• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (8 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2130: Trận pháp Vạn Huyết

“Thả người? Chẳng phải Huyết Ma các ông thích bảo người khác hiến tế tinh huyết lắm sao? Vậy thì tôi sẽ lấy tinh huyết của ông ta”.

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, trong không trung lại phát ra giọng nói đầy tức giận: “To gan”.

Nơi này là điện Huyết Ma, Tiêu Chính Văn không chỉ đánh bại Long Ma Thiên Tôn ngay trước mặt mọi người, mà còn muốn lấy tinh huyết ra khỏi người ông ta, tôn nghiêm của điện Huyết Ma sao có thể để Tiêu Chính Văn giẫm đạp như thế chứ?

Tinh huyết là tuổi thọ của người bình thường.

Còn với người như Long Ma Thiên Tôn thì là tất cả mọi thứ.

Một người bị hút cạn tinh huyết, cho dù bản thân đang ở cảnh giới nào cũng sẽ trở thành người vô dụng, thậm chí còn bị giảm tuổi thọ nghiêm trọng, ngay cả khi may mắn không chết cũng sẽ như gần đất xa trời.

Lúc này ngay cả đám đệ tử của điện Huyết Ma cũng bị Tiêu Chính Văn chọc giận.

Trước giờ chỉ có bọn họ hút tinh huyết của người khác, đã bao giờ bị người khác hút tinh huyết đâu?

Huống gì địa vị của Long Ma Thiên Tôn chỉ đứng sau Huyết Ma Chí Tôn.

“Tiêu Chính Văn, nơi này là Bắc Vực, không phải thế tục của anh, không đến lượt anh lên tiếng”, những người trong điện Huyết Ma do Từ Lương đứng đầu đều tức giận gào lên.

“Bắc Vực thì thế nào? Thế giới này nói chuyện với nhau bằng thực lực”, nói rồi Tiêu Chính Văn giơ một ngón tay ở bàn tay khác đâm vào huyệt vị của Long Ma Thiên Tôn.

Một dòng máu đỏ thẫm xuất hiện trên lưng Long Ma Thiên Tôn, chậm rãi dịch chuyển đến ngực.

Không lâu sau dòng máu đó ngưng tụ lại trước ngực Long Ma Thiên Tôn, đi theo chỉ dẫn của Tiêu Chính Văn.

“Vèo!”

Một giọt tinh huyết đỏ tươi bị hút ra, sau khi giọt tinh huyết này bị hút ra khỏi cơ thể, hai mắt Long Ma Thiên Tôn lập tức mất đi thần thái, cả người trở nên yếu ớt, già đi hẳn.

“Tiêu Chính Văn, cậu lại dám hút tinh huyết của Long Ma Thiên Tôn?”

Thấy Long Ma Thiên Tôn trước đó còn uy phong lẫm liệt, mà giờ đây lại gần đất xa trời, mọi người trong điện Huyết Ma đều tức giận.

Mấy ngàn năm nay, điện Huyết Ma có lúc nào bị ép bức như thế này đâu?

Dù là Thiên Đạo Minh Ước cũng phải nể mặt điện Huyết Ma, dù sao bản thân điện Huyết Ma cũng có địa vị không thấp trong huyết tộc, người ta thường nói vuốt mặt nể mũi.

Một tên ở thế tục như Tiêu Chính Văn thế mà lại láo xược như thế, bảo sau này điện Huyết Ma làm sao có chỗ đứng ở ngoài lãnh thổ?

“Cậu định không buông tha cho huyết tộc tôi đúng không?”

“Chúng tôi chắc chắn sẽ đòi lại công bằng cho Long Ma Thiên Tôn”.

“Một mình cậu đừng hòng có thể ra khỏi núi Long Dương này”.

Lúc này rất nhiều đệ tử điện Ma Huyết đồng loạt chạy về phía đỉnh núi, vô số bóng người lập tức bao vây Tiêu Chính Văn.

Nhìn thấy cảnh tượng này ông Cổ không khỏi sửng sốt: “Thôi xong, chọc giận huyết tộc thật thì hôm nay e là Tiêu Chính Văn đừng hòng thoát”.

Mấy chục ngàn đệ tử huyết tộc, dù cảnh giới của họ thấp nhưng một khi bị trận pháp Vạn Huyết của họ bao vây thì ngay cả khi Tiêu Chính Văn có bất khả chiến bại cũng không thể phá vòng vây được.

Huống gì nền tảng của điện Huyết Ma nào có đơn giản như thế, mấy ngàn năm nay điện Huyết Ma đã trở thành dòng gia tộc chính, chỉ riêng cao thủ cảnh giới Nhân Vương đỉnh cao mà họ đào tạo ra ở Bắc Vực thôi cũng không dưới hơn mấy ngàn người.

Một khi căn cơ điện Huyết Ma ra tay thì đừng nói một mình Tiêu Chính Văn, dù mấy gia tộc lớn trong ba khu vực khác, thậm chí là hoàng tộc cũng không thể đối địch.

“Ầm ầm ầm!”

Liên tục có mấy tia sấm xẹt ngang qua bầu trời màu đỏ.

Mấy ngàn bóng người xuất hiện trong không trung, khí tức cảnh giới Nhân Vương và Nhân Hoàng đè ép xuống.

Huyền quang màu đỏ ngập trời cực kỳ đáng sợ.

Chỉ trận địa này thôi cũng đủ để khiến bất kỳ thế lực ở nơi nào chịu thua.

Mấy ngàn cao thủ cảnh giới Nhân Vương đáng sợ đến mức nào chứ?

Chỉ khí tức của họ thôi đã khiến mấy ngàn cây số rung chuyển.

Lúc này trong hang núi phía sau núi, một người đàn ông trẻ tuổi bỗng mở mắt ra nhìn về phía đỉnh núi Long Dương.

“Ai to gan dám xông vào núi Long Dương chứ?”, Quảng Lăng Tử nhíu mày sải bước đi ra ngoài hang núi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom