• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (9 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2366-2370

Chương 2366: Tàn bạo

Trong giới thế tục, đặc biệt là ở Hoa Quốc, không phải ai cũng biết Quân Thể Quyền, nhưng ít nhất ai cũng có thể hiểu được nó!

Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng nhìn thoáng qua cũng có thể nhận ra ngay.

Vì vậy, trong lòng bọn họ vô cùng kinh ngạc.

Quân Thể Quyền đơn giản lại có thể phát huy uy lực mạnh như vậy sao?

“Không ngờ tên này lại có thể biến thứ mục nát trở nên thần kỳ. Chỉ với một chiêu võ công đơn giản như vậy mà đánh bại được Khổng Thành Long sao?” Khổng Hồng Nho nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn, trong lòng dâng lên cảm giác ớn lạnh.

Nghiêm túc mà nói, trong trận chiến này, Khổng Thành Long đã thua, hơn nữa còn thua một cách thảm hại.

Chỉ là không ai nói rõ mà thôi.

“Không! Tôi không thể thua được!”, Khổng Thành Long tức giận quát lớn.

Hắn không thể chấp nhận được sự thật này. Sao hắn có thể thua trước một tiểu bối trong giới thế tục được chứ?

Hắn là cao thủ ở vùng ngoài vũ trụ, đừng nói là Tiêu Chính Văn, ngay cả Mạnh Hồng Nho cũng chưa chắc đã có thể đánh bại hắn!

“Một tên tiểu bối trong giới thế tục như anh sao có thể so sánh với mấy trăm năm tu luyện khổ hạnh của tôi?”

Khí tức của Khổng Thành Long bỗng tỏa ra mạnh mẽ, hắn nhẫn nhịn cơn đau, đứng lên lần nữa.

Lúc này, do từ trường mạnh mẽ, một cơn gió bão từ trường hình thành ngay trên được hình thành trên võ đài.

Nó không thuộc về trận pháp, mà chỉ đơn thuần là sức mạnh từ trường.

Tiêu Chính Văn chỉ bình tĩnh nhìn Khổng Thành Long, để gió thổi tung mái tóc, quần áo xộc xệch trong gió.

“Kẻ ngốc đi theo thánh hiền ngàn năm thì vẫn là kẻ ngốc. Có một số điều thời gian không thể bù đắp nổi!”

Vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn lại di chuyển.

Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trong tay anh phóng xuyên qua cơ thể Khổng Thành Long một cách vô tình.

Máu tươi bắn ra trên không trung, trong chớp mắt, cả người Khổng Thành Long đã đầy máu.

“Không! Không thể nào!”

Khổng Thành Long tức giận gầm lớn.

Ở trước mặt Tiêu Chính Văn, hắn còn không có sức đánh trả, nhưng trước đó, hắn vẫn luôn chiếm ưu thế!

Tuy nhiên lúc này, không chỉ đòn tấn công của hắn hoàn toàn vô dụng trước Tiêu Chính Văn, mà ngay cả khí tức bảo vệ cơ thể hắn cũng trở thành vật trang trí. Trong chớp mắt thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ kia phóng ra như rồng bay, mỗi cú tấn công đều đâm sâu vào tứ chi của Khổng Thành Long.

Máu bắn tung tóe, nhưng thanh giáo lại không dính chút máu nào!

Giờ phút này, Khổng Thành Long đã vô cùng tuyệt vọng.

Nói về trận pháp, hắn không thắng nổi Tiêu Chính Văn, so về sức mạnh, hắn lại thua Tiêu Chính Văn, ngay cả cơ thể cũng bị Tiêu Chính Văn nghiền nát.

Không chỉ hắn không dám tin vào chuyện này, mà ngay cả đám người xung quanh cũng không dám tin vào cảnh tượng trước mắt.

Tiêu Chính Văn đã đạt đến cảnh giới Quy Chân, một hành động nhỏ cũng có thể dung hợp với trời đất.

Cho dù thực lực của một người mạnh đến đâu thì cũng không thể chống lại nổi sức mạnh trời đất!

Lúc này e rằng một cái búng tay của Tiêu Chính Văn cũng đủ để phá hủy mọi thứ trong vòng trăm kilomet, Khổng Thành Long làm sao có thể tưởng tượng được loại sức mạnh này?

Với sức mạnh cuồng bạo, khoảng không lại bùng nổ, Tiêu Chính Văn đánh bay Khổng Thành Long từ trên trời rơi xuống.

“Phụt!”

Khổng Thành Long giống như một con chó chết, bị đánh ngã trên mặt đất.

Một giây tiếp theo, Tiêu Chính Văn cũng hạ xuống đất, sau đó anh giơ chân giẫm lên chân trái của Khổng Thành Long.

“Rắc!”

“A!”

Tiếng hét chói tai chấn động cả không gian, khiến tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy tê dại.

Nhìn thấy bắp chân của Khổng Thành Long bị đánh gãy, máu xương tràn ra ngoài, tất cả mọi người đều há hốc mồm kinh ngạc.

Cảnh tượng này quá tàn bạo!

Tuy nhiên, thường chỉ có phương pháp này là hiệu quả nhất!

Nhìn thấy một bên bắp chân của mình bị dẫm nát, hai mắt Khổng Thành Long đỏ ngầu, hắn gầm lên một tiếng rồi tung nắm đấm.

“A!”

Cả bầu trời xa xôi cũng bị cú đấm của hắn kéo theo mà lắc lư.

Nhưng Tiêu Chính Văn chỉ búng tay một cái, cũng đã chặt gãy cánh tay của hắn.
Chương 2367: Thách đấu Đại Đế

Cơn gió cuồng bạo nổi lên, nhưng đừng nói đến việc khiến Tiêu Chính Văn bị thương, mà ngay cả một góc áo cũng chẳng thể động vào nổi.

Tất cả mọi người dưới khán đài đều tê dại, lúc này dường như không phải hai người đang chiến đấu nữa, mà là hai vị thần đang tung ra một đòn tàn khốc!

Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn giết được Khổng Thành Long!

Anh thu thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ lại, rồi nắm chặt tay. Ngay sau đó, nắm đấm sắt của Tiêu Chính Văn rơi xuống người Khổng Thành Long như mưa!

Mỗi nắm đấm đều xuyên qua da thịt, vô số máy thịt bay ra, tay chân của Khổng Thành Long gãy hết, toàn bộ xương trắng lộ ra ngoài.

“Đừng mà! Cứu tôi với!”

Khổng Thành Long không thể chịu đựng được sự đau đớn tột cùng, liền cất tiếng kêu la thảm thiết.

Khổng Thành Long hiện tại đã bị đánh tan nát, không còn nhìn ra hình người.

“Ông Trục Nhật, nếu đánh nữa, Khổng Thành Long sẽ không sống nổi mất!”, Mạnh Hồng Nho quay lại nhìn ông lão Trục Nhật, nhỏ giọng nhắc nhở.

“Dừng tay!”

Ông lão Trục Nhật không thể ngồi yên được nữa. Ông ta vốn tưởng rằng đây sẽ là một trận tàn sát Tiêu Chính Văn, nhưng không ngờ, Khổng Thành Long lại bị Tiêu Chính Văn giết chết.

“Dừng tay ư?”

Tiêu Chính Văn chế nhạo, đồng thời, vung một cú đấm nặng nề nữa vào vai Khổng Thành Long.

“Tôi bảo cậu dừng tay!”

Ông lão Trục Nhật cũng không còn bình tĩnh như trước nữa mà trợn mắt quát Tiêu Chính Văn: “Cậu ta rõ ràng đã thua rồi, cậu cũng nên dừng tay đi!”

“Cậu muốn giết người sao?”

“Nên dừng tay? Ngay từ đầu đã nói trận chiến sinh tử phải đấu đến cùng. Bây giờ hắn vẫn chưa chết, sao tôi có thể dừng tay?”

Tiêu Chính Văn chế nhạo.

“Tiêu Chính Văn! Nếu cậu còn dám động đến cậu ta thì đừng trách tôi tàn nhẫn!”, ông lão Trục Nhật nói xong, khí tức Đại Đế quanh người đột nhiên bùng lên.

“Sư huynh, chúng tôi đã nói trước rồi, không được…”

“Câm miệng! Chỉ cần ông còn nhận tôi là sư huynh thì câm miệng lại!”, ông lão Trục Nhật lạnh lùng quát.

Thân phận của Khổng Thành Long vô cùng đặc biệt, hắn không chỉ đến từ vùng ngoài vũ trụ, mà còn là người liên lạc giữa nhà họ Khổng và thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ.

Nếu hắn bị đánh chết, hậu quả sẽ rất khó lường, thậm chí cả nhà họ Khổng cũng sẽ bị liên lụy.

“Tôi nói một câu công bằng nhé!”

Mạnh Hồng Nho nói xong liền đứng dậy, chắp tay sau lưng nhìn Tiêu Chính Văn: “Bất kể lúc trước hai người đã thỏa thuận thế nào, nhưng bây giờ thắng thua đã rõ, mọi người đều là người Đông Vực, hà tất gì phải đấu đến mức kẻ sống người chết?”

“Hơn nữa, ông Trục Nhật cũng coi như là người của Thiên Cung Bắc Cực, đã là người đồng môn, tại sao phải chém giết lẫn nhau?”

Tiêu Chính Văn cười nhạt, lắc đầu nói: “Thật xin lỗi, hắn đã đồng ý đấu trận sống chết, vậy thì hắn nhất định phải chết!”

“Tiêu Chính Văn, lẽ nào cậu thật sự cho rằng tôi không dám làm gì cậu sao?”

Ông lão Trục Nhật thấy Tiêu Chính Văn muốn giết người, cũng thấy hơi sốt ruột. Khí tức mạnh mẽ tỏa ra, ánh mắt trở nên lạnh lùng, trầm giọng hỏi.

“Tôi thấy ông hiểu lầm rồi. Ngay từ đầu, tôi cũng không định giết hắn! Ông mới là người đáng chết nhất! Chỉ cần ông dám đấu trận sống chết với tôi thì tôi sẽ tha cho hắn!”

“Nếu ông không dám ứng chiến, vậy thì quỳ lạy tạ tội trước mặt người dân thiên hạ đi!”

Giọng của Tiêu Chính Văn vang lên như chuông, vọng khắp phủ thành chủ.

Nghe vậy, ngay cả Thanh Liên cũng thay đổi sắc mặt.

Dù sao ông lão Trục Nhật cũng là cao thủ Đại Đế, Tiêu Chính Văn lại muốn khiêu chiến với Đại Đế sao?

Nghe vậy, ông lão Trục Nhật không tức giận mà cười nói: “Tôi có nghe lầm không vậy? Cậu muốn khiêu chiến với tôi hả?”

Tiêu Chính Văn lại giẫm lên xương của Khổng Thành Long, lạnh lùng nói: “Ông cho rằng Vương Vũ và Khổng Thành Long có tư cách để tôi ra tay sao?”

“Giết bọn họ tôi cũng thấy bẩn tay! Người tôi thật sự muốn giết là ông!”

“Lẽ nào ông thật sự cho rằng Tiêu Chính Văn tôi hiền lành dễ bắt nạt à?”

“Ông năm lần bảy lượt khiêu khích tôi, ông nghĩ ông là ai?”, Tiêu Chính Văn nhìn thẳng vào ông lão Trục Nhật, trong mắt hiện lên sát khí!
Chương 2368: Thả người ra hay chết

Không một ai ngờ được Tiêu Chính Văn ngay từ khi bắt đầu lại đang tính kế với ông lão Trục Nhật!

Ngay cả ông lão Thiên Tinh và Thanh Liên lúc này cũng sững sờ.

Đó là ông lão Trục Nhật đấy!

Từ mấy trăm năm trước đã từng đi theo sư tổ của Thiên Cung Bắc Cực chém giết bốn phương ở chiến trường vùng ngoài vũ trụ!

Giờ đây Tiêu Chính Văn lại dám khiêu chiến với ông ta?

Hơn nữa ông lão Trục Nhật mới là cường giả thực thụ!

Ngay từ khi ông ta vừa mới tới thành Thiên Đô, tất cả tông môn đều cử người tới chào hỏi, điều này đã có thể nhìn ra được manh mối rồi!

“Cậu Tiêu, tuyệt đối không được đâu, sư huynh huynh ấy là…”

“Hừ!”

Ông lão Thiên Tinh vẫn chưa nói hết câu đã bị ông lão Trục Nhật ngắt lời ngay lập tức.

“Muốn giết tôi ư? Hừ, cậu mà cũng xứng? Thật là nực cười!”

Ông lão Trục Nhật nói rồi phá lên cười.

Lúc này, một hư ảnh cực lớn đột nhiên xuất hiện, đó là một con rồng đỏ khổng lồ, mặc dù chỉ là hư ảnh của đầu rồng, thế nhưng lại khiến cho người ta cảm nhận được mùi máu tanh nồng!

Lúc này, dường như ánh mặt trời trên cao cũng bị sắc máu xâm chiếm!

Luồng khí tức khủng bố này thậm chí còn khiến cho không ít thành viên của huyết tộc phải hít sâu vào một ngụm khí lạnh!

Con rồng đỏ này hoàn toàn khác với tim rồng Xích Long mà Tiêu Chính Văn có được, đây là một con Thương Long uống máu, cái đầu rồng khổng lồ kia đại diện cho những kẻ từng bị ông lão Trục Nhật giết hại!

Có thể nói, số cao thủ chết trong tay ông ta ít nhất phải trên mười nghìn người!

Đây mới là sự thể hiện chiến lực thực thụ, đồng thời cũng là một kiểu chứng minh đầy tính khủng bố!

Cùng với sự xuất hiện của hư ảnh đầu rồng khổng lồ, một trụ sáng màu máu chiếu thẳng xuyên xuống, mà trụ sáng đó dường như còn thông thẳng tới cả âm phủ đen tối.

Sắc máu vô tận bao trùm xuống, cả thành Thiên Đô đều chìm trong tử khí, âm u tột độ!

“Gừ!”

Sau khi đầu rồng màu máu khổng lồ kia phát ra một tiếng rồng ngâm cực lớn thì lập tức hoà vào làm một với ông lão Trục Nhật!

Phạm vi cả trăm dặm xung quanh, tất cả những ngọn núi đều sụp đổ, tất cả những dòng sông đều bị chặn đứng!

Ngay cả hư không cũng như thể đang run rẩy không ngừng!

Khi ánh sáng màu đỏ tản đi, ông lão Trục Nhật đã ở cái tuổi gần đất xa trời trước mắt đột nhiên biến thành một người đàn ông trung niên cao lớn vạm vỡ!

Chiến giáp màu đỏ càng phát ra sắc đỏ chói mắt!

Cơ bắp cuồn cuộn nổi lên, cường tráng mạnh mẽ!

“Sư huynh…”

“Đạo huynh Trục Nhật…”

“Đại trưởng lão…”

Lúc này, vô số nhân vật cấp ông lớn ngồi cạnh pháp đài đều đồng loạt đứng dậy, nhìn về phía ông lão Trục Nhật với sắc mặt biến đổi!

“Trục Nhật, ông đừng quên nơi này là thành Thiên Đô của tôi!”

Sắc mặt Thanh Liên đột nhiên lạnh tanh, lập tức đứng dậy nhắc nhở một câu.

Lúc này, ông lão Trục Nhật rõ ràng đã có ý định giết người, thế nhưng với thân phận và địa vị của ông ta, nếu như ra tay với Tiêu Chính Văn thì là đang phá vỡ hai chữ công bằng!

Huống hồ Thanh Liên hiểu rõ hơn ai hết trong số ba người Nhật Nguyệt Tinh thì ông lão Trục Nhật là người có chiến lực mạnh nhất, dù hai người Thiên Tinh và Thiên Nguyệt liên thủ lại thì cũng chưa chắc đã có thể là đối thủ của ông ta!

Tiêu Chính Văn mà giao đấu với ông ta thì kết quả chỉ có một!

Đó chính là cái chết!

Thế nhưng bây giờ, Thanh Liên đã gửi gắm toàn bộ tương lai của thành Thiên Đô lên trên người Tiêu Chính Văn, dù là vì thành Thiên Đô, Thanh Liên cũng tuyệt đối không cho phép Tiêu Chính Văn bỏ mạng tại nơi này!

Ông lão Trục Nhật từ từ quay đầu lại nhìn Thanh Liên nói: “Thành chủ Thanh Liên, ban nãy bà cũng nghe thấy rồi, không phải tôi không giữ lời mà là cậu ta quá mức ngông cuồng!”

“Đứng trước mặt vô số đồng đạo tới từ khắp nơi trên thiên hạ công khai khiêu chiến với tôi, nếu như tôi không tỏ chút thái độ thì sau này sao còn mặt mũi gì mà đi lại ở Đông Vực?”

“Lẽ nào thành chủ Thanh Liên lại muốn khai chiến với nhà họ Khổng chúng tôi sao?”

Lời này vừa thốt ra, ngay cả Thanh Liên cũng hơi do dự!

Vì thành Thiên Đô, bà ta có thể lật mặt với ông lão Trục Nhật, thế nhưng tuyệt đối không thể vì một mình Tiêu Chính Văn mà tuyên chiến với cả nhà họ Khổng!

Không chỉ là thành Thiên Đô không có cái gan đó, nhìn ra cả Đông Vực, thậm chí là cả vùng ngoài lãnh thổ, ai có thể có cái gan và thực lực như thế?

Thấy Thanh Liên không lên tiếng nữa, lúc này ông lão Trục Nhật mới nhìn về phía Tiêu Chính Văn mà nói: “Thằng ranh ngu dốt, cậu có biết tôi là ai không? Lão tổ của Thiên Cung Bắc Cực chính là gia sư của tôi!”

“Nhìn khắp cả Đông Vực, có mấy người không biết tới tên tôi!”

Ông lão Thiên Tinh thấy ông lão Trục Nhật quả thực đã có ý định chết người thì vội vàng đứng dậy nói: “Đại sư huynh, nổi giận vì một kẻ vãn bối thì hơi mất thân phận!”

“Hơi mất thân phận ư? Hừ, chỗ này có phần cho ông lên tiếng sao?”

Ông lão Trục Nhật lạnh lùng quát một tiếng rồi áp chế khí tức của ông lão Thiên Tinh.

“Tôi hỏi cậu lại một lần nữa, thả người ra hay chết!”
Chương 2369: Cặp mắt phát sáng

Ông lão Trục Nhật lúc này đã nổi giận thực sự, ánh mắt nhìn chăm chăm vào người Khổng Thành Long.

Đối diện với sát khí ngút trời của ông lão Trục Nhật, Tiêu Chính Văn rõ ràng lại hết sức bình tĩnh, dưới cái nhìn chăm chăm của vô vàn đôi mắt, Tiêu Chính Văn khẽ giơ chân lên, một chiếc ủng da sáng loáng đáp thẳng xuống mặt Khổng Thành Long!

“Rắc!”

Khi bàn chân Tiêu Chính Văn dùng lực, một tiếng kêu cực lớn cũng vang lên ngay sau đó.

“Phọt!”

Bộ óc đỏ trắng lẫn lộn bắn ra mấy mét phía xa, Tiêu Chính Văn lại dám giẫm nát đầu của Khổng Thành Long ngay trước mặt ông lão Trục Nhật!

Ngay sau đó, một tiếng vang rất lớn truyền tới, cái xác không đầu lập tức hoá thành bụi máu, thậm chí ngay chút vụn thịt cũng không còn sót lại!

Ngay lập tức, hào quang trải đầy trời, ánh sáng tưởng chừng như vô hạn!

Cao thủ Đế Cảnh cấp ba mất mạng từ đây!

“Tôi đã nói rồi, ngày hôm nay một mất một còn!”, Tiêu Chính Văn bình thản giống như chỉ vừa mới giẫm nát một con kiến mà thôi.

Nhìn thấy Khổng Thành Long tới cuối cùng còn chẳng giữ lại được xác, ông lão Trục Nhật hoàn toàn nổi điên!

“Chết!”

Một chữ chết phát ra, sắc máu lập tức bao phủ nền trời, vô số tia sáng màu đỏ bắn thẳng ra xa vạn dặm!

Sát khí vô tận khiến cho bầu trời cũng phải biến sắc đó trực tiếp bao trùm lấy cả thành Thiên Đô!

Chỉ thấy ông lão Trục Nhật dùng thanh kiếm dài trong tay chỉ ra, một luồng kinh lôi cứ thế giáng xuống, tạo ra một cái hố lớn rất sâu bên trên võ đài!

Chỉ một lần vung tay đã có thể thao túng ý chí đất trời, đây rõ ràng chính là thủ pháp vô địch thiên hạ!

“Ầm!”

Khí tức của Tiêu Chính Văn cũng lập tức biến đổi theo, một hình thái cực âm dương xuất hiện dưới chân anh, sức sống vô tận xung quanh đều bị rút cạn ngay lập tức và điên cuồng chảy vào trong cơ thể Tiêu Chính Văn!

“Gừ!”

Lại một tiếng rồng ngâm kinh thiên động địa vang lên, ba con rồng lớn Xích – Kim - Bạch lập tức hiện ra cơ thể thực thụ cao cả mấy chục nghìn mét, uốn lượn bên cạnh Tiêu Chính Văn!

Cùng lúc này, một con Thương Long màu tím cũng lập tức ngưng tụ thành thân rồng trăm mét, cặp mắt rồng chậm rãi nhìn về phía ông lão Trục Nhật!

Cùng lúc này, Tiêu Chính Văn giơ một tay lên, cây giáo Bá Vương ánh lên tia sáng màu bạc, khí tức bá đạo tới từ viễn cổ bao trùm khắp cả khoảng trời!

Mũi giáo này giống như phá nát cả dòng chảy thời không, cứ thế lao thẳng về phía ông lão Trục Nhật!

Kiếm khí cùng với ánh giáo va vào nhau, ngay cả hư không xung quanh cũng trở nên nát vụn!

Loại khí tượng này rõ ràng quá mức khủng bố!

Thanh Liên cũng vội vàng khởi động đại trận hộ thành, bảo vệ lấy phủ thành chủ và cả thành Thiên Đô vào bên trong!

Thế nhưng chỉ là dư âm của màn đối chọi giữa đôi bên cũng khiến cho núi sông nghìn dặm bên ngoài thành Thiên Đô trở thành đống đổ nát chỉ trong nháy mắt!

“Chả trách cậu lại có gan khiêu chiến với tôi! Xem ra Khổng Thành Long chết không hề oan uổng!”

“Ở trên người cậu lại có tới ba trái tim rồng, thật là vượt ngoài dự liệu của tôi!”

Ông lão Trục Nhật nhìn về phía Tiêu Chính Văn bằng cặp mắt phát sáng.

Ba trái tim rồng rõ ràng có sức hấp dẫn còn lớn hơn cả thuật phân thân!

Chỉ cần lấy được trái tim rồng và dung hợp chúng, ông lão Trục Nhật tự tin rằng thực lực của mình còn có thể nâng cao hơn nữa, thậm chí còn đạt tới ngưỡng Đế Quân cũng chưa biết chừng!

Chính vì sở hữu ba trái tim rồng nên việc Tiêu Chính Văn là vô địch thiên hạ trong cùng thế hệ cũng chẳng có gì kỳ lạ!

“Đáng tiếc là dù cậu có sở hữu tim rồng thì cũng không đủ tư cách để đối đầu với tôi! Tôi đã chinh chiến khắp thiên hạ từ mấy trăm năm trước, chỉ riêng số thiên tài chết trong tay tôi cũng đã lên tới mấy chục nghìn người rồi!”

“Ngày hôm nay, tôi sẽ dùng cậu để tế kiếm!”, nói xong, ông lão Trục Nhật đột nhiên chém ra một nhát kiếm!

Nhát kiếm này dường như chia cắt hoàn toàn cả đất trời, ánh kiếm càng khủng bố như sự phát nổ của sao trời.

“Không ngờ Tiêu Chính Văn lại có chiến lực như vậy! Chúng ta còn lâu mới bì được với đối thủ ở đẳng cấp này!”, Khổng Thế Phương đứng trước cửa thấy hơi ớn lạnh sống lưng, trợn mắt há mồm nói.

Thực lực của Tiêu Chính Văn thực sự quá mạnh, thậm chí bọn họ căn bản chẳng thể tưởng tượng nổi!

Đám thanh niên đứng quan sát chiến đấu cũng đồng loạt phát ra những tiếng cảm thán, đừng nói là sánh vai với Tiêu Chính Văn, dù có cho bọn họ thêm một nghìn một vạn năm thì cũng khó mà đuổi kịp được Tiêu Chính Văn!

Lúc này, Tiêu Chính Văn chân đạp trên hình thái cực âm dương, đồng thời khởi động lực trời đất, sau đó một mũi giáo đâm ra, trực tiếp phá tan một đòn toàn lực của ông lão Trục Nhật!

Đám người đứng quan sát bên dưới lập tức nhốn nháo, ngay cả Mạnh Hồng Nho cũng nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ không dám tin.
Chương 2370: Sức chiến đấu mạnh nhất

"Không ngờ, người này lại đạt đến trình độ như chúng ta!"

Mặc dù Mạnh Hồng Nho không muốn thừa nhận, nhưng sự thật đã rành rành trước mắt!

Câu nói này của ông ta đã nâng Tiêu Chính Văn lên đến độ cao của Đại Đế!

Tuy nhiên, tất cả mọi người xung quanh đều bị kinh ngạc đến mức sững sờ bởi cuộc đại chiến trước mắt!

Đặc biệt là những người tới xem trận chiến từ Tây Vực và Nam Vực, lúc này bọn họ kinh hãi há hốc mồm, không thể tin được những gì mình nhìn thấy!

Hôm nay bọn họ đến đây để tham quan học hỏi, thế nhưng, ai có thể ngờ rằng, một tiểu bối trẻ tuổi lại có thể chiến đấu không phân thắng bại với một nhân tài như ông lão Trục Nhật?

Hơn nữa, bọn họ sớm đã nghe nói đến tên tuổi của Tiêu Chính Văn, nhưng từ trước đến nay, bọn họ đều xem Tiêu Tiêu Chính Văn là một tiểu bối mới lớn trong giới thế tục mà thôi!

Chưa bao giờ quan tâm chú ý đến!

Khi tận mắt chứng kiến khí thế ngang ngược của Tiêu Chính Văn, lúc này cũng không nhịn được mà cảm thán không ngớt!

Nhìn chung, thế hệ trẻ của Âu Lục và Phi Lục, đừng nói là so với Tiêu Chính Văn, e rằng những con em ưu tú nhất trong số bọn họ, ngay cả tư cách xách dép cho Tiêu Chính Văn cũng không có!

Nói cách khác, nhìn ra toàn thế giới hiện nay, trong thế hệ trẻ tuổi, căn bản không có người nào có thể sánh ngang với Tiêu Chính Văn!

Sau khi phá tan uy lực nhát kiếm của ông lão Trục Nhật, Tiêu Chính Văn liền giơ tay chỉ lên trời!

Trận pháp Thiên Tinh Cửu Diệu đánh thẳng về phía ông lão Trục Nhật!

Cũng là một trận pháp kinh thiên động địa, nhưng Thiên Tinh Cửu Diệu lại là tuyệt kỹ của Hạo Thiên Sáng Thế nổi danh!

Những người thế hệ lớn tuổi ở vùng ngoài lãnh thổ, hầu như không ai không biết, không ai không hay!

Ánh sao lạnh như băng rơi xuống, như thể ngay cả mặt đất đều bị ánh sao che phủ lên một lớp sương lạnh!

Không chịu thua kém, ông lão Trục Nhật lập tức chém ra ba nhát kiếm, phá tan sát ý của Thiên Tinh Cửu Diệu!

Nói về trận pháp, ông lão Trục Nhật tự tin hơn rất nhiều so với Khổng Thành Long!

Dù sao, ông ta cũng đã từng chém giết ở chiến trường vùng ngoài vũ trụ, sự hiểu biết đối với trận pháp, cùng với sự vận dụng lực đất trời, đều không phải là thứ mà thế hệ sau có thể so sánh được!

“Thằng ranh dốt nát, còn có thủ đoạn gì cứ việc sử dụng đi!”, ông lão Trục Nhật cười nhạt, nói với vẻ thách thức.

Nếu nói rằng đòn đánh vừa rồi do đích thân Hạo Thiên Sáng Thế thực hiện, có lẽ ông ta căn bản không có khả năng chạy thoát thân!

Nhưng Tiêu Chính Văn dù gì cũng không phải là Hạo Thiên Sáng Thế, mặc dù đều nguy hiểm đáng sợ như nhau, nhưng cuối cùng vẫn bị ông lão Trục Nhật tìm thấy một cơ hội sống!

Giọng nói của ông lão Trục Nhật vừa dứt, thanh kiếm dài trong tay ông ta lại vung ra lần nữa!

Trong phút chốc, sông núi đảo ngược, nhật nguyệt tối tăm, trên bầu trời phát ra một trận ầm ầm cực lớn, như thể vào lúc này, ngay cả đất trời cũng sắp sụp đổ!

Đầu rồng màu máu kia lại xuất hiện một lần nữa, nhất thời, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không khỏi lui về sau ba bước!

Bởi vì khí tức này đã không còn là kiếm khí đơn giản nữa, mà còn kèm theo khí tức của rồng cùng đánh tới!

"Ồ, dù sao cảnh giới của ông Trục Nhật cũng rõ rành rành ra đó, cộng thêm sức chiến đấu của ông ta thâm sâu khó lường, cho dù Tiêu Chính Văn này có khác biệt như thế nào, có ngạo mạn tứ phương ra sao thì cũng căn bản không có sức để so sánh được với cao thủ thế hệ lớn tuổi như chúng ta!"

"Nếu chỉ đối phó với mấy tên tiểu bối, có lẽ còn có thể lội ngược dòng, nhưng đối mặt với ông Trục Nhật thì đâu có dễ”.

Một ông già Đế Cảnh bên cạnh chậm rãi mở miệng bình luận.

Thực ra không phải bọn họ không ưa Tiêu Chính Văn, có thể đạt tới bước như hiện tại ở độ tuổi chưa đầy ba mươi, có thể nói là vô cùng hiếm thấy.

Ngay cả những người như Bạch Khởi, Hạng Vũ ở cùng thời kỳ cũng căn bản không thể hi vọng đuổi kịp thành tựu như ngày hôm nay của Tiêu Chính Văn!

Nhưng dù sao kinh nghiệm chiến đấu là thứ được tích lũy qua năm tháng, từng chút từng chút mài luyện ra, cho dù Tiêu Chính Văn có tài năng hơn người, nhưng sự chênh lệch về phương diện này cũng không thể bù đắp được.

Hơn nữa, người mà anh đối mặt lúc này là ông lão Trục Nhật - người có thực lực mạnh nhất trong ba người Nhật Nguyệt Tinh!

Nói chính xác hơn, ông lão Trục Nhật đại điện cho sức chiến đấu mạnh nhất của Thiên Cung Bắc Cực!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom