• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Một thai 6 tiểu bảo bảo - Tổng tài daddy bị tra tấn Full dịch (9 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1188-1190

Edit By Trà Nữ Lê

“Tuyệt vời cái gì?” Đế Hoàng Minh ánh mắt càng thêm khủng bố “Các cậu có biết mình đang làm cái gì không? Trước khi Anh Thy mất trí nhớ đã cùng nói với chúng ta những gì?”

Đế Hạo Thiên cùng Đế Bắc Lẫm không nói lời nào, vẻ mặt nghiêm túc, bất an

Anh Thy trước khi bị thôi miên từng nói, lãng quên quá khứ, không muốn dính đến tình yêu, chỉ cùng sống với người thân

Đế Hoàng Minh không nói thêm câu nào, quay người đi

Ai cũng biết hiện tại nếu đi tìm Anh Thy quay trở về là không được

Sẽ chỉ làm cho Anh Thy thêm tức giận, bởi vì trong lòng nàng các anh trai đã đồng ý

Chỉ có thể là chờ vài ngày nữa rồi mới đi đón nàng về, bộ dạng này…
Loading...

Chương Vỹ đến biệt thự view biển đưa điện thoại nhân tiện mang theo hồ sơ quan trọng của cty. Anh cảm thấy làm cấp dưới còn phải căn dặn cấp trên công việc cũng thật là đau nát tâm can

Từ sau khi Đào Anh Thy chưa chết trở về, ngài Hải Minh liền không có làm việc tốt

Cho dù là ở trong công ty, đó cũng chỉ là thân ở đây mà lòng ở Đảo Trân Châu

Khi người trở về, vẫn là không đến công ty, lúc nào cũng nhìn chằm chằm Đào Anh Thy. Đây cũng là do ba anh trai kia mà ra, sớm đồng ý sẽ không tốt hơn sao? Tất cả đều sẽ vui vẻ!

Chẳng qua làm người cùng một nhà nhưng đứng ở phía ngài Hải Minh mà nói tâm tình không giống nhau à!

Giống như gả con gái đi lấy chồng, lại nói trước kia ngài Hải Minh quả thực không tưởng tượng nổi…

Chương Vỹ đi trên bãi cát, đi lên phía trước, xa xa nhìn thấy cây cọ, dưới gốc cây có hai người

Đế Anh Thy một mình nằm trên võng, trên tay cầm điện thoại của ngài Hải Minh chơi, trên mặt với vẻ mặt kích động, khẳng định là đang chơi game. Người đứng đầu tập đoàn Vương Tân lừng lẫy đang đứng bên cạnh một mặt cưng chiều mà nhìn Đế Anh Thy, hai cái đầu tụ cùng một chổ

Chương Vỹ cảm thấy sếp của anh có vẻ rất thích thú, hưởng thụ hạnh phúc. Trời có sập thì cũng không liên quan đến anh, chỉ cần người ở trước mắt

Chương Vỹ đi lên phía trước hai người đều không liếc một cái, cảm thấy không mở miệng không được “Ngài Hải Minh, đây là điện thoại”

Tư Hải Minh mới chuyển động cái cổ cao quý

Chương Vỹ đưa điện thoại di động đến, chào hỏi Đế Anh Thy “Đế tiểu thư, đã lâu không gặp”

“Chương Vỹ khỏe không”

Tư Hải Minh đưa điện thoại cho nàng, Đế Anh Thy cầm lấy, nghĩ thầm sau này mình sẽ không được vứt lung tung, bằng không phải để cho Tư Hải Minh mua bao nhiêu điện thoại nữa à?”

“Tư Hải Minh anh đi làm việc đi? Em ở đây nằm, anh mau đi đi!” Đế Anh Thy hiểu chuyện nói

“Anh không vội”



Đế Anh Thy nhìn về phía Chương Vỹ trên tay đang nắm hồ sơ, dày cộm “Không phải sao?”

Tư Hải Minh ánh mắt đảo qua

Chương Vỹ lập tức cảm thấy xung quanh bao phủ mùa đông lạnh giá

“Lên bên trên chờ đó” Tư Hải Minh mở miệng

“Vâng” Chương Vỹ quay người chạy

Tư Hải Minh nâng hàm dưới của Đế Anh Thy, bá đạo hôn “Không muốn anh ở cùng em? Hả?”

Đế Anh Thy bị hôn đến thở hồng hộc, nước mắt run rẩy “Không… không phải à…”

“Em để anh đi làm” Tư Hải Minh biểu lộ bị tổn thương

“Vậy anh muốn em phải làm sao?” Đế Anh Thy chu môi

“Thích em lúc nào cũng ở bên cạnh” Tư Hải Minh mắt đen sáng rực mà nhìn xem nàng

Đế Anh Thy ngường ngùng đỏ mặt, bị khí thế của anh quấn quanh không thể hô hấp “Sau này anh sẽ cảm thấy phiền”

“Vĩnh viễn sẽ không” Tư Hải Minh tiếng nói trầm trầm

Đế Anh Thy ánh mắt trong veo nhìn anh am hiểu mắt đen, tim đập nhanh “Anh…anh nhắm mắt lại”

Tư Hải Minh nhắm mắt lại, hai giây sau, đôi môi anh truyền đến cảm xúc mềm mại, thơm ngọt hương vị, mắt đen khẽ nhếch lên mê luyến, thần sắc giật mình lo lắng

Tay ôm sau gáy của Đế Anh Thy hôn mãnh liệt

“Không…không được…” Đế Anh Thy ngó mặt đi chổ khác, hô hấp thở gấp gáp
Edit By Trà Nữ Lê

Tư Hải Minh biết là nàng hiện đang không tiện, không thể dẫn dụ liền buông nàng ra, hôn lên trán nàng 1 cái nhẹ nhàng “Chờ chút lại tới, nằm xuống đừng ngồi dậy”

“Em biết rồi, anh đi nhanh đi…” Đế Anh Thy cuối đầu thúc giục “A, điện thoại di động của anh nè”

“Có việc gọi điện cho anh”

“Ừm…” Đế Anh Thy gật đầu đồng ý

Đợi bóng dáng của Tư Hải Minh rời đi nàng mới ngẩng mặt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có chút ửng hồng. Đầu nằm xuống võng lại nhịn không được mà ngẩng đầu dậy xem bóng dáng của Tư Hải Minh

Tư Hải Minh đi thẳng đến ban công lộ thiên vậy mà mắt như mọc ở sau, đi được vài bật thang lại quay đầu nhìn lại

Đế Anh Thy giật mình, vội vàng thu hồi đầu nằm lại xuống võng, tay cầm điện thoại di động lên giả bộ nghiêm túc. Mặt lại đỏ tới mang tai, tim đập rộn nhịp

Cũng không thể để anh phát hiện mình đang nhìn trộm anh

Đến nơi, Tư Hải Minh trên người khí thế uy nghiêm không giận mà uy khác hẳn với khí thế ban nãy
Loading...


Chương Vỹ rõ ràng cảm giá được sự khác biệt

Cũng may ngài Hải Minh không nói gì, liền cầm lấy tập hồ sơ trước mặt đọc qua. Nhưng mà ngài Hải Minh tại sao vừa ngồi xuống lại thở ra?

Vừa ngồi xuống không bao lâu, điện thoại để bên cạnh vang lên, là cuộc gọi video. Tư Hải Minh mắt nhìn, tai nghe, sáu đứa trẻ trên màn hình chen chúc

Bảo Nam, Bảo Long, Bảo Vỹ đưa mặt rất gần với điện thoại nên 3 đứa nhỏ qua màn hình điện thoại của Tư Hải Minh chỉ có mỗi đứa một nữa khuôn mặt

“Mẹ đâu Ba? Tại sao con không nhìn thấy Mẹ? Bảo Nam dữ dằn lớn giọng nói

“Đang nghỉ ngơi” Tư Hải Minh một bên nhìn hồ sơ một bên nói chuyện

“Con muốn thấy một chút” Bảo Long nói

“Một chút…” Bảo My nói theo

“Khi nào Ba Mẹ sẽ trở về ạ?” Bảo Hân hỏi

“Hoặc là… hoặc là chúng con đến gặp Mẹ nhé? Một chút rồi sẽ trở về” Bảo Vỹ năn nỉ

“Không nhìn thấy Mẹ…” Bảo An khuôn mặt hốt hoảng

Tư Hải Minh ngẩng đầu, nhìn trong video có sáu khuôn mặt nhỏ nói “Tối nay trở về ăn cơm chiều”

Sáu đứa bé kích động khôn siết

“Là cùng với Mẹ sao?” Bảo Vỹ liền hỏi

“Ừm” Tư Hải Minh trả lời

“A, quá tốt rồi, Mẹ muốn trở về á!” Bảo Vỹ vui vẻ chạy ra khỏi ống kính reo hò nhảy nhót

“Ba thật là tuyệt!” Bảo Hân gật gù đắc ý, rất là đáng yêu

“Ba đang làm việc, cứ như vậy” Tư Hải Minh tắt video



Sáu đứa bé không quan tâm video tắt trong đầu chỉ có niềm vui sướng vì tối nay sẽ được ăn cơm với Mẹ!

Bảo Nam vui vẻ hỏi Bào Điển đang ở bên cạnh “Ông ơi, hôm nay có thể ăn cơm sớm một chút sao?”

Bào Điển cười “Sớm thì cũng phải 17h à, còn năm tiếng nữa, không vội, Mẹ kiểu gì cũng trở về mà”

Từ đây đến lúc 17h còn sớm, sáu đứa bé liền chạy đến đại sảnh chờ đợi

Cũng may Tư Hải Minh về đến vào lúc 16h, bằng không thì bọn nhỏ sẽ chờ mấy tiếng, không nhìn thấy Mẹ tuyệt đối sẽ không rời khỏi

“Ba Mẹ về rồi!” Sáu đứa bé kích động hét lớn

Bào Điển nhanh tay nhanh chân ôm bọn trẻ sang một bên xem mới thuận tiện mà chạy vào trong

Cách cửa sổ xe, Đào Anh Thy nhìn thấy sáu đứa bé “Em nghĩ là xuống xe”

Tư Hải Minh liếc mắt đến tài xế, xe ngừng lại

Đế Anh Thy từ trên xe vừa bước xuống liền bị sáu đứa bé ôm lấy chân

“Mẹ đã trở về!”

“Đợi Mẹ đến!

“Mẹ!”

“Mẹ!”

“Mẹ!”

“Mẹ!”

Đế Anh Thy kinh ngạc “Các con đang chờ Mẹ sao?”

Bào Điển đi tới “Mấy tiếng đồng hồ bọn trẻ đã chờ chổ này, khuyên thế nào cũng không chịu vào, còn nói muốn sớm gặp được Mẹ để ăn cơm”
Edit By Trà Nữ Lê

Đế Anh Thy không khỏi xúc động, xem nàng là Mẹ vậy mà lại không thường xuyên gặp nàng, bọn trẻ thật đáng thương…

Thế nên nàng cũng nói lại những câu dễ nghe “Mẹ cũng rất muốn được gặp các con!”

“Mẹ!” Sáu đứa trẻ ôm chặt lấy chân nàng, lôi kéo tay của nàng, từng đứa nũng nịu nàng

“Mẹ sẽ đi nữa sao?” Bảo Vỹ lo lắng mà hỏi

Các khuôn mặt nhỏ nhắn khác cũng vô cùng khẩn trương chờ đợi câu trả lời của nàng

Đế Anh Thy nhìn bọn trẻ vừa đáng yêu, vừa đáng thương cười nói “Tạm thời sẽ không đi”

“Tốt quá!” Sáu đứa trẻ vui vẻ cực độ

“Ban đêm con có thể ngủ cùng Mẹ không?” Bảo Nam tròn đôi mắt sáng long lanh

“Đã lớn rồi, ngủ một mình” Tư Hải Minh uy nghiêm

Bảo Nam không phục “Ba đã lớn như thế rồi còn không phải ngủ cùng với Mẹ! Tại sao con không thể ngủ cùng!”
Loading...


“…” Tư Hải Minh biểu cảm cứng đờ, Bố và con giống nhau sao?

“Woa quá tốt rồi! Ban đêm có thể ngủ cùng với Mẹ rồi!” Bảo Long vui mừng reo hò

“Ừm ừm” Bảo An kích động

Tư Hải Minh biểu cảm càng khó coi hơn, đây là con của mình sinh ra sao?

Bảo Hân một tay kéo Mẹ, một tay kéo Ba “Chúng ta có thể cùng với Mẹ ngủ không được sao?”

Tư Hải Minh biểu lộ chỉ muốn cùng với nàng ngủ

“Được” Tư Hải Minh đáp ứng

Đế Anh Thy nghĩ thầm, muốn ngủ cùng sáu đứa bé với Tư Hải Minh ngủ trên giường sẽ rất chật…

Đến ban đêm, sáu đứa trẻ không ai muốn rời khỏi Mẹ, nhất định phải ngủ chung

Bào Điển đi vào “Chúng ta tắm rửa rồi đi ngủ nhé!”

“Con không muốn!” Bảo Nam dữ dằn

“Muốn ngủ cùng mẹ!” Bảo Vỹ yêu cầu

“Mẹ nói muốn cùng ngủ với chúng con! Người lớn nói lời không giữ lời!” Bảo Long nói ý kiến của mình

“Ba đã đồng ý” Bảo Hân nói

“Ừm” Bảo An đứng trước mặt Đào Anh Thy duỗi hai tay ngắn ra ngăn cản, khuôn mặt nhỏ nhỏ đầy thịt kiên định

Đế Anh Thy nhìn 6 đứa trẻ kích động muốn ngủ cùng với mình, nhất thời không biết nói cái gì mà chỉ cười

Tư Hải Minh đi tới “Muốn cùng ngủ với Mẹ cũng phải tắm rửa”

Ý là tắm xong thì sẽ được ngủ với Mẹ

Sáu đứa trẻ nghe liền hiểu ý, lập tức ồn ào “Con muốn tắm!”

“Con cũng muốn tắm!”


“Con…muốn tắm!”

“Đi tắm”

“Con sẽ đến ngay với Mẹ!”

“Ừm, ừm!”

Bọn trẻ chạy nhanh đi, Bào Điển vội đi theo

Gian phòng bên trong giờ chỉ còn lại Tư Hải Minh và Đào Anh Thy

Đế Anh Thy đang ngồi trên thảm, xung quanh nàng tứ phía đều là đồ chơi. Rõ ràng là đang yêu đương nhưng khi bị anh nhìn nhằm chằm thì vẫn cảm thấy không được tự nhiên

Cảm thấy anh đang đi đến hướng mình, không suy nghĩ được gì, tim đập mạnh. Thân thể mềm nhũn như bất động

Tư Hải Minh đến trước mặt nàng ngồi xổm xuống

“Bọn trẻ đi tắm rồi, khi nào em tắm?”

Đế Anh Thy bị hỏi liền ửng đỏ mặt

Còn chưa kịp phản ứng, Tư Hải Minh đứng dậy bế nàng theo kiểu công chúa lên

“A…” Đế Anh Thy xấu hổ ôm cổ anh

“Anh đưa em đi tắm”

“Em sẽ tự tắm…” Đế Anh Thy mặt như muốn vùi vào ngực anh vì xấu hổ

“Anh biết” Tư Hải Minh ánh mắt hài hước nhìn chằm chằm nàng

“…” Đế Anh Thy trên mặt đỏ như muốn lan ra toàn thân

Quá mất mặt! Lại còn nói “Em sẽ tự tắm!” Tư Hải Minh đâu có nói sẽ giúp nàng tắm, chỉ nói là đưa nàng đi tắm…

Ban đêm thật sự một nhà tám người cùng nhau ngủ trên giường lớn

Tư Hải Minh dường như cũng không có lời nào bực bội

Sáu đứa bé được Ba đồng ý cùng Mẹ ngủ chung đều rất là vui vẻ, trên giường bọn trẻ cứ nhún nhảy, nhảy lên nhảy xuống, cuối cùng Tư Hải Minh phải nắm lấy từng đứa ấn xuống giường cộng thêm lời đe dọa mới ngoan ngoãn đi ngủ

Edit By Trà Nữ Lê

Chờ sáu đứa bé ngủ say, Tư Hải Minh rời giường, để người hầu từ từ tiến đến bế từng đứa trẻ đang ngủ say trên giường đi

Đế Anh Thy trợn mắt há hốc mồm

Chờ Tư Hải Minh lên giường mới kịp phản ứng hỏi “Anh nói ngủ cùng chính là như thế ngủ?”

“Anh đồng ý ngủ cùng một chổ cũng không có nói sẽ ngủ bao lâu” Tư Hải Minh giải thích

Đế Anh Thy biểu cảm, như thế sáu đứa bé sao có thể là đối thủ của anh chứ? Cũng đúng, những người giỏi còn chưa đấu lại anh huống chi là bọn trẻ…

Thật đúng là giỏi xảo quyệt

“Sáng mai bọn chúng thức dậy nhất định sẽ giận anh” Đế Anh Thy nghĩ đến điệu bộ tức giận của bọn chúng cảm thấy thật đáng yêu và thú vị
Loading...

Tư Hải Minh lừa bọn trẻ như thế có phải là bình thường

Tư Hải Minh một tay ôm lấy nàng, bá đạo dán chặt người nàng vào ngực rắn chắc của anh “Bọn chúng ngủ rất quậy, sẽ đá phải em”

“Bọn trẻ làm gì có lực mạn, em không sao…” Đế Anh Thy đỏ mặt nghĩ mình Bây giờ vì bọn trẻ nói chuyện sao?

“Anh có sao! Tư Hải Minh liền ôm lấy nàng ôn lên môi nhỏ của nàng một cái

Đế Anh Thy khó lòng phòng bị, ngơ ngác biểu lộ cảm xúc

Quả nhiên buổi sáng sáu đứa bé tỉnh dậy phát hiện là đang ngủ trên giường của mình, phản ứng đầu tiên chính là đi đến phòng ngủ của Ba để tìm Mẹ

Gian phòng bên trong trên cái giường lớn Tư Hải Minh cùng Đế Anh Thy đang ôm nhau ngủ

Sáu đứa bé đi mở cửa, phát hiện cửa đã khóa liền tức giận đứng bên ngoài gào khóc

“Ba là người đại lừa gạt”

“Trả Mẹ lại cho con”

“Mẹ là của con!”

“Mở cửa!”

Bào Điển cùng người hầu hoảng hốt chạy lại ôm bọn trẻ rời đi, chạy thật nhanh, dường như chậm một chút nữa là người trong phòng đi ra là sẽ không tốt lắm

“Thả con ra, thả con ra!” Bảo Nam trong ngực giãy giụa

Mãi cho đến khi bước xuống lầu mới để bọn trẻ xuống đất “Ngài Hải Minh và cô Đế đang ngủ, không thể làm phiền được” Bào Điển nói “Mà các cô cậu không muốn có em trai em gái sao?”


Sáu đứa trẻ dường như đã nhớ tới chuyện này, im lặng lại, khuôn mặt nhỏ nhắn nhanh nhẩu đáp

“Thế nhưng là… thế nhưng là một đêm cũng không thể ngủ cùng nhau…” Bảo Nam buồn rầu chơi chơi ngón tay nói

“A em biết, có phải là Mẹ trong bụng đang mang em trai em gái nên không ngủ cùng? Bảo Vỹ mắt to lóe sáng

“Ặc, cái này…” Bào Điển biểu lộ cảm xúc không biết nói gì…

“Chắc chắn đúng rồi! quá tốt rồi!” Bảo Hân biểu lộ vui vẻ

Sáu đứa trẻ nghĩ đến trong bụng của Mẹ có em trai em gái lập tức ngoan, không đòi ngủ cùng với Mẹ nữa

Bào Điển cười khô, đây cũng không phải là lời của ông nói!

Vừa sáng sớm, Đế Anh Thy ở trên ghế salon ngồi xuống, sáu đứa trẻ liền chạy đến, hành động rất là cẩn thận. Sáu đôi mắt to nhìn chằm chằm bụng của nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập tò mò

Đế Anh Thy không hiểu chuyện gì còn cúi đầu mắt hướng về bụng của mình. Không hiểu liền nhìn về phía Tư Hải Minh đang ngồi bên cạnh, chuyện gì vậy?

“Mẹ ơi trong bụng của mẹ là em trai hay em gái?” Bảo Nam hỏi

“…” Đế Anh Thy ngớ ra, hẳn là cái gì đều không có, còn đang có kinh nguyệt nữa mà…

“Con muốn đó là em trai!” Bảo Long nói

“Em gái…” Bảo My

“Em trai em gái đều có! Giống như chúng ta vậy! Bảo Hân gật gù đồng ý, bím tóc lắc qua lắc lại

“Sáu!” Bảo An

“Mẹ ơi, là sáu sao?” Bảo Nam vô tư hỏi
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom