• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Ký Ức: Như Một Thói Quen. (1 Viewer)

Chap 8

E xuống lấy xe chở Thu đi trượt patin. Giờ mới để ý ẻm nó mặc váy, thế mà nó vẫn đồng ý đi. Phen này không khéo mai phải đi khám mắt. Đang hí hửng với những suy nghĩ không mấy trong sáng, con nở cất tiếng:

- Nam chở Thu đi lên núi lớn hen. Thu mặc váy trượt patin không tiện lắm.

- Ờ Nam cũng nghĩ vậy – trong lòng hụt hẫng không kém.

Thế là thay vì quẹo phải để vào khu trượt patin thì e quẹo trái lên đường Vi ba. Lết một hồi con 81 cũng đưa được đến gần chỗ doanh trại quân đội. Đang định đá chống tắt máy, con nở lại đổi ý:

- Đi tiếp đi Nam! Quẹo phải lên trên nữa cơ.

Chỗ này về sau là khu du lịch cáp treo Hồ Mây.

- Okie, hôm nay Thu muốn đi đâu Nam cũng chở hết. - E hứng khởi.

- Thiệt hông?

- Thiệt!

- Nam chở Thu đi hoài nhen, đi mãi, đi mãi ….

- Hết xăng dắt bộ hả bà! Xăng đâu mà nhiều thế.

- Ờ hen! - Quái lạ hôm nay con nở hiền thế. Mọi lần không ký đầu thì cũng véo bầm sườn. E ngồi học với nó có vài tuần mà thương tích đầy mình.

Đến nơi dựng chống đứng để ngồi cho tiện. Giờ là lúc em tranh thủ hỏi Thu về gia đình cung như cuộc sống từ khi về Bến Tre.

Tóm váy đại khái: Thì ra ba Thu có lòng tự trọng cao, làm ăn đổ bể nhưng không cần nhờ nhà vợ giúp đỡ. Sau khi bán nhà, đất đai cũng đủ trang trải phần nào số nợ. Vì chuyện này mà ba mẹ nở cãi nhau, thằng em siêu quậy thì bị tống lên Nguyễn Khuyến, ẻm được ngoại cưng nên đón về Bến Tre. Học ở dưới không đảm bảo, dì ruột Thu bên Mỹ muốn đưa qua đó cho có tương lai. Tiếng anh ẻm rất giỏi nên chắc cũng không khó để hòa nhập.

- Nam ở lại cố gắng học giỏi nhé.

- Tất nhiên rồi! Thế bao giờ Thu đi.

- 1 tuần nữa Thu lên SG ôn và thi tiếng anh,vài bữa sau phỏng vấn.

- Qua đó Thu học lại hight school à!

- Cũng không biết nữa. – giọng Thu trùng xuống – À Nam hát cho Thu nghe đi

- Hát á. Nam có biết hát đâu! Mà lại hát dở ẹc nữa

- Kệ Thu nghe hay là được rồi – con nở lại tươi lại ngay. Đúng là giòn cười tươi khóc. Nó xoay thay đổi nhanh thật

Em suy nghĩ không biết bài gì nhỉ… Con nở cười nhấp nháy mắt hai tay nắm chụm lại trước ngực chờ đợi. Trông xinh và đáng yêu đếch chịu được. E bắt đầu cất giọng ồm ồm cái bài mà chuyên nghe ké của bà chị, còn con nở thì gục đầu vào vai e:

Let me take you far away
You'd like a holiday
....
Exchange the cold days for the sun
A good time and fun
Let me take you far away
You'd like a holiday
….
Exchange your troubles for some love
Wherever you are

Longing for the sun you will come
To the island many miles away from home

- Hay quá, bộp bộp bộp. Mà Nam đưa Thu đi đâu vậy?

- Thế Thu muốn đi đâu nữa?

- Đi về, hi hi hi! – con nở bắt đầu nhiễm thói nhây của em rồi hay sao í. Ngắm nó cười híp mắt đáng yêu lắm.

Đẩy chống, nổ máy, thực ra thì đè số thả dốc thôi. Tính mời nó đi ăn bánh xèo mà xem lại trễ quá, đành để sau vậy.

Đi về nhà bà con của Thu. Nở chào e rồi vào nhà, e cũng vẫy tay chào. Rồi rồ ga về.

Lòng thì rối bời, phải chăng là….
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom