• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Một thai 6 tiểu bảo bảo - Tổng tài daddy bị tra tấn Full dịch (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1164-1168

Chương 1164: Ngăn cản

Bữa tối đặt ở trên tủ đầu giường.

Đế Anh Thy ngẩng đầu, đối mặt với cặp mắt nhạt màu tĩnh lặng kia, không nói nữa, xoay người ngã lăn trên giường: “Anh cả, điện thoại của em không gọi cho bên ngoài được có phải là do các anh không?”

“Anh nói rồi, không được qua lại với Tư Hải Minh nữa” Đế Hoàng Minh vẫn nói những lời này.

Nói cách khác, anh ta không hê phủ nhận hành động ngấm ngầm làm trong chỗ tối của mình, nhưng mà cũng không hề thừa nhận.

Đế Anh Thy ngôi dậy từ trên giường: “Rốt cuộc làm như thế nào thì các anh mới đồng ý?”

“Ăn cơm trước đã”

Đế Anh Thy chần chờ mà liếc mắt nhìn về phía trên đồ ăn một cái: “Nếu em ăn anh cả sẽ nói cho em sao?”

Đế Hoàng Minh không nói lời nào.

Tủ đầu giường có ngăn kéo dạng tự động, ấn cái nút xuống, tủ đầu giường biến thành bàn ăn trước mặt.

Đế Anh Thy nhìn đồ ăn ở trước mặt, mà không muốn ăn một chút nào. Nghĩ thế nào cũng cảm chính mình đang chịu ấm ức.

Tất cả những sự chiều chuộng và bao dung của các anh trai đối với cô trước kia vì sao mà khi gặp Tư Hải Minh lại chẳng có tác dụng vậy?

“Em không muốn ăn…” Đế Anh Thy nói xong đã rớt nước mặt.

“Vì Tư Hải Minh, em thật đúng là muốn làm ầm lên với bọn anh à? Anh cho rằng ở trong lòng Anh Thy, bọn anh mới là quan trọng nhất” Đế Hoàng Minh cố chịu không đi chạm vào cô, an ủi cô.

“Có Tư Hải Minh hay không, các anh trai đều sẽ không thay đổi trong lòng eml” Đế Anh Thy không rõ vì sao mà bọn họ không hiểu chuyện này.

“Hành động bây giờ của em, khiến cho anh rất hoài nghỉ.”

Đế Anh Thy cắn môi, còn không phải các anh một hai phải ép em mới khiến em tâm tình không tốt…

Đế Hoàng Minh ngồi xuống ở bên người cô, bưng mâm đồ ăn lên, cầm lấy nĩa, tự mình đút đồ ăn đến bên miệng cô.

Đế Anh Thy nhìn, loại hành động ép buộc không tiếng động này khiến cô rất tức giận, nhưng lại bất đắc dĩ, lấy lại mâm đồ ăn và nĩa: “Để em tự ăn đi”

Ở ngay trước mặt Đế Hoàng Minh, cô ăn từng miếng từng miếng một, trên mặt còn có nước mắt, thoạt nhìn thật đúng là đáng thương.

Đế Hoàng Minh duỗi tay, mu bàn tay cọ qua mặt cô.

Mặc kệ như thế nào, chắc chắn không cho phép cô bị thương tổn lần thứ hai…

Điện thoại trên người di động bỗng chấn động, Đế Hoàng Minh lấy nó ra nhìn một cái, đứng dậy: “Anh cả nhận cuộc gọi đã” Sau đó bèn đi ra ngoài.

Đế Anh Thy không biết là ai gọi cuộc gọi này, còn giấu cô, là chuyện công tác à?

Cô không còn lòng dạ nào mà quan tâm nhiều như vậy, trong đâu đã có quyết tâm đi liên hệ với Kiêu Như An.

Cô sẽ bảo cô ấy giúp cô nhìn xem Tư Hải Minh còn ở đây không, nếu ở, thì có thể truyền đạt lời nói của mình.

Đế Hoàng Minh trở lại phòng của mình, đóng cửa lại, tiếp nhận cuộc gọi video.

Bên trong bộ dáng của sáu đứa nhóc con lập tức hiện lên trên màn hình, một đám miệng nhỏ cùng nhau kêu, ngọt ngào đến mức không chịu được.

“Bác ơi!”

“Bác ơi!”

“Bác ơi!”

“Bác ơi!”

“Bác ơi!”

“Bác ơi “Ừ” Đế Hoàng Minh vốn không nên nhận cái cuộc gọi video này, nhưng mà anh vẫn cứ nhận.

“Bác ăn cơm cơm chưa?” Bảo Vỹ hỏi.

“Ăn rồi. Còn các cháu thì sao?”

“Chúng cháu cũng ăn rồi ạ!” Bảo Hân.

“Dạ, ăn rất nhiều…” Bảo My.

“Mẹ của bọn cháu ăn cơm chưa ạ?” Bảo Nam hỏi.

“Cháu không nhìn thấy mẹ, mẹ đang làm cái gì vậy ạ?” Bảo Long.

“Cháu muốn gặp mẹ!” Bảo An.

“Ăn cơm xong mẹ cháu đến vườn quả nho rồi” Đế Hoàng Minh mặt không đổi sắc nói.

“Hừi Lần trước bác cũng đã nói như vậy rồi!”

Bảo Nam phồng má dữ dẫn nói.

“Chúng cháu cũng không phải là bọn nhóc con ba tuổi đâu!” Bảo Long.

“Mỗi ngày đều ở vườn quả nho!” Bảo An dường như có phát hiện làm người ta phải kinh ngạc.

“Đi học chưa vậy?” Đế Hoàng Minh nói sang chuyện khác. Tất nhiên anh biết còn chưa có khai giảng.

“Sau cuối tuần… Thứ hai khai giảng, nhưng mà đúng là có một chút không vui cho lắm…”

Khuôn mặt nhỏ của Bảo Vỹ ấm ức phồng lên.

“Vì sao vậy?” Đế Hoàng Minh hỏi.

“Bởi vì nghĩ thôi cũng biết chỉ có vệ sĩ đưa thôi, không có mẹ đưa…” Bảo Hân bĩu môi.

“Thật là đáng thương…” Bảo My bẹp miệng, nước mắt bắt đầu rưng rức.

“Ngày đó có lễ khai giảng siêu cấp lớn. Bác ơi, bác có tới không?” Bảo Nam hỏi.

“Bác có thể dẫn mẹ cùng nhau không?” Bảo Hân hỏi.

Đường cong lạnh lùng trên mặt Đế Hoàng Minh hơi cứng lại, mắt nhạt màu hơi trầm xuống, không nói gì. Tuần tới theo lý mà nói thì là khoảng thời gian bận rộn, nhưng mà thật ra cũng không nhất định phải làm việc bận rộn.

Chỉ là mang Anh Thy đi thành phố thì sẽ rơi vào bãy của Tư Hải Minh.

Từ chối?

Tầm mắt của Đế Hoàng Minh dừng ở trên gương mặt chờ mong của sáu đứa nhóc con, lời từ chối nói không nên lời. Không biết lễ khai giảng của bọn chúng là cái dạng gì…

Khi Anh Thy còn nhỏ cũng có lễ khai giảng, là ai đi? Nghĩ đến kia đôi “ba mẹ” vốn nên bị nghiền xương thành tro kia, mắt nhạt màu nổi lên sắc lạnh.

“Bác ơi, có tới hay không?” Bảo Vỹ hỏi.

“Không tới cũng phải tới! Bảo Nam.

“Chúng cháu đi đón bác và mẹ!” Bảo An.

“Ý hay đấy!” Bảo Long: Ý này tất nhiên không tốt. Đế Hoàng Minh mở miệng nói: “Đến lúc đó bác sẽ đi qua”

“Thật sao?”

“Thật tốt quái”

“Bác tuyệt vời quái!”

“Cháu muốn người mua cái váy xinh đẹp nhất giúp cháu!”

“Cháu cũng muốn “Cháu muốn Đế Hoàng Minh nói: “Quần áo đi lễ khai giảng bác sẽ mua giúp bọn cháu.”

“Dạ được!” Âm thanh vui vẻ của sáu đứa nhóc con thiếu chút nữa xuyên thấu màn hình, thần thái lạnh lùng trong ánh mắt của Đế Hoàng Minh cũng đã trở nên ấm áp.

Tiếp xong video quay trở về phòng, Đế Anh Thy ước chừng đã ăn no rồi, đang ngồi ở trên sô pha xem Một Hào lộn ngược ra sau.

Đế Anh Thy nhìn thoáng qua về phía anh cả của cô, ánh mắt ấm ức cố nén lại, lại nhìn chằm chằm Một Hào.

Đế Hoàng Minh sai người thu dọn bộ đồ ăn đi, đi đến trước mặt Đế Anh Thy, ngồi xuống ở bên người cô. Anh duỗi tay, nắm chặt tay nhỏ của Đế Anh Thy ở lòng bàn tay, hơi hơi siết lại, nhưng không nói một câu nào.

Đế Anh Thy khó hiểu mà nhìn hành động của anh cả cô: “Anh cả làm sao vậy?”

Đế Hoàng Minh vẫn cứ không nói một lời, nội †âm anh lại kích động muôn vản. Nếu thời gian có thể quay ngược lại, ở vào thời khắc mà cô được sinh ra đó, anh đã đưa tất cả những đồ tốt nhất trên thế giới đến trước mặt cô.

Bao gồm thứ cô muốn.

Quên Tư Hải Minh, cự tuyệt Tư Hải Minh, cũng là thứ cô muốn. Cô chỉ là không nhớ rõ, mà anh sẽ giúp cô nhớ kỹ, giúp cô ngăn cản hết thảy những sự tiếp xúc ác ý.

Nhân sinh trên đời, tình yêu nam nữ là thứ duy nhất có thể có có thể không.

“Không có gì” Đế Hoàng Minh buông lỏng tay cô ra, đứng dậy.

Đế Anh Thy vội theo sau: “Anh cả, em có thể cùng Tư Hải Minh ở bên nhau không? Chỉ là yêu đương, nói không chừng không bao lâu bọn em đã chia tay rồi. Không nhất thiết phải bài xích như vậy..: “Đừng nói nữa” Đế Hoàng Minh đầu cũng không quay lại mà đã đi rồi.

Anh khiến cho Đế Anh Thy buồn bực muốn chết.

Ngồi ở trên sô pha, bế Một Hào lên tới, buồn rầu hỏi: “Một Hào, mày là do Tư Hải Minh tặng cho tao. Mày nói vì cái gì chứ?”

“Uông ~~”

Đế Anh Thy ngã lưng dự vào trên ghế sô pha, vẻ mặt không còn cái vui trên đời. Cô chưa từng cảm thấy không thú vị như vậy bao giờ!

Dường như mặc kệ cô nói như thế nào các anh trai cũng sẽ không đồng ý cô gặp mặt với Tư Hải Minh, càng đừng nói ở bên nhau!

Nhưng mà cô có thể dựa vào chính mình đấy!

Cô vẫn cứ không tin không thể liên hệ được Tư Hải Minh!

Vào lúc buổi chiều Đế Anh Thy chạy tới vườn quả nho viên tìm Tần Hành Chị, nói là muốn uống rượu. Nhưng mà mục đích của cô lại không ở chỗ rượu.

Thừa dịp Tần Hành Chi không có ở đấy, cô lấy điện thoại để trên bàn, lật xem nhật ký cuộc gọi bên trong. Mật mã điện thoại của Tân Hành Chi cô biết, chẳng khác nào cách cô biết mật mã điện thoại của các anh trai vậy. Sau đó bị cô lật tới ghi chú “ Cô hai nhà họ Kiều”, khiến cô hưng phấn không thôi.



CHƯƠNG 1165 Tôi Sẽ Không Nói Cho Người Thứ Ba Biết Đâu.



Edit by: Trà Nữ Lê

Nhưng nàng không có cách nào cầm điện thoại di động của mình gọi, vì làm như thế sẽ bị anh cả phát hiện. Chỉ có thể dung điện thoại của Tần Hành Chi (TẦN HÀNH CHI)

Vừa thấy TẦN HÀNH CHI chuẩn bị đi ra, nàng vội vàng trả điện thoại về chỗ cũ.

“Em muốn uống loại này sao?” TẦN HÀNH CHI cầm rượu ra

“Đúng ạ” Đế Anh Thi (ĐẾ ANH THY) làm bộ trả lời

TẦN HÀNH CHI rót ra giúp nàng, ĐẾ ANH THY vừa uống mà trong đầu vừa tính toán

“Cảm thấy thế nào?” TẦN HÀNH CHI hỏi

“Không tốt lắm, TẦN HÀNH CHI, anh giúp em đi hái ít nho đc k? Hái loại nào ngon ngon nhé” ĐẾ ANH THY cười hì hì

TẦN HÀNH CHI tự nguyện làm cho nàng “Được, em có đi với anh k?”

“Không, e không muốn đi”

“Anh sẽ đến ngay” TẦN HÀNH CHI đứng dậy

“Không cần vội” ĐẾ ANH THY nói theo. Nhìn theo TẦN HÀNH CHI đi vào hướng vườn nho, khi không nhìn thấy bóng dáng thì lập tức lấy điện thoại trên bàn, gọi cho Kiều Như An (KIỀU AN NHƯ), chuông đổ 2 lần thì đt đã có người bắt máy, cô vội hỏi “là KIỀU AN NHƯ sao?”

“Là tôi đây, cho hỏi ai vậy?”

“Tôi là Anh Thy”

“A, là cô Đế, đây là đt của TẦN HÀNH CHI…”

“Đúng đúng đúng, là tôi lấy trộm điện thoại di động của anh ấy gọi cho cô, tôi có chuyện muốn nhờ cô”

“Đừng nói thế, có thể giúp cô Đế tôi rất sẵn sàng”

“Cô đi đến bến tàu tìm Tư Hải Minh (TƯ HẢI MINH), người con trai mà cô đã nhìn thấy hôm trước, giúp tôi nói với anh ấy, đừng đứng chờ tôi nữa, tự tôi sẽ có cách đi ra” ĐẾ ANH THY nói

“Vâng, tôi sẽ đi, nếu không nhìn thấy anh ấy tôi vẫn sẽ chờ”

ĐẾ ANH THY cảm thấy cô ấy là người tốt, nghĩ nghĩ và nói “Nếu anh ấy không đến bến tàu, cô hãy đến chổ ở của anh ấy tại khu biệt thự ven biển”

“Vâng”

“Cảm ơn cô nhiều”

“Không có gì”

“Còn nữa, nếu cô muốn tìm tôi thì hãy đến vườn nho, đt di động của tôi không tiện liên lạc” ĐẾ ANH THY nói.

“Yên tâm đi cô Đế, tôi sẽ không nói cho người thứ 3 biết đâu”

“còn nữa, cô đến bến tàu hãy cố gắng tránh bảo vệ nhé, các anh của tôi sẽ phát hiện”

“Vâng, tôi sẽ cẩn thận”

Trò chuyện kết thúc, cô liền xóa bỏ cuộc gọi vừa rồi trong đt của TẦN HÀNH CHI và để điện thoại lại chổ cũ.

ĐẾ ANH THY ngồi ra vẻ như không có việc gì xảy ra.

Nàng sợ nhìn chằm chằm vào đt của nàng đến lúc đó sẽ bị có nghi ngờ, đến lúc đó có thể sẽ hoài nghi KIỀU AN NHƯ liên lạc có mục đích

Dù sao nàng và KIỀU AN NHƯ không cần phải liên lạc với nhau

Nếu như ở vườn nho vô tình gặp, vậy thì sẽ khác

Vẫn là tình cờ!

KIỀU AN NHƯ không nghĩ đến tiểu thư họ Đế cùng với hắn…. Đúng, chỉ cần nghe tên Tư Hải Minh (TƯ HẢI MINH) nàng liền mê say đắm

ĐẾ ANH THY cùng với TƯ HẢI MINH là chuyện như thế nào? Tại sao lại không gặp mặt được? Đây có phải là 3 anh trai không cho phép ĐẾ ANH THY và TƯ HẢI MINH yêu nhau sau?

Nếu như 2 người đó k có khả năng đến với nhau, thì cơ hội chẳng phải đến với mình đây sao?

Bất kể thế nào đi chăng nữa, ta đều đang có lý do đến với anh ấy

KIỀU AN NHƯ lập tức chọn đồ đẹp, trang điểm vội vàng đi đến bến tàu. Nghe lời ĐẾ ANH THY dặn tránh đi bảo vệ.

Ở chổ này bảo vệ không nhiều, thậm chí vài người ở từng vài trị trí thưa thớt. Chỉ có trên bến tàu thì nhiều bảo vệ giám sát cùng tia hồng ngoại rất nhiều, đó là khu vực của nhà họ ĐẾ, đề phòng có người khả nghi tới gần đường nối liền với đất liền (đường này là nhà họ Đế xây riêng để đi)

Nhìn xa xa ở phía bến tàu, không thấy TƯ HẢI MINH, trong long vui sướng, vậy là cô ấy có thể đến biệt thự của a ấy rồi?

KIỀU AN NHƯ vội vàng đi nhanh, trong long thầm cảm ơn sự may mắn này

Đến biệt thự, KIỀU AN NHƯ sửa sang lại váy áo rồi đến trước cửa gõ cửa

Không bao lâu, cửa mở ra, vệ sĩ nhìn cô ấy, lạnh lùng và dữ tợn “tìm nhầm nhà rồi”

“Không phải, tôi đến gặp ngài Hải Minh, là cô Đế kêu tôi đến” KIỀU AN NHƯ vội vàng giải thích

CHƯƠNG 1166 Cô Ấy Để Cô Đến

Edit BY Trà Nữ Lê

Vệ sĩ thay đổi biểu lộ trên khuôn mặt “chờ một lát” nói xong thì đóng cửa lại. Không bao lâu cửa lại mở ra “vào đi!”

KIỀU AN NHƯ đi theo sau vệ sĩ, xuyên qua khuôn viên, đi vào phòng tiếp khách, nhìn thấy trên ghế salon có 1 người đàn ông ngồi. Đôi chân dài miên man đang bắt chéo nhau, tư thế lười biếng, toàn thân tỏa ra khí thâm trầm lan tỏa cả phòng cách, cô ấy sợ sệt và đứng lại.

Cô nghĩ không cần mở miệng, nàng đến đây chỉ vì cô Đế nhờ truyền đạt. Nhưng mà cô ấy lại muốn kéo dài thời gian gặp anh

Lần thứ nhất đã không nhìn nàng, lần thứ 2 không biết nàng, như vậy lần này cũng đã biết nàng là ai

TƯ HẢI MINH chịu đựng đứng dậy từ ghế salon, đè nén giọng nói “Cô ấy để cô đến?”

“Vâng, cô Đế nói điện thoại của mình không gọi được, để tôi đến nói với ngài, nhắn ngài không cần đợi cô ấy. Cô Đế sẽ tìm cách đến gặp ngài” KIỀU AN NHƯ truyền đạt sự thật ý của ĐẾ ANH THY

TƯ HẢI MINH suy nghĩ lời của cô gái này vừa nói, vì điện thoại gọi không được nên cũng hiểu rõ mọi chuyện, nhưng bảo a không chờ là không thể nào. Nói thật, để 1 người con gái truyền đạt thong tin đi, đây không phải là cách làm của a

Dù sao tùy cơ ứng biến

“Cô gặp được cô ấy?” TƯ HẢI MINH mắt đen nhìn về phía cô ấy, không 1 cảm xúc

“Vâng, cô Đế dặn nếu có việc thì hãy đến vườn nho tìm. Trước đó tôi từng đi vườn nho để mua rượu cho cha thì gặp tiểu thư”

“Lần sau gặp cô ấy, hãy để cô ấy sử dụng điện thoại của cô mà gọi cho tôi, tôi có lời muốn nói với cô ấy”

Ý tứ rất rõ ràng, a ấy có lời muốn nói, không cần sự truyền đạt của mình

“Vâng, ngài Hải Minh (HM) còn có gì dặn dò nhắn nhủ nữa k? KIỀU AN NHƯ hỏi

“Không có”

KIỀU AN NHƯ nhận thấy TƯ HẢI MINH trong lời nói chỉ xem mình như công cụ truyền đạt, vẫn là không có tư cách nói chuyện với a ấy

Điều này, làm cho nội tâm của cô ấy tổn thương

Nhưng cô ấy cũng quay người rời đi.

Nếu không thì cô ấy cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu. Bản thân ở nhà cũng là vô danh không thân phận…

KIỀU AN NHƯ ra ngoài biệt thự, mặc dù bị cự tuyệt, dù sao cũng nhìn thấy anh ấy, cũng đã thỏa mãn lắm rồi. Đây chính là thích 1 người nào khác, dù là người đó có thích người khác đi chăng nữa

Cô ấy cố ý kéo dài mấy ngày rồi mới đi đến vườn nho, vì chính là muốn ĐẾ ANH THY sốt ruột, lo lắng

Lần này không phải vì mua rượu, mà là muốn đi dạo. TẦN HÀNH CHI không cáo cảm thấy kì lạ

ĐẾ ANH THY thích vườn nho, KIỀU AN NHƯ thích cũng k có gì lạ. Cô ấy nói, đi dạo trong vườn nho khiến cho bản thân cảm giác hạnh phúc.

Lại nói, KIỀU AN NHƯ đến chơi, TẦN HÀNH CHI cũng cảm thấy không có gì là k tốt

Gần đây ĐẾ ANH THY mỗi ngày đều đến nhưng cảm xúc không tốt cho lắm, nên có KIỀU AN NHƯ đến chơi đều là con gái thì sẽ khá hơn 1 chút đi!

ĐẾ ANH THY đi vào vườn nho, nhìn thấy KIỀU AN NHƯ đang uống rượu, tâm trạng rất phấn khởi. Cuối cùng thì cũng đã đợi được cô ấy đến rồi!

Cô ấy đã nói với TƯ HẢI MINH? TƯ HẢI MINH trở về rồi sao?

ĐẾ ANH THY đạp 1 cái lên bàn, cười nhìn KIỀU AN NHƯ “KIỀU AN NHƯ cũng đến sao? Hành Chi (HC) nhanh rót cho e 1 ly nào”

“Anh đi lấy ly cho em” TẦN HÀNH CHI dịu dàng cười 1 tiếng

Đợi TẦN HÀNH CHI đi, ĐẾ ANH THY lật đật hạ giọng hỏi “sao rồi?, cô thấy a ấy sao?”

“Nhìn thấy rồi, tại biệt thự. Ngài ấy nói để cô dùng điện thoại của tôi gọi cho a ấy”

CHƯƠNG 1167 Anh Một Lời Giải Thích Cũng Không Giận Sao

Edit By Trà Nữ Lê

ĐẾ ANH THY chuẩn bị nói thêm thì thấy TẦN HÀNH CHI cầm ly rượu đi tới, nàng liền im lặng k nói nữa

Rót rượu, ĐẾ ANH THY cầm lên uống từng ngụm nhỏ

TẦN HÀNH CHI hỏi “Hương vị thế nào?”

“Hương vị?” ĐẾ ANH THY nhìn rượu trong chén

“E mới nhấp rượu, chưa nhận ra” TẦN HÀNH CHI nhìn nàng cười

ĐẾ ANH THY ngượng ngùng liếm môi, nàng thật k thể chờ được rất muốn gọi đt cho TƯ HẢI MINH, bây giờ có cho nàng uống độc dược đều không có cảm xúc…

“Đế tiểu thư khẳng định là đang nghĩ đến tên của rượu à?” KIỀU AN NHƯ tìm lý do nói giúp nàng

“Đúng, chính là như vậy” ĐẾ ANH THY nói tiếp “có tên sao?”

“Đây là rượu chỉ uống thưởng thức, cho nên k có đặt tên” TẦN HÀNH CHI nói “Dễ uống sao?” Uống ngon thì lần sau a làm thêm và cho đem đến lâu đài

“không cần đâu, trong lâu đài rượu của anh nhiều lắm, nếu muốn uống em sẽ tự đến” ĐẾ ANH THY nói. Vừa vặn là nàng có lý do để đến tìm KIỀU AN NHƯ. Quay mặt lại hỏi KIỀU AN NHƯ “có muốn đi dạo trong vườn nho k?”

“Có thể đi dạo sao, nếu đc đi dạo nhìn một chút đc” KIỀU AN NHƯ ngượng ngùng nói “Bên trong rất là rộng, tôi sợ lạc được”

“Tôi sẽ dẫn cô đi xem bên trong, đứng ở giàn nho rất thú vị. Sau này cô có thể thường xuyên đến tìm TẦN HÀNH CHI uống rượu nói chuyện phím”

“Được”

ĐẾ ANH THY dẫn KIỀU AN NHƯ hướng đến vườn nho

TẦN HÀNH CHI một mặt ngượng ngùng, KIỀU AN NHƯ thường xuyên đến đây liệu ĐẾ ANH THY có hiểu lầm gì k…

Đi đến chổ sâu nhất trong vườn nho, cảm thấy an toàn ĐẾ ANH THY còn chưa mở miệng nói thì KIỀU AN NHƯ đã đưa đt dt của mình cho nàng

ĐẾ ANH THY cảm kích cười tay cầm đt và đi đến nơi khác gọi

Điện thoại vừa gọi tới TƯ HẢI MINH đã rất nhanh nghe máy, giọng trấm thấp uy nghiêm quen thuộc nói “Thy”

ĐẾ ANH THY ngạc nhiên vừa nhất máy lên đã khẳng định là “Thy”, cô nghe rõ tiếng tim mình đập. Số đt xa lạ, a ấy làm thế nào nhận ra là mình gọi? Rõ ràng là đã hơn 1 tuần rồi chưa liên lạc, mới vừa nghĩ như thế thì a ấy “Thế nào sao lại không nói gì?”

ĐẾ ANH THY bừng tỉnh “anh….anh thế nào biết là em?”

“Cảm giác”

ĐẾ ANH THY nghĩ thầm cảm giác rất tốt, trong lòng liền ấm áp, rõ ràng là anh ấy không có quên mình. Nghĩ đến gì đó liền hỏi “anh còn bên này sao? Anh không phải đã nói là trở về rồi sao? Anh gạt em …”

“Lần sau sẽ không” TƯ HẢI MINH hạ giọng thấp, khan khan, nháy mắt vuốt lên mặt ĐẾ ANH THY trong lòng

“anh… anh muốn nói gì với em?” ĐẾ ANH THY hỏi

“Ngày mai và ngày mốt, hãy đi theo anh cả, a ấy đi đâu thì em đi theo đó”

“Tại sao?” ĐẾ ANH THY còn chưa dám nói nàng bây giờ thấy đại ca liền giận, bởi vì a cả là người ngăn cản khiến cho 2 người giờ đây gọi điện cho nhau còn phải lén lút

“Hãy nghe anh” TƯ HẢI MINH không giải thích rõ ràng

Nhưng ĐẾ ANH THY tin tưởng a ấy, “Uhm, em sẽ làm theo”

“E k cần lo lắng cho anh ở đây, ở đây hay ở thành phố công việc đều như nhau, chỉ là anh muốn gần em” TƯ HẢI MINH nói giọng trầm thấp

ĐẾ ANH THY liền cảm thấy mọi phiền muộn gầy đây đều tan thành mây khói, thậm chí ngọt lịm

“3 anh của em k đồng ý chúng ta quen nhau, chỉ có thể là do anh không tốt, Thy, sau này anh sẽ làm cho 3 anh chấp nhận, em k cần làm gì cả, hãy cứ như trước đây là được rồi” TƯ HẢI MINH sợ trong lòng nàng khó chịu, buồn lòng và lo lắng nên căn dặn nàng

“Anh một lời cũng không giận sao?” ĐẾ ANH THY hỏi

“Anh rất cảm kích sự xuất hiện của các anh ấy” TƯ HẢI MINH thật sự đã nói thật. Nếu như không có 3 anh ấy thì Anh Thy (AT) đã sớm…. TƯ HẢI MINH môi mỏng kê sát trên đt di động, tiếng nói gợi cảm trầm trầm “Đừng nhúc nhích, để anh hôn em”

CHƯƠNG 1168 Gặp Mặt Lại Hôn

Edit By Trà Nữ Lê

Tiếp đến liền không nghe giọng của TƯ HẢI MINH nữa, phảng phất anh ấy hôn nàng, liền cảm giác không khí k bình thường

ĐẾ ANH THY đỏ mặt, vô ý thức cắn vào môi, nhịp tim đập loạn nhịp như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực

Một hồi k nghe thấy TƯ HẢI MINH nói, ĐẾ ANH THY xấu hổ hỏi “hôn xong rồi sao?”

TƯ HẢI MINH mắt đen khẽ rung, mang theo nhịp tim đập mãnh liệt

Nàng thế nào lại nói ra lời đáng yêu như thế?

Nếu như ở trước mắt, a tuyệt đối sẽ k nhịn được, sẽ hôn nàng đến ngạt thở, khiến nàng khóc cũng k được!

“Gặp mặt sẽ hôn lại. Hãy nhớ, đi theo anh cả mọi lúc mọi nơi”

“Vâng” ĐẾ ANH THY không biết tại sao, nhưng nàng tin tưởng, chỉ cần có TƯ HẢI MINH thì mọi vấn đề không là gì cả

“Sau khi nói chuyện xong, hãy xóa cuộc gọi đi”

ĐẾ ANH THY nghĩ, tại sao làm vậy? Nàng mượn đt của KIỀU AN NHƯ là để gọi đến anh….

Lo lắng nếu trò chuyện quá lâu TẦN HÀNH CHI sẽ đến tìm nàng, trong lòng lo lắng liền nói “e tắt máy đây…”

“Nói thêm tí nữa đi” TƯ HẢI MINH yêu cầu

Hai người lại nói thêm vài phút nữa mới cúp điện thoại, xóa cuộc gọi đi. Xoay người đi tìm KIỀU AN NHƯ

KIỀU AN NHƯ còn đứng tại chổ, thưởng thức dây leo bên trên là từng chùm nho.

“Trả điện thoại lại cho cô, cảm ơn nhiều!” ĐẾ ANH THY đưa đt tới

“Không sao, lần sau cô Đế cần, tôi sẽ đến” KIỀU AN NHƯ nói

ĐẾ ANH THY cười cười gật đầu. Theo như lời TƯ HẢI MINH nói thì sẽ không có cuộc gọi lần sau, chỉ là nói “gặp mặt hôn lại”, giống như lần sau có thể gặp mặt liền

“Cô Đế rất là thích a ấy sao?” Khi hỏi câu này cảm giác sai sai và có chút xấu hổ

ĐẾ ANH THY không dấu “tôi hiện tại cùng anh ấy đang yêu nhau”

“Tôi nhìn thấy được, cô Đế đang rất hạnh phúc, chỉ là lỡ may bị 3 anh của cô phát hiện thì có thể trách phạt tôi k?” KIỀU AN NHƯ nhát gan hỏi

“K có sao cả, cô k nói, tôi k nói, k ai biết được đâu” ĐẾ ANH THY nói

“Kỳ thật chuyện như vầy là lần đầu tôi thấy, cô Đế thật là dũng cảm” KIỀU AN NHƯ rũ mặt xuống nói

“Cái gì?”

TẦN HÀNH CHI đến tìm ĐẾ ANH THY, đang đến gần giàn nho liền nghe được KIỀU AN NHƯ nói

“Kỳ thật, nếu như không được gia đình chấp thuận tình yêu này thì sẽ quá khó khăn rồi”

ĐẾ ANH THY cảm thấy lời này nói ra như trong thâm tâm mình. Cũng k phải sao? Quả thật là khó càng thêm khó à!

Trong nhà 3 người anh, phải chi có 1 người đồng ý, nàng cũng không biết chuyện này sao vất vả quá!

“Cha tôi ngay từ đầu ở cạnh mẹ tôi thời điểm đó cũng bị cha mẹ cản trở đủ kiểu, vì chia rẽ 2 người mà tốn nhiều tâm tư. Nhưng mẹ tôi lại lén lút cùng cha tôi kết hôn. Cha mẹ 2 bên phát hiện thì gạo cũng nấu thành cơm, cũng không cản nữa. Mặc dù mẹ tôi ở cùng 1 chổ với cha tôi nhưng từ nhỏ lớn lên tôi thấy rất rõ ràng là mẹ tôi không có hạnh phúc. Thậm chí còn k dám về nhà mẹ ruột để than thở, bởi vì mẹ tôi nghĩ đây là lựa chọn của mình. Cô Đế, không có người thân bên cạnh, có thể hay không rất đau lòng? KIỀU AN NHƯ giả vờ hỏi

ĐẾ ANH THY k nhìn ra KIỀU AN NHƯ có ý xấu gì, chỉ là xem cô ấy k rõ mọi chuyện thôi

Đối với gđ họ Kiều thì nàng hiểu rõ, cưới được cô vợ giàu có, sự nghiệp thuận lợi, Về sau Kiều Tiết Thanh (KTT) liều bắt đầu ra ngoài tìm người phụ nữ khác. Cái này hoàn toàn là nhân phẩm có vấn đề!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom