• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Series Bác Sĩ Quỷ: Bác Sĩ Quỷ (1 Viewer)

  • Chương 2

5.

Sau khi đèn được bật lên, vẻ mặt Vương Thành rõ ràng rất tức giận.

"Bác sĩ Hạ, sau lưng tôi có khuôn mặt quỷ không?"

Tôi nhìn vào giao diện phát sóng trực tiếp, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, tôi mất đi hàng nghìn người hâm mộ.

[Tôi phải báo cáo ngay mới được, thế này rõ ràng là biến anh Thành nhà tôi thành trò tiêu khiển mà.]

[Thật sự vì muốn cọ nhiệt với ảnh đế hàng đầu mà ngay cả mặt mũi cũng không cần nữa rồi.]

[Cô chính là người phụ nữ thứ hai có thể lừa dối tôi nhiều lần trong một đêm.]



Trong mắt tôi, trên lưng Vương Thành không có một vết đỏ nào, chỉ có một khuôn mặt của quỷ.

Tôi vỗ trán, nhận ra mình quên mất chuyện quan trọng.

Họ đều là người bình thường, nếu không có mắt Âm Dương như tôi, chắc chắn họ không thể nhìn thấy được.

Vẻ mặt của tôi trở nên nghiêm túc, tôi nhìn chằm chằm vào Vương Thành và nói từng chữ:

"Xin hãy tin tôi lần cuối cùng, anh hãy đi lấy một nắm đậu xanh cho vào nước. Sau khi nước sôi thì bôi lên vết đỏ của anh, sau đó tắt đèn và nhìn kỹ lại một lần nữa!"

Vương Thành nhìn tôi hồi lâu rồi nhẹ nhàng nói với tôi:

"Được rồi, tôi sẽ tin tưởng cô lần cuối."

Vương Thành cầm điện thoại vào bếp, lấy một nắm đậu xanh và đun sôi một nồi nước.

Vương Thành bôi nước đậu xanh lên vết đỏ rồi đi vào phòng tắm tắt đèn.

Khoảnh khắc anh ta quay lại, tôi có thể thấy rõ sự hoảng sợ trên khuôn mặt anh ta.

Bấy giờ, tất cả các chướng ngại vật dày đặc ban đầu đều biến mất.

Mọi người nhìn thấy rõ ràng, có một khuôn mặt của quỷ đen kịt trên lưng anh ta.

6.

Giây tiếp theo, khu bình luận bùng nổ như một cơn lốc.

[Ch/ết tiệt, ch/ết tiệt, ch/ết tiệt, ch/ết tiệt, ch/ết tiệt, ch/ết tiệt!]

[Những tư tưởng về thế giới quan duy vật mà tôi đã xây dựng hơn hai mươi năm nay đã tan vào hư vô!]

[Why? Tại sao lại thấy được nó sau khi bôi nước đậu xanh? Sinh viên đại học bày tỏ không hiểu!]



Tôi mỉm cười đẩy kính lên và giải thích với mọi người:

“Nếu không mở mắt âm dương thì không thể nhìn thấy khuôn mặt của quỷ đó.”

"Đậu xanh là vật âm, có thể tạm thời kích thích quỷ khí xuất hiện, để cho mọi người đều có thể nhìn thấy."

Ngay lập tức, số lượng người theo dõi của tôi tăng vọt.

Tôi không chỉ bù đắp được những gì đã mất trước đó mà còn được thêm hàng chục nghìn lượt theo dõi.

Vương Thành nuốt nước miếng, bất an nói với tôi:

“Vậy có đúng là vào lúc mười hai giờ đêm, như lời cô đã nói, quỷ sẽ lấy mạng tôi không?”

Tôi bình tĩnh nói:

“Cho nên tôi mới yêu cầu anh nhanh chóng lấy thuốc theo đơn thuốc tôi đã kê. Đơn thuốc này có thể trì hoãn thời gian quỷ mất trí.”

"Chờ đến khi trời sáng, anh hãy đi tìm đại sư làm lễ."

Vương Thành nghe vậy, vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi điện.

Phải nói rằng, ảnh đế hàng đầu đúng là khác biệt.

Chưa đầy nửa giờ, những thứ mà bình thường tôi phải mất gần nửa tháng mới thu thập được, đã được giao đến tay anh ta.

Vương Thành cau mày, đổ tất cả những thứ này ra đĩa, dùng đũa từ từ khuấy đều thành hỗn hợp sền sệt.

Ngay khi anh ta định bôi nó trên người, một bình luận đã ngăn cản hành động của anh ta.

Một người có tên ID Fan cuồng nhiệt của anh Thành liên tục bình luận.

[Tôi là sinh viên cao học chuyên ngành hóa học, theo tôi được biết, nước đậu xanh có tính kiềm, khi gặp phải vật dụng có thành phần hóa học nào đó sẽ hiện lên.]

[Chưa nói đến cái mặt quỷ đó là thật hay giả, tất cả mọi thứ trong đơn thuốc đều bẩn thỉu và mất vệ sinh, bôi chúng lên rất có khả năng sẽ gây nhiễm trùng da.]

[Hơn nữa, bây giờ anh Thành đang giành vai nam chính trong bộ phim mới của đạo diễn Trương.]

[Vì vậy, phải đặc biệt cẩn thận để không bị lừa.]

Sau khi đọc xong những bình luận này, Vương Thành ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào tôi.

7.

Cư dân mạng ngay lập tức bị thuyết phục.

[Đúng vậy, nếu anh Thành bị nhiễm trùng da thì nhất định sẽ không có cơ hội đóng vai nam chính trong bộ phim sắp tới.]

[Phải đó! Là một đứa trẻ lớn lên dưới lá cờ đỏ, tôi vẫn không muốn tin rằng trên đời có những thứ tà ác như vậy!]

[Chắc chắn cô ta đã nhận tiền từ đối thủ của anh Thành, rồi lên kế hoạch để làm hại anh ấy!]



Tôi không nói nên lời, mấy thám tử nổi tiếng này từ đâu đến vậy?

Nếu không phải vì muốn Vương Thành đóng vài bộ phim hay thì tôi cũng không có hứng thú mà giúp anh ta nhiều đến như vậy.

Tôi nhìn đồng hồ, thấy rằng vì sự chậm trễ của tôi mà Vương Thành, người bình thường sẽ phát sóng trực tiếp vào lúc chín giờ, hôm nay đã là mười giờ rưỡi rồi mà vẫn chưa phát trực tiếp.

Vẫn còn một tiếng rưỡi nữa, sắp hết thời gian rồi.

Không còn cách nào khác, nếu bây giờ muốn Vương Thành tin thì chỉ có thể để anh ta tận mắt nhìn thấy quỷ.

"Được rồi, bây giờ anh vào phòng ngủ và giả vờ ngủ đi.”

"Dù có chuyện gì xảy ra cũng đừng gây ra tiếng động!"

Nếu thực sự có một con ma bám theo anh, nó chắc chắn sẽ xuất hiện sau khi anh ta chìm vào giấc ngủ.

Hồn ma sẽ giữ lại những bản năng mà chúng có khi còn sống như tắm rửa, ăn uống và xem TV.

Vì vậy, một số người sẽ thấy TV được bật một cách khó hiểu vào ban đêm và tiếng nước chảy ra từ phòng tắm…

Đây là tất cả những việc ma làm vào ban đêm theo bản năng vốn có của chúng.

Còn tôi lại bảo Vương Thành giả vờ ngủ, chỉ để con ma bám trên người anh ta phát ra chút tiếng động.

Và bằng cách này, anh ta mới có thể thực sự tin tôi.

Vương Thành nhìn lọ dầu trong tay, cuối cùng cũng đặt nó xuống.

Anh ta nhấc điện thoại lên rồi bước vào phòng ngủ, nằm trên giường và điều hòa nhịp thở.

Trong nháy mắt, căn phòng trở nên yên tĩnh.

Trên màn hình chỉ có bình luận đang nhấp nháy.

[Này này này, rốt cuộc chủ phòng live muốn anh Thành của tôi làm cái quái gì vậy? Cứ giả vờ thần thần bí bí.]

[Tôi không tin vào ma quỷ, tối nay tôi sẽ ở đây chống mắt lên xem.]

[Dù có đúng hay không thì bầu không khí lúc này cũng đủ đáng sợ rồi, tôi còn không dám tắt đèn.]



Không lâu sau, phía bên Vương Thành truyền đến một âm thanh cực kỳ nhẹ nhàng.

Tiếng nước chảy phát ra từ phòng tắm.

Vương Thành run rẩy nhấc điện thoại lên, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.

"Có người ở trong phòng tắm!"

8.

Ngay khi khu bình luận đang cực kỳ tĩnh lặng, người có ID Fan cuồng nhiệt của anh Thành lại xuất hiện.

[Anh Thành, anh đừng hoảng sợ.]

[Hãy suy nghĩ thật kỹ, ngoài anh ra, còn có ai khác giữ chìa khóa nhà anh hay không?]

Vương Thành suy nghĩ một chút rồi nói:

"Người bạn thân của tôi cũng có chìa khóa nhà.”

“Hơn nữa, thỉnh thoảng cậu ấy cũng ở lại đây vài ngày khi đi công tác đến thành phố này.”

"Với cả, chắc do tôi tắt đèn rồi nên cậu ấy không biết tôi đang ở đây, cho nên mới đi thẳng vào phòng tắm."

Lúc này, các bình luận lại mọc lên như nấm sau cơn mưa.

[Chuyện gì đang xảy ra thế? Làm tôi hết hồn.]

[Fan cuồng nhiệt của anh Thành à, đằng đó đúng là một thám tử tuyệt vời của thời đại mới!]

[Tôi cảm giác như người phát trực tiếp này đã điều tra anh Thành, chuyện này cũng quá trùng hợp rồi.]



Vương Thành ngồi dậy, nhìn màn hình nói:

"Chắc chắn là cậu bạn của tôi, tôi nhớ cậu ấy có bảo sẽ tới đây để tham gia một sự kiện.”

"Được rồi, để tôi ra ngoài chào và giới thiệu cậu ấy với mọi người."

Ngay khi Vương Thành chuẩn bị rời khỏi giường, tôi đã ngăn anh ta lại.

"Nghe này, tiếng nước bên trong đã ngừng."

Sau khi Vương Thành nín thở, anh ta không còn nghe thấy tiếng nước nữa.

Kẹt, cửa phòng tắm bị mở ra.

Tiếng giày bước trên sàn vang lên liên tục, hướng về phía phòng ngủ.

Tiếng bước chân dừng lại trước cửa phòng ngủ.

Lúc này, Vương Thành mỉm cười.

“Chắc là cậu ấy nhìn thấy quần áo của tôi treo trên mắc quần áo cạnh cửa phòng ngủ rồi.”

“Với tính cách của cậu ấy, chắc chắn đang muốn hù dọa tôi đây mà.”

“Mọi người thấy đấy, cậu ấy thường hay lẻn tới nhà tôi và đóng chặt cửa xong nhảy ra hù tôi.”

Vương Thành ra khỏi giường và lặng lẽ chuẩn bị mở cửa.

"Chờ một chút, anh thật sự chắc chắn người bên ngoài là bạn thân anh sao?"

Nghe tôi nói xong, toàn thân Vương Thành cứng đờ.

Tôi nhìn anh ta với vẻ mặt nghiêm trọng và nói một cách nghiêm túc:

“Nếu người đó đúng là bạn thân anh, chẳng phải khi anh ấy vừa bước vào cửa sẽ nhìn thấy giày của anh sao?”

"Còn cái đĩa và chân máy quay anh để trên bàn, điều đó đã khẳng định anh đang có nhà, nhưng khi bạn thân anh vào nhà lại đi thẳng vào phòng tắm để tắm mà không tới chào anh một tiếng.”

“Hơn nữa anh có thực sự nghe thấy tiếng anh ấy mở cửa không?”

Khi tôi nói lời này, khu bình luận lại bùng nổ.

[Ch/ết tiệt, lời chủ livestream nói thực sự rất có lý.]

[Đúng thật, nãy giờ tôi đều đeo tai nghe, quả thực không hề nghe thấy tiếng bạn của anh ấy mở cửa bước vào.]

[Ừ, có cảm giác như tiếng nước tự nhiên vang lên!]

[Chuyện quái gì vậy, anh Thành, anh đừng mở cửa!]



Cơ thể Vương Thành cứng đờ ở đó, thời gian trôi qua từng giây.

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên một giọng nam hét lớn:

"Ha ha ha ha ha ha ha, bạn của tôi ơi, cậu bị tôi dọa c/h/ết rồi đó hả?"
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom