• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Một thai 6 tiểu bảo bảo - Tổng tài daddy bị tra tấn Full dịch (2 Viewers)

  • Chương 1595-1599

Chương 1595

Với một tiếng nổ, cơ thể của tên đàn em dãy dụa, não và máu bắn ra sau đầu, ngay lập tức tử vong.



Tên còn lại bên cạnh sợ tới mức đi tiểu ra quần, lớn tiếng khóc như: một đứa trẻ.



“Xin đừng giết tôi, đừng giết tôi, đừng giết tôi..”



“Nếu đã chọn công việc này, có lẽ xương cũng sẽ cứng hơn một chút” Vẻ mặt của Đế Hạo Thiên lạnh lùng.



“Tôi…tôi thật sự không biết. Đại ca kêu bọn tôi đi bắt con gái của Đế gia, bọn tôi cũng chỉ biết làm theo mệnh lệnh..” tên đàn em khóc nức nở.



“Xem ra mày thật sự không biết. Vậy giữ lại thì cũng có ích gì?”



“Xin đừng giết tôi, xin đừng giết tôi..” Anh ta cầu xin.



Đế Hạo Thiên phớt lờ lời cầu xin của hắn, ra lệnh cho thuộc hạ đứng sau: “Cho anh ta thuốc tê”



Thuộc hạ bước đến với một cây kim trên tay, đâm vào cánh tay của tên đàn em kia.



Tên đàn em dường như vẫn không biết đây là đang làm gì.



Đế Hạo Thiên ân cần giải thích với hắn: “Khi thuốc mê được tiêm vào, sẽ không cảm thấy đau, thần trí sẽ vô cùng tỉnh táo. Như vậy sẽ biết mình được mổ xẻ chết đi sống lại như thế nào”



Tên đại ca ngồi trên ghế, nghe thấy liền sửng sốt. Nhất là khi nghe thấy đàn em của mình bị xuống tay thế nào, thân thể run như cầy sấy.



Đế Hạo Thiên cười như một con quỷ khát máu, đi đến trước mặt tên đại ca: “Tỉnh rồi? Tình rồi thì suy nghĩ cẩn thận lại xem, có bỏ lỡ điều gì chưa nói không? Tao nói cho mày biết, cái gì mày cũng không biết, chỉ khiến cho mày chết càng đau khổi”



“Có người gọi điện cho tôi, không có nói tên, là một người đàn ông.



Nói rằng bät được Đế Anh Thy của Đế gia, liền có thể uy hiếp cả Đế gia, có thể làm ra chuyện lớn. Tôi…tôi liền làm như vậy”



“Mày dễ bị lừa như vậy sao?” Đế Hạo Thiên hỏi.



Tên đại ca im lặng.



Đế Hạo Thiên nhấc chân, bất ngờ đá vào người hẳn ta.



“A!” tên đại ca ngã từ trên ghế điện xuống đất, không thể dậy nổi.



Đế Hạo Thiên đi đôi ủng màu đen bước tới, mang theo đầy tử khí, dừng lại trước mặt của tên đại ca: “Mày chắc chắc đó là đàn ông?”



“Phải”



“Hoá ra chỉ là một lũ đánh thuê”



“.” tên đại ca phản ứng lại, nói: “Tôi không nói là chúng tôi làm”



“Mày chắc chắn muốn phản bác lại lời tao nói?” Đế Hạo Thiên nhìn chằm chằm vào người đàn ông trên mặt đất, hỏi.



1595-mot-thai-6-bao.jpg




“Được được! Tôi nhất định sẽ hợp tác!” tên đại ca lúc này không dám khiêu khích Diêm vương nữa!



Cho dù đám đánh thuê kia cũng rất khó động vào, nhưng đó là chuyện của sau này!



Trước tiên cứ bảo toàn mạng đãi Chỉ cần bảo toàn tính mạng mới có cơ hội phản kháng!



Đế gia muốn khai chiến, ai cũng không thể ngăn cản. Lần này nhất định sẽ bóp chết đám đánh thuê!
Chương 1596



Buổi tối, Peter Kim uống rượu và vui chơi tại biệt thự của mình!



Xung quanh đống lửa, có mỹ nhân, có rượu ngọt, nhưng không phải là đang chúc mừng chuyện tốt gì! Chỉ là trò chơi giải trí thông thường của bọn họ!



Tên quân sư đầu chó bên cạnh Peter Kim nói: “Sự việc lần này, Đế nhị quả nhiên không nhịn được nữa, còn muốn trả thù chúng ta!”



“Quả nhiên chỉ cần bắt cóc tiểu công chúa của Đế gia, Đế gia sẽ liền chạy loạn như rắn mất đầu” Peter Kim cười chế nhạo, uống cạn một bát rượu.



Một người phụ nữ xinh đẹp với bộ ngực to và cặp mông tròn trịa đi tới và ngã thẳng vào cơ thể của Peter Kim. Đôi mày mãn nhãn, thèm muốn vóc dáng của người đàn ông này.



Peter Kim nhéo nhéo trên người khiến cô ta cười tủm tỉm. Người đẹp nóng lòng muốn đưa đôi môi thơm tho lại gần, Peter Kim liền đẩy cô ta ra: “Em vào phòng đợi đi. Đừng để tôi nhìn thấy một mảnh vải trên ngưi Người đẹp lại mỉm cười, đứng dậy rời đi.



Quân sư anh nhìn thấy cảnh này, nhịn ở trong lòng Ộ ới tiếp tục nói: “Đợi đến khi Đế gia bắt đầu hành động, chúng ta sẽ giăng bãy bọn chúng, sau đó chờ bọn chúng sập bãy! Đế nhị không còn, thì chỉ còn lại Đế ca! Đế ca cũng không còn, vậy thì cả khu vực Đông Nam Á này đều là của ngài rồi!”



“Không dễ dàng như vậy. Khó đối phó nhất vẫn là Đế ca, bọn họ mất đi một người em, nhất định sẽ trở nên cảnh giác. Hơn nữa, vũ khí của Đệ nhị là thứ chúng ta không có, lại rất “



Đây quả thực là một vấn đề. Có chúng ta cũng có cơ hội chiến thẳng, vì thế sự mất mát là điều khó tránh khỏi.”



“Đúng rồi, cô gái kia có manh mối gì?” Peter Kim hỏi “Quả nhiên như Cố tiên sinh đã nói, không ở Đông Nam Á nữa rồi.



Xem ra không phải là người có tham vọng, nếu không thì cô ta đã tới tìm chúng ta để đối phó với Đế gia rồi?” quân sư đầu chó càng thêm khẳng định: “Có thể là người phụ nữ đó là miếng mồi mà Đế gia cố ý tung ra?”



“Điều này khó xảy ra” Peter Kim nói: “Cố Mạnh cũng không có có chỉ thị gì. Có điều cần cẩn thận chút đi!



Người phụ nữ này không dễ khống chế, hơn nữa nhất định phải tìm thấy cô ta. Chúng ta cần cô ta để đối phó với Đế nhị!”



Nói xong anh ta liền xoay người trở về phòng, rốt cuộc vẫn có mỹ nhân đang đợi.



Kiều Như An ở trong bệnh viện từ từ tỉnh lại, nhìn thấy Tân Hành Chi đang ở trong phòng, nước mắt liền muốn rơi xuống.



“Sao rồi?” Tân Hành Chi bấm chuông.



“Chúng ta không chết sao? Được cứu rồi sao?” Kiểu Như An yếu ớt hỏi.



“Không có. Anh em nhà Đế gia đã tới kịp thời”



“Vậy A Thy sao?” Kiểu Như An hỏi.



Thy rất tốt”



“Tốt quá..” Kiều Như An thở phào nhẹ nhõm.



Tân Hành Chi hỏi: “Em không hỏi chính mình sao?”



“Em bây giờ tỉnh lại rồi, không phải là không sao rồi sao?” Kiểu Như An cười yếu ớt nói.



Đúng lúc này, bác sĩ bước vào, kiểm tra Kiểu Như An, mọi thứ đều ổn, dặn dò một số điều cần chú ý sau đó liền rời đi.



“Em đã hôn mê mấy ngày rồi.” Tân Hành Chỉ nói.



“Nghiêm trọng như vậy sao?” Kiều Anh Thư vẫn không biết gì chuyện xảy ra với mình. Nghĩ lại: “Lúc đó bọn họ đâm một nhát dao vào người em, quật ngã sau đó đâm vào thắt lưng em. Em đau tới mức liền ngất đi, lẽ nào không phải như vậy sao?”



“Bọn họ…lấy mất một quả thận của em” Tân Hành Chi nói với cô ta, chuyện này không có cách nào che giấu được.
Chương 1597



“Cái gì?” Kiều Như An kích động đứng dậy, nhưng vừa cử dộng, vết thương đau tới mức khiến cô ta đổ mồ hôi.



“Em đừng cử động!” Tân Hàn Chi ngăn cô lại: “Không dễ dàng gì mới có thể giữ lại mạng sống cho em, không thể lại xảy ra chuyện gì được”



“Nhưng…nhưng em…tại sao em lại thành thế này? Em có phải sẽ chết sao? Em có phải chỉ sống được vài năm nữa thôi sao?” Kiều Như An rơi nước mắt, sợ hãi hỏi.



“Không có, vẫn sẽ giống như người bình thường, không có ảnh hưởng gì hết”



“Có sao?”



“Em không tin có thể đi hỏi bác sĩ”



“Không phải, em tin anh. Chỉ là em rất sợ.



“Anh biết. Bất cứ ai bị như vậy cũng sẽ đều rất hoảng sợ. Mất đi một quả thận, khẳng định sẽ không bằng hai quả. Nhưng mà em yên tâm, chỉ cần chăm sóc tốt, liền không có việc gì xảy ân Hành Chỉ an ủi cô ta.



Kiều Như An kìm nén nước mắt, gật gật đầu: “May mắn là A Thy không sao…”



Kiều Như An ngủ xong, Tân Hành Chi liền ra ngoài gọi điện cho Đế Anh Thy: “Như An tỉnh rồi”



Đế Anh Thy hỏi: “Tình hình của cô ấy thế nào?”



“Đã ổn định rồi, không có gì nguy hiểm đến tính mạng”



“Xảy ra chuyện này, chúng ta đều không có ngờ tới. Tâm trạng của cô ấy nhất định không tốt. Chờ khoảng thời gian nữa em sẽ đi thăm cô ấy” Đế Anh Thy cảm thấy có lỗi.



“Em vẫn nên ở nhà đi! Chăm sóc bản thân cho tốt. Ở đây đã có anh rồi” Tân Hành Chỉ nói.



“Vết thương của em chỉ là vết bầm tím, không có gì nghiêm trọng.



Dù sao thì, Như An thành ra như vậy cũng có liên quan tới em, làm sao có thể không đến thăm cô ấy được” Đế Như An nói, đừng nói tới việc Kiều Như An cùng bọn họ đã từng chơi với nhau, cho dù chỉ là người lạ, cô cũng phải đi thăm cô ấy.



“Đừng tự ép buộc bản thân nhé” Tân Hành Chỉ nói.



“Em biết rồi”



Đế Anh Thy cúp điện thoại, Tư Hải Minh hỏi: “Nói cái gì đó?”



Đế Anh Thy liếc anh một cái, mắc gì mà giống như đang giám thị vậy? Cô và Tân Hành Chỉ chỉ gọi điện thoại thôi mà, có cần phải nhìn chằm chằm như vậy không hả?



Quá ngang ngược!



“Nói về chuyện của Kiều Như An, buổi chiều tôi sẽ đi thăm cô ấy”



Đế Anh Thy nói.



Lúc đối diện với ánh mắt thâm trầm của Tư Hải Minh, cô nhíu mày.



hỏi: “Anh sẽ để tôi đi chứ?”



“Đợi chân khỏi hẳn rồi hãy đi”



“Cũng có phải là không đi được đâu”



“Hai ngày nữa rồi đi”



*… Tư Hải Minh, anh ở đây là vì muốn làm tôi cảm thấy khó chịu đúng không?”



Tư Hải Minh dùng đôi mắt đen láy nhìn cô, tốt tính nói: “Muốn đi cũng được, nhưng anh sẽ ôm em đi.”



Đế Anh Thy tưởng tượng đến hình ảnh kia, khóe miệng co giật một cái, không thèm để ý tới anh nữa!



Hai ngày thì hai ngày! Phản kháng cũng có tác dụng gì đâu! Đúng là cái đồ độc đoán!



Bây giờ cả anh cả và anh hai đều không ở Bảo Thành, đối với việc trong Bảo Thành đột nhiên dư ra một Tư Hải Minh, mặc dù không nói gì nhưng sắc mặt của họ đã nói lên tất cả rồi. Không chào đón, nhưng cũng không mở miệng đuổi người. Hoặc là nói, họ đã nhắm mắt làm ngơ!
Chương 1598



Nhưng mà thật ra thì Tư Hải Minh đã thản nhiên tự xem đây như là nhà của mình luôn rồi.



Hai ngày sau, Đế Anh Thy tới bệnh viện, đương nhiên là Tư Hải Minh cũng đi theo sát rạt một tấc không rời rồi.



Cho dù là đi vào phòng bệnh thì anh cũng phải đi theo.



Đây còn không phải là đang giám sát cô à?



Lúc đi vào trong, Tân Hành Chi cũng đang ở đây, Kiều Như An dựa ở đầu giường, y tá đang đút thức ăn dạng lỏng cho cô ta.



“Anh Thy” Tân Hành Chi đứng dậy. Lúc nhìn thấy người đàn ông im lặng đứng sau lưng cô thì ánh mắt của anh ta có hơi trầm xuống.



Kiều Như An không ngờ rằng Đế Anh Thy sẽ đến, lại còn nhìn thấy cả Tư Hải Minh nữa, cô ta kích động đến mức bị sặc luôn.



“Khụ khụ khụt”



Đế Anh Thy đi tới, nói: “Cẩn thận một chút”



Kiều Như An ho đến mức khuôn mặt vốn đã tái mét, nay lại càng trắng hơn, bởi vì hơi dùng sức nên vết thương trên eo cô ta cũng rất đau.



“Sao rồi? Có muốn uống ngụm nước không?” Đế Anh Thy hỏi.



Kiều Như An dựa vào đầu giường, suy yếu lắc lắc đầu, hỏi: “Anh Thy, sao cô lại tới đây? Hành Chỉ cũng không nói gì với tôi cả, bây giờ, tôi…



©Có phải là tôi rất xấu xí không?”



“Không đâu, lúc nào cô cũng đẹp hết Đế Anh Thy nói: “Bác sĩ nói là bây giờ cô đang hồi phục rất tốt, không cần phải lo lắng gì hết”



Cô y tá ở bên cạnh hỏi Kiều Như An còn muốn ăn nữa không? Kiều Như An lắc đầu, sau đó, biểu tình của cô ta có chút suy sụp, cô ta cụp mắt xuống và nói: “Vốn dĩ tôi định cùng Hành Chi điều tra về chuyện của anh ba cô, không ngờ rằng sẽ bị bắt lại, còn làm liên lụy đến cô nữa. Xin lỗi cô, Anh Thy…”



Kiều Như An nhìn Tư Hải Minh đứng bên cạnh Đế Anh Thy một cái rồi lại cụp mắt xuống, dáng vẻ sợ hãi.



“Người nên nói lời xin lỗi là tôi mới đúng. Khiến cô trở thành như thế này, tôi cảm thấy rất áy náy. Bởi vậy, nếu cô có yêu cầu gì thì cứ nói ra, đừng khách sáo nhé.”

1598-mot-thai-6-bao.jpg


người của Tập đoàn Quang Huy. Các anh sẽ không chịu dàn hòa đâu, chuyện này nhất định phải có một lời giải thích thỏa đáng mới được”



“Tập đoàn Quang Huy?”



Kiều Như An hình như có hơi ngạc nhiên, và cũng có chút khó hiểu, cô ta nói: “Tập đoàn Quang Huy vẫn có chút quyền lực ở khu vực Đông Nam Á, nhưng mà ở trước mặt nhà họ Đế thì chút quyền lực ấy chẳng đáng là gì cả”



“Những người đó đều là những kẻ man rợ cả, không nên xem thường vẫn hơn.” Đế Anh Thy nói.



“Ừm, tôi tin rằng nhà họ Đế nhất định có thể tiêu diệt bọn họ” Kiều Như An rất có lòng tin.



“Cô nghỉ ngơi cho tốt đi, tôi sẽ quay lại thăm cô sau nhé” Đế Anh Thy nói.
Chương 1599



Mặc dù không nhìn về phía Tư Hải Minh, nhưng Đế Anh Thy vẫn có thể cảm nhận được tầm mắt của anh vẫn luôn dán chặt trên mặt mình, hoàn toàn không thể ngó lơ luôn có được không hả?



Đợi anh mở miệng thì nhất định là sẽ không cho Kiều Như An tí mặt mũi nào đâu.



“Anh tiễn em” Tân Hành Chỉ nói.



“Không cần” Câu này là lời của Tư Hải Minh.



Sắc mặt của Tân Hành Chỉ có vẻ không tốt lắm.



“Suýt chút nữa thì anh đã hại cô ấy rồi” Tư Hải Minh chỉ nói một câu đã khiến cho sắc mặt của Tân Hành Chi trắng bệch cả ra, đứng đờ ra đó không động đậy chút nào.



Đế Anh Thy cau mày, Tư Hải Minh nói chuyện cũng nghiêm trọng quá mức rồi ấy. Cô còn chưa kịp mở miệng thì tay đã bị nắm chặt lại, bị Tư Hải Minh kéo ra bên ngoài.



Ánh mắt của Kiều Như An hiện lên vẻ ghen ghét, mà phản ứng của Tân Hành Chi lại càng khiến cô ta hiểu rõ hơn.



Vốn dĩ Tân Hành Chi vẫn còn cơ hội có gì đó với Đế Anh Thy, nhưng sau chuyện lần này, anh ta sẽ không thể vượt qua rào cản trong lòng mình được. Bởi vì, nếu không phải vì anh ta thì Đế Anh Thy cũng sẽ không gặp phải nguy hiểm như vậy, đây là sự thật!



“Hành Chi, anh không sao chứ? Anh đừng để bụng, đó là ý của anh Hải Minh, không phải là ý của Anh Thy đâu”



Kiều Như An an ủi anh ta, nói: “Chẳng qua là vì Anh Thy là mẹ đẻ của bọn trẻ nên lúc nói chuyện anh Hải Minh mới nóng nảy hơn chút thôi “Em không cần phải an ủi anh, anh biết mình đã làm gì mà” Giọng nói của Tân Hành Chi trở nên trống rỗng.



Nếu như không phải vì anh ta thì Anh Thy cũng sẽ không bị bắt, cô cũng sẽ không bị làm nhục. Cho dù anh ta có khó chịu với Tư Hải Minh đến mức nào thì đến cuối cùng anh cũng là người đã cứu Anh Thy, anh ta cũng vui mừng vì Anh Thy được cứu…



Cảm giác bất lực trong lòng đã nhấn chìm Tân Hành Chỉ…



Ra bên ngoài bệnh viện, Đế Anh Thy dạy bảo Tư Hải Minh: “Sao anh lại nói chuyện quá đáng như vậy cơ chứ?”



“Ở đâu?”



“Lúc ở trong phòng bệnh đó!”



Lại còn ở đâu nữa chứ? Người này hoàn toàn không biết mình đang nói gì có đúng không? Lúc đó mặt mũi của Tân Hành Chi đã trắng bệch cả ra rồi.



“Anh nói thật thôi mà, chưa đến tìm anh ta tính sổ là anh đã rộng lượng lắm rồi đấy”



Đế Anh Thy câm nín: “Đó là chuyện của tôi”



“Chuyện của em cũng là chuyện của anh”



“Tư Hải Minh, anh đừng có ngang ngược như vậy!”



Đế Anh Thy xoay người lên xe, ngay khi vừa ngồi xuống ghế thì cô đã cảm thấy có một bóng đen phủ xuống trước mặt mình, cô ngả người về phía sau theo bản năng, cơ thể bị áp lên cửa xe, khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông kia gần trong gang tấc khiến cô không thể thở nổi: “Em là điểm giới hạn của anh, cho dù có là ai thì cũng không thể chạm vào” Hơi thở của Tư Hải Minh nóng rực, lời nói lại rất cố chấp.



Đế Anh Thy bị chấn động đến mức cơ thể cứng còng lại đó, cô có cảm giác rằng nếu không phải vì nể mặt nhà họ Đế thì anh sẽ giết chết Tân Hành Chỉ luôn.



Đế Anh Thy nghiêng đầu qua một bên, nói: “Anh ngồi cho đàng hoàng…”



Tư Hải Minh ngồi trở lại ghế, đồng thời đưa tay ra ôm lấy cái eo nhỏ của Đế Anh Thy, nhoáng một cái, Đế Anh Thy đã bị ôm ngồi lên trên người anh rồi.



“… Anh làm cái gì đấy?” Mặt Đế Anh Thy nóng phừng phừng, muốn leo xuống khỏi người anh. Tuy nhiên, Tư Hải Minh lại quá mạnh mế, cô hoàn toàn chẳng làm gì được hết.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom