• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) dị bản (7 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2486-2490

Chương 2486:

“A Minh, Kỳ Kỳ với cậu là thanh mai trúc mã, lại cùng cậu có chung tín ngưỡng, chúng ta đều đem tất cả nhiệt huyết dắn thân vào vào cách mạng, Kỳ Kỳ một mực chờ đợi cậu, mấy năm nay con bé từ chối hết thảy người theo đuổi nó, sắp thành gái lỡ thì rồi.”

“Cậu và Kỳ Kỳ rất thích hợp, hai người kết hôn mà! Thừa dịp tuổi còn trẻ, để Kỳ Kỳ sinh vài đứa cho cậu, có cậu liền có một cái nhà, không có cậu, Kỳ Kỳ cũng sẽ mang theo con cậu, không để căn nhà này biến mắt.”

“Cô bé Hà Băng kia quá nhỏ, lại loá mắt như vậy, trên người cô ấy có rất nhiều nhân tố không xác định, cậu và cô ấy cứ tiếp tục dây dưa sẽ chỉ làm hai người đêu bị thương!”

Trong phòng rất an tĩnh, an tĩnh ngay cả từng tiếng nước nhỏ xuống mái ngói cũng nghe được rõ ràng, Chu Siêu và Lý Kỳ đều đang đợi đáp án của anh.

Người đàn ông thủy chung lãnh đạm hút thuốc, không lộ ra bất kỳ tâm tình nào, anh một chữ cũng không có nói.

Chu Siêu biết chuyện này không gấp được, nào có ai bức chuyện kết hôn sinh con, cái này phải song phương đều nguyện ý.

*“A Minh, đêm nay cậu nghỉ ngơi đi, mỗi ngày đều sẽ phát nghiện, hôm nay là một khởi đầu tốt, xem ngày mai thế nào, tớ đi ra ngoài trước.”

Nói rôi Chu Siêu đi ra ngoài.

Chu Siêu đi, Diệp Minh ngồi ở trên giường hút hết điếu thuốc sau cùng, bóp tắt đầu mầu thuốc lá, anh đứng dậy đi tắm.

Nơi đây phân thành khu khách quý và khu bình dân, chỗ Hà Băng là khu khách quý, cái gì cũng có, chỗ Diệp Minh là khu bình dân, toilet rất nhỏ, chỉ có thùng nước và bồn cầu, ngay cả chỗ tắm cũng không có.

Anh đổ một chậu nước lạnh, đứng trên tiểu khu sau nhà, cởi hết quần áo, từ trên đỉnh đầu dội một gáo nước lạnh.

Anh đang tăm nước lạnh.

Anh cũng không cảm thấy lạnh, dòng nước lạnh như băng từ bắp thịt rắn chắc chảy xuôi xuống, chảy qua tám khối cơ bụng, sau đó theo đường mỹ nhân ngư hoàn mỹ chảy vào nơi vô cùng to lớn không thích hợp để các bạn nhỏ nhìn.

Cầm xà phòng xoa lên người một cái, sau đó dùng khăn mặt ẩm ướt tùy tiện xoa vài cái, mấy phút liền tắm xong.

Anh mặc quần lót đen viên đi vào phòng.

Trong phòng còn có một người, Lý Kỳ, Lý Kỳ vẫn chưa đi.

Diệp Minh đi đến, cặp mắt sâu thẳm kia nhìn cô một cái, sau đó nhắc chân dài dùng ngón tay thon dài móc cái quần dài màu đen, quay lưng lại mặc trên người mình: “Có việc?”

Anh thấp giọng hỏi.

Lý Kỳ nhìn bả lưng to lớn của người đàn ông, lúc anh mặc quà , xương bả vai cùng và xương khớp đều gỗ lên, giống như chim ưng giang rộng đôi cánh xoay vần giữa trời đêm, dã tính mà cường hãn.

Rất nhiều người đàn ông theo đuổi cô ta, được mai mối cho cô ta, thế nhưng cô ta không đặt vào mắt.

Nói không nên lời lý do, cô ta nghĩ, nêu như người phụ nữ nào trong cuộc đời này may mắn gặp phải người đàn ông như Diệp Minh, thì mấy người đàn ông còn lại mấy kia đã không lọt nổi mắt.

Người đàn ông này, thẳng thắng cương nghị, chính trực từng trải, phụ nữ đại khái đều yêu kiểu đàn ông như vậy, muốn được bàn tay thô ráp của anh dịu dàng vuốt ve, muốn được anh ôm vào trong ngực, để anh tựa vào trong ngực mình nghỉ ngơi chốc lát.

“Anh Minh, anh cởi quần áo dơ ra đưa cho em, em giúp anh giặt sạch rồi đưa lại cho anh.” Lý Kỳ dịu dàng nói.

Diệp Minh cài chặt thắt lưng, sau đó nhắc đôi chân dài nhặt đống quần áo dơ ở bên ngoài lên, đi vào buông vệ sinh: “Không cần, cô đi ra ngoài đi.”

Chương 2487:

Người đàn ông thân cao chân dài đứng ở bên đài rửa mặt, cúi người bắt đầu giặt quần áo dơ.

Anh từ chối.

Cô ta muốn giúp anh giặt quần áo, anh cũng từ chối.

Trong đôi mắt Lý Kỳ lộ ra nồng nặc thất vọng, hiện tại cả phòng đều rất yên lặng, cũng chỉ có thanh âm chà xát quần áo trong phòng tắm truyền tới.

Diệp Minh cầm lấy quần lót của mình ở đó nghiêm túc tắm chà xát, sau đó lại dùng nước sạch giật, cuối cùng cầm quần áo phơi trên kệ áo.

Đàn ông thường không câu nệ tiêu tiết, áo sơmi quần tây ướt rượt treo trên kệ áo, nhăn nhúm, nhìn vô cùng khôi hài.

“Anh Minh, gáy anh sao lại bị thương thế?” Lúc này Lý Kỳ đột nhiên phát hiện vết thương sau gáy Diệp Minh, cô ta lo lắng nói: “Mau ngồi xuống, để em băng bó cho anh…”

Vết thương sau gáy không biết bị từ khi nào, anh lại chẳng nói một tiếng nào.

“Đi ra ngoài!” Diệp Minh bật ra hai chữ lạnh lùng.

Lý Kỳ nhanh chóng cứng đờ.

Diệp Minh ngước mắt, nhàn nhạt nhìn Lý Kỳ: “Hiện tại khuya lăm rồi, tôi không sao, đi ra ngoài.”

Lý Kỳ đã biết, vừa rồi Chu Siêu nói những lời này, anh cuối cùng vẫn không để ở trong lòng, nên anh sẽ không cho cô ta một tia hi vọng nào.

Nếu như chưa từng gặp cô gái Hà Băng kia, có thể anh còn có thể chấp nhận.

Thế nhưng anh đã gặp.

Lý Kỳ không đi ra ngoài, cô ta nhanh chóng tiến lên, nhào qua, ôm lấy Diệp Minh, ôm chặt lấy, uất ức nói: “Anh Minh, vì sao anh lạnh lùng với em như thế, anh như vậy làm em rất buồn, đến tột cùng muốn em làm như thế nào, anh mới có thể yêu thích em một chút?”

Lý Kỳ thật sự rât ghen ty với Hà Băng, bởi vì lúc anh ở cùng Hà Băng khác xa, anh trao hết tất cả dịu dàng mình có cho Hà Băng.

Diệp Minh nhíu mày, thanh tuyến đều trầm xuống: “Lý Kỳ, buông tay!”

“Không, em không buông, anh Minh, để em ôm một lát thôi, một lát thôi cũng được rồi.” Lý Kỳ cầu xin.

Diệp Minh chắc chắn sẽ không đồng ý lời cầu xin này, anh vươn tay muốn đầy Lý Kỳ ra.

Nhưng một giây kế tiếp, cửa phòng trực tiếp bị đầy ra, có người tới.

Diệp Minh lúc này ngâng đâu, anh ở cạnh cửa thấy được thân ảnh thanh lệ kia của Hà Băng, Hà Băng tới!

“Tiêu Thành, em viết…” Hà Băng cầm trong tay một cuốn sách nhỏ tới, cô vốn định nói chuyện, nhưng lúc nhìn đến phòng một màn bên trong, giọng của cô hơi dừng lại.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, Diệp Minh trong nháy mắt đẩy Lý Kỳ trong ngực ra.

Hà Băng nhìn anh, đôi mắt sáng đã lạnh lùng: “Tiêu Thành, anh thật đúng để tôi xem kịch hay!”

Nói xong, Hà Băng xoay người rời đi.

“Hà Băng!” Diệp Minh đuổi theo, bởi vì anh biết lúc này đây nếu như anh nếu không đuổi theo sẽ mãi mãi không đuổi được cô.

Bước mạnh lên trước, anh vươn tay cầm chế trụ cổ tay mảnh khảnh của Hà Băng: “Hà Băng, em hãy nghe anh nói, chuyện không phải như em thấy!”
Chương 2488:



Hà Băng dừng bước, ngửa đâu nhìn anh: “Được, tôi hiện tại cho anh cơ hội, anh tốt nhất giải thích cho tôi, rốt cuộc chuyện là như thế nào!”



Diệp Minh vẫn không nói gì, Lý Kỳ đã chạy qua đây, cô ta trực tiếp chắn trước mặt Diệp Minh: “Hà tiểu thư, cô không nên trách anh Minh, anh Minh không làm gì cả, hết thảy đều là tôi một phía tình nguyện, nếu như cô muốn đánh muốn mắng thì hướng về phía tôi đil Đừng làm khó anh Minh.”



Hà Băng tức đến bật cười, Lý Kỳ này thực sự là một đóa “trà xanh lớn”.



“Lý Kỳ, hiện tại tôi và Tiêu Thành đang nói chuyện, có phần cô chen miệng vào à? Tùy tiện cät ngang người khác trò chuyện là giáo dưỡng cô? Hay nói cô cố ý làm tôi buồn nôn để đạt được mục đích thừa vắng nhảy vào?” Hà Băng cười lạnh nói.



Lý Kỳ không nghĩ tới Hà Băng tuy tuổi còn nhỏ, thế nhưng miệng đã độc như vậy, trực tiếp vạch trần tâm cơ cô ta, vả mặt cô, cô ta thật mạnh, cô ta trắng nhợt mặt, sau đó làm bộ đáng thương nhìn về phía Diệp Minh: “Anh Minh, em… em không có làm gì cả, thế nhưng Hà tiểu thư hình như cố ý nhắm vào em, cô ấy hình như không thích em, em cũng không biết em đã làm sai điều gi.



Lý Kỳ chưa bao giờ cảm giác mình đã làm sai điều gì, lấy thời gian mà nói, cô ta và Diệp Minh thanh mai trúc mã, Hà Băng mới là kẻ thứ ba.



Huống hồ Diệp Minh còn chưa kết hôn, mỗi người đều có cơ hội, cô ta chẳng qua là vì yêu mà tranh thủ.



Diệp Minh nhìn thoáng qua Lý Kỳ đang uất ức, sau đó nhấp môi mỏng: “Nếu biết cô ấy không thích cô, sao cô còn muốn đến trước mặt cô ấy để cô ấy chán ghét?”



“,.” Lý Kỳ ngu người, Diệp Minh đây là đang trách cứ cô ta?



Cho nên nói, Hà Băng ghét cô, cũng chính là lỗi của cô ta?



Diệp Minh phảng phất đang nói — cô ấy tại sao ghét cô, tự cô nghĩ lại đil “Đi ra ngoài.” Lúc này Diệp Minh hộc ra ba chữ bạc tình, hạ lệnh đuồi khách.



Lý Kỳ bị đuổi sắc mặt trắng bệch, cô ta cảm thấy mất hết thể diện, xấu hổ lại khó chịu.



Song, cô ta không thể đi.



Lúc này nếu cô đi, Diệp Minh sẽ nói gì đó với Hà Băng, nếu như anh thẳng thán chuyện đã xảy ra, hết thảy đều lộ mắt.



Không được.



Cô ta tuyệt đối không thể để cho loại chuyện như vậy phát sinh.



Cô ta phải ra tay trước.



Lý Kỳ động thủ một cái, một bình thuôc nhỏ nhanh chóng từ ống tay áo cô ta rớt ra.



Ánh mắt Diệp Minh và Hà Băng đều “xoát” một cái rơi trên bình thuốc nhỏ.



“Ôi, thuốc của tôi!” Lý Kỳ giả bộ lo lắng kinh hô lên một tiếng, cúi người liền nhặt lên bình thuốc nhỏ.



Lúc này giọng Hà Băng lạnh như băng liền vang lên: “Đây là thuốc gì?”



“Không có… Không có gì…” Lý Kỳ giấu bình thuốc nhỏ ở phía sau mình.



Hà Băng vươn tay, đoạt lấy bình thuốc nhỏ trong tay Lý Kỳ, chỉ thấy trên bình thuôc nhỏ dán một tờ giây nhỏ, trên đó viết ba chữ — thuốc tránh thai.



Thuốc tránh thail Ba chữ này hung hăng xông vào mắt Hà Băng.

Chương 2489:

Diệp Minh thị lực tốt, anh dĩ nhiên cũng thấy được ba chữ này, đôi cặp mắt sâu thảm kia trong nháy mắt trầm xuống, chìm vào trong hàn đàm vạn trượng.

“Tiêu Thành, đây là cái gì?” Hà Băng ngắng đầu, ánh mắt nhìn thẳng Diệp Minh.

Diệp Minh không muốn để cho cô biết chuyện này, nhưng bây giờ không dối gạt được, anh siết nắm tay, gân xanh nỗi lên.

“Anh Minh, em… em không cô ý, bình thuốc nhỏ này không biết sao lại tự dưng rơi ra ngoài…”

“Hà tiểu thư, cô đừng ép anh Minh, là…

à tôi và anh Minh từng có… da thịt gần gũi, tôi sợ mang thai, nên liền lén uống huốc tránh thai.”

“Thế nhưng Hà tiểu thư, cô đừng hiểu ầm, tôi và anh Minh không phải như cô ưởng tượng đâu, anh Minh là thích cô, ôi cái gì cũng không cầu, chỉ cầu có hể ở lại cạnh anh Minh chăm sóc anh ấy, cô ngàn vạn lần đừng đuổi tôi đi…”

Lý Kỳ oa oa nói một tràng, mặt ngoài nhún nhường vì lợi ích toàn cục, kì thực ại đỗ dầu thêm lửa.

Anh sáng trong mặt Hà Băng tan rả, rât sớm trước đây cô từng nói cô là một người trong mắt không chấp chứa được một hạt cát, tuyệt đối không chấp nhận phản bội, dù là tinh thần hay là thân thể, cũng khiến cô buồn nôn.

“Tiêu Thành, tôi hiện tại không muốn nghe cô ta nói, cô ta đang nói cái gì, tôi đều không tin, hiện tại tôi chỉ muốn nghe anh nói, thuốc tránh thai này đến tột cùng là chuyện gì, anh và Lý Kỳ này rốt cuộc từng ngủ với nhau hay không?”

Hà Băng không thể nào tiếp thu được chuyện này, chuyện này đối với cô mà nói tuyệt đối là sét giữa trời quang, cô không tin lời kẻ nào, chỉ tin tưởng Tiêu Thành.

Cô hiện tại muôn một câu nói của Tiêu Thànhl Diệp Minh mím môi lạnh lẽo, ngay cả trong hai mắt đều tràn ngập tia máu đáng sợ, anh không nói được một lời.

Hà Băng xông lên trước, vươn tay kéo lại ống tay áo của anh: “Anh vì sao không nói lời nào, Tiêu Thành, chỉ cần anh bây giờ nói với tôi không có, tôi sẽ tin, vì sao anh không nói lời nào, im lặng có phải là đại biểu ngầm thừa nhận?”

Diệp Minh nhìn viền mắt đỏ bừng của Hà Băng, tiếng nói trầm thấp lại khàn khàn nói: “Hà Băng, xin lỗi, là anh phụ em.”

Hà Băng cảm giác trong bóng tôi đưa tới hai bàn tay, trực tiếp đẩy cô vào trong vực sâu, anh nói xin lỗi, anh nói phụ cô, thì ra… anh thực sự ngủ với Lý Kỳ rồi.

Hà Băng lắc đầu, không ngừng lắc đầu: “Không phải, ta không tin, anh không phải là người như thết”

“Chúng ta mới tách ra bao lâu, anh liền ở cùng Lý Kỳ, vậy tôi là gì, anh đặt tôi ở chỗ nào?”

“Tiêu Thành, tôi hỏi ang, anh và Lý Kỳ từ lúc nào lên giường, là trước chúng ta, hay là sau chúng ta?”

Đêm hôm đó cô chỉ ngủ với anh, anh sao lại ở cùng một chô với Lý Kỳ?

Cô phải hỏi rõ chuyện này, cô vẫn không tin, không phải là như vậy!

Diệp Minh không nói gì, chuyện về buổi tối kia anh khó có thể mở miệng.

Hà Băng chờ mãi, không chờ tới một chữ của anh.

Anh cái gì cũng không nguyện ý nói.

Về chuyện anh và Lý Kỳ thân mật, anh một chữ cũng sẽ không nói cho cô nghe.

Hà Băng thất vọng rồi, thất vọng to lớn nuốt chửng cô, từ khi đến Miêu Cương, thái độ của anh chính là như vậy, xa lánh, từ chối, đẩy cô đi xa, hiện tại anh và Lý Kỳ xảy ra chuyện, anh một câu giải thích cũng không có.
Chương 2490:

So với chuyện của bản thân, thái độ hiện tại của anh thực sự là rét lạnh lòng cô.

“Tiêu Thành, tôi hận anh, tôi sẽ không tha thứ cho anh!” Hà Băng cầm bình thuốc trong tay dùng sức đập vào trên người Diệp Minh, sau đó xoay người chạy.

Hà Băng đi.

Trong mắt Lý Kỳ lộ ra đắc ý, màn chiến dịch này cô ta đánh tâm lý, tuy đêm đó là Hà Băng, thế nhưng cô ta hiểu rất rõ Diệp Minh, chuyện đêm đó Diệp Minh tuyệt đối sẽ không nói chữ nào, đây là tu dưỡng của một người đàn ông như anh.

Thế nhưng cái này vừa vặn là một chuyện con gái để ý nhất, anh đã triệt để làm Hà Băng tổn thương.

Lý Kỳ nhanh chóng giấu đi đắc ý trong mắt, cô ta làm bộ đáng thương nhìn Diệp Minh: “Anh Minh, Hà tiểu thư chạy, nên làm thế nào bây giờ, em thấy Hà tiểu thư nhất định đã hiểu lầm rồi, em sẽ đi giải thích với cô ấy bây giờ! Đêm hôm đó anh là bởi vì phát nghiện nên mới cùng em…”

Lý Kỳ lời vẫn chưa nói hết, Diệp Minh đã cắt đứt cô ta: “Đi ra ngoài!”

Lý Kỳ cứng đờ: “…”

rang 8 Diệp Minh ngước mắt nhìn cô ta một cái, hai mắt lạnh không chút nhiệt độ: “Bình thuốc vừa rồi không phải do cô cố ý đánh rơi ra ngoài sao?”

Cái gì?

Lý Kỳ trăng nhợt mặt.

Diệp Minh như có như không nhếch môi mỏng: “Đừng ở trước mặt tôi giở trò, vừa rồi tôi đã thấy rõ ràng, có thể tại trước đây tôi không xem hiểu tâm cơ và tính toán của cô, thế nhưng ban nãy cô đã lộ rõ rôi, hiện tại thiện ý của cô trong mắt tôi thực sự dối trá đến mức khiến người ta buồn nôn.”

Lý Kỳ bối rối, tay chân lạnh ngắt, cô ta tính kế tất cả, cho là mình thắng, cô ta lại chẳng hề ngờ tới lại làm lộ mặt nạt của mình ra.

Đúng vậy, cô ta bỏ quên một vấn đề vô cùng trí mạng, cô ta đã xem thường Diệp Minh.

Diệp Minh trên bản chất bá đạo lại hung hăng, chủ nghĩa đàn ông rất lớn, cộng thêm hai người thanh mai trúc mã, anh không thể xem thấu dáng vẻ bạch liên hoa kia của cô ta.

Thế nhưng, ánh mắt anh sắc đến thế nào, vừa rồi cô ta lại dưới con mắt anh khẽ động, cô ý đề bình thuôc rơi ra, cô ta đánh bại Hà Băng, đồng thời cũng thành công tìm đường chết của mình.

Động tác nhỏ này của cô ta đã khiến Diệp Minh rõ ràng nhìn thấu cô ta.

Lý Kỳ luống cuống, muốn giải thích: “Anh Minh, em… em chỉ là thích anh thôi, em thực sự rất ưa thích anh…”

“Dọn đồ đi, tôi sẽ bảo Chu Siêu đưa cô đi, tôi không đảm đương nỗi phần thích này của cô, bên cạnh tôi cũng không có chỗ dung cho loại người như cô. Còn nữa cô vẫn còn trong thời kỳ khảo sát, loại người có phẩm hạnh như cô không qua được, không thể chính thức nhập ngũ, cô tự lo thân mình đi.” Nói xong, Diệp Minh trực tiếp đẩy Lý Kỳ ra, khép cửa phòng lại.

Lý Kỳ ăn bê môn canh: “…”

Xong.

Cô ta xong rồi.

Diệp Minh chẳng những xem thấu diện mạo thật của cô ta, hơn nữa anh ngụ ý anh sẽ nói rõ tình huống với cấp trên, không chính thức tuyển cô ta vào quân Y.

Cô ta vẫn không thể xưng là quân y, bởi vì cô ta vẫn còn đang trong thời kỳ khảo sát.

Chấm dứt hết cả rồi.

Hà Băng về tới phòng mình, cô bắt đâu thu dọn đồ đạc, không cần chờ ngày mai nữa, hiện tại cô phải rời khỏi nơi đây.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom