• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh (26 Viewers)

  • Chương 1194-1198

CHương 1194:



Tất cả nhân viên ở đây đều thấy vô cùng hăng hái, dường như mỗi ngư: u biến thành động cơ vĩnh viễn vậy, không biết mệt mỏi, trở lại trên cương vị của mình, dùng một trăm hai mươi nghìn phần nhiệt tình của mình, quyết tâm nhất định phải làm xong công việc, đạt được đến mức tận cùng!



Lâm Vũ Chân đi ra từ trong công ty, quay đầu lại nhìn Giang Ninh một cái.



“Anh có ý kiến gì thì cứ việc nói thẳng ra” Cô nhìn thấy rõ là Giang Ninh nghẹn, không có nghiêm túc một chút nào cả.



“Rất tốt” Giang Ninh nghiêm túc nói: “Có chút giống với dáng vẻ của anh rồi đó” Lâm Vũ Chân hừ một tiếng.



Trong lòng cô vẫn còn thấy có chút khẩn trương, mở miệng ra nói ba trăm năm mươi tỷ đồng, thật sự nói ra được thì rất nhanh, nhưng cô là chủ, lời đã nói ra, chính là đổ nước ra ngoài, làm gì có đạo lý thu hồi lại.



Nhưng mà ba trăm năm mươi tỷ đồng này… Thật là nhiều mài “Chồng à. “Lâm Vũ Chân kéo dài âm cuối, lôi kéo tay của Giang Ninh, lắc lắc một cái, trên mặt lộ ra ánh mắt mong đợi: “Tiền thưởng này, có phải là quá nhiều rồi hay không?”



“Anh nói thật cho em biết đi, nếu như thật sự là quá nhiều, vậy em sẽ lập tức thay đổi, có mất mặt thì cứ mất mặt đi”



“Không nhiều lắm đâu” Giang Ninh lắc đầu: “Ba trăm năm mươi tỷ đồng đâu được Lâm Vũ Chân không nói lời nào.



Đối với Giang Ninh mà nói, một trăm triệu nhân dân hình như không thật sự được gọi là tiền thật, cái thẻ đen mà anh đưa cho Tô Mai dùng để mua thức ăn, bên trong cũng phải có đến cả tỷ nhân dân tệ.



“Có tiền thì có thể sai khiến cả ma quỷ, ngành du lịch ở đảo phía nam này cũng đã bị suy thoái rất nhiều năm rồi, sự nhiệt tình của người trong nghề đối với ngành này cũng không cao, trao tiền thưởng, nhất là với một số tiền thường vô cùng lớn, chắc chắn có thể kích thích bọn họ cố găng làm việc”



“Hơn nữa, bây giờ đang là cơ hội tốt nhất để cho công ty Mộng Thiên Nhai này trở thành một công ty du lịch có một không hai trên đảo phía nam, nhìn xa hơn nữa, tương lai công †y này chắc chắn có thể tạo ra cho Lâm thị giá trị vượt qua xa cả ba trăm năm mươi tỷ đồng này” Giang Ninh thở dài một cái, giơ ngón tay cái lên với Lâm Vũ Chân.



“Vợ có tầm nhìn xa trông rộng, có mắt nhìn dài hạn như vậy, anh thật sự là vô cùng khâm phục, bái phục.”



Rõ ràng là đang an ủi mình, nhưng mà lại giống như là đang khen mình, hơn còn khen tới mức không để lại một chút dấu vết nào, Lâm Vũ Chân lập tức cũng không thể phản ứng kịp.



Mình lợi hại như vậy sao?



Lâm Vũ Chân ngay lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Giang Ninh, gật đầu một cái, cố ra vẻ nghiêm túc nói.



“Chồng à, anh có thể nhìn ra được suy nghĩ trong lòng của em, cũng không tồi” Hai người Giang Ninh và Lâm Vũ Chân liếc nhìn nhau, đột nhiên đều không nhịn được bật cười thành tiếng.



Nói xong, Lâm Vũ Chân chui vào trong ngực Giang Ninh, kéo tay của anh, một giây cũng không chịu tách ra.



Hưởng tuần trăng mật thì phải ra dáng là hưởng tuần trăng mật, đi dạo phố, ăn cơm, mua mua mual Cả ngày, tay của hai người gần như là cũng không có buông lỏng, nếu như không phải là Giang Ninh không được phép đi vào nhà vệ sinh nữ, thì sợ rằng anh cũng muốn đi theo vào mất.



Nhìn hai người dính với nhau không rơi kia, khiến cho Tô Vân càng ngày càng cảm thấy hối hận vì đã đi theo bọn họ tới thành phố truyền kỳ này.



Ăn ngon cũng không ít, nhưng mà thứ phải ăn nhiều nhất lại là thức ăn cho chó, rất ngán đó!



Thời gian vui vẻ, luôn là khoảng thời gian ngắn ngủi nhất.



Chơi đùa ầm ï cả một ngày, Lâm Vũ Chân có chút mệt mỏi, được Giang Ninh dắt trở về khách sạn, thoải mái chạy vọt vào trong tắm nước nóng, sau đó lập tức chui vào trong ngực Giang Ninh, ngủ ngon lành.



Trời tối, dần dần trở nên yên lặng.



Giờ phút này ở một nơi bí mật, hốc mắt trũng sâu xuống, trong con ngươi vẫn hiện đầy tia máu như cũ.
Tối hôm qua không ngủ cả một đem, nhưng anh ta không thấy mệt mỏi một chút nào, ngược lại còn cảm thấy vô cùng kích động!



“Anh phương, đều sắp xếp xong xuôi rồi!”



“Anh Phương, chúng ta đã chờ đợi ngày này rất lâu rồi!”



“Tối nay, chính là lúc chúng ta giành được sự thống trị!”



“Anh Phương, ra tay đi!”



Mấy tên thuộc hạ, một người so với một người lại càng kích động hơn, dường như đã sớm không thể kiềm chế được nữa.



Phương Mật giơ tay lên, nắm không khí một cái.



“Các anh em!”



Anh ta cất cao giọng nói: “Chúng ta tìm cách nhiều năm qua, cũng là vì chính ngày hôm nay!”



“Hôm nay, tôi sẽ lập tức có thể thay thế được Nam Bá Thiên, trở thành người nắm giữ thế giới ngầm của đảo phía nam, mà mọi người, cũng sẽ cùng tôi hưởng thụ tất cả!”



Tiếng hoan hô vang lên ở bốn phía!



“San bằng biệt thự cửa Naml” Phương Mật hét lên một tiếng.



“San bằng biệt thự cửa Naml” Mọi người cùng hét lên một câu.



“Giết chết Nam Bá Thiên!”



“Giết chết Nam Bá Thiên!”



Bầu không khí dâng cao, sát khí ngất trời!



Biệt thự cửa Nam!



Mười mấy chiếc xe chạy nhanh đến, trực tiếp xông vào trong, đâm thủng cửa sắt.



“Rầm!”



“Rầm!”



Hai bên cửa sắt ầm ầm đổ xuống đất, Phương Mật liếc mắt nhìn, vậy mà lại không có ai canh giữ?



“Ra tay!”



Anh ta lạnh lùng quát lên.



Một đám người trực tiếp chạy thẳng đến chỗ ở của Nam Bá Thiên bên trong biệt thự, nhưng mà dọc theo đường đi, ngay cả một người cũng không thấy.



Phương Mật hơi nhíu mày lại, không biết là đã xảy ra chuyện gì, theo anh ta điều tra thì biệt thự cửa Nam của Nam Bá Thiên, được bảo vệ rất nghiêm ngặt, cũng có không ít người.



Người càng lớn tuổi, lại càng sợ chết, chỉ lo lắng những người có thù cũ hận cũ tìm đến ông ta để báo thù.



Nhưng mà hôm nay, làm sao mà một người cũng không thấy.



“Anh Phương, anh xem!”



Phương Mật ngẩng đầu nhìn lại, ở trước cửa biệt thự, có mười mấy người ngã xuống nằm lộn xộn!



Anh ta lập tức nhận ra, những người này đều là người mà Nam Bá Thiên tín nhiệm, bị người khác giải quyết sao?
“Là Giang Ninh!”



Trong lòng Phương Mật chấn động: “Nhất định là anh ta, đúng là có thực lực mạnh mẽ mài” Giang Ninh nói sẽ giúp mình, anh ta còn tưởng rằng Giang Ninh chỉ nói như vậy mà thôi, làm sao có thể nghĩ đến là, Giang Ninh sẽ thật sự ra tay.



Có Giang Ninh ra tay, Nam Bá Thiên thì được coi là thứ gì chứ?



“Hừ, đúng là được ông trời quan tâm, may mắn đều để hết cho bên chúng ta” Phương Mật cười lớn, vung tay lên: “Ra tay đi, bắt đầu từ hôm nay, biệt thự cửa Nam này, chính là của chúng taI” Trước tiên anh ta chạy vọt vào, một cước đá văng cửa lớn của biệt thự ra.



“Nam Bá Thiên, Phương Mật tôi đã tới!”



Phương Mật hét lớn một tiếng, lại thấy ở bên trong biệt thự, có mười mấy người ngã xuống ở trên đất, máu tươi chảy lênh láng khắp nơi!



Nam Bá Thiên co rúc ở trên ghế gỗ, cả người run lẩy bẩy, làm gì còn có một chút nào khí thế vương giả năm xưa?



“Đừng tới đây! Đừng tới đây!”



Nam Bá Thiên thấy có người đi vào, lớn tiếng hét lên, trên mặt lại càng tỏ ra sợ hãi, thật giống như là mới gặp được chuyện gì đó vô cùng kinh khủng vậy, cơ thể lại càng run rẫy mạnh hơn.



Phương Mật nhìn Nam Bá Thiên, trong lòng thoáng hiện lên vẻ khinh bỉ.



Quả nhiên, người đã già rồi thì đều vô dụng.



Nam Bá Thiên này đến già, cũng coi như là tuổi cao khó giữ được, làm sao mà giữ được phong thái vang dội năm đó?



Tự cao tự đại đến mức nào cơ chứ!



Nhưng bây giờ thì sao?



“Bốp!”



Phương Mật giơ tay lên tát một cái, mạnh mẽ đánh lên trên mặt Nam Bá Thiên, trực tiếp khiến Nam Bá Thiên bị đánh lăn xuống đất.



“Nam Bá Thiên, tôi đã chờ đợi cái ngày này cũng được mười năm rồi!”



Phương Mật cười ha ha, hưng phấn không thôi.



Mà Nam Bá Thiên ngã trên mặt đất, dùng tay che mặt mình, mặt mũi đầy vẻ bối rối: “A a! Đừng giết rồi! Đừn giết tôi mài” Ông ta không còn chút khí chất lão đại nào, giờ phút này bị dọa đến mức rách cả gan ra.



Phương Mật tiến lên đạp một cú đầy hung hăng vào ngực.



Nam Bá Thiên, một lần nữa đá ông ta bay ra ngoài.



Một cú này là để cho anh ta hả giận.



Cho Nam Bá Thiên làm chó vài chục năm mới được.



Những năm này có bao nhiêu tủi nhục, bị Nam Bá Thiên vũ nhục qua bao nhiêu lần, bị ông ta đùa giốn bao nhiêu lần, Phương Mật chưa hề nói một câu gì, nhưng trong lòng nhớ toàn bộ mọi chuyện.



Anh ta đã chờ đợi ngày này mười năm!



“Không nghĩ tới sao?”



Chân Phương Mật đạp trên người Nam Bá Thiên, híp mắt, “Năm đó, chính là ông ở trên cao như thế này nhìn xuống tôi “Lúc đó tôi cảm thấy mình giống như là một con chó, nhưng bây giờ tôi cảm thấy mình như một con rồng” Chân anh ta không ngừng dùng sức, Nam Bá Thiên lập tức hét thảm lên.
“AI Ông ta muốn giấy dụa nhưng căn bản tránh không thoát, Phương Mật thấy bộ dạng giãy dụa của Nam Bá Thên thì càng cười to.



“Bây giờ ông là chó! Ông mới là chó!”



Sắc mặt Phương Mật dữ tợn càng ngày càng dùng sức, hai tay Nam Bá Thên nắm chặt lấy chân anh ta, không nhúc nhích nửa phân!



Nam Bá Thiên kêu thảm, tê tâm liệt phế!



Khóe miệng của ông ta không ngừng tràn ra máu tươi, sắc mặt đã trở nên tím xanh, hai mắt mở to trừng trừng gắt gao nhìn Phương Mật.



“Chết! Chết đi!”



Răng rắc!



Một tiếng vang giòn, một cái xương sườn của Nam Bá Thên bị Phương Mật đá gấy, mắt to trừng lên, ngã thẳng xuống không còn dấu hiệu sống.



Phương Mật há miệng thở phì phò, trong lòng vô cùng thoải mái.



Nam Bá Thiên chết!



Hiện tại vòng tròn trên mặt đất của Nam Đảo, chính là anh †a, Phương Mật.



Toàn bộ ngành nghề du lịch của Nam Đảo, đều phải nghe theo Phương Mật anh ta! “Kéo ra ngoài.”



Phương Mật hít sâu vài hơi, điều chỉnh tâm tình của mình, nhìn thoáng qua Nam Bá Thên giống như chó chết, khinh thường nói.



Nhìn biệt thử Cửa Nam này trống rỗng, tâm tình Phương Mật rất tốt.



Cuối cùng cũng chờ được đến ngày này.



Anh ta ngồi lên chiếc ghế bạch đàn Nam Bá Thên đặt làm riêng, chậm rãi nhắm mắt lại, phảng phất nhìn thấy không ít người đang ở đó cúng bái mình.



Nghĩ đi nghĩ lại, trong đầu Phương Mật bỗng hiện lên khuôn mặt Giang Ninh.



Anh ta mở choàng mắt, hiện lên một tia hung ác.



“Mình có thể thuận lợi giải quyết hết Nam Bá Thên như vậy, chỉ sợ là có Giang Ninh ở sau lưng giúp một chút/’ Phương Mật nói, “Anh ta có thể giúp mình ngồi lên vị trí này, chắc chắn có thể dẩy mình xuống!”



Con người chính là như thế, ai mà chẳng có lòng tham!



Một khi ngồi lên vị trí này rồi anh ta cũng không muốn xuống.



Nhất là anh ta và Giang Ninh cũng không phải bạn bè, thậm chí trước đó còn có xung đột, Giang Ninh chắc chắn sẽ không thật tình muốn giúp đỡ mình.



Một khi Giang Ninh muốn xuống tay với mình, mình còn có cơ hội phản kháng khong?



“Đại ca, đều thanh lý xong cả rồi, biệt thự Cửa Nam cũng không giữ lại!”



Bọn thủ hạ cũng thay đổi xưng hô, bắt đầu gọi đại ca.



“Rất tốt” Phương Mật híp mắt, cười nói, “Từ hôm nay trở đi, biệt thử Cửa Nam này chính là cửa chúng ta, cậu nói với mọi người khác là phía ngoài biệt thự ở thoải mái!”



“Cảm ơn đại cai” Bọn thủ hạ vô cùng kích động.



Khu biệt thự Cửa Nam này có không ít biệt thự, phòng ốc cũng nhiều Coi như chỉ cần mỗi người một cái thì bọn tâm phúc như bọn họ cũng đủ để ở lại.



Phương Mật quả nhiên trọng tình trọng nghĩa!
Anh ta? Lên cao môt lần thì moi người sẽ được đi theo anh ta hưởng phúc, cũng không giống như tên Nam Bá Thên kia, ích kỳ đến tột cùng.



Dọn đẹp biệt thự Cửa Nam một lần, Phương Mật không hỏi, bọn thủ hạ đương nhiên cũng không nói, những người Nam Bá Thên kia, đềi không phải là bọn họ ra tay giải quyết.



Giống như có người đến sớm hơn bọn họ, giải quyết sạch sẽ những người này.



Mà Nam Bá Thiên ngay lập tức bị dọa đến không có chút tỉnh táo nào, thất kinh đế tận khi chết thảm trong tay Phương Mật!



“Trong một ngày, chỉnh đốn tất cả các tài sản, còn đảo Càn Khôn thì ghi ra một mình” Phương Mật phân phó, “Hòn đảo này, có người muốn dùng, vậy thì đưa cho anh ta” Giang Ninh muốn thì cứ đưa cho anh ta, Phương Mật thậm chí hi vọng cả đời này Giang Ninh đều sống trên đảo Càn Khôn…



Anh ta không muốn có bất kỳ người nào uy hiếp địa vị của anh ta!



Dù là anh ta lúc trước bị Giang Ninh dọa dẫm, thiếu chút nữa sợ vỡ mật, nhưng bây giờ anh ta càng muốn nhiều hơn!



Lòng tham không đáy a.



Chỉ là Phương Mật không biết, nếu anh ta tham lam thì sẽ chỉ mất mạng!



Hưởng tuần trăng mật thì làm gì?



Ngoài trừ ăn chơi chụp ảnh, còn có rất nhiều việc để làm.



Tóm lại làm gì vui vẻ thì làm.



Giang Ninh là một người rất dễ tính, Lâm Vũ Chân nói gì anh nghe vậy, anh là người đàn ông của cô, đương nhiên cô nói gì thì là cái đó.



“Đảo Càn Khôn?”



Nghe được cái tên này, Tô Vân lập tức liền nhảy dựng lên, “Nơi này tốt lắm! Rất tốt đó!”



Ánh mắt của cô ta giống như mười hai chiếc bóng đèn phát ra anh sáng.



“Chị, chị không biết sao? Ở trên đảo Càn Khôn, có đường biên Tam Sinh đó!”



Nghe đồn các cặp tình nhân đứng trên đường biên tam sinh thề ước đều có thể bên nhau đến đầu bạc!”



Lâm Vũ Chân nửa tin nửa ngờ nhìn Tô Vân một chút.



Đường biên tam sinh gì chứ?



Nghe sao lại kỳ ảo, có ích như thế.



“Chồng, anh muốn đưa em đến đó sao?”



Đây là Giang Ninh nói, cô đương nhiên sẽ không có ý kiến gì, nhất là nghe được Tô Vân nói đến đường biên Tam Sinh, nghe cảm giác rất có ý nghĩa.



Đến lúc đầu bạc… Cô đương nhiên muốn cùng Giang Ninh đến lúc đầu bạc.



“Ừm chúng ta đi chơi ở đó, trên đảo có không ít nơi để vui chơi, em đã hỏi rõ ràng rồi” Giang Ninh cười cười, gật đầu nói, “Đương nhiên, còn có không ít đồ ăn ngon” Nghe được ăn, Tô Vân lập tức khoác tay Lâm Vũ Chân.



“Mười mấy thợ quay phim đã chờ một ngày nay rồi” Cô ta võ ngực nói, “Chị, chị tin em, đừng ăn nhiều như thế… Nếu không chụp ảnh sẽ không đẹp mắt!”



Lâm Vũ Chân còn có thể nói gì.



Giang Ninh nói cái gì cô cũng đều nghe.



Đảo Càn Khôn bị phong tỏa.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chiến thần hào môn convert
  • 3.50 star(s)
  • Nhị Lôi Đại Thúc
Link Dịch
Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật
(Full) Binh Vương Chiến Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom