• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Người Yêu Chí Tử - Thẩm Mai Trang - Phó Kiến Hưng (1 Viewer)

  • Chương 88

CHƯƠNG 88


Trần Huynh nhịn cười, ngang nhiên nói: “Ngại quá, ban nãy không phải cố ý nghe trộm đâu, mà là do giọng mấy người to quá, không nhịn được nên mới cười.”


Kiều Cao Nghĩa lạnh lùng nhìn tôi, sắc mặt không được tốt lắm, anh ta đi đến bên cạnh Phó Kiến Hưng, đưa tài liệu cho anh, nói: “Cậu có gia đình của mình tôi không có gì để nói, nhưng cậu không nên để loại phụ nữ như Thẩm Mai Trang bắt nạt cô ấy!”


Nói xong, sắc mặt anh ta hậm hực kéo Lục Hòa Nhi đi.


Tôi giữ hai người lại, lạnh lùng nhìn Kiều Cao Nghĩa: “Tổng giám đốc Kiều cảm thấy, Thẩm Mai Trang tôi là loại phụ nữ như thế nào?”


“Ích kỉ, không từ thủ đoạn, độc ác!” Anh ta cũng không giữ mặt mũi cho tôi, thuận miệng nói liền một mạch.


Tôi gật đầu, nở nụ cười có chút châm biếm: “Vất vả cho tổng giám đốc Kiều quan sát tôi kĩ đến vậy, vậy xin hỏi, người trong lòng anh là loại người như thế nào?”


Làm ngơ sắc mặt của hai người họ, tôi cười nói: “Trà xanh tu vi cao như vậy cũng là một loại bản lĩnh, hình tượng tiên nữ của cô Lục quả thực rất khiến người ta yêu thích, nên mới khiến người ta thích đến mức làm ngơ việc cô ta là kẻ thứ ba, ép người khác phá thai, hại người ta tàng trữ đá lam tinh, sỉ nhục người khác, hàng loạt những việc này đều được che mờ đi bởi hình tượng tiên nữ, yếu ớt của cô ta.”


“Thẩm Mai Trang, cô nói năng vớ vẩn!” Lục Hòa Nhi tức giận, không màng hình tượng, hét lên với tôi.


Tôi nhướng mày: “Chó cùng dứt dậu?”


“Đủ rồi!” Phó Kiến Hưng vẫn luôn trầm mặt, yên lặng nãy giờ chợt lên tiếng, anh nhìn Kiểu Cao Nghĩa nói: “Đưa cô ấy về! Sau này đừng để cô ấy đến công ty nữa.”


Kiều Cao Nghĩa còn muốn nói gì đó nữa, nhưng lại bình Trình Quyết Phong ngắt lời: “Cao Nghĩa, lát nữa trở về thì tìm tôi, tôi kê cho bác Kiều ít thuốc, rất hữu ích để điều trị bệnh thấp khớp.”


Trần Huynh cũng nhìn Phó Kiến Hưng nói: “Tổng giám đốc Phó, có thời gian không? Nói chuyện chút!”


Đã như vậy rồi, đương nhiên Kiều Cao Nghĩa cũng không còn gì để nói nữa, anh ta trừng mắt với tôi rồi đưa Lục Hòa Nhi đi.


Tôi nhìn Trình Quyết Phong nói: “Tôi tìm anh có việc!”


Là thật sự có việc!


Anh ta gật đầu, thấy Trần Huynh và Phó Kiến Hưng đang nói chuyện, anh ta nói: “Đến phòng làm việc của tôi!”


Vào phòng làm việc của Trình Quyết Phong, tôi tìm một chỗ ngồi xuống, tinh thần có chút không tốt, nói: “Khoảng thời gian này tôi rất hay chóng mặt, vai và cột sống rất khó chịu.”


Anh ta ngồi xuống một bên, bảo tôi đưa tay ra cho anh ta bắt mạch.


Một lúc sau, anh ta thu tay về, nhìn tôi nói: “Mạch máu yếu, phổi và dạ dày đều bị viêm, gần đây cô hay thức muộn quá, máu không cung cấp đủ cho não, bị chóng mặt là bình thường, bây giờ hãy cố gắng đừng thức khuya nữa, ngoài ra, trong lòng cô có sầu muộn, có khuynh hướng trầm cảm, đừng để bản thân áp lực quá.”


Tôi gật đầu, chống cằm nhìn anh ta: “Ngày mai tôi phải đến thành phố A công tác, có thuốc gì hỗ trợ giấc ngủ có thể mang theo không?”


Anh ta im lặng một lúc rồi nói: “Có, có điều không tốt cho thai nhi, cô cố gắng uống càng ít càng tốt!”


Tôi “ừm” một tiếng, còn tiếp tục như vậy nữa, tôi sợ đến cả mình còn không sống nổi chứ đừng nói đến đứa bé này.


Ra khỏi phòng làm việc của Phó Kiến Hưng, tôi bắt gặp gương mặt u ám lạnh lùng của Phó Kiến Hưng, tâm trạng tôi không tốt, cơ thể còn không khỏe, không có sức để ý đến anh.


Lướt thẳng qua người anh chuẩn bị rời đi, cổ tay bị anh kéo lại, anh nói, giọng trầm thấp đầy từ tính: “Cô sao vậy?”


“Không chết được!” Tôi tách tay anh ra khỏi tay tôi, đi thẳng vào trong thang máy.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom