• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full PHU QUÂN YẾU ỚT CẨN THẬN MỘT CHÚT (Sắc) (1 Viewer)

  • Chương 21: Ghen (2) (Caoh)

“Ưm ưm ưm…” Thi Mặc Nhi cảm thấy miệng nàng đã tê mỏi, nước bọt chảy ra nhỏ giọt xuống mặt đất…





“Bảo bối… Muốn tới… A…” Tốc độ đưa đẩy hông của Lăng Hoàng nhanh hơn, đẩy mạnh một cái thâm nhập vào cổ họng tiểu gia hỏa, xuất tinh…





“Ưmm…” Thi Mặc Nhi bị một dòng tinh dịch làm sặc, lông mày nàng nhíu chặt nhắm hai mắt lại, Lăng Hoàng nhìn đến đau lòng, hắn lập tức rút cự vật ra, nó vẫn đang xuất tinh bắn lên mặt, khóe miệng tiểu gia hỏa…





“Khụ khụ khụ khụ…” Thi Mặc Nhi ho khan, phun ra một ít tinh dịch…





“Bảo bối… Không sao… Xin lỗi… Ta không nhịn được…” Lăng Hoàng ngồi xổm xuống lau khuôn mặt nhỏ của Thi Mặc Nhi, trên mặt tiểu gia hỏa dính đầy tinh dịch của hắn, chất lỏng trắng đục vẫn còn dính trên môi đỏ mọng.





“Ha ha… ha ha…” Thi Mặc Nhi thở phì phò, ánh mắt mê ly, nàng liếm khóe môi, vô tình liếm tinh dịch vào miệng rồi nuốt xuống.





Cổ họng hắn cuộn lên cuộn xuống, hắn không nhịn được đặt vật nhỏ xuống, đẩy hai chân nàng ra, đỡ cự vật to dài đến trước miệng huyệt ướt đẫm: “Ha… bảo bối… âm hộ nhỏ của nàng ướt đẫm… hay… ưm… nàng muốn sao…” Quy đầu đẩy vào lỗ hoa, bướm nhỏ run rẩy.





“Phu quân…” Cảm giác trống rỗng trong cơ thể lại bắt đầu lên men: “Muốn…”


Diễn đàn Vietwriter.vn


“Ưm… Nàng muốn gì… A… Bảo bối… Nói ta biết… Nàng muốn gì…” Lăng Hoàng ngồi quỳ ở giữa hai chân nàng, côn thịt không ngừng đùa nghịch đụng vào bướm nhỏ, dâm dịch đã sớm dính đầy lỗ hoa, quy đầu đè lên miệng huyệt muốn tiến vào…





“Muốn phu quân… Ta muốn phu quân…” Thi Mặc Nhi nằm trên mặt đất, hai chân vòng lấy eo hắn, hai tay nhỏ vươn ra vùng vẫy trong không khí, muốn bắt lấy hắn.





“… Ưm… Bảo bối, nàng là của ta… Là của một mình ta… A… Nàng ướt quá… A… Lại trơn tuột… Ưm a…” Lăng Hoàng sắp hết kiên nhẫn: “Bảo bối… Nói… Muốn ăn dương vật lớn của phu quân… A…” Hắn đỡ lấy cự vật nhắm ngay hoa tâm, dùng sức một cái thâm nhập vào một chút. Dù mới tiến vào một phần nhỏ thịt non, bướm nhỏ đã gấp gáp không chờ nổi quấn lấy nó…





“A… Muốn… Muốn côn thịt lớn của phu quân… Ưm…”





“A… Bảo bối hút chặt quá… A ưm… Muốn thế nào… Muốn ta cắm vào phải không… A…” Hắn từ từ tiến vào thêm một ít…





“Ưm a… Phu quân cắm vào… Cắm vào đi…” Thi Mặc Nhi nói theo lời dâm đãng, eo nhỏ càng ngày càng dùng sức, muốn hút toàn bộ côn thịt vào cơ thể mình.





“A… Bảo bối… Cho nàng mút… A… Kẹp lấy… bảo bối… Nàng muốn ta đi vào… hay không muốn ta đi vào…” Lăng Hoàng cắm vào hơn nửa cây, hành lang chặt chẽ bị kéo căng ra, nếp gấp bên trong bám chặt cự vật, vừa đẩy ra lại mút vào: “A… Bảo bối… Đợi ta…” Lăng Hoàng hoàn toàn không còn kiên nhẫn, hắn đẩy hông rút gần hết cự vật ra, khi tiểu gia hỏa đang nức nở hắn lại mạnh mẽ đâm vào, cả cây côn thịt hoàn toàn đi vào.





“A!” Hai người đồng thời thở hổn hển, Lăng Hoàng ngẩng đầu lên, dùng sức xoay eo liều mạng đẩy cự vật về phía trước, bên ngoài nơi riêng tư đang kết hợp chỉ còn hai viên trứng dái. Tiểu gia hỏa bị đâm đến tử cung, cơ thể không nhịn được run rẩy, đạt khoái cảm trong chốc lát, tay chân ôm lấy eo và bụng hắn cuộn tròn, hai tay ghì mạnh trên lưng hắn hằn ra vết đỏ, lỗ hoa bên trong co rút, run rẩy dữ dội.


Diễn đàn Vietwriter.vn


“A, oh oh, ưm… Bảo bối bảo bối… Ta cắm nàng đến cao trào… Ưm a… Nàng chỉ có thể để ta cắm. Ưm a… kẹo chặt quá… A… Bảo bối… Cắn chặt quá… Không nhúc nhích nổi. A a… A a… Ưm a… Oh, bảo bối, ta cắm sâu không… A… Có thích không… Ư…”





Lăng Hoàng đè lên người Thi Mặc Nhi, đầu vú của tiểu gia hỏa vì những cú thúc của hắn mà không ngừng cọ xát vào ngực hắn. Hiện giờ Lăng Hoàng đã ghét bỏ lớp vải trên người nàng, nóng lòng không chờ nổi muốn nếm cơ thể trần trụi của nàng. Hắn xé toạc lớp áo đơn của nàng, xoa bóp hai bầu vú hồng hào. Hai tay bóp véo, nhũ thịt tràn ra từ khe hở ngón tay, hai viên anh đào nhếch lên, hắn vùi đầu trong đó gặm cắn, hàm răng cắn đầu vú, nhẹ nhàng lôi kéo, khoái cảm trên hai đầu vú kích thích cơ thể Thi Mặc Nhi, lỗ hoa lại khép chặt.





“A…” Không chịu nổi khoái cảm tích tụ, Thi Mặc Nhi cong người lên, hai chân không chịu được chỉ có thể đặt trên mặt đất, ngón chân co vào nhau…





“Ưm…” Động tác dưới thân của Lăng Hoàng không dừng lại chút nào, dương vật to dài vừa rút ra ngay lập tức đã lấp đầy lỗ nhỏ: “Ưm o… cơ thể của bảo bối… Sao cắm bao nhiêu cũng không no…” Bướm nhỏ lại bắt đầu co thắt, lại cao trào: “A… bảo bối thoải mái lắm đúng không… Ta thao nàng có thoải mái không… Ưm…”





Hắn không ngừng ra vào, điên cuồng đưa đẩy, toàn bộ phòng tắm tràn ngập mùi dục vọng và tiếng da thịt đập vào nhau càng lúc càng nhanh…





“Ahhh…”





“Nàng muốn nhanh đúng không… ưm… có thích mạnh như này không… A… Còn không mau … ưm …. có thích không … ưm…”





“A… phu quân… không được…”


Diễn đàn Vietwriter.vn


“Được… ưm… có thể … lại đến… ưm…” Lăng Hoàng buông bầu vú đã hằn dấu tay ra, sau khi bỏ rơi cặp nhũ hoa đã hằn đầy dấu tay, hắn đứng thẳng dậy, hai tay giữ lấy vòng eo thon nhỏ của nàng, tiếp tục thao nàng. Hắn có thể thấy rõ bụng dưới nàng nổi lên hình dạng dương vật của hắn sau khi bị hắn thâm nhập. Ấn kí ở bụng dưới của nàng là hình dạng của hắn, nó phác họa rõ hình ảnh hắn đi vào cơ thể nàng. Mắt hắn đỏ ngầu, công khai tuyên bố chủ quyền: “A… Bảo bối… Nàng chỉ thuộc về một mình ta… A… Chỉ có thể để ta… cắm vào trong… A… Bảo bối… Nói nàng chỉ của một mình ta… nói…”





Thi Mặc Nhi chỉ có thể há miệng thở dốc, nhưng lực đẩy và tốc độ đưa đẩy của hắn càng ngày càng mạnh. Hắn dùng một tay vuốt ve khuôn mặt đỏ ửng của nàng, xoa đôi môi đang rên rỉ của nàng, bắt nàng nói lời thề chỉ thuộc về một mình hắn…





“Chỉ… Ư a… A a a … Chỉ phu quân… phu quân… một mình…”





Lăng Hoàng nghe tiểu gia hỏa hổn hển nói ra lời hứa chỉ của mình hắn khiến sự hứng thú của hắn được đẩy đến cực hạn: “A… Bảo bối… Ngoan… Ưm…” Dương vật trướng đau chỉ muốn phát tiết.





Bướm nhỏ của vật nhỏ đã trở nên sưng đỏ vì bị chèn ép quá lâu, thịt non bên trong cũng dựng đứng lên. Lòng bàn tay to của Lăng Hoàng ấn vào bụng dưới của tiểu gia hỏa khiến đường đi vốn đã bị ép chặt giờ càng chặt chẽ quấn lấy dương vật to dài đang cắm vào, hắn đưa ngón cái xuống dưới khảy hoa châu cương cứng…





“A a a a a a…” Thi Mặc Nhi cảm thấy một luồng nhiệt nóng chảy khắp cơ thể, nàng căn bản không nhịn được… Hoa huyệt phun ra dịch nóng… Phun lên phân thân của Lăng Hoàng, một ít tưới lên bụng dưới của hắn, sự ấm áp khiến hắn vô cùng sung sướng…





“A… Bảo bối… Nàng triều phun… Thoải mái đến vậy sao… Ưm… Bên trong điên cuồng cắn ta… Ưm… Bảo bối… Muốn bắn… Bắn cho nàng… Bắn hết cho nàng… Bắn đầy được không…. Ư oh oh oh…” Lăng Hoàng nắm chặt eo tiểu gia hỏa, đẩy côn thịt vào chỗ sâu nhất, ấn mạnh vào miệng lỗ hoa bắn toàn bộ tinh dịch nóng bỏng vào hoa tâm khiến Thi Mặc Nhi không ngừng run rẩy…


Diễn đàn Vietwriter.vn


“A… Thích không… Ưm…” Côn thịt trong lúc bắn tinh lại co rút từng chút một, số tinh dịch hoa huyệt không chứa hết cũng theo côn thịt vừa rút ra vừa cọ xát mà phun ra ngoài rất nhiều, chất lỏng dưới những cú thúc mạnh tạo ra âm thanh dâm loạn.





Thi Mặc Nhi vẫn đang đắm chìm trong cơn khoái cảm tê dại, từ ngón chân kéo dài đến da đầu, lồng ngực phập phồng chờ ổn định…





Sai khi Lăng Hoàng phóng thích hết thì rút côn thịt ra, thịt non bên trong cũng chui ra, giữa chân lại phun ra một dòng chất lỏng màu trắng…





Tiểu gia hỏa nằm không còn sức lực, nàng thở hồng hộc, chiếc áo mỏng dính trên người đã sớm biến thành vải vụn. Mặc dù sàn phòng tắm nóng nhưng hắn vẫn sợ tiểu gia hỏa cảm lạnh, hắn lấy áo choàng ở một bên quấn lên người nàng, rồi bế tiểu khả ái đã mềm như bông lên để nàng dựa vào ngực hắn, đi ra khỏi phòng tắm, đi vào phòng ngủ.





Phòng tắm thông với sương phòng của hai người, Lăng Hoàng bế tiểu gia hỏa lên giường, lau sạch người nàng rồi lột chiếc áo mỏng đã rách của nàng ra, để vật nhỏ sạch sẽ thoải mái nằm lên giường. Tiểu gia hỏa cựa quậy, nàng hơi buồn ngủ, ngã xuống đệm.





Lăng Hoàng cười nhẹ, đi lấy một chậu nước, lại cẩn thận tách hai chân tiểu gia hỏa ra.


Diễn đàn Vietwriter.vn


“Ưm…” Vật nhỏ yêu kiều nói bằng giọng mũi: “… Phu quân… Thiếp thật sự không được…”





“Ta chỉ lau giúp nàng thôi.” Lăng Hoàng bật cười, dùng khăn tay nhỏ lau sạch dịch nhờn dính ở giữa hai chân nàng, thấy vật nhỏ thoải mái thở dài một hơi, thả lỏng toàn thân. Trên chiếc khăn tay dính đầy chất lỏng trắng đục và dâm dịch, vết sưng đỏ ở tiểu huyệt không hề thuyên giảm, chỉ cần chạm nhẹ nó đã run lên.





Lăng Hoàng nhanh chóng sửa sang bản thân, hắn thay y phục rồi lại lấy một bộ cho tiểu gia hỏa, ngồi lên giường, như đang chơi đùa với búp bê sứ, mặc y phục mới cho nàng: “Đói bụng không? Trên thuyền hoa nàng cũng không ăn nhiều.” Vừa rồi nàng lại còn hoan ái.





Thi Mặc Nhi lắc đầu: “Phu quân…”





“Hửm?”





“Rõ ràng ta đang giận chàng… Sao chàng lại bắt nạt, trừng phạt ta.” Lúc này Thi Mặc Nhi đã tỉnh táo, vừa rồi là lần đầu tiên hắn bá đạo đòi hỏi nàng.





Lăng Hoàng trầm thấp cười một tiếng, xoay người nằm xuống giường, ôm tiểu gia hỏa, để nàng nghiêng người mặt đối mặt với hắn: “Nàng biết ta phạt nàng…”


Diễn đàn Vietwriter.vn


“Ta có thể… cảm nhận được…” Khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu khả ái ửng hồng.





Lăng Hoàng vươn tay vuốt tóc mái rũ xuống của nàng: “Hăn nhìn nàng… Cả tối đều nhìn nàng…”





Tiểu gia hỏa ngước mắt lên nhìn hắn bằng ánh mắt lấp lánh, in hình chính hắn trong đó.





“Hắn gọi nàng là Thi Thi.”





“Chủ tiệm thuốc cũng gọi ta là Thi Thi.” Thi Mặc Nhi đáp.





“Hắn gọi nàng khác những người khác.” Lăng Hoàng chắc chắn nói.





“Phu quân…” Tiểu gia hỏa thông minh: “Tẩu tẩu nhìn chàng cũng khác mọi người. Chàng biết không?”


Diễn đàn Vietwriter.vn


Lăng Hoàng hơi sững sờ.





“Tùng Lan cô nương nhìn chàng, cũng khác…” Ánh mắt Thi Mặc Nhi sáng tỏ.





Tiểu gia hỏa lại suy một ra ba…





“Vậy… nàng ghen sao?” Lăng Hoàng khàn giọng hỏi.





Thi Mặc Nhi vừa định trả lời, đầu lại khôn khéo, cười cực kỳ đáng yêu: “Phu quân ghen.”





Hắn khen thưởng hôn lên trán nàng, hắn là không vui, ánh mắt Lý Mạnh Thanh nhìn Mặc Nhi như thể hai người đã quen biết từ lâu, như thể hắn ta đã đợi nàng rất lâu. Như thể, hắn chỉ cần buông lỏng tay, hắn ta sẽ cướp nàng.





Khuôn mặt tuấn tú của Lăng Hoàng cố ý tỏ ra chân thành dụ dỗ nàng: “Ừ, vì vi phu yếu ớt, không động đậy nổi, nên…”

Diễn đàn Vietwriter.vn



“Nên, người bị phạt là thiếp…” Thi Mặc Nhi nói tiếp, yêu kiều liếc hắn.





“Phạt đâu… Là yêu mà…” Hắn vốn muốn trêu chọc nàng, lén đưa bàn tay to vào chiếc áo đơn của nàng, nhưng cơ thể tiểu gia hỏa lại cương cứng… Khuôn mặt tuấn mỹ nóng bỏng…





“Phu quân đỏ mặt…”





Thi Mặc Nhi cười toe toét, nàng cúi người về phía trước, ôm lây khuôn mặt hơi nóng của hắn, hôn một cái.





“Ta… không đỏ mặt…” Lăng Hoàng cố cãi…





“Đúng, đúng, đúng, là yếu ớt, quá yếu ớt.” Thi Mặc Nhi cười đến vô cùng vui vẻ, cúi đầu ôm eo hắn, dính sát vào người hắn, căn bản nàng cũng quên, ngay từ đầu… là nàng giận hắn trước…
 
Last edited:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom