• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Một thai 6 tiểu bảo bảo - Tổng tài daddy bị tra tấn Full dịch (6 Viewers)

  • Chương 1341-1350

CHƯƠNG 1341 (2338) ĐẾ ANH THY GẶP ĐÀO SƠ TÂM

Edit By Trà Nữ Lê


Đào Sơ Tâm ngồi xuống “Cô muốn hỏi tôi cái gì?”

Đế Anh Thy tay đang nắm chén trà màu trắng, nhàn nhạt nhìn cô hỏi “Cô không phát hiện quán trà này không có khách khác sao?”

Đào Sơ Tâm dường như mới phát hiện, bởi vì cô mới vừa vào cửa liền chú ý đến vẻ ngoài tôn quý của Đế Anh Thy

Đào Anh Thy phút chốc biến thành Đế Anh Thy, thân thế bối cảnh người khác mấy đời đều không tưởng đến

Cho dù cô trước kia đi chăng nữa đều với không tới

Cô đều không hiểu tại sao dù là Đế Anh Thy hay Đào Anh Thy thì số phận đều rất tốt? Còn mình thì phải rơi xuống địa ngục. Nội tâm luôn có hàng ngàn hàng vạn lần không cam lòng…

Đào Sơ Tâm ảnh hưởng đến tâm tình nên lộ ra kém thông minh “Ở đây không tốt à?”

“Không phải, tôi bao”

“Cô tới gặp tôi, ngài Hải Minh biết không? Trước đó tôi gặp cô có nói một chút sự việc về Đào Anh Thy, anh ấy liền cấm tôi đến Kinh Đô”

“Cho nên cô không tới được Kinh Đô nên liền giở trò ngáng chân đúng không?”

Đào Sơ Tâm ánh mắt lảng tránh, che giấu việc xấu mình làm “Giở trò? Tôi làm cái gì chứ? Lời này của cô nói đến thật không rõ ràng”

Đế Anh Thy không ép cô lắm, liền xoay chuyển lời nói “Cô với Cố Mạnh có quan hệ gì?”

“Rất tốt” Đào Sơ Tâm sao lại có thể nói ra bản thân ở nơi của Cố Mạnh như làm con chó nuôi chứ? Ở trước mặt người ngoài cô vẫn giữ thái độ kiêu ngạo của đại tiểu thư Đào!

“Cô vẫn luôn ở đó, xem ra cô vẫn không tệ. Dù có tốt xấu gì thì trước kia cũng coi như người một nhà” Đế Anh Thy nói nhưng ánh mắt sắc bén nhìn về phía cô ấy “Tần Diễm My nói cô là người nói Tư Viễn Hằng còn sống. Như vậy tôi có thể hỏi cô Tư Viễn Hằng đang sống ở đâu?”

“Tôi, có lầm không?” Đào Sơ Tâm cảm thấy buồn cười “Tôi sao lại nói với cô ấy chuyện này chứ? Tuyệt đối không có! Cô biết tôi luôn ở thành phố Tân, lại không có liên lạc với Tần Diễm My, không hề quen biết” Chỉ cần bản thân không thừa nhận ai cũng không có cách nào điều tra ra được!

Đế Anh Thy đối mặt với sự dối trá, cũng không vội nóng nảy, lời nói chậm rãi “Tần Diễm My đến thành phố Tân”

“Đi đến thành phố Tân cũng không có nghĩa là đi tìm tôi à?”

“Cô đã gặp Tần Diễm My?”

“Coi như là có gặp mặt, lời cô ấy nói cũng chưa chắc là thật, tôi thấy cô ấy cố ý xúi giục quan hệ của tôi và cô. Dù sao cô ấy hận cô đã cướp đi người mà cô ấy yêu” Đào Sơ Tâm nói chuyện nghe rất có đạo lý “Đế tiểu thư, cô tìm tôi không phải hỏi về Đào Anh Thy sao? Tại sao luôn hỏi về Tần Diễm My? Thật sự là…tôi không biết à?”

Đế Anh Thy bưng chén trà dừng lại động tác uống trà, yên lặng nhìn xem cô ấy. Sau đó hất lên, nước bên trong chén trà tạt vào mặt Đào Sơ Tâm

“A…” Đào Sơ Tâm hoảng sợ đứng lên, trên mặt không chỉ có nước trà mà còn có sự phẫn nộ “Đào Anh Thy, cô có bị bệnh không?”

“Tôi ghét nhất người khác gọi tôi là Đào Anh Thy, cho nên, vì tôi đang rất bực bội nên trừng phạt cô một chút, không quá đáng à?” Đế Anh Thy nói xong từ bên trong hai người đàn ông được huấn luyện đi đến

“Cô muốn làm cái gì?” Đào Sơ Tâm bị dọa định xoay người bỏ chạy, nhưng mà vừa đi được mấy bước thì đường đã bị chặn lại. Tiếp theo một bàn tay bỗng nhiên vụt tới làm Đào Sơ Tâm cả người bị đánh nằm trên mặt đất, miệng phun ra máu tươi

Cô ta còn chưa kịp phản ứng hai người đàn ông một lần nữa tiến lên. Một tay nắm Đào Sơ Tâm lên, đối mặt chính là nắm đấm. Nắm đấm vào mặt khiến cho miệng và mũi đều phun ra máu, kéo cô ta đến trước mặt Đế Anh Thy chờ đợi xử lý “A…sao lại đánh cho nghiêm trọng vậy? nhìn xem thật đáng thương”

Đào Sơ Tâm bị đánh vào mặt nhìn thật thê thảm

“Tôi hỏi cô một lần nữa, cô đã nói gì với Tần Diễm My. Không thành thật nói ra kế hoạch của cô tôi sẽ không cho cô bò ra khỏi nơi này” Đế Anh Thy một lần nữa rót cho mình chén trà, nhâm nhi

“Cô…cố ý lừa tôi đến đây!” Đào Sơ Tâm hiện tại đã biết rõ. Đế Anh Thy tìm cô không phải để biết về sự việc Đào Anh Thy mà muốn cô khai ra sự việc cô đã làm “Kêu tiện nhân Tần Diễm My kia tới, tôi muốn gặp cô ấy, tại sao lại đổ oan cho tôi?”

“Tần Diễm My chết rồi” Đế Anh Thy nhìn chằm chằm vào chén trà trong tay có chút xuất thần

Đào Sơ Tâm sững sờ, chết rồi? cô lập tức cười lớn “Phương Như và Tần Diễm My đều là người đáng chết, hết lần này đến lần khác Phương Như vẫn còn sống thật là tốt. Đế Anh Thy, cô không cảm thấy mình rất đáng buồn sao? Tư Hải Minh trong lòng cũng không chỉ có cô là người phụ nữ duy nhất! Đối với Phương Như kia cũng không giống bình thường?”

“Đến lúc này rồi mà vẫn còn cố gắng chăm ngòi ly gián, Đào Sơ Tâm cô thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ à?” Ánh mắt Đế Anh Thy lạnh như băng “Tôi cho người đánh đến chết, chỉ cần giữ lại hơi thở!”

Vệ sĩ túm Đào Sơ Tâm lên, quẳng xuống đất

Đào Sơ Tâm sắc mặt trắng bệch, dọa cho phát sợ

Nếu như cô ở đây bị đánh cho tàn phế cũng sẽ không ai biết đến cái chết của cô, cho dù là chết thì chỉ cần có Tư Hải Minh ở sau lưng dọn dẹp thì mọi việc đều sẽ cho vào im lặng. Ngẫm lại nên toàn thân đều phát run. Cô không muốn chết như thế! Cô còn có thời gian quý báu, sao có thể trải qua tháng ngày sống không bằng chế chứ? Vẫn là bị Đào Anh Thy đánh bại. Thất bại bởi Đào Anh Thy cô chết sẽ không nhắm mắt!

“Chờ một chút!” Lúc vệ sĩ chuẩn bị ra tay Đào Sơ Tâm cầu xin sự tha thứ “Tha cho tôi, tôi nói thật chính là tôi…là tôi ở thành phố Tân nhìn thấy Tần Diễm My. Biết vì biết cô ấy vì cái chết của Tư Viễn Hằng mà thương tâm quá độ nên cố ý nói Tư Viễn Hằng còn sống là muốn cho cô ấy có hy vọng. Tôi không nghĩ sẽ có chuyện xấu xảy ra. Cô ấy chết không có liên quan tới tôi? Tư Viễn Hằng còn sống có phải là cô ấy sẽ muốn sống hơn sao? Là ý tốt của tôi! Cô không thể vì cái chết của Tần Diễm My lại đổ lên đầu tôi như vậy? Cô như thế thì có khác gì Tư Hải Minh đâu? Tư Viễn Hằng là do anh ấy giết! còn có việc tôi muốn nói cho cô biết, sự thật cô chính là Đào Anh Thy, cô chỉ là đang tạm thời mất trí nhớ nên mọi thứ đều không nhớ rõ. Nếu như nhớ lại cô sẽ hiểu rõ, Tư Hải Minh là người ác độc tày trời!”

Đế Anh Thy ánh mắt hơi liễm “Chuyện gì ra chuyện đó. Tôi hiện tại chỉ muốn làm rõ sự việc của Tần Diễm My”

“Những gì nói thì tôi đã nói, những cái khác tôi thật sự không biết!” Đào Sơ Tâm nói

Đế Anh Thy đặt chén trà xuống, đứng lên, đi đến trước mặt Đào Sơ Tâm, từ trên cao nhìn xuống cô

Nàng lại không phải lần đầu tiên hiểu về Đào Sơ Tâm. Sao chỉ có khả năng cùng Tần Diễm My nói sự việc Tư Viễn Hằng. Nếu như không phải ả ta khiến cho Tần Diễm My phải đích thân đi tìm phiền toái thì Tần Diễm My cũng không có khả năng như thế mà cực đoan mà cuối cùng nhảy lầu tự sát…

Đào Sơ Tâm nghĩ rằng cô chưa nhớ lại nên cố ý lừa gạt sao?

Nàng chậm rãi ngồi xổm người xuống, nhìn chằm chằm cô ta “Đào Sơ Tâm, quên nói cho cô một việc…tôi đã nhớ lại”

“Cái…cái gì?” Đào Sơ Tâm ngây người

Đế Anh Thy cười lạnh “Đem cô ta về biệt thự của cô ta, tìm người canh giữ, nếu cô ta muốn bỏ trốn thì cứ đánh gãy chân của cô ta!”

Đào Sơ Tâm nghe ra đây là cầm tù, giọng nói liền kích động bén nhọn “Đào Anh Thy, cô muốn làm cái gì? Cô dám giam dữ tôi!”

“Tôi có cái gì mà không dám? Tôi còn muốn chơi ngươi đến chết đây!” Đế Anh Thy thật không thể giết chết cô, chấm dứt, chấm dứt hậu hoạn! Chân nàng đạp lên ngón tay của Đào Sơ Tâm, dùng sức nghiền mạnh…
CHƯƠNG 1342 (2339) ĐÀO SƠ TÂM CHẠY TRỐN

“Aaaa!” Đào Sơ Tâm đau đến thét lên

Đế Anh Thy buông ngón tay bị dẫm bị sưng chảy máu ra “Cô cũng đừng nên sớm như vậy mà đã cầu xin sự tha thứ à? Tôi phải từ từ chơi!”

Quay người ngồi xuống trước bàn, tiếp tục uống trà, ăn điểm tâm

Đào Sơ Tâm bị đau như đứt ruột, thân thể phát run, nước mắt thống hận chảy ròng

Thể xác tinh thần đều bị nhục nhã hận không thể đem Đế Anh Thy chém ngàn lần!

Nhưng là bây giờ cô là kẻ tứ cố vô thân, không có thực lực để đối kháng!

“Chờ tôi đỡ cô sao? Đứng lên!” Vệ sĩ một chân đã vào lưng Đào Sơ Tâm

Đào Sơ Tâm la đau, không dám không nghe lời, run run rẩy rẩy từ từ bò dậy

Lúc quay người đến trước cửa trong đầu rất nhanh tìm kiếm cơ hội chạy trốn

Đi đến gần cửa bên cạnh có một cái bàn ăn, Đào Sơ Tâm phút chốc nắm lấy bàn dùng sức đẩy về hướng vệ sĩ, chạy nhanh ra ngoài

Vệ sĩ đuổi theo

Đế Anh Thy nhíu mày, đến lúc này cô ta còn muốn chạy? Không giải quyết vấn đề, nàng thế nào có thể để cho cô ta toại nguyện?

Đi ra cửa tiệm, không thấy Đào Sơ Tâm cũng không thấy vệ sĩ

Không bao lâu một vệ sĩ đi tới “Cô ta chạy thoát rồi”

“Vậy hãy phái thêm một số người tìm, đừng để cô ta chạy ra khỏi Kinh Đô” Đế Anh Thy nói

“Vâng”

Đế Anh Thy dùng là vệ sĩ của công ty, chỉ cần chi tiền những người này tự khắc sẽ toàn lực làm việc. Nhưng nói thật so với vệ sĩ ở nhà đều có sự chênh lệch khá lớn

Đào Sơ Tâm chạy trốn đều là tránh thiết bị giám sát. Bởi vì cô hiểu rõ thế lực của Tư Hải Minh, chỉ cần cô bị giám sát bắt được thì rất dễ dàng bị bắt về!

Cô muốn rời khỏi Kinh Đô!

Nhưng mà dù cô đi đến chỗ nào đều như có người mắt đang ngó chừng cô, dọa cô không thể nào lộ ra ngoài ánh sáng giống như con chuột luôn hướng nơi âm u hẻo lánh mà trốn

Cuối cùng cô bất đắt dĩ đánh phải trốn vào trong đường cống ngầm

Muốn gọi điện cho Cố Mạnh

Bởi vì cô chỉ có thể cầu cứu Cố Mạnh!

Cũng giống như lúc trước Đào Hải Trạch đến khi cùng đường cuối cuối cùng cũng bị Cố Mạnh cứu ra ngoài sao? Mặc dù sau đó bị giết chết…

Nhưng túi xách của cô tìm hoài cũng không thấy có điện thoại. Lúc này mới nhớ lại cô làm rơi trong quán trà!

Đào Sơ Tâm muốn gọi điện thoại thì phải chui ra khỏi cống thoát nước. Lúc này mà bò ra khỏi đây có khả năng là bị phát hiện, vậy có phải là muốn chết sao

Cho nên, cô nghĩ đến việc chờ trời tối thì đi ra, như thế sẽ tương đối an toàn hơn một chút

Thời gian này Chương Vỹ cũng cho người tìm kiếm, nhưng là tiếp nhận áp lực từ Tư Hải Minh, bởi vì không tìm được Đào Sơ Tâm

“Ra khỏi Kinh Đô rồi?” Tư Hải Minh miễn cưỡng ánh mắt lộ ra hung dữ

“Không có, tôi đã kiểm tra”

“Đào sâu ba thước cũng phải tìm ra cho tôi!” Tư Hải Minh ra lệnh

“Vâng!”

Đế Anh Thy hành động, Tư Hải Minh cũng nắm được thông tin

Cho nên Đào Sơ Tâm chạy, anh khẳng định sẽ phái người đi tìm, vận dụng hết tất cả thế lực

Cũng chỉ là con chuột chạy qua đường Tư Hải Minh còn không để vào mắt. Chỉ là cũng không quá sẽ có tính nhẫn nại

Cho nên, Chương Vỹ vừa cho tìm kiếm đồng thời cũng cắt một ít vệ sĩ đi tìm ‘hang chuột’

Chưa đến lúc trời tối Đào Sơ Tâm trốn ở cống thoát nước có chút hoảng

Bởi vì cô nghe được phía trên có tiếng vang, giống như đang tìm cô!

Đào Sơ Tâm chỉ có thể đi sâu xuống phía dưới, có nơi còn phải bò, không để ý đến cống nhỏ làm lưng cô bị thương, đầu gối khuỷu tay đều bị trầy da nhưng cũng không dám dừng lại! bởi vì rơi vào tay của Đế Anh Thy cũng chính là rơi vào tay Tư Hải Minh, cô không muốn!

Sau mười mấy phút từ một miệng cống nước ngầm bên trong chui ra. Cả người giống như là từ trong bùn đen chui ra ngoài, mẹ của cô có ở trước mặt cũng không nhận ra cô!

Vừa chui ra liền có một chiếc xe bên cạnh, cô chạy lại phía đuôi xe, bàn tay nhấn nút cốp xe mở ra

Bởi vì xe chưa tắt máy nên có thể dùng tay ấn nút để mở ra

Cốp xe phía sau mở ra Đào Sơ Tâm liền chui vào, sau đó đóng cốp lại

Chủ xe trở về, liền lái xe đi, cũng không biết có người trong cốp xe

Đến khi trời tối, xe dừng lại Đào Sơ Tâm mới từ trong cốp xe chui ra, nhìn xem đây là bãi đậu xe, vậy là sẽ có nhiều thiết bị giám sát khiến cho cô sợ phát khiếp phải quay đầu bỏ chạy ra bên ngoài!

Sau khi chạy ra ngoài liền tìm nơi nào tối mà chui vào

Dọc theo những con đường nhỏ âm u mà đi

Cuối cùng gặp một căn nhà cũ kĩ

Có người già đứng tại cổng nói chuyện phím. Đào Sơ Tâm nhìn thấy điện thoại đặt trên ghế nên cố ý tiến lại hỏi đường, sau đó điện thoại bị cô thuận tiện lấy đi

Chạy đến nơi âm u hẻo lánh bấm số gọi cho Cố Mạnh “Cố Mạnh, xin hãy cứu em!”

“Cô bị cái gì mà kêu tôi cứu?” Âm thanh nhàn nhạt của Cố Mạnh truyền tới, so với cảm xúc bối rối của Đào Sơ Tâm thì Cố Mạnh vô cùng tỉnh táo

“Tần Diễm My chết rồi, Đào Anh Thy đổ lên đầu của em và muốn giết chết em!” Đào Sơ Tâm không nói thật, chưa để Cố Mạnh nói thì cô liền điềm đạm đáng yêu nói “Cố Mạnh, em hiện tại chỉ có anh giúp, xin hãy giúp em đi…”

“Hai chúng ta quan hệ không tốt đến mức tôi có thể đối nghịch với Tư Hải Minh. Cô tự làm thì tự chịu”

“Chẳng lẽ…chẳng lẽ anh thấy chết mà không cứu sao?” Đào Sơ Tâm hoảng loạng lo sợ. Lúc này Cố Mạnh không giúp cô thì cô chỉ có thể chờ đến lúc Tư Hải Minh cùng Đế Anh Thy tìm đến bắt lấy, cô kiên trì không được bao lâu!

“Tôi có thể giữ lại cái mạng nhỏ của cô đến bây giờ đã là rộng lượng rồi, Đào Sơ Tâm, đừng được voi đòi tiên. Kiếp sau hãy cố gắng làm người tốt!” Cố Mạnh chuẩn bị tắt điện thoại, Đào Sơ Tâm âm thanh run rẩy mà bén chọn truyền đến…

“Cố Mạnh! Anh không cứu tôi anh sẽ hối hận!”

“Hối hận? trong từ điển của tôi không có từ này”

“Vậy nếu như tôi nói bí mật dì Hà bị anh giết cho Đào Anh Thy thì sao? Tư Viễn Hằng chết anh cũng không thoát khỏi liên quan! Đến lúc đó anh nói xem Đế Anh Thy cùng Tư Hải Minh có còn bỏ qua cho anh hay không?”

Cố Mạnh lúc đầu còn tựa vào ghế salon nhưng khi nghe được Đào Sơ Tâm nói liền bật dậy, thần sắc không chút biến sắc “Cô nói cái gì?”

“Tôi ở bên cạnh anh cũng khá lâu sao lại không phát hiện vấn đề của anh chứ? Chỉ cần anh bảo đảm tính mạng của tôi, bí mật này liền ở trong bụng tôi chết mang theo! Đào Sơ Tâm thực hiện giao dịch với Cố Mạnh

Cố Mạnh quay sang nhìn về phía ban công, bên ngoài là một màu đen kịt không nhiều sao soi rọi vào ánh mắt của anh ta âm tàn sáng bóng “Vậy cứ như cô nói. Cô bây giờ đang ở đâu, tôi đi đón cô”

Đào Sơ Tâm nhẹ nhàng thở ra “Vậy anh nhanh lên!”

“Được” Cố Mạnh cúp điện thoại, đứng người lên, tranh thủ từng giây rời đi khỏi biệt thự

Đào Sơ Tâm nói cho Cố Mạnh biết nơi mình đang trốn, tìm được một kho hàng đang bỏ hoang mà trốn tránh

Cô cảm thấy mình làm như vậy là thành công, không phải Cố Mạnh sẽ dễ dàng đáp ứng nhu cầu của mình. Thế nhưng tim của cô đập thật nhanh, dự cảm trong lòng của cô không tốt

Có lẽ là do bị Đào Anh Thy bức cho không có đường lui mới bị hoảng như thế

Nếu như lần này có thể sống sót rời đi, sau này đừng để cho cô có cơ hội nếu không tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Đào Anh Thy, dám hại cô như thế!
CHƯƠNG 1343 (2340) CÁI CHẾT CỦA ĐÀO SƠ TÂM

Edit By Trà Nữ Lê


Cố Mạnh đến rất nhanh, tiến vào căn phòng cũ kĩ

Bước vào tránh thiết bị giám sát bên ngoài, sau đó dọc theo tuyến đường tìm kiếm. Bởi vì là căn phòng cũ cho nên nơi này không có thiết bị giám sát

Như thế có thể để cho anh ta an tâm một nữa

Sau đó gọi điện cho Đào Sơ Tâm

“Tôi đến rồi, đang ở đâu?”

“Em ở phía đông nhà kho”

Cố Mạnh cúp điện thoại hướng sự tìm kiếm bên phía đông. Đúng là nhìn thấy nhà kho. Bởi vì bên này không chỉ có phòng cũ kĩ mà cả bóng đèn đều cũ. Ở dưới bóng đêm nhà kho có một tia sáng không phải rất tốt

Lúc Cố Mạnh tiến vào nhà kho, thuận tay cầm lên một thanh gỗ dài độ một mét bên cửa ra vào

Chếch đối diện nhà kho là Đào Sơ Tâm đang lẩn trốn bên trong hẻo lánh nhìn thấy cảnh tượng này dọa cô toàn thân phát run, sắc mặt đều trách bệch. Cố Mạnh không phải đến cứu cô mà là muốn giết cô! May mắn là cô còn có linh cảm!

Bởi vì nghĩ đến Đào Hải Trạch trước kia nên cô cũng có linh cảm không an tâm!

“Sơ Tâm, tôi là Cố Mạnh, tôi đến cứu cô” Cố Mạnh đi vào trong nhà kho, vừa đi vừa gọi cô

Đào Sơ Tâm nghe được tiếng gọi của Cố Mạnh, giống như là sự thúc giục khiến cho lòng cô càng sợ hơn

Thân thể càng không ngừng lui về sau, ai ngờ chân giẫm lên mảnh ngói, âm thanh mảnh ngói vỡ phát ra

Cố Mạnh quay đầu, nghe được âm thanh khác lạ sau đó hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có hơi thở của chính anh chậm rãi hít thở nặng nề

Sau khi xác định rõ trong kho không có người thứ hai thì liền đi ra ngoài

Khúc gỗ trên tay vứt xuống, nói lớn theo hướng âm thâm vừa rồi phát ra, bên trong nơi hẻo lánh chỉ có tiếng mảnh ngói vỡ nhưng không thấy người

“Sơ Tâm, tôi biết là cô, ra đi! Tôi mang cô về thành phố Tân!” Cố Mạnh dụ dỗ cô “Trừ tôi ra không ai có thể giúp được cô…”

Không có âm thanh đáp lại anh ta

Cố Mạnh một đường đi lên phía trước, đến cuối đường chỉ có bức tường cao, phía dưới tường là đống tạp vật

Đào Sơ Tâm trốn ở bên trong chăm chú quan sát, cô lấy tay bịt mũi của mình, tựa như tự bóp ngạt mình chết. Không dám phát ra một hơi thở, nổi sợ hãi khiến cho nước mắt đều ngưng rơi

Ngưng một chút tiếng bước chân mới có động tĩnh, càng ngày càng xa

Đào Sơ Tâm lúc này mới nhẹ nhàng thả thay ra khỏi mũi và thở nhẹ. Thật may, Cố Mạnh chưa phát hiện ra cô…

Đang lúc trái tim muốn bình yên thì trên đầu cái nắp bị xốc lên

Đào Sơ Tâm nháy mắt thân thể lạnh buốt, nhìn khuôn mặt xuất hiện ở trên, dọa cô quên cả phản ứng

Tay của Cố Mạnh lúc vươn vào Đào Sơ Tâm chỉ cảm thấy trên cổ lạnh thấu xương, một giây sau máu dần dần tuông ra, trong thân thể máu dần dần tuông ra khắp nơi

“A…A…A…” Đào Sơ Tâm không phát ra được âm thanh nào, hai cánh tay chăm chú che phần cổ của mình, nhưng mà dù có che cỡ nào máu vẫn phun ra ngoài liên tục không ngừng

Cố Mạnh máu lạnh mà nhìn, sau đó tốt bụng lấy cái nắp che kín cái rương lại giúp cô

Sau khi làm xong chuẩn bị rời đi nhớ tới lúc Đào Sơ Tâm gọi điện cho anh ta bằng số điện thoại di động, đây không phải là số của Đào Sơ Tâm mà là điện thoại của người khác

Vừa muốn mở nắp lên để tìm điện thoại thì nghe được ở xa có âm thanh truyền đến

Chương Vỹ đem theo người tìm tới nơi này, vệ sĩ tách ra tìm kiếm, anh ấy cũng chú ý bốn phía

Nơi này không có máy giám sát

Chỉ phát hiện hình ảnh Đào Sơ Tâm ở hướng bên này nên cô gái này rất có thể tránh, kiếp trước có thể là chuột sao. Từ máy giám sát phát hiện cô liền lập tức lên phương án tìm kiếm, sau khi sàn lọc thì chỉ có nơi này là có khả năng ẩn thân nhất

“Thư kí Chương!” Vệ sĩ đi tới “Đã tìm thấy người!”

Chương Vỹ đứng từ xa đã nghe thấy mùi máu tươi. Mùi máu tươi nồng nặc tràn ngập trong không khí

Nơi xa có một bức tường cao, phía dưới là một cái rương bị máu tươi nhiễm đỏ, bốn cái gốc rương máu còn chảy ra ngoài

Đi lên trước, mở cái nắp ra. Bên trong thân thể cuộn tròn, con mắt mở trừng trừng không nhắm mắt chính là người phụ nữ Đào Sơ Tâm tìm từ trưa mà không thấy. Mùi máu tươi nồng nặc khiến cho Chương Vỹ phải nhíu mày, có chút buồn nôn

Đưa tay đụng vào mặt của Đào Sơ Tâm, vừa mới chết không được bao lâu

“Đi kiểm tra xem có người khả nghi!” Chương Vỹ phân phó

Vệ sĩ đi tìm người giết Đào Sơ Tâm, Chương Vỹ đứng tại rương nhìn chằm chằm vào Đào Sơ Tâm, nghĩ ai đã giết cô ấy. Mà vết thương ở động mạch chủ rất là kì lạ

Rất là dữ tợn. Giống như có người cố ý đưa ngón tay luồn vào vết thương giật ra

Tư Hải Minh ngay tại trong căn hộ chăm sóc Đế Anh Thy cùng bọn nhỏ, điện thoại trên người vang lên, anh đứng dậy nghe

Đế Anh Thy liếc mắt nhìn thân hình màu đen ở ngoài ban công, tiếp tục chăm sóc bọn nhỏ chơi trò vẽ tranh

“Chết rồi?” Tư Hải Minh hỏi

“Bị cắt cổ” Chương Vỹ nói “Chúng ta tới muộn một bước, không phát hiện ra hung thủ”

Tư Hải Minh im lặng, mắt đen thâm trầm, nghĩ đến người có khả năng giết Đào Sơ Tâm

“Xem ra Đào Sơ Tâm đã đắc tội với người khác, không biết cô ta đã đắc tội gì mà làm cho đối phương hạ thủ máu lạnh như thế. Bị cắt động mạch chủ không nói, vết thương còn bị dùng tay xé toạt. Chẳng qua cũng khó trách, cô gái này vẫn luôn không an phận…”

Đế Anh Thy đang cho Bảo An vẽ tranh 3D về cánh hoa xinh đẹp, cảm thấy bóng đen vượt tới. Cánh tay xiết chặt, thanh âm trầm thấp rơi xuống “Đến, có việc”

Đế Anh Thy bị kéo lên

“Ba đưa mẹ đi đâu ạ?” Bảo Vỹ vội hỏi

“Có chuyện muốn nói riêng với Mẹ” Tư Hải Minh nói

“Ba Mẹ đi đi! Chúng con sẽ không theo!” Bảo Hân lên tiếng

Tư Hải Minh kéo Đế Anh Thy vào phòng, Bảo Hân vươn hai cánh tay ra dường như muốn ngăn cản ai muốn đi cùng “Ai cũng không cho đi!”

“Ba Mẹ muốn nói chuyện riêng gì?” Bảo Vỹ hiếu kì

“Là chuyện riêng của người lớn! là trẻ con không nên hỏi!” Bảo Long nói

“Đương nhiên là Ba muốn tỏ tình với Mẹ!” Bảo Hân lên tiếng

“Tỏ tình cái gì?” Bảo Nam hiếu kì

“Không biết…” Bảo My ủy khất Ba

“Cái này!” Bảo An đưa cho mọi người xem bức tranh mình mới vẽ

“Cho anh?” Bảo Nam hỏi

Bảo Hân nói “Ý của Bảo An là hoa đẹp để tỏ tình!”

“Anh biết rồi! Đây là bức tranh Mẹ tặng cho Ba!” Bảo Nam trán sáng lên

“…” Bảo An

Nhưng mà trong phòng Ba Mẹ hiện tại lại là không khí khác…

“Cái gì? Chết rồi?” Đế Anh Thy kinh ngạc “Chết thế nào?”

“Cắt động mạch chủ” Tư Hải Minh gặp nàng không nói lời nào, liền hỏi “Chờ con ngủ có muốn đi qua xem sao không?”

Đế Anh Thy nhìn sang một bên, không có cự tuyệt

Chín giờ, sắp xếp cho con đi ngủ, Đế Anh Thy ngồi xe của Tư Hải Minh đi đến phòng xác ở bệnh viện

Vừa tới phòng nhà xác liền thấy Cố Mạnh đang ngồi tại thất thần ngay cửa

Cố Mạnh nhìn thấy hai người đến anh ta liền đứng lên “Ngài Hải Minh khỏe chứ”

“Cảnh sát thông báo cậu?” Đế Anh Thy nghĩ thầm anh ta đến rất nhanh? Vậy là anh ta đã ở Kinh Đô?

“Tôi ở thành phố Tân, lúc ấy đang trong nhà sau đó nhận được điện thoại của Đào Sơ Tâm, nói…” Cố Mạnh dừng lại, nhìn về phía Đế Anh Thy “Đế tiểu thư, Sơ Tâm nói cô muốn giết cô ấy, tôi đã vội chạy tới thì nhìn thấy lại là thi thể của cô ấy. Đây rốt cuộc là chuyện thế nào?”
CHƯƠNG 1344 (2341) RANH GIỚI CUỐI CÙNG CỦA ANH

Edit By trà Nữ Lê


Đế Anh Thy còn chưa nói chuyện, Tư Hải Minh đứng bên cạnh ánh mắt lập tức đáng sợ “Cậu đang hoài nghi ai?”

Chỉ cần Cố Mạnh dám tiếp tục làm càng Tư Hải Minh liền cho hắn ngủ luôn ở nhà xác làm bạn với Đào Sơ Tâm!

“Thật có lỗi! Tôi không nghi ai. Tôi chỉ bị cái chết của Đào Sơ Tâm làm cho mất bình tĩnh… Đế tiểu thư, xin đừng trách tôi” Cố Mạnh thành tâm xin lỗi

“Tôi đúng là ghét Đào Sơ Tâm nhưng còn chưa tới mức giết người”

“Đã làm cho cô chê cười” Cố Mạnh nói

Đế Anh Thy không nói tiếp, hướng đi đến nhà xác

Vải trắng lật lên, lộ ra thi thể trắng bạch của Đào Sơ Tâm, đã kiểm tra qua, chỗ vết cắt ở cổ sạch sẽ. Vết thương động mạch chủ tàn nhẫn rất rõ ràng, đã bị bốc lên không nhìn ra hình dạng

“Trên cổ là vết thương chí mạng” Bác sĩ đứng ở bên cạnh phân tích

Đế Anh Thy tôn trọng bác sĩ, cũng không ngăn cản anh nói tiếp

Bởi vì chính cô cũng có thể nhìn ra nguyên nhân cái chết của Đào Sơ Tâm

Vết thương có vẻ hơi tàn nhẫn

Đế Anh Thy hơi cúi người xích lại gần nhìn, vết thương mạnh mẽ bị xé mở, dẫn đến trạng thái bất quy tắc

Đương nhiên, cô sẽ không tin vết thương là bị ngón tay xé mở, mà là trước dùng hung khí cắt sau đó dùng ngón tay cắm vào kéo xé rách ra khiến cho vết thương rất lớn

Cố Mạnh đứng bên ngoài quan sát, ánh mắt chú ý đến Đế Anh Thy đang nhìn chăm chăm vết thương có vẻ suy tư. Cô ấy đang nhìn cái gì? Có thể nhìn ra cái gì?

Anh ta tiến lên mấy bước “Đế tiểu thư, Cô biết cô ấy ở Kinh Đô trừ gặp cô ra thì còn gặp ai khác không?”

“Không biết” Đế Anh Thy nói “Tôi chỉ cho người đi bắt cô ấy thôi”

“Chẳng lẽ…cô ấy tự sát?” Cố Mạnh hỏi “Từ sau khi cha mẹ cô ấy mất, Sơ Tâm vẫn luôn sầu não uất ức, thậm chí có những việc cô ấy làm khiến tôi không rõ. Có lẽ cô ấy nhớ đến độ phát tiết…”

“Cô ấy là gì?”

Cố Mạnh hơi chần chừ một lúc nói “Tìm người đàn ông khác. Nói cái gì là giúp đỡ tôi. Thật tình căn bản tôi không cần. Chờ đến khi tôi phát hiện thì cô ấy đã quyết định sai lầm. Tôi nghĩ cái chết của Sơ Tâm có thể hay không liên quan đến những người kia, tôi sẽ cho người đi thăm dò”

Đế Anh Thy nghe rất kinh ngạc

Như Cố Mạnh nói ba năm đó Đào Sơ Tâm đi ngủ với những người đàn ông khác chỉ vì lấy lòng Cố Mạnh, mà Cố Mạnh căn bản không lưu tình. Là như thế sao?

Ánh mắt Đế Anh Thy rơi vào mặt trắng bệch kia, Đào Sơ Tâm là dạng người không phải muốn làm như thế? Tính cách Đào Sơ Tâm vốn tương đối cực đoan, hận cô hận đến không được. Khẳ năng là muốn đánh bại cô…

Nếu như là dạng này thì hung án này là việc nhà của Cố Mạnh và Đào Sơ Tâm, không liên quan gì đến nàng

Đế Anh Thy ở đây không bao lâu liền rời đi

Ngồi ở trên xe trở về, Tư Hải Minh không nói gì. Bóng đêm lạnh lẽo tràn ngập vào trong xe, không khí im lặng càng thêm nồng đậm

Đế Anh Thy nghĩ không biết Tư Hải Minh có phát hiện đồ vật không bình thường? nàng không mở miệng hỏi, đối với mình còn không nghĩ ra đáp án!

Có lẽ không phải muốn là đáp án, chẳng qua là cảm thấy gần đây rất không bình thường thôi

Đầu tiên là Tần Diễm My chết sau đó thì đến Đào Sơ Tâm chết

Nhìn như kiểu gieo gió thì gặp bão nhưng phảng phất như là kế hoạch từng bước của ai đó

Ai đã lên kế hoạch kia…

“Em cảm thấy không bình thường?” Tư Hải Minh mở miệng hỏi, âm thanh trầm thấp áp xuống, “không có”. Đế Anh Thy nhìn bóng đêm đen như mực ngoài cửa sổ xe “Đào Sơ Tâm vẫn luôn không an phận, là người cầm đầu hại chết Tần Diễm My, một mạng đổi một mạng, không có gì để nói”

“Cố Mạnh không có nói sai, Đào Sơ Tâm đúng là giao dịch cùng rất nhiều người đàn ông. Hy sinh rất lớn. Dù sao bên ngoài tu dưỡng xã hội thượng lưu, có chút yêu thích là không thể lộ ra ngoài ánh sáng. Xem ra cô ấy đối với Cố Mạnh là thật tâm, bị người đàn ông ngược đãi trên giường cũng cam tâm tình nguyện”

Tư Hải Minh kể chuyện ngữ khí cũng không có bao nhiêu cảm xúc. Đào Sơ Tâm trước kia cũng nghĩ trèo cao với Tư Hải Minh, sau đó phát hiện không có hy vọng, sau đó Cố Mạnh anh hùng cứu mỹ nhân liền nghĩ lấy lòng Cố Mạnh cũng không có cái gì ngoài ý muốn

“Em xem, Đào Sơ Tâm có biết hay không sự tình Cố Mạnh dùng thủ đoạn đạt được gia sản nhà họ Xa?” Tư Hải Minh hỏi

Đế Anh Thy suy nghĩ “Nếu như biết thì cô ấy cũng không có cách nào à? Nếu thông minh một chút cô ấy chỉ có thể phụ thuộc vào Cố Mạnh”

“Trước kia em cùng Cố Mạnh hợp tác qua, em cảm thấy người này ra sao?” Tư Hải Minh hướng câu chuyện sang Cố Mạnh

Đế Anh Thy tâm tư hơi trầm xuống, sự tình nàng trước kia hợp tác với Cố Mạnh cứ nghĩ là thần không biết quỷ không hay vậy mà Tư Hải Minh tại sao lại biết? biết khi nào?

Bình tâm tĩnh khí lại

Dù sao trước kia nàng làm cái gì Tư Hải Minh đều biết, một mực nắm nàng trong tay, chỉ có sáu đứa bé là giấu lâu nhất! Đó bởi vì sinh con không nằm trong kết hoạch của anh!

Chờ đến khi Đế Anh Thy kịp phản ứng, Tư Hải Minh đã tiến lại gần người của nàng, đế ý thức của nàng vào thân thể bị cứng đờ

Trầm thấp như câm giọng nói rơi xuống “Người này rất nguy hiểm, cách hắn xa một chút”

“Tư Hải Minh, anh lại phát bệnh à?” Đế Anh Thy nhíu mày nhìn anh

“Hửm?” Tư Hải Minh nhíu mày

Đế Anh Thy thu tầm mắt lại, lười biếng đối mặt với anh. Luôn cảm thấy cùng anh đối mặt đều là một loại lấn ép!

“Đừng nói tối với Cố Mạnh có cái gì, nếu như có thì cũng không liên quan đến anh, không tới phiên anh quản mọi chuyện. Tôi hy vọng lúc này anh minh bạch!” Đế Anh Thy lãnh đạm nói

Hai người chẳng qua là vì con mới gặp nhau, anh ấy không muốn lầm điểm này!

Lúc nàng nói xong câu đó liền cảm thấy không khí bên trong xe áp bách càng mạnh, trĩu nặng đè lên người muốn thở không nổi!

Đế Anh Thy da đầu run lên từng đợt, tính cảnh giác gia tăng

Giây lát sau giọng trầm thấp khó lương của Tư Hải Minh mới vang lên “Thy, em biết ranh giới cuối cùng của anh ở đâu”

Đế Anh Thy vô ý thức cắn chặt hàm răng

Xe dừng lại dưới lầu, vệ sĩ mở cửa ra Đế Anh Thy lập tức xuống xe, đi đến cửa thang máy ấn phím, cửa vừa mở ra Đế Anh Thy đi vào

Tư Hải Minh cũng đi vào theo

“Con đã ngủ, anh không quay về?” Đế Anh Thy khẩn trương

“Đưa em đến cửa” Tư Hải Minh nói

Cửa thang máy đóng lại, thang máy đi lên

So với trong xe thì thang máy còn chật hẹp hơn, nhịp tim dường như rất gian nan

Đế Anh Thy cảm thấy Tư Hải Minh không cần thiết làm như thế này, xe đã đưa đến sân chung cư còn phải đưa lên tận phòng, cường thế lại bá đạo không cho nàng một tia chỗ trống

Tư Hải Minh toàn thân khí thế khôi phục lại bình thường, thật giống như lời nói vừa rồi trên xe chỉ là ảo giác

Nhưng Đế Anh Thy rõ ràng đó không phải là ảo giác. Thậm chí đã khắc sâu vào trong tâm trí nàng thỉnh thoảng lại trở lại, có tác dụng làm nàng tỉnh táo, khiến hai chân của nàng nhũn ra!

Tư Hải Minh nói nàng biết ranh giới cuối cùng của anh ở đâu, Đế Anh Thy có thể kịp phản ứng lời nói thâm ý của anh trong một giây, cũng là cảm thấy phẫn nộ dị thường
CHƯƠNG 1345 (2342) NỤ HÔN CỦA ANH

Nàng có thể làm bất cứ chuyện gì, thỏa hiệp với nàng bất cứ giao dịch nào nhưng duy nhất không thể tiếp xúc với người khác phái ngoài anh

Tư Hải Minh độc tài để nàng phi thường im lặng!

Chẳng qua là nàng không cần thiết xem chuyện của anh là đáng bận tâm, nàng muốn làm cái gì sẽ làm cái đó, không cần sự đồng ý của anh! Tùy anh muốn nói thế nào, nghĩ ra sao!

Còn tưởng rằng đây giống như ba năm trước nàng tứ cố vô thân sao?

Nàng có ba người anh trai tuyệt đối sẽ không cho phép anh tiếp tục bức mình đến tự sát!

Đế Anh Thy dừng tay đóng cửa, quay đầu nhìn anh, ánh mắt có chút sững sờ

Lúc nàng còn chưa kịp phản ứng bóng đen đã áp xuống bao phủ cả người nàng lại. Trên miệng nhỏ bị đôi môi anh xâm phạm, mềm mại khiến tim đập nhanh không kiểm soát

Đầu óc Đế Anh Thy trống rỗng một giây, chờ đến lúc nàng kịp phản ứng thì Tư Hải Minh đã rút lui “Đi ngủ sớm một chút”

Đế Anh Thy tức giận lau miệng mình giống như miệng mình đang dính vết bẩn! Dùng sức đóng mạnh cửa trước mặt anh. Đồng thời nghĩ đến con đang ngủ lại vội vàng vươn tay bắt lấy cánh cửa, nhưng mà không bắt kịp, cửa bịch một tiếng kêu vang, chấn động đến toàn bộ phòng dọa cho Đế Anh Thy thân thể cứng tại chổ. Lằng tai nghe âm thanh bên trong từng căn phòng. Không nghe được âm thanh nào của con nàng mới thở phào nhẹ nhõm

Nàng thật sự đã bị Tư Hải Minh làm cho càng ngày càng mất đi lý trí

Thế mà thừa dịp nàng không chú ý lại xâm phạm nàng

Đây là giao dịch sao? Giao dịch dạng gì chứ? Cho dù là vợ chồng ly hôn cùng nhau nuôi con đều không có không khí kì quái ở giữa hai người như vầy!

Đế Anh Thy đứng dưới vòi sen tắm rửa, suy nghĩ có chút bay xa

Tư Hải Minh như quanh quẩn ở bên tai

Hành động nguy hiểm…

Đế Anh Thy khôi phục lại trí nhớ, tự nhiên nghĩ đến đồng hồ trên tay của Cố Mạnh có chứa một lưỡi dao, thật sắc bén, hàn quang làm người ta sợ hãi

Lúc trước, trước khi hợp tác với nhau Cố Mạnh đã lộ cho nàng thấy

Cho nên Đào Sơ Tâm là do Cố Mạnh giết? Nhưng lý do gì? Nàng còn nhớ rõ trước đây Cố Mạnh từng mong muốn nhờ nàng để cứu Đào Sơ Tâm. Nếu như anh ta không quan tâm Đào Sơ Tâm sống chết thì làm vậy để làm gì?

Logic bên trên không thể nào lý giải nổi à?

Đế Anh Thy luôn cảm thấy lời nói của Tư Hải Minh đêm nay luôn có hàm ý

Giống như anh hoài nghi Đào Sơ Tâm chết có liên quan đến Cố Mạnh

Nhưng mà Đế Anh Thy không nghĩ ra động cơ Cố Mạnh giết Đào Sơ Tâm, với anh ta nuôi Đào Sơ Tâm cũng không có gì khó, giết cô ấy có khi lại đem đến phiền phức cho bản thân. Dù sao tại Kinh Đô cũng không phải địa bàn của anh ta…

Đế Anh Thy rõ ràng lúc trước hợp tác với Cố Mạnh liền biết rõ con người này là như thế nào. Một người hiền lành, không có nghĩa là anh ta không có ham muốn

Tắm rửa xong, đi ra ngoài Đế Anh Thy cầm khăn tắm màu trắng bên cạnh, nhìn thấy hình dáng của mình trong gương như hoa sen mới nở, trắng sáng ửng hồng

Nàng nghĩ đến chuyện gì liền xoay lưng lại nhìn xương cụt chữ ‘Minh’ khiến nàng chói mắt, bực bội

Thâm chí nghĩ đến mình từng xăm chữ ‘Thy’ lên ngực của Tư Hải Minh

Cái chữ ‘Minh’ này nàng không hề biết chút nào. Khẳng định là Tư Hải Minh thừa lúc nàng ngủ say mà làm. Nàng muốn xóa bỏ nó, tìm anh ba là được rồi. Nhưng mà nghĩ đến vị trí này nên nàng có chút do dự. Tìm người xa lạ thì nàng không được tự nhiên, thật giống như lộ cái mông ra cho người ta nhìn

Tư Hải Minh đúng là người độc ác, cố ý xăm vị trí quá gian xảo!

Đế Anh Thy tức giận, trong đầu bỗng nhiên có một suy nghĩ, không lẽ nào Đào Sơ Tâm đã làm việc gì khiến cho Cố Mạnh muốn giết? Sẽ là việc gì chứ?

Nhưng mà suy nghĩ lại cứ cho là Cố Mạnh giết đi thì cũng có liên quan gì đến nàng mà lại nhọc lòng…

Tư Hải Minh tựa ở bên cạnh xe ngẩng đầu nhìn lên căn phòng thứ mười tám, đến khi đèn tắt anh dừng lại mười phút đồng hồ rồi mới quay người lên xe

Ngủ đến nửa đêm Đế Anh Thy bừng tỉnh

Con mắt bỗng dưng mở ra, ánh mắt lóe một tia mờ mịt cùng sợ hãi. Tỉnh táo lại, phát hiện đang ở trong phòng của mình, trên giường còn có con nàng mới lấy lại bình tĩnh

Đế Anh Thy rón rén từ trên giường bước xuống, mở cửa phòng, mở đèn phòng khách, rót cho mình một chén nước sôi để nguội, nhấp một hớp

Nàng gặp ác mộng. Hẳn là do lúc tối nhìn thấy xác của Đào Sơ Tâm khiến cho tinh thần bị ảnh hưởng

Nàng không chỉ mơ thấy máu me khắp người Đào Sơ Tâm mà còn có Xa Thi Huệ, Đào Sĩ Trạch… Tất cả không phải là người tốt, đều là hung thủ giết dì Hà. Nàng sẽ không tha thứ cho bọn họ

Tâm tình rất ngột ngạt, muốn gọi video với các anh nhưng lại sợ các anh lo lắng nên lại thôi

Ánh mắt rơi vào chỗ ban công, Đế Anh Thy đem ly nước đi qua

Khuya khoắt đứng tại nơi dì Hà tự vẫn nàng không có một chút sợ hãi vì lúc còn sống dì rất ấm áp, là người thân của nàng nên có gì mà sợ

Nhìn xuống phía dưới Đế Anh Thy ánh mắt ngơ ngẩn

Bởi vì nàng nhìn thấy chiếc xe Rolls Royce đang đậu phía dưới, sao anh lại ở đây? Đáng lý phải đi sớm rồi chứ!

Chẳng lẽ Tư Hải Minh đi rồi quay lại?

Cũng không biết có phải tâm tình của mình vô hình chấn động hay không mà bị người bên trong cảm nhận được

Cửa xe mở ra, người bên trong bước xuống, hướng lên trên nhìn

Trực tiếp bốn mắt nhìn nhau với người đang đứng trên ban công…

Đế Anh Thy tay run run, cái ly trong tay trượt ra ngoài…

“A…” Đế Anh Thy kính hãi, trơ mắt nhìn cái ly rươi xuống, sau đó ‘bang’ một tiếng cái ly rớt trúng bên trên chiếc xe đắt đỏ Rolls Royce. Nàng ngơ ngác

Kịp phản ứng Đế Anh Thy đem thân thể thu lại, quay người vào phòng khách tắt đèn. Trở về phòng nằm trên giường, ôm Bảo My, trái tim một trận cuồng loạn

Chuyện này không thể trách nàng được à? Ai bảo Tư Hải Minh đậu xe ở chổ đó? Nơi đó là cấm dừng xe!

Ngày mai không thể cùng anh đi cùng xe!

Cho nên sáng hôm sau lúc nhìn thấy Tư Hải Minh liền đem thẻ đen của mình đưa cho anh, với dáng vẻ hết sức bình tĩnh “Cầm đi để sửa xe, cứ cho là tôi bồi thường cho anh”

Tư Hải Minh không nói chuyện, cũng không có cầm thẻ, đôi mắt đen thâm thúy nhìn chăm chú nàng

“Anh có ý gì? Tôi biết anh không thiếu tiền nhưng vì do tôi làm hỏng xe của anh nên bồi thường là đương nhiên!” Đế Anh Thy nói

“Chỉ cần em thích anh có thể mỗi ngày mua một chiếc để em đập chơi” Ánh mắt Tư Hải Minh dung túng khóa chặt nàng, phảng phất như nàng muốn hái sao trên trời thì sẽ lập tức hái cho nàng

Nhưng mà Đế Anh Thy không tiếp nhận tâm ý của anh, thu hồi thẻ “không muốn thì thôi…”

“Anh muốn”

“…”Đế Anh Thy thanh lệ mày nhíu lại nhìn anh. Anh làm gì vậy? cuối cùng là muốn hay không muốn?

“Anh thích một chiếc xe, tối nay em đi cùng anh” Tư Hải Minh nói

“Anh trực tiếp cầm thẻ của tôi để đi mua” Đế Anh Thy không muốn đi cùng anh

“Đã bồi thường thì phải có thành ý” Tư Hải Minh nói

Đế Anh Thy cắn răng, rất không muốn đi nhưng có gì mà biện hộ chứ, nàng nện lên xe anh!
CHƯƠNG 1346 (2343) TƯ HẢI MINH ĐƯỢC TẶNG XE

Edit By Trà Nữ Lê


Ngược lại với Tư Hải Minh thì không khách khí với nàng, xế chiều đi xem xe

Sau khi cô nhân viên bán hàng mời vào phòng, cầm tài liệu nói về những đặc điểm của chiếc xe cho Đế Anh Thy nghe. Mà người bên cạnh nhàn nhã bắt chéo chân uống café rất xem nhẹ vấn đề

Đế Anh Thy hơi kỳ quái, không khỏi nói ra “Anh ấy mua xe, hãy hỏi anh ấy, tôi không hiểu về xe chỉ là tới để trả tiền” Tư Hải Minh hiểu rõ mới có thể đi! Nói với mình có khác gì đàn gãy tai trâu!

Nói xong nữ nhân viên cười cười tỏ vẻ hiểu vấn đề “Người nắm giữ tài chính mới quan trọng, vợ chồng đến mua xe, ý của người vợ sẽ là quan trọng nhất!”

Đế Anh Thy nghĩ, còn có văn chương này sao? Nàng cùng với Tư Hải Minh không phải là quan hệ vợ chồng!

Vừa muốn giải thích thì Tư Hải Minh đúng lúc đó lại đến đứng gần, một tay khoác lên lưng ghế phía sau nàng, mang theo giọng nói trưng cầu ý kiến “Là cái này thấy thế nào?”

“…”Đế Anh Thy im lặng, anh thích mà còn hỏi, hỏi mình làm cái gì! Làm cho nữ nhân viên im lặng với vẻ mặt nhìn nàng mong đợi! Sáu đó nàng bực bội đưa thẻ ném lên bàn

Nữ nhân viên cầm lấy thẻ, cung kính nói “Xin chờ một chút, tôi đi lấy hợp đồng!”

Bởi vì người đứng đầu của tập đoàn Vương Tân muốn mua xe nên đối với người khác là chờ một tháng nhưng với anh thì một tuần xe sẽ đưa đến tận cửa!

Lên xe rời đi! Tư Hải Minh trả lại thẻ cho Đế Anh Thy. Đế Anh Thy nhận lấy thẻ cho vào bên trong túi xách, hỏi “Là tiền đặt cọc à?”

“Ừm”

Đế Anh Thy liền không nói chuyện. Riêng Tư Hải Minh thì có vẻ như tâm tình rất tốt. Ôi, mua xe cho anh thì vui vẻ vậy sao?

Nhớ tới trước kia Tư Hải Minh cũng mua cho nàng chiếc xe Rolls Royce nàng trừ ngạc nhiên ra đều không có cảm xúc khác

Nhắc tới tiền Đế Anh Thy nhớ tới một việc khác “Tiền của Tư Viễn Hằng cho tôi vẫn còn chứ?”

Tư Hải Minh mắt đen biến sắc, khí chất thâm trầm “Cho Tư Thái Lâm”

Đế Anh Thy ánh mắt chớp lên, nàng dĩ nhiên không phải thật sự muốn đòi lại tiền của Tư Viễn Hằng, mà là muốn cho Tư Thái Lâm. Không nghĩ tới Tư Hải Minh đã sớm làm…

“Tư Triều Vũ không biết à?” Đế Anh Thy hỏi

“Sẽ không để cho ông ta biết, chờ Tư Thái Lâm mười tám tuổi lúc đó sẽ nói cho nó biết” Tư Hải Minh nói

Đế Anh Thy mấp máy môi, không nói gì tiếp

Mặc dù nàng không chấp nhận Tư Hải Minh nhưng không thể không nói rằng cách làm của anh không tệ chút nào

Hiện tại nếu Tư Triều Vũ biết ai biết rằng trong đầu ông ta lại có dự đình gì? Chờ Tư Thái Lâm trưởng thành cậu bé muốn làm gì thì cũng có thể dùng đến số tiền kia

Tiền của Tư Viễn Hằng nàng chưa từng có dự định chiếm đoạt cho riêng mình

Cho Tư Thái Lâm là không còn gì tốt hơn…

“Buổi chiều có chuyện bận gì?” Tư Hải Minh hỏi

“Đi ngủ” Đế Anh Thy trả lời

“Tối hôm qua gặp ác mông?” Tư Hải Minh nói

“Không có. Tôi chỉ khát nước nên ra uống” Đế Anh Thy không thừa nhận

Thật sự rất không cam tâm, thật giống như nàng nằm mơ đều bị Tư Hải Minh sớm dự liệu được, cho nên anh mới có thể nhất quyết đứng đợi dưới lầu không đi!

Xe dừng lại dưới lầu Đế Anh Thy xuống xe trực tiếp đi đến thang máy. Cửa thang máy đóng lại thân thể nàng miễn cưỡng tựa vào vách. Đầu óc không hoạt động, cái gì đều không muốn nghĩ… Tư Hải Minh về tập đoàn. Mặc dù trên mặt vẫn là bình thường không có gì khác biệt, vẫn cao lãnh thâm trầm nhưng Chương Vỹ vẫn cảm thấy anh có tâm tình biến hóa

“Ngài Hải Minh có chuyện vui?”

“Cô ấy mua cho tôi chiếc xe” Tư Hải Minh nói

“Không phải…là thẻ của ngài sao?” Chương Vỹ không quá xác định hỏi

“Có vấn đề gì?”

Vấn đề lớn! Ngài cầm thẻ của chính mình đi mua xe cho mình, cái này có gì đâu mà vui! Nhiều nhất thì thẻ kia Đế Anh Thy đang giữ mà thôi!

Nhưng vì Chương Vỹ ở cạnh Tư Hải Minh nên cũng học được tính cách tinh tế, nói “Đúng là một chuyện rất tốt. Dù sao Đế Anh Thy cũng không biết thẻ kia không phải là của anh cả ca, đây chính là tâm ý chân thành của cô!”

“Không sai”

Chương Vỹ nội tâm bị thương bản thân vẫn không quan tâm! Ngài Hải Minh vui vẻ là tốt!

Đế Anh Thy chuẩn bị đi ngủ trưa thế nhưng hai mắt cứ nhắm lại liền nghĩ đến cái chết của Đào Sơ Tâm

Nàng nằm trên giường lật qua lật lại, sau đó đứng dậy không ngủ, cầm túi xách lên ra khỏi cửa, đón xe trực tiếp đến nơi mà Đào Sơ Tâm bị giết

Tường quây quanh, phía dưới là đống rác đã được dọn sạch, không còn vết máu, những đồ đạc chồng chất ở đây cũng rất bình thường. Ai cũng không biết rằng nơi đây hôm qua đã xảy ra một chuyện giết người

Đế Anh Thy đi dọc theo vách tường, nghĩ đến Đào Sơ Tâm hoàn cảnh bị hại

Cô ấy nhất định là vì tránh người của nàng sẽ trốn vào trong rươngCố Mạnh có nói Đào Sơ Tâm có gọi điện cho anh ta. Như vậy Cố Mạnh sau khi nghe điện thoại xong liền trực tiếp tới chổ của cô giết chết?

Đến cùng là vì cái gì…

“Ông thật là ông lão càng ngày càng ngốc, điện thoại để ở đâu cũng không nhớ rõ, đây là lần thứ mấy rồi?” Trước cửa là bà cụ đang la ông cụ

Ông cụ rất là vô tội “Tôi…tôi nhớ là đặt ở trên ghế…”

“Đặt trên ghế thì tại sao không thấy? Cũng không phải mọc cánh bay đi. Tôi nói cho ông biết, ông chính là ông lão ngu ngốc…”

“Bà mới là bà gia ngu ngốc, nấu cơm thì quên bấm nút nồi cơm điện, lúc ăn cơm thì vẫn còn là gạo”

Đế Anh Thy nghe liền đi lên trước, hỏi “Điện thoại bị mất sao?”

Hai ông bà lão nhìn thấy người lạ có chút xấu hổ

Ông lão sờ đầu, bộ dạng ngu ngơ “Lớn tuổi rồi nên bệnh hay quên cũng hay xảy ra”

“Ông cụ vừa rồi có nói là đặt trên ghế, lúc đó có gặp người nào không? Đế Anh Thy hỏi

“Không có…” Ông lão nói

Bà lão nói “Tôi nói ông là ông lão ngu ngốc mà vẫn không tin. Hôm qua chúng ta lúc ngồi ở cửa không phải có một cô gái đến hỏi đường sao?”

“A đúng đúng đúng, là có một cô gái đến hỏi đường sau đó liền đi” Ông lão nhớ lại, nhưng cùng với bà lão dường như vẫn chưa nhận ra điểm gì đáng ngờ

Xuất hiện cô gái sau đó điện thoại không có, hiển nhiên đáng nghi nhất là cô gái đó đã lấy trộm

Mà lúc này Đế Anh Thy có thể xác định điện thoại chính là Đào Sơ Tâm lấy đi

Tại thời điểm ở quán trà Đào Sơ Tâm đã bỏ quên điện thoại thì điện thoại ở đâu mà cô ấy gọi cho Cố Mạnh? Ở Kinh Đô không có điện thoại công cộng trừ khi là mượn người khác. Nếu hỏi người khác mượn thì sẽ dàng bại lộ thân phận cho nên chỉ có khả năng là trộm

Chỉ có thi thể của Đào Sơ Tâm nhưng vẫn không thấy có điện thoại. Chẳng lẽ điện thoại đã bị Cố Mạnh lấy đi?

Kỳ thật nếu có tìm thấy cái điện thoại thì cũng không có hữu ích chuyện gì, cùng lắm là biết điện có gọi có Cố Mạnh

Nếu thật chính là điều này thì tại sao điện thoại xong lại không gặp? Ngược lại để người sinh nghi. Luôn cảm thấy trong điện thoại di động còn có điều gì khác…

Đế Anh Thy đi lại nơi xảy ra sự việc khoanh vùng tìm kiếm, nhìn thấy một nhà kho, đi vào

Tại nhà kho không phát hiện điều gì nên chuẩn bị quay người rời đi ai ngờ váy móc vào cái đinh của tấm gỗ
CHƯƠNG 1347 (2344) ĐI TÌM HUNG THỦ
Edit By Trà Nữ Lê

Đế Anh Thy kéo hai lần nhưng vẫn không rớt ra, động tác càng mạnh hơn nhưng vẫn không được nên nàng đành phải đi đến lấy tay gỡ ra
Nhưng mà vừa đi đến hai bước phía dưới cỏ mọc có đồ vật gì đó mà cô vô tình dẫm lên. Nàng dùng tay vén cỏ ra thì có một cái điện thoại lộ ra
Đế Anh Thy liền nghĩ đến đó chính là điện thoại bị mất của ông bà cụ kia, là Đào Sơ Tâm đã trốn ở chổ này
Đang lúc Đế Anh Thy muốn kiểm tra nội dung bên trong của điện thoại, cảm nhận được không khí dị thường ở phía sau
“Đế tiểu thư?”
Đế Anh Thy quay đầu lại, chỉ nhìn thấy Cố Mạnh xuất hiện tại cửa ra vào nhà kho, lúc anh ta đi vào trong bầu không khí bỗng trở nên khẩn trương
“Đế tiểu thư ở đây làm cái gì?” ánh mắt Cố Mạnh quét lên người nàng
Đế Anh Thy ôm cái váy của mình, có chút lúng túng sửa lại cái váy sau đó đứng dậy “Không phải nói Đào Sơ Tâm bị giết chết sao, tôi nghĩ đến xem một chút, đi đến nhà kho váy bị vướng vào đây. Làm hỏng cái váy của tôi làm mất cả hứng. Quả nhiên đến những nơi cũ kĩ như thế này không nên mặc quần áo đẹp” Ngữ khí hơi ghét bỏ. Kịp phản ứng nàng liền hỏi “Anh tại sao lại tới đây?”
“Tôi đến đây muốn điều tra hung thủ giết người” Cố Mạnh nói
Đế Anh Thy gật đầu nhẹ, tỏ ra là đã hiểu
“Cô cảm thấy hứng thú sao? Tôi nhớ rằng cô đối với Đào Sơ Tâm cũng không thiện cảm”
“Không phải tôi cảm thấy hứng thú, mà là tôi hiếu kì người giết cô ấy. Tôi đang nghĩ có phải sát thủ theo dõi từ nhà tôi, trên thực tế là để đối phó với tôi bởi vì gia đình tôi cũng tương đối phức tạp, nhất thời có nói với anh cũng không rõ” Đế Anh Thy thở dài
“Không có phát hiện điều gì khả nghi chứ?” Cố Mạnh hỏi
“Chưa có…” Đế Anh Thy còn chưa nói xong khóe mắt liếc qua hiện lên một vệt bóng đen
Tư Hải Minh đi đến, toàn thân khí tràng áp bách khiếp người
Cố Mạnh phát hiện ra anh, khẽ gật đầu “Ngài Hải Minh”
Tư Hải Minh không nhìn anh ta, đi đến trước mặt Đế Anh Thy “Không cho phép chạy tới nơi này”
Nói xong, nắm tay Đế Anh Thy rời đi
Đế Anh Thy ngượng ngùng cười cười với Cố Mạnh, thuận theo mà rời đi
Lần đầu tiên nghe lời Tư Hải Minh khi anh ấy đụng chạm vào người mình, nhưng rõ ràng đây là làm cho Cố Mạnh thấy
Mãi cho đến khi lên xe, ngắn cách với bên ngoài mới rút tay về. Sau đó phát hiện sắc mặt của Tư Hải Minh hơi chìm, khí tràng áp bách đến cực điểm
Đế Anh Thy biết Tư Hải Minh tính chiếm hữu lại trỗi dậy
Cùng Cố Mạnh gặp nhau tại nhà kho, tiếp xúc với người khác phái. Tư Hải Minh đúng là người đàn ông độc tài nên cảm xúc thế nào sẽ tốt…
Chẳng qua Đế Anh Thy cũng không cần chột dạ, nàng cũng đã sớm nói nàng không có quan hệ gì với Tư Hải Minh nên anh không có tư cách quan tâm đến chuyện này!
“Anh không phải đã nói người này rất nguy hiểm? Nếu như muốn điều tra anh sẽ đi cùng với em”
“Cứ coi như Cố Mạnh giết Đào Sơ Tâm đi thì cũng không liên quan gì đến tôi, tại sao tôi phải đi điều tra? Tôi chỉ là rãnh rỗi không có chuyện gì nên nghĩ là đến xem một chút thôi” Đế Anh Thy nói “Còn nữa, chuyện của tôi không cần anh quản”
“Em đến Kinh Đô anh có trách nhiệm phải bảo đảm an toàn cho em, nếu không ba anh trai của em sẽ giết anh” Tư Hải Minh đè nén cảm xúc bực bội, nhẫn nại nói
Đế Anh Thy quay mặt lại nhìn anh, chuyện này anh nói như thật. Nếu đã sợ như vậy thời điểm gặp các anh trai không chịu rút lui à?
“Còn nữa, em là Mẹ của sáu đứa nhỏ, nếu anh không bảo vệ tốt thì các con sẽ không nhận người Ba này” Vừa nhắc đến con Đế Anh Thy không tiếp tục phản kháng anh, nhưng trong lòng vẫn có có sự kháng cự
“Thy, anh sẽ không để em nhận bất cứ tổn thương gì” Tư Hải Minh mắt đen sâu nhìn chằm chằm nàng. Nàng xém chút rời bỏ anh, nổi sợ hãi của ba năm trước đây anh không thể lập lại
Cho dù có ngày tận thế, anh hy vọng người phải chết chính là mình
“Tôi có khả năng tự bảo vệ” thời điểm Đế Anh Thy nói câu này nàng nhớ lại sự việc Tần Diễm My bắt cóc Tư Thái Lâm như ép buộc mình xem nhẹ
“Cứ coi như em lợi hại như các anh trai của em nhưng anh cũng không yên lòng”
Đế Anh Thy cắn răng, nghiêng nghiêng mặt nhìn ra ngoài cửa sổ xe. Nói chuyện này cùng với người này thật không thông! Tùy anh muốn nghĩ thế nào nghĩ, nàng không muốn nghe!
Nàng quyết định cùng Tư Hải Minh không đội trời chung!
Xe không về chung cư mà dừng ở một quán cà phê
Sau khi Tư Hải Minh xuống xe Đế Anh Thy ngồi lại không xuống “Tới đây làm cái gì?”
“Còn một giờ nữa mới đón con, chúng ta chờ ở đây” Tư Hải Minh nói
Đế Anh Thy từ trên xe bước xuống “Không cần, anh cứ ở đây chờ, tôi về trước…” Nàng bỏ đi liền bị ôm lại từ phía sau hướng vào quán cà phê
“Tư Hải Minh!”
“Có người nhìn”
Đế Anh Thy nhìn đúng là có người đang nhìn cô
Bởi vì chiếc xe Rolls Royce đậu nên đều hấp dẫn người nhìn về phía này!
Cuối cùng Đế Anh Thy bị cường thế bá đạo Tư Hải Minh ôm vào quán cà phê, tại lầu hai chọn vị trí đẹp cạnh cửa sổ ngồi xuống
Lầu một lầu hai đều có khách, vậy mà vị trí đẹp này lại không có ai ngồi, tin được sao?
Khẳng định là đã sớm chuẩn bị
Rõ ràng thời điểm Tư Hải Minh xuất hiện tại nhà kho thì sau anh đã sớm thu xếp ổn thỏa!
Đế Anh Thy muốn rời đi thì phục vụ bàn đi đến, đem đến cho nàng một ly cà phê sữa kèm một dĩa đồ ngọt, còn Tư Hải Minh là một ly cà phê đen
“Tôi không uống cà phê sữa” Đế Anh Thy cự tuyệt, mặt nghiêng một bên
“Uống thử chút, không thích sẽ đổi” Tư Hải Minh nói
Đế Anh Thy nhếch môi, không nói lời nào, vẫn nhất định kháng cự
Nàng với Tư Hải Minh quan hệ tốt đến mức có thể ngồi uống cà phê với nhau sao!
“Không uống, muốn anh đút sao?”
Đế Anh Thy thân thể vô ý thức kéo căng, nhìn xung quanh thấy mọi người đang nhìn phía mình. Nếu ở đây bị Tư Hải Minh đút cho ăn người khác sẽ nghĩ thế nào?
Nàng hiện tại kịp phản ứng tại sao Tư Hải Minh lại thay đổi tác phong ngày xưa không có bao trọn quán. Có những người cùng uống cà phê xung quanh cảm giác như bị bắt cóc cảm xúc!
Bởi vì đối mặt với sự uy hiếp của Tư Hải Minh và bận tâm với ánh mắt của người khác Đế Anh Thy chỉ có thể uống
Đế Anh Thy bưng ly lên, bị ép nhấp một hớp
Lần đầu tiên nàng uống, không phải cà phê đắng bởi vì có thành phần cà phê cho nên vị sữa sẽ không cho người dùng cảm giác quá ngọt
Tư Hải Minh nhìn chằm chằm môi trên của Đế Anh Thy dính màu trắng của sữa, ánh mắt biến đổi, am hiểu sâu
“Uống không ngon” Đế Anh Thy bỏ ly xuống, cố ý nói
“Đổi khẩu vị khác” Tư Hải Minh giọng nói hơi câm
“Không muốn uống”
“Muốn uống cái gì anh mua cho em” Tư Hải Minh hoàn toàn không có nguyên tắc dung túng
“Không cần”
“Ăn đồ ngọt”
Đế Anh Thy hướng mắt nhìn đồ ngọt, muốn tiếp tục cự tuyệt liền nghĩ đến bản tính uy hiếp của Tư Hải Minh nàng làm bộ dáng muỗng nhỏ xuống miếng bánh cho vào miệng
Chỉ cần có thể chắn miệng Tư Hải Minh nàng bất đắc dĩ phải ăn một chút!
Đồ ngọt thơm ngon không ngán, ăn thật ngon
Chẳng qua là nàng không muốn biểu hiện ra thần sắc ‘Tư Hải Minh chọn đúng’, nàng tình nguyện không ăn!
Đế Anh Thy quay sang nhìn phía ngoài cửa sổ, phía dưới chính là cảnh bồn hoa đường phố. Chọn ở đây là bởi vì bên cạnh chính là trường học. Đến lúc đó liền có thể đi đón bọn nhỏ
Chủ Đề Rể: Chàng Rể Quyền Thế
CHƯƠNG 1348 (2345) TÌM THẤY ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG

Edit By Trà Nữ Lê


“Thy, em nói xem uống cà phê ở đây có hay không những phụ huynh cùng trường?” Tư Hải Minh nói

Đế Anh Thy dường như nghĩ đến chỗ này, những phụ huynh khác chắc chắn cũng sẽ uống cà phê ở đây trong lúc chờ đón con, cũng giống như Tư Hải Minh và nàng lúc này…

Lúc này, bàn tay Tư Hải Minh đưa tới, lau qua cánh môi mềm mại của nàng

Đế Anh Thy kinh ngạc, vừa định đẩy tay anh ra nhưng mà vừa rồi Tư Hải Minh nói có phụ huynh cùng trường uống cà phê ở đây nên nàng mạnh mẽ ngăn chặn sự phản kháng của mình!

Đế Anh Thy chịu đựng, ánh mắt lạnh lùng trừng mắt Tư Hải Minh ngồi đối diện, người đàn ông này là đang cố ý! Anh muốn chạm vào nàng, nàng nhất định sẽ phản kháng. Nhưng chỉ cần nói có phụ huynh cùng trường ở đây nàng sẽ chiếu cố!

Bởi vì nàng không nghĩ đến vấn đề chuyện Ba Mẹ của sáu đứa bé không hòa thuận bị truyền ra ngoài sẽ khiến cho tâm lý nhỏ yếu sẽ bị tổn thương!

Đừng nói rằng Tư Hải Minh dùng tay thân mật lau qua miệng nàng, mà thậm chí hôn nàng nàng cũng chỉ có thể đứng im tiếp nhận!

Cũng may Tư Hải Minh không làm như vậy! Nếu không sau này nàng sẽ tuyệt đối không tha thứ cho anh!

Đêm qua bị anh hôn lén đã là nhẫn nại nhưng không có nghĩa cho phép xảy ra lần thứ hai!

Đế Anh Thy bưng ly cà phê sữa uống một hớp lớn, uống xong mới phản ứng được vừa rồi mình nói đồ uống không ngon, đối đầu với ánh mắt cưng chiều của Tư Hải Minh Đế Anh Thy tức giận đến mức mém chút là cắn nát răng của mình!

“Ở nhà kho có phát hiện cái gì không?” Tư Hải Minh hỏi nàng

“Đế Anh Thy ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cửa sổ, nói “Không có”

“Cố Mạnh đi đến làm cái gì?”

“Điều tra hung thủ”

“Hung thủ điều tra hung thủ”

Đế Anh Thy nhếch môi, không nói chuyện

Nàng nhớ lại dáng vẻ của Cố Mạnh tại nhà xác, lại vừa rồi gặp tại nhà kho, nếu như Đào Sơ Tâm thật sự bị Cố Mạnh giết, như vậy cô ấy đối với Cố Mạnh là có vấn đề gì lớn

Diễn kích chuyện này cũng rất giỏi, diễn xuất như thần

Chẳng qua tất cả chỉ là trước mắt, đều là suy đoán, không có chứng cứ chỉ rõ Cố Mạnh là hung thủ

Nàng tới tìm điện thoại kia còn không biết bên trong có cái gì? Có lẽ cái gì cũng sẽ không có…

“Tôi đi phòng vệ sinh rửa tay” Đế Anh Thy không nhịn được, cầm lấy túi xách bên cạnh hướng toilet ở lầu hai đi

Vào trong, trốn ở gian phòng, lấy điện thoại di động ra để mở khóa

Vì là điện thoại cũ nên mở khóa rất là dễ

Sau khi mở khóa tay Đế Anh Thy cứng lại

Màn hình chính là một mẫu tin nhắn với nội dung ‘Cố Mạnh giết dì Hà’

Có ý gì?

Đào Sơ Tâm tại sao lại lưu lại tin nhắn như này? Nàng nghĩ sẽ là dạng tin nhắn như ‘Cố Mạnh giết tôi?’ tại sao lại thành ‘dì Hà’?

Vì điện thoại đời cũ nên chữ M với chữ H không cùng một chổ, nếu như đang ở tình thế cấp bách cũng không đánh nhầm thành chữ ‘Hà’ à?

Đế Anh Thy không nghĩ thông đây là ý gì, nhưng có thể khẳng định là Cố Mạnh giết người

Đào Sơ Tâm lưu lại mẫu tin nhắn kì quái có nghĩa muốn vạch trần việc ác của Cố Mạnh, chỉ là một chữ ‘Hà’ không thể nào là chứng cứ…

Đế Anh Thy sợ mình ở trong toilet quá lâu sẽ bị Tư Hải Minh hoài nghi, liền đi ra ngoài

Tư Hải Minh quét mắt vào túi xách đặt bên cạnh hỏi “Không có sao chứ?”

“Trong toilet tôi có thể có chuyện gì?” Đế Anh Thy không đem phát hiện của mình nói cho Tư Hải Minh nghe, cũng không muốn làm như vậy. Nàng một mực xem mối quan hệ giữa mình và Tư Hải Minh không liên quan. Nếu như năng lực của mình có giới hạn nàng sẽ nhờ các anh giúp đỡ

Đến giờ đón con, bọn trẻ nhìn thấy Ba Mẹ đến đón liền rất vui vẻ

Từ lúc tới Kinh Đô Đế Anh Thy đều như vậy, Đế Anh Thy thấy bọn trẻ vui vẻ mỗi ngày trong lòng cảm giác áy náy cũng sẽ giảm đi một chút

Thậm chí hy vọng có thể cho bọn nhỏ càng nhiều điều tốt đẹp hơn, ấm áp hơn

Trở về chung cư, sau khi dùng bữa tối xong Đế Anh Thy dẫn các con ra công viên chơi. Tư Hải Minh cũng ở bên cạnh chăm sóc

Chơi tầm khoảng một giờ mới trở về

Đế Anh Thy một tay nắm Bảo My một tay nắm Bảo An. Bảo Hân cùng Bảo Vỹ được Ba nắm bàn tay nhỏ, Bảo Nam cùng Bảo Long năng động đi cùng nhau, vừa đi vừa tranh giành đồ chơi

“Bảo Nam đừng kéo! Bảo Long!” Đế Anh Thy kêu các con

“Mẹ ơi chúng con sẽ không té đâu!” Bảo Nam nói

“Sẽ không!”

Tư Hải Minh ánh mắt am hiểu sâu nhìn Đế Anh Thy, dường như nàng nói cái gì đều có thể gây sự chú ý đến anh

Lúc ở công viên dưới chung cư, Đế Anh Thy nghĩ đến hình ảnh dì Hà nhảy từ trên lầu xuống, nằm trong vũng máu…

Dì Hà…

Trong đầu Đế Anh Thy bỗng dưng phát hiện ra điều gì khiến cho chân nàng bước lên bậc cấp loạn choạng…

“A…”

Thời điểm chuẩn bị ngã xuống bên hông xiết chặt, bị Tư Hải Minh ôm từ đằng sau, ngã vào ngực của anh

Đế Anh Thy bị ôm khí tức có chút run, giống như cảm giác bị hù dọa

Tư Hải Minh nhẹ nhàng vỗ vỗ phía sau lưng nàng, giống như động tác trấn an con “Thy, có anh ở đây, không xảy ra chuyện gì đâu”

“Mẹ có sao không?”

“Mẹ…”

Sáu đứa bé lo lắng nhìn Mẹ

Đế Anh Thy vội vàng thoát ra khỏi ngực của anh, chỉnh lý tâm lý của mình “Mẹ không sao” Nàng vừa cười cười vừa sờ đầu nhỏ của Bảo Nam “Mẹ còn dặn các con kẻo ngã, không nghĩ là Mẹ sẽ ngã, thật sự là sơ ý…”

“Đó là do Mẹ lo lắng con với Bảo Long nên mới không để ý đến chân của mình” Bảo Nam nói

“Mẹ ơi, chúng con không nghịch nữa!” Bảo Long nói

Đế Anh Thy cười ôm lấy các con “Mẹ mặc dù là người lớn nhưng có lúc cũng không cẩn thận sẽ té ngã, không có liên quan đến các con”

“Có Ba ở đây, Mẹ sẽ không sao!” Bảo Hân nói

“Ba sẽ bảo vệ Mẹ…” Bảo My lên tiếng

“Dạ, bảo vệ Mẹ!” Bảo An nói như nam tử hán

Đế Anh Thy cười “Được rồi, đi thôi, chúng ta vào thang máy”

Tư Hải Minh không nói chuyện, mắt đen thật sâu nhìn Đế Anh Thy khôi phục thần sắc trở lại bình thường

Sau khi các con lên giường đi ngủ, Đế Anh Thy ra khỏi phòng nhìn Tư Hải Minh ngồi ở trên ghế salon còn không có ý muốn rời đi

Đi qua “Anh có thể về”

“Em tìm được điện thoại?” Tư Hải Minh nói

Đế Anh Thy thân thể cứng lại, điện thoại đã bị nàng cất giấu sao anh có thể biết được?

“Bên trong có cái gì?” Tư Hải Minh hỏi

Đế Anh Thy rót cho mình ly nước uống “Cái gì cũng không có. Tại sao anh biết tôi tìm được điện thoại?”

“Đào Sơ Tâm lưu lại chỉ có cái điện thoại. Tại quán cà phê đi toilet còn cầm theo túi xách, bên trong là em che dấu đồ vật”

“Đúng là điện thoại, nhưng không phát hiện cái gì” Đế Anh Thy nói

“Có liên quan đến dì Hà?”

Đế Anh Thy kinh ngạc

Tư Hải Minh không tiếp tục hỏi

Đế Anh Thy uống nước bên trong miệng nuốt xuống, nhìn Tư Hải Minh đứng dậy, cứ nghĩ là anh chuẩn bị đi

Không nghĩ là đi đến hướng của nàng, đi đến trước mặt nàng đứng vững chãi, dáng người cao lớn làm cho nàng như bị áp bách

Anh nhìn xuống nàng im ắng khí tràng khiến cho Đế Anh Thy toàn thân không được tự nhiên, dời mặt đi chổ khác.
Chương 1349:

“Anh đi đây.” Tư Hải Minh nhìn cô chằm chằm một lúc, cuối cùng chỉ nói một câu như vậy.

Sau đó rời khỏi căn nhà.

Để Anh Thy đặt cốc nước xuống bàn bên cạnh, tay cũng hơi run.

Ánh mắt cuối cùng của Tư Hải Minh giống như kim châm sắc bén lập tức xuyên qua cơ thể cô, trần trụi bại lộ trước mặt anh….

Nhìn ra ngoài ban công, chạy đến. Đứng ở đó, quay đầu nhìn ra ngoài cửa.

Nhịp tim đập rất nhanh giống như sắp nhảy lên cổ họng.

Cố Mạnh giết Hà. Thật ra là một câu không hoàn chỉnh sao?

Nếu thế, vậy là gì? Cố Mạnh giết… Nguyễn Ngọc Hà?

Sao có thể vậy được? Dì Hà tự sát mà, là bị Đào Hải Trạch và Xa Huệ Anh ép chết, mà người sỉ nhục dì Hà là Liêu Ninh bày mưu tính kế… Chẳng lẽ không phải như vậy sao?

Tất cả mọi người đều nhận được báo ứng rồi, bây giờ tại sao lại xuất hiện thêm một Cố Mạnh?

Có quan hệ gì với Cố Mạnh? Tại sao Cố Mạnh lại phải giết dì Hà? Giống như cô đã nói với Tư Hải Minh, chẳng liên quan chút nào!

Để Anh Thy đi đến trước sô pha, kinh ngạc ngồi xuống.

Trong đầu nghĩ đến tình huống lần đầu tiên gặp Cổ Mạnh, là ở cửa phòng bao trong quán bar, còn có xung đột với nhau. Lúc đó cô không phân biệt được rốt cuộc là ai và vào ai, dù sao cô chỉ đến đó làm cho Đào Hải Trạch xem.

Sau đó nhìn thấy Cố Mạnh bị Đào Hải Hùng bắt nạt, cô làm như không thấy. Khi quay về, Cố Mạnh chủ động tìm cô, ngỏ ý cảm ơn. Vì cô cố tình nói lời hay giúp Cố Mạnh trước mặt Đào Hải Trạch.

Cô muốn lôi kéo Cố Mạnh, cùng đối phó Đào Hải Trạch.

Chẳng lẽ không phải cô tìm đến Cố Mạnh, mà chính là Cố Mạnh đã tìm đến cô từ lâu rồi sao?

Như vậy, làm sao anh ấy biết được cô nhất định sẽ tìm đến anh ấy?

Đầu óc Để Anh Thy sắp nổ tung đến nơi, hai tay ôm đầu, hai mắt nhắm chặt.

Máy phút sau, cô mở mắt ra, đôi mắt càng run rẩy dữ dội hơn.

Cô cũng không thể không nghĩ như vậy được… Cố Mạnh muốn tìm người hợp tác, đối phương nhất định phải giống như anh ấy, là người hận Đào Hải Trạch. Nhưng khi đó Đào Hải Trạch vẫn luôn chạy về phía thủ đô, ngay cả Xa Huệ Anh cũng phát hiện có chuyện không ổn, Cố Mạnh suy nghĩ sâu xa lại không phát hiện ra sao? Sau đó tập trung vào đứa con gái bị bạo lực gia đình bị vứt bỏ như cô. Chỉ cần giết dì Hà mà cô quan tâm giá họa cho Đào Hải Trạch, tất cả kế hoạch trả thù đều sẽ thuận theo tự nhiên!

Đào Sơ Tâm không ngu, ở bên cạnh Cố Mạnh lâu như vậy, nhất định cũng đã phát hiện ra chuyện gì đó, nếu không tại sao lại để lại những lời trăn trối như vậy… .

Cơ thể Để Anh Thy đột nhiên đứng dậy, suy nghĩ khiến hơi thở của cô cũng ngừng lại.

Ban đầu Đào Sơ Tâm bị cô lừa đến thủ đô, sau đó cô ta không có chỗ nào để ẩn nấp, như vậy người duy nhất có thể nhờ giúp đỡ chính là Cố Mạnh. Cô ta quả thật đã trộm được điện thoại, sau đó người đầu tiên gọi điện chính là Cố Mạnh. Nếu Cố Mạnh từ chối Đào Sơ Tâm, vì cứu mạng Đào Sơ Tâm chỉ có thể lấy những bí mật mình đã biết ra để đe dọa Cố Mạnh. Cố Mạnh giả vờ đồng ý cứu cô ta, khi tìm thấy Đào Sơ Tâm, lập tức giết người bịt miệng…

Cho nên, đây mới là động cơ Cố Mạnh giết Đào Sơ Tâm…

Để Anh Thy càng nghĩ, cơ thể càng lạnh đi.

Cảm thấy mình bước vào trong một hầm băng rất sâu rất sâu, có làm thế nào cũng không leo lên được.

Nhưng tất cả những chuyện này đều chỉ do mình tưởng tượng, không có chứng cứ, có lẽ Cố Mạnh hợp tác với cô chỉ là trùng hợp thôi…

Để Anh Thy quay sang nhìn ra ban công, vị trí nơi dì Hà ngã xuống.

Vì video bị đe dọa mà dì Hà lựa chọn từ bỏ mạng sống của mình, bây giờ nghĩ lại, cũng có chỗ không đúng…

Hai ngày trước khi chết dì Hà từng nói với cô, bà muốn nhìn thấy bọn trẻ trưởng thành. Vậy làm sao lại dễ dàng từ bỏ mạng sống của mình như vậy được?

Hơn nữa trước khi chết còn gọi cho cô ba cuộc điện thoại, bà đã muốn tự sát, tại sao còn chưa gọi điện thoại xong đã nhảy lầu rồi? Gấp không chờ nổi đến vậy sao?

Nếu lúc đó dì Hà gọi điện thoại là muốn nói với cô về việc ác của Đào Hải Trạch thì sao? Sau đó Cổ Mạnh xuất hiện, đẩy bà xuống ban công?

Một khi hạt giống nghi ngờ được gieo xuống, sẽ không thể ngăn cản được nữa, nghĩ thế nào cũng cảm thấy đây là vụ án mưu sát! Mà không phải tự sát!

Để Anh Thy mệt mỏi ngồi xuống bàn trà, đầu dựa vào ghế sô pha, tay bịt hai mắt đã nóng lên.

Không sao cả, bất kể thế nào, cô nhất định sẽ điều tra ra chân tướng! Không phải Cố Mạnh thì thôi, nếu là anh ấy, cô sẽ nghiền xương anh ấy thành tro!
Chương 1350

Buổi tối Đế Anh Thy ngủ không yên, cho dù có bọn trẻ bên cạnh, trong lòng cô vẫn không yên.

Giống như một trái tim bị trói chặt lại, không đập được, nhưng cũng không chết được.

Mơ màng, ngây ngô, cả đêm cứ như thế.

Hiếm khi, bọn trẻ còn chưa dậy mà cô đã dậy.

Nhìn gương mặt nhỏ nhắn non nớt yếu ớt của bọn trẻ, ba năm trôi qua, bọn chúng vẫn là dáng vẻ trẻ con, chưa trưởng thành đáng yêu mập mạp. Chẳng qua, bọn chúng đã không còn nhớ rõ, bà Hà đã từng yêu thương bọn chúng như vậy.

Ban đêm ngủ không ngon, vì nguyên nhân cái chết của dì Hà mà không buồn ngủ chút nào.

Đó chính là vấn đề của mình.

Có người nói, người chết oan sẽ báo mộng cho người thân. Nhưng mà dì Hà chưa từng xuất hiện trong giấc mơ của cô, giống như người đã chết thì sẽ biến mất mãi mãi, không để lại chút dấu vết nào.

Nếu dì Hà thật sự bị Cổ Mạnh giết chết, Đế Anh Thy nhất định sẽ bắt được anh ấy.

Đế Anh Thy xuống giường, ra khỏi phòng, nhìn thấy bóng đen ngồi trong phòng khách, ánh mắt cô hơi dao động.

Mỗi lần cô thức dậy đều nhìn thấy Tư Hải Minh, dường như mãi mãi không biết anh xuất hiện từ lúc nào.

Dường như mỗi lần ra khỏi phòng, anh đều sẽ ở đây…

Có lẽ vì ngủ không ngon, cũng có lẽ vì cái chết của dì Hà khiến Để Anh Thy dời lực chú ý, sự cảnh giác và tính tấn công với Tư Hải Minh cũng trở nên yếu đi.

Tự đi rót nước cho mình.

Vừa cầm cốc vào tay, đã bị bàn tay bên cạnh vươn ra nhận lấy, rót nước cho cô.

Tư Hải Minh không đưa cốc nước cho cô, mà trực tiếp đưa đến bên miệng cô.

Gương mặt Để Anh Thy nghiêng sang bên cạnh, cầm cốc, tự mình uống.

Nước ấm vào bụng, nặng nề trong lòng Đế Anh Thy mới dễ chịu hơn một chút.

“Anh đưa con đi, em đến phòng đổi diện ngủ một giấc đi” Tư Hải Minh mở miệng. Để Anh Thy ngủ không ngon, sắc mặt cô rõ ràng như vậy, làm sao anh có thể không nhận ra chứ.

“Đưa con đi rồi ngủ cũng được. Để Anh Thy đặt cốc nước xuống, vào phòng rửa mặt.

Nhìn mình trong gương, sắc mặt quả thật hơi trắng. Cô biết mình bị những chuyện mình vừa suy đoán dọa sợ, áp lực tinh thần mới dẫn đến như vậy.

Không thể để cho bọn trẻ phát hiện điều này.

Cho nên cô mới không thể không đưa bọn trẻ đi học.

Cô không những phải đưa, còn phải đưa đón bình thường như trước đây…

Để Anh Thy dùng nước lạnh rửa mặt, muốn mình tỉnh táo hơn một chút.

Cửa phòng rửa mặt không được cô đồng ý đã bị đẩy ra, cô không vui nhíu mày. Không cần nhìn cũng biết là ai, đang định nổi giận, cơ thể nhẹ bẫng, được bế lên…

“Tự Hải Minh, anh làm cái gì thế hả?”

“Lên giường ngủ đi.”

“Tôi không muốn!” Đế Anh Thy giãy giụa trên người anh, nhưng mà sức lực của Tư Hải Minh rất khỏe, làm sao cô tránh thoát được.

Tư Hải Minh bế cô ra khỏi phòng, đi đến đối diện.

Sau khi vào phòng, chân dài vươn ra, cửa sầm một tiếng đóng lại.

Trong phòng, anh nhẹ nhàng thả Để Anh Thy lên giường, thân thể thuận theo đó đè lên…

“…” Để Anh Thy bị bóng đen che kín, đầu kêu ong ong.

“Sắc mặt em rất kém” Tư Hải Minh nhíu chặt hai mày nhìn cô chằm chằm, với anh mà nói, không có chuyện gì quan trọng hơn sức khỏe của cô.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom