• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Đan Đại Chí Tôn (2 Viewers)

  • Chương 2231-2235

Chương 2231 Chặn đánh Kim Vô Song (2)

Huyền Quy ảo não nói:

- Ham thú chơi bời, tửu sắc hại rùa a.

Dương Biện im lặng:

- Ngươi diễn kịch với ta sao? Ngươi muốn thật có cốt khí, trực tiếp đuổi theo, Khương Phàm còn có thể quăng ngươi?

Huyền Quy lúng túng rút rút khóe miệng:

- Được rồi, Khương Phàm nói rất đúng, vẫn là hầu ở bên cạnh ngươi tốt hơn.

- Ngươi là tham mộ thịt rồng của ta!

- Đều là huynh đệ nhà mình, đừng nói ngay thẳng như vậy nha, nhanh nhanh nhanh, tới nếm thử chút trước.

- Ta chỉ có bấy nhiêu, không đủ phân.

- Hai mươi ki-lô-mét còn chưa đủ phân? Ăn cho bể bụng ngươi nha!

- Ta phải chừa chút cho Dương gia ta, chừa chút cho Lý Hoàng, thật không đủ phân, cho ngươi tối đa là hai trăm mét.

- Một phần trăm? Dương Biện, ngươi có còn là huynh đệ hay không! Không được, thiếu một ngàn mét, ta tuyệt giao với ngươi!

Trận chém giết ở ngoài cấm khu rất nhanh đã kết thúc, khi thú triều trùng kích vào, tất cả cường tộc đều không thể phối hợp, liên tục tháo chạy, chật vật thoát khỏi cấm khu.

Bọn người Kim Vô Song khó chống đỡ được, cũng không thể không lựa chọn rút lui.

Dưới sự hiệp trợ của Lân Trùng Hư Không, thú triều đã chia ra ba chi chi đội. Phân biệt do Đào Ngột, Kim Sí Thiên Bằng, Đằng Xà tự mình thống lĩnh, càn quét ra bên ngoài.

Viễn Cổ Thương Loan thì tiếp tục ở lại trong cấm khu, hiệp trợ trấn thủ pháp trận.

- Đám súc sinh đáng chết, cũng dám phục kích chúng ta.

Kim Vô Song đầy ngập lửa giận, nếu như không phải trước đó tiêu hao quá lớn, nàng nhất định phải chém đầu con Đào Ngột kia.

- Xem bộ dáng là thế giới mới muốn lặp lại chiêu cũ, vây bắt tất cả kẻ xông vào. Phủ chủ, chúng ta có nên rời khỏi nơi này trước hay không?

Đội ngũ của Hoàng Kim Thiên Phủ chỉ còn một vị thống lĩnh cảnh giới Thánh Linh, những người khác không phải chết trên tay Khương Phàm, thì chính là mất mạng ở trong thú triều.

Địa vị của Hoàng Kim Thiên Phủ tại Thái Sơ vô cùng tôn quý, vạn người kính ngưỡng, tại Thiên Khải chiến trường càng là đại biểu cho Đế tộc, không có người nào dám khiêu khích.

Hai chữ Thiên Phủ đối với bất kỳ thế lực nào đều là kiêng kị, nếu như ai hại chết một vị tộc nhân nào đó của bọn hắn thì đó không thể nghi ngờ là tai nạn hủy phái diệt môn.

Ai biết được khi tiến đến thế giới mới, vậy mà lại tổn thất nặng nề như thế, suýt chút nữa là toàn quân bị diệt.

- Nếu thế giới mới dám can đảm khai chiến, bây giờ liền sẽ không phong bế bình chướng, nhất định là muốn chờ càng nhiều hoàng tộc hoàng đạo tiến đến.

Kim Vô Song ăn đan dược, điều trị huyết khí.

- Chúng ta ở lại nơi này, rất dễ dàng bị vây bắt, nếu không trước tiên cứ lui ra bên ngoài, chờ hoàng tộc hoàng đạo Thái Sơ chạy tới nơi này, liên thủ tiếp giết đến?

Thống lĩnh Thánh Linh tên là Kim Hình Đạo nói, lại liên tục thúc phụ Kim Vô Song, nhưng đối mặt với Kim Vô Song, vẫn duy trì tôn trọng.

- Lui ra ngoài chẳng phải là nói Kim Vô Song ta sợ bọn hắn? Không cần lo lắng, chỉ cần ta khôi phục lại, một mình vẫn có thể độc chiến với tất cả Yêu Chủ!

- Ta tin tưởng thực lực phủ chủ, ta là sợ...

- Sợ cái gì? Ngươi đường đường là thống lĩnh, vậy mà trong miệng lại có thể nói ra chữ sợ?

- Ta tin tưởng ngài có thể ứng phó thú triều, ta lo lắng chính là... Khương Phàm!

Trước đó Kim Hình Đạo không có quá trực tiếp phán đoán đối với Khương Phàm, bây giờ xem ra, thật đúng là một tên điên không sợ trời không sợ đất, so thú triều đều muốn khủng bố.

Hắn bồi tiếp Kim Vô Song đi ra, liền có trách nhiệm bảo đảm Kim Vô Song có thể trở về.

- Khương Phàm...

Đôi mắt sáng tỏ của Kim Vô Song có chút ngưng lại, nhìn chằm chằm đỉnh núi cách đó không xa.

Nơi đó có hắc ám cuồn cuộn, tinh quang sáng chói, một con to mọng cự ngạc bảy màu đang lắc đầu vẫy đuôi đi tới.

- Đến rồi!

Kim Hình Đạo thể hiện nghiêm trọng, tên điên này lại còn muốn phục kích bọn hắn?

- Kim cô nương, chơi rất tận hứng nhỉ?

Khương Phàm cưỡi Long Cốt Cự Ngạc đi đến cười cười chào hỏi.

- Ta chơi đặc biệt tận hứng, nhìn ngươi giống như không quá hứng thú, còn chưa bắt đầu liền chạy.

- Ta chạy vào trộm bảo bối của người ta, đã rất vô sỉ, làm sao còn có thể lại đánh chủ nhân được đây? Có thể chạy đương nhiên là phải chạy rồi. Không giống những hoàng đạo các ngươi đây, da mặt thật là dày, làm việc thật là không coi trọng.

Người ta mở cửa đón khách, các ngươi là lại trộm lại đoạt, người ta xua đuổi, các ngươi còn ngao ngao muốn đánh muốn giết. Khương Phàm ta chỉ là cường đạo, nhưng các ngươi... Ha ha, không bằng súc sinh!

Khương Phàm cười ha hả trào phúng Kim Vô Song.

- Thế giới mới bị vỡ nát địa tầng, dẫn phát tai nạn, khiến mấy trăm đến hơn ngàn vạn người gặp nạn, bọn chúng cần trả giá đắt!

- Ô ô u, ngươi đây là tới làm sứ giả chính nghĩa rồi? Đồ ăn cướp được đâu, có phải ngươi muốn phân chia cho người chịu khổ gặp nạn ở bên ngoài hay không? Được rồi được rồi, nếu muốn làm sói, liền làm sói rất thẳng thắn, khoác da dê cái gì chứ, dở dở ương ương, làm trò hề, mất mặt xấu hổ.

- Ngươi là một tên tội nhân hoắc loạn chiến tranh Thương Huyền, có tư cách gì bình phán người khác.

- Ta bình phán ngươi rồi? Ta là đang mắng ngươi đấy, nghe không hiểu tiếng người?

- Ngươi phách lối cái gì, người đã chết qua một lần, sống lại vẫn khó thoát khỏi cái chết!

- Ha ha, ta chết lúc nào, ngươi không biết, nhưng ngươi chết khi nào thì do ta đến định!

Khương Phàm hoạt động bả vai, kích thích lên mênh mông yêu hỏa.

Long Cốt Cự Ngạc mãnh liệt đong đưa, ngẩng đầu phát ra tiếng long ngâm hùng hậu, một mảnh ánh sáng lộng lẫy như hoắc loạn càn khôn bao phủ dãy núi.

- Sinh tử của ta, ngươi định không được, nhưng ta sẽ nhìn ngươi chết ở chỗ này!

Mặt ngoài áo giáp màu vàng óng của Kim Vô Song đột nhiên hiện ra ánh sáng tinh thần, sau một khắc, tinh quang mãnh liệt che mất nàng, kéo nàng biến mất vào thâm không.

Kim Hình Đạo cũng bắt lấy bả vai Kim Vô Song ngay đầu tiên, biến mất trong hư không.

- A? Nương môn nhi này còn mang theo vũ khí Không Gian? Trách không được dám mạo hiểm tới đây.

Khương Phàm thể hiện cứng đờ, cứ chạy như vậy?

- Chạy? Bảo bối của ta a!

Long Cốt Cự Ngạc còn chuẩn bị tẩy sạch con quỷ nhỏ này.

- Nhanh nhanh nhanh, tìm đến kẻ kế tiếp! Tất cả hoàng tộc hoàng đạo còn không có chạy xa, đuổi kịp một kẻ nhìn xem có bảo bối hay không.

Khương Phàm tranh thủ thời gian thúc giục.

Những này hoàng tộc hoàng đạo đa phần đều là tập kích Tổ Nguyên sơn, nói không chừng trong tay ai đó liền nắm số lượng lớn bảo bối.
Chương 2232 Ăn cướp! Ăn cướp!

Liệt diễm lao nhanh, vượt qua trời cao, dung nham sền sệt như màn mưa đổ đầy trời, nhóm lửa cây rừng, dung thực núi cao.

Một đám quái ngư xích hồng như máu đang chạy trốn, bọn chúng giống như là cá mập to lớn lại có hai cánh, như cá lại như chim. Lân giáp toàn thân giống dung nham đang chảy xuôi làm cho không gian đều muốn vặn vẹo.

- Nhanh nhanh nhanh, rời khỏi nơi này, chớ bị đuổi kịp.

- Thế giới mới bắt đầu phản kích, chúng ta không cần ở chỗ này lâu thêm, trực tiếp rời khỏi.

Số lượng lớn nam nữ tử mang theo trọng giáp cưỡi trên quái ngư, lo lắng thúc giục, còn tấp nập quay đầu nhìn quanh cấm khu.

Bọn hắn là hoàng tộc đến từ Thần Khấp Chi Hải, bộ lạc Dung Nham.

Quái ngư chính là Hỏa Viêm Ngư sinh sống bên trong thế giới dung nham dưới đáy biển.

Hòn đảo của bộ lạc Dung Nham là hòn đảo khổng lồ nhất Thần Khấp Chi Hải, khoảng cách dài nhất có thể đạt tới ngàn dặm, mà còn trực tiếp xuyên suốt cùng thế giới dung nham dưới đáy biển.

Tại Thần Khấp Chi Hải mênh mông, thực lực tổng hợp của bọn hắn không thể nghi ngờ là có thể xếp vào năm vị trí đầu, tồn tại tương đương như bá vương.

Nhưng ở nơi này, bọn hắn không dám khinh thường.

Dù sao đã có được bảo bối, không cần thiết lại xen vào.

- Này!! Cây này là ta trồng, đường này là ta mở, muốn đi qua chỗ này thì để lại tiền qua đường!

Cùng với tiếng gào thét phách lối, một con cá sấu mập màu sắc rực rỡ dáng vẻ lưu manh từ trong tinh không lao ra, ngăn cản đường đi của Hỏa Viêm Ngư.

- Ngọa tào, Khương Phàm?

Trái tim các nam nữ tử bên trên Hỏa Viêm Ngư đều giật giật liên hồi, vội vàng khống chế Hỏa Viêm Ngư lại.

Bầy Hỏa Viêm Ngư hung tàn không dám phách lối, con cá sấu kia chính là Thiên Long ngụy trang.

- Trước mặt bằng hữu, còn nhớ rõ những lời ta từng nói không? Từ hôm nay trở đi, bất kể là ai đụng phải ta, đều nhất định phải lập tức cho thấy thái độ.

Khương Phàm đưa tay nhấc lên liệt diễm ngập trời, kịch liệt cuồn cuộn, phần thiên diệt địa, diễn hóa thành hình dáng Chu Tước giương cánh gáy to, giống như là Thần Linh đang thức tỉnh, quan sát cường giả bộ lạc Dung Nham cùng bầy Hỏa Viêm Ngư.

- Chúng ta... Chúng ta... Chúng ta không có ác ý gì đối với ngài!

Bộ lạc Dung Nham nhiếp tại sự uy hiếp của Khương Phàm và cự ngạc, không thể không cho thấy thái độ.

Khương Phàm cười nói:

- Rất tốt! Không tệ! Sau này sẽ là bằng hữu, xảy ra chuyện gì thì cứ nói với ta, ta bảo kê các ngươi.

Đám người của bộ lạc Dung Nham giật giật khóe mắt, chúng ta chỉ là thỏa hiệp, chưa hề nói làm bằng hữu với ngươi, thiên hạ này ai dám làm bằng hữu cùng tên điên ngươi đây, sống đủ rồi à.

- Tới đi, giao tiền ra.

Khương Phàm lắc lắc ngón tay.

- Giao tiền gì?

- Nó vừa mới kêu các ngươi không nghe rõ? Tiền qua đường!

- Chúng ta... Chúng ta không phải bằng hữu sao?

- Bằng hữu là bằng hữu, tiền qua đường là tiền qua đường, đừng nói nhảm, giao tiền!

- Ngài muốn bao nhiêu?

Trong lòng bộ lạc Dung Nham dần phiền muộn, cho tới bây giờ đều là bọn hắn cản đường cướp bóc, hoành hành bá đạo, lúc nào lại bị người ta khi nhục qua như thế.

- Nhẫn không gian, ném toàn bộ qua đây.

- Toàn bộ?

- Toàn bộ!!

- Đây là mua đường sao? Đây là mua mạng!

- Tùy ngươi hiểu ra sao, nhanh!

- Cho một nửa được không?

- Chỉ có thể qua một nửa.

- Để cho chúng ta giữ một cái?

- Chỉ cần các ngươi không sợ thú triều phía sau đuổi tới, có thể từ từ, ta không nôn nóng.

Mặt mũi đám người bộ lạc Dung Nham tràn đầy bi phẫn, nhất là những người ở phía trước kia, thân thể đều đang run rẩy.

Bọn hắn đúng là vơ vét rất nhiều bảo bối trong thế giới mới, nhất là thu hoạch bên trong Tổ Nguyên sơn càng từng để bọn hắn cuồng hoan vài ngày.

- Ai cũng đừng nghĩ giấu nhẫn, đại gia ta đang tiếp cận các ngươi.

Đại Tặc mãnh liệt đung đưa cơ thể to béo, run run lên long khí ngập trời, bên trong hiện ra lít nha lít nhít long ảnh, như là lúc nào cũng có thể bổ nhào đi qua.

Dưới sự liên hợp áp bách của Chu Tước cùng Thiên Long, cuối cùng người của bộ lạc Dung Nham vẫn thỏa hiệp.

- Đi thôi đi thôi, trên đường cẩn thận.

Khương Phàm thu toàn bộ nhẫn không gian lại, cười cười lui về trong hư không, liên chiến chỗ chiến trường tiếp theo.

- A a a… ! Tên hỗn đản trời đánh!

Người của bộ lạc Dung Nham cuồng loạn chửi mắng.

Vốn đang chuẩn bị rời khỏi, bây giờ còn thế nào có mặt mũi để trở về?

Khương Phàm liên chiến khắp nơi, thành công ăn cướp được năm cường tộc, cuối cùng cùng gặp phải thú triều do Đằng Xà suất lĩnh.

Vì để che giấu bí mật hai bên hợp tác, dưới chỉ lệnh bí mật của Lân Trùng Hư Không, Đằng Xà đã tấn công đối với Khương Phàm.

Khương Phàm rất phối hợp, cưỡi cự ngạc ngang nhiên nghênh kích.

Đánh đến thiên hôn địa ám, khủng bố tuyệt luân, hơn nghìn dặm núi sông đều biến thành đất bằng, cũng khiến cho số lượng lớn cường tộc đang đào vong chú ý.

Những cường tộc bị đánh cướp kia đứng ở đằng xa mà gào to, hận không thể là Đằng Xà để có thể giết Khương Phàm.

Nhưng rất bất đắc dĩ, Khương Phàm liên hợp cự ngạc thành công đánh lui Đằng Xà, Đằng Xà không có dây dưa, suất lĩnh đội ngũ liên chiến đến những vị trí khác.

- Mau nhìn xem có tốt bảo bối gì?

Long Cốt Cự Ngạc kích động thúc giục Khương Phàm.

- Ngươi gấp cái gì, bây giờ liền muốn tiến đến Thánh Hoàng sao? Thánh Vương tiến Thánh Hoàng không phải dễ dàng như vậy, vậy cần thần vật kích thích. Ngươi đó, trước tiên làm chắc cảnh giới Thánh Vương, lĩnh ngộ được tất cả truyền thừa, lại nắm giữ tốt tinh túy truyền thừa. Nhất là vấn đề huyết mạch, nhất định phải bảo đảm giữa Cự Long cùng Thiên Long thông thuận quá độ, không được để lại tai hoạ ngầm, ảnh hưởng đến trưởng thành sau này của ngươi.

Khương Phàm nhắc nhở cự ngạc an tâm chớ vội, Cự Long biến đổi đến Thiên Long xác thực rất phức tạp, nếu như không thể triệt để hoàn toàn hóa thành Thiên Long, sau này thật có khả năng dừng bước tại Thánh Hoàng.

- Ta không nôn nóng, ta là kiếm chút cho đại vương bát.

Cự ngạc ngoài miệng khiêu khích Đại Vương, nhưng trong lòng vẫn nhớ mong đến nó, dù sao cũng đều là huynh đệ cùng đi ra, há có thể chạy trước chạy trước huynh đệ kết nghĩa ném đến phía sau không để ý.

- Đại Vương sao, không thể thiếu nó.

Khương Phàm cười cười, triệu ra toàn bộ nhẫn không gian bên trong Thông Thiên Tháp.

Năm chi đội ngũ, tất cả đều là hoàng tộc đội ngũ, tổng cộng hơn bốn mươi chiếc nhẫn không gian.
Chương 2233 Đạo Văn Hồ Lô (1)

- Oa a, các ngươi đi ăn cướp?

Đông Hoàng Như Yên mới ra đến liền bị nhẫn không gian sáng rực đầy đất kích thích.

- Đây là nghề kiếm sống đứng đắn của đoàn cướp bóc, Như Yên cô nương, đến lượt ngươi ra tay, đều móc đồ bên trong ra.

- Ngươi xem ta là cái gì rồi? Ta là cô nương đứng đắn, không làm loại chuyện lén lút này.

- Đúng đúng đúng, đúng đúng đúng, nhanh.

- Ngươi nghe không hiểu ta sao? Ta không làm loại chuyện này!

- Ta biết, nhanh.

Đông Hoàng Như Yên mím môi phiền muộn một lát, vẫn cầm lên một cái nhẫn không gian, lợi dụng năng lượng không gian cưỡng ép kéo đồ bên trong đi ra.

Kết quả... Đầy đất đều là áo lót quần đùi, mấy loại đan dược rải rác.

Khương Phàm thể hiện xấu hổ:

- Đây cũng là cái cô gái thích sạch sẽ mà.

- Đây đều là thứ gì đồ chơi, tất cả đều là tấm vải?

Cự ngạc đụng cái đầu to qua đến, há mồm lại chửi, áo lót bay lên tứ tán, đối diện treo ở trên mặt Như Yên.

- A a a, đại phì ngư ngươi, lui ra phía sau thành thật một chút!

Đông Hoàng Như Yên thét lên, mặt mũi xấu hổ mà đỏ lên.

Khương Phàm nói:

- Đại Tặc, đừng quấy rầy Như Yên cô nương làm việc, lui ra phía sau chút.

Đông Hoàng Như Yên bắt đầu dần dần thanh lý nhẫn không gian.

Không hổ là đội ngũ hoàng tộc, bên trong xác thực tồn trữ đồ rất tốt, cũng có linh thảo linh quả bọn họ vơ vét trong thế giới mới.

Nhưng thứ thật sự để Khương Phàm vui mừng chính là bọn hắn rất nhanh từ trong nhẫn không gian, tìm ra từng viên bảo bối giống như trứng vàng, chiếu sáng rạng rỡ, sinh cơ cuồn cuộn, quanh quẩn âm thanh ù ù của sóng biển.

- Đây là bảo bối gì?

Bọn hắn liếc mắt nhìn ra trứng vàng bất phàm, rất có thể là đến từ Tổ Nguyên sơn.

- Sẽ không lại là trứng đấy chứ.

Cự ngạc lại gần, quả trứng vàng giống như cối xay trong mắt nó lại giống như là hạt gạo.

- Không phải ngươi hiểu nhiều lắm sao, có thể nhìn ra tới cái gì không?

Đông Hoàng Như Ảnh liếc mắt nhìn Khương Phàm.

- Ta xem một chút…

Khương Phàm nhìn chằm chằm trứng vàng, cẩn thận nghiên cứu, mà giọng Đan Hoàng đã vang lên trong đầu.

- Chẳng lẽ là dịch Hải Linh mà Kim Thiềm kết tinh? Thứ này cùng Bất Lão Tuyền của Huyền Quy có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, thuộc về linh dịch truyền thừa của bộ tộc Bích Hải Kim Thiềm.

- Bích Hải Kim Thiềm tương đương với Linh thú trong hải dương, xen vào giữa Yêu tộc cùng Linh tộc, bình thường linh mạch hội tụ ở trong đáy biển. Nói là Linh tộc, là bởi vì bọn chúng là do linh mạch dựng dục ra, có đặc chất Linh tộc. Nói chúng nó là Yêu tộc, là bởi vì sau khi bọn chúng sinh ra còn có thể thông qua giao hợp sinh sôi hậu đại.

- Ta có thể nói như vậy, trong mười ba nơi hải dương của thế giới, thậm chí là một ít đất liền trong hải dương, phàm là đỉnh cấp linh mạch vượt qua mười vạn dặm, đều có thể từ bên trong đào ra hàng ngàn hàng vạn Bích Hải Kim Thiềm.

- Bọn chúng sinh ra từ trong linh mạch, cũng đời đời thủ vệ linh mạch, thậm chí còn có thể hấp thu tinh hoa hải dương, tẩm bổ linh mạch, cam đoan linh mạch vĩnh hằng bất hủ. Tẩm bổ linh mạch, đồng thời cũng sẽ hấp thu năng lượng bên trong linh mạch, bồi dưỡng được Kim Thiềm dịch.

- Chỉ có sinh ra ra Kim Thiềm dịch, mới có thể giao hợp sinh sôi giống như yêu thú. Kim Thiềm dịch vượt qua vạn năm, sẽ còn lắng đọng ra kết tinh quý giá, những kết tinh này có thể bảo đảm Bích Hải Kim Thiềm biến đổi huyết mạch, trở nên cực kỳ cường đại.

- Tóm lại, Bích Hải Kim Thiềm là chủng linh vật rất thần kỳ. Sở dĩ ta biết là bởi vì đã từng may mắn từng chiếm được một viên kết tinh, là lúc trước Hải Hoàng cho ta.

Khương Phàm kích động, quả nhiên gặp được bảo bối tốt:

- Linh mạch dưới đáy biển ngưng tụ linh dịch kết tinh lắng đọng lại, đây quả là đỉnh cấp bảo dược, nó có công hiệu đặc thù gì sao?

- Bên trong kết tinh có được tinh hoa hải dương cực kỳ thuần túy, cũng có được sinh cơ để Linh tộc có thể kéo dài sinh sôi cường thịnh, đối với võ giả hải dương linh văn mà nói, thật đúng là bảo dược cực phẩm có thể ngộ nhưng không thể cầu. Hiệu quả cụ thể không dễ miêu tả, ừm... Ta nói như thế này cho ngươi vậy, đối với hải dương linh văn mà nói, một viên kết tinh như thế này, bù đắp được mười viên thánh đan!

- Mười viên thánh đan?

Khương Phàm hít vào một hơi, làm Luyện Đan sư, hắn biết rõ giá trị của thánh đan, vậy mà thứ này lại có thể chống đỡ tới mười viên!

Đưa thứ này cho Dương Biện và Lý Hoàng, không có gì thích hợp bằng.

Đại kình ngư thật có phúc khí.

Khương Phàm nghĩ tới đây, lắc đầu cười cười.

- Thì ra ngươi Khương Phàm cũng có thứ không biết sao?

Đông Hoàng Như Ảnh nhịn không được mà trêu ghẹo một câu.

- Ừm? Không tệ không tệ, tiếp tục giữ vững.

Khương Phàm nhíu mày.

- Giữ vững cái gì?

- Ngươi cũng sẽ nói móc người khác, cuối cùng có chút khói lửa nhân gian.

- Ngươi...

Kiều nhan Đông Hoàng Như Ảnh sau mạng che mặt hiện ra vài tia xấu hổ hiếm thấy.

- Đừng khi dễ tỷ tỷ của ta!

Đông Hoàng Như Yên tranh thủ thời gian ngăn ở giữa hai người.

- Ta là đang khen tỷ tỷ cô.

Khương Phàm nâng trứng vàng lên, thu vào Thông Thiên Tháp:

- Biết Bích Hải Kim Thiềm không? Đây là kết tinh do Kim Thiềm dịch lắng đọng.

- Ngươi lại biết?

Đông Hoàng Như Ảnh kinh ngạc nhìn hắn, người này thật đúng là đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác rồi?

- Kim Thiềm dịch là Bích Hải Kim Thiềm hấp thu linh mạch hải dương cùng nguyên lực hải dương lắng đọng ra linh dịch truyền thừa, mà kết tinh như thế này, chỉ có thể xuất hiện ở vạn năm bên trong Kim Thiềm dịch, mỗi viên đều là là tinh hoa đất trời. Đối với bất cứ sinh linh hải dương nào mà nói, đều là tuyệt thế linh túy có thể ngộ nhưng không thể cầu.

Sau khi Khương Phàm giới thiệu sơ lược liền thu sạch năm viên kết tinh vào Thông Thiên Tháp.

- Tiếp tục tìm kiếm, nhìn xem còn có cái gì tốt.

- Ngươi thật sự biết? Không phải là nói bừa đấy chứ.

Đông Hoàng Như Yên hồ nghi nhìn Khương Phàm, tiếp tục điều tra nhẫn không gian.

Cũng không lâu lắm, bọn hắn từ bên trong một chiếc nhẫn tìm ra một cái Tử Kim Hồ Lô đẹp đẽ, thoạt nhìn như là Tinh Kim rèn đúc vũ khí, mặt ngoài còn trải rộng đường vân phức tạp khó hiểu, nở rộ ánh sáng, tầng tầng lớp lớp khuếch tán ra phía ngoài, còn tạo nên gợn sóng không gian thần kỳ.

Đông Hoàng Như Yên tiện tay liền muốn ném đi, nhưng Đan Hoàng từ đầu đến cuối vẫn đang quan sát phía ngoài đột nhiên lên tiếng:

- Đạo Văn Hồ Lô?
Chương 2234 Đạo Văn Hồ Lô (2)

Khương Phàm tay mắt lanh lẹ, tranh thủ thời gian đỡ lấy Tinh Kim hồ lô muốn rơi xuống, rơi vào trong tay trĩu nặng, lấy Khương Phàm đều cảm nhận được lực lượng đến ép tay, giống như nặng đến mấy ngàn cân.

- Đồ tốt sao?

Đông Hoàng Như Yên kỳ quái nhìn Khương Phàm.

Khương Phàm suy nghĩ:

- Đây là Đạo Văn Hồ Lô!

- Đạo Văn Hồ Lô là cái gì?

Đông Hoàng Như Ảnh kinh ngạc, người này thật chẳng lẽ cái gì cũng đều biết sao?

Nàng một mực ở trong Thiên Cung, ngoại trừ lĩnh hội võ pháp hư không thì chính là đọc qua tư liệu điển tịch, không nói không gì không biết, cũng coi là bác học, chí ít trong những người đồng lứa, nàng được xem là người hiểu biết rất nhiều.

Nhưng ở trước mặt Khương Phàm, nàng lại xuất hiện một loại cảm giác vô tri.

Cái tên điên chiến tranh này mỗi ngày trừ chiến đấu thì chính là đang trên đường chiến đấu, cũng không thấy bưng lấy sách thật dày chăm chú xem gì cả, làm sao cái gì cũng đều biết được thế này?

Đan Hoàng xuyên qua ý thức Khương Phàm, sau khi cẩn thận quan sát lại kinh ngạc nói:

- Thật đúng là Đạo Văn Hồ Lô.

Khương Phàm bị đôi mắt kinh ngạc lại mang theo chút sùng bái của tỷ muội Đông Hoàng nhìn mà cảm thấy ngại ngùng, lặng lẽ hỏi Đan Hoàng:

- Sư phụ, đây lại là vật tốt gì?

- Cái này thật đúng là đồ tốt.

Đan Hoàng trầm mặc, xác định mình không nhìn lầm, nói:

- Đây không phải là vũ khí được rèn luyện chế tạo, mà là một loại thực vật thai nghén tên là Đại Đạo Linh Đằng. Nói đến đây, Đại Đạo Linh Đằng cùng Đại Đạo Thánh Thụ trong truyền thuyết lại có chỗ giống nhau, đều có liên quan cùng Võ Đạo truyền thừa. Khác biệt chính là, Đại Đạo Thánh Thụ là có thể lắng đọng truyền thừa, Đại Đạo Linh Đằng hồ lô thì là dung nạp truyền thừa.

- Đơn giản mà nói thì Đại Đạo Thánh Thụ có thể hấp thu truyền thừa của Nhân tộc, Yêu tộc, Ma tộc, kết xuất linh quả truyền thừa, chỉ cần dùng liền có thể đạt được loại truyền thừa này. Đại Đạo Linh Đằng lại giống như là vũ khí, có thể thông qua đạo ngấn ở mặt ngoài, tiếp nhận uy lực truyền thừa của ngươi, cũng tại thời điểm cần thiết mà thả ra ngoài.

Khương Phàm khẽ nhíu mày:

- Ta nghe không quá hiểu.

- Dùng ngươi để ví dụ, ngươi có thể ngươi dung nhập Chu Tước truyền thừa vào bên trong đạo ngấn hồ lô, lại sung túc rót Chu Tước Yêu Hỏa vào trong hồ lô. Cứ như vậy, đạo ngấn hồ lô tương đương với một Tiểu Chu Tước đang ngủ say. Tại thời khắc cần thiết, chỉ cần ngươi thôi động ý niệm, đạo ngấn hồ lô liền có thể trong thời gian rất ngắn thức tỉnh lại, triệu tập yêu hỏa trong hồ lô, trùng kích đạo ngấn mặt ngoài, tất cả Chu Tước truyền thừa của ngươi... Toàn bộ được thả ra ngoài... Nghe rõ ràng, là toàn bộ!

- Nếu như các loại truyền thừa của ngươi như Chu Tước Bác Thiên Thuật, Chu Tước Phục Thiên Thuật, Chu Tước Liệt Ngục Thuật, đều dung nhập đạo ngấn, thời khắc mấu chốt, hồ lô liền có thể ngay lập tức đánh đi ra toàn bộ ba loại truyền thừa.

- Phóng thích đồng thời ba loại truyền thừa? Bảo bối này thật lợi hại. Tuy nhiên thực lực của ta có thể so với Thánh Vương cảnh, nó có thể phát huy ra hiệu quả như thế?

- Cái này phải nhìn tình huống trưởng thành của hồ lô, còn có quá trình luyện chế cuối cùng.

- Còn có thể luyện chế?

- Đạo Văn Hồ Lô không chỉ là vũ khí trời sinh, mà tính dẻo dai còn rất mạnh. Tại thời cổ đại, không chỉ có Nhân tộc nóng lòng bồi dưỡng Đại Đạo Linh Đằng, hai tộc Yêu Ma còn phụng nó như chí bảo, đỉnh cấp Đạo Văn Hồ Lô còn có thể bán với giá trên trời. Ta nhớ không lầm, Đạo Văn Hồ Lô thai nghén từ lúc thiên địa ban sơ kia, trực tiếp liền có thể khắc xuống truyền thừa Thần cấp, là siêu cấp Thần Binh hàng thật giá thật.

- Đáng tiếc, Đạo Văn Hồ Lô có bệnh chung với linh vật đồng loại, chính là độ khó thai nghén cực lớn, cần lắng đọng hơn mấy ngàn vạn năm, thậm chí là mười mấy vạn năm, thật hao không nổi.

Đan Hoàng lắc đầu, thế lực có thể truyền thừa vạn năm đã là khó có được, có mấy cái có thể truyền thừa mười mấy vạn năm?

Cho nên mặc dù Tiên Thiên linh vật cường hoành biến thái, nhưng thật không có mấy cái có thể lưu truyền xuống, trừ phi là thế giới mới mai táng thời gian vô tận như thế này, lại cam đoan hoàn cảnh diễn biến tự nhiên đặc biệt.

- Ngài biết làm sao luyện chế không?

Khương Phàm mừng rỡ vuốt vuốt Đạo Văn Hồ Lô trong tay, không thể không lần nữa nói một câu xúc động, thế giới mới thật sự là nơi tốt.

- Rất đơn giản, dùng Luyện Thiên Đỉnh rèn luyện. Kiếp trước ta từng rèn đúc qua một cái.

- Luyện Thiên Đỉnh còn có thể rèn đúc vũ khí?

- Vũ khí bình thường khẳng định không được, nhưng đạo ngấn hồ lô rất đặc thù, chỉ cần lặp đi lặp lại rèn luyện liền có thể làm được.

- Sư phụ, ngài nhìn hồ lô này thế nào, có tiềm lực chế tạo thành vũ khí cấp Thánh Vương không?

- Hẳn là có thể. Hồ lô có thể dùng trực tiếp, cái gọi là luyện chế là hai lần thăng hoa, có thể thăng hoa tới trình độ nào, liền xem ai đến luyện chế ra.

- Có thể liên tục sử dụng không?

- Nếu như là trong phạm vi chịu đựng, Đạo Văn Hồ Lô có thể liên tục phóng, nhưng nếu như tấp nập khắc xuống đỉnh cấp truyền thừa, đạo ngấn hồ lô đến cực hạn sẽ vỡ vụn.

Khương Phàm đang cùng Đan Hoàng giao lưu, tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh đứng ở bên cạnh càng nhìn càng cảm thấy quái dị, gia hỏa này rốt cuộc là đang tự hỏi? Hay là đang biên cố sự!

Cần lâu như vậy sao?

- Thói quen thôi.

Long Cốt Cự Ngạc rất có kiên nhẫn, nó đã thành thói quen, mỗi lần gặp được một ít chuyện cổ quái kỳ lạ, Khương Phàm đều giơ đầu lên phát ngốc một hồi, sau đó tựa như được thanh tịnh sáng suốt, biết tất cả mọi chuyện.

- Hồ lô này giống như vừa hái xuống...

Khương Phàm đột nhiên bừng tỉnh, tranh thủ thời gian thúc giục Đông Hoàng Như Yên:

- Mau nhìn trong những nhẫn không gian khác có dây leo hay không.

- Ngươi còn chưa nói đây là cái gì?

- Hồ lô do Đại Đạo Linh Đằng kết xuất, đạo ngấn mặt ngoài có thể chứa đựng lực lượng truyền thừa. Nó hẳn là vừa hái xuống gần đây, mau nhìn xem bọn hắn có cùng rút linh đằng ra hay không.

- Đại Đạo Linh Đằng lại là cái gì?

- Cô tìm, ta giới thiệu...

Khương Phàm giải thích xong bí mật của linh đằng cùng hồ lô, lại lần nữa rước lấy ánh mắt quái dị của Đông Hoàng Như Ảnh, lại có loại xúc động muốn đụng chút đầu của hắn.

Đông Hoàng Như Yên lật đến cuối cùng, phát hiện không ít bảo bối, nhưng từ đầu đến cuối không có tìm tới bất cứ linh đằng gì.
Chương 2235 Thiên Địa Đại Táng

Nhưng may mắn tìm được hai cái hồ lô khác, mà đều tương xứng với cái ban đầu kia.

- Bọn ngu xuẩn này chỉ là hái được hồ lô, không có rút linh đằng ra?

Khương Phàm lập tức cưỡi Long Cốt Cự Ngạc, một lần nữa điều tra Tổ Nguyên sơn.

Sau tám ngày, khi thế giới mới càng ngày càng loạn, rốt cuộc Khương Phàm cũng tại phát hiện Đại Đạo Linh Đằng trên một ngọn Tổ Nguyên sơn nguy nga.

Nhưng khi đến nơi này hắn mới hiểu được vì sao lúc ấy đám kia hoàng tộc không có cùng mang linh đằng đi, thì ra là ở trong Tổ Nguyên sơn.

Tại một chỗ sườn núi cao hơn ba ngàn mét có một vết nứt thô to, nói là vết nứt, nhưng càng giống hố sâu hơn, Đại Đạo Linh Đằng liền cắm rễ ở trong đó, mà còn là rất rất sâu, giống như đều chui vào nội bộ Tổ Nguyên sơn.

Chiều dài lộ ở bên ngoài chỉ ngắn ngủi có mấy chục mét, rõ ràng bị đám kia cường giả hoàng tộc tàn nhẫn kéo đứt, vỏ cây tróc ra, chảy xuôi chất lỏng sền sệt như máu, nhưng cuối cùng vẫn không có rút ra.

Có thể thấy được cắm rễ rất sâu!

Khương Phàm sẽ không bỏ qua đồ tốt như vậy, hắn cùng cự ngạc điên cuồng va chạm Tổ Nguyên sơn, muốn đụng ra vết nứt càng sâu, rút ra toàn bộ sợi đằng già.

Nhưng, Tổ Nguyên sơn cùng mênh mông bình chướng trên khung trời lại hòa làm một thể, mặc cho bọn hắn cố gắng như thế nào, đều không lay động được Tổ Nguyên sơn, càng không tìm tới rễ già của linh đằng.

- Ta thử một chút?

Đông Hoàng Như Ảnh nhanh nhẹn bước về phía trước.

- Cô chỉ là Bán Thánh, càng không lay động được.

- Nếu như ta có thể lấy ra, ngươi chia đạo ngấn hồ lô cho ta cùng muội muội một người một cái.

- Cô thử trước một chút xem.

Khương Phàm cũng không ôm hi vọng, Tổ Nguyên sơn dung hợp cùng pháp trận rất triệt để, cũng không phải năng lượng không gian có thể cưỡng ép di chuyển.

Nhưng... dưới ánh mắt trực nhìn của Khương Phàm cùng cự ngạc, thao tác nhu hòa của Đông Hoàng Như Ảnh mang ra lưu quang không gian, thấm vào trong cái khe trên ngọn núi, sợi đằng già cắm rễ mấy ngàn mét thật sâu, một chút xíu đã được kéo đi ra.

Thật giống như bôi trơn.

Hoàn hoàn chỉnh chỉnh đi ra!

- Còn có thể làm như thế?

Khương Phàm lúng túng, làm sao lại không nghĩ tới chứ?

- Thành giao??

Khuôn mặt Đông Hoàng Như Ảnh sau mạng che mặt khó có được toát ra mấy phần hoạt bát,

Tuy nhiên rất nhanh đã khôi phục bộ dáng thanh lãnh.

- Thành giao, thành giao.

Khương Phàm mừng rỡ nhận lấy sợi đằng già, nếu bảo bối này đã nằm dài trong Tổ Nguyên sơn, khẳng định cũng không biết tồn tại đã bao nhiêu năm, đưa về Thế giới Ngũ Hành của An Nhiên, tiếp tục tẩm bổ, lập tức có thể phong phú Thế giới Ngũ Hành, lại có thể kích phát tiềm lực linh đằng, kết xuất càng nhiều Đạo Văn Hồ Lô.

Ha ha, thoải mái, quá thoải mái!

Đầu tiên là Cửu Khiếu Thông Linh Thụ, sau đó là Thôn Thiên Yêu Hoa, bây giờ lại lấy được Đại Đạo Linh Đằng, An Nhiên thật có khả năng vui mừng ôm hắn hung hăng hôn mấy cái.

Nghĩ tới đây, Khương Phàm lại cười hắc hắc.

Đông Hoàng Như Yên ở bên cạnh nhìn đến nhíu chặt mày lên, gia hỏa này luôn cười ngây ngô cái gì, thế nào lại thấy có chút hèn mọn cơ chứ?

Trong hư không, , hai hài đồng trên lưng Lân Trùng Hư Không đang teo dõi Khương Phàm lại bắt đầu tranh luận.

- Chúng ta để lại một bộ phận bảo vật trên Tổ Nguyên sơn, là muốn kích thích tất cả hoàng tộc hoàng đạo tự giết lẫn nhau, không phải thật sự muốn để bọn hắn mang đi nơi.

Nam hài tà khí vô cùng bất mãn hành vi cướp bóc của Khương Phàm, bảo bối ở Tổ Nguyên sơn đều bị hắn càn quét mấy lần.

- Không phải chúng ta đã nói rồi sao, cho phép hắn mang đi mấy cái.

- Ta đồng ý chỉ có Cửu Khiếu Thông Linh Quả!

- Cho thêm mấy cái cũng không sao!

- Ai nói không sao, bảo bối nơi này đều là tồn tại trước khi đại lục trầm luân, đều là tuyệt thế Linh Bảo.

- Hắn càng mạnh, hấp dẫn lực chú ý càng lớn, nơi này càng an toàn. Bỏ ra chút ấy, vẫn đáng giá. Không nên tức giận, gần đây lại có mấy thế lực cấp hoàng đạo tiến đến, thế giới mới càng ngày càng náo nhiệt...

Yêu Đồng cười ha hả nhìn ra bên ngoài, không thèm để ý ánh mắt lạnh lẽo thấu xương kia của Giới Chủ chút nào.

- Nếu như ngày nào đó trong tương lai ta thật sự có thể lên trời chứng đạo, thế giới mới cư công chí vĩ. Khương Phàm cố ý hô to, không biết có phải cường giả ở thế giới mới đi theo hay không, cứ cho thấy thái độ trước lại nói.

Nếu không phải vậy, hắn thật sợ thế giới mới ngăn chặn hắn, bảo bối tới tay hắn đều vơ vét trở về.

- Thế giới mới thật khẳng khái nhỉ.

Đan Hoàng đều có chút không có ý tứ, dù sao nếu đổi lại là hắn, như bảo bối tương đương với chí bảo trấn tộc giống như thế này hắn thật sẽ không dễ dàng tặng cho người khác.

- Không rõ, thật không rõ.

Đông Hoàng Như Yên lắc đầu, vận khí của người này quá tốt rồi, cơ duyên một cái lại tiếp một cái, làm sao lại không có bị tỷ tỷ ảnh hưởng chứ?

- Uy, tiểu nha đầu, có hứng thú gia nhập với chúng ta hay không.

Đại Tặc đột nhiên tiến đến trước mặt Đông Hoàng Như Yên, như tên trộm, hỏi.

- Có ý gì?

Đông Hoàng Như Yên hơi nhíu mày lại, thoáng lui lại mấy bước, gia hỏa này không biết mình lớn bao nhiêu sao?

Luôn luôn đụng ở bên cạnh, nàng thật sợ gia hỏa dữ tợn này một ngụm nuốt mất nàng.

- Đoàn cướp bóc! Đoàn cướp bóc hoàng thất chúng ta thiếu nhân tài như ngươi!

Đại Tặc hưng phấn mà nhìn Như Yên, vừa mới nhìn thấy tỷ muội các nàng dùng lực lượng không gian lấy linh đằng ra, trong lúc bất chợt liền lóe lên linh quang, nếu như kéo Đông Hoàng Như Yên vào băng, đoàn cướp bóc khẳng định sẽ được tăng thực lực nhiều.

Đến lúc đó, hắn chủ công, Đại Vương chủ phòng, Tặc Điểu đánh lén, cầm thú áp trận, lại đến thêm Không Gian linh văn tùy thời chuẩn bị chạy trốn, ha ha, tuyệt!!

- Đi ra!

Đông Hoàng Như Yên phiền muộn, ta vốn là kiều nữ Thiên Cung, há có thể làm thổ phỉ cùng ngươi.

Các ngươi từng kẻ là con rùa lại là con cá, ta còn có lấy được chồng hay không.

- Suy nghĩ một chút nha, Không Gian linh văn cứ hoang phế như vậy, thực sự đáng tiếc.

- Ai nói ta hoang phế!

- Chớ ồn ào, chúng ta tiếp tục ăn cướp.

Khương Phàm đang muốn khởi hành rời khỏi, sắc mặt đột nhiên biến đổi, đột nhiên bay lên không nhìn phương xa.

Khương Phàm bất chợt cảnh giác không có dấu hiệu nào không chỉ có hù dọa Như Yên, cũng khiến cho Yêu Đồng trong hư không chú ý của bọn hắn.

Khương Phàm cau mày, gắt gao nhìn chằm chằm phương xa.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom