• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4
Advertisement
Advertisement
  • Chap-212

Chương 195: Két sắt




Chương 195: Két sắt
“Đang lang thang trên đường, em đang về.” Tôi nói.
Nói xong liền cất điện thoại đi, hít sâu một hơi, cảm thấy quay về với Tô Mộc giống như tới công ty phỏng vấn xin việc vậy, một loại áp lực rất khó hiểu.
Lúc quay lại khách sạn thì Tô Mộc và Tô Đoàn đều đang đợi trong phòng tôi, yêu thân đã không có ở đây. Tôi nhìn Tô Mộc một cái, cũng không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, cảm giác hôm nay anh ấy không giống như lúc bình thường tôi thấy, thật giống như lệ khí trên người nặng hơn một ít.
“Trả yêu thân có thuận lợi không? Yêu quái chuột túc trực bên linh sàng có làm khó dễ cho mọi người không?” Tôi không muốn Tô Mộc nhận ra được sự khác thường của tôi liền cố gắng nở ra một nụ cười, cô gắng giống như bình thường, hỏi Tô Mộc.
Tô Mộc cười một tiếng, nói coi như thuận lợi, yêu quái chuột túc trực bên linh sàng cũng không làm khó, anh ấy còn thay tôi bày tỏ cảm ơn với nó
Vừa nói Tô Mộc vừa vẫy vẫy tay với tôi, tỏ ý tôi ngồi xuống bên cạnh anh ấy, hỏi tôi: “Em có biết yêu quái chuộttúc trực bên linh sàng có quan hệ thế nào với em không? Lần trước ở mộ anh đã thấy yêu quái chuột đối với em rất không bình thường. Hơn ngàn năm qua số người có thể chạy thoát trước mặt yêu quái chuột túc trực bên linh sàng không vượt quá mười người, hơn nữa thực lực mỗi người đều mạnh hơn nhiều so với anh, lần trước anh và Đường Dũng cũng suýt chút nữa chết trong miệng nó, vậy mà em có thể bình an vô sự. Ban đầu anh chỉ cho rằng đây là trùng hợp, không nghĩ tới ngay cả yêu thân nó bảo vệ cũng không tiếc cho em mượn, giữa bọn em nhất định tồn tại mối quan hệ đặc biệt nào đó.”
Tôi lắc đầu mờ mịt, lúc ấy ở trong mộ Tô Mộc đã đề cập tới chuyện này, còn cố ý lấy tay tôi dò xét yêu thử, bây giờ anh ấy lại nhắc tới chuyện này.
Tôi dĩ nhiên cũng biết yêu quái chuột túc trực bên linh sàng đối với tôi không bình thường, thậm chí có thể nói nó đối với tôi rất tốt, trong lòng tôi rất cảm kích. Nhưng tại sao yêu quái chuột túc trực bên linh sàng lại đối tối với tôi như vậy có quỷ mới biết.
Có điều nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Tô Mộc như vậy tôi liền cố gắng suy nghĩ một chút, nghĩ ra một khả năng có thể: “Có lẽ bởi vì yêu khí trên người em? Yêu quái chuột túc trực bên linh sàng cũng là yêu, trên người em có yêu khí, nó chợt nhìn thấy yêu khí trên người nên cảm thấy thân thiết, cho rằng em là bạn của nó? Hơn nữa nó là yêu chuột, trên người của em có yêu khí của rắn, nó sợ hãi rắn là thiên tính sẵn, cho nên mới thả cho em một đường.”
Lý do này còn có điểm khó tin, nhưng đây đã là lý do hợp lý nhất mà tôi có thể nghĩ ra.
Tô Mộc hiển nhiên không tin, đừng nói Tô Mộc mà ngay cả Tô Đoàn cũng phủ lên một tia không tin. Cũng may Tô Mộc không để ý vấn đề này nữa, nói lúc anh ấy trở về đã liên lạc qua với Nhà họ diệp, hẹn ngày mốt sẽ ghé thăm Nhà họ diệp. Trước đó chúng tôi cũng không phải làm gì, vừa vặn có thể giải quyết chuyện bé gái thực quỷ kia.
Nói xong anh ấy bảo tôi liên lạc với mẹ của bé một chút, chúng tôi sẽ xem thần bảo vệ của bé gái rốt cuộc là yêu nghiệt phương nào.
Tôi lập tức gật đầu một cái, hướng về Tô Mộc cười một chút.
Chắc tôi đã suy nghĩ nhiều rồi, Tô Mộc vẫn là Tô Mộc tôi từng biết, mặc dù anh ấy không hy vọng tôi quản chuyện của cô bé kia, nhưng tôi đồng ý với người khác thì anh ấy vẫn tận tâm tận lực giúp tôi.
Ngay cả một cô bé thực quỷ xa lạ anh ấy cũng sẽ cứu, làm sao có thể ra tay với đứa con của mình.
Đường Dũng đáng chết, nhất định là ghen tức quan hệ của tôi và Tô Mộc gần đây rất tốt cho nên cố ý tới khích bác ly gián.
Tôi liền bỏ chuyện này ra khỏi đầu, sau đó gọi điện thoại cho mẹ cô bé.
Đầu bên kia nghe máy rất nhanh, có lẽ mẹ cô bé luôn chờ điện thoại của tôi, biết được chúng tôi bây giờ có thể đi xem thần bản vệ liền nói được.
Không tới một phút sau cửa phòng tôi liền có tiếng chuông, cả nhà cô bé đều đi tới phòng tôi, mặt lộ vẻ cảm kích cùng áy náy vì gây phiền toái cho chúng tôi, sau đó nói bọn họ cũng không mang theo thần bảo vệ mà đặt ở trong thành phố, lúc mời thần bảo vệ vị đạo trưởng kia cố ý nói không thể xê dịch thần bảo vệ cho nên bọn họ cũng không dám lấy thần bảo vệ ra.
Nói xong mẹ cô gái nhìn Tô Mộc một cái, hỏi chúng tôi: “Đại sư có thể về nhà chúng tôi một chuyến không, nhà chúng tôi cách nơi này không xa, chỉ hai giờ lái xe là đến, chúng tôi đã sớm chuẩn bị xe.”
“Được.” Tô Mộc gật đầu một cái.
Thấy Tô Mộc đồng ý, mẹ cô bé liền lộ ra vẻ mặt vui mừng, bảo chúng tôi lên đường.
Bọn họ đã chuẩn bị một chiếc xe du lịch bảy chỗ, ba chúng tôi cùng ba người nhà bọn họ đều có thể ngồi chung một xe, cũng tiết kiệm không ít phiền toái. Trên đường tôi nhàn rỗi không có chuyện gì liền nói chuyện phiếm với mẹ cô bé, biết được cô bé kia có một cái tên vô cùng dễ nghe, là Trương Vũ Linh, năm nay vừa tròn mười tuổi. Bởi vì từ nhỏ đã có mắt âm dương, buổi tối bé không ngủ, sau đó thần kinh bị suy nhược nghiêm trọng khiến toàn bộ lục phủ ngũ tạc cũng suy kiệt theo, nếu không phải sau đó gặp đạo trưởng kia mời thần bảo vệ thì không chừng Vũ Linh đã không sống được tới bây giờ, không nghĩ tới thần bảo vệ kia lại xảy ra vấn đề.
Vừa nói khóe mắt mẹ Vũ Linh đã ướt, nhìn Vũ Linh đau lòng nói đứa nhỏ này số mệnh khổ, từ nhỏ có thể nhìn thấy quỷ vật, chịu đủ hành hạ.
Tôi nhìn bộ dáng của bà ấy cũng không nhịn được chua xót trong lòng, sau đó tôi hỏi gần đây Vũ Linh có xảy ra vấn đề khác thường gì không, dù sao trên người bé có nhiều yêu khí như vậy, không thể một chút phản ứng cũng không có.
Nghe tôi hỏi, nước trong mắt mẹ Vũ Linh không nhịn được nữa, liền lăn xuống, liền nói. Thật ra thì lần này bọn họ tới Lạc Dương chính là để tìm đạo trưởng năm đó mời thần bản vệ cho bọn họ, gần đây Vũ Linh thường xuyên gặp hiện tượng khó thở, ban ngày thì rất tốt, nhưng trời vừa tối thì bé liền thấy khó thở, hơn nữa thường xuyên ngừng thở suốt hai ba giờ, đến khi trời sắp sáng Vũ Linh mới lại tỉnh dậy mạnh khỏe.
Chuyện này đã xảy ra hai ba lần, đến bệnh viện cũng khiến thầy thuốc bị dọa giật mình, không biết là thế nào, còn nói muốn bé ở lại bệnh viện để quan sát.
Biết con gái mình là âm dương nhãn, chuyện này bệnh viện chắc chắn không quản được nên bọn họ mới đến Lạc Dương tìm đạo trưởng năm đó, nhưng tới Lạc Dương đã năm ngày vẫn không tìm được vị đạo trưởng kia, ngược lại gặp được chúng tôi.
Nói xong mẹ Vũ Linh liền kéo tay tôi, nói thật may có cơ duyên, tất cả giống như do ý trời.
Tôi cũng không khỏi xúc động, đứa nhỏ này cùng tôi thật có duyên phận. Bé là âm dương nhãn còn chưa tính đến, liền chỉ nói sinh nhật đã cùng ngày sinh với tôi.
Phải nói chúng tôi những người sinh ngày hai mốt tháng chín thật đúng có số phận ngang trái, Vũ Linh thì là âm dương nhãn, còn tôi thì bị nam quỷ dây dưa tới mức có âm hôn.
Cũng may Tô Mộc đối với tôi rất tốt, người lại siêu cấp đẹp trai, nghĩ tới đây tôi thập chí có chút vui mừng. Nếu như đụng phải một quỷ dã man tàn bạo cùng kết âm hôn với tôi thì bây giờ tôi nhất định khóc chết.
Trò chuyện khoảng chứng hai giờ thì xe rốt cuộc đã giảm tốc độ, rẽ vòng vèo một một khu biệt thự nơi non xanh nước biếc.
Lúc này tôi mới biết, nhà của Vũ Linh ở Tam Hiệp phụ cận thành phố Lạc Dương, ở gần đập nước Tam Hiệp, biệt thự này cũng xây trên núi ở gần đập Tam Hiệp, dưới vách núi là một con sông lớn xanh mát, bao quanh là núi và nước, mặc dù tôi không quá hiểu biết về phong thủy cũng biết nơi này có phong thủy thật tốt.
Tôi không khỏi tán dương vài câu, nói nơi này phong thủy tốt, phong cảnh lại đẹp, ở chỗ này nhất định sẽ rất thoải mái.
Chỉ là tôi vừa dứt lời Tô Mộc liền cười mấy tiếng, liếc nhìn biệt thự nhà Vũ Linh liền nói: “Phong thủy có tốt hay không em đừng vội kết luận, phải vào xem qua mới biết.”
Nói xong ba Vũ Linh đã đưa chúng tôi vào nhà, nhà ông ta so với căn biệt thử Phùng Đông mà Tô Mộc đưa cho tôi thì nhỏ hơn rất nhiều, bố cục cũng không đẹp như Phùng Đông nhưng lại rất ấm áp.
Cho dù vậy, căn này cũng chừng hai ba trăm mét vuông.
Ba Vũ Linh đưa chúng tôi lên lầu hai, vào phòng ngủ của Vũ Linh, nói thần bảo vệ được nuôi ở đầu giường Vũ Linh, vừa nói vừa tỏ ý để chúng tôi xem.
Chỉ thấy phía trên chiếc giường công chúa của Vũ Linh có treo một khung ảnh chân dung lớn của bé, ngoại trừ cái này ra không có vật gì khác.
Tôi nhất thời có chút không hiểu, vừa định hỏi khung ảnh kia có phải là thần bảo vệ Vũ Linh thì ba của Vũ Linh đã đi về phía trước, cầm lấy khung ảnh tháo xuống.
Phía sau khung ảnh hiện ra một cái lỗ lớn trên trường, bên trong có một cái két sắt bảo vệ.
Tôi nháy mắt có chút im lặng, người nhà này suy nghĩ kỳ cục thật, sẽ không đem thần bảo vệ nuôi trong két sắt chứ?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom