• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full PHU QUÂN YẾU ỚT CẨN THẬN MỘT CHÚT (Sắc) (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 28: Kết thúc (cao h)

Qua từng ngày trời càng nóng lên, như thường lệ, Lăng Hoàng sẽ rời khỏi Lăng Thành tránh nóng. Từ trước người ngoài cho rằng hắn ốm yếu, không chịu nổi nóng bức nên phải đến vùng núi bên ngoài tránh nóng.

Thật ra hắn đến một thế giới khác.

Trong khoảng thời gian này, Vân Thiếu rất bận rộn, ngoài việc xử lý việc Thương hội Lăng Thành thông báo cho các thương nhân bên ngoài, hắn còn phải thu xếp chuyện Lăng Thành. Bây giờ có thêm thiếu phu nhân vừa bệnh nặng mới khỏi nên hắn cũng phải xác nhận nhiều lần việc chuẩn bị.

Vì phải đi xa một thời gian dài, không thể vài ngày lại về thành nên Lăng Hoàng đưa Thi Mặc Nhi về nhà mẹ đẻ ở mấy ngày, cũng coi như tạm biệt cha mẹ nàng. Diễn đàn Vietwriter.vn

Vừa về đến Thi gia, bọn họ phát hiện ở cửa có thêm một chiếc xe ngựa.

Lăng Hoàng ôm Thi Mặc Nhi xuống xe ngựa, liếc mắt nhìn một cái, nhìn thoáng qua là biết người đó là ai, hắn không vui.

“Cô gia đưa Thi Thi về rồi! Ai nha, xem sắc mặt Thi Thi vẫn ổn!” Lưu a di đeo tạp rề đi ra, vừa thấy Lăng Hoàng và Thi Mặc Nhi đi vào cửa liền kêu: “Các ngươi vào trong trước đi, phu nhân và lão gia đang tiếp đón khách nên không để ý các ngươi tới. Thi Thi, Lưu a di đã hầm một con gà mái già cho ngươi bồi bổ cơ thể! Sắp ăn cơm rồi!”

Thi Mặc Nhi cười, muốn hỏi khách đến chơi là ai, Lưu a di đã quát Lưu thúc thúc đến hỗ trợ, cùng đi vào nhà bếp nấu cơm.

Thi phu nhân nghe thấy tiếng bên ngoài, từ đại sảnh đi ra: “Thi Thi! Cô gia! Mau vào đây!”

Lăng Hoàng và Thi Mặc Nhi bước vào phòng khách thì thấy Lý Mạnh Thanh Lý đại nhân cũng ở đây, hắn mang theo rất nhiều lễ vật đang nói chuyện với Thi lão gia. Thi Mặc Nhi chuyển tầm mắt nhìn phu quân nhà mình không ngạc nhiên tí nào.

Vừa nhìn lại thì bắt gặp nụ cười của Lý Mạnh Thanh.

“Thi Thi, đã khỏe hơn chưa?” Lý Mạnh Thanh nhẹ nhàng hỏi.

Thi Mặc Nhi sững sờ một lúc, nắm lấy cánh tay Lăng Hoàng, cẩn thận gật đầu.

Thi phu nhân thấy nha đầu nhà mình ngơ ngác, cũng đoán ra: “Thi Thi, con không biết Lý đại nhân sao?”Sau đó, bà mời mọi người ngồi vào bàn ăn: “Ngồi xuống đi, tất cả đều là người một nhà! Hôm nay cùng nhau ăn một bữa cơm!”

Vừa nói xong, Lưu thúc thúc và Lưu a di bưng mấy món ăn từ nhà bếp đặt xuống bàn.

Chạy ba lần, toàn bộ bàn tròn đã để đầy đồ ăn.

“Lưu thúc thúc, Lưu a di các ngươi cũng ngồi xuống đi.” Thi phu nhân nói với mọi người.

Một bàn tròn vẫn giống trước đây chỉ là có thêm Lý đại nhân. Diễn đàn Vietwriter.vn

“Thi Thi, khụ khụ… Đây là Lý đại nhân, là hàng xóm ở thôn trước chúng ta ở.” Thi lão gia cố gắng muốn che dấu hôn sự lúc nhỏ… “Nhiều năm qua không gửi thư, cắt đứt liên lạc, nhưng thật trùng hợp lần này hắn tới Lăng Thành…”

Mắt Thi Mặc Nhi mở to.

Lý Mạnh Thanh nhìn Lăng Hoàng, nâng chén rượu trước mặt lên: “Thật ra nhị công tử không kinh ngạc chút nào.”

“Ít nhiều vẫn đoán được một chút.” Lăng Hoàng đáp, cũng nâng chén của mình lên uống.

Thi phu nhân thấy mắt hai người tóe lửa, cười nhẹ: “Vẫn là cô gia nhà ta thông minh! Tiểu nha đầu căn bản không nhớ chút nào.”

Lăng Hoàng cong môi, nhạc mẫu nhà mình đặc biệt giỏi ăn nói, nghe bà nói vậy khiến hắn vui vẻ.

“Nói đến tiểu nha đầu, Thi Thi biết không? Chuyện hôn ước của chúng ta hồi lọt lòng!” Lý Mạnh Thanh quay đầu đối mặt với Thi Mặc Nhi. Hắn là người quen cũ với Thái Tử, chuyện Cửu Môn hắn cũng biết rõ, lần này chỉ là trêu chọc tiểu gia hỏa, cũng đáng tiếc, nha đầu mới gặp lần đầu đã khiến tim hắn đập loạn đã là thê tử người khác.

Lăng Hoàng từ từ vòng tay qua eo Thi Mặc Nhi, không chút dấu vết để tiểu gia hỏa dựa vào người mình.

Thi phu nhân thích thú nhìn động tác nhỏ của cô gia, bà lén dùng cùi chỏ nhắc nhở Thi lão gia. Thi lão gia cũng xem diễn.

“Ta… Không biết…” Thi Mặc Nhi nhìn cha mẹ, phủ nhận.

Lăng Hoàng cụp mắt xuống, dưới hàng mi thoáng hiện vẻ ma mị, nhướng mắt nói: “Hôn ước… ban đầu trong lời đồn? Không phải cùng ta sao?” Khuôn mặt tuấn tú ngây ngô nhìn mọi người.

Thi lão gia là người bị lừa đầu tiên, cầm chén rượu lên: “Đúng, đúng, hôn ước hồi nhỏ Lý đại nhân nói là lời nói đùa, bọn ta thuận miệng nói từ lâu lắm rồi.”

Thi phu nhân cũng không nhịn nổi nữa: “Đúng đúng, lúc ấy ta và mẫu thân của Lý đại nhân nói đùa. Thi Thi vẫn trong bụng mẹ còn không biết là nam hay nữ, ha ha ha ha.”

Nói xong lại là tiếng hỏi ăn này ăn kia, che mắt hai vị cáo già. Diễn đàn Vietwriter.vn

Aisss, không thể để lộ.

Bọn họ là người tung tin đồn thất thiệt.

Cùng bị đồn có hôn ước, hiện giờ hai người này đang ngồi trên bàn ăn tối.

Thi Mặc Nhi cười nhẹ, hiện giờ nàng đã không ngại mấy lời đồn, nghiêng đầu dựa vào vai Lăng Hoàng.

Ăn uống no say, đến đêm hạ nhân của Lý đại nhân đã đợi sẵn bên ngoài…

Lý Mạnh Thanh từ biệt Thi gia, nói sau này hai nhà vẫn giữ liên hệ, lại cười nói với Thi Thi: “Thi Thi, nếu Lăng nhị công tử không tốt với ngươi, hôn sự lúc nhỏ vẫn có hiệu lực.”

Lăng Hoàng nghe vậy, nở nụ cười, kéo tiểu gia hỏa ra phía sau, áo choàng vẽ ra một đường vòng cung: “Lý đại nhân đừng làm ta sợ, ta không chịu nổi kinh sợ.”

“À, Lăng nhị công tử yếu ớt, cả thành đều biết.” Lý Mạnh Thanh nói tiếp.

Quả nhiên hắn là người của Thái tử, Lăng Hoàng hiểu, nhưng ánh mắt hắn ta nhìn tiểu gia hỏa vẫn khiến hắn không hài lòng.



Trong khuê phòng vào ban đêm…

“Phu quân… Sao chàng không nói gì?” Thi Mặc Nhi nằm trong ngực Lăng Hoàng, trên chiếc giường nhỏ, hai người ôm nhau ngủ, nhưng nàng biết lồng ngực phập phồng này rõ ràng đang không vui.

“…”

Thi Mặc Nhi chuyển đôi mắt đẹp, vặn vẹo cơ thể nhỏ bé, đổi tư thế, trong chốc lát nàng nhấc chân quấn lấy chân hắn, sau đó đơn giản khoanh qua eo hắn.

“…” Lăng Hoàng nở một nụ cười xấu xa, nắm lấy đùi nàng, nghiêng người cố định hai chân nàng trên eo hắn, bàn tay to chỉ cần đưa về phía trước là có thể cởi tiết khố của nàng, tay còn lại vòng qua cổ nàng, để nàng nằm lên.

“Phu quân ~” Âm thanh giòn tan quyến rũ, hơi thở quanh quẩn trên cánh mũi hắn.

Lăng Hoàng thở dài: “Nếu hắn đến sớm hơn, nàng sẽ gả cho hắn sao?”

Đôi mắt màu nâu sững sờ một lúc, ngay lập tức nở rộ như hoa quỳnh: “Sẽ không.” Nàng khẳng định.

“Tại sao lại không?” Hắn oán hận nói, giống một tiểu tướng công sắp bị vứt bỏ, nhưng khuôn mặt tuấn tú kia khiến tim người nhìn không khỏi đập nhanh hơn. Diễn đàn Vietwriter.vn

Thịch thịch thịch.

Thi Mặc Nhi cắn môi cười nhẹ: “Ban đầu nương cũng hỏi ta vì sao muốn gả cho chàng.”

“Nàng trả lời như thế nào…” Lăng Hoàng áp trán vào trán nàng, dỗ nàng, muốn nàng nói lời hay.

“Ta nói, nếu tương lai của ta phải thay đổi vì ai đó, ta hy vọng người đó là chàng!” Trên khuôn mặt trắng nõn không có tí do dự hay khó khăn gì mà là sự kiên định và chắc chắn.

Đôi môi hồng mềm mại cười tươi, có lẽ lúc đó hắn cũng nhận định là người trước mặt này rồi.

Người nam nhân tuấn mỹ gần ngay trước mặt cười vui vẻ như vậy, như thể mọi thứ tốt đẹp trên thế giới này đều trong mắt hắn, Thi Mặc Nhi tiến lên hôn nhẹ.

Hắn đáp lại nàng, để nàng hôn.

Tiểu gia hỏa hôn đến vui vẻ, ôm mặt hắn, hôn bên trái một cái, hôn bên phải một cái, lại mút môi hắn, đưa lưỡi trộm liếm cánh môi hắn.

“Ưm… Bảo bối… Đừng nghịch…” Một tháng nay hắn đã nhịn đến cực khổ, nhưng mỗi lần thay thuốc cho nàng hắn lại đau lòng muốn chết. Miệng vết thương của tiểu gia hỏa đã khép lại, nhưng dù vậy, hắn vẫn không dám trêu chọc nàng, muốn đợi cơ thể nàng tốt hơn.

“Hả?” Thi Mặc Nhi lại nhấm nháp một nụ hôn: “Phu quân… chàng không thích ta sao?” Mái tóc bị tán loạn theo khuôn mặt trái xoan, khuôn mặt nhỏ đỏ ửng trông ngây thơ, đáng yêu.

Vật nhỏ học hư, lại còn làm nũng trên giường.

Lăng Hoàng nỉ non: “Nói bậy… Ta đang lo cơ thể nàng… Ưm… Bảo bối… Nàng dừng lại… Ta không nhịn nổi!”

Tiểu gia hỏa vùi đầu vào ngực hắn, mút nhẹ cổ hắn. Hắn có thể nghe thấy tiếng môi nhỏ đang mút cổ họng hắn, cũng có thể cảm nhận được cái lưỡi nóng ẩm đang liếm láp da hắn, dục vọng bắt đầu quét qua người hắn, có một nguồn nhiệt chạy qua lưng hắn, hạ thân bắt đầu nhảy lên dán vào giữa hai chân nàng.

Bàn tay to của hắn trượt vào giữa đùi nàng, nhào nặn bờ mông mềm mại, hắn hôn lên cái lưỡi nhỏ thơm tho nàng đưa tới, dùng sức hút gia tăng nụ hôn nồng nhiệt. Bàn tay to không đợi được kéo tiết khố của nàng, tiến vào rãnh mông. Trong lúc xoa bóp hắn đi xuống tìm được lỗ hoa, sau đó vội vàng rút lại. Diễn đàn Vietwriter.vn

“Ưm… Bảo bối… Nàng cứ như vậy… Ta không nhịn được…”

“Sao phu quân phải chịu đựng…” Thi Mặc Nhi nũng nịu nói, ôm cơ thể Lăng Hoàng, tiến về phía trước, chân để trên eo hắn cũng thu lại, cơ thể buông lỏng khiến bàn tay hắn vòng qua eo nàng thuận lợi trượt vào lỗ hoa… dính một mảng dịch ướt nóng: “Phu quân ~ vết thương của ta đã lành rồi…”

Lăng Hoàng thở hổn hển, tiểu gia hỏa đã ướt đẫm, ngón tay hắn chạm nhẹ vào lỗ hoa là có thể cảm nhận được sự trơn trượt chỗ đó, thịt hoa tại miệng huyệt nhẹ nhàng quấn lấy ngón tay đang cọ xát, lý trí bị đốt cháy.

Thi Mặc Nhi to gan dùng hai tay đẩy nhẹ Lăng Hoàng, để hắn nằm thẳng, nàng mượn lực ngồi lên bụng dưới của hắn. Lúc này, côn thịt to dài cương cứng của hắn đang chạm vào bụng dưới của nàng.

Tiểu gia hỏa đỏ mặt, đôi mắt đẹp khẽ nhướng lên, hàng mi khép hờ, hai tay nhỏ run run cởi y phục trên người mình…

Lồng ngực Lăng Hoàng phập phồng nhìn tiểu kiều thê đang quyến rũ mình. Hắn dùng hai tay đỡ eo nàng, không nhịn được nâng hạ thân lên một chút, làm côn thịt to dài cọ xát với chân tâm của nàng.

“Ưm… bảo bối… giúp ta…” Dục vọng càng ngày càng mạnh, tiểu gia hỏa chỉ cởi chiếc thắt lưng mỏng manh, ngượng ngùng che mặt, chiếc áo khoác đơn được nới lỏng buông thõng sang hai bên, hai quả anh đào nhô lên thoắt ẩn thoắt hiện, cảnh này nhìn trong mắt quả thật như muốn ăn thịt hắn, dục vọng trướng đến đau đớn, rốt cuộc không kiềm chế được trầm giọng, dỗ nàng.

Ngay khi Thi Mặc Nhi bỏ bàn tay nhỏ đang che mặt mình xuống thì đã bị hắn kéo qua đặt trên côn thịt sưng to của hắn.

“Phu quân…”

“Bảo bối… Ta nhịn lâu lắm rồi… A… Mau sờ ta…”

Thi Mặc Nhi nghe lời vòng tay qua, vuốt ve côn thịt to dài. Côn thịt sưng to nằm trước bụng nàng, nàng mở hai chân ra, ngồi trên bụng hắn, hai tay vuốt ve dương vật của hắn. Cảnh tượng tươi đẹp này làm dục vọng của nàng dâng lên, cảm giác trống rỗng trong cơ thể khiến hoa huyệt càng tiết ra nhiều dịch nóng… Diễn đàn Vietwriter.vn

“A… Bảo bối… Thật thoải mái… Muốn cắm vào… Bảo bối giúp ta… Ngồi lên đi…” Đương nhiên hắn biết tiểu gia hỏa động tình, tiểu gia hỏa ngồi trên bụng hắn mông nhỏ đùa nghịch cọ xát, hắn cũng đang đợi nàng.

Thi Mặc Nhi hơi sững sờ, nàng hơi sợ, côn thịt to dài đứng thẳng giờ càng sưng to hơn.

“Ngoan… Bảo bối… Không sao… Lúc trước chúng ta đã làm rồi… Tự mình đút vào càng thoải mái… Ưm…”

“Phu quân…” Thi Mặc Nhi muốn xin sự khoan dung, nhưng Lăng Hoàng lại dùng sức nâng mông nàng lên, để nàng có thể dễ dàng ngồi lên dương vật của hắn…

“Nương tử… Ta rất muốn đi vào… Nàng xem… Ưm…” Hắn cố ý đẩy lên, quy đầu đâm vào lỗ hoa của nàng: “A… Nàng cũng muốn ta… ưm… đừng sợ… ngồi lên đi…”

Lăng Hoàng dỗ Thi Mặc Nhi, ngay khi bị đẩy vào, bụng dưới của tiểu gia hỏa co rút, thịt non co bóp liên tục, dục vọng trống rỗng càng ngày càng nhiều. Lăng Hoàng nhìn bàn tay nhỏ bé của nàng mân mê lỗ hoa, mông nhỏ vặn vẹo điều chỉnh tư thế, ngay khi côn thịt của hắn chạm vào lỗ hoa, cơ thể nàng hơi chìm xuống…

“Ưm… Tiến vào…” Lăng Hoàng ép mình nằm yên, cảm nhận tiểu gia hỏa ngồi xuống từng chút một, hoa huyệt cắn nuốt côn thịt hắn từng ngụm một. Thi Mặc Nhi đã thở hổn hển, thịt non trong đường đi mềm mại cũng điên cuồng bú mút côn thịt khiến hắn muốn gầm lên vì sướng.

Đêm hè, chỉ giao hợp hai người đã toát mồ hôi hột.

“Phu… Phu quân… Ư ư…” Thi Mặc Nhi làm dục vọng nóng lên, rên rỉ.

“Ưm a … bảo bối thả lỏng… Lại nữa… để ta đi vào… ưm… trời ạ…” Tiểu gia hỏa mới ăn được một nửa đã không dám đi xuống, hắn chịu khổ, Lăng Hoàng xoa bóp cái mông nhỏ của nàng, hơi dùng sức, khi nàng dịch xuống thì hắn đè lên người nàng, ngay sau đó hắn nhân cơ hội, đẩy eo, tiểu bảo bối ngồi thẳng dậy, toàn bộ dương vật to dài của hắn tiến vào cơ thể nàng khiến nàng sợ hãi kêu lên. Diễn đàn Vietwriter.vn

“A… Phu quân… Sâu quá… Ta sợ…” Côn thịt to dài đâm thẳng vào tử cung. Thi Mặc Nhi thở hổn hển, bụng nàng thậm chí còn có thể phác họa rõ hình dạng của hắn.

“A ưm… Bảo bối… Không sao… Không đau phải không… sâu… Mới thoải mái… Bảo bối… Nàng thử tự động xem… Ưm…” Lăng Hoàng thực hiện vài động tác nhỏ làm mẫu.

“Ha… a… A… Phu quân…” Thi Mặc Nhi đặt hai tay lên bụng hắn, cố gắng nâng cái mông nhỏ của nàng lên, lại nhấn xuống, trong cơn dục vọng dần nắm lấy tiết tấu, bắt đầu nếm được mùi vị: “A… Phu quân… A…”

“Là nơi này sao… Ưm… A… Bảo bối… Nàng chặt quá… Nóng quá… Chỗ này thoải mái không… Cưỡi ta… Oh oh… Bảo bối…”

Thấy tiểu gia hỏa đã quen dần, Lăng Hoàng bắt đầu vặn eo để côn thịt va chạm vào nơi riêng tư đáng yêu của nàng, tiểu gia hỏa cũng bắt đầu thả lỏng, phối hợp nhảy lên.

“A… Phu quân… A…”

“Bảo bối… Kêu đi… Để ta nghe… Gọi ta… A… Ta thích nghe… Đã lâu không được nghe… Ưm… Nói… Thoải mái không… Ư…”

Thi Mặc Nhi nằm sấp trên bụng hắn, lên xuống phập phồng, cơ thể không ngừng phát ra tiếng bạch bạch bạch, bụng dưới của hắn đã ướt đẫm, hai tay nàng và hai tay hắn đan vào nhau như nắm dây cương cưỡi ngựa. Thi Mặc Nhi cắn môi dưới hừ hừ, ngửa đầu ra sau, nhắm mắt cảm nhận thứ gần như xuyên qua khoang bụng nàng, hô hấp càng dồn dập.

Vật nhỏ sắp cao trào, Lăng Hoàng biết, hắn nắm tay nàng rồi gia tăng tốc độ thân dưới đẩy lên: “Ưm a… Bảo bối… Cùng… Cùng ta… Ưm…”

Đường đi co rút một trận, ép chặt côn thịt to dài bên trong, hoa thịt không ngừng co bóp khiến Lăng Hoàng không nhịn được mà nhả ra.

“A a a a a a a…” Tư thế hoan ái thẳng đứng khiến tinh dịch bắn gần hết đến hoa tâm bên trong, tiểu gia hỏa nóng đến rùng mình một cái. Cơn cao trào vui sướng khiến cơ thể Thi Mặc Nhi mềm nhũn, ngã vào ngực Lăng Hoàng.

Âm thanh của tinh dịch và mật dịch phun ra chạm vào nhau phát ra từ khe thịt nơi riêng tư của hai người kết hợp. Lăng Hoàng không rút côn thịt ra, hắn vuốt ve lưng tiểu gia hỏa, theo đường eo đi xuống, cởi chiếc áo mỏng đã mướt mồ hôi, tùy tiện ném đi. Diễn đàn Vietwriter.vn

“Bảo bối… Để ta cắm… Ưm… Phu quân đã lâu không cắm nàng…. Nghĩ mà đau quá… Ưm…” Lăng Hoàng nắm eo nhỏ của tiểu gia hỏa, có thể chạm vào miệng vết thương đã đóng vảy, hắn vùi sâu vào cơ thể nàng, nâng eo nàng xoay người, đè Thi Mặc Nhi dưới thân.

“Ưm…” Thi Mặc Nhi còn trong dư vị cao trào, thịt non vẫn run rẩy xoắn lấy côn thịt…

Thân dưới Lăng Hoàng lại bắt đầu đẩy ra đẩy vào, có tinh dịch bôi trơn, bên trong tiểu huyệt càng ướt càng nóng: “A… Ướt quá… Trơn ghê… Bảo bối… vi phu nghĩ làm nàng từ lâu rồi .. Ưm… Cuối cùng cũng có thể cắm bảo bối… A ưm… Thoải mái không… Ưm… Muốn vào sâu hơn không… Ưm…” Hắn cúi đầu không ngừng cắn mút nhũ hoa đong đưa, hơi ngẩng đầu lên, vừa cắn vừa kéo.

“A… phu quân…”

“Bảo bối… Nàng ngon quá… Ưm… Kẹp khít quá… Nhũ hoa thật nhạy cảm… Ưm… Cắn một cái kẹp ta… Ưm… Kẹp chặt chết mất… Sướng quá… Bảo bối… Nàng sướng không… A… Nói ta đi… A… Kêu đi…” Hai tay Lăng Hoàng xoa nắn hai nhũ hoa, gặm cắn hết bên này sang bên khác.

“A… Phu quân…Đừng cắn… A… Không chịu nổi… Ưm a… Thoải mái… Phu quân… Muốn thật mạnh… Ưm a… A…”

Lăng Hoàng bắt đầu điên cuồng đưa đẩy hạ thể, toàn bộ căn phòng tràn ngập âm thanh hai cơ thể dâm loạn, vách tường mỏng cũng không thể lo được nữa, hai người đều điên cuồng thở dốc và rên rỉ.

Những lo lắng và vướng bận trong một tháng qua cuối cùng đã lên men vào lúc này.

“Ưm… A… vật nhỏ… Kêu dâm như vậy… Có phải muốn mạnh nữa không… Ưm… Chỗ này sao… Ưm… Đâm ở đây… Nó cắn ta… Ưm a… Bảo bối… Nàng kẹp nhanh quá… Lại sắp cao trào sao… Ưm…”

“A… Phu quân… Từ bỏ… Đừng ở nơi đó…” Diễn đàn Vietwriter.vn

“Nơi nào… Ưm… Nơi này sao… A… Nơi này…”

“A… Phu quân… Đừng đâm chỗ đó…”

“Chỉ muốn đâm nơi này… A a a a a a… Bảo bối… Nàng lại kẹp càng chặt như vậy… Suýt chút nữa không động nổi… A ưm… Đáng chết… Muốn bắn… Oh… Bảo bối…”

“A a a a a… Phu…”

Trong cơn run rẩy của Thi Mặc Nhi, cuối cùng Lăng Hoàng cũng điên cuồng co giật, thúc mạnh vào một cái, hận không thể xỏ xuyên phân thân của mình qua cơ thể nàng, tiểu gia hỏa co người lại, ngón chân cuộn tròn kéo khăn trải giường, cơ thể đỏ ửng, bụng dưới tiếp nhận từng luồng tinh dịch đang bắn ra.

Thở không ra tiếng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom