• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (11 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2476-2480

Chương 2476: Lá bài cuối cùng

Hơn một trăm năm trước Khổng Tề Thiên đến Vy Hào để gặp Thiên Hoàng cũng tiện tay “tóm” luôn cả em gái Thiên Hoàng.

Sau đó còn sinh một đứa con trai, đứa trẻ này cũng chính là Hirohite sau này.

Nói cách khác ngai vàng của Vy Hào đã trở thành dòng máu của nhà họ Khổng từ lâu rồi.

Mà sau đó Âm Dương Giáo của Vy Hào đón công chúa có quan hệ tình cảm một tháng với Khổng Tề Thiên đó đến vùng ngoài lãnh thổ, mục đích là để phòng một ngày nào đó trong tương lai khi có yêu cầu với nhà họ Khổng, vẫn có thể dùng đến sắc đẹp này.

Dĩ nhiên Sogo Sakai biết rõ tường tận đoạn lịch sử này nhưng đây là lá bài cuối cùng bất đắc dĩ của Vy Hào, chọn làm cách này sớm như thế dường như không ổn lắm.

“Sao thế, không muốn dùng chiêu này à?”, Điền Khải thấy sắc mặt Sogo Sakai khá khó coi, bình thản cười nói.

“Giữa công chúa điện hạ và Khổng Tề Thiên chỉ có duyên gặp một lần, tôi lo…”

“Ha ha ha!”

Không để Sogo Sakai nói hết câu, Điền Khải đã bật cười ngắt lời, sau đó mới lắc đầu nói: “Haizz, ông không cần phải giấu giếm chuyện xưa này nhỉ?”

“Bề ngoài Khổng Tề Thiên là bậc quân tử nhưng trong lòng ông ta lại là một tên háo sắc, có là một con lợn, ông ta cũng không bỏ qua chứ đừng nói là công chúa Vy Hào”.

“Hơn nữa dòng máu của Hirohite đúng là bắt nguồn từ Vy Hào các ông thật sao? Vậy tại sao ông ta và bố ruột của mình lại không giống nhau?”

“Ngược lại, lại có tình cảm cha con gắn bó với Khổng Tể Thiên”.

“Giữa chúng ta tốt nhất nên thành thật đối đãi, cứ làm ra vẻ bí mật như thế chẳng thú vị chút nào”.

Thấy Điền Khải vô tình vạch trần chuyện xấu hổ nhất của Vy Hào, ngay cả Sogo Sakai cũng không kiểm soát được sắc mặt của mình.

Quan trọng nhất là Vy Hào suốt ngày cứ tuyên truyền Thiên Hoàng là dòng máu thuần túy, nhưng kết quả thì sao?

Khổng Tề Thiên không những ngủ với công chúa, mà công chúa đó còn gả cho bố ruột của mình, hơn nữa còn sinh ra một đứa con trai, kinh khủng nhất là cuối cùng đứa trẻ này cũng trở thành Thiên Hoàng.

Đừng nói là vùng ngoài lãnh thổ sẽ xem chuyện lớn này thành trò cười, ngay cả thế tục cũng không thể chấp nhận quan hệ loạn luân như vậy.

Ánh mắt Sogo Sakai lóe sáng, nghiến răng nói: “Đúng như cậu nói, nhưng đây là con bài cuối cùng của Vy Hào chúng tôi”.

“Lá bài cuối cùng? Chẳng phải bây giờ Vy Hào cũng có công chúa sao? Đến lúc đó tặng thêm cho ông ta một người thì có làm sao, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên các ông làm chuyện này”.

“Được rồi, tôi muốn đến biển Sao Trời một chuyến, nhớ đấy trước đó đừng đi chọc vào Tiêu Chính Văn, tôi không muốn lần sau quay lại sẽ nhìn thấy bài vị của ông”.

Nói xong Điền Khải xoay người biến mất.

Lúc này biển Sao Trời không chỉ có Khổng Tề Thiên và bốn cậu chủ Chiến Quốc, ngay cả Errdogan cũng đích thân đến.

Sẽ không ai bỏ lỡ cảnh tượng đặc sắc của Caseus băng qua biển Sao Trời, đồng thời mọi người cũng đang chuẩn bị trước cho việc sau này mình đột phá.

“Không biết lần này anh Tiêu có đến biển Sao Trời không?”

Ngoài lãnh thổ có không ít các thế lực quan tâm đến Tiêu Chính Văn, gần như ngay lập tức nhắc đến Tiêu Chính Văn.

“Tôi nghe nói bây giờ cậu Tiêu đã đến thành Minh Nguyệt, nhưng hình như đi đến nhà họ Trương”.

Nghe được tin tức này, khá nhiều người đều thất vọng, xem ra lần này Tiêu Chính Văn xong đời thật rồi.

Cùng lúc đó một tin tức khiến mọi người kinh ngạc cũng truyền đến.

Đại đệ tử của đại sư Giám Chân – Tanaka cũng đến biển Sao Trời.

Tin tức này vừa được phát ra, mọi người đều dời sự chú ý đến Tanaka.

Cùng lúc đó một ông lão giơ tay lên đảo loạn thiên tượng của cả Tây Vực.

“Thôi xong!”, Tần Lương Ngọc không khỏi ngạc nhiên khi thấy thiên tượng ở bầu trời Tây Vực hỗn loạn.
Chương 2477: Xảo quyệt

Hiện tượng thiên nhiên do con người gây ra không thể nào đáng sợ như vậy, mà lúc này hòa thượng Tanaka ngồi trên không trung, cả bầu trời đều lượn lờ âm Phạn.

Hiện tượng thiên nhiên này đã không phải là đang dẫn dắt ý chí trời đất nữa mà hoàn toàn thay đổi ý chí trời đất.

Mặc dù trong khí tức đó không có bất kỳ sự đe dọa nào dường như vô cùng hòa nhã, nhưng đây là tín hiệu của sự uy hiếp.

Điều này chứng tỏ hòa thượng Tanaka đã có thể đùa giỡn ý chí trời đất trong lòng bàn tay.

Nếu đạt đến cảnh giới này chứng tỏ bây giờ hòa thượng Tanaka đã đạt đến Thiên Cảnh.

Giữa Thiên Cảnh và Đế Cảnh có cách biệt cực lớn, mặc dù Đế Cảnh rất mạnh nhưng dù sao Đế Cảnh cũng chỉ là một biểu tượng cho trình độ cao nhất của nhân gian, còn Thiên Cảnh tức là có thể giao tiếp với trời đất, hòa thành một với trời đất.

Thậm chí có thể chỉ cần giơ tay lên thì đã khống chế được ý chí của trời đất hệt như Thiên Tiên trong truyền thuyết chỉ cần giơ tay lên có thể hô mưa gọi gió.

Hơn nữa cao thủ Thiên Cảnh có thể bay lên chín tầng mây, có thể đi sâu vào địa ngục, thế gian này không có nơi nào mà họ không đến được.

Ban đầu Hồng Ấn có thể một kiếm giết chết Trần Thiên Cổ trong vòng hàng ngàn mét chính là vì cảnh giới của ông ta thật ra đã gần đến Thiên Cảnh.

Nhưng đó cũng chỉ là gần mà thôi, không phải là Thiên Cảnh thật sự.

Bây giờ hòa thượng Tanaka ngồi giữa không trung, chỉ riêng khí chất an lạc này cũng đủ để chứng minh mọi thứ.

Trời đất không nhân từ, coi vạn vật như rơm cỏ, thật ra cũng chứng tỏ một sự thật đó là trời đất không có cảm xúc, càng không hòa nhã với Tiêu Chính Văn.

Chỉ có một thứ có thể thay đổi mọi thứ chính là con người.

Thế nên hòa thượng Tanaka vừa xuất hiện, ngay cả Tần Lương Ngọc cũng ngẩng đầu nhìn lên trời như gặp phải kẻ thù mạnh.

“Cậu Tiêu, người này không đơn giản”, lúc này Từ Huy Tổ cũng căng thẳng nhìn hiện tượng thiên nhiên đáng sợ trước mặt.

Hơn nữa ông ta cũng biết rất rõ hòa thượng Tanaka này không phải là người đơn giản, từ sau khi hòa thượng Giám Chân nhập diệt, người này không màng thế sự ngàn năm rồi.

Mà bây giờ ông ta lại đích thân đến chứng tỏ mục đích không đơn thuần.

Cả thế gian này ngoài bốn cậu chủ Chiến Quốc thì trong thế hệ trẻ ai dám đánh với ông ta?

“Có người mời tôi đến độ hóa cậu Tiêu”.

Hòa thượng Tanaka ngồi trong không trung nói, người bên dưới như lắng nghe âm Phật.

Mặc dù ông ta nói là độ hóa nhưng thật ra là chém chết.

“Nhưng với thân phận của tôi nếu ra tay với cậu thì quá mất mặt, tôi nghĩ cậu Tiêu đến từ đâu thì quay về đó đi”.

Nói rồi hòa thượng Tanaka lại khẽ nhắm mắt.

Thật ra bây giờ hòa thượng Tanaka ở giữa không trung chỉ là một phân thân của ông ta mà thôi, còn cơ thể nguyên bản của ông ta hiện đang quan sát Caseus ở biển Sao Trời.

Dù có ra tay đánh thật cũng chưa chắc là đối thủ của Tiêu Chính Văn, nếu không ông ta tuyệt đối không nương tay với Tiêu Chính Văn.

“Cậu Tiêu, làm sao đây?”

Từ Huy Tổ và Tần Lương Ngọc cùng nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

Lúc này Tiêu Chính Văn đang ngồi thưởng thức trà trong sảnh lớn nhà họ Trương.

“Điều tra được nơi trốn của Hachiki Orochi chưa?”, Tiêu Chính Văn không trả lời câu của Từ Huy Tổ, càng không thèm liếc nhìn hiện tượng thiên nhiên đầy đáng sợ bên ngoài.

Mà nói với Trương Việt.

“Cậu Tiêu, đã điều tra được rồi”, Trương Việt chắp tay cười nói với Tiêu Chính Văn.

“Ừ, vậy thì thu dọn những gì cần thiết, chuẩn bị đi thôi”, Tiêu Chính Văn bình thản nói.

“Cậu Tiêu, hành lý đã được thu dọn xong, có thể xuất phát bất kỳ lúc nào”, Trương Việt nói.

“Tốt, đi thôi, quay về Đế Khư”, Tiêu Chính Văn đứng lên đi ra ngoài.

“Cậu Tiêu, e là chúng ta gặp rắc rối lớn rồi”.

Từ Huy Tổ ngẩng đầu nhìn lên trời, lúc này trên bầu trời nhà họ Trương đã không chỉ có một mình hòa thượng Tanaka mà còn có hơn một trăm người nữa.

Thậm chí có người còn dùng trận pháp Thiên Cảnh để truyền mọi chuyện xảy ra ở đây đến khắp cả vùng ngoài lãnh thổ.

“Cậu Tiêu, cậu muốn đi như vậy à?”

Người lên tiếng lại là Hạ Thương Nhan – người trước đây chủ động nhận tội với nhà họ Trương.

Thật ra ông ta đã chuẩn bị dẫn nhà họ Hạ rời khỏi thành Minh Nguyệt nhưng cả nhà chưa xuất phát thì tình thế đã xoay chuyển.

Ngay cả Hạ Thương Nhan xảo quyệt cũng không ngờ hòa thượng Tanaka sẽ đích thân đến, càng không ngờ hòa thượng Tanaka lại đến vì Tiêu Chính Văn.

Thế nên Hạ Thương Nhan lập tức đưa ra quyết định, nhà họ Hạ không đi nữa, ngược lại người nên cút khỏi thành Minh Nguyệt là nhà họ Trương và Tiêu Chính Văn đứng sau nhà họ Trương.

Hơn nữa trước đây Tiêu Chính Văn bảo nhà họ Hạ họ cút khỏi thành Minh Nguyệt không chỉ có Hạ Thương Nhan không phục, mà cả nhà họ Hạ từ trên xuống dưới hầu như đều nghẹn cơn tức này.

Bây giờ tốt rồi, hòa thượng Tanaka đã đích thân ra mặt, tình thế càng có sự thay đổi lớn.
Chương 2478: Chịu thua

Dưới ánh mặt trời, trận pháp Thiên Cảnh khiến mọi thứ ở đây hiện rõ trước mắt mọi người.

Có thể nói lần này Tiêu Chính Văn đã không còn mặt mũi gì nữa.

Dù sao người ra tay là hòa thượng Tanaka, nếu Tiêu Chính Văn không ngoan ngoãn đi khỏi đây thì hòa thượng Tanaka chắc chắn sẽ ra tay.

Nhưng nếu cứ thế mà đi, Tiêu Chính Văn còn mặt mũi gì đáng tin nữa?

Lần này Hạ Thương Nhan đến là để xem trò cười.

“Cậu Tiêu, tôi nghe nói cậu định giết Hachiki Orochi à?”

Hạ Thương Nhan vừa nói thế, những người đến hóng chuyện đều đổi sắc.

Âm Dương Giáo cũng có không ít người đến, lời này của ông ta khiến sắc mặt người của Âm Dương Giáo có mặt ở đó đều trở nên khó coi.

“Hạ Thương Nhan?”

Tần Lương Ngọc cười mỉa, lạnh lùng nhìn mấy người nhà họ Hạ.

“Thành chủ Tần đừng hiểu lầm, tôi cũng có ý tốt đặc biệt dẫn cả nhà họ Hạ đến để tiễn cậu Tiêu”, Hạ Thương Nhan cười nói.

Dù sao lúc này nhà họ Hạ bọn họ mới là người ngư ông đắc lợi, hơn nữa đúng lúc này một bóng người lướt qua không trung.

“Tiêu Chính Văn?”

Lúc này người đó bỗng dừng lại, vô số ánh sáng đen chiếu xuống, mục tiêu chính là Tiêu Chính Văn bước ra từ trong nhà chính nhà họ Trương bên dưới.

Khí tức của người này không hề thua kém gì Tanaka, ông ta dần bước ra khỏi ánh sáng màu đen đó, lúc này mọi người mới nhìn rõ, vậy mà là Khổng Tề Thiên.

Đôi mắt ông ta toát ra vẻ lạnh lùng như hai mũi tên sắc nhọn nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn.

Nhưng Tiêu Chính Văn lười biếng ngước mắt lên nhìn ông ta.

Khổng Tề Thiên đã biết được tin tức từ sớm, hoặc nói cách khác hòa thượng Tanaka được ông ta và cậu chủ Chiến Quốc mời đến đánh Tiêu Chính Văn.

Ông ta chọn xuất hiện ngay lúc này chẳng qua là muốn chế giễu Tiêu Chính Văn thôi.

Thoáng chốc cả ngoài lãnh thổ đều sục sôi.

Vì mối bất hòa giữa Tiêu Chính Văn, nhà họ Khổng và mấy người Khổng Tề Thiên đã có từ lâu, đây là chuyện mà người ở vùng ngoài lãnh thổ đều biết.

Đúng lúc này Điền Văn cũng chậm rãi bước xuống từ một chiếc xe ngựa cực kỳ xa hoa.

“Anh Tiêu, nếu anh gặp rắc rối gì thì có thể nói, mặc dù Điền Văn tôi bất tài nhưng vẫn có chút mặt mũi trước mặt những người này”.

Điền Văn giễu cợt nhìn Tiêu Chính Văn.

Sau đó hắn bỗng đanh mặt, lạnh lùng nhìn Khổng Tề Thiên và hòa thượng Tanaka nói: “Sao thế? Hai vị lại bắt nạt anh Tiêu, nghĩ Đông Vực tôi dễ bắt nạt lắm à?”

“Điền Văn, cậu nói đùa rồi, tôi chỉ mong thí chủ Tiêu có thể quay đầu là bờ”, hòa thượng Tanaka ngồi thiền trên không trung, bình thản nói.

“Ồ, xem ra hòa thượng cũng làm việc thiện, nếu đã vậy thì tất nhiên Điền Văn cũng không hỏi nhiều”.

Nói rồi Điền Văn quay đầu lại nhìn Tiêu Chính Văn.

Mặc dù thái độ trước sau của Điền Văn rất khác nhau nhưng lúc này hắn lại không có ý rời đi, mà chắp hai tay sau lưng cười khẩy nhìn Tiêu Chính Văn ở bên trên.

Lúc này Phạn âm phía sau hòa thượng Tanaka lại lớn hơn gấp mười mấy lần, chuẩn bị ra tay vào bất kỳ lúc nào.

Mọi người đều nhìn thấy rất rõ mấy người họ đều nhằm vào Tiêu Chính Văn.

“Dù hòa thượng không nói, tôi cũng sẽ đi khỏi đây”.

Tiêu Chính Văn bình thản nói.

Anh vừa nói thế gần như khiến cả vùng ngoài lãnh thổ đều ngạc nhiên.

Đây có còn là Tiêu Chính Văn từng nổi danh không vậy?

Cậu ta thế mà lại chủ động nhượng bộ?

Thậm chí có thể nói Tiêu Chính Văn sợ rồi?

Đặc biệt là Hoa Quốc ở thế tục đã truyền đi tin đồn Tiêu Chính Văn bị thương nặng, hiện giờ Tiêu Chính Văn nhượng bộ hòa thượng Tanaka, chứng tỏ điều gì?

Lẽ nào Tiêu Chính Văn thất thủ thật rồi?

Thế nhưng người nhìn thấy cảnh tượng này không chỉ là người dân Hoa Quốc, gần như mỗi một góc trên thế giới đều thấy rất rõ.

Vì trận pháp Thiên Cảnh vốn dĩ là một trận pháp tương đồng với livestream toàn cảnh, cho dù là bầu trời thế tục hay vùng ngoài lãnh thổ đều đang phát lại cảnh tượng chân thật ở bầu trời nhà chính của nhà họ Trương như đang phát sóng phim.

Có thể nói cả thế giới đều tận mắt nhìn thấy cảnh tượng Tiêu Chính Văn chịu thua hòa thượng Tanaka.
Chương 2479: Kế hay

Chiếu rọi mọi thứ của nhà chính nhà họ Trương, rõ ràng là có người đang nhắm vào Tiêu Chính Văn.

Hơn nữa lại chọn thời điểm nhạy cảm này cũng là để thuận tiện trấn áp danh vọng ở vùng ngoài lãnh thổ và trong thế tục của Tiêu Chính Văn.

Sự thật cũng đúng như họ nghĩ, khi người ở thế tục nhìn thấy cảnh Tiêu Chính Văn lùi bước, ngoài cảm thấy thất vọng, còn rất nhiều người không muốn tin mọi chuyện trước mặt là thật.

Thậm chí có người bắt đầu nghi ngờ Tiêu Chính Văn trước mặt chắc là người khác cải trang, mục đích là để vu họa cho Tiêu Chính Văn.

Dù sao lúc trước ấn tượng của mọi người về Tiêu Chính Văn là không sợ kẻ mạnh, thậm chí cho dù đối phương là thần thánh phương nào đều có thể chém chết bằng một kiếm.

Bây giờ Tiêu Chính Văn lại chủ động lùi bước gần như làm đảo ngược hiểu biết của mọi người.

Trong thành Minh Nguyệt, sau khi nói xong câu đó Tiêu Chính Văn xoay lại gật đầu với Trương Việt tỏ ý ông ta có thể dẫn người nhà họ Trương rời khỏi đây để đến Đế Khư.

Đi đến trước cổng, Tiêu Chính Văn mới ngẩng đầu lên nhìn hòa thượng Tanaka trong không trung: “Không lâu nữa các ông sẽ quỳ xuống cầu xin tôi quay lại”.

“Hãy nhớ những lời tôi nói hôm nay, là quỳ xuống cầu xin”.

Nói rồi Tiêu Chính Văn dẫn người nhà họ Trương rời khỏi nhà chính nhà họ Trương.

Cả hàng chục ngàn người rầm rộ rời khỏi thành Minh Nguyệt.

Nhưng cho dù nhìn thế nào cũng thấy bóng lưng Tiêu Chính Văn và người nhà họ Trương có vẻ lạnh lùng.

“Cậu Tiêu, cứ đi từ từ! Thứ cho tôi lớn tuổi, sức khỏe không tốt, không thể đưa tiễn. Sau này nếu đến thành Minh Nguyệt, mong cậu Tiêu có thể đến nhà họ Hạ uống một tách trà thơm”.

Hạ Thương Nhan chế giễu.

Điền Văn ở bên cạnh quay đầu nhìn bóng lưng mấy người Tiêu Chính Văn cười mỉa.

“Xem ra tôi vẫn đánh giá cao anh ta quá, chưa tận thế sao có thể có anh hùng thật?”

Nói đến đây Điền Văn lắc đầu, sau đó quay lại xe ngựa.

Thật ra dù Tiêu Chính Văn có gan đánh, nếu thua cũng tốt hơn vội vàng bỏ chạy như vậy.

Hắn nghĩ một khi mất đi thứ gọi là thể diện, có muốn lấy lại cũng khó như lên trời.

Dù sao ở cả vùng ngoài lãnh thổ hay thế tục cũng đã có ấn tượng khó phai, mặc dù mọi người đều không nói rõ nhưng khó tránh khỏi thầm suy đoán sức mạnh trước kia của Tiêu Chính Văn chẳng qua là bắt nạt kẻ yếu mà thôi.

Tiêu Chính Văn cũng biết sợ khi đối mặt với cao thủ thật sự?

Khổng Tề Thiên lạnh lùng nhìn bóng lưng rời đi của Tiêu Chính Văn, nhưng trong lòng lại cảm thấy không cam tâm.

Vốn dĩ ông ta nghĩ hôm nay Tiêu Chính Văn sẽ liều lĩnh ra tay như lúc chém chết tám cao thủ Đế Cảnh.

Ông ta cũng nhân cơ hội này hợp sức với hòa thượng Tanaka và Điền Văn giết Tiêu Chính Văn tại đây.

Nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn lại bỏ đi như thế?

Mặc dù trước đây cả vùng ngoài lãnh thổ đã truyền đi rất nhiều tin đồn xấu, không ít người nói xấu sau lưng Tiêu Chính Văn, thậm chí khinh thường Tiêu Chính Văn.

Nhưng một phân thân của Khổng Tề Thiên từng đánh nhau với Tiêu Chính Văn, không ai biết rõ sự đáng sợ của Tiêu Chính Văn bằng ông ta.

Thế nên cho dù bên ngoài có tin đồn gì, trong lòng Khổng Tề Thiên vẫn luôn tồn tại sự cảnh giác.

Nhưng hôm nay Tiêu Chính Văn lại khiến Khổng Tề Thiên rất thất vọng.

Tiêu Chính Văn thế mà lại chủ động nhường bước ngay trước mặt mọi người, hơn nữa còn dẫn người nhà họ Trương lặng lẽ bỏ đi.

Từ nay về sau, không chỉ vùng ngoài lãnh thổ mà e là cả thế tục cũng sẽ không có chỗ cho Tiêu Chính Văn dung thân nữa.

Dù sau này tu vi của Tiêu Chính Văn có thể đạt đến cảnh giới Đế Quân thì cũng không thể rửa sạch được mối nhục hôm nay.

Đồng nghĩa với việc cúi đầu chịu thua hòa thượng Tanaka trước biết bao nhiêu người.

Hòa thượng Tanaka chẳng qua là người đầu tiên dưới bốn cậu chủ Chiến Quốc, đây là sự thật mà cả vùng ngoài lãnh thổ đều biết rõ, một người mà ngay cả hòa thượng Tanaka cũng không dám khiêu chiến thì có tư cách gì so được với bốn cậu chủ Chiến Quốc?

Khổng Tề Thiên là người có tên tuổi ngang với bốn cậu chủ Chiến Quốc.

Nói cách khác Tiêu Chính Văn đổi hướng thừa nhận không bằng bốn cậu chủ Chiến Quốc, càng không bằng Khổng Tề Thiên ông ta.

“Ông Khổng đang nghĩ gì thế?”, Điền Văn xuyên qua cửa xe ngựa nhìn Khổng Tề Thiên nói.

Nghe thế Khổng Tề Thiên quay sang nhìn Điền Văn, cười nhạt đáp: “Kể từ hôm nay không còn phải sợ nữa thế tục, hơn nữa danh tiếng của Tiêu Chính Văn đã bị hủy hoại, tầm ảnh hưởng ở thế tục chắc chắn không còn như trước”.

“Nhà họ Khổng quả nhiên danh bất hư truyền, kiếm chưa dính máu đã giải quyết được một đối thủ mạnh, quả nhiên là kế hay”, Điền Văn nói.
Chương 2480: Trúng kế

Thật ra hôm nay Điền Văn cũng không giúp ích gì được cho bản thân mà chỉ làm điều có lợi cho người khác.

Mặc dù bây giờ nhà họ Khổng do hắn thống trị nhưng dù sao hắn cũng không phải họ Khổng, càng không phải là nhân vật lớn gì ở nhà họ Khổng.

Hắn mãi mãi chỉ có thể đại diện cho Điền Tề.

“Quá khen rồi, chẳng qua chỉ là một kế nhỏ thôi, không ngờ Tiêu Chính Văn lại thông minh thế, nếu hôm nay cậu ta có gan ra tay thì chắc sẽ chết”.

“Ngay cả Hachiki Orochi cũng đến giúp đỡ, tiếc là cuối cùng vẫn để cậu ta chạy thoát”.

Ánh mắt Khổng Tề Thiên lóe lên tia lạnh lùng, không cam lòng nói.

Điền Văn khẽ gật đầu nói: “Kết quả này đều là lựa chọn khá tốt cho anh ta và cho chúng ta, nếu Hachiki Orochi ra tay thì danh tiếng ông và tôi đều khó tránh khỏi bị tổn hại”.

“Nói thế nào ông ta cũng là người Vy Hào, Điền Văn tôi thân là cậu chủ nước Tề, sao có thể hợp sức bắt tay với người Vy Hào được chứ?”

“Nhà họ Khổng ông trước giờ đều nổi tiếng là đạo đức nhân từ, nếu để người ngoài biết nhà họ Khổng có liên hệ với người Vy Hào, e là danh tiếng sẽ hỏng mất”.

“Chỉ vì để giết một Tiêu Chính Văn mà phải trả cái giá quá lớn thì không đáng”.

Nói đến đây Điền Văn hơi dừng lại, rồi nói tiếp: “Mặc dù hôm nay anh ta thoát được một nạn nhưng hình tượng của anh ta ở thế tục đã bị hủy hoại rồi”.

“Ở vùng ngoài lãnh thổ, uy danh càng mất sạch, người như thế không thể có bất kỳ hành động nào nữa”.

Giọng điệu của Điền Văn còn có mấy phần tiếc nuối, thật ra xét từ lợi ích cá nhân của hắn, hắn không mong nhìn thấy cảnh này xảy ra nhất.

Dù sao chỉ có khuấy đục nước mới có lợi cho hắn nhất, hơn nữa có Tiêu Chính Văn khống chế, cho dù là với Khổng Tề Thiên hay Ngụy Vinh Kỳ thì đều là một sự khống chế vô hình.

Như thế Điền Văn hắn có thể vươn tay ra làm những việc hắn muốn.

Bây giờ Tiêu Chính Văn không còn đe dọa được nữa, tiếp theo trận chiến giữa bốn cậu chủ Chiến Quốc sẽ càng gay cấn hơn.

“Hai vị, dù thế nào Tiêu Chính Văn đã trở thành quá khứ, nếu hai vị không có việc gì gấp, sao không đến nhà tôi nói chuyện”, hòa thượng Tanaka mời.

Thái độ của hòa thượng Tanaka với Tiêu Chính Văn và với đám người Điền Văn hoàn toàn khác nhau.

Khổng Tề Thiên hay Điền Văn đều có lai lịch khá lớn, dĩ nhiên hòa thượng Tanaka sẽ không đắc tội.

Hơn nữa nếu lời này của hòa thượng Tanaka được truyền ra ngoài, so sánh ra thì càng thấy rõ sự cách biệt.

Ở một diễn biến khác, trên đường quay về Đế Khư, Từ Huy Tổ ôm một bụng tức, đến khi về đến thành Đại Phong, ông ta vẫn giận không nguôi.

Thật ra dù hôm nay có đánh nhau với hòa thượng Tanaka, kết quả cũng không thể biết được, ông ta không hiểu tại sao Tiêu Chính Văn lại thỏa hiệp với đối phương.

“Cậu Tiêu, lẽ nào chúng ta phải nhẫn nhịn chuyện hôm nay như thế ư?”, Từ Huy Tổ nhíu mày nói.

Nghe thế Tiêu Chính Văn cười khẩy nói: “Nhịn? Từ khi chúng ta đi khỏi thành Minh Nguyệt, họ đã trúng kế rồi”.

Sau đó Tiêu Chính Văn quay sang nhìn Trương Việt nói: “Ông đã dời Long mạch dưới mạch đất của nhà họ Trương đi chưa?”

Trương Việt gật đầu: “Đã chuyển đi theo lệnh bí mật của cậu Tiêu rồi, hơn nữa còn phá hoại hoàn toàn mạch đất, có lẽ không lâu nữa nơi đó sẽ trở thành hang động của ma quỷ”.

“Hơn nữa mất đi Long mạch trấn giữ, e là không đến ba ngày nơi đó sẽ thông với âm phủ”.

“Thậm chí có khả năng sẽ khiến địa ngục chui thẳng vào mặt đất, biến cả thành Minh Nguyệt trở thành Quỷ Vực”.

Trương Việt lạnh lùng nói.

Long mạch vốn dĩ có tác dụng trấn tà, trước đó vẫn luôn có Long mạch trấn giữ nên thành Minh Nguyệt mới bình yên vô sự, nhưng một khi Long mạch bị dời đi thì cả thành Minh Nguyệt sẽ mất đi sự bảo vệ.

Hơn nữa âm phủ trong truyền thuyết cũng thật sự tồn tại, một khi âm phủ xuất hiện thì hậu quả không thể tưởng tượng được.

Đừng nói là Đại Đế hay Đế Quân, dù là cao thủ Thiên Cảnh cũng bất lực trước âm phủ.

Những bí mật này cũng chỉ có người nhà họ Trương mới biết, người ngoài không hề biết đến.

Hơn nữa sự tồn tại của âm phủ luôn là điều cấm kỵ, ngay cả lãnh đạo cấp cao của Thiên Đạo Minh Ước cũng luôn giữ kín với bên ngoài vì lo sợ sẽ làm lòng người dậy sóng.

Tiêu Chính Văn gật đầu, còn mấy người Từ Huy Tổ đến lúc này mới hiểu tại sao Tiêu Chính Văn lại lặng lẽ dẫn nhà họ Trương rời khỏi thành Minh Nguyệt.

Người nhà họ Trương vừa đi, không lâu sau nơi đó sẽ trở thành Quỷ Vực đáng sợ nhất ở cả vùng ngoài lãnh thổ.

Thậm chí còn đáng sợ hơn Bắc Vực do huyết tộc nắm quyền.

Trong một trang viên ở Tây Nam thành Minh Nguyệt, hòa thượng Tanaka tự mình tiếp khách, bên cạnh không chỉ có Điền Văn và Khổng Tề Thiên mà ngay cả Hồng Ấn và Ngụy Vinh Kỳ cũng ngồi đó.

“Hòa thượng đúng là cao tay”, mấy người Điền Văn đều nâng tách trà lên lấy trà thay rượu mời hòa thượng Tanaka một ly.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom