• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (9 Viewers)

  • Chương 2129: Còn tôi thì sao?

Mọi thứ trước mắt chắc chắn không phải ảo ảnh!

Ông ta mượn sức mạnh của trời đất một phương, vậy mà vẫn không đánh lại nổi Tiêu Chính Văn?

Nếu không phải đây là Bắc Vực, không phải ở núi Long Dương, thì Tiêu Chính Văn còn đáng sợ thế nào?

Lúc này, ông ta mới hiểu ra, không phải bốn nhân kiệt của nhà họ Tư Mã vô dụng, cũng không phải Khổng Tề Thiên kém cỏi, mà là do Tiêu Chính Văn quá mạnh.

Mạnh đến mức biến thái!

Ngay cả Long Ma Thiên Tôn cũng cảm thấy bất lực.

Ông ta đã sử dụng con át chủ bài là xác núi biển máu, nhưng cuối cùng vẫn bại dưới tay Tiêu Chính Văn.

Nhưng Tiêu Chính Văn lại không hề thừa thắng xông lên, mà chỉ chắp một tay sau lưng, nhìn Long Ma Thiên Tôn với nụ cười nửa miệng.

“Thế nào?”

Giọng nói của Tiêu Chính Văn truyền đến từ xa, Long Ma Thiên Tôn giận dữ quát lớn: “Tiêu Chính Văn, cậu đám nhục mạ huyết tộc!”

“Là ông tự rước nhục vào thân!”

Giọng nói của Tiêu Chính Văn truyền ra khắp nơi, tất cả mọi người có mặt, đặc biệt là Từ Lương nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn với ánh mắt không thể tin được!

Sao có thể như vậy?

Trong hàng nghìn năm nay, điện Huyết Ma chưa từng thất bại!

Còn Tiêu Chính Văn không phải là con ruột của thế lực lớn nào ở vùng ngoài lãnh thổ, cũng không phải là người kế thừa của gia tộc cổ nào, mà chỉ là một tên nhãi trong giới thế tục.

Nhưng một kẻ vô danh như vậy lại đánh thắng thần thoại điện Huyết Ma nghìn năm không bại?

Quách Xuân Dương lắc đầu cười khổ, theo ông ta thấy, tất cả những điều này thật quá bình thường.

Tiêu Chính Văn chính là thần thoại, điện Huyết Ma, Long Ma Thiên Tôn đều không có tư cách sánh ngang với Tiêu Chính Văn.

Đây đúng là không biết tự lượng sức mình!

Trên đường tới đây, không biết bao nhiêu nhân vật lớn, bao nhiêu thế gia đã phải chết trong tay Tiêu Chính Văn.

Ngay cả nhà họ Khổng cũng không phải đối thủ của anh thì điện Huyết Ma có thể làm gì được?

“Chuyện… chuyện này là thật sao?”

Thừa Tư Tư dụi mắt không tin nổi.

Cảnh tượng Long Ma Thiên Tôn bị đánh bay đã lật đổ nhận thức của cô ta về thế giới này.

Lúc mọi người đều đang đợi Long Ma Thiên Tôn phản công thì Tiêu Chính Văn đã dùng một tay nắm lấy hư không.

“Vù!”

Cả người Long Ma Thiên Tôn bay về phía Tiêu Chính Văn một cách mất kiểm soát.

“Chuyện… chuyện này không thể! Tôi...!”

Ngay cả bản thân Long Ma Thiên Tôn cũng không dám tin vào chuyện này!

Trời đất một phương đều do Tiêu Chính Văn điều khiển. Ông ta bị đưa đến trước mặt Tiêu Chính Văn.

“Bụp!”

Tiêu Chính Văn nâng tay, bóp chặt cổ Long Ma Thiên Tôn.

Lúc này, Long Ma Thiên Tôn cũng không thể đè nén nỗi sợ hãi được nữa, mồ hôi chảy như mưa.

Hành động này của Tiêu Chính Văn đã cho thấy Tiêu Chính Văn đã phá vỡ trận pháp trên núi Long Dương lúc nào mà ông ta không hề hay biết.

Ngay cả trời đất nơi đây cũng công nhận Tiêu Chính Văn.

“Thế nào? Còn đánh nữa không? Tôi đã khuyên ông rồi, giao người tôi muốn ra đây, chúng ta nước sông không phạm nước giếng!”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng chất vấn.

Thấy Long Ma Thiên Tôn bị Tiêu Chính Văn khống chế bằng một tay trên không trung, toàn bộ núi Long Dương, thậm chí là điện Huyết Ma đều trở nên im ắng.

Không ai ngờ một mình Tiêu Chính Văn lại có thể đánh bại điện Huyết Ma.

Nếu chuyện này truyền ra ngoài thì e rằng sẽ gây ra một cơn bão lớn ở vùng ngoài lãnh thổ.

Nói cho cùng, dù sao đây cũng là một trận chiến không cân sức, điện Huyết Ma chiếm ưu thế về địa lợi, thậm chí cả nhân hòa cũng không đứng về phía Tiêu Chính Văn.

Nhưng kết quả thì sao?

Long Ma Thiên Tôn lại bị Tiêu Chính Văn bắt sống!

“Thả ông ấy ra!”

Từ Lương chỉ vào Tiêu Chính Văn, quát lớn.

Thực lực của ông ta còn kém xa Long Ma Thiên Tôn, nhưng thân là lãnh đạo cấp cao trong huyết tộc, đặc biệt là một trong những nhân vật lớn của điện Huyết Ma, vào lúc này, cho dù có tan xương nát thịt thì ông ta cũng phải bảo vệ sự tự tôn của điện Huyết Ma.

“Ông không xứng làm đối thủ của tôi!”, Tiêu Chính Văn không thèm liếc nhìn Từ Lương, hoàn toàn coi ông ta như không tồn tại.

“Tiêu Chính Văn, ông ta không xứng, còn tôi thì sao?”, Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, một giọng nói lạnh lùng từ trên trời truyền xuống.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom