• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (6 Viewers)

  • Chương 2073-2074

Chương 2073: Ngông cuồng

“Tư Mã Quang, ông leo lên vị trí này thế nào, trong lòng không tự hiểu rõ sao? Loại tiểu nhân giống như ông mà cũng dám lên tiếng ở trước mặt tôi à?”

“Loại người cặn bã giống như mấy người, trong mắt người khác là hiền nhân, ở trước mặt tôi, mấy người chính là kẻ vô liêm sỉ! Trước nay tôi chẳng bao giờ nhiều lời với loại người này! Lui xuống!”

Bạch Ngọc Trinh lạnh lùng hô lên một tiếng, ánh mắt ngập tràn sát khí nhìn về phía hai người Chu Hi và Tư Mã Quang!

“Bạch Ngọc Trinh! Những lời này của cô đã đại diện cho thái độ của nhà họ Bạch! Nhà họ Bạch mấy người phải nghĩ cho kỹ hậu quả đấy!”, Tư Mã Quang híp mắt lại, lạnh lùng uy hiếp.

“Hừ!”

“Ai to gan như vậy, dám đe doạ cả em gái tôi?”

Vừa dứt lời, một người đàn ông mặc đồ trắng sải bước tiến ra, Bạch Ngọc Trinh hoài nghi quay đầu lại nhìn về phía người đàn ông sau lưng, nói: “Anh? Sao anh cũng tới đây thế?”

Bạch Thiên Kiệt nở một nụ cười ôn hoà với Bạch Ngọc Trinh, sau đó sắc mặt đột nhiên trầm xuống, quay đầu nhìn về phía Tư Mã Quang, nói: “Tôi không biết trưởng bối nhà họ Bạch có thái độ gì, dám uy hiếp em gái tôi thì chỉ có đường chết mà thôi!”

Vừa nói dứt lời, một luồng khí tức mạnh mẽ đã lao ra, lập tức bao trùm lấy đất trời một phương!

Bạch Thiên Kiệt chính là cháu của Bạch Khởi, mặc dù vào lúc Đại Tần thống nhất các nước thì nhà họ Bạch đã tới vùng ngoài lãnh thổ nên không tham chiến, thế nhưng thực lực của Bạch Thiên Kiệt lại không hề thua kém mấy người Mông Điềm!

Lúc Hạng Vũ còn sống cũng từng đại chiến không dưới trăm hiệp với Bạch Thiên Kiệt, mặc dù Bạch Thiên Kiệt thua Hạng Vũ, thế nhưng từ cổ chí kim có được mấy người có thể đấu tay đôi với Hạng Vũ?

Chứ chưa nói tới việc đôi bên đại chiến những hơn trăm hiệp!

Những lời này của Bạch Thiên Kiệt tuyệt đối không chỉ có tính uy hiếp, với thực lực của hắn thì hoàn toàn có thể giết chết năm cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm trước mắt!

Khi luồng khí tức mạnh mẽ kia ngưng tụ giữa không trung, trên bầu trời đột nhiên lộ ra một cảnh tượng kỳ ảo của Bát Bộ Long Tượng!

Cùng lúc này, Thượng Quan Uyển Nhi cũng cầm kiếm trên tay, ánh mắt lạnh tanh nhìn về phía mấy người Tư Mã Quang.

Lúc này, ngay tới đại tài của gia tộc y dược cũng mang vẻ mặt trắng bệch, trong lòng nảy sinh cảm giác sợ hãi!

Nếu như hôm nay là người khác tới, có lẽ vẫn có sức mạnh chiến đấu, thế nhưng đối diện với Bạch Thiên Kiệt, vị anh hùng tuấn kiệt thực thụ từng đại chiến cả trăm hiệp với Hạng Vương thì ngay cả ông ta cũng thấy hơi lo sợ!

Còn về hai người Tư Mã Quang và Chu Hi thì càng cúi đầu không nói, căn bản không dám phản bác chút nào!

“Cậu Tiêu, bên phía thế tục xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, e rằng Hoa Quốc sắp sửa gặp đại nạn, theo tôi thấy, cậu vẫn nên mau chóng trở về thế tục đi, chuyện bên này cứ giao cho chúng tôi!”

Thượng Quan Uyển Nhi quay sang nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

Thật ra Thượng Quan Uyển Nhi đã nhìn ra từ lâu, hôm nay nhà họ Bạch vẫn chưa chuẩn bị xong cho việc khai chiến, đặc biệt là một mình Bạch Thiên Kiệt thì căn bản không thể đại diện cho cả nhà họ Bạch!

Dù đôi bên có ra tay thì cũng chỉ thể đến thế mà thôi, cuộc chiến đấu ở cấp độ này, Tiêu Chính Văn có tham gia hay không đều không ảnh hưởng tới đại cục, mà bên phía thế tục, gia tộc Buckingho của Âu Lục lại muốn ra tay tàn sát nhân dân Hoa Quốc.

Thượng Quan Uyển Nhi phò tá Nữ Đế mấy chục năm, sao có thể nhìn muôn dân Hoa Quốc chìm trong khói lửa chiến tranh?

“Thượng Quan Uyển Nhi, mấy người bảo vệ được cậu ta một lúc chứ bảo vệ được cả đời sao? Tiêu Chính Văn năm lần bảy lượt khiêu chiến nhà họ Khổng chúng tôi và cả hoàng tộc, dựa vào mấy nhà các người mà có thể bảo vệ được cho cậu ta ư?”

“Hơn nữa, tại sao chúng tôi phải kiểm soát thế tục, mấy người có lẽ cũng hiểu rõ hơn bất cứ ai, bây giờ chuyện chiến sự ở chiến trường ngoài vũ trụ đang căng thẳng, không nhanh chóng tìm ra di tích Long tộc, một khi chiến trường vùng ngoài vũ trụ xảy ra vấn đề thì sẽ có hậu quả thế nào, mấy người còn hiểu rõ hơn cả chúng tôi!”

“Tiêu Chính Văn lại muốn ngăn cản chúng tôi đi tìm di tích Long tộc, cậu ta không chỉ đang đối địch với cả vùng ngoài lãnh thổ mà còn đối địch với cả thế giới!”

“Tới lúc đó, không chỉ có vùng ngoài lãnh thổ không thể tiếp tục tồn tại mà ngay tới thế tục cũng sẽ hoá thành địa ngục nhân gian!”

Tư Mã Quang lạnh lùng lên tiếng.

“Chiến bại? Nếu như cần dùng sinh linh của cả thế tục để cúng tế thì thắng bại còn có ý nghĩa gì?”, Bạch Ngọc Trinh lạnh lùng đáp lời.

“Hừ, ông là cái thá gì, dám ăn nói ngông cuồng ở trước mặt tôi?”, Bạch Thiên Kiệt cũng lạnh lùng quát mắng.

“Cậu…”

Chu Hi vừa định lên tiếng đã bị giọng nói lạnh tanh của Bạch Thiên Kiệt ngắt lời: “Còn dám nhiều lời, hôm nay tôi sẽ san phẳng cả Nho Thánh Từ cho mà xem!”
Chương 2074: Con đường quay về

San phẳng Nho Thánh Từ?

Nếu người khác nói như vậy thì chỉ bị xem là trò cười, nhưng khi người nói là Bạch Thiên Kiệt thì không ai dám xem đó là trò cười nữa.

Bởi vì hắn quả thật có tư cách và thực lực để làm thế.

Tư Mã Quang và Chu Hi nghiến răng nhìn cao thủ y thuật bên cạnh, người trong gia tộc y dược cũng phải cẩn thận đối đãi khi đối diện với đe dọa của nhà họ Bạch.

“Được, tôi mong sau này nhà họ Bạch có thể đảm đương được trách nhiệm này”.

Nói rồi cao thủ gia tộc y dược đó xoay người rời đi, Tư Mã Quang và Chu Hi cũng chỉ đành tức giận hừ một tiếng, hậm hực đi theo.

Người của Nho Thánh Từ bị ép buộc lùi bước, tin tức Tiêu Chính Văn không bị thương gì truyền ra ngoài, cả Vinh Thành đều sôi trào.

“Tiêu Chính Văn thế mà lại không hề hấn gì sau khi giết Khổng Hữu Đạo và Trương Cảnh Nhạc?”

“Tên này đúng là người đầu tiên trong một trăm năm nay ở ngoài lãnh thổ”.

“Không ngờ ngay cả nhà họ Khổng cũng không làm gì được hắn”.

Thoáng chốc tin tức này đã truyền ra khắp Đông Vực, đồng thời cái tên Tiêu Chính Văn cũng vang dội cả ngoài lãnh thổ.

Trước đó có tin đồn rất có thể Tiêu Chính Văn sẽ vào ngoài lãnh thổ để trả thù các thế lực lớn ở ngoài lãnh thổ, nhưng ai mà ngờ mọi chuyện lại đến nhanh như thế.

“Nhà họ Khổng không truy cứu đã là một kỳ tích rồi, nhưng gia tộc y dược chắc chắn sẽ không bỏ qua, hàng ngàn năm nay ai dám động vào người của gia tộc y dược, kết cục sẽ vô cùng thê thảm”.

“Nếu không gia tộc y dược chẳng phải đã sớm bị giết rồi sao?”

Mặc dù gia tộc y dược không có môn phái, càng không có phạm vi thế lực của mình nhưng ngay cả hoàng tộc như nhà họ Tư Mã và nhà họ Doanh đều không dám chọc vào người trong gia tộc y dược.

Tiêu Chính Văn chẳng qua chỉ là một chàng trai một thân một mình từ thế tục đến ngoài lãnh thổ, thế mà lại dám giết chết đại y của gia tộc y dược có tên có tuổi Trương Cảnh Nhạc.

Mặc dù tạm thời Tiêu Chính Văn dường như đã thắng, được nhà họ Bạch và nhà họ Võ bảo vệ, ngay cả gia tộc y dược cũng phải nhẫn nhịn, nhưng một khi đã gây thù thì sẽ là hậu họa khó lường với Tiêu Chính Văn.

“Mặc dù nói sau này Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ bị người trong gia tộc y dược trả thù, nhưng với can đảm này của cậu ta sẽ khiến nhiều người bội phục”.

“Từ xưa đến nay người giết người của gia tộc y dược chưa từng được sống yên ổn, trừ khi cậu ta có thể một mình đánh bại được cả gia tộc y dược, khiến gia tộc y dược cúi đầu chịu thua, nếu không tuyệt đối không thể nào”.

“Trương Cảnh Nhạc, mặc dù ông ta đến ngoài lãnh thổ chưa lâu, chỉ mấy trăm năm mà thôi nhưng trong gia tộc y dược đại y như ông ta chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, gia tộc y dược vì thể diện cũng sẽ không buông tha cho Tiêu Chính Văn”.

Mọi người vừa bàn luận vừa cảm thấy thương tiếc cho Tiêu Chính Văn.

Lúc đầu một đệ tử của Tôn Tư Mạc bị đời sau của Lưu Bang đánh một cú thôi, thế nhưng cả gia tộc y dược gần như chèn ép nhà họ Lưu, ép buộc nhà họ Lưu phải giết người kia trước mặt mọi người.

Cuối cùng ngay cả đại hán nhà họ Lưu cũng chỉ đành chịu thua trước gia tộc y dược, với lai lịch của Tiêu Chính Văn sao có thể đấu lại gia tộc y dược?

Đúng lúc này Võ Học Tư vội đi đến gần Tiêu Chính Văn nhỏ giọng nói: “Anh Tiêu, bên Hoa Quốc e là có biến, người của gia tộc Buckingho chỉ còn cách Hoa Quốc không đến một ngàn cây số”.

“Anh Tiêu, xin hãy dừng bước, ngoài lãnh thổ không phải là nơi anh có thể tùy ý ra vào, nếu không mấy ngàn năm nay không biết thế tục sẽ loạn đến mức nào”.

Bạch Ngọc Trinh nghiêm túc nói.

Mặc dù Bạch Thiên Kiệt chưa nói gì, nhưng nhìn vẻ mặt cũng tỏ ra đồng tình với mọi người.

“Chẳng phải có con đường ở bên Âu Lục sao? Lẽ nào không thể quay về thế tục bằng con đường kia?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.

Nếu cao thủ ngoài lãnh thổ đều có thể vào thế tục bằng con đường đó thì Tiêu Chính Văn cũng có thể quay về từ đó.

“Anh Tiêu, thật ra con đường đó là một trận pháp, mỗi lần mở ra đều phải được Thiên Đạo Minh Ước cho phép, mà Thiên Đạo Minh Ước sẽ không dễ dàng cho anh Tiêu sử dụng con đường đó đâu”.

Bạch Ngọc Trinh giải thích với Tiêu Chính Văn.

“Nhưng anh Tiêu cứ yên tâm, tôi đã bảo người đi giải quyết việc này, tin chắc không lâu nữa sẽ có tin tức”.

Vừa dứt lời, Bạch Ngọc Trinh quay sang nói với người giúp việc bên cạnh: “Việc tôi bảo cô làm thế nào rồi?”

“Cô chủ, đối phương đã đồng ý nhưng muốn cô tự mình đến”, người giúp việc nữ đó bước đến nói.

Bạch Ngọc Trịnh gật đầu nói: “Vậy thì tốt, chúng ta vừa đi vừa nói”.

Cô ta làm động tác mời với Tiêu Chính Văn.

Thấy Tiêu Chính Văn đi sát bên Bạch Ngọc Trinh – người đẹp nhất ngoài lãnh thổ, Võ Học Tư và mấy người trẻ tuổi đều lộ ra vẻ ngưỡng mộ.

Suy cho cùng ở cả ngoài lãnh thổ, vẻ ngoài của Bạch Ngọc Trinh là một trong những người đẹp nhất, dù so với Lục Tiểu Thiến mà trước đó đã chết trong tay Tiêu Chính Văn cũng thua kém một bậc.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom