• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (12 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2354-2356

Chương 2354: Không đáng nhắc tới

Nơi này là vùng ngoài lãnh thổ, một thế giới không có phép tắc, không có tình người, chỉ có thực lực mới là thứ duy nhất cho phép tiếp tục được sống!

Nhà họ Khổng hiến tế năm người, chỉ cần có thể khiến cho một người đạt được thành tựu, vậy thì nhà họ Khổng vẫn có thể xưng bá ở cả vùng ngoài lãnh thổ!

“Chả trách ông lại tự tin tới vậy!”, Mạnh Hồng Nho khẽ gật đầu nói.

Nếu như nói nhà họ Mạnh năm đó cũng có thể hiến tế hết tất cả những kẻ đời sau không nên thân cho ông ta thì có lẽ ông ta cũng có thể giành được chút khí vận vào thánh hội Thiên Đô lần trước rồi!

Chả trách nhà họ Mạnh lại bái nhà họ Khổng làm thầy, chỉ xét riêng tâm địa thôi thì nhà họ Mạnh còn lâu mới so được với nhà họ Khổng!

Ít nhất thì nhà họ Mạnh vẫn không làm được việc dùng người trong chính gia tộc làm vật hiến tế để giúp cho một người con nối dõi của gia tộc mình đạt được thành tựu!

Từ xưa tới nay, nhìn khắp lịch sử, có người nào làm nên chuyện lớn mà phía sau lưng không phải biển máu, dưới gót chân xác chết không chất chồng như núi?

Thế nhưng tới thời điểm hiện tại, nhà họ Mạnh vẫn không làm được mấy chuyện máu lạnh vô tình!

“Xem ra nhà họ Khổng cũng định ra tay trong thánh hội Thiên Đô lần này rồi!”, Mạnh Hồng Nho khẽ cười nói.

Ông lão Trục Nhật và Mạnh Hồng Nho nhìn nhau cười, trong lòng ngầm hiểu!

Một bên khác, thành Thiên Đô đã gióng trống khua chiêng chuẩn bị cho thánh hội Vạn Tông.

Dù gì đây cũng là một chuyện lớn hàng đầu đối với cả vùng ngoài lãnh thổ!

Không chỉ có người của Đông Vực tới tham gia mà ba khu vực khác cũng sẽ cử người tới quan sát cuộc đấu!

Hơn nữa, những người có thể xuyên qua một khu vực lớn để tới Đông Vực, ai nấy cũng đều có lai lịch rất kinh khủng!

Thời gian nhanh như tên bắn, nháy mắt đã một tháng trôi qua!

Trên bầu trời đột nhiên bừng sáng, vô số xe ngựa cực kỳ xa hoa tiến tới thành Thiên Đô từ bốn phương tám hướng!

Trên khoảng không ánh sáng càng ngợp trời, vô số bóng hình có khí tức cường đại đồng loạt tiến tới.

Cường giả từ bốn phương tám hướng đồng loạt tiến tới nên ngoài thành Thiên Đô từ rất sớm!

Thậm chí trên bầu trời còn ánh lên muôn vàn tia sáng màu máu, ngay cả huyết tộc cũng cử đại diện đích thân tới thành Thiên Đô ngay từ những giây phút đầu tiên!

Cả khoảng trời phía trên thành Thiên Đô đều ngập tràn ánh hào quang, có thể nói đất trời một phương cũng vì thế mà cảm động!

“Nếu như không phải hai lần liên tiếp không thể đoạt được khí vận Thiên Đô thì thành Thiên Đô hiện tại e rằng còn huy hoàng hơn thế này nữa!”

Lúc này, một đám thanh niên từ xa tiến lại gần, nhanh chóng tiến về phía thành Thiên Đô vừa đi vừa bàn luận.

Bọn họ là đám người xuất phát từ Huyền Thiên Đạo Cung, tìm tới thành Thiên Đô ở vùng ngoài lãnh thổ để tham gia thánh hội Vạn Tông.

Suốt chặng đường đi, Khổng Thiên Tường đều cố gắng tìm kiếm những con đường nhỏ không người để đi, mặc dù hiện giờ hắn đã đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng, thế nhưng Nhân Hoàng ở thế tục có lẽ còn được xem là sự tồn tại ở đẳng cấp rất cao, thế nhưng tới vùng ngoài lãnh thổ thì căn bản chẳng đáng để nhắc tới!

Lỡ như trên đường đụng phải người không nên đụng vào thì cả đám bọn hắn e rằng căn bản chưa tới được thành Thiên Đô đã bị người ta giết dọc đường rồi!

Lúc bọn họ tới nơi, đám người phía trên thành Thiên Đô đã bắt đầu dần đáp xuống, nhìn thấy khí tượng của thành Thiên Đô ở phía xa, Khổng Thiên Tường vẫn lộ ra vẻ mong chờ!

Dù gì ở vùng ngoài lãnh thổ mà nói, có thể tiến vào thành Thiên Đô sẽ có lợi ích cực lớn đối với tu vi!

Phía sau lưng mấy người bọn họ, Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong cũng ngẩng đầu nhìn về phía thành Thiên Đô.

Đây là lần đầu tiên bọn họ được tới thủ đô của vùng ngoài lãnh thổ, cảnh tượng trước mắt đủ để khiến cho hai người họ cảm thấy chấn động.

Mặc dù trên danh nghĩa thì thành Thiên Đô chỉ là một toà thành lớn, thế nhưng lại hết sức rộng lớn, thậm chí còn có thể sánh ngang với một nửa Hoa Quốc!

“Ầm!”

Cùng với một tiếng vang kinh thiên, một chiếc xe ngựa cực kỳ xa hoa cũng nhanh chóng tiến về phía thành Thiên Đô.

Mấy người vừa mới tới giữa đường lớn vội vàng nép sang một bên, đồng loạt chắp tay vái lạy chiếc xe ngựa kia!

Từ trên xe ngựa truyền tới khí tức khủng bố, khiến cho Khổng Thiên Tường sợ tới độ đổ mồ hôi lạnh!

“Lát nữa vào trong thành Thiên Đô, mọi người đều phải cẩn thận, với thân phận của mấy người chúng ta, có thể đứng nhìn từ vòng ngoài cùng đã là không tệ rồi! Tuyệt đối đừng đắc tội với người không nên đắc tội, nếu không bị giết chết ngay tại chỗ cũng là chuyện quá mức bình thường!”

Khổng Thiên Tường đứng thẳng người, vội vàng quay đầu dặn dò đám người xung quanh một câu.
Chương 2355: Đã lâu không gặp

Cho dù bây giờ Khổng Thiên Tường đã là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng nhưng cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ nhiều như cây trong rừng, thậm chí còn có rất nhiều nhân vật lớn mà đến tưởng tượng hắn cũng không dám tưởng tượng!

Cả nhóm người bước nhanh về phía thành Thiên Đô.

Trên suốt đường đi, người bị chấn động nhất là hai người Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong.

Nơi đây không chỉ có phong cảnh như tranh vẽ, đẹp như chốn bồng lại, mà cao thủ còn nhiều như mây trời!

Ngay cả những cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, ở thành Thiên Đô này, cũng chỉ có thể cụp đuôi khiêm tốn mà làm người!

Từng cổ khí tức mạnh mẽ mà ngay cả bọn họ cũng không thể đo lường được bay vút qua trên đỉnh đầu, mỗi đường khí tức đều đủ để khiến bọn họ khó thở!

Quan trọng hơn là ở thành Thiên Đô, những nhân vật lớn được chú ý kia lại càng là sự tồn tại thâm sâu khó lường!

Vì vậy, Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong cũng trở thành hai người có áp lực lớn nhất trong đám người này!

"Lát nữa vào thành Thiên Đô sẽ an toàn hơn ngoài thành rất nhiều, ở trong thành, bất kỳ ai cũng không được giết người vô cớ!"

Khổng Thiên Tường giải thích cho mọi người.

"Xem ra trước đây, tầm mắt của chúng ta quá hạn hẹp rồi!"

Trương Lăng Phong than thở một tiếng từ tận đáy lòng!

So với thế tục, quả thực vùng ngoài lãnh thổ cao thủ nhiều như mây trời, cho dù là nhà họ Trương, đến vùng ngoài lãnh thổ cũng chỉ là một thế gia nhỏ bé đến mức không thể nhỏ hơn được nữa mà thôi!

Năm đại danh sơn ở vùng ngoài lãnh thổ cũng chỉ là một môn phái nhỏ, thậm chí còn không có thể diện gì.

Chẳng mấy chốc, mấy người họ đã tiến vào thành Thiên Đô với tốc độ nhanh nhất, dù sao từng dòng khí tức mạnh mẽ ở ngoài thành kia quả thực khiến bọn họ bất an!

Phải biết rằng, ở ngoài thành Thiên Đô, bất cứ một cao thủ nào đi ngang qua, chỉ cần nhìn thấy bọn họ ngứa mắt là có thể thuận tay giết chết, thậm chí sẽ không có ai ra tay can thiệp!

"Mấy người chúng ta chỉ có thể đi qua cánh cửa nhỏ bên hông, cửa chính ở giữa không phải dành cho chúng ta, đi nhầm cửa thì cẩn thận sẽ bị người giết ngay tại chỗ!"

Khi đến cổng nội thành của thành Thiên Đô, Khổng Thiên Tường quay người lại căn dặn.

Bởi vì sau khi bước vào cổng thành này, mới được coi là thực sự tiến vào thành Thiên Đô, mà toàn bộ phía bên ngoài thành, gần như chính là đại trận phòng ngự của thành Thiên Đô!

Sau khi đến vùng ngoài lãnh thổ, đám người Khổng Thiên Tường giống như trở về ngôi nhà của chính mình, tìm lại được loại cảm giác ưu việt trời sinh.

Còn hai người Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng lại thận trọng hơn rất nhiều, dù sao đây cũng là lần đầu tiên bọn họ đến vùng ngoài lãnh thổ, còn quá lạ lẫm với môi trường xung quanh!

Hứa Tinh Nhi quay đầu lại, trừng mắt nhìn Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng, cô ta vẫn luôn không có bất kỳ thiện cảm nào với hai kẻ bám đuôi này, thậm chí đã từng nghĩ đến việc bỏ bọn họ lại ở Huyền Thiên Đạo Cung, tránh làm mất mặt mọi người.

Vừa quay đầu, Hứa Tinh Nhi lại tình cờ phát hiện ra một hình bóng quen thuộc.

Vốn dĩ, đám người Tiêu Chính Văn sẽ được Tử Doanh ra đón vào thành Thiên Đô, nhưng vì giữa đường Lý Tử Dương lại kéo Tiêu Chính Văn về nhà họ Lý một chuyến nên mới lạc khỏi những người khác.

Lý Tử Dương trở về phủ họ Lý, Tiêu Chính Văn không đi cùng hắn mà đứng ở cổng xem buổi biểu diễn của mấy người diễn xiếc.

Nhưng thật tình cờ, lại đúng lúc bị đám người Khổng Thiên Tường bắt gặp.

Không chỉ một mình Hứa Tinh Nhi nhìn thấy Tiêu Chính Văn, đám người Khổng Thiên Tường cũng chú ý tới Tiêu Chính Văn đang đứng một mình.

“Đúng là oan gia ngõ hẹp!” Khổng Thiên Tường cười nhạt, bước đi về phía Tiêu Chính Văn.

Trương Lăng Phong cũng nhận ra Tiêu Chính Văn trong nháy mắt, vội vàng đuổi theo.

Đông Phương Tuyết Ngưng cũng nối gót qua đó với vẻ nghiêm nghị.

"Anh Tiêu!"

Trương Lăng Phong vượt lên trước một bước, đến sau người Tiêu Chính Văn.

Trong đám người, Trần Nguyệt Nhi cũng bước tới một bước, chào Tiêu Chính Văn: "Anh Tiêu!"

Đông Phương Tuyết Ngưng lại đứng phía sau Trần Nguyệt Nhi, quan sát Tiêu Chính Văn với vẻ rất cảm thán.

Rõ ràng, điều mà mấy người bọn họ quan tâm lúc này chính là tu vi hiện tại của Tiêu Chính Văn.

Thế nhưng, nhìn từ xa Tiêu Chính Văn không khác gì người thường, chỉ cần là lúc không ra tay, cho dù đích thân Đại Đế cũng căn bản không thể nhìn ra tu vi của Tiêu Chính Văn, huống chi là mấy người bọn họ?

“Đã lâu không gặp, mọi người cũng tới tham gia thánh hội Vạn Tông sao?” Tiêu Chính Văn quay người lại, mỉm cười chào hỏi đám người Trương Lăng Phong.

"Đúng vậy, anh Tiêu!"

Trương Lăng Phong gật đầu mạnh.

"Anh Tiêu, sao anh..." Đông Phương Tuyết Ngưng bước nhanh lên trước, quan sát kỹ Tiêu Chính Văn, cau mày hỏi.

Giờ phút này, Tiêu Chính Văn trước mặt cô ta không khác gì người bình thường ở thành Thiên Đô, chẳng lẽ sau khi vào vùng ngoài lãnh thổ, tu vi của Tiêu Chính Văn bị phế bỏ hết rồi?

Đối với Tiêu Chính Văn mà nói, đây tuyệt đối không phải là một chuyện tốt, dù sao Khổng Thiên Tường vẫn luôn ghi nhớ mối thù với Tiêu Chính Văn!

"Anh Tiêu, nhanh..."
Chương 2356: Thách đấu

Không chờ cho Trần Nguyệt Nhi mở lời, đám người Khổng Thiên Tường và Hứa Tinh Nhi phía sau lưng cô ta đã bước lên, trên mặt mang theo nụ cười khẩy đáng sợ, quan sát Tiêu Chính Văn và nói: “Tiêu Chính Văn, thật trùng hợp!"

Khổng Thiên Tường đang định gây sự với Tiêu Chính Văn thì mấy đệ tử của phủ thành chủ vừa lúc đi ngang qua, Trần Nguyệt Nhi nhân cơ hội vội vàng tiến lên, nói nhỏ với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, mau đi đi!"

"Mấy người bọn họ đã lợi hại hơn xưa rồi!"

"Đi ư? Tôi thấy không cần đâu, nói thật cho anh biết, bọn tôi đã đột phá cảnh giới Nhân Hoàng rồi!"

Khổng Thiên Tường nói với vẻ mặt thách thức.

"Ồ? Vậy xin chúc mừng nhé!"

Tiêu Chính Văn liếc nhìn đám người Khổng Thiên Tường, nói với vẻ hơi kinh ngạc.

“Thế nào, không ngờ đúng không!” khuôn mặt Khổng Thiên Tường lộ ra chút nham hiểm độc ác, cười khẩy nói.

“Quả thực không ngờ!”, Tiêu Chính Văn nhìn thấy Lý Tử Dương đã đi ra khỏi phủ họ Lý, quay đầu nói với Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng: “Lát nữa, các người tới đây tìm tôi!”

Nói xong bèn xoay người đi về phía Lý Tử Dương.

"Tiêu Chính Văn! Anh có trốn cũng không trốn được đâu!", Khổng Thiên Tường lạnh lùng nhìn theo bóng lưng của Tiêu Chính Văn, trầm giọng nói.

Tiêu Chính Văn không thèm quan tâm đến mấy người bọn họ, thánh hội Vạn Tông của thành Thiên Đô sắp bắt đầu, hơn nữa mấy đệ tử của phủ thành chủ đã qua đây đón anh.

Quan trọng hơn là một đệ tử phủ thành chủ trong số đó còn nói với anh, Khương Vy Nhan đã được đón từ thế tục đến vùng ngoài lãnh thổ, hiện giờ đang đợi Tiêu Chính Văn trong phủ thành chủ.

“Anh Khổng, chuyện quá khứ đừng nhắc đến nữa được không?” Trần Nguyệt Nhi quay đầu khuyên giải Khổng Thiên Tường.

"Chuyện quá khứ? Hừ! Đâu có chuyện dễ dàng bỏ qua như vậy!" Khổng Thiên Tường lạnh lùng liếc nhìn Trần Nguyệt Nhi.

Hắn không có ý định bỏ qua cho Tiêu Chính Văn như vậy.

Dù sao, lúc ở giới thế tục, Tiêu Chính Văn gần như đã khiến hắn mất thể diện, hiện tại hắn đã đột phá cảnh giới Nhân Hoàng rồi, mà Tiêu Chính Văn thì sao? Đã biến thành một người bình thường!

Như câu nói, anh hùng trả thù mười năm chưa muộn, giờ chính là lúc hắn rửa sạch nỗi nhục!

"Tiêu Chính Văn!"

Khổng Thiên Tường hét về phía bóng lưng của Tiêu Chính Văn, nhìn thấy Tiêu Chính Văn dừng bước, lúc này mới nói tiếp: “Ân oán giữa anh và tôi, hôm nay nhất định phải giải quyết gọn!"

"Được, anh có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào!"

Tiêu Chính Văn thậm chí còn không quay đầu lại, đi thẳng về phía phủ thành chủ.

Khổng Thiên Tường nhìn chằm chằm vào bóng lưng đang đi xa của Tiêu Chính Văn với vẻ thách thức, cười nhạt nói: “Hôm nay, ân oán giữa chúng ta nhất định phải được giải quyết gọn, không phải là anh chết thì tôi chết!"

Nói xong, Khổng Thiên Tường vẫy tay, chỉ vào bảng hẹn đấu phía ngoài phủ thành chủ: “Đi, chúng ta qua đó ký vào chiến thư, hôm nay Tiêu Chính Văn hắn đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay tôi!"

Hẹn đấu là một trong những điểm quan trọng nhất của thánh hội Vạn Tông, cho dù là đệ tử môn phái nào cũng có thể thách đấu với bất kỳ ai, đương nhiên, điều kiện là đối đầu công bằng, một chọi một!

"Anh Khổng, anh hơi quá đáng rồi đấy! Anh Tiêu, anh ấy đã...”

"Quá đáng ư? Một chọi một thì không coi là tôi bắt nạt hắn mà!", nói xong, đám người Khổng Thiên Tường và Hứa Tinh Nhi bèn bước qua đó.

Chưa đầy mấy phút, Khổng Thiên Tường đã ký xong vào bảng hẹn đấu.

Chỉ cần ký vào chiến thư, cho dù đối phương có thân phận gì đều phải ứng chiến, nếu không nhân tài trong thành Thiên Đô sẽ đồng loạt ra tay!

Sau khi Khổng Thiên Tường viết tên của Tiêu Chính Văn, ngay cả đệ tử phụ trách đăng ký của thành Thiên Đô cũng sững sờ!

"Thách... Thách đấu với Tiêu Chính Văn!"

Cùng với giọng nói của tên đệ tử kia vang lên, gần như toàn bộ phủ thành chủ đều lập tức trở nên yên lặng!

Nếu thách đấu người khác thì vẫn hợp tình hợp lý mà thông cảm được, nhưng thách đấu Tiêu Chính Văn thì không phải đang đi tìm cái chết sao?

Ngay cả Vương Vũ và Mạnh Phi Vũ cũng không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn, người khác còn dám chọc vào người này?

“Chuyện gì vậy, ai thách đấu cậu Tiêu?” Thanh Liên nhíu mày, nhìn về phía một đệ tử bên cạnh, nói.

“Bọn… bọn tôi cũng không rõ, đối phương chỉ là một tiểu bối cảnh giới Nhân Hoàng cấp một!” đệ tử kia quay đầu chỉ về phía Khổng Thiên Tường, nói.

Nghe thấy câu trả lời này, Thanh Liên thậm chí còn không buồn nhìn Khổng Thiên Tường nữa, quay người lại nói với mấy tên đệ tử bên cạnh: “Đừng quan tâm đến bọn họ, mau đi chuẩn bị cho thánh hội Vạn Tông!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom