• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (9 Viewers)

  • Chương 2647-2651

Chương 2647: Thành Thiên Đô gặp nguy hiểm

Lúc mấy người Tiêu Chính Văn đang trò chuyện, thành Thiên Đô cũng xảy ra chuyện lớn!

Khắp người ông lão Thiên Tinh của Thiên Cung Bắc Cực be bét máu, mặc dù cả người ông ta loé lên vô vàn ánh hào quang để bảo vệ cơ thể, thế nhưng vẫn bị một người đánh cho lùi về sau vài bước thêm lần nữa chỉ trong nháy mắt!

Ở phía đối diện ông ta chính là một trong số ba trưởng lão lớn của Vạn Kiếm Cốc, cũng là chủ nhân thật sự của Vạn Kiếm Cốc, Kiếm Thánh!

Lúc này, cả Thiên Cung Bắc Cực toàn là xác chết, khắp mặt đất máu chảy thành sông, phía trên bầu trời, một thanh kiếm lớn Kình Thiên áp chế xuống, treo trên khoảng không của Thiên Cung Bắc Cực.

“Vạn Kiếm Cốc mấy người có nghĩ tới đạo lý nữa hay không? Bây giờ kẻ địch cận kề, mấy người lại tiến công vào thành Thiên Đô?”, ông lão Thiên Tinh gào lên với vẻ mặt ngập tràn phẫn nộ.

“Hừ! Dám bất kính với Vạn Kiếm Cốc chúng tôi, ông đáng chết!”

Vừa nói dứt lời, lại một ánh kiếm nữa chém tới!

Nhát kiếm này đủ để chém nát ngân hà!

Ông lão Thiên Tinh lúc này đã bị trọng thương từ lâu, đâu còn chống đỡ nổi nhát kiếm này của ông ta?

“Khụ!”

Một nhát chém sâu tới tận xương lập tức xuất hiện trên người ông lão Thiên Tinh, cơn đau đớn kịch liệt khiến cho ông lão Thiên Tinh gần như choáng váng!

Mà kiếm khí đó còn chém đứt ngọn núi cao nhất phía sau Thiên Cung Bắc Cực, chỉ trong nháy mắt, cả Thiên Cung Bắc Cực đều hoá thành một đống đổ nát!

Cùng lúc này, hướng chủ thành phủ của thành Thiên Đô, một ánh hào quang bay tới, tay Thanh Liên cầm kiếm chém thẳng về phía Kiếm Thánh!

“Soạt!”

Thanh kiếm Kình Thiên treo trên khoảng không đột nhiên chém xuống, Thanh Liên lập tức bị kiếm khí cường đại đánh bay!

“Khụ!”

Khí tức của Thanh Liên lập tức trở nên suy yếu, bà ta mở miệng phun ra một ngụm máu lớn.

Thế tiến công của đối phương rõ ràng quá đỗi khủng bố, Thanh Liên và ông lão Thiên Tinh căn bản không phải đối thủ của đối phương.

Kiếm Thánh lạnh lùng liếc nhìn hai người ông lão Thiên Tinh và Thanh Liên, khoé miệng khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười khinh bỉ.

Lúc này, khắp người Kiếm Thánh đều bị vô số luồng kiếm khí bao vây lấy, đặc biệt là thanh kiếm lớn đang treo lơ lửng giữa không trung càng loé lên vô vàn ánh hào quang rực rỡ!

“Bà cũng muốn chết à?”

Ánh mắt khinh thường của Kiếm Thánh chuyển về phía Thanh Liên, trong khoé mắt ngập tràn sát khí ngút trời!

Không đợi Thanh Liên đáp lời, một luồng kiếm khí đã thẳng thừng chém tới!

Chỉ một nhát kiếm mà thôi, cả phủ thành chủ lập tức hoá thành gạch vụn, sức mạnh long trời lở đất đó khiến cho cả thành Thiên Đô đều trở nên dao động như thể đang có động đất.

Càng đáng sợ hơn là uy thế của kiếm khí đó không hề suy giảm, sát khí ngút trời!

“Không biết tại sao ông lại ra tay muốn giết bọn họ vậy?”

Đúng vào lúc này, một giọng nói già nua vang lên, ngay sau đó, bóng dáng của Hắc Bá xuất hiện giữa hư không.

Chỉ thấy Hắc Bá vung tay lên, một tia thần quang bảo vệ lấy Thanh Liên, mang bà ta tới sau lưng ông ta, như vậy mới cứu được Thanh Liên một mạng!

“Mấy khu thánh địa của thành Thiên Đô đều do một nhân vật lớn tiếp quản, cả thành Thiên Đô, tất cả mọi người hoặc là cút, hoặc là chết, sao thế, ông muốn ngăn cản tôi à?”, Kiếm Thánh lạnh lùng lên tiếng, nhìn về phía Hắc Bá với vẻ ngập tràn sát khí.

Hắc Bá nghe vậy thì không khỏi nhíu mày, vào mấy ngày trước, ông ta đã nhận được tin báo có nhân tài trở về từ chiến trường vùng ngoài vũ trụ, hơn nữa nhân vật ở đẳng cấp đó, ông ta căn bản cũng chẳng thể đắc tội!

Chỉ cần Bạch Khởi của nhà họ Doanh không trở về, thậm chí ngay cả nhà họ Doanh cũng chẳng thể đối kháng được với ông ta!

Dẫu sao đối phương cũng là người kiểm soát thật sự của Vạn Kiếm Cốc, hơn nữa ngay cả bốn cậu chủ Chiến Quốc và cả mấy người Tử Hạng đều không dám làm trái ý đối phương, Hắc Bá có thể nói gì được đây?

Vả lại địa bàn của nhà họ Doanh lại không đặt ở thành Thiên Đô, chuyện này có thể nói là không có chút quan hệ gì với nhà họ Doanh!

“Chuyện này không có liên quan tới nhà họ Doanh chúng tôi, tôi đương nhiên sẽ không can dự vào, Thiên Tinh, Thanh Liên, còn không mau xin lỗi Kiếm Thánh!”, mục đích hành động này của Hắc Bá chính là để bảo vệ tính mạng của hai người bọn họ.

“Nếu như Thái Bá đã ra mặt thì hôm nay tôi sẽ nể mặt Thái Bá mà tha cho bọn họ một mạng, bảo bọn họ nhận sai thì thôi bỏ qua! Dẫu sao Thanh Liên cũng là thành chủ của thành Thiên Đô, tôi cũng không tiện thẳng tay giết người!”

Kiếm Thánh nói với giọng điệu lạnh lùng.

Thế nhưng bất cứ ai cũng nghe ra được Kiếm Thánh đang có ý coi thường Thiên Cung Bắc Cực và cả thành chủ thành Thiên Đô.
Chương 2648: Kiếm Thánh ra mặt

Dẫu sao hai người ông lão Thiên Tinh và Thanh Liên cũng bị thương rồi, mà bản thân ông ta thì lại chẳng có chút tổn thất gì, cuối cùng còn bắt người khác xin lỗi ông ta!

“Tiền bối Kiếm Thánh, đều trách chúng tôi có mắt như mù, vẫn mong ông rộng lượng bỏ qua!”

Thanh Liên và ông lão Thiên Tinh nghiến răng cố rặn ra một câu.

Kiếm Thánh lạnh lùng xua tay, nói: “Cút!”

Hắc Bá ra hiệu bằng ánh mắt cho hai người bọn họ, sau khi ba người cùng rời khỏi địa giới của thành Thiên Đô, Hắc Bá mới khẽ thở dài nói: “Hai người vẫn nên đi tới Đế Khư trốn một khoảng thời gian trước đi!”

Bây giờ, nơi có thể bảo toàn tính mạng cũng chỉ có Đế Khư mà thôi!

Chuyện này rất nhanh đã lan truyền ra khắp Đông Vực, thậm chí thế lực các phương ở vùng ngoài lãnh thổ đều vì thế mà chấn động.

Thành Thiên Đô bị Vạn Kiếm Cốc chiếm cứ, Thiên Cung Bắc Cực và phủ thành chủ của thành Thiên Đô đều bị Kiếm Thánh phá huỷ.

Tin tức này rõ ràng giống như thiên lôi, khiến cho tất cả mọi người đều chấn động!

Lúc này, Hắc Bá đã dẫn hai người ông lão Thiên Tinh, Thanh Liên và những đệ tử bị thương của phủ thành chủ tới được Đế Khư!

“Thái Bá! Chuyện này…”

Đi tới cổng chính Đế Khư, mấy người Lý Bạch thấy Hắc Bá dìu Thanh Liên và ông lão Thiên Tinh cùng tiến tới Đế Khư thì nhìn cả đám người với vẻ nghi hoặc.

“Lúc nào cậu Tiêu mới trở về?”, Hắc Bá không đáp lời mà hỏi ngược lại.

Lý Bạch lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, không nói thêm bất cứ lời nào, vội vàng đưa mấy người Hắc Bá vào bên trong Đế Khư.

Thật ra bên phía Đế Khư cũng nhận được một số thông tin, hơn nữa mấy người Tử Cống cũng đang trên đường tới Đế Khư, ngoài ra mấy người Long Cổ cũng cùng tới theo!

Những người này đương nhiên không có chuyện tới thăm hỏi mấy người ở Đế Khư, chắc chắn muốn tới để gây khó dễ cho Đế Khư!

“Cậu Tiêu vẫn không có tin tức gì sao?”, Hắc Bá nhìn về phía Tần Lương Ngọc.

“Thưa Thái Bá, cậu Tiêu đã tiến vào âm phủ rồi, vùng ngoài lãnh thổ gần như hoàn toàn ngăn cách với âm phủ, vậy nên chúng tôi cũng không nghe ngóng được tin tức bên phía cậu Tiêu!”

Vào lúc Tần Lương Ngọc nói ra những lời này, mây đen ùn ùn kéo tới trên bầu trời, một luồng khí tức khủng bố bao trùm lấy cả khoảng trời của Đế Khư!

Bên phía thành Thiên Đô còn hình thành một khoảng trời màu đỏ đầy khủng bố, ngăn cách thành Thiên Đô với những nơi khác!

Rất rõ ràng, đối phương không chỉ dự định ra tay với thành Thiên Đô mà thậm chí ngay cả Đế Khư cũng sẽ bị liên luỵ!

“Nếu như cậu Tiêu không thể trở về kịp lúc, e rằng…”, Hắc Bá lo lắng nhìn về phía mây đen ở cuối chân trời.

“Thái Bá cứ việc yên tâm, trước khi cậu Tiêu đi đã chuẩn bị xong xuôi hết tất cả rồi!”, Tần Lương Ngọc khẽ cười nói.

“Ôi! Với tình hình bây giờ thì e rằng chỉ chút ít chuẩn bị sẽ chẳng thể ngăn cản được đám người này đâu!”, Hắc Bá thở dài nói.

Thật ra cho dù Tần Lương Ngọc không nói thì Hắc Bá cũng có thể đoán được sự chuẩn bị chu toàn mà Tiêu Chính Văn để lại chính là thần hồn của Hạng Vương!

Thế nhưng lần này, bao gồm cả Long Cổ bên trong, cộng thêm mấy người Tử Cống Tử Dư đồng loạt ra tay, thần hồn của Hạng Vương cũng chẳng thể chống đỡ!

Trừ phi Hạng Vũ chết đi sống lại thì mới có đủ sức mạnh để ngăn cản!

Càng mấu chốt hơn là Kiếm Thánh của Vạn Kiếm Cốc đã ra mặt, dù Hạng Vũ có đang sống thì nhiều nhất cũng chỉ có thể thắng được một đòn của Kiếm Thánh mà thôi!

Ngay tức thì, gần như cả Đông Vực đều bị mây đen của cuộc chiến tranh bao trùm lấy, đặc biệt là những người ở gần thành Thiên Đô lòng dạ càng hoang mang hơn!

Dù là đứa trẻ ba tuổi cũng có thể nhìn ra được một trận đại chiến kinh thiên sắp sửa bùng nổ!

“Ôi, tính theo thời gian thì cậu Tiêu đáng ra phải trở về từ lâu rồi, cậu ấy không phải đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn gì ở âm phủ rồi đấy chứ?”, Hắc Bá lo lắng nói.

“Yên tâm đi Thái Bá, nghe nói người nhà họ Trần đã cử người đi liên lạc với phân nhánh nhà họ Trần bên phía âm phủ rồi, nếu như có tin tức gì thì sẽ thông báo cho chúng ta đầu tiên!”, Tần Lương Ngọc cau mày nói.

“Nhưng bên phía thành Thiên Đô rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao ngay cả thành chủ Thanh Liên cũng…”, Tần Lương Ngọc quay đầu nhìn về phía Thanh Liên phía sau lưng Hắc Bá, nói.

“Thành Thiên Đô đã không còn tồn tại nữa rồi, Kiếm Thánh của Vạn Kiếm Cốc đích thân ra mặt, chiếm cứ luôn thành Thiên Đô!”, Hắc Bá trầm giọng nói.

“Kiếm Thánh cũng đang đợi một nhân vật lớn, lần này chúng ta e rằng khó mà tránh khỏi cái chết rồi!”, Thanh Liên nhìn về phía thành Thiên Đô, nói với vẻ bi phẫn.
Chương 2649: Ăn cây táo rào cây sung

Lúc này ở phía âm phủ, tai mắt của nhà họ Hiên Viên đã kể lại tất cả mọi chuyện xảy ra ở vùng ngoài lãnh thổ cho Hiên Viên Ngự nghe.

“Cậu Tiêu, vùng ngoài lãnh thổ xảy ra chuyện lớn rồi!” nghe thuộc hạ báo cáo xong, Hiên Viên Ngự nhíu mày.

Sau đó kể lại cho Tiêu Chính Văn tất cả mọi chuyện.

“Ồ? Xem ra phía âm phủ đã có người truyền tin ra vùng ngoài lãnh thổ, bọn họ định liên thủ!” Tiêu Chính Văn chế nhạo.

“Theo tôi biết, phía thập điện Diêm Vương đã bố trí rất nhiều mai phục trên đường trở về giới thế tục để chờ cậu, e rằng muốn trở về cũng không dễ!” Hiên Viên Ngự trầm giọng nói.

Nhà họ Hiên Viên không chỉ có tai mắt ở vùng ngoài lãnh thổ mà trong âm phủ cũng có tai mắt. Vì vậy, bất kì động tĩnh nào cũng không thể lọt qua mắt nhà họ Hiên Viên.

“Mặc dù mười tám ngục không tham gia vào chuyện này, nhưng không thể coi thường thế lực của thập điện Diêm Vương!” Đẩu Nguyên Thánh Mẫu cũng nói thêm.

Thế lực của thập điện Diêm Vương ở âm phủ có thể hủy diệt bất kỳ thế lực nào, ngay cả Âm Tư cũng không dám đắc tội với thập điện Diêm Vương.

Hơn nữa, hướng thành Uông Tử đã bị mai phục, chỉ cần Tiêu Chính Văn xuất hiện thì lập tức sẽ bị bao vây giết chết.

Với phong cách làm việc của thập điện Diêm Vương, chắc chắn sẽ không chỉ đơn giản là giết giữa đường, mà chắc chắn đã giăng rất nhiều cạm bẫy để chờ đợi Tiêu Chính Văn.

Nếu Tiêu Chính Văn vẫn muốn về vùng ngoài lãnh thổ thì chắc chắn sẽ lành ít dữ nhiều.

Hiên Viên Ngự cũng nhíu mày thở dài, hiện tại gần như toàn bộ âm phủ đều đang nhắm vào Tiêu Chính Văn.

So với điện Thành Hoàng trước đây, khoảng cách đã không còn nhỏ nữa.

Nếu thập điện Diêm Vương ra tay thật thì chuyện này sẽ vô cùng hỗn loạn.

Thậm chí có thể nói, Tiêu Chính Văn không thể rút lui toàn thân được nữa.

“Cậu Tiêu, theo tôi được biết, ngay cả Sở Giang Vương cũng đích thân đến giết cậu rồi, người này chỉ là một trong những nhân vật lớn chứ không phải mạnh nhất!”

Sở Giang Vương là chủ một điện, thực lực cực kỳ cao, từ ngàn năm trước đã là cao thủ Thiên Cảnh cấp bốn, mà bây giờ Tiêu Chính Văn mới chỉ là Thiên Cảnh cấp một.

Hai người chênh lệch ít nhất là ba cảnh giới, nhưng Sở Giang Vương chỉ là một trong những cao thủ, chứ không phải mạnh nhất.

Không ai dám đảm bảo rằng những điện chủ khác không tham gia vào việc giết Tiêu Chính Văn.

Tin tức này vừa được đưa ra đã khiến mọi người cảm thấy vô cùng áp lực.

Mặt khác, ở vùng ngoài lãnh thổ cũng đang trên bờ vực bùng nổ chiến tranh. Ít nhất mười mấy cao thủ đáng sợ cùng Kiếm Thánh đã đến bên ngoài Đế Khư.

Thế cục hiện giờ đã không thể kiểm soát, nhưng Tiêu Chính Văn lại đang mắc kẹt trong âm phủ, không thể trở về vùng ngoài lãnh thổ.

Có thể nói, Tiêu Chính Văn và điện Thần Long đã bị chặn giết cả hai đầu, chỉ cần lần này đối phương ra tay thì sẽ tiêu diệt hoàn toàn thế lực của Tiêu Chính Văn và điện Thần Long.

Thủ đoạn này vô cùng tàn nhẫn!

Tình thế trước mắt đã vô cùng nguy cấp, Hiên Viên Ngự và Đẩu Nguyên Thánh Mẫu cũng đổ mồ hôi thay cho Tiêu Chính Văn và lo lắng cho người trong giới thế tục.

Vì chuyện này không chỉ liên quan đến một mình Tiêu Chính Văn nữa, mà là liên quan đến toàn bộ thế lực trong giới thế tục, thậm chí là sự an uy của cả Hoa Quốc.

“Hiên Viên Ngự, ông giúp tôi chuyển lời rằng bảo bọn họ nghĩ cho thật kỹ xem có thật sự muốn quyết sống chết với tôi hay không!” Tiêu Chính Văn thờ ơ nói.

Trong mắt Tiêu Chính Văn hiện lên sát khí nhàn nhạt.

Nếu một mình âm phủ ra tay với Tiêu Chính Văn thì không có gì đáng sợ, bởi vì Tiêu Chính Văn cũng đã giết chết mười vị phán quan và con gái của Tả Bạch Đào.

Nhưng vùng ngoài lãnh thổ cũng đang đối đầu tới Tiêu Chính Văn, đây là ăn cây táo rào cây sung.

Dù về công hay tư thì lần này Tiêu Chính Văn liều mạng đến âm phủ, cũng là vì ngàn vạn sinh linh ở vùng ngoài lãnh thổ.

Mặc dù Tiêu Chính Văn cũng có ý đồ riêng, càng muốn bảo vệ giới thế tục khỏi sự tấn công của âm phủ, nhưng vùng ngoài lãnh thổ mới là người được lợi nhiều nhất.
Chương 2650: Quyết tâm liều mạng

Tây Vực đã bị chiếm hết, nếu không phải Tiêu Chính Văn đích thân đến khiêu chiến với Tả Phượng Kiều thì e rằng bây giờ Đông Vực cũng không giữ nổi nữa rồi.

Nhưng vào thời điểm mấu chốt này, nhà họ Khổng đột nhiên nảy ra chủ ý đánh Đế Khư, thậm chí còn đích thân dẫn người đến bao vây Đế Khư.

Điều này đồng nghĩa với việc bán nước cho địch.

Hiên Viên Ngự cũng nhanh chóng phái người đến thập điện Diêm Vương để thương lượng.

Nhưng ngay sau đó đã nhận được câu trả lời từ đối phương.

“Cậu Tiêu, đối phương đã trả lời rõ ràng rằng sẽ sống chết đến cùng!” sắc mặt của Hiên Viên Ngự vô cùng khó coi.

“Được, nếu bọn họ đã quyết định như vậy thì không cần nói nhiều nữa!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

Nếu đối phương đã quyết định sống chết với anh thì chỉ còn cách dùng thực lực để nói chuyện mà thôi.

“Cậu Tiêu, thực lực toàn diện của chúng ta hoàn toàn không phải là đối thủ của đối phương, nhất ngục và nhà họ Hiên Viên không thể địch lại nổi bọn họ”.

“Tôi nghĩ đối phương đã chuẩn bị tất cả rồi cho nên thái độ mới kiên quyết như vậy!” Đẩu Nguyên Thánh Mẫu trầm giọng nói.

“Thưa gia chủ, không hay rồi, chúng ta cũng bị bao vây rồi!”

Đúng lúc này, người của nhà họ Hiên Viên vội vã chạy vào, thở hổn hển báo cáo.

Lúc này, bên ngoài nhà họ Hiên Viên đã bị một đám người đen kịt vây quanh, đừng nói là một người sống, mà ngay cả một con ruồi không thể bay ra ngoài.

“Bọn họ thật sự muốn đuổi cùng giết tận! Người đâu, mau truyền lệnh của tôi, toàn tộc chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!”

Sắc mặt Hiên Viên Ngự trở nên lạnh lùng, đằng đằng sát khí nói.

Nhà họ Hiên Viên đã chịu đựng đủ rồi, khi Hạo Thiên chết, bọn họ không hề lên tiếng mà luôn âm thầm nhẫn nhịn cục tức.

Bây giờ, đối phương còn muốn dồn tất cả thành viên của nhà họ Hiên Viên vào chỗ chết, điều này đã dẫm lên giới hạn cuối cùng của Hiên Viên Ngự.

Nếu đã không thể trốn tránh thì đấu một trận đi, sống chết có số, cuối cùng vẫn chưa biết ai sẽ chết đâu!

“Đừng nôn nóng, những người khác ở lại đây, một mình ông cùng tôi đến cung Sở Giang Vương là được!”

Tiêu Chính Văn nói xong liền đứng dậy.

Nghe vậy, cả Hiên Viên Ngự và Đẩu Nguyên Thánh Mẫu đều sững sờ, nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt khó hiểu.

Đối phương đã dẫn quân đến rồi, vậy mà lúc này Tiêu Chính Văn lại muốn đơn phương độc mã?

“Cậu Tiêu, bây giờ chúng ta đến cung Sở Giang Vương e rằng không ổn” Hiên Viên Ngự vừa nói vừa lau mồ hôi lạnh trên trán.

“Nếu người ta đã đến cửa nhà rồi thì chúng ta nên chuẩn bị một món quà lớn cho bọn họ mới phải!”

Nói xong, Tiêu Chính Văn bước ra ngoài sảnh.

“Vâng!”

Hiên Viên Ngự cắn răng, quay người đi theo Tiêu chính Văn ra khỏi sảnh lớn.

“Nếu cậu Tiêu đã không sợ kẻ thù mạnh thì Hiên Viên Ngự tôi hôm nay sẽ liều mạng cùng cậu, cho dù là núi đao biển lửa, tôi cũng sẵn sàng sống chết cùng cậu!”

Vừa dứt lời, Hiên Viên Ngự phất tay, một thanh kiếm dài bay tới.

Lúc này, trong mắt Hiên Viên Ngự không hề còn vẻ sợ hãi, mà đầy sát khí.

Nếu chuyện này đã không thể cứu vãn được nữa thì ông ta phải chết một cách vẻ vang, xứng danh nhà họ Hiên Viên.

Tiêu Chính Văn chắp một tay sau lưng, dẫn theo Hiên Viên Ngự đến cung Sở Giang Vương.

Cùng lúc đó, tin tức Tiêu Chính Văn đến cung Sở Giang Vương cũng lập tức an truyền trong âm phủ.

Tiêu Chính Văn đã đối đầu với cả âm phủ, hầu như tất cả mọi người đều nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt mỉa mai.

Judah trên đồi Ước Cự sa sầm mặt mày sau khi biết được tin tức này.

“Hắn dám một mình đến cung Sở Giang Vương?”

Mặc dù Judah không hiểu ý của Tiêu Chính Văn, nhưng luôn có một dự cảm không lành.

Sau khi nghe tin này, sắc mặt Hisanael cũng trở nên nghiêm túc.

Abe Seimei dường như cảm nhận được sự nguy hiểm tiềm ẩn, nên lập tức trốn đi.

“Người như vậy cũng phải chết ở cung Sở Giang Vương, đúng là trời độ anh tài!” Abe Seimei nhìn lên bầu trời xa xôi, khẽ thở dài.

Trước khu đất rộng lớn đối diện cung Sở Giang Vương, mấy chục nghìn người lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn và Hiên Viên Ngự đi về phía cung Sở Giang Vương.

“Hừ, chủ động đến tìm đường chết à?” một người đàn ông trung niên chế nhạo, quay người lại.
Chương 2651: Hòa vào làm một

Trước cửa chính cung Sở Giang Vương, rất nhiều người không thể nhìn thấy góc bên kia.

Một luồng uy lực vô cùng đáng sợ bao phủ lấy Tiêu Chính Văn và Hiên Viên Ngự như thủy triều ập đến.

Tiêu Chính Văn và Hiên Viên Ngự một trước một sau từng bước đi về phía trước, đi đến quảng trường cung Sở Giang Vương dưới ánh nhìn chăm chú của hàng ngàn người.

Lúc này bên ngoài quảng trường đã có hàng ngàn ánh mắt sắc lạnh tràn đầy sát khí nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn và Hiên Viên Ngự.

“Hôm nay nếu các người đã đến thì sẽ ở lại đây mãi mãi”.

Bỗng có một giọng nói già nua vang lên trong cung Sở Giang Vương, giọng nói đó vang vọng cả bầu trời như sấm rền.

Chỉ một câu nói bình thường đã khiến mặt đất sông núi ở hàng trăm cây số chấn động, ngay cả tầng mây trên bầu trời cũng rơi xuống cả trăm mét.

Đây là cao thủ Thiên Cảnh cấp bốn, là thực lực của Ngụy Thiên Tiên.

Thiên Tiên vẫn là mục tiêu cuối cùng mà những người trong võ thuật theo đuổi, mà Thiên Cảnh cấp bốn đã đạt đến cảnh giới Ngụy Thiên Tiên, mặc dù lúc này đối phương vẫn không phải là Thiên Tiên thật nhưng cũng siêu phàm như mọi người nghĩ.

Trong truyền thuyết, những người thật sự đạt đến thực lực Thiên Tiên thường là những người một mình có thể tiêu diệt cả tinh hà, thậm chí những người này đã ngộ đạo được chân lý của Quy Chân.

Hơn nữa đạt đến cảnh giới hòa làm một thể với trời đất, vũ trụ.

Nghe cách nói của thời xưa Hoa Quốc, những người này đều đã đi đến cảnh giới đỉnh cao của loài người.

Thế nên mới nhảy ra khỏi tam giới, không ở trong ngũ hành.

Ngao du giữa đất trời, nên được gọi là tiên.

Cao thủ đạt đến bước này đã thoát khỏi sự ràng buộc của trận pháp, thuật pháp, thậm chí có thể làm được nói sao trở thành như thế, thân thể như trời đất, ý nghĩ như thiên đạo.

Tùy tiện nói ra một câu nào đó đã thể hiện đạo lý chính đại của trời đất.

Ông lão trước mặt này mặc dù chưa đạt đến mức đáng sợ đó nhưng chỉ một câu nói cũng có thể làm chấn động trời đất.

Uy thế này đã vượt ra khỏi phạm vi của uy lực, càng vượt xa dự liệu của người thường.

Ông lão đứng dậy đi về phía quảng trường ngoài cung Sở Giang Vương, tiên âm lượn lờ xung quanh, những đám mây đầy màu sắc, vô số hoa thơm từ trên trời rơi xuống, vô số tia sáng gần như phản chiếu toàn bộ bầu trời.

Đây là người đã đạt đến cảnh giới Ngụy Tiên, cũng chỉ có đạt đến cảnh giới này mới được trời đất đón nhận.

“Cậu khiến tôi rất ngạc nhiên đấy, tôi vốn dĩ còn muốn đi bắt cậu nhưng không ngờ đã chủ động đưa đến tận cửa”.

Bóng người già nua chậm rãi xuất hiện.

Mặc dù người này tóc đã bạc trắng nhưng gương mặt lại toát ra sức sống như thanh niên mới hai ba mươi tuổi.

Tiêu Chính Văn chỉ thờ ơ nhìn về phía ông lão, ánh mắt không hề lộ ra vẻ sợ hãi.

Ngược lại anh còn nhìn thẳng vào mắt ông lão.

“Quả nhiên có khí thế đấy, thảo nào họ không phải là đối thủ của cậu”, ông lão chính là chủ nhân của cung Sở Giang Vương, Sở Giang Vương.

Thoáng chốc Sở Giang Vương đã đi đến chỗ cách Tiêu Chính Văn không quá một trăm bước, Tiêu Chính Văn vẫn đứng kiêu ngạo đứng thẳng người.

“Ngay cả Tả Bạch Đào cũng không dám đứng cách tôi một trăm bước, mà cậu lại dám xem uy thế của tôi là không khí, quả nhiên không tầm thường”, Sở Giang Vương gật đầu, kiêu ngạo nói.

Khí tức Ngụy Tiên không phải là thứ mà người nào cũng có thể chịu đựng được, dù là cao thủ Thiên Cảnh cấp ba cũng sẽ bị ép đến mức quỳ rạp xuống dưới khí tức này, ngay cả ý nghĩ đứng lên cũng là một ước muốn cao xa.

Tiêu Chính Văn chỉ là Thiên Cảnh cấp một thế mà lại có thể chống lại uy thế mạnh mẽ của Sở Giang Vương, bình tĩnh như không hề có chuyện gì xảy ra, thậm chí không hề có chút vẻ căng thẳng, lo lắng nào, điều này cũng khiến Sở Giang Vương khá bất ngờ.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom