• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Cuồng Long Xuất Thế (1 Viewer)

  • Chương 6-10

Chương 6: Ba chương của giao ước

“Anh đừng quản nhiều như vậy, chuyện này chỉ cần ông nội tôi tin là được.”

Lâm Thanh Nham cầm giấy đăng ký kết hôn giả với ánh mắt kiêu ngạo: “Tôi muốn theo đuổi hạnh phúc của riêng mình, chồng tương lai của tôi nhất định sẽ là thiên chi kiêu tử! Không thể nào là anh!”

Diệp Huyền cũng không để ý, nói: “Mặc dù cô là đại mỹ nhân, nhưng tôi cũng không có hứng thú làm chồng của cô. Tôi cũng là bị ép, hiện tại lấy được chứng nhận giả, hoàn thành nhiệm vụ, tôi rất hài lòng.”

Tất nhiên, Diệp Huyền không muốn từ bỏ cuộc sống tự do phóng khoáng của mình vì hôn ước với một người phụ nữ xinh đẹp.

Lâm Thanh Nham hừ một tiếng: “Ông nội nhất định sẽ ép chúng ta ngủ chung. Nhớ kỹ, anh không thể ngủ trên giường tôi!”

“Hơn nữa, anh không được phép chạm vào bất cứ đồ đạc nào của tôi. Quan trọng hơn, anh có quyền tự do sống và yêu đương, tôi cũng vậy. Chúng ta không can thiệp chuyện của nhau, chỉ cần giữ bí mật trước mặt ông nội là được!”

Diệp Huyền xòe tay ra nói: “Được rồi, nói thật với cô, tôi còn có bảy cái hôn ước phải hoàn thành, có khi buổi tối không về nhà, cô đừng có quản tôi đó.”

“Anh nói gì?”

Lâm Thanh Nham không khỏi khó chịu, cô càng bất mãn với Diệp Huyền: “Người như anh lấy đâu ra một đống hôn sự như vậy? Anh chỉ là một kẻ nghèo rớt mồng tơi, làm gì có ai đồng ý cùng anh kết hôn?”

Sau khi cười nhạo, Lâm Thanh Nham cất giấy chứng nhận giả rồi đi về phía xe của mình. Cặp mông xinh đẹp chuyển động lên xuống, dáng người quả thực là hạng nhất.

Nhưng mà không đợi Diệp Huyền lên xe, Lâm Thanh Nham đã giẫm chân ga chạy đi.

“Đúng là một cô công chúa kiêu kỳ, tôi cam đoan cô sẽ sớm phải xin lỗi tôi thôi.”

Diệp Huyền không khỏi nhếch khóe miệng.

Mặc dù tính tình của Lâm Thanh Nham nóng nảy, nhưng trong xương cốt không có lạnh lùng kiêu ngạo như Tiêu Băng Tuyết!

Diệp Huyền thật vất vả xuống núi một chuyến, cũng không vội trở về nhà họ Lâm.

Hắn lang thang quanh khu phố một lúc, nếm thử một số món ăn nhẹ và cảm nhận về phong tục địa phương.

Trước khi hắn nhận ra thì đã tới giờ ăn tối rồi.

Lúc này, ông Lâm đích thân gọi điện đến.

“Diệp Huyền! Cơm đã chuẩn bị xong, về nhà ăn cơm!”

“Ông đã phê bình Thanh Nham rồi, để cậu một mình là lỗi của nó, con bé sẽ xin lỗi cậu!”

Nghe vậy, Diệp Huyền không khỏi nở nụ cười.

Không ngờ chuyện này lại trở thành sự thật nhanh như vậy!

Diệp Huyền không đáp lại, giọng nói của ông Lâm trở nên nghiêm khắc:

“Thanh Nham, đến xin lỗi Diệp Huyền! Con không coi ông nội ra gì đúng không?”

Lâm Thanh Nham không dám không nghe lời ông nội nên đành phải kìm nén cơn giận và xin lỗi.

“Diệp Huyền, tôi có lỗi với anh, tôi xin lỗi, được rồi chứ!”

Nghe Lâm Thanh Nham tràn đầy không tình nguyện xin lỗi, Diệp Huyền vui vẻ cười: “Lâm Thanh Nham, cô nói cái gì? Tôi không nghe thấy!”

“Diệp Huyền!”

Lâm Thanh Nham tức giận đến ngứa răng, rõ ràng Diệp Huyền đang cố ý trêu chọc cô!

“Thanh Nham!”

Giọng nói của ông Lâm càng thêm nghiêm khắc: “Diệp Huyền nói vừa rồi không nghe thấy con nói cái gì, con lớn tiếng thành khẩn lặp lại lần nữa!”

Đối mặt với ông nội đang tức giận, Lâm Thanh Nham chỉ có thể nghe theo: “Diệp Huyền, tôi thật sự sai rồi, tất cả đều là lỗi của tôi, xin hãy tha thứ cho tôi!”

“Nếu anh còn chưa nguôi giận, trở về rồi từ từ giải quyết, được không?”

Ông Lâm cũng vội vàng khuyên: “Diệp Huyền, Thanh Nham biết sai rồi, cậu trở về ăn tối đi!”

Nghĩ đến vẻ mặt uất ức của Lâm Thanh Nham, Diệp Huyền cảm thấy tâm trạng rất tốt!

“Ông nội, cháu không hề tức giận, cháu chỉ ra ngoài để trải nghiệm phong tục địa phương, cháu sẽ trở về ngay.”

Sau khi cúp điện thoại, tâm trạng Diệp Huyền rất tốt!

Lâm Thanh Nham à Lâm Thanh Nham, chẳng phải cô rất kiêu ngạo sao?

Không phải bây giờ cũng ngoan ngoãn xin lỗi tôi sao?

Ngược lại, Lâm Thanh Nham tức giận đến mức khó thở, thầm thề trong lòng: “Diệp Huyền, chờ xem! Tôi nhất định sẽ thu thập anh!”



Biệt thự nhà họ Lâm.

Ông Lâm nhìn hai tờ giấy chứng nhận kết hôn, cười đến mặt mũi đầy nếp nhăn: “Diệp Huyền, Thanh Nham, hai con đã là vợ chồng, từ nay về sau ngủ chung một phòng, sớm ngày có em bé!”

“Con sẽ cố gắng!” Diệp Huyền cười ha hả, nhìn Lâm Thanh Nham với nụ cười xấu xa: “Cô cũng phải cố gắng, hợp tác nhiều hơn!”

Lâm Thanh Nham cực kỳ chán ghét trừng mắt nhìn hắn: “Cóc ghẻ, đừng mơ nữa!”

Trong lòng tức giận, Lâm Thanh Nham dùng ánh mắt cáu kỉnh trừng Diệp Huyền trong suốt thời gian ăn tối.

Nhưng mà Diệp Huyền không thèm nhìn cô, ăn đến miệng đầy dầu, khen ngợi đồ ăn do mẹ Lâm - Lý Gia Tuệ làm: “Dì ơi, tài nấu nướng của dì thật sự quá tuyệt. Con ăn không ngừng được!”

“Ha ha! Thích thì ăn nhiều một chút!”

Lý Gia Tuệ được Diệp Huyền khen rất vui vẻ, cười tươi như hoa.

Mặc dù bà đã qua tuổi bốn mươi, nhưng dáng người và làn da đều được bảo dưỡng vô cùng tốt!

Cộng thêm khí chất hiền lành và dịu dàng khiến bà còn cao quý hơn phu nhân nhà giàu bình thường!

“Diệp Huyền, phải đổi cách xưng hô, gọi ta là mẹ!”

Diệp Huyền cười vui vẻ, lớn tiếng gọi: “Mẹ!”

“Tốt, tốt!”

Lý Gia Tuệ liên tục đáp lại, khi nhìn Diệp Huyền, bà luôn cảm thấy hắn có khí chất đặc biệt, khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.

Tuy nhiên, trong lòng Lâm Thanh Nham lại càng thêm bất bình, không khỏi nghiến răng giận dữ: “Rõ ràng chỉ là kết hôn giả mà còn gọi đến thân thiết như vậy, tên khốn khiếp này thật là mặt dày!”

“Con ăn no rồi, con đi gặp chị em tốt của con đây!”

Lâm Thanh Nham vừa đặt bát đũa xuống, ông Lâm mỉm cười nói: “Hai đứa là vợ chồng, mang Diệp Huyền đi cùng đi, để nó làm quen với bạn bè của con.”

“Ông nội!”

Trên mặt Lâm Thanh Nham lộ ra vẻ không tình nguyện: “Bạn bè của con đều là tiểu thư nhà giàu, Diệp Huyền chỉ là đồ nhà quê...”

“Con nói gì?”

Sắc mặt ông Lâm đột nhiên trở nên âm trầm: “Những bạn bè kia của con có thể biết Diệp Huyền chính là tổ tiên của chúng phù hộ! Đừng gọi Diệp Huyền là đồ nhà quê, nó là chồng con!”

“Ông nội!”

Diệp Huyền xua tay, mỉm cười: “Thanh Nham là phụ nữ hiện đại năng động, cô ấy muốn có không gian riêng của mình, con hiểu mà. Con không đi dự tiệc của bạn bè cô ấy đâu, con ra ngoài dạo chơi là được rồi.”

Được rồi, Diệp Huyền chính là khinh thường cùng đám người Lâm Thanh Nham quen biết!

Quá mất thân phận!

Lâm Thanh Nham hung tợn trừng mắt nhìn Diệp Huyền, giống như muốn nói: “Coi như anh tự biết thân biết phận!”

Sau đó, cô lên lầu thay quần áo.

Lý Gia Tuệ có chút ngượng ngùng nói: “Diệp Huyền, tính tình nó nóng nảy, bị chúng ta chiều hư. Mong con hãy bao dung hơn.”

“Con sẽ.”

Diệp Huyền gật đầu cười, hắn luôn nói chuyện nhẹ nhàng với Lý Gia Tuệ và ông nội Lâm.

“Diệp Huyền, thật là hiểu chuyện.”

Lý Gia Tuệ và ông Lâm không khỏi nhìn nhau mỉm cười, càng nhìn Diệp Huyền càng cảm thấy hài lòng.

Sau khi ăn xong, Diệp Huyền phát hiện di động của mình để ở trong phòng, liền muốn quay lại lấy.

“Người đẹp, xin mở cửa.”

Anh gõ cửa một lúc, nhưng Lâm Thanh Nham không mở cửa.

Diệp Huyền cũng không phải kẻ hèn nhát, hắn mở cửa ra, phát hiện Lâm Thanh Nham không có ở trong phòng.

“Cô ấy đâu rồi? Từ cửa sổ nhảy ra ngoài à?”

Diệp Huyền bối rối, lúc này Lâm Thanh Nham quấn một chiếc khăn tắm ngắn màu hồng bước ra ngoài, ngân nga một giai điệu nhạc pop.

Trên đôi chân xinh đẹp chỉ có một ít quần áo nhỏ hình chữ T, bao phủ khu vực bí ẩn.

Bộ ngực đồ sộ gần như không thể che hết bằng chiếc khăn tắm.

Một đôi chân ngọc thon dài trắng như tuyết, khi di chuyển từ bên này sang bên kia, mảnh vải nhỏ khó có thể che được vẻ huyền bí quyến rũ!

Thật khiến người ta mơ màng!

Khuôn mặt xinh đẹp và thân hình trắng trẻo không tì vết của Lâm Thanh Nham khiến cô trông giống như một đóa hoa sen mới nở, diễm sắc vô biên!

“Ôi chúa ơi…”

Đột nhiên nhìn thấy một màn đẹp đẽ này, Diệp Huyền không khỏi mở to hai mắt, hung hăng hít sâu một hơi hương thơm!
Chương 7: Diễm sắc vô biên

Cảnh tượng tuyệt đẹp và hương diễm trước mặt khiến Diệp Huyền choáng váng!

“Hử?”

Lâm Thanh Nham vốn dĩ đang đeo tai nghe, khi nhìn thấy Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, cô lập tức rít gào lên:

“A! Đồ lưu manh!”

“KHÔNG!”

Màng nhĩ của Diệp Huyền sắp bị xé nát, vội vàng đóng cửa lại: “Cô hiểu lầm rồi, tôi gõ cửa mãi cũng không có ai trả lời. Tôi không biết cô đang tắm...”

“Câm miệng!”

Lâm Thanh Nham hét lớn, muốn nhanh chóng tiến lên đánh Diệp Huyền, nhưng cô không ngờ tới… Đôi chân xinh đẹp của cô bước quá nhanh, dáng người lại quá bạo! Thế là chiếc khăn tắm trên ngực không thể theo kịp nhịp điệu, bị rơi ra.

Khá lắm!

Diệp Huyền chỉ cảm thấy trước mắt mình bộc phát ra một luồng thánh quang!

Cái gì bị lộ ra cũng là vấn đề nhỏ!

Hiện tại hắn nhìn không sót một cái gì!

Phảng phất cả căn phòng đều đang phát sáng!

“Tôi…”

Diệp Huyền không ngờ mọi chuyện lại phát triển như thế này, hắn thật sự câm nín!

Không đùa đâu!

Diệp Huyền chưa từng thấy dáng người bốc lửa như vậy!

“A!”

Lâm Thanh Nham vừa xấu hổ vừa tức giận, liều mạng túm lấy áo choàng tắm của mình: “Đồ khốn kiếp, còn nhìn nữa! Mau nhắm mắt lại! Xoay người sang chỗ khác!”

“Được.”

Diệp Huyền cũng vội vàng xoay người lại, nhưng nhớ tới bộ dáng ngượng ngùng vừa rồi của Lâm Thanh Nham, hắn không khỏi bật cười: “Người đẹp, thật xin lỗi! Không ngờ cô lại...”

“Anh còn nói!”

Lâm Thanh Nham tức giận đến đỏ bừng mặt, nghĩ tới mình bị hắn nhìn hết, chuyện này nói ra còn không mất mặt chết à!

“Anh đi vô đây!”

Lâm Thanh Nham đẩy Diệp Huyền đang xoay người qua chỗ khác rồi đi vào phòng tắm, sau đó đóng cửa lại!

“Thơm quá...”

Diệp Huyền cũng không tức giận, ngược lại bị mùi thơm của Lâm Thanh Nham hấp dẫn, không khỏi nhếch khóe miệng.

“Ồ, đây là cái gì?”

Diệp Huyền nhìn thấy trên móc treo một bộ đồ nhỏ màu tím, kích thước quá khoa trương, ít nhất phải là cỡ E!

Ngoài ra còn có một chiếc quần nhỏ với đường viền ren quyến rũ, đẹp không thể tả!

“Ngại quá, ngại quá…”

Mặc dù Diệp Huyền không biết xấu hổ, nhưng lúc này hắn cũng không khỏi nuốt khan!

Trong phòng tắm.

Lâm Thanh Nham vội vàng thay quần áo, tức giận phát hiện mình quên lấy quần áo!

“KHÔNG…”

Lâm Thanh Nham hít một hơi, vội vàng mở cửa phòng tắm, phát hiện Diệp Huyền đã nhìn thấy hết thảy!

“A! Không thể nhìn!”

Lâm Thanh Nham xấu hổ chết người, khuôn mặt vốn đã đỏ lại càng đỏ hơn!

“Không, tôi cũng không cố ý muốn nhìn!”

Diệp Huyền cười khổ: “Chỉ là chúng quá quyến rũ thôi... Không ngờ cô lại thích kiểu này...”

“Đồ khốn kiếp, câm miệng!”

Lâm Thanh Nham vội vàng cầm lấy quần áo nhỏ trên móc áo, đẩy Diệp Huyền ra khỏi cửa phòng!

“Sau này không được tôi cho phép thì anh không được vào phòng tôi!”

Lâm Thanh Nham tức giận lồng ngực phập phồng, đóng sầm cửa lại!

“Lỗi của tôi à?”

Diệp Huyền gãi gãi trán, nhớ tới cảnh tượng quyến rũ vừa rồi, không nhịn được bật cười: “Lâm Thanh Nham thật xinh đẹp, cuộc sống này có chút thú vị rồi đây.”

Một lúc sau, Lâm Thanh Nham tức giận trang điểm xong, đi ra ngoài.

Lâm Thanh Nham đi gặp mặt chị em tốt, cô trang điểm tinh tế, điều này khiến cô vốn đã rất xinh đẹp lại càng quyến rũ lạnh lùng.

Cùng với chiều cao và đôi chân dài, lại diện váy ôm hông gợi cảm, hiệu ứng thị giác mạnh mẽ và ấn tượng không kém gì các ngôi sao lớn!

“Rất xinh đẹp!”

Diệp Huyền liên tục gật đầu, nhưng Lâm Thanh Nham lại trừng mắt nhìn hắn: “Chuyện vừa rồi, nếu anh dám nói ra ngoài, tôi sẽ giết anh.”

“Yên tâm.” Diệp Huyền mỉm cười, Lâm Thanh Nham tưởng rằng hắn sẽ đồng ý, nhưng hắn lại đổi chủ đề: “Cô giết không được tôi.”

“Anh!”

Lâm Thanh Nham thật sự tức chết với tên lợn chết không sợ nước sôi này!

Thân thể cô vẫn nguyên vẹn hoàn hảo, nhưng đã bị Diệp Huyền nhìn thấy, hôm nay thật sự thiệt là đã chịu thòi lớn!

“Thanh Nham, Diệp Huyền muốn ra ngoài đi dạo một vòng mua chút đồ, con tiễn Diệp Huyền ra ngoài khu biệt thự đi.” Ông Lâm ra lệnh.

Mặc dù Lâm Thanh Nham không cam lòng, nhưng cũng không thể cự tuyệt ý của ông nội.

Sau khi lên xe, cô thay giày cao gót thành giày bệt, để lộ đôi chân dài miên man, trông rất đẹp.

“Dài, trắng, rất mềm mại!”

Diệp Huyền tán thưởng không thôi, cảnh đẹp ý vui!

Lâm Thanh Nham đánh vào vai hắn: “Tên khốn kiếp, còn dám nhìn! Anh là cái đồ nhà quê, lấy tiền ở đâu mà đi mua đồ? Anh lấy tiền ông nội tôi à?”

Diệp Huyền cười nói: “Vừa rồi ông nội nhét thẻ ngân hàng cho tôi. Ban đầu tôi từ chối, nhưng ông nội quá nhiệt tình, tôi ngại từ chối!”

Vừa nói, Diệp Huyền vừa lấy một tấm thẻ vàng từ trong túi ra, cố ý khoe khoang trước mặt Lâm Thanh Nham!

Trong lòng Lâm Thanh Nham cảm thấy thật là đố kỵ, ghen ghét!

Dù sao cô cũng đã muốn thẻ vàng của ông nội từ lâu, nhưng ông lại không đưa nó cho cô, bây giờ ông lại đưa nó cho Diệp Huyền!

“Cái thẻ vàng này rất quý, đừng tiêu phí quá nhiều, ông nội tôi quá tốt với anh rồi!”

Xe vừa ra tới đường cái, Lâm Thanh Nham đã đá Diệp Huyền xuống xe!

“Thật là một cô gái hẹp hòi!”

Diệp Huyền không tức giận mà cười xấu xa: “Một ngày nào đó, cô sẽ bị tôi chinh phục!”

Hắn nhìn đô thị sầm uất với xe cộ tấp nập, không khỏi mỉm cười xúc động!

“Cuộc sống đô thị tươi đẹp của tôi, từ giờ khắc này, bắt đầu!”

Thành thật mà nói, hắn không hề ghét Lâm Thanh Nham.

Chỉ vì Lâm Thanh Nham nghe lời ông nội Lâm, sẵn lòng kết hôn.

Tất nhiên giấy đăng ký kết hôn là giả.

Không đợi Diệp Huyền cảm khái xong, hai chiếc xe địa hình hống hách lần lượt lao tới.

“Diệp Huyền!”

Người đến không ai khác chính là nữ Chiến thần Tiêu Băng Tuyết!

Nữ phụ tá của cô cũng đến, hai người bước đi với đôi chân dài!

Tối nay Tiêu Băng Tuyết mặc một bộ tây trang lịch sự, đi giày cao gót.

Quần áo bó sát vừa vặn với dáng người của cô một cách hoàn hảo, và đôi chân dài dưới váy ngắn thật hoàn mỹ!

Chiếc thắt lưng màu xanh trang trí quanh eo của cô có tác động thị giác mạnh mẽ, khiến dáng người của cô trông thật gợi cảm và nóng bỏng!

Cùng với lớp trang điểm tinh tế trên khuôn mặt, đôi môi đỏ mọng như thạch, toát lên vẻ siêu quyến rũ của một người phụ nữ hiện đại mạnh mẽ!

Bộ dáng cô thế này càng thêm nữ tính hơn một chút so với khi mặc quân phục chuyên nghiệp, rất xinh đẹp!

Tiêu Băng Tuyết lạnh lùng nói: “Sao không hỏi tôi vì sao lại tới tìm anh?”

“Chuyện này không phải quá dễ đoán sao?”

Vẻ mặt Diệp Huyền đắc ý: “Những gì tôi nói với cô có tác dụng then chốt trong việc giúp cô đánh bại Sát Vương.”

Tiêu Băng Tuyết cùng nữ phụ tá kinh ngạc nhìn nhau, trong lòng thầm nghĩ đầu óc Diệp Huyền rất nhanh nhạy!

“Thành thật nói cho tôi biết, ai nói cho anh việc Sát Vương bị thương? Là Huyền Hạo sao?”

Tiêu Băng Tuyết đi thẳng vào vấn đề, hỏi Diệp Huyền!

“Ha ha!”

Sắc mặt Diệp Huyền chuyển sang giễu cợt: “Lúc chiều cô rất không thân thiện với tôi, hiện tại tôi không muốn nói cho cô biết.”

“Cái này...”

Tiêu Băng Tuyết và nữ phụ tá không khỏi xấu hổ vì đã từ chối lời đề nghị đi nhờ của Diệp Huyền!

Tuy nhiên, nam phụ tá phía sau họ lại trở nên giận dữ: “Diệp Huyền! Được tiểu thư hỏi chuyện là may mắn của mày, đừng có lên mặt!”

“Ha ha!”

Diệp Huyền cười lạnh, trong mắt mang theo tia sắc bén đáng sợ: “Tôi lên mặt thì sao, anh có thể làm gì?”

“Mày...”

Trong lòng nam phụ tá run rẩy, kinh hãi!

Gã không hiểu tại sao khí thế của Diệp Huyền lại trở nên sắc bén như vậy, có thể làm cho kẻ thân kinh bách chiến như gã có chút sợ hãi!

Đúng vậy, nếu như không phải nam phụ tá này có quan hệ với Chiến Bộ, chỉ sợ bây giờ gã đã là một cái xác chết rồi!

“Diệp Huyền!”

Tiêu Băng Tuyết kiềm chế cảm xúc của mình, cố gắng dịu giọng: “Thực không dám giấu giếm, Huyền Hạo đã cứu mạng tôi và đồng đội. Tôi muốn đích thân cảm ơn anh ấy. Anh có thể kể cho tôi nghe về anh ấy được không?”

Diệp Huyền liếc nhìn nam phụ tá: “Được thôi, nhưng cô bảo hắn ra ngoài đi, tôi không muốn nhìn thấy hắn!”

“Cái gì?”

Nam phụ tá lập tức nổi giận!

Là phụ tá của Chiến Thần, gã có địa vị rất cao trong quân đội, ở bên ngoài luôn được người khác tranh nhau lấy lòng nịnh bợ!

Chỉ là một tên quê mùa lại dám nói chuyện với gã như vậy?

Thật không nhịn nổi!

Ngay lúc gã không nhịn được nữa chuẩn bị ra tay thì Tiêu Băng Tuyết đã giơ tay ngăn cản: “Phụ tá Vương, anh đi đến bãi cỏ phía sau chờ tôi.”

“Tiểu thư...”

Mặc dù phụ tá Vương vô cùng khó chịu với Diệp Huyên, nhưng gã rất tôn trọng Tiêu Băng Tuyết, lập tức gật đầu nhận lệnh: “Vâng!”

Sau khi gã rời khỏi.

“Diệp Huyền, anh có thể nói cho tôi được không?”

Đôi mắt đẹp của Tiêu Băng Tuyết tràn đầy hiếu kỳ cùng mong đợi, đôi mắt to lấp lánh nhìn thẳng vào Diệp Huyền!

Giờ phút này, cô giống như một cô gái tò mò, rất dễ thương!

Cứ như vậy, Diệp Huyền không khỏi nảy ra ý nghĩ trêu chọc!

Diệp Huyền giả vờ thần bí, làm bộ nhìn xung quanh xem có người không rồi thần bí nói với Tiêu Băng Tuyết: “Lại đây, đây là bí mật hàng đầu trong quân đội, không thể để người khác biết!”

”Ừ!”

Tiêu Băng Tuyết không hề do dự, lập tức đi tới bên cạnh Diệp Huyền, khoảng cách giữa hai người chưa tới năm centimet!

Một mùi hương nữ tính đặc trưng của Tiêu Băng Tuyết đột nhiên xông vào mũi Diệp Huyền!

Hương thơm say lòng người, thật là khiến tâm tình sảng khoái!

“Đến gần hơn chút, tôi nói nhỏ thôi.”

“Được!”

Tiêu Băng Tuyết cũng vô cùng hồi hộp và phấn khích trước cảm giác bí ẩn do Diệp Huyền tạo ra!

Nghĩ đến việc lập tức có thể biết Huyền Hạo là ai, cô vội vàng di chuyển thân thể, thật sự kề sát gần miệng Diệp Huyền!

Cổ trắng nõn như ngọc, xương quai xanh gợi cảm và quyến rũ, còn có đỉnh núi khiến người huyết dịch sôi trào, quả thực khiến Diệp Huyền mê mẩn!

Xin giải thích trước, đây là Tiêu Băng Tuyết tự mình lại gần hắn, không phải hắn ép buộc nhé!

“...”

Tuy nhiên, nữ phó quan nhìn thấy một màn này liền bị Diệp Huyền làm cho tức chết!

Nhưng lúc này cô xấu hổ đến không nói được lời nào, đây cũng là do Tiêu Băng Tuyết tự chủ động tiến gần Diệp Huyền trước.

“Cô đã chuẩn bị tinh thần chưa?”

Diệp Huyền thổi khí nóng vào tai Tiêu Băng Tuyết, điểm nhạy cảm của Tiêu Băng Tuyết bị chạm vào, một luồng điện đột nhiên chạy qua cơ thể cô: “Tôi chuẩn bị xong, anh nói đi!” “

“Được!”

Chỉ thấy Diệp Huyền vẻ mặt thần bí thấp giọng nói: “Nghe cho kĩ, mật danh “Huyền Hạo” là… Tôi!”
Chương 8: Đệ nhất thương hội

“Cái gì, là anh!?”

Tiêu Băng Tuyết vô cùng kinh hãi, lùi về phía sau mấy bước!

Tuy nhiên, khi cô nhìn thấy nụ cười ác ý trên mặt Diệp Huyền, cô liền hiểu ra: “Diệp Huyền, anh dám lừa dối trêu chọc tôi, anh muốn chết sao!”

Trong cơn tức giận, Tiêu Băng Tuyết lập tức đi tới, muốn rút súng bắn Diệp Huyền!

“Tiểu thư, đừng kích động!”

Nữ phụ tá giật mình, vội vàng giữ tay rút súng của Tiêu Băng Tuyết!

Diệp Huyền xòe hai tay ra, cười nói: “Quên đi, nếu cô không muốn tin thì tự mình đi điều tra đi!”

Nói xong, Diệp Huyền xoay người rời đi.

Đi được mấy chục mét, hắn dừng lại, quay đầu nói: “Tiêu Băng Tuyết, mặc dù tu vi của cô đã đột phá thành công, nhưng đại hung của cô vẫn còn, trong mấy ngày này cô phải cẩn thận một chút!”

“Cái gì?... Diệp Huyền, tên khốn kiếp!”

Tiêu Băng Tuyết cho rằng Diệp Huyền đang cố ý trêu chọc mình, dưới cơn thịnh bộ ngực phập phồng lên xuống, rất chấn động!

“Nhấp nhô… thật sự rất lớn...”

Diệp Huyền không khỏi cười to, tâm tình rất tốt!

“Lưu manh đáng chết, đồ chết tiệt…”

Tiêu Băng Tuyết nhìn bóng lưng xa dần của Diệp Huyền, mặt đỏ bừng tức giận: “Diệp Huyền, sớm muộn gì anh cũng phải nói cho tôi biết sự thật, tôi thề!”

Sau khi bị Diệp Huyền làm phiền như vậy, Tiêu Băng Tuyết càng nóng lòng muốn biết Huyền Hạo là ai!

Sau khi bình tĩnh lại, cô đột nhiên nhớ tới những gì Diệp Huyền vừa nói!

Tên khốn Diệp Huyền kia không phải chỉ là một kẻ nhà quê sao, làm sao hắn nhìn ra được tu vi của cô đã đột phá?

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Tiêu Băng Tuyết cũng bắt đầu cảm thấy Diệp Huyền này thật sự có chút năng lực!



Sau khi đi xa, Diệp Huyền nhận được tin nhắn: “Thiếu gia, mấy lão già ở Thương hội Giang Nam đó biết cậu đến Dương Thành, bọn họ xin được gặp cậu, mời cậu uống rượu!”

“Được thôi. Coi như hôm nay bọn họ may mắn!”

Tâm trạng Diệp Huyền rất tốt, tiếp theo không có việc gì làm, liền đồng ý!

Hắn đoán rằng đó là sự an bài của chín người đồ đệ cũ của hắn, muốn thuộc hạ dưới trướng mình cố gắng hết sức chăm sóc hắn thật tốt!

“Vẫn là chín đệ tử đối tốt với ta!”

Diệp Huyền cười lớn, lập tức xuất phát!

Thật trùng hợp, lúc này Lâm Thanh Nham cũng gọi điện tới: “Diệp Huyền, mấy người bạn và bạn thân của tôi muốn gặp anh, anh dám tới không?”

Lời nói của Lâm Thanh Nham đầy khiêu khích!

Diệp Huyền không khỏi vui vẻ!

Được lắm, Lâm Thanh Nham xảo quyệt, cô đang muốn gài bẫy tôi!

“Được!”

Diệp Huyền cũng muốn biết Lâm Thanh Nham có thể dùng chiêu gì, cười đáp: “Bây giờ tôi có chuyện, một tiếng sau gặp lại!”

“Hừ! Nhìn không ra gan của anh cũng lớn đó!”

Lâm Thanh Nham không ngờ Diệp Huyền lại đồng ý đơn giản như vậy, nhưng trước khi kết thúc cuộc gọi, cô lại bổ sung thêm một câu:

“Ngoan ngoãn đến, nếu không đến thì anh là con rùa rút đầu!”

Sau khi kết thúc cuộc gọi.

Trong đại sảnh của một nhà hàng rượu cao cấp tên là ‘Athens’, Lâm Thanh Nham mỉm cười đắc ý: “Một tiếng nữa anh ta sẽ tới, nhất định phải làm cho anh ta chịu không nổi!”

Hai mỹ nhân trong trang phục hở hang gợi cảm ở bên cạnh tỏ ra rất hưng phấn: “Một tên nhà quê còn không biết tự lượng sức mình? Phan thiếu gia, lát nữa nhất định phải hung hăng thu thập hắn nhé!”

Phan Quân Lang ngồi đối diện với các người đẹp, gã vẫn luôn yêu mến Lâm Thanh Nham, gã cảm thấy cơ hội thể hiện của mình đã đến!

“Thanh Nham, cô không cần lo lắng, chỉ là một tên nhà quê, chốc nữa tôi sẽ chăm sóc hắn!”

“So ngoại hình, tôi là Phan An của Dương Thành!”

“So bối cảnh, tôi là thiếu gia gia tộc nhị lưu Dương Thành!”

“Tôi nhất định sẽ làm cái tên bẩn thỉu kia cảm thấy xấu hổ về bản thân, mất mặt tuyệt vọng lăn khỏi nhà cô!”

Tuy nhiên, một cô bạn thân hơi bất an nói: “Thanh Nham, đừng đi quá xa, sẽ làm tổn thương người ta đến mức tinh thần suy sụp, không thể gượng dậy được!”

“Không sao!”

Lâm Thanh Nham tức giận nói: “Mặt tên khốn Diệp Huyền còn dày hơn tường thành, sẽ không suy sụp tinh thần! Tối nay tôi nhất định phải thu thập hắn!”

Phía bên kia.

Trung tâm Thương mại Dương Thành, tầng trên cùng của Tòa nhà Trấn Nam.

Là liên minh thương mại hùng mạnh nhất ở quận Trấn Nam, Thương mại Trấn Nam có địa vị phi thường, không thể lay động!

Đặc biệt là nhà họ Diệp, nơi có chủ tịch Diệp Trấn Nam, đã từng có những đóng góp to lớn khi quốc gia cần sự giúp đỡ nhất!

Sau này, đất nước vượt qua khó khăn, nhà họ Diệp trở thành một gia tộc thương nhân đỉnh cao được vô số gia tộc hàng đầu ghen tị!

Do đó, các thành viên của Thương hội Trấn Nam đều có nền tảng vững chắc và mạng lưới quan hệ khổng lồ!

Nếu muốn gia nhập Thương hội Trấn Nam, phải đáp ứng ba điều kiện!

Đầu tiên, tài sản phải vượt quá 100 tỷ!

Thứ hai, tập đoàn phải hoàn thành hoặc đang xây dựng các dự án cơ sở hạ tầng lớn phục vụ sinh kế của người dân, thực sự phục vụ đất nước, nhân dân!

Thứ ba, phải được một thành viên liên minh thương mại cấp cao đề cử và được nhà họ Diệp xem xét đầy đủ tiêu chuẩn!

Với điều kiện khắt khe như vậy, ngay cả Lưu gia, người giàu nhất Dương Thành, tạm thời cũng không đủ tư cách gia nhập Thương hội Trấn Nam!

Lúc này, trên tầng cao nhất của Thương hội.

“Tin tốt, Diệp Huyền thiếu gia đồng ý tới gặp chúng ta!”

Diệp Trấn Nam, chủ tịch Thương hội Trấn Nam và tám vị trưởng lão của thương hội trông rất phấn khích!

Kể từ khi nhận được tin Diệp Huyền đến Dương Thành, họ lập tức gác lại công việc đang làm, vội vã từ khắp nơi trên thế giới chạy đến Dương thành càng nhanh càng tốt, chỉ để có cơ hội gặp được Thiếu gia Diệp Huyền!

“Đang đến!”

Hai mươi phút sau, quản gia chạy vào, vẻ mặt mừng như điên: “Lão gia, Diệp thiếu gia tới!”

“Mau đi theo ta ra chào hỏi, chúng ta không thể khinh thường thiếu gia! Ngài là sư công của chúng ta!”

Diệp Trấn Nam vô cùng hưng phấn, dẫn theo một nhóm trưởng lão đi ra ngoài đích thân chào đón!

Hơn 500 vệ sĩ nhanh chóng được điều động để kiểm soát mấy chục ngã tư gần tòa nhà Thương hội, cảnh tượng quả thật quá khoa trương!

“Tôi tới rồi!”

Diệp Huyền cười vui vẻ, phóng khoáng ngông nghênh, sải bước đi vào!

“Sư công!”

Diệp Trấn Nam vội vàng chạy tới, nắm tay Diệp Huyền vô cùng trìu mến: “Chúng tôi mong trăng đợi sao, cuối cùng cũng đợi được cậu đến! Nào, nào, chúng ta phải uống vài ly, vui vẻ nói chuyện!”

Diệp Huyền bị Diệp Trấn Nam và những người khác vây quanh, đi đến phòng khách được trang trí cực kỳ sang trọng, uống rượu nói chuyện với nhóm bạn lớn hơn hắn mấy chục tuổi!

Mặc dù giữa hai bên có khoảng cách thế hệ, nhưng Diệp Huyền phóng khoáng ngông nghênh, không câu nệ tiểu tiết, coi nhóm người lớn này như bạn bè của mình mà nói chuyện.

Cho nên đây là buổi tụ họp vui vẻ giữa những người bạn cũ, mọi người đều rất vui vẻ, đồng thời, mọi người đều vô cùng ấn tượng với sự thật tình của Diệp Huyền!

Tuy nhiên, cảnh tượng phong tỏa khoa trương của Thương hội Trấn Nam cũng nhanh chóng làm dấy lên một cuộc thảo luận sôi nổi ở Dương Thành!

Rất nhiều người đều biết có một nhân vật nặng ký đến Dương Thành, nhiều người suy đoán đây chính là nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết!

Diệp Trấn Nam, chủ tịch Thương hội Trấn Nam cũng đích thân chạy đến Dương Thành để tiếp đón!

Khác biệt giữa hai thế giới như vậy càng khiến người ghen tị!

Đặc biệt là các tập đoàn địa phương lớn ở Dương Thành, mong muốn gia nhập Thương hội Trấn Nam càng trở nên cấp thiết hơn!

Tất cả bọn họ đều muốn nâng tập đoàn và cuộc sống của họ lên một tầm cao mới, khiến người ngưỡng mộ!

Lâm Thanh Nham nhìn tin tức trên điện thoại di động, trong lòng lại đố kỵ: “Giá như nhà họ Lâm của tôi có thể gia nhập Thương hội Trấn Nam...”

Nhưng nhà họ Lâm thậm chí còn không thể chạm đến ngưỡng cửa.

Đã gần một tiếng trôi qua.

Diệp Huyền và nhóm lão già đang uống say sưa thì Lâm Thanh Nham lại gọi: “Diệp Huyền, một tiếng sắp hết rồi! Sao thế? Anh sợ nên không dám tới à? Nếu anh không đến, vậy tự nhận mình là đồ con rùa rút đầu!”

Giọng điệu của Lâm Thanh Nham đầy mỉa mai, tiếng cười nhạo của vài người khác cũng truyền đến tai Diệp Huyền!

Diệp Huyền nghe thấy sự khinh miệt và cười nhạo ở bên kia, nghĩ thầm: “Lâm Thanh Nham chỉ là muốn phủ đầu hắn, muốn hắn phục tùng, hắn nhất định không để cô đạt được mục đích.”

Nghĩ như vậy, hắn liền chủ trả lời Lâm Thanh Nham: “Sợ là cô phải thất vọng rồi, chờ tôi một lát!”

Hắn cúp điện thoại, liếc nhìn Diệp Trấn Nam: “Tôi cần một bộ vest và một chiếc đồng hồ, một chiếc xe phù hợp với khí chất của tôi. Tôi muốn một chiếc siêu xe!”

“Không thành vấn đề!”

Diệp Trấn Nam vội vàng đứng dậy, đích thân đi sắp xếp cho Diệp Huyền!

Vài phút sau.

Một chiếc siêu xe cực ngầu với âm thanh động cơ cực kỳ vang dội tiến vào nhà hàng Athens!
Chương 9: Thanh niên siêu giàu

Siêu xe này có đường nét trên thân xe đẹp mắt, công nghệ cao, logo độc đáo và quý phái, ngay lập tức gây chấn động người nhìn!

“Trời ơi, đó chính là chiếc siêu xe hoàng gia huyền thoại!”

“Chiếc xe đó có giá khởi điểm ít nhất 40 triệu!”

“Là thiếu gia tiểu thư nhà nào?”

Phần lớn những người tiêu tiền ở đây đều là con cái những gia đình hạng hai và hạng ba ở địa phương.

Dù họ cũng có xe thể thao nhưng mỗi chiếc chỉ có giá vài triệu, không thể so sánh với siêu xe 40 triệu của Diệp Huyền!

Đúng là họ không đủ tiền mua một chiếc siêu xe 40 triệu, chỉ có thể đi xem triển lãm xe cho đỡ ghiền thôi.

“Mau ra ngoài xem là thiếu gia của gia tộc siêu cấp nào đến thành phố của chúng ta!”

Trong chớp mắt, hầu hết khách khứa đều chạy thẳng ra ngoài xem náo nhiệt, những người ngồi bên cửa sổ cũng nhìn ra ngoài.

Họ muốn xem qua chiếc siêu xe trị giá 40 triệu, đồng thời cũng muốn xem là ai đủ khả năng lái chiếc siêu xe ngầu như vậy!

Lâm Thanh Nham và những mỹ nữ lạnh lùng kiêu ngạo khác cũng nhìn ra ngoài cửa sổ, trong mắt tràn đầy mong đợi!

Xoạt!

Với âm thanh độc đáo của cửa siêu xe, một người đàn ông cao lớn mặc bộ vest màu đỏ tía và cao ít nhất mét chín bước ra khỏi xe!

Khí thế bùng nổ!

Thật hùng vĩ!

Đẹp trai phi thường!

Ngọc thụ lâm phong!

“Này, người đàn ông đó quá đẹp trai rồi!”

“Bộ dáng này, dáng vẻ này, vứt mấy người mẫu nam hàng đầu cách xa vài con phố!”

Các quý cô nắm chặt tay, thở gấp!

Ánh mắt các quý ông cũng đầy đố kỵ và ghen ghét, họ cũng là đàn ông, nhưng tại sao người này lại đẹp trai đến mức vô nhân đạo như vậy!

Tuy nhiên!

Khi Lâm Thanh Nham nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông này, cô lập tức cảm thấy cả thế giới đều không có thật: “Sao có thể là anh ta...”

“Sao có thể là anh ta...”

Khuôn mặt Lâm Thanh Nham đầy vẻ khó tin khi nhìn thấy anh chàng đẹp trai bước xuống từ siêu xe là Diệp Huyền.

Diệp Huyền ăn mặc rất bình thường, mặc dù sạch sẽ ngăn nắp nhưng nhìn rất nghèo nàn!

Đôi giày vải của hắn còn hơi mòn!

Thắt lưng cũng bị mòn, Lâm Thanh Nham luôn cảm thấy hắn quá nghèo, quần áo tốt một chút cũng không nỡ mua!

Nhưng bây giờ...

Diệp Huyền dường như đã được tái sinh, khí chất thay đổi kinh thiên động địa!

Và trong mắt anh ta tràn đầy sự tự tin và mạnh mẽ, như thể anh ta là vị vua thống trị thế giới này!

“Tôi không nghĩ anh ấy lại có mặt đẹp trai như vậy!”

Suy nghĩ của Lâm Thanh Nham rất hỗn loạn, đồng thời cũng cảm thấy rất lo lắng!

Sau khi Diệp Huyền xuống xe, lạnh lùng lấy ra một điếu xì gà!

Tách!

Sau đó mồi lửa bằng một chiếc bật lửa pha lê hoàng gia!

Chỉ là một hành động châm điếu thuốc đơn giản như vậy, nhưng tràn đầy sự quyến rũ vô hạn của người thành đạt!

“Thanh Nham, mau nhìn kìa, người đàn ông đó thực sự siêu đẹp trai...”

“Linh hồn của tôi đã bị anh ta bắt giữ, hiện tại tôi thật muốn biến thành điếu xì gà trong miệng anh ấy...”

Cô bạn xinh đẹp dùng đôi mắt sáng ngời lắc lắc cánh tay của Lâm Thanh Nham, giữa hơi thở gấp gáp, không thể không kẹp chặt đôi chân xinh đẹp của mình!

Chỉ có Diệp Mai Tân phát hiện sắc mặt của Lâm Thanh Nham có chút không đúng: “Thanh Nham, sao mặt cậu lại trắng bệch như vậy, có phải là cậu không thoải mái không?”

“Tôi... Tôi không sao...”

Trái tim Lâm Thanh Nham đập loạn xạ, cô không biết phải giải thích thế nào với bạn mình rằng người đàn ông vô cùng đẹp trai ngoài kia chính là Diệp Huyền!

“Ha ha, tôi tới rồi!”

Diệp Huyền giơ tay mang theo khí chất đặc biệt, đã trở thành tồn tại bắt mắt nhất, khóe miệng không khỏi gợi lên một nụ cười xấu xa!

“Đi theo mau.”

Người quản lý nhà hàng rượu vội vàng dẫn hai nhân viên phục vụ xinh đẹp đến chào hỏi!

Họ không dám bỏ mặc chàng trai trẻ có thể lái chiếc siêu xe trị giá 40 triệu này!

“Xin chào ngài, tôi là quản lý nhà hàng, ngài đã đặt chỗ chưa?”

Diệp Huyền cười nói: “Tôi tới gặp bạn, cô ấy đang ngồi ở chỗ kia!”

Trong khi nói, Diệp Huyền đi về phía Lâm Thanh Nham với nụ cười trên môi!

Cảnh tượng như vậy lập tức thu hút sự chú ý của toàn thể mọi người!

“Chúa ơi, anh chàng siêu đẹp trai đang tiến về phía chúng ta...”

“Chắc hẳn anh ta đã bị thu hút bởi vẻ đẹp của Thanh Nham và Mai Tân nên muốn tới làm quen với chúng ta!”

“Thật mong chờ... hồi hộp quá...”

Mấy cô bạn dù cũng xinh đẹp như hoa, nhưng nếu so sánh thì ngoại hình của họ kém hơn rất nhiều so với Lâm Thanh Nham và Diệp Mai Tân.

Diệp Huyền càng ngày càng gần, nhưng tâm trạng của Lâm Thanh Nham lại càng phức tạp, tim đập nhanh hơn, không biết nên dùng biểu cảm gì để đối mặt với Diệp Huyền!

“Tôi tới rồi.”

Diệp Huyền bước tới trước mặt Lâm Thanh Nham với nụ cười rạng rỡ, giống như gió xuân!

“Aaa!”

Các cô bạn đều bị nghẹt thở bởi vẻ đẹp trai của Diệp Huyền ở cự ly gần!

Thấy Diệp Huyền đến tìm Lâm Thanh Nham, sự đố kỵ trong mắt không giấu được: “Thanh Nham, cậu biết anh chàng đẹp trai này sao?”

Phan Quân Lang đang ngồi đối diện đột nhiên thay đổi sắc mặt: “Khó trách Thanh Nham không để ý tới sự truy đuổi của mình. Thì ra anh chàng đẹp trai này cũng đang theo đuổi cô ấy, chết tiệt!”

Đúng vậy, mọi người đều đồng ý tối nay sẽ giúp Lâm Thanh Nham thu thập Diệp Huyền - một tên nhà quê!

Cho nên tất cả mọi người đều cho rằng anh chàng siêu đẹp trai này cũng là Lâm Thanh Nham gọi tới giúp đỡ!

Không, vẻ mặt Lâm Thanh Nham tràn đầy ngượng ngùng, xấu hổ không dám nhìn Diệp Huyền: “Anh... Anh tới rồi... chúng ta... ngồi xuống đi...”

“Được!”

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, liếc nhìn xung quanh, cười nói với quản lý nhà hàng rượu: “Tặng mỗi bàn một chai Louis XIII, hôm nay tôi vui vẻ, mời mọi người uống!”

Lời vừa nói ra, toàn bộ mọi người đều ồ lên kinh ngạc!

Một chai Louis XIII có giá ít nhất 50.000!

Tối nay có rất nhiều khách ở Athens Winery, nhìn sơ cũng có ít nhất ba mươi bàn khách!

Có nghĩa là chỉ với một câu đơn giản Diệp Huyền đã tiêu 1,5 triệu.

“Anh chàng đẹp trai này quá giàu...”

“Đây mới thật sự là thiếu gia nhà giàu, thật có khí phách…”

“Mấu chốt là ngoại hình của hắn cũng rất bùng nổ...”

Lời khen ngợi của người xung quanh hết đợt này đến đợt khác, ban nhạc cũng rất am hiểu, lập tức chơi nhạc cuồng nhiệt, bầu không khí trong chốc lát lên đến đỉnh điểm!

“Chúng ta qua đó ngồi đi!”

Giọng nói của Diệp Huyền tràn đầy từ tính, không cho phép Lâm Thanh Nham và các cô gái từ chối, đi đến đi đến ghế VIP cao cấp dưới ánh mắt của mọi người!

Các cô gái rất kích động!

Bây giờ Diệp Huyền đi cùng bọn họ, bọn họ có thể hung hăng khoe khoang trong vòng bạn bè!

“Anh đẹp trai, anh tên gì?”

Một cô gái xinh đẹp với dáng người duyên dáng không khỏi tò mò, ngọt ngào hỏi.

Mà những cô gái khác cũng chăm chú, đôi mắt xinh đẹp ẩn tình nhìn Diệp Huyền!

“Tôi tên Diệp Huyền!”

Trong lúc nói chuyện, Diệp Huyền cố ý nhìn Lâm Thanh Nham, khóe miệng lộ ra một tia tà ác: “Người chồng giả mà Lâm Thanh Nham nói với mọi người, là tôi!”
Chương 10: Thẹn quá hóa giận

“Hả? Diệp Huyền?”

Mấy cô bạn và Phan Quân Lang không khỏi mở to mắt kinh ngạc nhìn Lâm Thanh Nham: “Anh ta thật sự là Diệp Huyền sao? Chồng giả của cô?”

“Cái này...”

Lâm Thanh Nham cực kỳ xấu hổ, nhưng đó là sự thật, cô chỉ có thể gật đầu: “Anh ta chính là Diệp Huyền!”

“Không phải chứ…”

Mấy cô gái xinh đẹp liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt tràn đầy hoài nghi: “Thanh Nham, cô nói Diệp Huyền là một tên quê mùa, còn là một tên lưu manh đê tiện, một con chó ham giàu?”

“Cô còn nói hắn là một tên khốn nạn, cặn bã?”

Các cô không hề có thù oán gì với Diệp Huyền, các cô chỉ giúp lập kế hoạch đối phó với Diệp Huyền vì thể diện của bạn thân thôi!

Nhưng hiện tại, tất cả mọi người đều cảm thấy bị Lâm Thanh Nham lừa gạt!

“Thanh Nham, sao cô có thể nói những lời như vậy về anh đẹp trai Diệp Huyền chứ...”

“Không đúng, Diệp Huyền hoàn toàn không phải loại người mà cô nói, cô đang gạt chúng tôi...”

“Diệp Huyền đẹp trai như vậy, sao có thể là cặn bã!”

Lâm Thanh Nham không ngờ rằng Diệp Huyền chỉ lộ ra chút quyến rũ lại có thể khiến mấy cô bạn quay lưng lại với cô, còn chỉ trích cô.

“Cái này... Cái này...”

Vẻ mặt Lâm Thanh Nham đầy xấu hổ, nhất thời không biết phải giải thích như thế nào với bạn bè, chỉ có thể lo lắng vội vàng kéo Diệp Huyền:

“Anh đi ra ngoài với tôi, giải thích rõ ràng!”

Diệp Huyền bị Lâm Thanh Nham kéo vào nhà vệ sinh, trong mắt tràn đầy tức giận: “Diệp Huyền, anh làm cái gì vậy?”

“Ha ha.”

Diệp Huyền cười hỏi ngược lại: “Cô còn hỏi tôi? Vừa rồi không phải bạn bè cô nói hết rồi sao. Cô muốn mượn tay bọn họ thu thập tôi? Cô thật xấu xa!”

“Anh...”

Thấy âm mưu của mình bị bại lộ, Lâm Thanh Nham lập tức đỏ mặt ngượng ngùng: “Đúng vậy, tôi muốn thu thập anh, ai bảo anh lừa gạt ông nội tôi, còn muốn cưới tôi!”

Diệp Huyền cười khinh thường: “Phải nói rõ ràng trước, hôn nhân của chúng ta là giả, chuyện làm giả giấy chứng nhận kết hôn cũng là do cô xử lý, nói đến lừa gạt ông nội, cô mới là thủ phạm thật sự!”

“Anh...”

Tuy rằng bình thường Lâm Thanh Nham miệng lưỡi sắc bén, nhưng lúc này lại bị Diệp Huyền làm cho choáng váng nghiêm trọng!

Quan trọng nhất là… Không phải Diệp Huyền chỉ là một tên quê mùa bẩn thỉu thôi sao, lấy đâu ra tiền đãi rượu, còn lái siêu xe trị giá 40 triệu?

Sự tình khác thường, chắc chắn có quỷ!

Chắc chắn có gì đó mờ ám!

“Tôi nhớ ra rồi, trong tay anh có thẻ vàng mà ông nội đưa!”

Lâm Thanh Nham đỏ bừng mặt vì tức giận: “Diệp Huyền, đồ khốn nạn, anh thật sự lấy tiền ông nội tôi để phung phí... Anh vừa nói một câu kia đã tiêu ít nhất 1,5 triệu!”

Thế nhưng vẻ mặt Diệp Huyền rất bình tĩnh, hắn có chút khinh thường nói: “Chưa đến hai triệu, đẳng cấp nơi này hơi thấp, lần sau nhất định phải tìm chỗ cao cấp hơn!”

Lâm Thanh Nham gần như nghẹt thở: “Còn chiếc siêu xe 40 triệu kia, là anh thuê phải không? Xe thể thao cao cấp như vậy muốn thuê ít nhất cũng phải tốn 200.000 mới thuê được!”

“Chiếc đồng hồ phiên bản giới hạn mà anh đeo, bộ vest hàng hiệu đẳng cấp thế giới mà anh đang mặc, cộng lại tối thiểu là ba triệu!”

“Diệp Huyền, anh quá đáng, trong một đêm đã tiêu hết năm triệu của ông nội tôi?”

Mặc dù nhà họ Lâm là gia tộc hạng hai ở địa phương, tài sản của tập đoàn lên đến hai tỷ, nhưng họ cũng không thể chịu nổi sự lãng phí vô nhân đạo của Diệp Huyền!

Đáng sợ nhất chính là đây chỉ mới là ngày đầu tiên Diệp Huyền phung phí!

“Ha ha.”

Nhìn Lâm Thanh Nham đang tràn đầy tức giận, Diệp Huyền chậm rãi thở ra một ngụm khói, ánh mắt trở nên sắc bén: “Cô nói xong chưa? Đến lượt tôi!”

“Cô quên rằng ban đầu đã nói không thể can thiệp vào chuyện của nhau, cho dù là sinh hoạt cá nhân hay chuyện tình cảm!”

“Cho dù tôi dùng tiền của ông nội cô, cũng là do ông đưa cho, cô cũng không có quyền can thiệp!”

“Sao cô không về nhà phàn nàn với ông nội đi? Xem ông ấy sẽ bênh vực đứa cháu gái ngỗ ngược hay cháu rể tốt của ông ấy?”

Nói xong, Diệp Huyền thổi một làn khói lên mặt Lâm Thanh Nham, mỉm cười quay trở lại chỗ ngồi!

“Khốn kiếp, Diệp Huyền, anh là đồ khốn nạn!”

Lâm Thanh Nham tức giận gần như muốn nổ tung, sau khi trở về chỗ ngồi cũng không ngồi cạnh Diệp Huyền.

Ngược lại còn cố ý ngồi đối diện hắn, hung ác nhìn chằm chằm hắn!

“Hai người nói chuyện xong chưa?”

Mấy cô bạn xinh đẹp đều mỉm cười: “Thanh Nham, cuộc hôn nhân giữa cô và Diệp Huyền là giả, vậy chúng tôi có thể theo đuổi anh chàng đẹp trai Diệp Huyền đúng không? Diệp Huyền, chúng tôi có thể xin thông tin liên lạc của anh được không?”

Đôi mắt đẹp của bọn họ chớp chớp, tràn đầy dịu dàng!

Thậm chí, có cô nàng còn cố tình cởi cúc ngực để lộ cảnh đẹp, khiến máu người ta sôi sục!

Mục đích làm việc này chỉ có một, chính là thu hút sự chú ý của Diệp Huyền!

Mỹ nữ đô thị, thực sự thú vị!

Diệp Huyền rất là vui vẻ!

Nhưng Lâm Thanh Nham sắp tức chết: “Các cô mau dừng lại, Diệp Huyền chỉ là một tên khốn kiếp, một kẻ ăn bám vô dụng, chỉ biết lấy tiền của ông nội tôi khoe khoang mà thôi!”

“Đừng có đùa!”

Một cô gái có thân hình như rắn nước quyến rũ nhìn Diệp Huyền: “Anh Diệp Huyền đẹp trai khí chất như vậy, sao có thể là tên khốn khiếp?”

Một cô gái khác với đôi mắt hoa đào che miệng cười khẩy: “Anh đẹp trai Diệp Huyền có ăn bám thì đó cũng là chuyện bình thường. Ai bảo ảnh đẹp trai như vậy? Có thể bao nuôi ảnh, tôi cầu còn không được!”

Khi họ đang nói chuyện, mấy cô gái khác cũng vội vàng chạy tới, nhân cơ hội hỏi thông tin liên lạc của Diệp Huyền.

Diệp Huyền cảm nhận được sự nhiệt tình vô hạn của người đẹp, tâm trạng rất vui vẻ: “Đừng nóng vội, mọi người lần lượt đến, tôi chưa từng được nhiều người đẹp cùng lúc vây quanh như vậy đâu.”

Mọi người đều là người trưởng thành, tự nhiên cũng hiểu được những câu nói đùa của Diệp Huyền, liền bật cười: “Anh đẹp trai, anh thật xấu tính, nhưng em rất thích...”

Ngay cả Diệp Mai Tân vốn luôn trầm lặng cũng không khỏi đỏ mặt xấu hổ, không nhịn được bật cười, cảm thấy Diệp Huyền rất hài hước!

Điều này gần như khiến Lâm Thanh Nham tức giận suýt chết, cô nhịn không được duỗi chân đá Diệp Huyền!

Không ngờ Diệp Huyền né tránh, Lâm Thanh Nham tự đá đau chân mình!

“Shhh!”

Lâm Thanh Nham cảm nhận được sự đau nhói từ ngón chân, không khỏi hít sâu một hơi!

Cô nhìn Diệp Huyền và mấy cô gái vừa nói vừa cười vui vẻ như vậy, trong lòng càng thêm tức giận!

Mọi người đồng ý cùng nhau đối phó Diệp Huyền, sao bây giờ Diệp Huyền giống như siêu sao vậy, còn cô lại trở thành nhân vật phản diện?

Thật không thể chịu nổi!

“Thanh Nham!”

Đúng lúc này, Phan Quân Lang lại gần, trên mặt cũng có vẻ tức giận hỏi: “Diệp Huyền này thật sự không có chỗ dựa lớn? Hắn chỉ đang dùng tiền của ông nội cô để khoe khoang thôi sao?”

Ánh mắt Lâm Thanh Nham lóe lên sự tức giận nồng đậm: “Chắc chắn một trăm phần trăm! Anh ta chỉ là một kẻ nhà quê mà thôi! Nếu không có thẻ vàng của ông nội tôi, anh ta chẳng là cái thá gì cả!”

“Tôi hiểu rồi!”

Phan Quân Lang vẫn luôn muốn tìm cơ hội thể hiện trước mặt Lâm Thanh Nham, gã cũng ghen tị với sự chói mắt của Diệp Huyền!

Hắn dám khiến Phan thiếu gia Dương Thành gã đây trở thành phông nền, thật sự đáng giận!

Hiện tại biết được Diệp Huyền không có người chống lưng, đừng trách gã không khách khí!

“Ha ha.”

Phan Quân Lang cười với vẻ mặt đầy xảo trá, lấy ra một viên thuốc: “Đây là thuốc nhuận tràng tôi tốn rất nhiều tiền để mua, vừa gặp nước liền tan, sau khi uống không quá hai phút, Diệp Huyền liền gặp tào tháo. Tôi đảm bảo anh ta sẽ thành trò cười.”

“Thật?”

Trong mắt Lâm Thanh Nham hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó khóe miệng hiện ra một nụ cười cười xấu xa!

“Thật!”

Phan Quân Lang cười bỉ ổi.

“Nào, chúng ta uống rượu!”

Phan Quân Lang thừa lúc Diệp Huyền cùng mấy cô gái chơi oẳn tù tì, giả vờ rót rượu cho Diệp Huyền, nhân cơ hội ném viên thuốc vào ly rượu của Diệp Huyền!
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Cuồng Long Cái Thế
Cuồng long vượt ngục
Cuồng long trở về
  • Vương Dịch
Chương 42...
Nộ Long cuồng rể
  • Đang cập nhật..
(Full) Vạn Cổ Cuồng Đế

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom