• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Một thai 6 tiểu bảo bảo - Tổng tài daddy bị tra tấn Full dịch (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1191-1197

Edit By Trà Nữ Lê

Đế Anh Thy cười khô, Mẹ của các con có thể sinh sáu nhưng sao mình làm được cơ chứ…

Bất quá, chọn chúng mong muốn mình sinh con sao? Cũng đúng thôi vì trong lòng bọn nhóc nàng là mẹ ruột mà, sinh con đối với bọn nhóc đều không có gì ảnh hưởng

“Không có” Đế Anh Thy không thể không nói sự thật được

“Không có sao ạ, Ông Bào Điển nói trong bụng của Mẹ đang có em bé!” Bảo Nam phản bác lại

Đứng cách đó không xa Bào Điển chột dạ vội đưa ánh mắt nhìn về hướng khác, mình đâu có nói như vậy…

Mặc dù cũng có một chút sai sai ở đây…

“Sau này sẽ có” Tư Hải Minh lên tiếng

“Nói cách khác trong bụng của Mẹ không có em trai em gái sao?” Bảo Vỹ hỏi

“Ừm” Tư Hải Minh

Bảo Nam buồn lòng hỏi “Tại sao lại không có?”
Loading...


Tư Hải Minh cũng không biết giải thích với bọn trẻ ra sao cho dễ hiểu bởi 1 lời khó nói hết vấn đề, bản thân không muốn thì sẽ không có, còn vì cái gì chứ

Bảo Hân tiến lên, nắm tay mẹ hỏi “Mẹ, em bé sinh ra từ đâu?”

Câu hỏi của Bảo Hân khiến cho Đế Anh Thy cứng lại, khuôn mặt không được tự nhiên

“Đương nhiên là từ trong bụng ra rồi!” Bảo Long nói “Là dùng dao mổ bụng mở ra rồi em bé đi ra”

Đế Anh Thy không khỏi yêu thích sự thong minh của Bảo Long “Sao con lại biết?”

“Bác có nói cho con nghe à!” Bảo Long trả lời

Đế Anh Thy cảm thấy rõ ràng, chính là anh ba của nàng đã dạy

Bảo Long làm cho nàng cảm thấy thật xấu hổ, đầu óc liền không kịp phản ứng trước câu hỏi của trẻ con, ngoài sinh tự nhiên ra thì còn có sinh mổ à….

“Con biết, chúng con cũng từ trong bụng của Mẹ chui ra” Bảo Vỹ lên tiếng

“Toàn bộ chúng ta đều từ trong bụng của Mẹ…” Bảo My

Đế Anh Thy cười trừ, không biết có thể nói được gì, cảm giác giờ đây có nói gì đi chăng nữa cũng là đang lừa dối bọn trẻ. Nàng trên bụng trơn bóng không có xẹo không có dấu vết của sinh mổ thì sao sinh 6 đứa trẻ được

“Đến giờ rồi, đưa bọn trẻ đến trường học” Tư Hải Minh phân phó

Bào Điển tiến lên “Đi thôi, chúng ta đi học nào”

“Không!”

“Không!”

“Không!”

“Không!”

“Không!”

“Không!”

Tư Hải Minh mặt biến sắc, anh có phải là đã quá dễ dãi với bọn nhỏ rồi không? Ngay cả đi học cũng không muốn đi

“Hay để em đưa bọn trẻ đi học?” Đế Anh Thy nghĩ nghĩ và nói



“Được ạ!” sáu đứa bé đồng thanh la lớn

“Con muốn Mẹ đưa con đi học!”

“Rất là lâu rồi Mẹ không đưa chúng con đi học!”

“Một lần không có…”

Tư Hải Minh quan tâm đến sức khỏe của nàng “Em không tiện”

Đế Anh Thy mặt ửng hồng “Không sao, không có chuyện gì…”

Cuối cùng thì Tư Hải Minh cùng Đế Anh Thy cùng đưa bọn trẻ đến trường đi học

Đến cổng trường sáu đứa bé vẫn còn quấn Mẹ không rời

Tư Hải Minh vẫn phải xách từng đứa đi xuống bởi vì vệ sĩ cũng không dám động vào

Sáu đứa trẻ được giao cho giao viên, giao viên dẫn bọn trẻ vào lớp không khí mới trở nên yên tĩnh

Đế Anh Thy đứng cạnh xe miệng cười tươi

Tư Hải Minh quay người nhìn nàng liền thu nụ cười lại

“cười cái gì?” Tư Hải Minh tới gần nàng

Đế Anh Thy theo bản năng lùi về sau mấy bước lưng đụng đến thân xe “Cảm thấy…rất là đáng yêu”

Tư Hải Minh im lặng nhìn chằm chằm nàng, mắt đen am hiểu sâu sắc, con của em sinh thì phải đáng yêu, bọn chúng đáng yêu giống em vậy

“Hiện tại bọn trẻ đến trường rồi có phải anh cũng nên đi đến công ty rồi?” Đế Anh Thy có chút quay đầu nhìn về anh

“Không đi, anh nghỉ”

Đế Anh Thy nghĩ thầm, chuyện này anh thật là kì mà…

Nàng nhớ rất rõ anh cả và anh hai của nàng đều rất bận rộn, anh ba thì làm việc tại bảo thành nên mới không ra ngoài. Tư Hải Minh mỗi ngày giống như người thất nghiệp. Chỉ vì mỗi ngày đều theo nàng

Thế nhưng nàng lại không muốn làm một người không hiểu chuyện

“Tư Hải Minh, trên thế giới này không chỉ có thích mà còn phải có trách nhiệm. Cho nên, nếu anh có đi làm thì em cũng rất là vui. Em thậm chí có thể đến tập đoàn Vương Tân gặp anh, đúng không?”
Edit By Trà Nữ Lê

Tư Hải Minh nhìn nàng chăm chú, không chỉ có cảm giác nhói đau ở mắt mà còn ở tim nữa. Bởi vì trong khoảnh khắc đó nàng nói chuyện dáng vẻ cực kì giống Đào Anh Thy

Dường như nàng đang dùng lý trí khiến anh trầm tư

Loại ý nghĩ này khiến cho anh khẩn trương, phảng phất căn bản là bắt không được người ở trước mắt, anh chỉ có thể che dấu sự thật ở trong lòng…

Khi đó, anh đã cảm nhận như thế nên chỉ có thể dùng thủ đoạn cứng rắn để nàng thuận theo, cho dù nàng yêu Tư Viễn Hằng cũng sẽ không hối hận, cuối cùng sẽ khiến cho mình tổn thương và người khác cũng bị tổn thương…

Vẫn là không thể nắm lấy nhanh nhất sao…

“Anh sao vậy?” Đế Anh Thy phát hiện ánh mắt của anh kì lạ nên liền hỏi, có phải nàng nói gì sai sao?
Loading...

“Không có việc gì, ăn trưa xong anh sẽ đến công ty” Tư Hải Minh đè xuống cơn đau tim đang trong người

“Ừm” Đế Anh Thy cười

Tư Hải Minh không nói gì chỉ kéo nàng vào trong ngực, ôm thật chặt. Anh cái gì cũng không thể nói, chỉ có thể giấu tận đáy lòng, tiếp tục không để lộ mọi thứ ra ánh sáng…

Buổi chiều Tư Hải Minh đi đến cty, Đế Anh Thy cũng không đi đâu

Tại biệt tự Minh Uyển nàng đi dạo hoặc là sẽ ngồi đu dây nhẹ nhàng qua lại

Tư Hải Minh gọi điện cho nàng, hỏi thăm nàng làm cái gì, có thiếu gì không, có nhàm chán không…

Đế Anh Thy hoàn toàn cảm thấy không vấn đề gì, không phải nhàm chán mà là rất nhàn nhã

Nàng luôn cảm thấy cảm giác này rất kỳ lạ như là nàng đã từng như thế, trong đầu luôn hiện ra những cái gì đó mơ hồ

Ổn định lại tinh thần thì sẽ nghĩ đến Tư Hải Minh đang làm cái gì

Thật là, ngoại trừ đang làm việc ra thì còn làm cái gì nữa đâu

Vẫn là nàng nên để anh đi đến công ty…

Tư Hải Minh dùng cơm trưa xong thì đến công ty, anh thật sự không cam lòng đi làm, Đế Anh Thy cảm thấy hật là hài

3h chiều Tư Hải Minh mới vừa họp với lãnh đạo cấp cao xong, đứng tại cửa phòng làm việc cùng Chương Vỹ bàn giao công việc


“Tư Hải Minh”

Tư Hải Minh thân thể chấn động mạnh, quay đầu, nhìn thấy người đang đến là Đế Anh Thy, nụ cười trên môi nhẹ nhàng, phảng phất chấn động đáy lòng của anh

Chương Vỹ thấy anh đang trợn cả mắt lên, vội lui về sau, không làm cản trở hai người nữa

Đế Anh Thy đi đến trước mặt Tư Hải Minh chưa kịp phản ứng “Em có làm phiền anh không? Em chỉ là ghé thăm anh một chút xem anh có đang chăm chỉ làm việc không rồi sẽ đi”

Tư Hải Minh định thần vài giây mới tìm lại giọng nói của mình “Chiều nay sẽ đi đón con, giờ đi đâu?”

“Còn hơn 1 tiếng nữa, em đi ra ngoài dạo, chút nữa lại đến” Đế Anh Thy nói muốn đi

Cánh tay liền bị xiết chặt, bị Tư Hải Minh kéo về văn phòng

Cửa đóng lại, ép nàng vào cánh cửa, nâng cằm nàng lên liền hôn không biết gì

“Anh…”

Bị Tư Hải Minh hôn mãnh liệt, gần hết hơi đôi môi anh mới rút lui, để nàng hít lấy không khí

“Anh…” Đế Anh Thy cảm thấy phổi mình như muốn nổ tung, mặt đỏ tới mang tai, nước mắt run run

Tư Hải Minh âm trầm giọng nói “Đã đến rồi, còn không cho hôn một chút?”

Ghé vào ngực của anh vừa thở vừa cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của anh, nàng không muốn nói là không được mà là do anh quá mãnh liệt để nàng mỗi lần đều không chịu nổi

“Ra ngoài hãy để bảo vệ đi theo, Hửm?” Tư Hải Minh đưa từng ngón tay của anh xem vào những sợ tóc mượt mà của nàng, bàn giao
Edit By Trà Nữ Lê

Đế Anh Thy từ trong ngực của anh rời ra, thẹn thùng đứng vững, cái miệng nhỏ xinh đẹp vẫn bị anh làm cho xưng đỏ “Không cần, em có thể tự chăm sóc, em sẽ đi dạo gần công ty, anh muốn ăn chút gì không? Em sẽ đem cho anh!”

“Muốn ăn em”

Đế Anh Thy đỏ mặt xấu hổ, nhếch môi đẩy anh ra “Không tiện…” Nói xong quay người chạy

Nếu nàng không lập tức đi ngay thì có lẽ sẽ không có cơ hội đi, Tư Hải Minh sẽ không còn tâm trạng làm việc

Đế Anh Thy trên đường đi dạo, cảm nhận thành phố rộng lớn. So với khu vực Đông Nam Á thì nơi đây khiến cho con người ta cảm giác rất lãng mạn, chỉ cần nhìn thôi đều cảm thấy thú vị

Đang lúc nàng hết nhìn đông ngó tây liền bị người khác đụng vào, có chút nặng nên nàng hơi nhíu mày
Loading...


“Thật xin lỗi!” Người đụng vào nàng thần thái vội vàng hấp tấp

Mà khi Đế Anh Thy nhìn lại khuôn mặt kia thì hơi sửng sốt một chút “Là anh?”

Cố Mạnh dường như cũng sửng sốt

Đế Anh Thy nhớ kỹ người này nói đến từ Kinh đô. Dời ánh mắt xuống dưới liền thấy tay của Cố Mạnh đang che vết máu ở bụng, vết máu dính trên chiếc áo màu trắng nên càng thấy rõ ràng hơn. Anh bị thương rồi?

Cố Mạnh đang định nói gì đó…

“Đứng lại cho ta! Đừng để hắn chạy thoát!”

Đế Anh Thy quay sang, nhìn thấy 3, 4 người đàn ông hướng bên kia đang chạy đến gào to, khuôn mặt dữ tợn

Cố Mạnh lảo đảo chạy vào trong đám người đi đường

“Này anh…” Đế Anh Thy vừa muốn gọi anh ta, liền bị mấy người kia đuổi đến kịp chặn đường. Đế Anh Thy nhíu mày hỏi “Làm cái gì?”

“Các người cùng một bọn?”

Đế Anh Thy cũng không hiểu chuyện gì, người kia bị đuổi giết hay sao? Nàng liền nói “không phải”

“Không phải? Lừa gạt ai đây?” Bắt không được hắn, bắt ngươi cũng được! đến lúc đó xem thử hắn có trả tiền hay không!” Khi có kẻ muốn động thủ thì phía sau bị ai đó đạp mạnh vào hắn

Đế Anh Thy còn chưa thấy rõ là ai, liền bị kéo đi, truyền đến giọng nói gầm nhẹ “Đi”



Cố Mạnh lôi kéo Đế Anh Thy chạy, cố hết sức chạy qua đám người đi đường. Đến phía trước rẻ vào một nhà hàng, chạy ra từ cửa sau của nhà hàng. Vào một con ngõ

Đã cắt được đuôi

Đế Anh Thy dừng lại thở dốc “Những người kia làm cái gì?”

Cố Mạnh ánh mắt chớp lên nói “Là tôi đã liên lụy cô, không nghĩ là sẽ đụng cô”

“Coi như là ân nghĩa trước anh giúp tôi cứu Một Hào!” Đế Anh Thy không quan trọng. Nhìn xem Cố Mạnh nhíu mày biểu lộ cảm giác đau đơn, trên bụng máu chảy ra nhiều hơn xem ra rất nghiêm trọng. Nàng nói “Tôi giúp anh kiểm tra vết thương”

Cố Mạnh đưa ánh mắt lên nhìn, nghi ngờ “Cô biết sao?”

“Ừm, anh ba của ta là thần y nên ta cũng biết sơ” Đế Anh Thy nói

Cố Mạnh chậm chậm dời tay ra khỏi bụng

Đế Anh Thy vén áo sơ mi trắng lên, nhìn thấy vết thương trên bụng khoảng 3 centimet là dao bị đao đâm, có thể là chưa đâm vào nội tạng nếu không là không thể khống chế được máu

“Không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng mà anh phải đi bệnh viện để xử lý vết thương” Đế Anh Thy nói “Tôi đưa anh đi à?” Nàng hướng mắt nhìn về đường đi. Muốn đón xe phải đi ra con đường đó

Cố Mạnh ánh mắt rơi vào phần cổ trắng nõn của Đế Anh Thy, ánh mắt lóe sáng, hô hấp gấp rút “Cô tại sao lại ở đây? Cô đến chơi sao?”

“Đúng, vừa mới đến mấy ngày” Đế Anh Thy nhìn xem thần sắc anh ta còn chần chờ nghĩ thầm anh ta đang đề phòng sao? “Tôi không có ác ý, chỉ là đưa anh đến bệnh viện hoặc là anh gọi điện thoại cho người thân?”

“Tôi không nghi ngời cô, chỉ là sợ làm phiền cô thôi. Vết thương cũng không nghiêm trọng, tôi có thể tự đi bệnh viện được…” Cố Mạnh nói, vừa đi một bước dường như động vết thương nên rên lê một tiếng, bước đi cảm thấy khó khăn
Edit By Trà Nữ Lê

Đế Anh Thy vội đến đỡ anh ta “Anh không sao chứ? Tôi không phiền đâu, dù sao tôi cũng không có chuyện gì làm, tiện tay mà thôi”

Cố Mạnh nâng ánh mắt lên nhìn, mặt nàng gần trong gang tấc “Cảm ơn”

“Bọn hắn bên kia! Không biết sợ còn dám chạy! Bốn người đàn ông đã đuổi kịp đến nơi

Cố Mạnh biến sắc nghiêm trọng, đẩy Đế Anh Thy sang một bên “Cô mau chạy đi! Nơi này không có chuyện của cô!”

Đế Anh Thy bị đẩy sang một bên, nhìn xem bốn người đàn ông dữ tợn đang xông đến, anh ta đang bị thương chắc chắn sẽ không chống cự được

Thật sự nàng có thể không xen vào thế nhưng nàng cũng không thể thấy chết mà không cứu? hơn nữa lúc trước người đàn ông này đã giúp cô tìm lại được Một Hào, nếu không có anh ta thì đã lạc mất Một Hào rồi, đây là món quà Tư Hải Minh tặng nàng…
Loading...

“Có cảnh sát!” Đế Anh Thy ngón tay chỉ về phía sau của bốn người đàn ông ra hiệu

Bọn hắn giật mình, xoay người ra sau nhìn

Đế Anh Thy thừa cơ hội kéo Cố Mạnh “Chạy!”

Bốn người đàn ông lấy lại tinh thần tức giận vừa chạy theo vừa chửi “Mẹ kiếp, đứng lại cho ta!”

“Bên này!” Ra khỏi cửa ngỏ Cố Mạnh trở tay nắm qua Đế Anh Thy, nhắm hướng bãi đỗ xe mà chạy đến

Xuyên qua bãi đỗ xe, xuống tầng hầm có một cái phòng đang sửa chữa. Cố Mạnh mở cửa ra, kéo Đế Anh Thy vào đóng cửa lại, trốn ở bên trong

Bốn người đàn ông đuổi theo, đứng tại bãi đậu xe tìm người

Đế Anh Thy nhếch môi, nín thở. Nhìn về phía anh ta đang cuộn tròn ở trong gốc, khuôn mặt tái nhợt vì vừa rồi do chạy nên đã bị động vết thương máu chảy ra khá nhiều

Đế Anh Thy lấy ra bên hông một cái túi, sau đó lấy ra một viên thuốc nhỏ như hạt tiêu, ra hiệu anh ta nuốt vào

Cố Mạnh đưa ánh mắt nhìn, đem viên thuốc nhẹt vào trong miệng, nuốt xuống

Đế Anh Thy kinh ngạc, anh ta thế mà lại không hề có một chút hoài nghi liền lấy thuốc uống

Người này có phải là không có tâm phòng bị hay là vết thương chuyển biến xấu anh ta như vậy?

“Gọi tôi là Cố Mạnh” Cố Mạnh nói “Thật sự mà nói tôi không phải là người ở thành phố, tôi chỉ ở đây một thời gian, tôi là người thành phố Tân


“Tôi cũng không quen ở đây” Đế Anh Thy nói

“Muốn đi chơi tôi có thể làm hướng dẫn viên” Cố Mạnh nói

Đế Anh Thy cười cười, dù nàng có đi chơi thì cũng là Tư Hải Minh dẫn đi…

Trên cửa có khe hở, Đế Anh Thy nhẹ nhàng đứng dậy, hướng khe hỡ nhìn ra bên ngoài, có một người đàn ông đang ở hướng bên này nhìn, dọa đến nàng lập tức thu người lại. Nhìn xem Cố Mạnh đang cuộn tròn ở một gốc để tránh người ngoài nhìn thấy

Hai người đàn ông hướng đến phòng sửa chữa, tới mở cửa, phát hiện cửa bị khóa

Mở không ra, trong đó có một người đàn ông dán mắt vào khe hở nhìn vào bên trong

Đế Anh Thy hoảng hồn liền đưa lung về phía ngoài che chở cho Cố Mạnh, co lại trong bóng tối

Đế Anh Thy căng thẳng cầu nguyện bốn người đàn ông kia mau mau đi khỏi

Cố Mạnh chú ý thân thể của Đào Anh Thy trên thân thể mình, mềm mại nữ tĩnh, nhàn nhạt hương thơm truyền đến, đôi mắt của hắn khẽ nhúc nhích

Đồng hồ trên tay của hắn đang đeo là vũ khí được ngụy trang, bên trong là dao sắt nhọn có thể lấy tính mạng của Đế Anh Thy dễ dàng

Giết nàng, sau đó đổ lỗi cho đám người ngoài kia

Người bên ngoài thật sự là muốn đuổi giết hắn, cũng không phải nghe lệnh của hắn. Hắn là cùng bạn đi song bạc, cố ý bị người mưu hại nên thua tiền, không nhiều nhưng hắn lại không đồng ý đưa

Vì thế nên bảo kê liền truy sát đòi nợ. Vì là kế hoạch dựng lên nên mới thực hiện hoàn hảo như vậy

Hiện tại Đế Anh Thy so với Đào Anh Thy so ra càng đơn thuần, không giống trước kia hiểu được sự tính toán cho nên lại càng dễ động thủ
Edit By Trà Nữ Lê

Hắn giơ tay lên, lưỡi dao vươn hướng đến cổ của Đế Anh Thy

Đế Anh Thy vì mãi tập trung tâm ý vào những kẻ du côn bên ngoài nên không hề hay biết hành động của Cố Mạnh. Bỗng nhiên điện thoại trên tay của Đế Anh Thy vang lên, lưỡi đao lập tức thu về

Chuông điện thoại đến bất ngờ làm cho Đế Anh Thy giật bắn người, cô cũng không nhìn vào điện thoại ai gọi mà vội tắt ngay

Chuẩn bị rời khỏi bãi đỗ xe thì bốn du côn kia nghe có âm thanh của điện thoại nên quay sang hướng phòng sữa chữa

Đế Anh Thy biết là sẽ không trốn được nhưng Cố Mạnh đang bị thương sợ là chạy không được. Thế là cô nói với Cố Mạnh “Tôi sẽ đánh lạc hướng bọn chúng, lúc đó anh hãy tranh thủ chạy ra ngoài đón xe và đến bệnh viện!”

Cố Mạnh sững sờ, nhìn nàng và nói “Chúng ta không quen biết nhau”

“Bởi vì trước đây anh từng giúp tôi tìm lại Một Hào” Đế Anh Thy nói xong liền mở cửa ra chạy và còn cố tình để cho 4 kẻ kia phát hiện
Loading...

“Đứng lại!” Bốn người du côn đuổi theo hướng nàng chạy

Đế Anh Thy càng chạy nhanh hơn, ta không chạy chẳng lẽ chờ các người tới bắt ta à?

Chờ cho bãi đỗ xe không còn ai, Cố Mạnh mới từ phòng sữa chữa bước ra. Lấy ta ra khỏi vết thương, trên tay dính máu. Đế Anh Thy cho hắn uống 1 viên thuốc liền được cầm máu lại không còn chảy nữa. Bởi vì hắn biết viết thương không nghiêm trọng nên hắn chẳng lo lắng

Đế Anh Thy có thể thoát khỏi sự truy đuổi của 4 kẻ kia sao? Nếu như không thể thì coi như hắn không cần động thủ thì cũng giết được Anh Thy rồi

Bốn người đàn ông đuổi theo mãi, phát hiện không còn thấy mục tiêu nữa. Bọn hắn tức giận đến chửi thề

Đế Anh Thy thể nào sẽ bị bọn hắn bắt chứ, cô chạy rẽ trái, rẽ phải liên tục nên đã cắt được đuôi

Điện thoại vang lên lần nữa, Đế Anh Thy nghe máy “Alo?” Hơi thở gấp gáp bởi cô vừa chạy vừa nói chuyện

“Đang có chuyện gì?” Tư Hải Minh khẩu trương hỏi nàng

“Ha ha không có, có người đuổi theo em, cũng không có việc gì cả, em chạy nhanh nên đã cắt đuôi được rồi” Đế Anh Thy cười

“Người nào?”

“Không biết”

Chương Vỹ đem máy tính đến mở màn hình cho Tư Hải Minh xem, Tư Hải Minh nhìn thấy trong tấm hình là một người, Cố Mạnh

Nhìn thấy ở đầu hẻm nhỏ vắng vẻ là hình ảnh của Đế Anh Thy

Tư Hải Minh đứng bật dậy, nói trong điện thoại “Ở nơi nào, anh lập tức đến ngay”

“A không cần, em không sao, chờ chút em sẽ đến công ty” Đế Anh Thy nói


“Đứng yên ở đó, anh sẽ đến ngay” Tư Hải Minh vặn lông mày, chạy đi như một cơn gió ra khỏi văn phòng

“Nhé”

Đế Anh Thy nói cho Tư Hải Minh biết địa chỉ mình đang đứng, sau đó đứng tại chổ đợi anh. Cô ngó nghiêng ngó dọc chú ý người qua đường, cảnh giác 4 người kia lại xuất hiện

Nàng đứng đợi tầm 10 phút, nàng liền thấy 4 người kia xuất hiện. Quay người đang muốn ra bên ngoài chạy lập tức đụng vào một cơ thể rắn chắc, nàng sững sờ ngẩng đầu lên, đối đầu với cặp mắt thâm trầm đen láy, cô liền vui mừng “Tư Hải Minh!”

Tư Hải Minh hướng ánh mắt nhìn cách đó không xa. Bốn người đàn ông chỉ tay về hướng này, đã thấy Đế Anh Thy, miệng hét lớn “Đừng chạy”

“Tư Hải Minh chúng ta đi thôi!” Đế Anh Thy kéo anh

“Không cần” Tư Hải Minh lôi kéo Đế Anh Thy đi ngược lại hướng trong ngõ nhỏ, chậm rãi. Giống như là đang đi dạo phố

“Tư Hải Minh bên trong không có đường ra!” Đế Anh Thy nhắc nhở anh

“Không có lối ra thì càng tốt” Tư Hải Minh nói, mắt đen hiện lên lệ khí

Phía trước là bức tường cao ngăn chặn, Tư Hải Minh cùng Đế Anh Thy ngừng lại

“Ta xem các người chạy đâu cho thoát!” Bốn người đàn ông thở hồng hộc, trong đó có 1 người hét ầm ĩ

Tư Hải Minh ánh mắt hung ác nham hiểm, im ắng khí toát ra mạnh mẽ làm cho 4 kẻ kia sợ sệt

Bởi vì 4 người này chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, cứ nghĩ rằng người phải chạy là người khác nhưng không nghĩ rằng bản thân mình nên chạy mới phải

“Người này không phải người đàn ông kia” Bố người đàn ông nhìn nhau

“Bất kể có phải hay là không thì cũng là một bọn, nhất là đứa con gái kia”

“Đem đứa con gái này giao ra! Nếu không đừng nghĩ sẽ thoát khỏi con hẻm này!”
Edit By Trà Nữ Lê

Tư Hải Minh lạnh lùng biểu cảm “Thoát không khỏi nơi này là các người!”

“Thế nào muốn đánh nhau sao?”

Tư Hải Minh ánh mắt hiện lên lệ khí, bóng đen hiện lên, tốc độ cực nhanh, một cước đã nắm lấy cổ của một kẻ, nắm chặt…

“A…” Cổ của hắn như muốn gãy ra, lúc nào cũng có thể mất mạng

“Thế nào không nói được sao? Tư Hải Minh mắt đen âm lệ đáng sợ

3 kẻ còn lại bị hành động của Tư Hải Minh làm cho sợ đến hồn bay phách tán, lúc lấy lại phản ứng thì liền muốn tiến lên lại bị phía sau là đám vệ sĩ tập kích
Loading...

Tư Hải Minh liền đánh cho 3 tên còn lại bò dậy không nổi

Tư Hải Minh từ trên cao nhìn xuống, bàn tay bóp cổ một tên, hắn như muốn tắt thở

“A…” một tên bị quẳng xuống đất phát ra âm thanh bịch một tiếng rõ to, không nhúc nhích, không biết có phải đã chết rồi hay không

Đế Anh Thy đứng ở phía sau lưng của anh nhìn diễn biến sự việc, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy vẻ mặt đáng sợ của Tư Hải Minh…

Bởi vì trước đây Tư Hải Minh đối với mình rất là diệu dàng…

“Các người đang tìm ai?” Tư Hải Minh ánh mắt đảo qua 3 người còn lại

3 người còn lại bị Tư Hải Minh hù đến không còn dám đứng lên, cũng quên luôn cả nói chuyện

Vệ sĩ một chân giẫm lên cổ của một người

“A…” tên bị giẫm chỉ cảm thấy cái cổ bị đạp như muốn đứt ra, hai cánh tay ôm chân vệ sĩ như muốn đẩy ra, nhưng càng đẩy thì càng giẫm mạnh. Không thể không trả lời “Chúng tôi…chúng tôi… tìm Cố Mạnh…”

“Có chuyện gì?”

“Hắn…hắn cùng bạn của hắn đến sòng bạc của chúng tôi chơi bài, thua tiền mà không trả nên chúng tôi đuổi theo hắn…”

“Thiếu bao nhiêu?

“Hai trăm vạn”

“Hai trăm vạn mà Cố Mạnh không có sao?” Tư Hải Minh phát hiện điểm đáng ngờ



“Không phải… hắn nói… nói bạn hắn cùng cấu kết với sòng bạc để lừa hắn…”

“Có đúng vậy k?” Tư Hải Minh hỏi

Người nằm trên mặt đất không nói lời nào, chân bảo vệ liền giẫm mạnh hơn. Khuôn mặt của kẻ bị giẫm chuyển sang sắc tím

Kẻ bên cạnh còn có khả năng nói chuyện, hắn sợ mình cũng bị giẫm vội vàng nói “Chúng tôi nói sự thật, Cố Mạnh thường xuyên đến nơi của chúng tôi, mọi lần đều là thắng, hôm nay mới thua 2 triệu…”

Đây là sòng bạc có mánh khóe, đầu tiên sẽ cho người chơi thắng, để tạo sự kích thích, sau đó sẽ lấy lại cả gốc lẫn lãi

Tư Hải Minh liếc nhìn vệ sĩ sau đó dẫn Đế Anh Thy rời đi

Lúc lên xe Tư Hải Minh nhìn thấy Đế Anh Thy trên váy dính máu, mắt đen liền chấn động. Tiến vào trong xe liền ôm lấy eo nàng kiểm tra “Em bị thương rồi?”

Đế Anh Thy không hiểu liền quay đầu nhìn theo ánh mắt của Tư Hải Minh, váy nàng ở phần eo dính máu. Nàng liền nhớ tới sự việc “Không phải máu của em, là trên người của Cố Mạnh. Bụng hắn có vết đâm của dao”

Tư Hải Minh nhìn chằm chằm vết máu kia, vị trí này không thể nào là kinh nguyệt của Đế Anh Thy. Nếu như bản thân bị thương thì không thể chỉ dính máu 1 phần nhỏ ngoài váy như này

Nhưng mà, tại sao Cố Mạnh bị thương ở bụng mà lại cọ đến ngang hông của nàng?

Tư Hải Minh sắc mặt đen lại

“Sao vậy?” Đế Anh Thy hỏi

“Nó ôm em?” Tư Hải Minh ánh mắt đen lóe lên cảm xúc bị đè nén

Đế Anh Thy hiểu được, mặt có chút lo lắng “Bởi vì em với hắn cùng trốn ở phòng sửa chữa, sợ bị người bên ngoài phát hiện nên đã cùng nhau co người lại trong gốc, liền…liền như vậy nên dính máu…”
Edit By Trà Nữ Lê

Cái này không phải là anh đang ghen chứ? Lúc ấy là bất đắc dĩ à…

“Dừng xe lại phía trước” Tư Minh Hàn mở miệng

Xe dừng lại, Tư Hải Minh nắm tay đưa Đế Anh Thy xuống xe, trực tiếp đi vào cửa hàng thời trang

Chọn một bộ đầm dài đến gối, đem đến cho Đế Anh Thy vào phòng thử đồ

“Đổi” Tư Hải Minh bá đạo

“Kia…vậy anh đi ra ngoài trước…” Đế Anh Thy khuôn mặt ngơ ngác

“Trên người em còn có chổ nào mà anh chưa thấy?”
Loading...


Đế Anh Thy đỏ mặt, cho nên anh mới thản nhiên như thế?

Được rồi, không chọc anh

Người đàn ông này rõ ràng là đang ghen.

Xoay người sang chổ khác, phía trước là tấm gương lớn, nàng nép vào một bên, làm như thế nàng sẽ đỡ ngại đi một chút

“Tại sao em lại đi giúp Cố Mạnh? Em quen hắn?” Tư Hải Minh nhìn chằm chằm đế Anh Thy, dù chỉ là bóng lung nhưng ánh mắt sắc bén của anh như muốn xuyên qua cơ thể nàng

“Tại Đảo Trân Châu lúc trước em có gặp hắn, lúc ở bến tàu em bị lạc Một Hào, hắn giúp em tìm lại. Hắn hỏi em ở đấy có đồ gì ăn ngon, em giới thiệu những quán hải sản ở bến tàu. Chỉ nói vài câu” Đế Anh Thy nghĩ thầm, anh đang suy nghĩ đi đâu vậy?

“Hắn không nói gì với em nữa?”

“Không có”

Tư Hải Minh mắt đen thâm trầm khó lường, suy tính thời gian Cố Mạnh hẳn là không nói gì liên quan đến vấn đề Đào Bảo. Ý là trùng hợp gặp nhau ở đảo Trân Châu, còn việc vừa rồi thì chưa chắc. Đế Anh Thy giống Đào Anh Thy như đúc Cố Mạnh trong lòng không có hoài nghi sao? Nhưng vì lý do gì mà hắn không nói ra? Hay là chỉ xem như người giống người?

Tư Hải Minh nhớ kĩ lúc trước Đào Anh Thy và Cố Mạnh từng hợp tác qua. Mặc kệ Cố Mạnh có nghĩ cái gì trong lòng đều phải làm cho hắn cách xa

Ánh mắt đang suy tư liền rơi vào vết xăm trên lung của Đế Anh Thy, làm cho lòng anh xao động

Cô gái này thuộc về anh, ai cũng đừng nghĩ sẽ tới gần!

Đế Anh Thy mặc quần áo tử tế vào xong xoay người, vừa ngẩng đầu bóng đen vượt đến, miệng nhỏ liền bị hôn lập tức

“Anh…” Đế Anh Thy hô hấp cứng lại, sắc mặt ửng đỏ

Tư Hải Minh hôn thật bá đạo, nắm lấy 2 cổ tay nàng đặt lên đỉnh đầu, cố định cằm của nàng, nụ hôn nồng nàng tràn ngập chiếm hữu



Phòng thử đồ nhiệt độ lập tức tăng cao, làm nóng bỏng từng mảng da thịt

Nàng cảm thấy Tư Hải Minh hôn ngày càng điên, như muốn nuốt nàng vào trong bụng

Đế Anh Thy bị hôn đến tinh thần không rõ, thân thể run rẩy, sau đó bị Tư Hải Minh ôm vào ngực, xụi lơ bất lực

Tư Hải Minh thân thể mãnh liệt, hô hấp thở gấp lại chỉ có thể đè nén sâu tận đáy lòng. Lực tay ôm nàng mạnh mẽ như lo lằng nàng sẽ như thế mà chạy mất

“Không cho phép em với hắn gặp nhau” Tư Hải Minh cường thế nói

Đế Anh Thy ghé vào ngực anh thở dốc, thần trí dần hồi tỉnh, nàng nghĩ đây có khác gì thêm một người anh trai sao?

Chẳng qua là bản thân không cần thiết phải gặp Cố Mạnh, hôm nay gặp nhau chỉ là tình cờ. Đế Anh Thy từ trong ngực anh mặt ửng hồng hỏi “Có phải anh đang hiểu lầm cái gì rồi?”

“Bất kể có hiểu lầm hay không, em là của anh, không cho phép em nhìn người đàn ông khác”

“Nhìn cũng không được?” Đế Anh Thy kinh ngạc, anh so với anh trai cô thì yêu cầu càng cao hơn, chí ít các anh trai không nói là không cho phép nhìn người đàn ông khác

“Ừm!” Tư Hải Minh không một chút nhường nhịn. Mũi anh liền cọ vào mũi thon của Đế Anh Thy “Cho nên Một Hào là chó cái”

“…” Đế Anh Thy chấn động mạnh

Vừa tan học, sáu đứa bé lập tức hướng ra phòng ngoài mà chạy. Bảo An và Bảo My chạy chậm nhất, chạy lùi lại cả phía sau

Sáu đứa trẻ thông thạo đường đi, nhìn thấy bên ngoài xe dừng lại, sáu đứa bé sửng sốt dừng bước, từng đứa đứng bất động tại chổ nhìn chằm chằm vào chiếc xe

Liền thấy Ba Mẹ từ trên xe bước xuống

Sáu đứa trẻ kích động chạy về phía trước
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom