• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (4 Viewers)

  • Chương 2357-2359

Chương 2357: Không có não

Lúc đầu, mọi người còn đang tò mò, thiên tài nào dám thách thức Tiêu Chính Văn, nhưng sau khi phát hiện có mấy tên tiểu bối cảnh giới Nhân Hoàng đứng ở cửa, họ chợt cảm thấy vô vị.

Lúc nào cũng có người tự tìm đường chết, nhưng sao hôm nay lại nhiều đến vậy?

Lúc này, mọi người đều quay người đi về phía khu vườn sau của phủ thành chủ.

Nói là vườn sau, nhưng cũng rộng mấy chục hecta, cả vườn toàn là hoa cỏ lạ mắt, hương thơm ngào ngạt.

Khổng Thiên Tường thấy mọi người đều đi về phía vườn sau của phủ thành chủ, cũng đành phải đi theo.

Mặc dù Khổng Thiên Tường là người nhà họ Khổng, nhưng nhà họ Khổng có rất nhiều nhánh nhỏ.

Với xuất thân của Khổng Thiên Tường, chắc chắn không đủ tư cách để tham dự thánh hội Vạn Tông ở thành Thiên Đô.

Lần đầu đến vườn sau của phủ thành chủ, Khổng Thiên Tường cũng như tên nhà quê lên thành phố, nhìn đông ngó tây, không thể rời mắt khỏi hoa thơm cỏ lạ trong vườn.

“Hừ! Tôi muốn xem kết cục của tên nhãi Tiêu Chính Văn hôm nay như thế nào!”, nhìn bóng dáng của Tiêu Chính Văn từ xa, Khổng Thiên Tường khịt mũi lạnh lùng nói.

Lúc trước gặp Tiêu Chính Văn ở gần cổng thành, khí tức của Tiêu Chính Văn không khác gì người bình thường, bây giờ cùng lắm cũng chỉ có thể trở thành đệ tử ngoại môn của thế gia nào đó mà thôi!

Nhưng dù là thế gia nào thì cũng thua kém nhà họ Khổng.

Không thể vì một tên đệ tử ngoại môn mà trở mặt với nhà họ Khổng.

Bên ngoài cổng phủ thành chủ, Khổng Thế Phương và Tư Mã Huy vừa định bước vào thì đã bị đệ tử ở cửa chặn lại.

“Xin hai vị dừng bước!”

Hả?

Khổng Thế Phương hơi sững sờ, người khác thì ông ta không nhận ra, nhưng ông ta chắc chắn biết Khổng Thiên Tường.

Ngay cả Khổng Thiên Tường cũng có thể tự do ra vào, tại sao ông ta và Tư Mã Huy lại không thể?

“Các người có ý gì?”, Khổng Thế Phương hỏi với vẻ mặt không hài lòng.

“Thực xin lỗi, anh Tiêu nói nếu hai vị tới thì chỉ có thể đợi ngoài cổng, không được phép bước vào phủ thành chủ nửa bước!”

Đệ tử ở cửa nói thẳng.

“Cậu…”, Khổng Thế Phương chỉ vào đệ tử kia, không nói nên lời.

Nhưng cuối cùng, ông ta và Tư Mã Huy cũng đành phải nhẫn nhịn, ngoan ngoãn đứng ở cổng đợi Tiêu Chính Văn ra.

“Không biết hôm nay có trận chiến lớn thế nào. Theo tôi biết, ngay cả cao thủ Đại Đế cấp một cũng tới rồi!”, Tư Mã Huy vừa nhìn vào trong phủ Thành Chủ, vừa nói với Khổng Thế Phương.

“Tôi cũng không rõ, chỉ là lúc nãy tôi nghe nói có người muốn khiêu chiến với Tiêu Chính Văn. Chắc chắn là vì sợ chúng ta nhìn thấy bộ dạng mất mặt của cậu ta, cho nên mới đặc biệt phái người chặn chúng ta ở cổng!”

Khổng Thế Phương chế nhạo.

Ông ta ước Tiêu Chính Văn bị đánh bại, thậm chí bị thương nặng để giải tỏa cơn giận trong lòng.

“Này, cậu em, lúc nãy ai khiêu chiến với Tiêu Chính Văn thế?”, Tư Mã Huy bước lên, nói với đệ tử canh cổng của thành Thiên Đô.

“Hừ!”

Đệ tử canh cổng cười khẩy: “Gần đây không biết vì sao có rất nhiều người muốn tự tìm đường chết! Có mấy tên tiểu bối từ Huyền Thiên Đạo Cung đến muốn khiêu chiến với anh Tiêu!”

“Đúng là không biết sống chết!”

Nghe vậy, sắc mặt Khổng Thế Phương chợt thay đổi.

Khổng Thiên Tường chẳng phải đến từ Huyền Thiên Đạo Cung sao?

Lẽ nào Khổng Thiên Tường muốn khiêu chiến với Tiêu Chính Văn?

“Cậu em, cậu có biết người khiêu chiến với Tiêu Chính Văn tên gì không?”, Khổng Thế Phương nói với vẻ mặt khó coi.

“Chính là hắn!”

Đệ tử canh cửa đưa chiến thư ra, trên đó có biết ba chữ Khổng Thiên Tường.

Nhìn thấy ba chữ này, Khổng Thế Phương suýt ngất ngay tại chỗ.

Còn chê nhà họ Khổng chưa đủ mất mặt hay sao?

Cảnh giới Nhân Hoàng cấp một mà cũng dám khiêu chiến với Tiêu Chính Văn?

Không nói đến việc mất mạng vô ích, quan trọng là mất mặt nhà họ Khổng.

Đây không phải là vấn đề về thực lực, mà là vấn đề về chỉ số thông minh. Lẽ nào muốn tất cả mọi người đều chê cười nhà họ Khổng đã không có thực lực, lại còn không có não sao?
Chương 2358: Chưa tỉnh ngủ

Quan trọng nhất là bây giờ nhà họ Khổng không thể đắc tội với Tiêu Chính Văn thêm nữa, vì vẫn còn mấy trăm đệ tử bị mắc kẹt trên núi Thái Thương.

“Cậu có thể cho tôi vào trong một lúc không? Tôi đảm bảo sẽ ra nhanh thôi!”, Khổng Thế Phương cười nói.

“Vào trong? Anh Tiêu nói rồi, ông chỉ có thể đợi ở cửa, tiến vào nửa bước chính là thách đấu với phủ thành chủ chúng tôi!”, đệ tử vừa nói vừa đưa tay chạm vào kiếm ở hông.

Anh ta chỉ là một đệ tử bình thường nhất trong phủ thành chủ, nhưng lại đại diện cho phủ thành chủ ở thành Thiên Đô.

Hơn nữa, trong phủ thành chủ, ai mà không biết Tiêu Chính Văn là khách của Thanh Liên?

Ý của Tiêu Chính Văn chính là ý chủ thành chủ Thanh Liên, ai dám làm trái?

Từ điểm này, đừng nói là khổng Thế Phương, ngay cả ông lão Trục Nhật và Mạnh Hồng Nho đều không bao giờ nghĩ tới việc vượt qua ranh giới.

Trừ khi bọn họ thật sự có ý định chống lại cả thành Thiên Đô!

“Cậu em này, tôi thật sự có…”

“Cho dù nhà ông phát tang thì cũng không được!”, đệ tử kia nói xong liền rút kiếm ra, tiến lên một bước.

Khổng Thế Phương giậm chân bất lực, ông ta không đủ dũng khí xông vào phủ thành chủ!

Chỉ có thể trơ mắt nhìn đám người Khổng Thiên Tường tự tìm đường chết!

Thánh hội Vạn Tông ở thành Thiên Đô cũng chính thức bắt đầu.

Hôm nay, không chỉ thành Thiên Đô lấy ra một số bảo vật làm phần thưởng, mà ngay cả nhà họ Mạnh và nhà họ Khổng cũng vung tiền như nước.

Bỗng chốc, bảo khí sáng rực rỡ trong vườn sau.

Tử Doanh - thánh nữ mới của thành Thiên Đô, được mười mấy hầu nữ vây quanh, như những vì sao vây quanh mặt trăng, xuất hiện trên pháp đài Thiên Đô ở giữa khu vườn.

Lúc này, Nguyệt Nhu cũng đang ở trong đám người.

Điều này lẽ ra thuộc về cô ta, nhưng lúc này đã bị Tử Doanh cướp mất.

Mà tất cả đều là do Tiêu Chính Văn.

May là trước đó, cô ta đã nhận được tin tức hôm nay trên thánh hội Vạn Tông, sẽ có người xử lý Tiêu Chính Văn, trong lòng cô ta mới cảm thấy dễ chịu hơn chút.

Lúc Tử Doanh bước lên pháp đài Thiên Đô, Khổng Thiên Tường và những người bên dưới đều lần lượt chắp tay cúi chào Tử Doanh.

Đặc biệt là Hứa Tinh Nhi, mặt cô ta đầy vẻ ghen tị.

“Cô ta là…”, Trương Lăng Phong cũng kinh ngạc trước khí tức của Tử Doanh.

Tử Doanh lúc này không chỉ xinh đẹp như tiên nữ, mà khí chất còn vô cùng phi thường, quả thực giống như tiên nữ hạ trần, khiến Trương Lăng Phong mê mẩn.

Không chỉ hắn, mà không ít thế tử của các thế gia đều ngẩn ngơ trước vẻ đẹp của Tử Doanh.

“Đừng chỉ tay!”

Trần Nguyệt Nhi vội vàng kéo cổ tay Trương Lăng Pong, cảnh cáo: “Đó là thánh nữ của thành Thiên Đô!”

“Thành Thiên Đô khác với các thành lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, đó là thành chủ đều là phụ nữ, sau khi thành chủ quy thiên, thánh nữ sẽ lên làm thành chủ!”

“Ngay cả những nhân vật đứng đầu các thế lực lớn nhìn thấy thánh nữ cũng phải nể mặt vài phần!”

Chỉ là Trần Nguyệt Nhi thấy hơi khó hiểu, cô ta vốn là người của Thiên Cung Bắc Cực, lúc trước đã từng gặp thánh nữ Nguyệt Nhu.

Nhưng vị thánh nữ trước mắt rõ ràng không phải Nguyệt Nhu!

“Còn không mau hành lễ đi! Nhìn trộm thánh nữ đáng tội chết đấy!”

“Hừ! Ngay cả tôi cũng chỉ dám nhìn từ xa. Giết anh vì hành động vừa rồi cũng không ngoa chút nào!”, Khổng Thiên Tường kiêu ngạo nói.

So về địa vị, nhà họ Khổng cũng chỉ có vài đệ tử cốt ván mới có thể ngang hàng với thánh nữ. Về phần Khổng Thiên Tường, ngay cả tư cách xách dép cho thánh nữ cũng không có!

“Haiz, thật đáng tiếc, chúng ta chỉ có thể nhìn từ xa, nếu được đi vào trung tâm nhìn thì tốt biết bao!”, Đông Phương Tuyết Ngưng chỉ về vị trí gần pháp đài Thiên Đô.

“Cái gì? Cô mà cũng muốn ngồi ở pháp đài Thiên Đô? Cô chưa tỉnh ngủ phải không?”, Hứa Tinh Nhi mỉa mai.

“Hứa Tinh Nhi, đủ rồi đấy!”, Trần Nguyệt Nhi quay lại trừng mắt nhìn Hứa Tinh Nhi.

“Em nói sai sao? Đây là thánh hội Vạn Tông của thành Thiên Đô, người có thể ngồi ở hàng đầu chắc chắn đều là nhân vật lớn đứng đầu một thế lực. Hai người họ lại mơ tưởng ngồi ở phía trước, đúng là không biết sống chết!”

Hứa Tinh Nhi nói xong lại liếc nhìn pháp đài Thiên Đô, chế nhạo: “Đừng nói là bọn họ, cho dù đệ tử của tông môn lớn như chúng ta đều không có tư cách phục vụ những nhân vật lớn đó!”

Cô ta vừa dứt lời, xung quanh phát ra một loạt những câu cảm thán!
Chương 2359: Khương Vy Nhan xuất hiện

Chỉ thấy Tử Doanh đứng trên pháp đài Thiên Đô, khẽ giơ tay lên, bốn phương tám hướng phát ra vô vàn ánh sáng, vô số hương hoa phảng phất rơi xuống như mưa.

Đồng thời một luồng sáng màu vàng kéo dài ra phía xa như một cây cầu trong không trung.

Lúc này Khương Vy Nhan căng thẳng khoác tay vào cánh tay Tiêu Chính Văn, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi tái nhợt nhìn mọi người ở đó.

Lúc này mặc dù Khương Vy Nhan cũng đã đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng cấp hai, nhưng trong thế tục cô có khi nào gặp phải nhân vật tầm cỡ nhiều như vậy đâu?

“Đi thôi, mọi chuyện đã có anh rồi”, nói rồi Tiêu Chính Văn nhẹ nhàng xoa bàn tay Khương Vy Nhan, đưa cô lên cây cầu ánh sáng màu vàng.

Sau khi bước lên cây cầu treo màu vàng, Khương Vy Nhan vẫn không yên tâm quay đầu sang nhìn Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu với cô.

Khương Vy Nhan vốn dĩ đã xinh đẹp tuyệt trần, hôm nay lại ăn mặc kiều diễm, hơn nữa còn trang điểm nhẹ lại càng như nàng tiên.

Tử Doanh giơ tay lên, ánh sáng màu vàng đó đưa Khương Vy Nhan chậm rãi bay đến pháp đài Thiên Đô.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng không khỏi trố mắt.

“Sao lại là cô ta?”

“Sao… sao cô ta lại ở đây?”

Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng rất quen thuộc với Khương Vy Nhan, vừa nhìn đã nhận ra Khương Vy Nhan.

Trần Nguyệt Nhi bên cạnh cũng ngây người, dù sao cô ta cũng từng có duyên gặp được Khương Vy Nhan.

“Sao cô ta lại xuất hiện ở thành Thiên Đô?”

Trần Nguyệt Nhi cũng không khỏi ngạc nhiên.

“Cô ta là ai?”

“Người phụ nữ này rốt cuộc là ai thế?”

“Trước đây chưa từng gặp cô ta ở phủ thành chủ lần nào”.

Không ít người cũng bắt đầu thì thầm bàn tán.

Nhưng đa số đều cảm thấy ngờ vực, suy cho cùng đó là pháp đài Thiên Đô, chỉ có thành chủ và thánh nữ mới có thể bước lên, Tử Doanh là thánh nữ Thiên Đô, vậy Khương Vy Nhan có thân phận gì?

“Thánh hội Vạn Tông, bắt đầu”.

Khoảnh khắc Khương Vy Nhan bước lên pháp đài Thiên Đô, tâm trạng cũng bình tĩnh lại, lúc này mới tuyên bố với tất cả mọi người bên dưới.

Lúc này dù là Tử Doanh cũng bị Khương Vy Nhan làm lu mờ nhan sắc.

Cho đến lúc này, mọi người bên dưới mới bừng tỉnh, hóa ra hôm nay thánh nữ Thiên Đô cũng chỉ là vật nền của Khương Vy Nhan.

Lúc này mọi người đều đang thầm suy đoán thân phận thật của Khương Vy Nhan.

Nhưng không ai ngờ được mọi chuyện chỉ là vì Tiêu Chính Văn.

“Rốt cuộc người phụ nữ này là ai, tại sao trông có vẻ quen thế?”, Khổng Thiên Tường cau mày nhìn Khương Vy Nhan, gương mặt này trông cực kỳ quen nhưng hắn nhất thời không nhớ ra đã gặp ở đâu.

Mấy người Hứa Tinh Nhi cũng nhíu mày nhìn Khương Vy Nhan.

Dường như cũng đang suy đoán thân phận của đối phương.

Ngộ nhỡ họ từng có duyên gặp nhau không chừng có thể đến hàng phía trước ngồi rồi.

Dù sao đó cũng là người mà ngay cả thánh nữ Thiên Đô cũng cam lòng làm nền.

“Hừ, các người đúng là có mắt như mù”.

Trương Lăng Phong hừ một tiếng.

Cả đoạn đường mấy người Khổng Thiên Tường không ai là không chế nhạo, giễu cợt hắn và Đông Phương Tuyết Ngưng, càng không xem giới thế tục ra gì.

Hơn nữa lúc ở Huyền Thiên Đạo Cung, mấy lần Trương Lăng Phong suýt bị Khổng Thiên Tường dồn vào chỗ chết với danh nghĩa bị chém, giữa hai người họ đã có oán giận rất sâu.

Lúc này Trương Lăng Phong sẽ không khách sáo với Khổng Thiên Tường.

“Không ngại nói cho anh biết, vị này là vợ của vua Bắc Lương Hoa Quốc, Khương Vy Nhan”.

Trương Lăng Phong càng nói càng kích động, thậm chí môi còn hơi run.

“Sư tỷ Hứa, như chị nói lúc nãy đấy, hai chúng tôi đều đến từ thế tục, nếu nhìn thêm một chút thì phải vứt mạng ở pháp đài Thiên Đô đấy”.

“Bây giờ ngay cả thánh hội Vạn Tông của thành Thiên Đô cũng do đích thân cô Tiêu tuyên bố, đúng là khiến người ta bất ngờ”.

Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng đều lộ ra vẻ kiêu ngạo.

“Không thể nào”.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom