• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Đan Đại Chí Tôn (6 Viewers)

  • Chương 2221-2225

Chương 2221 Loạn chém hoàng chủ (1)

Khương Phàm càng đánh càng mạnh, không để ý tiêu hao mà tùy ý bộc phát thực lực, bằng vào huyết đan không ngừng liên tục bổ sung, chính diện chém giết cùng vị chủ nhân hoàng đạo cường hãn cao ngạo này.

Cơ thể Hạo Diệp gầy gò rõ đến mức mắt trần đều có thể nhìn ra, nhưng hai cánh lại càng ngày càng huy động mạnh, lần nữa hiện ra bí thuật cực hạn.

Một tiếng oanh lớn, Hạo Diệp uể oải giống như là đột nhiên thức tỉnh, ngẩng đầu rống to, hai mắt Âm Dương lưu chuyển cường quang, tóc dài phiêu tán dựng thẳng đứng lên, khí tức kinh khủng tràn ngập đến cực hạn.

Trong chớp mắt, theo hai cánh múa bút, đất trời bên trái triệt để đen kịt, không gian bên phải lại tràn ngập ánh sáng trắng vô tận.

Một bên đen, tĩnh mịch giá lạnh, giống như lỗ đen, một bên trắng, cường quang vô biên vô hạn. Như là thế giới này đột nhiên biến thành hai thế giới đen và trắng, mà điểm kết nối của hai thế giới, chính là Hạo Diệp cùng hai cánh của hắn.

Giờ khắc này, Âm Dương nhị khí lưu chuyển đến cực hạn, hai bên thế giới đều đang lắc lư, trật tự cùng pháp tắc vô tận, năng lượng tự nhiên kinh khủng, đều như là đang cộng minh cùng hai thế giới.

Giờ khắc này, số lượng lớn cường giả đều ớn lạnh toàn thân, đầy rẫy kinh hãi.

Khương Phàm giật mình trước nguy cơ, quả quyết lui lại, hóa thân thành Chu Tước, cũng thiêu đốt huyết nhục thần hồn, diễn biến Thủy Tổ phân thân.

Hai con Chu Tước giương cánh gáy to, đốt thấu không gian, liệt diễm kinh khủng như ngàn vạn núi lửa đang phun trào, oanh động khắp nơi, bọn hắn liên thủ với nhau, cường thế thôi động Thông Thiên Tháp.

Thông Thiên Tháp tăng vọt quy mô, giống như trụ trời lâm thế, ầm vang trấn áp thế giới này.

Xiềng xích vô hình vô chất phiêu miểu, như lôi đình hoành hành giữa không gian, cùng khung trời đại địa, vạn linh chúng sinh, trật tự pháp tắc các loại, đều sinh ra cộng minh vi diệu.

Thông Thiên Tháp phía trên phù văn như là đều sống lại, Vạn Đạo chỉ lên trời, dân chúng tế thế.

Oanh...

Hạo Diệp không màng sống chết tấn công, hai cánh động huy trước lưỡng giới đen trắng, trận va chạm cuồng bạo tạo ra khí tức Hỗn Độn vô tận, như biển cả gầm thét, như dòng lũ cuốn trôi, tràn ngập sinh tồn và tử vong, nương theo quỷ dị mê quang, cuồng bạo đánh tới Khương Phàm.

Khương Phàm thôi động toàn diện Thông Thiên Tháp, trấn áp thế giới, ngạnh kháng Âm Dương nhị khí.

Chỉ lần một khắc bộc phát ba động này đã triệt để ảnh hưởng đến ngàn dặm.

Khí tức tuyệt vọng thấm vào đất trời, kích thích linh hồn của tất cả cường giả, để cho người ta sợ hãi, ngạt thở, tuyệt vọng, như là trong lúc bất chợt đang ở vào thời kỳ khai thiên tích địa quỷ bí, nhận lấy pháp tắc diễn biến, vạn vật như con kiến hôi trong thiên uy vô tận.

Giờ phút này hai cánh Âm Dương cho thấy uy thế tới gần Thánh Hoàng!

Nhưng Thông Thiên Tháp của Khương Phàm lại hiện ra uy lực Thần khí.

Ầm ầm!!

Trận bạo phát cực lớn!

Không gian áp súc, khí lãng bạo động, năng lượng cuồn cuộn trong chớp mắt như là ngàn dặm sơn hà đều hóa thành hư vô, ngay cả mê vụ trong cấm khu của thế giới mới đều xuất hiện cuồn cuộn quái dị.

Trong nháy mắt, cảnh tượng nơi đó chợt nổi lên.

Đằng Xà, Đào Ngột, Thái Thản Cự Viên, Bích Ngọc Long Tượng, Viễn Cổ Thương Loan,… số lượng lớn Yêu Chủ của Tổ Nguyên sơn đều phân tán trong đó, yêu khí thông thiên, sát khí như biển, giống như Viễn Cổ yêu ma đang đóng tại nơi đó, tận mắt thấy chiến trường ở phía ngoài.

Chỉ là mê vụ rất nhanh đã khép lại, che mất bọn chúng.

Bên ngoài cũng không có ai thật sự chú ý tới tình huống nơi đó.

Trong lúc bộc phát trận nổ tung kinh khủng, toàn thân Khương Phàm đều phun máu tung toé, giống như là một viên thiên thạch đang trượt xuống từ bầu trời, trọn vẹn tháo chạy hơn tám mươi dặm, sau liên tục nảy lên trên mặt đất, sau đó lại rời khỏi hơn hai mươi dặm, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất, bộ dáng chật vật không chịu nổi.

Nhưng, hắn không có đau đớn, ngược lại đôi mắt hắn càng trở nên nóng bỏng, kích động đến run rẩy.

Chiến đấu như vậy thật sự là quá kích thích!

Hắn lại có thể tại Thánh Linh cảnh chém giết cùng chủ nhân hoàng đạo cấp bậc Thánh Vương!

Đầu tiên là Cự Long, bây giờ lại là Hạo Diệp, chân chính kiểm nghiệm thực lực của hắn.

Càng phấn chấn hơn chính là, Thông Thiên Tháp thật sự có thể diễn biến ra uy lực trụ trời, ngạnh kháng Âm Dương Dực.

Đây chính là võ pháp cực hạn để kiếp trước hắn vô cùng nhức đầu, nhất là khống chế Thái Âm Thái Dương của lão tổ Thần Miếu, càng từng để Thiên Hậu nhiều lần bị thương.

Mà bây giờ, Thông Thiên Tháp cho thấy hiệu quả đã để hắn vô cùng ngạc nhiên, vậy mà lại có thể trấn trụ Âm Dương nghịch loạn.

- A a a!

Hạo Diệp gầm thét đầy bi phẫn, hắn điên cuồng tế hiến, liên tục phóng thích lực lượng mạnh hơn.

Rõ ràng hắn đã tăng vọt thực lực, tự tin có thể săn giết Khương Phàm, nhưng kết quả chỉ là áp chế, không thể thật sự giết chết Khương Phàm, mà đến bây giờ thời gian đã dài bao lâu rồi?

Hẳn là đã vượt qua hai mươi phút.

Có nghĩa là sau đó hắn phải suy yếu hai mươi năm, càng có hao tổn hai mươi năm thọ nguyên.

Không thể nào!!

Không thể nào như thế này được!!

Âm Dương Dực lại lần nữa phóng thích Âm Dương nhị giới, cơ hồ là nghiền ép tiềm lực giam cầm trời đất.

Giờ khắc này, hắn muốn va chạm Âm Dương nhị giới, diễn biến ra lực lượng hư vô vô tận.

Nhưng, đúng vào lúc này, Kim Vô Song và các cường giả liên tiếp bị bạo động trùng kích hất ra ngoài đang cưỡng ép chống đỡ năng lượng mà tới gần nơi nào đó trên chiến trường.

Nơi đó là chỗ của con cá sấu lớn mà Khương Phàm bồi dưỡng!

Mặc dù bọn hắn không tiện nhúng tay trận chém giết giữa Khương Phàm cùng Hạo Diệp, nhưng cũng có thể mở ra chiến trường thuộc về 'mình'.

Nếu như săn giết con cá sấu lớn cảnh giới Thánh Vương này, chẳng khác nào giải quyết mối dựa vào của Khương Phàm, Hạo Diệp liền có thể không cố kỵ gì mà chém giết Khương Phàm.

Coi như Hạo Diệp không giết chết được Khương Phàm, sau đó bọn hắn săn giết Khương Phàm cũng có thể không hề cố kỵ.

- Bắt đầu rồi? Hắc hắc!

Đại Tặc luôn cảnh giác, cũng là luôn chờ đợi.

Sau khi nhạy bén phát giác được khí tức các cường giả đang đến gần, nó liền tà ác cười một tiếng, ngao một tiếng, hất ra cái móng vuốt to béo, oanh oanh liệt liệt tiến lên đến chỗ chiến trường của Khương Phàm.

- Vây quanh nó!

Bọn người Kim Vô Song không tiếp tục ẩn giấu mà nhanh chóng kích phát linh văn truy kích.

Mặc dù là Thánh Vương, nhưng cũng chỉ một con cá sấu mà thôi, tiềm lực hay tư chất đều kém xa những Chí Tôn Yêu tộc chân chính kia, có thể bước lên loại cấp độ này, toàn bộ đều là nhờ tích lũy tài nguyên, kích phát huyết mạch, cho dù là mạnh hơn thì cũng đều mạnh không đến đi đâu.

- A a a, cứu mạng. Khương Phàm, có người muốn giết ta. Ai nha nha nha, không được không được! Thật đáng sợ, thật đáng sợ!

Đại Tặc hất ra móng vuốt, mãnh liệt đong đưa cơ thể to béo của mình, ngao ngao kêu gào phải nói là cực thê lương, các cường giả đang đuổi theo ở phía sau nghe được cũng cau chặt lông mày, cái này… mẫu thân nó, là cái quái gì.
Chương 2222 Loạn chém hoàng chủ (2)

- Bắt đầu rồi? Còn chưa có tận hứng đây.

Khương Phàm đang muốn tái chiến với Hạo Diệp, nhưng sau khi nghe được 'tín hiệu', hắn lập tức dung hợp Thủy Tổ phân thân quả quyết lùi lại, đón Đại Tặc đang vọt tới.

- Ai bảo các ngươi nhúng tay!

Hạo Diệp mệt mỏi tức giận, thôi động Âm Dương nhị khí, giương cánh cuồng kích, truy đuổi theo Khương Phàm.

- Ngươi cứ việc tiếp tục cùng Khương Phàm, chúng ta chỉ là săn bắn cá sấu.

- Khương Phàm, chúng ta sẽ không can thiệp ngươi chiến đấu.

Bọn người Kim Vô Song cao giọng la lên, trấn an Khương Phàm, cũng tỏ thái độ với các hoàng tộc hoàng đạo xung quanh rằng bọn hắn không có ác ý can thiệp.

Nhưng Khương Phàm hoàn toàn không để ý tới, hắn điên cuồng 'Chạy trốn', cá sấu càng kêu gào ầm ĩ, ù ù phóng tới.

Sau một lát.

Khương Phàm đối diện gặp phải Long Cốt Cự Ngạc bên trong phong bạo cùng năng lượng đang cuộn trào mãnh liệt.

Một người một cá sấu giao ánh mắt, đều lộ ra nụ cười tàn nhẫn.

- A a a... thật đáng sợ, ôm ta một cái!

Long Cốt Cự Ngạc đạp nát đại địa, phóng lên tận trời, mở ra cái miệng to như chậu máu, cắn về phía Khương Phàm.

Khương Phàm kích phát Phần Thiên Chiến Vực, diễn biến thành áo giáp bảo vệ toàn thân, một đầu va vào trong miệng Long Cốt Cự Ngạc.

Lúc này, Hạo Diệp truy sát đến nơi đây, mấy người Kim Vô Song đuổi theo ở phía sau cũng nhanh chóng tới gần.

- Hắc hắc! Lên món ngon!!

Sau khi Long Cốt Cự Ngạc nuốt Khương Phàm vào, nó ngẩng đầu lên trời, phun ra một viên Thất Thải Liên Tử.

Chính là hạt sen bên trong gốc Mẫu Liên mang ra từ Vạn Đạo hoàng thành kia, Khương Phàm để lại Sí Thiên giới năm hạt, tự mình mang theo bốn hạt.

Uy lực của thứ này quá kinh khủng, tương đương với một kích toàn lực của Thánh Hoàng, mà lực sát thương lại có phạm vi cực lớn.

Trước đó Khương Phàm và cự ngạc cũng không dám tuỳ tiện vận dụng, nhưng bây giờ cự ngạc đã lột xác thành Thánh Vương, lại còn là thân thể từ xương rồng, còn có mười tám chiếc vảy rồng hộ thể, hoàn toàn có thể điên cuồng thử một lần.

Rống!!

Long Cốt Cự Ngạc ngẩng đầu gào thét, trên trán long văn thức tỉnh, một cỗ Thiên Long uy lực cuồn cuộn mà lên, ba động khủng bố khuấy động toàn trường, hồi hộp đang bao vây tiêu diệt tới tất cả mọi người.

Sôi trào cuồn cuộn trong long khí, hiện ra giương cánh Thiên Long bá đạo uy thế.

Long văn quay quanh, sừng rồng tỏa ánh sáng chiếu xa vạn trượng, một loại tuyệt thế hung uy rung chuyển càn khôn bộc phát.

Keng!!

Cường quang bạo kích Thất Thải Liên Tử.

Hạt sen bị kích thích, nháy mắt đã phá toái, một mảnh cường quang gần như thiên phạt dẫn đầu nở rộ, ánh sáng tỏa ra như vạn mũi tên cùng bắn, đâm rách không gian, xuyên thấu hết thảy mọi thứ, ngay sau đó lôi triều cuồn cuộn, uy lực thiên phạt đảo loạn uy lực đất trời.

Ầm ầm!!

Hạt sen vỡ nát, nở rộ ra hình thái hoa sen, luyện hóa nở rộ, hình thành lôi hải kinh khủng, cơ hồ trong chớp mắt, lôi triều dữ dằn đã che mất chiến trường, hàng tủ tia lôi điện cuồn kích hết thảy mọi thứ, không gian phá thành mảnh nhỏ, số lượng lớn cường giả bị đánh xuyên, vỡ nát, dưới tràng diện máu thịt văng tung tóe, các cường giả Thái Sơ đại lục đang giết tới đều vô tình bị tung bay.

Số lượng lớn cường giả cao ngạo còn chưa hiểu là đang xảy ra chuyện gì, liền bị vô tình tách rời, linh hồn bị oanh sát.

Bao gồm cả hai vị Thánh Linh của Thái Cổ Thần Miếu, bởi vì xông lên phía trước nhất, còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì, liền bị sống sờ sờ xé nát.

Kim Vô Song cao ngạo bị lôi triều xâu thể, huyết nhục văng tung tóe bay ra ngoài.

Long Cốt Cự Ngạc phóng thích lôi uy, cũng đứng chịu mũi sào, đau đớn tiếp nhận hàng vạn tia lôi triều xâu thể, lân phiến cứng cỏi đều nổ nát vụn mảng lớn, nếu như không phải là có mười tám phiến huyết vảy Thiên Long bảo vệ những vị trí quan trọng, nói không chừng cũng sẽ bị oanh đến be bét máu thịt.

Lôi triều cuồng kích mấy trăm dặm, không gian sụp đổ, đại địa tách rời, một kích của Thánh Hoàng mang theo uy thế bá đạo mà khủng bố.

Lọt vào trọng kích còn có Hạo Diệp!

Hai cánh Âm Dương bị vô tình xé nát, thân thể đã đạt đến cực hạn không chịu nổi gánh nặng, bị cưỡng ép đánh lui, Âm Dương Tuyến quấn quanh trên thân đã đứt gãy liên miên.

Khi lôi triều thoáng tản ra uy thế, Long Cốt Cự Ngạc đau đớn mở miệng ra, Khương Phàm vận sức chờ phát động ở bên trong mang theo liệt diễm sôi trào lao ra ngoài, đuổi giết Hạo Diệp.

Hạo Diệp tháo chạy hơn mười dặm, nằm rạp trên mặt đất đau đến co rút cả người, ý thức đều rất hỗn loạn.

Lôi triều?

Mẫu thân nó, con cự ngạc xanh xanh đỏ đỏ kia lại còn là một con Lôi Ngạc!

Không đúng, nguồn năng lượng này quá quen thuộc, lại có uy lực thiên phạt!

Làm sao lại giống như thiên lôi của Thánh Hoàng Sở gia.

Cùng và chủ nhân hoàng đạo Thương Huyền, hắn quá quen thuộc đối với loại lôi uy này!

Chẳng lẽ, đó là hạt sen Mẫu Liên bên trong Vạn Giới Lôi Trì sao?

Đám ngu xuẩn Vạn Đạo hoàng thành kia lại ném hạt sen đi?

Vật quan trọng như vậy đều bị Khương Phàm đánh cướp sao?

Nghĩ tới đây, Hạo Diệp liền hồi hộp, cũng đột nhiên tỉnh táo lại.

- Bị gài bẫy!

Hạo Diệp đột nhiên đã hiểu, đây đều là kế hoạch của Khương Phàm.

Trách không được hắn lại có đảm lượng trực tiếp xông đến nơi này, trách không được dám lấy Thánh Linh cảnh khiêu chiến hắn, thì ra mục đích là ở chỗ này.

Khương Phàm không chỉ là muốn giết hắn, vẫn phải giết tất cả mọi người.

Hạo Diệp nhịn xuống đau đớn cùng suy yếu, ngẩn đầu lên trời thét lớn, tóc dài bay loạn, Âm Dương nhị khí tuôn ra, hắn ý thức được nguy cơ, cho nên không lo được việc thi triển Âm Dương nhị giới mà là trực tiếp dùng uy lực Âm Dương va chạm ra vòng xoáy.

Vòng xoáy gào thét bạo động dẫn dắt vết nứt hư không vỡ vụn ở xung quanh đều hội tụ vào bên trong, cảnh tượng khủng bố tuyệt luân.

Đây chính là khí tức Hư Vô!

Như là một cái lỗ đen đáng sợ, muốn thôn phệ hết thảy, vây khốn hết thảy.

Khương Phàm phóng tới hơn mười dặm, Phần Thiên Chiến Vực hóa thành tuyệt thế chiến đao, bao viên hắn ở trong đó.

Chiến đao dài đến vạn mét, nặng nề cứng rắn, ý lạnh um tùm, Diệt Thế Phần Thiên Viêm hóa thành Chu Tước giương cánh, Vạn Vật Nguyên Hỏa hóa thành cự thú mình người đuôi rắn, Bát Hoang Tuyệt Diễm thì diễn biến Thần Ma rơi xuống, vạn vật tàn lụi tai nạn ngập trời, vờn quanh tuyệt thế chiến đao.

Tế Thiên Thức!

Ba loại liệt diễm gào thét nhấc lên, tuyệt thế chiến đao mở ra thiên địa, lôi uy bạo động đều nhận dẫn dắt, khuấy động uy lực thiên kiếp, lao nhanh tuôn ra.

Uy thế của tuyệt thế chiến đao tại thời khắc này đã tăng vọt đến cực hạn, để Khương Phàm thân ở trong đó đều vỡ nát, huyết thủy văng khắp nơi.

- Chém!!

Miệng mũi Khương Phàm đổ đầy máu, hắn điên cuồng gào thét, thần viêm cùng thiên lôi vờn quanh chiến đao đều sụp đổ hết, uy thế cường hãn hoàn toàn đạt đến đỉnh phong Thánh Vương, cưỡng bức chém nát lỗ đen đang thành hình trong hư vô.

Hư vô sụp đổ, chiến đao bạo động.

Các loại năng lượng hủy diệt bạo tạc như sóng triều dâng cao, vô tình bao phủ Hạo Diệp đang mệt mỏi.
Chương 2223 Lục Du chính là Khương Phàm

Cơ thể Hạo Diệp thủng trăm ngàn lỗ lại tiếp tục trọng thương, ngay cả Âm Dương nhị khí đều khó mà chữa trị, hắn kêu thảm bay ra ngoài.

Khương Phàm diễn biến Phần Thiên Chiến Vực đoàn tụ lại thành quyền bộ, liệt diễm cuồn cuộn, cường quang tỏa sáng, hắn dậm chân phóng tới, đuổi kịp Hạo Diệp đang tháo chạy, ném ra một quyền, lập tức xuyên qua hắn.

Lồng ngực Hạo Diệp dữ dằn, huyết cốt tứ tán, thân thể không đợi rơi xuống đất lại lần nữa bay đi.

Bành bành bành...

Một quyền tiếp lấy một quyền, Khương Phàm liên tục cuồng kích, triệt để đánh vỡ vụn Hạo Diệp đường vân Âm Dương trên người.

Một kích cuối cùng, trực tiếp nổ đầu.

Tiếng kêu thảm cùng giãy dụa, im bặt mà dừng!

Chủ nhân hoàng đạo Tây Nam, Hạo Diệp, chết bất đắc kỳ tử!

Khi năng lượng bạo loạn dần dần phiêu tán, tình hình chiến trường đã hiện ra trong tầm mắt mọi người.

Khương Phàm ngồi ở trên lưng Long Cốt Cự Ngạc, hấp thu long khí cùng long lực bên trong huyết đan, chữa trị thương thế, điều trị huyết nhục thần hồn.

Miếu chủ Thái Cổ Thần Miếu bị bọn hắn cố ý đưa tới trên lưng cự ngạc, máu thịt be bét, chết không thể chết lại.

- Tê! Miếu chủ chết rồi?

- Chủ nhân hoàng đạo, cứ thế mà chết đi?

- Đầu tiên là hoàng đạo Tây Bắc, bây giờ lại là hoàng đạo Tây Nam, Khương Phàm thật sự phải dùng giết chóc đến thanh toán ân oán kiếp trước kiếp này à.

- Khương Phàm thật sự có thể ngạnh kháng chủ nhân hoàng đạo sao? Không hổ đã từng là Thần Hoàng, Thánh Linh cảnh liền chém giết với cảnh giới Thánh Vương, quá biến thái!

- Cuối cùng lôi triều là thế nào? Con Yêu thú kia màu sắc rực rỡ là cá sấu hay là Lôi Ngư?

- Nếu như không phải Lôi Ngạc phát uy, Hạo Diệp tuyệt đối không thể nào chết được! Sao ta lại có cảm giác là Khương Phàm đang tính kế Hạo Diệp!

Không chỉ có cường tộc hải vực bị kinh đến, mà ngay cả Ma tộc cũng có chút chấn kinh, thực sự không nghĩ tới Khương Phàm lại có thể chính diện chém giết cùng chủ nhân hoàng đạo, còn thành công giết hắn.

Chủ nhân hoàng đạo!

Đây chính là chủ nhân hoàng đạo!

Người thống trị tuyệt đối địa vực một phương!

- Khương Phàm! Ngươi chơi xấu!

Kim giáp cứng cỏi của Kim Vô Song trải rộng vết cắt, gương mặt xinh đẹp đều bị lôi điện xé mở từng vết thương, lộ ra xương cốt thật sâu, nàng dùng sức nắm chặt nắm đấm, căm tức nhìn Khương Phàm.

Ngoại trừ Tu Di Sơn án binh bất động ra thì các cường giả Thái Sơ đại lục đã tổn thất rất nặng nề.

Vốn cho rằng săn giết cự ngạc, kết quả suýt chút nữa bị một mẻ hốt gọn, còn gián tiếp hại chết Hạo Diệp miếu chủ Thần Miếu.

Đây rõ ràng là quỷ kế của Khương Phàm!

- Ta chuẩn bị hạt sen là phòng ngừa chu đáo, lo trước hậu hoạ. Nếu như các ngươi không đánh lén cự ngạc, cự ngạc liền sẽ thành thành thật thật đợi ở nơi đó, cho đến khi ta và Hạo Diệp kết thúc trận chiến đấu. Là các ngươi nhất định phải tự cho là thông minh, đánh lén cự ngạc, mưu toan quấy nhiễu chiến đấu. Đối đãi loại người như các ngươi đây, xưa nay ta không hề khách khí.

Khương Phàm cười lạnh đứng dậy, nhìn quanh toàn trường.

- Chuyện nhà đã giải quyết xong, bây giờ xử lý chuyện ngoài. Ai muốn khiêu chiến ta? Cứ việc đứng ra, không cần không có ý tứ, Khương Phàm ta ai đến cũng không có từ chối!

- Hoàng Kim Thiên Phủ, phủ chủ Kim Vô Song!

Đồng tử màu vàng của Kim Vô Song nổi lên kim quang, giống như là hai ngọn lửa đang thiêu đốt, nàng vung lên Hoàng Kim Chiến Kích, như Chiến Thần lâm thế, chỉ đến phía Khương Phàm.

- Lại là Thánh Vương. Chẳng lẽ không phải Thánh Vương cũng thật sự không dám khiêu chiến ta? Đây là quá để mắt Khương Phàm ta, hay là không có lòng tin đối với mình? Ta nói rõ với các ngươi, ta đây không có luận võ, chỉ có sinh tử. Kim cô nương, ngươi chuẩn bị kỹ càng chịu chết rồi?

Bên trong Thông Thiên Tháp tại cổ áo Khương Phàm dâng lên quốc vận, mê vụ, quốc vận cuồn cuộn, ở sau lưng ngưng tụ ra ba trăm bộ Thương Sinh Cung.

Khí tức tạo hóa giữa đất trời đều giống như con sóng lớn vô hình, thao thao bất tuyệt hội tụ tới một chỗ.

Ba trăm bộ Thương Sinh Cung, ba trăm mũi Sát Sinh Tiễn, giống như là ba trăm vầng thái dương treo đầy khung trời, sáng chói diệu thế.

Giữa đất trời càng là vang lên tiếng nói nhỏ hùng vĩ nỉ non, giống như là có hàng tỷ dân chúng đang cầu khẩn, giống như là sinh linh vô tận đang reo hò.

Đám người khẩn trương càng rung động, vừa mới kết thúc, lại muốn bắt đầu?

Tên Khương Phàm này quả nhiên cuồng ngạo, hoàn toàn là tư thái vô địch thiên hạ!

Toàn thân Kim Vô Song căng cứng, linh hồn lại không bị khống chế mà khẩn trương, thậm chí là sợ hãi.

Nàng nắm chặt Hoàng Kim Chiến Kích, dẫn đầu xuất kích, toàn thân phát ra một loại mê quang hoàng kim, giống như thần quang, có thể chiếu phá sông núi, chém chết vạn vật, chiến kích càng là kích lên gợn sóng vận giáp trụ, sửa mũ mão trước khi ra trận, oanh kích về phía trước.

Ba trăm mũi Sát Sinh Tiễn toàn bộ đều được phóng thích, ngưng tụ Chúng Sinh Tạo Hóa, quốc vận vạn thế, không nhìn thời gian hay không gian ngăn trở, trong chốc lát đã oanh kích Kim Vô Song.

Bành bành bành...

Số lượng lớn Sát Sinh Tiễn bay tán loạn, tan biến trong vô hình.

Hoàng kim của Hoàng Kim Thiên Phủ chỉ là thế gian hiếm thấy, có thể chống lại năng lượng ánh sáng của cùng 'Đại quang minh' của Quang Mang Thần Điện và 'ánh sáng Thần Thánh Phật' của Phật Đạo, cơ hồ có thể sinh ra năng lượng hữu hình vô hình uy hiếp đối với thế gian, ngay cả ánh sáng tử vong của U Minh Địa Ngục đều có thể chôn vùi.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu để bọn hắn có thể được Thái Sơ Đế tộc dùng toàn lực bồi dưỡng.

Nhưng, Sát Sinh Tiễn gánh chịu chính là quốc vận cùng tạo hóa, là uy lực phán quyết bá đạo nhất.

Sau khi vẫn diệt mảng lớn, ánh sáng hoàng kim cường thịnh xông ra chống đỡ vẫn để tám chín mươi mũi xuyên qua Kim Vô Song.

Kim Vô Song kêu thê lương thảm thiết, linh hồn nhói nhói, ý thức hoảng hốt, như là trong lúc bất chợt bị kéo đến thần điện Chu Tước, tiếp nhận Vạn Thế Thần Triều thẩm phán, lại như là bị ném tới Tế Đàn Thiên Địa, tiếp nhận hàng tỷ dân chúng phỉ nhổ, loại cảm giác thần bí mà quỷ dị này để nàng suýt chút nữa sụp đổ, mênh mông chiến ý đều yếu bớt trên diện rộng.

- Phủ chủ!

Thánh Linh của Hoàng Kim Thiên Phủ quá sợ hãi, hắn quả quyết ra tay, toàn thân sôi trào cường quang vô tận, giống như là Kim Luân hoành hành, tràn ngập ba động khủng bố, lao thẳng đến Khương Phàm.

- Muốn quần chiến? Cự ngạc, xuất kích!

Khương Phàm thét lên một tiếng ra lệnh, Long Cốt Cự Ngạc mãnh liệt đong đưa, phát ra tiếng long ngâm hùng hậu, uy lực Thánh Vương triệt để bộc phát, ánh sáng bảy màu ngập trời, khí tức Thiên Long sôi trào.

Các cường giả ở đối diện giết tới bị tiếng long ngâm xâu thể, nhao nhao phun máu, kêu thảm bay ra ngoài.

Bạch Tai từ đầu đến cuối vẫn luôn yên lặng đột nhiên hành động, cốt dực vung đánh ở phía sau, mở ra không gian, đuổi giết một người trong đó.

Người kia bay lên, cưỡng ép ổn định, sau đó lại quát lớn một tiếng, vung lên hoàng kim trọng quyền thẳng đến Bạch Tai.
Chương 2224 Trận chiến với Thiên Long (1)

Bành!!

Trọng quyền bạo kích mạnh mẽ, giống như là hai mảnh tinh thần đụng vào nhau, ngột ngạt mà khủng bố.

Mê quang hoàng kim sôi trào như lũ quét vỡ đê, đối diện bao phủ Bạch Tai.

Bạch Tai mang theo cốt khí thảm liệt, thế như luồng không khí lạnh, trùng kích toàn thân người kia.

Hai người đều là run rẩy, nhao nhao tháo chạy.

Xương cốt toàn thân Bạch Tai run run, nhận lấy lực trùng kích to lớn.

Ánh sáng hoàng kim xác thực khủng bố bá đạo, xứng danh Thần tộc.

Nhưng vị cường giả Thiên Phủ này lại bị thương càng nặng, cánh tay phải nhận trọng kích lại hoàn toàn vỡ nát, là triệt để vỡ nát, đầu Hoàng Kim Cốt cứng cỏi trực tiếp biến thành bụi, toàn bộ cánh tay phải đều rũ xuống dưới, mênh mông sinh cơ hoàng kim lại không cách nào khép lại.

Xương cốt trên cơ thể Bạch Tai bắt đầu vặn vẹo, nương theo tiếng vang lốp bốp kỳ quái, cưỡng ép chia ra ba bộ Thiên Nhân Chiến Khu, trước đó đã được hài cốt Cự Long tăng cường.

Bành!

Bạch Tai liên hợp ba bộ chiến khu, dùng sức một mình lao thẳng đến các Thánh Linh cao ngạo của Hoàng Kim Thiên Phủ.

- Thứ cuồng ngạo, dám miệt thị Hoàng Kim Thần tộc chúng ta, ngươi xem như là kẻ đầu tiên!

Linh văn trên trán các Thánh Linh Thiên Phủ cháy hừng hực, thông qua nơi đó tuôn ra từng đường trọng quyền hoàng kim.

Kim quang mãnh liệt giống như đang thiêu đốt, những nơi trọng quyền đi qua, không gian đều đang ken két giòn vang, quanh quẩn từng trận gào thét.

Đây là thiên pháp truyền thừa của Hoàng Kim Thiên Phủ, danh xưng không có gì không phá, vạn pháp đều là diệt, cực kỳ bá đạo.

- Đó là ai? Cận vệ của Khương Phàm sao? Hắn cũng có thể ngạnh kháng cùng Hoàng Kim Chiến Khu của Hoàng Kim Thiên Phủ!

Các nơi đều chấn động, nhao nhao chú ý đến một Thánh Nhân nhanh nhẹn dũng mãnh đột nhiên giết ra.

Bọn hắn đang chấn động, trong nhà Thiên Kiếm Thần Tông lại trực tiếp ngây ra.

Một màn này, quá quen thuộc.

Đây không phải chính là cận vệ bên cạnh Lục Du sao?

Lại nhìn lại con cá sấu màu sắc rực rỡ kia... Ta…đại tào, đây chính là con cá sấu ngày kia!

Lại là cự ngạc, lại là bạch cốt, nhìn lại Huyền Quy dưới thân Dương Biện cách đó không xa kia... Từ Cổ Vân Thiên đến Phó Hành Không và Mạnh Bình, lại đến Lôi Bằng, đều tại an tĩnh một lát, sau đó liền ớn lạnh toàn thân, hít vào từng ngụm khí lạnh.

Khương Phàm?!

Lục Du chính là Khương Phàm?!

Người năm đó cứu vớt Dương Biện, lại Dương Biện đưa về Hải Thần đảo, Lục Du, lại là Phần Thiên Thần Hoàng, Khương Phàm!

Bọn hắn rung động càng khó có thể tiếp nhận hơn, nhưng suy nghĩ kỹ một chút, ngoại trừ Khương Phàm, ai có thể bí mật hội đàm cùng lão tổ tông của bọn hắn, ngoại trừ Khương Phàm, ai có thể để Dương Biện cao ngạo thần phục!

Trách không được Dương Biện lớn lối như thế, dám can đảm miệt thị Thiên Kiếm Thần Tông, thì ra đứng sau lưng hắn là Vạn Thế Thần Triều!

Trách không được lão tổ tông Cổ Thần nghiêm lệnh bất cứ kẻ nào cũng không được truyền ra ngoài chuyện kết minh, thậm chí muốn xử tử tông chủ, thì ra bọn hắn là đang hợp tác cùng kẻ địch của thiên hạ, Khương Phàm!

- Khương Phàm, bảo con cá sấu của ngươi lui ra, đây là trận đấu giữa ngươi và ta.

Mênh mông máu tươi hoàng kim trong người Kim Vô Song bốc cháy lên, toàn thân từ linh hồn đến nội tạng lại đến hài cốt da thịt, đều sôi trào ánh sáng màu vàng óng, thực lực tăng vọt.

Bất luận là hoàng đạo nào cũng đều có vốn liếng khinh thường thiên hạ, bất kỳ linh văn nào sở thuộc hoàng đạo đều đại biểu cho một loại năng lượng cực hạn nào đó trên thế gian, ví dụ như Hoàng Kim Thiên Phủ bọn hắn, trong thân thể mỗi một truyền nhân đều có thể có một sợi Kim Thân đang ngủ say, thậm chí thực lực Kim Thân có thể tới gần bản thể, tại thời khắc sinh tử Kim Thân chân thân có thể toàn diện dung hợp, bộc phát ra sức chiến đấu gấp đôi.

Một ít Kim Thân đặc biệt được bồi dưỡng thành công, còn có được thực lực cường hãn mạnh hơn bản thể.

Ví dụ như vị tộc trưởng trẻ tuổi nhất Hoàng Kim Thiên Phủ, Kim Vô Song này, chính là dị loại trong đó, Kim Thân so với chân thân còn mạnh hơn, thậm chí muốn mạnh hơn gấp hai, thậm chí là gấp ba.

Thời khắc này dung hợp hoàn toàn, để thực lực nàng được tăng vọt.

Hoàng Kim Chiến Kích trong tay Kim Vô Song cũng là một thanh siêu cấp sát khí, thuộc về chiến binh truyền thừa các đời phủ chủ.

Ầm ầm...

Hào quang màu vàng sôi trào trên màn trời, như là khai phách ra một cái thế giới màu vàng, bên trong hiện ra rõ ràng là hình ảnh Hoàng Kim Thiên Phủ, có cung điện thành đàn, có ngàn vạn tộc nhân, có bảo tàng đang phát sáng, có thánh uy cường hãn đang khuấy động.

- Nói đùa gì vậy? Ngươi là Thánh Vương Thần tộc, ta là Thánh Linh, đây coi là chiến đấu? Ta tìm cho ngươi đối thủ ngang sức. Ngươi cứ chơi cho tốt. Ta sẽ không bồi.

Khương Phàm biết rõ Thần tộc này khủng bố, huống chi còn là phủ chủ trẻ như vậy, khẳng định rất biến thái.

Hắn vừa mới kết thúc trận chém giết cùng chủ nhân hoàng đạo, thực sự không dám khinh thường, sau khi nói xong thì liền thả người nhảy xuống Long Cốt Cự Ngạc, lao thẳng đến chiến trường Bạch Tai nơi đó.

- Chạy đi đâu!

Kim Vô Song quát lạnh một tiếng, vẻ mặt lãnh ngạo, đồng tử màu vàng bắn ra hai chùm sáng rực rỡ, lại như nhật nguyệt oanh minh, thiên vũ chấn động, ba động khủng bố cuồn cuộn ra khắp nơi.

Khương Phàm hoàn toàn không để ý đến, cứ lao thẳng đến chiến trường phía trước.

- Đối thủ của ngươi là ta!

Long Cốt Cự Ngạc cưỡng ép chặn đường, sôi trào lên ánh sáng cầu vồng ngập trời, phía sau lưng kịch liệt nhúc nhích, chấn mở hai cánh, toàn thân nhanh chóng diễn biến, hóa thành Thiên Long.

Một tiếng long ngâm kinh trời, một loại long uy lay đất.

- Dực Long?

- Không, đó là Thiên Long!

- Cá sấu biến thành Thiên Long? Đây là tình huống như thế nào?

- Không phải Khương Phàm săn giết một con Cự Long sao? Làm sao lại thúc thăng ra một Thiên Long!

Các cường tộc sống chết mặc bây ở nơi xa nhao nhao có phản ứng.

- Cá sấu lớn biến thành Đại Long rồi?

Huyền Quy thực sự không thể bình tĩnh được nữa, thậm chí nó còn có loại xúc động đấm ngực dậm chân, ta chỉ rời khỏi mấy tháng mà thôi, rốt cuộc các ngươi ăn linh đan diệu dược gì, đạt được cơ duyên quý giá dạng gì?

Mấy tháng này ta thối nát sinh hoạt thật không đáng giá!

Dương Biện đều hoảng hốt, Thiên Long, có thể nghênh chiến Cự Long, là Thiên Long?

Khương Phàm lại bồi dưỡng được một siêu cấp chiến thú như thế này!

Cái này không phải kỳ tích, quả thực là thần tích!

- Thiên Long? Thánh Vương Thiên Long!

Kim Vô Song rất bất ngờ, lại vui mừng không sợ.

Kim Thân cùng chân thân giao hòa, thực lực tăng vọt, cầm chiến kích trong tay, quét ngang qua khung trời, kim quang vô biên cuồn cuộn không dứt, như biển gầm sôi trào, lao thẳng đến Thiên Long không rõ lai lịch.

Ầm ầm!

Đại Tặc vỗ cánh bay lên, móng vuốt liệt không, hai cánh loạn càn khôn, nhấc lên ba động khủng bố, long uy Thánh Vương mãnh liệt lao ra, không gian xung quanh lần nữa sụp đổ, nó hoành hành không trở ngại, như là có thể hủy diệt hết thảy tất cả.

Một người một rồng bộc phát ra ác chiến kinh động tâm phách, kim quang vô biên, long khí cuồn cuộn, như là có thể quét ngang Cửu Thiên Thập Địa, ba động khủng bố hồi hộp toàn trường, so với đại chiến của Khương Phàm cùng Hạo Diệp trước đó càng khốc liệt hơn.
Chương 2225 Trận chiến với Thiên Long (2)

Dù sao một bên cũng là tộc trưởng hoàng tộc đương đại, thiên kiêu bất bại của Thái Sơ đại lục, một bên là Thiên Long Chí Tôn, thức tỉnh Đại Đạo Long Quỳ, Hồng Hoang Thiên Long.

Bọn hắn vừa mới bộc phát trận chiến liền hấp dẫn lực chú ý của vô số cường giả, mọi ánh mắt đều đung đưa chấn kinh. Trước đó bọn hắn còn tưởng rằng Khương Phàm tùy hứng làm bậy, nuôi đầu cá sấu lớn, không nghĩ tới lại là một tôn Thiên Long ngụy trang.

Nhưng... con này Thiên Long nhìn rất lạ lẫm, ánh sáng bảy màu vậy mà có thể lay động thiên địa, hoắc loạn càn khôn, còn không ngừng va chạm ra ánh sáng lạ thường, ngạnh kháng với Kim Vô Song.

Càng là người hiểu rõ Hoàng Kim Thiên Phủ cùng Kim Vô Song, càng có thể trực tiếp cảm nhận ra con Thiên Long kia khủng bố.

- Nát cho ta!

Đôi mắt của Kim Vô Song bộc phát ra kim quang nồng đậm, như là có hàng tỷ chùm sáng tập kết lại hiện ra gần như chân uy hoàng kim thiên phạt, đánh về phía Thiên Long, muốn xuyên qua nó.

Đại Tặc dâng cao chiến ý như thủy triều, mãnh liệt đong đưa chiến khu, độc giác xuyên trời bộc phát ra Hồng Mông Quang Minh.

Ầm ầm!

Thiên địa nghịch loạn, càn khôn mở đường, độc giác ngang nhiên nghênh kích kim quang, lập tức bộc phát ra uy lực diệt thế.

Ánh sáng hoàng kim bị đánh tan, một lần nữa tán loạn ra hàng tỷ chùm sáng, chùm sáng như lôi đình bao phủ Đại Tặc.

Nhưng, lân giáp Đại Tặc không thể phá vỡ, cưỡng ép chống đỡ được đòn tấn công.

Hai cánh mãnh kích, càn khôn lắc lư.

Đại Tặc càng đánh càng hăng, ngang nhiên nhào về phía Kim Vô Song.

Kim Vô Song tăng vọt chiến ý, thẳng tiến không lùi, hàng tỷ sợi ánh sáng Kim Tiên màu vàng vẩy xuống, sáng đến chói mắt, như Thần Minh xuất thế, Hoàng Kim Chiến Kích quét ra thế công dễ như trở bàn tay, như là có thể hủy diệt tinh hải, cuồng dã đánh đến Đại Tặc.

Đại Tặc tế ra mười tám tấm huyết vảy Thiên Long, thần uy bộc phát, ánh sáng bảy màu ngút trời, như là ngưng tụ ra khí tức Hồng Mông, hào quang sáng chói rọi khắp nơi mỗi một góc trên đất trời, để ngàn dặm núi sông đều biến thành một mảnh ánh sáng bảy màu, tràn đầy hoa mỹ.

Trên chiến trường Thánh Linh cảnh nơi xa, một vị Thánh Linh hoàng tộc của Thái Sơ đại lục nhanh chóng tới gần Bạch Tai đang ác chiến, hắn lợi dụng đúng cơ hội, đột nhiên dâng lên, trong tay nâng một cái bảo tháp, như núi lớn trấn áp xuống.

Hắn theo sát bay lên không, đứng thẳng trên tháp đỉnh, khí thế bàng bạc, toàn diện khống chế bảo tháp, chấn vỡ nát mặt đất, nhấc lên bụi mù như biển động.

- Lui!!

Các cường giả Thiên Phủ ăn ý phát động trọng quyền hoàng kim, chặn đánh Bạch Tai, sau đó quả quyết tuần tự rút lui.

Bảo tháp rơi xuống thẳng đến Bạch Tai.

Bạch Tai hét lớn, tinh hoa trong xương cốt toàn thân hội tụ về trọng quyền, sáu mươi sáu cái răng rồng toàn bộ đều được huy động.

Long khí mạnh mẽ, răng rồng bén nhọn, như Cự Long ngẩng đầu, tức giận mà gầm phá khung trời.

Ầm ầm!

Bảo tháp tăng vọt quy mô, cưỡng ép nuốt Bạch Tai vào, lại tại sau một khắc tiếp nhận răng rồng bạo kích, bảo tháp cứng cỏi bò đầy vết nứt, trong nháy mắt đã tán loạn.

- Cái gì?

Thánh linh hoàng tộc quá sợ hãi, lập tức liền muốn thoát khỏi.

Khương Phàm giương cánh bay lên, nhanh chóng giết tới, lập tức tuôn ra một quyền, liệt diễm cuộn trào, ba loại thần viêm kích phát sát uy tuyệt thế cho Phần Thiên Chiến Vực, tàn nhẫn đánh lui Thánh Linh hoàng tộc.

Máu văng tung tóe, linh hồn bị thương, suýt chút nữa đã chết bất đắc kỳ tử ở ngay chỗ này.

- Là Khương Phàm? Vây khốn hắn!

Cường tộc Thái Sơ đại lục nhao nhao hành động.

Mặc dù một người thì không phải là đối thủ, như năm ba người, bảy tám người thì sao?

Mười người thì sao!

Bọn hắn kích hoạt võ pháp, hiện ra thánh uy.

Có người tế ra bảo luân, phát ra tiếng oanh minh hùng hậu, như tiếng trống trận vang lên, lay động linh hồn của con người; có người dâng lên lôi điện vô tận, tử quang vạn trượng bao phủ đất trời, chiến trường rộng lớn biến thành lôi hải; có người lên tay đánh đàn, sóng âm như thiên quân vạn mã, hoành hành khắp không gian, đuổi giết Khương Phàm; có người lật tung đại địa, ngưng tụ người khổng lồ cao đến trăm trượng, nhấc lên cuồn cuộn thổ triều, cuồng kích Khương Phàm.

Còn có rất nhiều cường giả cảnh giới Bán Thánh ở hành động ở khu vực phía ngoài, phóng xuất ra võ pháp cường hãn, mưu toan quấy nhiễu Khương Phàm.

- Bạch Tai, rút lui!! Sơn Hà Đại Táng!

Khương Phàm rơi xuống đất, sau khi nuốt ba viên huyết đan, hắn liền tế ra Thái Tổ sơn cùng Đại Sơn Thượng Cổ, mãnh liệt chấn động phế tích, lần nữa nhấc lên sóng triều tai nạn vô biên, phế tích bừa bộn lập tức biến thành 'biển cả' bạo động, từng con sóng triều dâng lên mãi không dứt, xiềng xích tai nạn hoành hành khắp nơi, theo năng lượng địa tầng đánh thẳng vào tất cả mọi người.

Không phải hoàn toàn phóng thích, mà tập trung vào phạm vi hơn hai trăm dặm, lại vừa vặn bao gồm tất cả các cường giả Thái Sơ giết tới nơi này.

Các cường giả Thái Sơ dậm chânphóng lên trời, muốn tránh khỏi mặt đất bạo động, nhưng đều không ngoại lệ, tất cả đều đánh giá thấp lấy nguồn năng lượng này, mấy kẻ vội vàng không kịp chuẩn bị, đều vô tình bị bao phủ, có một số tránh thoát được thì lại bị xiềng xích tai nạn vờn quanh, vô tình kéo tới trong địa tầng cuồn cuộn.

Khương Phàm như muốn hôn mê, suy yếu khó chịu, nhưng long huyết, thịt rồng biến thành huyết đan, nhanh chóng bổ sung tinh thần. Hắn chịu đựng suy yếu, phóng thích yêu hỏa vô tận, tràn ngập đất trời bao phủ địa tầng đang bạo động.

Yêu hỏa hóa thành hàng vạn sợi hỏa vũ, hỏa vũ lại diễn biến thành Liệt Diễm Chu Tước.

Trong lúc nhất thời, từng tiếng gáy to sắc nhọn vang vọng chiến trường, đâm xuyên màng nhĩ.

Ngàn vạn con Liệt Diễm Chu Tước gào thét bay lên, diễn biến ra tuyệt thế luyện lô, nguy nga khổng lồ, cao bằng trời, xích hồng như kim cương máu, sôi trào ba động như vô số núi lửa đang phun trào.

Liệt diễm vô biên, chiếu sáng chiến trường mênh mông, giống như là một Thần Linh Chu Tước giáng lâm, quay quanh ra luyện lô, phần diệt chúng sinh.

Các Thánh Linh Thái Sơ đều là chút cường giả nhanh nhẹn dũng mãnh, lại mang theo vũ khí cường hãn.

Bọn hắn gian nan tránh thoát khỏi sự trói buộc của địa tầng, nhưng không đợi thở một hơi, thì đã liền lâm vào trong liệt diễm kinh khủng của tuyệt thế luyện lô, từng tiếng hét thê lương, đau đớn kêu rên, vang vọng trong luyện lô, như là tiến vào trong Luyện Ngục.

Số lượng lớn ánh mắt bị hấp dẫn đến nơi đây, cường giả các tộc tê cả da đầu, các ngươi đây là vây bắt?

Cái này… mẫu thân nó, đây là một mẻ bị hốt gọn!

Là cường giả Thái Sơ tự tin quá độ, hay là do Khương Phàm quá nhanh nhẹn dũng mãnh rồi?

Thánh Linh, đây chính là mục tiêu chí cao mà vô số cường giả theo đuổi, vậy mà lại bị bao vây tiêu diệt?

- A Di Đà Phật... Khương Phàm, thả bọn hắn ra!

Rốt cuộc cường giả Tu Di Sơn cũng ra tay, phật hiệu như tiếng sấm, phật quang màu vàng che mất quần sơn.

Lão phật Thánh Vương cảnh bảo vệ Hứa Như Lai dậm chân lên trời, phật quang vô biên biến thành phật quốc thần bí, muôn hình vạn trạng, thần bí khó lường, từng cái bóng người vàng óng hiển hiện, giống như Cổ Phật, trầm thấp thiện xướng, chấn động đại địa.

- Khương Phàm, không thể đồ sát cường giả Thái Sơ ta.

Hứa Như Lai trang nghiêm, phật quang vô lượng, ở sau lưng ngưng tụ ra hư ảnh một tôn Phật Đà, thần bí mà rộng rãi, chiếu rọi khắp nơi.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom