thành trì to lớn.

Không quá nửa tháng, dưới sự dẫn dắt của mấy vị thiên kiêu, Quân Tiêu Dao đã đến được Cự Khuyết Thành.

Đưa mắt nhìn qua, Cự Khuyết Thành nằm ngang trên một tiểu hành tinh.

Tường thành như sơn mạch quanh co, do Tinh Vẫn Thiết tạo thành, dấu vết trận văn cổ lão được in trên đó hiện ra quang huy nhàn nhạt.

Cửa thành cao to, người đến nhiều không kể

Có lẽ nguyên nhân là bởi vì lệnh triệu tập của Vạn Tộc Thương Minh, lượng người đến Cự Khuyết Thành nhiều gấp vài lần so với trước kia.

Trên đường đến Cự Khuyết Thành, Quân Tiêu Dao cũng tìm hiểu được trong lời của mấy vị thiên kiêu kia.

Trong Tội Ác Khanh, tuy là ngư long hỗn tạp, ác đồ đạo phỉ rải rác khắp nơi.

Nhưng chân chính thống lĩnh Tội Ác Khanh chính là ngũ đại tội thủ.

Mỗi một vị đều là hung danh lẫy lừng, thực lực ngút trời, trong tay nhiễm vô số máu tươi.

Trong đó đệ nhất tội thủ là mạnh nhất, không ai biết được thực lực thật sự, nhưng tuyệt đối trên Chí Tôn.

Mà sở dĩ đệ nhất tội thủ bắt cóc Hạ Sơ Tinh - Nhị tiểu thư của Hạ Gia là bởi vì hắn ta muốn Tụ Bảo Bồn - Đế Binh của Hạ Gia.

Tương truyền Tụ Bảo Bồn - Đế Binh của Hạ gia là do Hạ Băng Vân - Đại tiểu thư của Hạ Gia trong một lần tình cờ nhận được.

Tụ Bảo Bồn có thể dung nạp chư thiên chí bảo, thậm chí có thể chủ động cảm ứng phương vị của thiên địa chí bảo.

Có thể nói Hạ Gia có thể thành cự đầu hưng thịnh nhấ trong Vạn Cổ Thương Minh là công của Tụ Bảo Bồn.

Mà Hạ Băng Vân cũng nghiễm nhiên trở thành minh châu sáng chói nhất của Hạ Gia.

Đương nhiên cô ta còn có một tên hiệu khác, chính là tiểu phú bà của Hạ Gia.

Hạ Gia thân là một trong những cự đầu của Vạn Tộc Thương Minh, tài phú địa vị là chuyện không cần phải nói nhiều.

Vị Phù Vân công tử trước kia Quân Tiêu Dao giết chết ở Thiên Minh Cổ Tinh chỉ là một tiểu nhân vật lâu la trong Vạn Tộc Thương Minh mà thôi.

Vạn Tộc Thương Minh tuy to lớn, nhưng bản thân lại là một tổ chức thương nghiệp rời rạc, bên trong có nhiều phương cự đầu.

Hạ Gia chỉ là một phương cự đầu trong đó mà thôi.

Đây cũng là lí do tại sao đệ nhất tội thủ của Tội Ác Khanh dám bắt cóc nhị tiểu thư của Hạ Gia.

Bởi vì hắn ta biết, hắn đắc tội chỉ là Hạ Gia chứ không phải là toàn bộ Vạn Tộc Thương Minh.

Nội bộ Vạn Tộc Thương Minh thậm chí còn xuất hiện tình huống tranh đấu trong bóng tối.

Những cự đầu khác không thừa cơ hãm hại đã là tốt rồi, căn bản không có khả năng đến giúp đỡ Hạ Gia.

Đám người Quân Tiêu Dao sau khi tiến vào Cự Khuyết Thành, rất nhanh đã đến trụ sở của Vạn Tộc Thương Minh.

Trong đó đã có rất nhiều thiên kiêu đế lội, các loại tu sĩ tập hợp tại đây.

Một vị trưởng lão Hạ Gia tu vi đang ở cấp bậc Thánh Nhân Vương cao giọng nói.

“Chư vị, một đám tội đồ của Tội Ác Khanh, cả gan làm loạn, lại dám bắt cóc Nhị tiểu thư của Hạ Gia ta, còn mưu toan có được Tụ Bảo Bồn - Đế Binh của Hạ Gia ta.”

“Hạ Gia ta, kính mời chư vị tu sĩ chính nghĩa, cùng nhau thảo phạt Tội Ác Khanh, mỗi một huynh đệ than gia đều có thể nhận được phần thưởng là tiên nguyên, tiên tuý và các loại thánh đan thần binh!”

Hết chương 833.
Chương 834

Nghe được lời của Trưởng lão Hạ Gia, rất nhiều tu sĩ ở đây đều lộ ra ánh mắt cuồng nhiệt.

Không phải tất cả thiên kiêu đế lộ đều đến từ Bất Hủ Thế Lực.

Đại đa số thiên kiêu đều là tư nguyên khan hiếm, trong túi khó xử.

Những thù lao này tự nhiên có lực hấp dẫn lớn.

Chỉ có duy nhất Quân Tiêu Dao lắc đầu lộ ra một nụ cười lạnh.

Bất quá chỉ là chiêu mộ một đám pháo hôi mà thôi, còn nói chính nghĩa hào hùng như thế.

Người chết tự nhiên không cần phải trả thù lao rồi.

Đương nhiên Quân Tiêu Dao cũng lười vạch trần, có một vài người chết thì chết rồi cũng không liên quan đến hắn.

“Đúng rồi, ngoài ra Hạ Băng Vân - Đại tiểu thư của Hạ Gia ta tạm thời đang ở một nơi tu luyện nên không có cách nào đến.”

“Đợi về sau khi cô ấy đến, thiên kiêu tu sĩ biểu hiện tốt, thậm chỉ có thể nhận được Đại tiểu thư tự thân tiếp đạo, thậm chí có thưởng.” Trưởng lão Hạ Gia cười nói.

Lời này làm cho phản ứng của quần hùng càng thêm kịch liệt.

Ánh mắt mỗi người đều mang theo sự nồng nhiệt.

Đặc biệt là những thiên kiêu nam giới trẻ tuổi, trong mắt dao động tinh mang.

Nhận được đại tiểu thư Hạ Gia, Hạ Băng Vân tự thân tiếp kiến, đây là ý tứ gì?

Ý tứ là nếu như được đại tiểu thư Hạ Gia nhìn trúng, rất có thể được ở rể!

Suy cho cùng Hạ Băng Vân thân là viên ngọc quý trên tay của Hạ Gia - Vạn Tộc Thương Minh, có có biệt danh là tiểu phú bà.

Ai không muốn nói một câu, phú bà, ta không muốn nỗ lực nữa rồi chứ?

Nếu thật sự có thể được Hạ Băng Vân nhìn trúng, các loại tài nguyên tu luyện, thiên tài địa bảo, thần binh chí tôn khí, tuyệt đối sẽ nằm trong tay!

“Ta nhất định phải tự tay cứu nhị tiểu thư Hạ Gia, làm như thế tuyệt đối có thể nhận được sự tiếp kiến của đại tiểu thư Hạ Gia.”

“Dựa vào ngươi, ngươi có năng lực này à, nếu như cứu được dễ dàng như thế, Hạ Gia cần gì phải làm to chuyện như thế?” Rất nhiều thiên kiêu đều đang tranh luận.

“Được rồi chư vị, quyết định muốn cùng nhau xuất chinh, thì hãy báo danh tại đây, bảy ngày sau xuất phát.” Trưởng lão Hạ Gia vung tay lên nói.

Sau đó rất nhiều thiên kiêu tu sĩ lần lượt báo danh.

Không nói đến thù lao phần thưởng, chỉ cần có thể nhận được sự tiếp kiến của Hạ Sương Vân cũng đủ để rất nhiều thiên kiêu đánh cược một ván rồi.

Đánh một canh bạc, nói không chừng có thể được làm chạn vương, phấn đấu ít đi trăm năm.

Đương nhiên đây là cách nghĩ của thiên kiêu bình thường.

Đến loại tầng thứ của Quân Tiêu Dao.

Có tư cách để hắn làm chạn vương, trừ phi là Lạc Thần Mật Phi - loại Thần Thoại Đế cấp bậc cấm kỵ này.

Cho dù là tiểu yêu hậu của Yêu Thần Cung, hiện tại cũng chưa có tử cách gì để Quân Tiêu Dao làm chạn vương cả.

Bởi vì thân phận của Quân Tiêu Dao là chủ của Quân Đế Đình cũng đã so được với tiểu yêu hậu rồi.

Sau đó, đám người Quân Tiêu Dao báo danh, đương nhiên không dùng trên thật của mình.

Nếu không sớm đã làm nơi này náo động rồi.

Thời gian bảy ngày chớp mắt đã qua.

Bảy ngày sau, từng chiếc chiến hạm tinh không lớn dừng ở bên Cự Khuyết Thành.

Từng chiếc chiến hạm đều dài đến vài trăm trượng, trên thân lạc ấn các loại trận pháp phòng ngự.

Trên boong chiến hạm lạc ấn rất nhiều trận pháp công kích, thời khắc quan trọng có thể dùng tiên nguyên thôi động, bạo phát ra lực sát thương kinh người.

Quân Tiêu Dao dụi mắt, gật đầu nhẹ.

Không hổ là cự đầu của Vạn Tộc Thương Minh, nội tình tài lực của Hạ Gia cũng được.

Đương nhiên cũng không so được với Quân Gia.

Quân Tiêu Dao cũng có thể cảm thấy được trên boong chính của vài chiến hạnh có khí tức Chí Tôn ẩn hiện bao phủ.

Chắc hẳn là cường giả Chí Tôn của Hạ Gia, sau đó có thể đứng song song với đám người đệ nhất tội thủ.

“Chúng ta đi thôi, tuỳ ý kiểm một chỗ ngồi đi.” Quân Tiêu Dao nói với Nhan Như Mộng.

Mục đích chính hắn đi Tội Ác Khanh cũng không phải là cứu Hạ Sơ Tinh - Nhị tiểu thư của Hạ Gia gì cả.

Mà là đi tìm cứ điểm của Thập Tam Đại Đạo.

Cho nên đối với hành vi viện trợ hắn cũng không có để ý.

Còn như làm chạn vương của Hạ Băng Sương gì đó, dựa vào thân phận của Quân Tiêu Dao còn chưa đến mức suy đồi đến vậy.

Hơn nữa nếu thật sự Quân Tiêu Dao muốn làm chạn vương mà nói, cái gì cũng không cần phải làm, trực tiếp tháo mặt nạ quỷ xuống, đem khuôn mặt tuấn tú đến trước mặt Hạ Băng Vân.

Cô ta muốn không động lòng cũng khó.

“Công tử, chúng ta cũng đi cùng ngươi nhé.”

Mấy vị thiên kiêu trẻ tuổi kia cũng đi lên trên.

Thiên kiêu nữ giới mở lời tên là Tống Phỉ.

Sau khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao tiện tay diệt sát đạo phỉ cấp bậc Thánh Nhân, bọn họ cảm thấy đây là một đôi chân lớn, cần phải ôm thật chặt.

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.

Đợi đến khi bắt đầu đại chiến trực tiếp mặc kệ bọn họ là được.

Đám người Quân Tiêu Dao ngồi ở boong phụ, nhìn là biết là loại pháo hôi rồi.

Chính vào lúc này, nơi xa đột nhiên vút qua một chiếc chiến thuyền màu xanh, tốc độ cực kỳ nhanh.

“Đó là… Vô Thượng Đại Tộc, chiến thuyền của Phong Tộc!” Có thiên kiểu nhìn thấy chiến thuyền đó, ngạc nhiên nói.

Mà những trưởng lão của Hạ Gia nhìn thấy ánh mắt cũng trở nên nghiêm túc, nhanh chóng đi lên tiếp đón.

Lần chinh phạt Tội Ác Khanh này, những thiên kiêu tu sĩ triệu tập kia, bất quá chỉ là pháo hôi mà thôi.

Chân chính có thể giúp đỡ Hạ Gia vẫn là Phong Tộc.

Hơn nữa lần này, vị đạo tử kia của Phong Tộc cũng đến.

Hắn chính là một trong những người theo đuổi Hạ Băng Vân, sẽ không bỏ lỡ cơ hội lấy lòng Hạ Băng Vân.

Phong tộc, thân là đại tộc tối cao, nội tình cũng cực kỳ thâm hậu.

Người của bộ tộc này, đều là trời sinh nắm giữ pháp tắc gió.

Ở bên trong chiếc chiến hạm màu xanh kia còn có khí tức Chuẩn Chí Tôn đang bao phủ.

Cảm thụ được cỗ khí tức đó, trên mặt một ít trưởng lão Hạ gia đều lộ ra nét mặt vui mừng.

Bọn họ không ngờ vậy mà Phong tộc lại tới một vị Chuẩn Chí Tôn.

Đây có thể nói là đã đủ nể mặt Hạ gia.

“Ha ha, đa tạ đạo hữu Phong tộc đã đến tương trợ, cứ thế này thì phần thắng của chúng ta sẽ càng lớn hơn nữa.”

Bên trong chủ hạm Hạ gia, một giọng nói già nua truyền đến. Đó là một vị lão tổ Chí Tôn của Hạ gia.

Hết chương 834.
Chương 835

“Nào có, Hạ đạo hữu khách khí rồi, Hố Tội Ác vốn là một khối u ác tính, nên sớm diệt trừ.” Chuẩn Chí Tôn của Phong tộc trả lời.

Tuy là nói như vậy, nhưng kỳ thật tất cả mọi người ở đây đều biết.

Sở dĩ vị Chuẩn Chí Tôn của Phong tộc này đi đến, vẫn là do nể mặt Phong tộc đạo tử.

Mọi người nghĩ đến đây, không khỏi nhìn lên trên boong tàu của chiếc chiến hạm màu xanh, vị công tử áo xanh đang cầm chiếc phiến trong tay kia.

Vị công tử áo xanh này ngũ quan anh tuấn, phong độ nhẹ nhàng, tràn ngập khí tức Thánh Nhân, xung quanh mơ hồ cò có đạo tắc Phong hiển hiện.

Hắn ta tên Phong Khiếu Thiên, là Phong tộc đạo tử, ở trên chung cực Cổ Lộ cũng coi như là thiên kiêu cấm kỵ nổi danh.

Chỉ là nổi danh cùng lúc với Phong tộc đạo tử còn có tính cách yêu thích giai nhân của hắn ta.

Trước đó ở một lần trên hội đấu giá Thương Minh, Phong Khiếu Thiên gặp được đại tiểu thư Hạ gia Hạ Băng Vân, chỉ vừa liếc mắt một cái đã nhìn trúng.

Nhưng Hạ Băng Vân cũng không phải là nữ tử của gia tộc nhỏ thế lực nhỏ gì, sẽ không tùy tiện bị Phong Khiếu Thiên mê hoặc.

Phong Khiếu Thiên cũng không từ bỏ, vẫn luôn một mực theo đuổi.

Đương nhiên, cũng có người cho rằng, Phong Khiếu Thiên cũng không phải yêu thích giai nhân đơn thuần.

Hắn ta theo đuổi Hạ Băng Vân, đoán chừng cũng có một phần nguyên nhân là bởi vì thuộc tính tiểu phú bà của Hạ Băng Vân.

Dù sao Đế binh Tụ Bảo Bồn của Hạ gia cũng là do Hạ Băng Vân phát hiện ra đầu tiên.

Nàng có quyền nắm giữ Tụ Bảo Bồn.

Nhờ vào Tụ Bảo Bồn, Hạ Băng Vân không biết đã phát hiện ra bao nhiêu bảo bối, tích lũy tài phú đếm mãi không hết.

Thậm chí ngay cả mạch khoáng Tiên Tủy đỉnh cấp hiếm có, Hạ Băng Vân đều phát hiện ra không chỉ một mạch.

Những tài phú này, cho dù là thế lực Bất Hủ cũng phải đỏ mắt.

Giờ phút này, tâm trạng của Phong Khiếu Thiên đang rất tốt.

Vị Chuẩn Chí Tôn Phong tộc này, là hắn ta thỉnh cầu hồi lâu mới đồng ý đến đây.

Chờ sau khi Phong Khiếu Thiên tự mình cứu Hạ Sơ Tình xong, hắn ta sẽ có thể được tiếp kiến Hạ Băng Vân.

Đến lúc đó sẽ có được thiện cảm của Hạ Băng Vân, bồi dưỡng tình cảm, còn không phải là chuyện tình cực kỳ đơn giản đó sao.

Hắn ta lớn lên cực kỳ anh tuấn, bối cảnh cũng xứng lứa vừa đôi, thực lực lại còn đạt tới thiên kiêu cấm kỵ, không có ai xứng với Hạ Băng Vân hơn hắn ta cả.

Đương nhiên, Phong Khiếu Thiên cũng không phải là kẻ háo sắc đơn thuần, trong lòng hắn ta cũng có tâm cơ lẫn tính toán của riêng mình.

“Bạch phú mỹ Hạ Băng Vân này, tài nguyên nắm giữ trong tay thậm chí đủ để khiến cho bất kỳ thế lực Bất Hủ nào cũng phải đỏ mắt.”

“Nếu như ta có thể có được Hạ Băng Vân, ít nhất cũng có thể có được một nửa tài nguyên. Đến lúc đó, địa vị của ta ở Phong tộc liền có thể vượt qua mấy đạo tử khác, đạt được quyền lên tiếng lớn nhất, cuối cùng nói không chừng còn có thể đạt được vị trí tộc trưởng.” Phong Khiếu Thiên nghĩ thầm trong bụng.

Cho dù là ở bất kỳ một thế lực đỉnh cấp nào, cạnh tranh nội bộ đều rất khốc liệt.

Kể cả ở Quân gia, Thập Đại Tự Liệt vẫn sẽ cạnh tranh lẫn nhau.

Phong tộc đồng dạng cũng có vài vị đạo tử, Phong Khiếu Thiên ở trong số đó cho dù không phải hạng chót nhưng cũng không phải đệ nhất.

Cho nên hắn ta cần phải có được trợ giúp của Hạ Băng Vân.

Ngay trong lúc Phong Khiếu Thiên còn đang suy tư, ánh mắt hắn ta tùy ý đảo qua, bỗng nhiên dừng lại ở trên một bóng hình xinh đẹp.

Đó là một vị nữ tử thướt tha váy phấn bồng bềnh, đứng ở trên boong tàu một chiếc Tinh Không Phó Hạm.

Có gió thổi đến, thổi bay tay áo giai nhân, nhìn qua hệt như tiên tử ở trong mộng.

Mặc dù trên mặt nàng đeo mạng che mặt, nhưng một đôi mắt đẹp trong veo như trăng tròn, trong lúc đảo mắt khiến cho thiên địa thất sắc.

Không cần đoán cũng biết nhất định là nữ tử dung mạo hoàn mỹ không kém.

Thứ càng khiến cho Phong Khiếu Thiên có chút không dời mắt nổi chính là dáng người cực tốt của nữ tử kia.

Đặc biệt là cặp ngà voi trắng noãn bóng loáng, đôi chân dài trơn nhẵn sáng bóng lộ ra kia, lại càng vô cùng hút mắt.

“Hay cho một vị giai nhân, vậy mà lại không hề thua kém Hạ Băng Vân.” Phong Khiếu Thiên tán thưởng trong lòng.

Hắn ta cũng nhìn ra được, chiếc Tinh Không Phó Hạm kia rõ ràng chính là cấp cho vật hy sinh dùng.

“Giai nhân như thế, nếu như chết ở Hố Tội Ác thì cũng thật đáng tiếc.” Phong Khiếu Thiên khe khẽ thở dài.

Hắn ta cũng không nghĩ nhiều, thân hình hơi run lên, ngay sau đó, hoàn toàn giống như cơn gió, lướt thẳng tới phía trên boong tàu Tinh Không Phó Hạm.

Thấy công tử áo xanh này đột ngột hiện ra ở trước mặt, Nhan Như Ngọc sóng mắt vừa chuyển, không rõ cho lắm.

Mấy vị thiên kiêu trẻ tuổi Tống Phi ở bên cạnh nhất thời lộ ra vẻ mặt co quắp, không ngờ vị Phong tộc đạo tử tứ phương chú mục này lại sẽ đi đến trước mặt bọn họ.

Nhìn động tác của Phong tộc đạo tử, ánh mắt mọi người xung quanh toàn bộ đều tập trung tới.

Vừa nhìn đến Nhan Như Mộng, bọn họ lập tức hiểu được, thảo nào Phong tộc đạo tử lại có hành động này.

Dù sao hắn ta cũng có tiếng là yêu thích giai nhân.

Phong Khiếu Thiên không hề để ý tới Quân Tiêu Dao bên người Nhan Như Mộng.

Mặc dù Quân Tiêu Dao khí chất siêu phàm, nhưng cái mặt nạ quỷ vừa giống khóc lại vừa giống cười trên mặt kia cũng đã thoáng che lấp đi mấy phần khí chất của Quân Tiêu Dao.

“Vị cô nương này cũng là đến Hố Tội Ác sao, không bằng đi lên chiến hạm Phong tộc của ta đi, được không?” Phong Khiếu Thiên mỉm cười, hàm răng tuyết trắng lấp lánh sáng bóng.

Hắn ta không tiện ở ngay mặt nói, mấy người các ngươi đều là vật hy sinh.

Quân Tiêu Dao thở dài trong lòng.

Quả nhiên, hồng nhan họa thủy.

Có điều, chỗ này ngư long hỗn tạp, nếu như Quân Tiêu Dao bày ra thân phận, sợ là còn chưa tới được Hố Tội Ác, mười ba tên đạo tặc kia đã bỏ chạy mất dạng.

Lúc này, Nhan Như Mộng cũng lộ ra một nụ cười mỉm.

Ngay sau đó, nàng lại thân mật khoác tay Quân Tiêu Dao ở bên cạnh mình, thứ no đủ trước ngực cũng dính sát vào Quân Tiêu Dao:

“Thật có lỗi, ta và phu quân cùng nhau hành động.” Nhan Như Mộng có vẻ áy náy nói.

Hết chương 835.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom