• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Ông Xã Thú Tính (1 Viewer)

  • Chương 101-105

Chương 101 Cô có chút nhớ anh

“Hứa tổng, làm sao vậy?”Lâm Tư Kỳ thấy cô xem hợp đồng rất cẩn thận, vì hợp đồng là cô ta chuẩn bị, cô ta có thể khẳng định nó không có vấn đề gì cả.

Hứa Thâm Thâm khẽ than: “Không có gì, chỉ cảm thấy có chút khó chịu.”

Kỷ Tương Quân cường thế dẫn theo nhiều người đến làm phát ngôn như thế, thật hiếm thấy.

Nếu bà ta dẫn một người mới đến, Hứa Thâm Thâm cũng không thấy có gì không ổn.

Nhưng dựa vào lý lịch của Tư Đồ Uyển Uyển, muốn làm phát ngôn cho một sản phẩm trang điểm tốt hơn, cũng không phải chuyện khó.

Cô càng nghĩ càng đau đầu, cảm thấy có cái gì đó không đúng.

“Hứa tổng, Trạm phu nhân gọi cô.”Thanh Vân đột nhiên xuất hiện sau lưng Hứa Thâm Thâm, trầm thấp nói.

Hứa Thâm Thâm bị dọa, nhìn Thanh Vân xuất quỷ nhập thần như thế: “Được, tôi sẽ đến ngay.”

Cô đi đến phòng trang điểm của Kỷ Tương Quân, gõ cửa, sau đó đi vào.

“Trạm phu nhân, có gì phân phó sao?” Trên gương mặt trắng nõn của Hứa Thâm Thâm nở nụ cười khéo léo.

“Thời tiết hơi lạnh, tôi muốn mua đồ uống cho mọi người.” Kỷ Tương Quân cười: “Tôi không quen thuộc nơi này, phiền cô đi giúp tôi một chuyến.”

Hứa Thâm Thâm gật đầu: “Mọi người muốn mua cái gì, tôi bảo trợ lý đi mua.”

“A, hình như tôi đã nói với cô rồi, hi vọng cô có thể tự mình đi mua.” Kỷ Tương Quân bỗng nhiên làm khó Hứa Thâm Thâm.

Hứa Thâm Thâm sửng sốt, cảm giác không thoải mái trong lòng đã thông hiểu rồi.

Thì ra, người cô phải để ý không phải là Tư Đồ Uyển Uyển, mà là Kỷ Tương Quân này.

“Được.”Hứa Thâm Thâm mỉm cười.

Kỷ Tương Quân tưởng rằng Hứa Thâm Thâm sẽ tức giận, không ngờ cô lại bình tĩnh như vậy.

“Đây là danh sách.” Kỷ Tương Quân liếc mắt với Thanh Vân, Thanh Vân lập tức đưa danh sách đến.

Hứa Thâm Thâm nhận danh sách mua đồ trong tay Thanh Vân, xoay người đi ra khỏi phòng trang điểm.

Kỷ Tương Quân nhìn bóng lưng cô, buồn bực nói: “Khí thế này…”

Thanh Vân thấy bà ta muốn nói lại thôi, trầm giọng nói: “Rất giống người kia.”

Kỷ Tương Quân nhìn thoáng qua Thanh Vân: “Bà biết nhiều quá, đi theo nhìn chằm chằm cô ta cho tôi, đừng để cô ta đưa cho người khác.”

“Vâng.” Thanh Vân gật đầu, xoay người đi ra ngoài.

Kỷ Tương Quân nhắm mắt lại, tiếp tục để chuyên viên trang điểm trang điểm cho mình.

Hứa Thâm Thâm đi ra ngoài, vốn định bảo trợ lý đi mua, nhưng nhìn thấy Thanh Vân đứng phía xa nhìn mình, liền thay đổi chủ ý.

Thanh Vân âm u nhìn cô, có chút âm trầm.

Hứa Thâm Thâm khẽ cười, xoay người đi về phía bà ta: “Dì Thanh Vân, định theo dõi tôi à?”

Thanh Vân sửng sốt, không ngờ cô lại thông minh như thế.

“Không bằng đi cùng đi.” Hứa Thâm Thâm cười như không cười, đôi mắt đào hoa sáng ngời đầy vẻ tính kế.

“Phu nhân bảo cô đi mua, không phải bảo tôi.”Thanh Vân lạnh lùng nói.

“Vậy bà không sợ tôi sẽ vụng trộm thả cái gì vào trong à?” Hứa Thâm Thâm cười hỏi.

“Cô không dám.”Thanh Vân chắc chắn.

“Bà sai rồi, không có gì Hứa Thâm Thâm tôi không dám làm.” Hứa Thâm Thâm cười bỡn cợt: “Con người tôi thích làm người ta ghê tởm, ví dụ như bỏ sợi tóc vào trong salad chẳng hạn.”

Cô cúi đầu, nhìn danh sách trong tay, cười sâu xa.

Thanh Vân cảm thấy trước mắt mình chính là một ma nữ, một ma nữ rất xấu bụng!

“Cùng đi nhá?” Hứa Thâm Thâm cười hỏi.

Thanh Vân tức giận thở hổn hển, nhưng vẫn thỏa hiệp.

Hứa Thâm Thâm tìm Lâm Tư Kỳ mượn chìa khóa xe, sau đó lôi kéo Thanh Vân cùng ra ngoài.

Lúc đến trước xe, Hứa Thâm Thâm nhanh chóng ngồi vào ghế phụ.

Thanh Vân chớp mắt: “Cô…”

“Tôi không biết lái xe, phiền dì Thanh Vân nhé.” Hứa Thâm Thâm cười, làm động tác xin mời.

Thanh Vân không ngờ sẽ như thế, không tình nguyện lên xe.

Hứa Thâm Thâm lại cúi đầu xác nhận đồăn trên danh sách, sau đó chỉ huy Thanh Vân đến chỗ nào mua.

Khiến Thanh Vân bực bội chính là, Hứa Thâm Thâm chọn toàn đường khó đi, đi trong ngõ hẻm, có rất nhiều lần suýt kẹt bên trong không ra được.

Một chuyến này khiến bà ta rất phí sức, chờ đến khi trở lại studio, bà ta có chút mệt mỏi.

Hứa Thâm Thâm để đồ ăn lên bàn, để mọi người đến ăn.

Sau đó cầm một phần hồng trà và đồ ngọt của Kỷ Tương Quân đến phòng trang điểm.

Kỷ Tương Quân đã hóa trang xong, quần áo cũng mặc xong rồi, nhìn thấy Hứa Thâm Thâm cầm đồ đến, nhíu mày: “Tôi không muốn ăn.”

“Không sao, tôi cầm cho người bên ngoài ăn.” Hứa Thâm Thâm không giận không bực, rộng lượng nói.

Đây là điều Kỷ Tương Quân không ngờ.

Bà ta đã tìm người điều tra, Hứa Thâm Thâm không phải như thế.

Chẳng lẽ tình báo nhầm sao?

Hứa Thâm Thâm nhếch miệng, nở nụ cười thực hiện được, rồi xoay người rời đi.

Kỷ Tương Quân gọi Thanh Vân vào: “Lúc trước, tôi bảo bà tìm người đi điều tra, bà tìm ai?”

“Là người bên cạnh đại thiếu gia.” Thanh Vân trả lời đúng sự thật.

“Lại bị thằng nhóc thối kia tính kế rồi!” Kỷ Tương Quân buồn bực: “Tôi không tin lại không chỉnh được con nhóc này!”

Thanh Vân nhíu mày: “Phu nhân, thật ra cô ta cũng chỉ là cô gái hai mấy tuổi thôi.”

“Cô ta sẽ hủy hoại Hoàng Vũ.”Kỷ Tương Quân lạnh lùng nói.

Thanh Vân biết mình nói sai, yên lặng cúi đầu.

Kỷ Tương Quân hít sâu một hơi, để mình bình tĩnh lại, sau đó ra khỏi phòng trang điểm.

Lúc quay quảng cáo, Hứa Thâm Thâm vẫn đứng bên ngoài nhìn.

Kỷ Tương Quân và Tư Đồ Uyển Uyển phối hợp rất tốt, lần quay quảng cáo tuyên truyền này khá tốt so với mục tiêu đề ra.

“Cô biết không, vừa rồi tôi nghe thấy Tư Đồ Uyển Uyển gọi Kỷ Tương Quân là mẹ nuôi.” Phía sau, có hai nhân viên nữ đang thì thầm với nhau.

“Thật không?” Một cô gái kinh ngạc.

“Thật mà, bọn họ rất thân mật, thảo nào Tư đồ Uyển Uyển nổi tiếng nhanh như vậy, hóa ra là có chỗ dựa lớn, không muốn nổi tiếng cũng khó.” Cô gái kia cười nói.

“Đúng vậy, cô đã xem tin tức giải trí hôm nay chưa?” Một cô gái khác khẽ hỏi.

Cô gái kia nhìn thoáng qua Hứa Thâm Thâm: “Cô nói tới tin tức, Tư Đồ Uyển Uyển thừa nhận mình yêu thích người kia à?”

“Đúng vậy, người kia của cô ta giống với Lệ tổng, thân thế hay bối cảnh đều giống, còn nói cái gì mà chờ đối phương chú ý đến mình.” Một cô gái khác hừ lạnh: “Nếu là thật thì Tư Đồ Uyển Uyển cũng đúng là kỹ nữ, Hứa tổng của chúng ta mới là vợ cả.”

“Được rồi, đừng nói nữa.” Cô gái kia sợ người khác nghe thấy, không cho nói nữa.

Hứa Thâm Thâm chớp mắt, sau đó nhìn hai người phụ nữ đứng dưới bóng đèn kia, không biết vì sao lại cười chua xót.

Chẳng lẽ Lệ Quân Trầm lại thay đổi, coi trọng Tư Đồ Uyển Uyển thanh thuần, dịu dàng sao?

Cô có chút nhớ anh.

“Hứa tiểu thư, cùng ăn cơm trưa nhé.” Kỷ Tương Quân đi đển trước mặt Hứa Thâm Thâm đang ngẩn người hỏi.

Hứa Thâm Thâm phục hồi tinh thần: “Không cần, tôi không đói.”

Kỷ Tương Quân nhướng mày: “Uyển Uyển, đi ăn cơm thôi, mẹ đã hẹn Hoàng Vũ và Quân Trầm rồi.”

“Vâng, mẹ nuôi.” Tư Đồ Uyển Uyển thẹn thùng cười, theo Kỷ Tương Quân rời đi.

Hết chương 101.
Chương 102 Tôi chính là người phụ nữ như vậy

Tất cả mọi người đi rồi.

Chỉ có một mình Hứa Thâm Thâm nghỉ ngơi ở studio.

“Nghĩ cái gì vậy?” Chung Ngưng không biết đến từ khi nào, trong tay xách theo hộp cơm trưa.

Hứa Thâm Thâm nhìn cô ta: “Cậu không đi ăn với bọn họ à?”

Chung Ngưng ngồi xuống, khẽ cười: “Bà ta chướng mắt tớ, tớ cũng không muốn chọc bà ta khó chịu, nên không đi. Nhưng mà cậu đấy, tại sao cũng không đi?”

“Tớ mà đi sẽ mất công cậu đưa cơm trưa đến đây.”Hứa Thâm Thâm nói đùa.

Chung Ngưng cười, mở hộp cơm ra, sau đó đưa cho Hứa Thâm Thâm đôi đũa.

“Tớ còn tưởng rằng, ở đâu có Lệ Quân Trầm thì ở đấy có cậu.” Chung Ngưng vừa ăn vừa nói: “Hoàng Vũ gọi đện cho tớ, bảo tớ mua vài thứ đến cho cậu, tớ còn kinh ngạc đấy.”

“Tớ với anh ấy chia tay rồi.”Hứa Thâm Thâm ăn, cảm thấy hơi cay.

“Chia tay?” Chung Ngưng sửng sốt: “Thật không? Mới hai ngày trước anh ta còn đánh nhau vì cậu mà?”

Hứa Thâm Thâm than nhẹ: “Vô tình nhất là bậc đế vương.”

Chung Ngưng bật cười: “Thâm Thâm, dáng vẻ nghiêm trang của cậu thật buồn cười.”

“Tớ muốn hỏi cậu một chuyện.” Hứa Thâm Thâm mím môi: “Tư Đồ Uyển Uyển thật sự thích Lệ tiên sinh à?”

Chung Ngưng biết cô rất để ý Lệ Quân Trầm, nghiêm túc nói: “Là thật, bây giờ, Tư Đồ gia muốn lôi kéo quan hệ với Lệ gia, đã nhờ rất nhiều người tác hợp giúp, Thâm Thâm, cậu phải cẩn thận.”

“Tớ không cần cẩn thận, bây giờ, tớ chẳng là cái gì.” Hứa Thâm Thâm có chút cô đơn nói: “Nhưng Tư Đồ Uyển Uyển cũng khá tốt, thân thế trong sạch, lớn lên thanh thuần.”

Hình tượng của cô ta có trợ giúp rất lớn với Lệ Quân Trầm, mạnh hơn cô nhiều.

“Thâm Thâm, cậu nói thật với tớ, có phải cậu chủ động chia tay với Lệ Quân Trầm không, là vì cậu không thể buông bỏ khúc mắc trong lòng?” Chung Ngưng rất nghiêm túc hỏi.

Hứa Thâm Thâm khẽ cười: “Xem như vậy đi, tớ đi tìm Nhiếp Tử San gây sự, cô ta đã nhắc nhở tớ một câu, tớ không thể giúp Lệ Quân Trầm cái gì, cô ta nói không sai.”

“Thâm Thâm, cậu thật sự yêu anh ta ư.” Chung Ngưng nói: “Nếu không cậu sẽ không để ý đến cái nhìn của người ngoài, chỉ có thích một người, mới mong người đó tốt nhất.”

Hứa Thâm Thâm dừng lại, nhìn Chung Ngưng: “Xem ra cậu rất đồng cảm.”

Chung Ngưng sửng sốt: “Tớ là cô nhi, có thể gả cho Hoàng Vũ là phúc khí của tớ rồi, cho nên, nếu có một ngày tớ và anh ấy ly hôn, tớ cũng không oán hận một câu.”

Hứa Thâm Thâm nhíu mày: “Đây là nguyên nhân chính khiến cậu đến bây giờ cũng không muốn mang thai sao?”

Chung Ngưng càng kinh ngạc: “Sao cậu biết?”

“Đoán.” Hứa Thâm Thâm thu mắt, tiếp tục ăn cơm.

Cũng bởi vì bản thân như vậy, cho nên mới đồng cảm, thấu hiểu.

Chung Ngưng nhìn Hứa Thâm Thâm giống như đã tìm được tri kỷ, đồng thời cũng cảm thán, đồng tình cho chính mình, cũng đồng tình với Hứa Thâm Thâm.



Buổi chiều quay quảng cáo xong, Kỷ Tương Quân đưa cho Hứa Thâm Thâm một cái thiệp mời: “Lần đầu tiên tôi tham gia bộ phim điện ảnh, hoan nghênh cô đến.”

Hứa Thâm Thâm nhận lấy, lành lạnh nói: “Tôi sẽ đến.”

“Nhớ cùng Quân Trầm đến đấy.”Kỷ Tương Quân ý vị thâm trường nói.

Sắc mặt Hứa Thâm Thâm không hề thay đổi: “Được.”

Kỷ Tương Quân lạnh lùng cười, xoay người rời đi.

Hứa Thâm Thâm nhíu mày, nhìn Kỷ Tương Quân cười kỳ lạ như vậy, chẳng lẽ trưa nay đã xảy ra chuyện gì mà cô không biết sao?

Hơn nữa, bà ta đã gặp Lệ Quân Trầm, vì sao bây giờ còn đơn độc đưa cho mình một cái thiệp mời.

Thật sự không hiểu.

Tất cả mọi người đi rồi, Hứa Thâm Thâm là người cuối cùng rời đi.

Cô đứng ở cửa studio, bên ngoài bắt đầu mưa.

Hai ngày nay thường xuyên có mưa, hơn nữa nhiệt độ rất thấp.

Cô xoa hai tay, nhìn xung quanh.

Nơi này có chút hẻo lánh, bây giờ lại là giờ cao điểm nên khó đón xe, muốn về cũng không dễ.

Lúc này, có một chiếc Maybach màu đen đi đến, hô hấp của Hứa Thâm Thâm trầm xuống.

Cô buông tay, ánh mắt lạnh lùng.

Xe dừng lại trước mặt cô, cửa xe chậm rãi mở ra.

Một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong xe.

“Lên xe.” Giọng nói trầm thấp truyền vào tai cô, rất dễ nghe.

“Tôi và Lệ tiên sinh không quen biết, vẫn nên giữ khoảng cách thì hơn.” Hứa Thâm Thâm khẽ cười, không có ý định lên xe.

Ánh mắt Lệ Quân Trầm lạnh lùng: “Ở đây không dễ đón xe.”

Anh không nghĩ sẽ nhìn thấy cô bị ướt lần nữa.

“Lệ tiên sinh.” Giọng nói Hứa Thâm Thâm mềm mại: “Vì sao anh lại xuất hiện ở đây, không yên tâm tôi sao?”

Đôi mắt đen nhánh, thâm thúy của Lệ Quân Trầm nhìn cô, không trả lời.

Hứa Thâm Thâm cười: “Tôi nghĩ nhiều rồi, sao Lệ tiên sinh lại thích người phụ nữ ham hư vinh như tôi được, tôi không còn tư cách làm tình nhân của anh, anh đổi tôi cũng đúng thôi. Nhưng đã đổi rồi, Lệ tiên sinh cũng đừng quấn lấy tôi nữa?”

Giọng nói của Lệ Quân Trầm trầm xuống: “Hứa Thâm Thâm, rốt cuộc em có lên xe không?”

Hứa Thâm Thâm đang muốn cự tuyệt, lại có một chiếc xe đi đến.

Xe dừng sau xe của Lệ Quân Trầm, một thân ảnh màu vàng lục xuống xe.

Hứa Thâm Thâm khinh ngạc, Chu Lang đã về rồi?

Đôi mắt Lệ Quân Trầm lạnh băng: “Hứa Thâm Thâm, em thật sự không chịu được tịch mịch.”

Hứa Thâm Thâm sửng sốt, khẽ cười: “Đúng vậy, tôi chính là người phụ nữ như vậy, anh không thích thì đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa.”

Chu Lang đi đến, che chở Hứa Thâm Thâm phía sau, khí thế lẫm liệt nhìn Lệ Quân Trầm: “Lệ tiên sinh, người phụ nữ của tôi không cần anh quan tâm.”

Lệ Quân Trầm đóng cửa xe, bảo Bùi Triết lái xe đi,

Bùi Triết lập tức khởi động xe, xem ra đêm nay anh ta sẽ xui xẻo rồi.

Chu Lang xoay người nhìn Hứa Thâm Thâm: “Thâm Thâm, vì sao em lại từ chối tôi?”

Anh ta từ bộ đội về, đã thấy mẹ đưa nhẫn cho mình, liền lao ra khỏi nhà tìm cô giống như bị điên.

“Haiz, Chu Lang, anh thật cố chấp.”Hứa Thâm Thâm bất đắc dĩ nói.

“Lên xe đi, ở đây lạnh lắm.” Chu Lang nhìn thấy cô ăn mặc phong phanh, có chút đau lòng.

Hứa Thâm Thâm gật đầu, lên xe của Chu Lang.

Xe của bọn họ đi ngang qua xe của Lệ Quân Trầm.

Bùi Triết nhìn thấy rõ Hứa Thâm Thâm ngồi trong xe.

Như vậy Lệ Quân Trầm chắc chắn cũng nhìn thấy.

“Lệ tổng, đi về sao?” Bùi Triết hỏi.

“Đâm bọn họ.” Giọng nói của Lệ Quân Trầm lạnh băng.

Bùi Triết kinh ngạc nhìn anh qua gương chiếu hậu: “Boss, như vậy rất nguy hiểm.”

Khuôn mặt Lệ Quân Trầm âm trầm, Hứa Thâm Thâm ngồi trên chiếc xe kia mới nguy hiểm.

“Không dám thì lăn xuống!” Lệ Quân Trầm lạnh lùng nói.

Sao Bùi Triết có thể xuống xe được, bên ngoài vẫn đang mưa, bên trong lái xe cũng không dễ dàng.

Hơn nữa, để Lệ Quân Trầm tự lái xe đâm, không chừng sẽ xảy ra chuyện lớn.

Trong lòng anh ta kêu khổ, đạp chân ga đuổi theo.

Nhìn đuôi xe của Chu Lang, đi lên đụng vào.

Hết chương 102.
Chương 103 Anh thất tình, anh tùy hứng

Hứa Thâm Thâm ngồi trong xe Chu Lang, vẫn luôn im lặng.

Cô nhìn thấy xe Lệ Quân Trầm đuổi theo, vừa định nhắc nhở Chu Lang cẩn thận, không ngờ xe ở đằng sau đã đụng lên.

Chu Lang lập tức đạp phanh, hai chiếc xe dán vào nhau rồi dừng lại.

“Em ở trong xe đợi, đừng đi xuống.” Nói xong, Chu Lang đẩy cửa xuống xe.

Hứa Thâm Thâm sợ sẽ xảy ra chuyện, tìm ô trong xe anh ta, rồi xuống xe đuổi theo.

Cô giơ ô lên đầu Chu Lang, tránh để anh ta bị ướt.

Lệ Quân Trầm nhìn thấy như vậy, mắt đen càng thêm lạnh lùng.

Bùi Triết cũng mở ô xuống xe, đi đến cười nói: “Thật ngại quá, xem ra phải gọi điện cho cảnh sát rồi.”

Chu Lang nhìn đuôi xe màu đen bị cắt kia, nói: “Không cần, tôi không quan tâm tiền sửa chữa.”

Anh ta xoay người nhìn Hứa Thâm Thâm: “Lên xe đi.”

“Đợi một lát.” Bùi Triết đưa tay ngăn bọn họ: “Đương nhiên chuyện này không thể xử lý như vậy được, chúng tôi cũng không quan tâm tiền sửa chữa, nhưng đây là lỗi của chúng tôi, chúng tôi nên bồi thường.”

“Trợ lý Bùi.” Chu Lang lạnh lùng nói: “Phiền anh nói với Lệ Quân Trầm, muốn gây phiền phức cho tôi thì trực tiếp mà làm, đừng làm chuyện vô dụng như vậy.”

Bùi Triết cười: “Khẩu khí của Chu thiếu gia thật lớn.”

“Vì Thâm Thâm nhà tôi, tôi sẽ không sợ anh ta.”Chu Lang ưỡn ngực, lạnh lùng nói.

Hứa Thâm Thâm kéo ống tay áo Chu Lang: “Đừng ầm ĩ, chú ý thân phận của anh.”

“Thâm Thâm, đừng sợ.” Chu Lang cười với Hứa Thâm Thâm, dịu dàng nhu tình.

Hứa Thâm Thâm khẽ than, bị anh ta nhìn đến đỏ mặt.

Lúc này, Lệ Quân Trầm từ trên xe bước xuống, anh không che ô, ánh mắt âm trầm nhìn bọn họ.

Bùi Triết lập tức đưa chiếc ô mình đang che cho anh, còn mình đứng trong mưa.

Chu Lang ôm eo Hứa Thâm Thâm, ánh mắt khiêu khích nhìn Lệ Quân Trầm: “Cái anh không thể cho Thâm Thâm, thì tôi có thể.”

Hứa Thâm Thâm muốn đẩy Chu Lang ra, nhưng sức lực của anh ta rất lớn, cô không thể đẩy được.

Cô lo lắng nhìn Lệ Quân Trầm, rất sợ anh sẽ nổi giận.

Tính tình của Lệ Quân Trầm thế nào, cô rất rõ ràng.

“Hứa Thâm Thâm.” Lệ Quân Trầm gọi tên cô.

“Dạ?” Hứa Thâm Thâm nhìn anh.

“Lại đây.” Anh lạnh lùng nói.

Hứa Thâm Thâm do dự một chút, rồi lắc đầu, không đi đến.

“Lệ tiên sinh, tôi nghe đồn rất nhiều người muốn tác hợp anh và Tư Đồ Uyển Uyển, đúng vậy không?” Hứa Thâm Thâm mở miệng hỏi.

Lệ Quân Trầm hơi nheo mắt: “Không sai.”

Hứa Thâm Thâm ảm đạm nói: “Buổi trưa ăn cơm, có phải các người đã xảy ra chuyện gì không?”

“Cô ta thổ lộ với anh.”Lệ Quân Trầm trả lời.

“Anh đồng ý sao?” Hứa Thâm Thâm đau lòng hỏi, sau đó lại lẩm bẩm tự nói: “Anh đồng ý cũng không sao, tôi với anh đã không còn quan hệ nữa, là tôi không xứng với anh.”

Chu Lang nhìn Hứa Thâm Thâm như vậy, có chút đau lòng: “Thâm Thâm là tốt nhất.”

Lệ Quân Trầm nhíu mày: “Xứng hay không xứng, không phải là chuyện của người khác.”

“Lệ Quân Trầm, tôi là người phụ nữ như thế nào, anh biết không?” Hốc mắt Hứa Thâm Thâm bỗng nhiên đỏ lên, cô đẩy Chu Lang ra, lúc này, Chu Lang cũng không ngăn cản cô nữa.

“Em chỉ là một cô gái.” Lệ Quân Trầm trả lời.

Hứa Thâm Thâm đưa ô cho Chu Lang, rồi bước ra ngoài.

Nước mưa lạnh băng lập tức rơi lên người cô.

Chu Lang muốn kéo cô lại, nhưng Lệ Quân Trầm nhanh hơn một bước, đã kéo cô về phía mình.

Hai người đều đứng trong mưa.

“Em chỉ là một cô gái cần được bảo vệ.”Lệ Quân Trầm nghiêm túc nói.

“Vậy sao anh lại tức giận?” Hứa Thâm Thâm khóc, nước mắt hòa lẫn với nước mưa.

“Anh tức giận vì anh không thích em lợi dụng tình cảm của chúng ta.” Lệ Quân Trầm thâm trầm nói.

Hứa Thâm Thâm buồn bã cười: “Chúng ta có tình cảm sao?”

“Em cảm thấy không có sao?” Lệ Quân Trầm lạnh lùng nhìn cô: “Hứa Thâm Thâm, em thật sự không cảm giác được sao?”

Hứa Thâm Thâm nghẹn ngào, cô cũng không biết.

“Thật xin lỗi.” Hứa Thâm Thâm nói xin lỗi, cô tránh khỏi tay Lệ Quân Trầm: “Em không xứng với anh, em không có thân thế, bối cảnh tốt như Tư Đồ Uyển Uyển, bây giờ, em chỉ là một thiên kim nghèo túng, phải dựa vào anh thì Hứa thị mới làm mưa làm gió được, em tự biết vị trí của mình thế nào.”

Cô thừa nhận, cô ghen tị, ghen ghét.

Nhưng cô không có biện pháp.

Người yêu trước thì dễ bị tổn thương.

Gương mặt Lệ Quân Trầm đột nhiên trầm xuống, anh lôi kéo Hứa Thâm Thâm: “Đi theo anh!”

Hứa Thâm Thâm bị anh kéo lên xe, sau đó hai người lái xe rời đi.

Bùi Triết và Chu Lang che ô đứng trong mưa, mở to mắt trừng nhau.

“Chu thiếu gia, có thể đi nhờ xe không?”

“Giải quyết vấn đề tiền sửa chữa trước đã.” Chu Lang tức giận nói.

“Không phải anh không quan tâm sao?” Bùi Triết hơi kinh ngạc.

“Ông đây thất tình, muốn làm gì thì làm!” Chu Lang nói.

Bùi Triết nhún vai, tủm tỉm cười: “Được được, anh thất tình, anh tùy hứng.”

Chu Lang ném cái ô trong tay xuống, vành mắt đỏ lên: “Mẹ nói, ông đây thật sự thích cô ấy.”



“Đây là đâu?” Hứa Thâm Thâm nhìn ra ngoài cửa xe, gương mặt mờ mịt.

Lệ Quân Trầm không biết lấy một cái khăn bông ở đâu ra, trùm lên đầu cô, hai tay vò tóc cô.

“Đây là cục dân chính.” Anh lạnh lùng trả lời.

“Vì sao lại đến đây, chẳng lẽ anh muốn gạch hộ khẩu của em?” Hứa Thâm Thâm kinh ngạc hỏi.

“Gạch hộ khẩu của em làm gì? Anh muốn kết hôn với em!” Lực đạo trên tay Lệ Quân Trầm tăng thêm, nhưng bọn họ đến muộn, cục dân chính đã đóng cửa rồi.

Hứa Thâm Thâm ngây người.

Anh muốn kết hôn với cô?

Mình không nghe lầm chứ?

Cô đưa tay đè tay Lệ Quân Trầm lại, cúi đầu, khăn bông che khuất đôi mắt cô: “Lệ tiên sinh, anh có thích em không?”

“Thích.”Lệ Quân Trầm trả lời.

Hứa Thâm Thâm thâm trầm nói: “Nếu Chu Lang không xuất hiện, anh sẽ cưới em sao?”

“Sẽ không.” Ít nhất sẽ không nhanh như vậy.

Hứa Thâm Thâm vừa buồn bã, vừa mất mát: “Em không thể gả cho anh, không phải anh thật sự thích em.”

Lệ Quân Trầm cúi đầu nhìn cô: “Thâm Thâm, em nói cho anh biết, thích là thế nào?”

“Thích một người là hi vọng người đó vui vẻ, cho dù mình có ở bên cạnh người đó hay không, đều hi vọng người đó hạnh phúc.” Hứa Thâm Thâm trả lời.

Lệ Quân Trầm cầm khăn bông, một tay nâng cằm cô lên, đôi mắt đen láy của anh nhìn chằm chằm vào mắt Hứa Thâm Thâm: “Thâm Thâm, anh không hiểu, anh chỉ biết, cái anh muốn thì phải có được.”

“Đây là dục vọng chiếm hữu.” Hứa Thâm Thâm phản bác.

“Không sai, đây là dục vọng chiếm hữu, nói cách khác thì chính là thích, muốn chiếm em làm của riêng, nếu không thích thì anh muốn chiếm hữu em làm gì?” Giọng nói của Lệ Quân Trầm trầm thấp, mang theo mê hoặc.

Hứa Thâm Thâm nhíu mày, cảm thấy anh nói cũng có lý.

Nhưng có chỗ nào đó không đúng.

“Nhưng mà…” Hứa Thâm Thâm chần chờ nhìn anh.

“Thâm Thâm, em thích anh không?” Lệ Quân Trầm thâm trầm hỏi.

Hết chương 103.
Chương 104 Em thích thì có thể tiếp tục lợi dụng

“Có một chút.” Hứa Thâm Thâm ngượng ngùng nói.

“Vậy thì gả cho anh.” Lệ Quân Trầm nói: “Nếu em thích anh, chắc là cũng muốn độc chiếm anh, đúng không?”

Hứa Thâm Thâm kinh ngạc nhìn anh, nói như vậy cũng không có gì không đúng.

“Để em cân nhắc một chút.” Hứa Thâm Thâm hơi loạn, nếu để Lệ Quân Trầm tiếp tục, mình nhất định sẽ bị tẩy não.

“Gả cho anh còn cần cân nhắc?” Lệ Quân Trầm không vui nhăn mày.

Hứa Thâm Thâm khẽ than: “Gả cho anh cần cân nhắc rất nhiều chuyện.”

“Nói xem.” Lệ Quân Trầm chăm chú lắng nghe.

“Đầu tiên là anh có thể chấp nhận được người khác chê trách sao?” Đây là điều Hứa Thâm Thâm lo lắng nhất, thật ra những người đó đánh giá mình thế nào, không phải cô không biết.

Cô không muốn mình làm Lệ Quân Trầm có vết nhơ.

Lúc trước Lệ Quân Trầm chưa gặp mình, thì anh chính là ánh trăng sáng trong lòng các cô gái.

Đẹp trai lắm tiền, thành thục ổn trọng, không có tai tiếng.

Là một người đàn ông kim cương.

Hiện tại, bởi vì mình, mà trở thành một người đàn ông bị sắc đẹp mê hoặc đến hồ đồ, cô thật sự hại anh.

Nếu cô không yêu anh, nhất định sẽ không để ý chuyện này.

Nhưng cô đã động tâm, muốn đem những điều tốt đẹp nhất cho anh.

Lệ Quân Trầm vươn tay nhéo má cô: “Hứa Thâm Thâm, da mặt em dày như tường thành đâu rồi?”

“Đau.”Hứa Thâm Thâm hơi tức giận.

“Hứa Thâm Thâm, từ trước đến nay anh không quan tâm người khác nói như thế nào.” Lệ Quân Trầm ôm cô ngồi lên đùi mình, tay đưa vào vạt áo cô.

Hô hấp của Hứa Thâm Thâm trầm xuống: “Em cự tuyệt xe chấn!”

Lệ Quân Trầm khẽ cười: “Anh đang giúp em sửa nội y, bị lệch rồi.”

Hứa Thâm Thâm cúi đầu, vừa rồi tranh chấp với anh mà không phát hiện.

Nhưng mà tay anh căn bản không phải sửa lại cho cô!

“Vậy anh nói cho em, rốt cuộc anh có đồng ý Tư Đồ Uyển Uyển không?” Hứa Thâm Thâm hỏi.

Lệ Quân Trầm lắc đầu: “Anh không để ý đến cô ta.”

“Làm tốt lắm!” Hứa Thâm Thâm mừng thầm, nhưng cảm thấy mình biểu hiện quá rõ ràng, lập tức ngừng cười.

“Thâm Thâm, em muốn đuổi tình địch, anh không có ý kiến, nhưng anh không thích cảm giác bị tính kế.” Hai mắt Lệ Quân Trầm hơi lạnh.

“Em đã lợi dụng anh không ít.” Hứa Thâm Thâm chột dạ.

Lệ Quân Trầm vuốt ve mặt cô: “Anh chưa bao giờ so đo chuyện lợi dụng tiền tài, quyền lợi, nhưng anh không thích em lợi dụng tình cảm.

“Nhưng em không làm như vậy, sao Nhiếp Tử San buông tay.” Hứa Thâm Thâm có chút mờ mịt: “Cô ta khăng khăng một mực với anh, em cảm thấy đó không phải lợi dụng, đó là vũ khí của em.”

Ánh mắt Lệ Quân Trầm lạnh lùng: “Em thích thì cứ lợi dụng tiếp đi.”

Ai bảo anh không thể không có cô nhóc này chứ.

Cũng không muốn nhìn người đàn ông khác ở xung quanh cô.

Hứa Thâm Thâm hơi kinh ngạc, anh dễ dàng thỏa hiệp như thế?

Có phải mình đang nằm mơ không?

Cuối cùng, Hứa Thâm Thâm vẫn theo Lệ Quân Trầm trở về biệt thự Danh Sơn.

Sau khi cô tắm xong, ngồi ngẩn ngơ trên giường.

Bọn họ chiến tranh lạnh nửa ngày, rốt cuộc là vì cái gì?

Anh còn đưa đồ đạc của cô về, thật là quá đáng!

Lệ Quân Trầm đi từ phòng tắm ra, nhìn thấy cô ngẩn ngơ hỏi: “Lại nghĩ cái gì đấy?”

“Anh đưa đồ đạc của em về rồi.” Hứa Thâm Thâm u oán nói.

“Em đã mở va li ra xem chưa?” Lệ Quân Trầm thâm trầm hỏi.

Cô lắc đầu, không dám nhìn, sợ đau lòng.

Lệ Quân Trầm từ trên cao nhìn xuống: “Hứa Thâm Thâm, thật ra em nên mở ra xem, rồi hãy nói xấu anh.”

Nói xấu?

Hứa Thâm Thâm nhíu mày.

Nếu không thì để lúc trở về, cô sẽ kiểm tra một chút.

Cô nhanh chân chạy đến phòng treo quần áo, đèn vừa bật đã nhìn thấy có rất nhiều quần áo.

Đều là mẫu mới của mùa đông năm nay.

Cô hiểu, Lệ Quân Trầm đưa về, đều là quần áo cũ.

“Lệ tiên sinh, anh thật sự làm người ta loạn cả lên.”Hứa Thâm Thâm ló đầu ra, chớp mắt với anh.

Lệ Quân Trầm khoanh tay, nghiêng đầu nhìn cô, không phải giống cô sao?

“Đúng rồi, Nhiếp Tử San còn dây dưa với anh không?” Hứa Thâm Thâm tò mò hỏi.

“Không còn.”Lệ Quân Trầm trả lời.

Hứa Thâm Thâm cười: “Vậy là tốt rồi.”

Nhưng bây giờ có một vấn đề lớn hơn nữa, là Tư Đồ Uyển Uyển.

Nhìn cô bỗng nhiên không cười nữa, mắt đen của Lệ Quân Trầm trầm xuống: “Muộn rồi, đi ngủ.”

Anh xoay người đi về phía giường, Hứa Thâm Thâm ôm anh từ phía sau: “Lệ tiên sinh, về sau anh đừng gặp Tư Đồ Uyển Uyển một mình, có được không?”

“Được.” Lệ Quân Trầm gật đầu đáp ứng.

Hứa Thâm Thân cười: “Ngủ thôi, muộn rồi.”

Nhìn cô cười vui vẻ như vậy, khóe miệng Lệ Quân Trầm cũng cong lên, lôi kéo cô cùng nhau lăn trên giường.

….

Hai giờ sáng.

Di động Hứa Thâm Thâm bỗng nhiên vang lên.

Cô đứng dậy chuẩn bị nhận điện thoại, nhưng Lệ Quân Trầm lại nhanh hơn cô một bước.

Lệ Quân Trầm nghe đối phương nói chuyện, mắt đen càng thêm thâm trầm.

Hứa Thâm Thâm cảm thấy có chuyện không ổn, hỏi: “Làm sao vậy?”

“Là Lâm Tư Kỳ gọi đến, nói sau khi Tư Đồ Uyển Uyển dùng sản phẩn trang điểm của công ty em, trên mặt nổi mẩn đỏ, bây giờ đang kiểm tra ở bệnh viện.” Lệ Quân Trầm trầm thấp nói: “Công ty quản lý của cô ta chuẩn bị khởi tố công ty em và em.”

Hứa Thâm Thâm nhíu mày: “Khởi tố em?”

“Hợp đồng là em và cô ta kí.” Lệ Quân Trầm nặng nề nói: “Đừng lo lắng, tất cả đã có anh.”

“Em không lo lắng cho mình, em hiểu một ít pháp luật. Nhưng em lo lắng công ty sẽ bị ảnh hưởng vì chuyện này.” Hứa Thâm Thâm hơi bất an.

Thật ra, trong lòng cô rất lo lắng.

Nếu nguyên nhân là vì sản phẩm của bọn họ, như vậy, các sản phẩm khác của công ty cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Đến lúc đó, danh tiếng của công ty sẽ không thể vãn hồi được.

Lệ Quân Trầm đưa tay xoa đầu cô: “Thâm Thâm, tin anh.”

Hứa Thâm Thâm ngẩng đầu, hốc mắt hồng hồng.

Họn họ thay quần áo, rồi cùng đến bệnh viện.

Ở cửa bệnh viện có rất nhiều fan vây quanh, chật như nêm cối.

Hứa Thâm Thâm xem Weibo, Tư Đồ Uyển Uyển đã viết bài châm biếm, lúc sự việc còn chưa xác minh, đã công kích tập đoàn Hứa thị rồi.

Đi vào phòng bệnh, cô nhìn thấy Tư Đồ Uyển Uyển ngồi trên giường, nước mắt lưng tròng.

Gương mặt cô ta hồng hồng, nổi rất nhiều mẩn đỏ giống như lên sởi.

“Hứa Thâm Thâm, cô đền mặt cho tôi!” Vừa nhìn thấy Hứa Thâm Thâm, Tư Đồ Uyển Uyển đã không khống chế được cảm xúc.

Hứa Thâm Thâm cúi đầu, không nói lời nào.

Bên cạnh có một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi, đứng khoanh tay, ánh mắt nhìn Hứa Thâm Thâm cực kỳ không thân thiện: “Cô chính là Hứa tổng, chúng tôi chuẩn bị khởi tố công ty cô, gương mặt của Uyển Uyển chúng tôi đã mua bảo hiểm, các người chuẩn bị bồi thường đi!”

Hứa Thâm Thâm xin lỗi: “Nếu thật sự là do sản phẩm của công ty chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối sẽ không trốn tránh trách nhiệm.”

“Vậy các người chuẩn bị năm trăm triệu tiền bồi thường đi.” Người phụ nữ kia lạnh lùng nói.

Năm trăm triệu?

Hứa Thâm Thâm nhíu mày, vậy chẳng phải công ty sẽ bồi thường đến phá sản sao?

Hết chương 104.
Chương 105 Thâm Thâm nhà tôi không hề thua kém cô ta

Chương 105. Thâm Thâm nhà tôi không hề thua kém cô ta

“Sao lại nhiều như vậy?” Hứa Thâm Thâm hơi kinh ngạc.

“Đương nhiên, Uyển Uyển nhà chúng tôi rất bận, tiếp theo đây sẽ phải quay một bộ phim điện ảnh, chỉ vì sản phẩm trang điểm của các người đã làm ảnh hưởng tới tiến độ, các người đương nhiên phải bồi thường rồi.” Người phụ nữ đó nói giọng phách lối: “Các người đợi mà phá sản đi.”

Hứa Thâm Thâm mím chặt môi, cô cũng không nghĩ nhiều nữa tất cả đều chờ kết quả kiểm tra.

Ánh mắt Lệ Quân Trầm nhìn người phụ nữ ấy một cách sắc lẹm: “Trạm Phẩm Như, đừng có lắm mồm.”

“Lệ tiên sinh, anh biết cô ta sao?” Hứa Thâm Thâm khẽ hỏi.

“Là người con gái của vợ lẽ Trạm gia.” Lệ Quân Trầm trả lời.

Trạm Phẩm Nhu khẽ cười: “Lệ tổng vẫn còn nhớ tôi.”

“Lúc đầu không nhớ lắm, nhưng vừa rồi nhìn cách ăn nói của cô thì đã nhớ ra.” Lệ Quân Trầm lạnh lùng chế diễu.

Trạm Phẩm Nhu khẽ giật mình, cười lúng túng: “Khuôn mặt của Uyển Uyển chính là sinh mạng của cô ấy, tôi là người đại diện đương nhiên phải bảo vệ cho cô ấy không phải sao.”

Đôi mắt Lệ Quân Trầm sâu sắc: “Đừng quên, Hứa Thâm Thâm là người phụ nữ của tôi.”

Trạm Phẩm Nhu không phải kẻ ngốc nghe xong thì biết chuyện này Lệ Quân Trầm sắp nhúng tay vào.

Cô ta cười nhạt: “Lệ tổng, Uyển Uyển luôn một lòng một dạ với anh.”

Cho tới bây giờ cô ta muốn cho Hứa Thâm Thâm biết rằng, Tư Đồ Uyển Uyển Uyển là một tình địch rất mạnh, cô đừng quá kiêu ngạo.

“Thì sao nào?” Lệ Quân Trầm không lộ cảm xúc gì: “Cô ta thích tôi thì tôi phải thích cô ta sao?”

Trạm Phẩm Nhu lúng túng cười: “Dĩ nhiên là không phải, nhưng Lệ tổng cũng là người hiểu biết, thân phận và gia thế của Uyển Uyển…” Vừa nói cô ta vừa liếc nhìn Hứa Thâm Thâm, định nói rồi lại thôi.

“Thâm Thâm nhà tôi cũng đâu có thua kém gì.” Lệ Quân Trầm lạnh lùng nhìn cô ta: “Không thể so sánh được.”

Trạm Phẩm Nhu không thể cười được nữa.

Còn Tư Đồ Uyển Uyển cũng sững người vì không ngờ Lệ Quân Trầm lại bảo vệ Hứa Thâm Thâm như vậy.

Trong lòng Hứa Thâm Thâm rất vui vẻ nhưng trước mặt hai người đó cô không biểu lộ ra ngoài.

Trậm Phẩm Nhu cười không hờn không giận: “Lệ tổng, anh sẽ không vì một người phụ nữ mà trở mặt với chúng tôi đấy chứ?”

Thái độ Lệ Quân Trầm lạnh lùng: “Tôi và cô hình như không hề có quan hệ gì trước đây cả.”

Trạm Phẩm Nhu đỏ mặt, thẹn quá hóa giận nhưng lại không dám nói gì.

“Chúng ta đi thôi.” Lệ Quân Trầm nắm chặt bàn tay lạnh buốt của Hứa Thâm Thâm kéo cô đi.

“Quân Trầm…” Tư Đồ Uyển Uyển ấm ức, sao anh lại có thể cứ thế mà đi chứ.

Đi ra khỏi phòng bệnh, Hứa Thâm Thâm thở dài đúng là đã nghèo lại còn gặp cái eo.

Công ty vừa mới tốt lên một chút lại bị Tư Đồ Uyển Uyển giở trò, e rằng sẽ lại bước tới bờ vực sụp đổ mất thôi.

“Hứa tổng!” Lâm Tư Kỳ vội vàng chạy tới, cô ta đưa cho Hứa Thâm Thâm một tờ kết quả xét nghiệm: “Việc không hay rồi, sản phẩm của chúng ta thực sự có vấn đề.”

Hứa Thâm Thâm bước tới phát hiện có một số hương liệu đã vượt quá hàm lượng cho phép.

“Chuyện này là sao?” Hứa Thâm Thâm nhíu mày.

“Đây là sản phẩm mà Bạch Viện Viện đã mang đi, sau đó khi cô ta bị đuổi thì đã rơi vào tay Diệp thiếu, sau dó Diệp thiếu bỏ đi thì lại đến lượt chị.” Lâm Tư Kỳ thở dài: “Sản phẩm của họ trước đây đều không có vấn đề gì, chỉ có mình sản phẩm Tư Đồ Uyển Uyển dùng là có vấn đề, tôi nghi ngờ là đã có người đánh tráo để hãm hại chúng ta.”

Hứa Thâm Thâm nhíu mày, đây là chuyện rõ rành rành.

Chỉ là hết sức trùng hợp, lại sảy ra đúng với Tư Đồ Uyển Uyển.

“Kỷ Tương Quân không sao chứ?” Hứa Thâm Thâm nhíu mày hỏi.

Lâm Tư Kỳ lắc đầu: “Tôi gọi đều không liên lạc được.”

Hứa Thâm Thâm nhìn Lệ Quân Trầm: “Xem ra phải xem xét từ Bạch Viện Viện và Diệp Mạc Phàm.”

Lệ Quân Trầm gật đầu: “Để anh bảo Bùi Triết đi điều tra, sẽ nhanh hơn đó.”

Đúng lúc này hai cảnh sát bước tới.

Hứa Thâm Thâm biết họ tới tìm mình.

“Hứa Thâm Thâm tiểu thư, Chúng tôi là người của công an thành phố, chúng tôi nhận được đơn trình báo của Tư Đồ tiểu thư, hiện giờ mời cô về công an thành phố để hỗ trợ điểu tra.” Một cảnh sát lạnh lùng nói.

“Được.” Hứa Thâm Thâm biết là giờ trốn tránh cũng không được bao lâu.

Lệ Quân Trầm giữ chặt tay cô: “Anh đi cùng với em.”

Anh sợ cô đi một mình sẽ không chịu đựng nổi.

Hứa Thâm Thâm cảm động nhìn anh, khẽ nói: “Không sao, một mình em cũng không sao đâu, mọi người ở ngoài giúp em điều tra rõ sự việc là được rồi.”

Nói xong cô đi theo hai cảnh sát.

Ánh mắt Lệ Quân Trầm lạnh lùng, toàn thân tỏa ra sự tức giận vô cùng.

Lâm Tư Kỳ nhìn thấy vô cùng kinh ngạc, lo lắng: “Hứa tổng sẽ không sao chứ?”

Lệ Quân Trầm nắm chặt tay trái lại, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, anh sẽ không để cho cô xảy ra chuyện gì hết.

-----

Đồn cảnh sát.

Hứa Thâm Thâm bình tĩnh ngồi trong phòng thẩm vấn, nét mặt lạnh lùng.

Ngồi phía đối diện cô là một nam cảnh sát và một nữ cảnh sát, gương mặt hà khắc.

“Hứa Thâm Thâm cô có biết chuyện sản phẩm của công ty cô đã vượt qua chất lượng cho phép.” Nam cảnh sát nhìn cô với vẻ mặt không thiện chí.

Hứa Thâm Thâm lắc đầu, đương nhiên là cô không biết.

“Nói đi chứ!” Nam cảnh sát thấy cô không nói gì vô cùng tức giận.

Hứa Thâm Thâm ngẩng đầu lạnh lùng nhìn anh ta: “Trước khi luật sư của tôi tới tôi sẽ không nói gì hết.”

“Hứa Thâm Thâm, giờ sản phẩm của công ty cô đã hủy hoại gương mặt của ngôi sao điện ảnh, trách nhiệm này cô không thể thoát tội được đâu.” Gương mặt của nữ cảnh sát cũng vô cùng sắc sảo và giận dữ, tức giận như thể Hứa Thâm Thâm đã hủy hoại mặt của cô ta vậy.

“Tôi đang đợi luật sư của tôi, chứ không phải là không hợp tác với cảnh sát.” Hứa Thâm Thâm lạnh lùng nhìn họ, không hề tỏ ra sợ hãi.

Hai cảnh sát nhìn nhau, cảm thấy không hề thoải mái.

Bộp!

Nam cảnh sát quăng tài liệu thẩm vấn xuống bàn: “Hứa Thâm Thâm, cô có thái độ gì thế?”

Hứa Thâm Thâm nhìn chằm chằm vào camera, cười lạnh: “Muốn đánh tôi thì hãy tắt máy đi đã.”

“Cô!” Nam cảnh sát giận tới mức trợn trừng mắt lên.

Hứa Thâm Thâm cười lạnh, cúi đầu không nói gì.

“Hứa Thâm Thâm tại sao cô lại hủy hoại gương mặt của Tư Đồ Uyển Uyển?” Cảnh sát nữ bắt đầu hỏi.

Hứa Thâm Thâm không đáp.

“Bởi vì ghen tị sao?” Cảnh sát nữ cười chế diễu: “Hay là vì xuất thân của cô ấy hơn cô.”

“Tùy cô nghĩ.” Hứa Thâm Thâm vẫn kiên cường.

“Tôi nghe Tư Đồ Uyển Uyển sẽ đính hôn với Lệ Quân Trầm, cô và Lệ Quân Trầm lại có quan hệ nam nữ bất chính cho nên cô ghen ghét mà hủy hoại mặt của cô ấy sao?” Cảnh sát nữ lạnh lùng nói.

Hứa Thâm Thâm nheo mắt lại không nói gì cả.

Đúng lúc này cửa phòng mở ra.

Hai người bước vào.

Hứa Thâm Thâm ngẩng đầu lên nhìn, gương mặt toát lên sự vui mừng.

Lệ Quân Trầm đến rồi.

“Đội trưởng!” Hai cảnh sát đứng dậy chào.

“Thả người ra.” Người đàn ông mặc quân phục chỉn chu nói.

“Nhưng còn chưa hỏi được…” Cảnh sát nữ không cam lòng.

“Tôi nói là thả người ngay.” Thái độ của đội trưởng vô cùng cứng rắn: “Sao đến cả lời tôi nói mà các người cũng không nghe ư?”

Họ cúi đầu không nói gì.

Lệ Quân Trâm bước tới nhìn Hứa Thâm Thâm: “Em không sao chứ?”

Hứa Thâm Thâm lắc đầu đứng dậy rồi bước tới chỗ cô cảnh sát và nói: “Vừa nãy cô nói tôi và Lệ tiên sinh có quan hệ nam nữ bất chính, tôi giữ nguyên quyền khởi kiện cô.”

Hết chương 105.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom