• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (8 Viewers)

  • Chương 1953-1958

Chương 1953: Quỳ gối

Giọng nói của Tiêu Chính Văn truyền vào trong hoàng cung nước Vy Hào, ngay cả ly rượu trong tay Thiên Hoàng Vy Hào - người đang xem biểu diễn ca múa, cũng rơi thẳng xuống đất!

Yên tĩnh!

Toàn bộ hoàng cung yên lặng như tờ!

"Bệ hạ..."

Trong phút chốc, vô số người lần lượt quỳ xuống trên đường phố, nhìn về hướng hoàng cung với ánh mắt cầu xin.

Sự sống chết của bọn họ, thậm chí là sự sống chết của người thân bọn họ, đều nằm trong ý niệm của Thiên Hoàng!

Nhưng!

Đó là tín ngưỡng và sự gửi gắm tinh thần của toàn bộ đất nước Vy Hào!

Cái quỳ gối này không chỉ là một mình Thiên Hoàng, mà là sự tôn nghiêm của cả Vy Hào!

Kể từ nay về sau, Vy Hào sẽ đối mặt với Hoa Quốc như thế nào?

"Trong nửa giờ đồng hồ cuối cùng, sự tồn vong của Vy Hào nằm trong ý niệm của ông!"

Giọng nói của Tiêu Chính Văn lại truyền đến, tất cả mọi người Vy Hào không khỏi rùng mình!

Mà trong đại sảnh, Từ Kiêu Long và Thành Kế Hào đều kinh hãi nhìn Tiêu Chính Văn!

Cuộc đấu với Vy Hào lần này vốn dĩ chỉ là để tranh đoạt Thánh Huyết của Đế Tuấn, nhưng không ai nghĩ rằng sẽ có tình tiết này, càng không ngờ rằng, Tiêu Chính Văn lại tuyệt nhiên như vậy!

"Cậu Tiêu, làm như vậy có phải...”

Từ Kiêu Long nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt khó coi.

"Lần thi đấu này, sở dĩ được sắp xếp ở Vy Hào, chắc chắn là vì Vy Hào và Thiên Đạo Minh Ước đã đạt được một thỏa thuận nào đó. Xem xét từ góc độ này, Vy Hào có ý muốn tiêu diệt chúng ta!"

"Nếu Vy Hào chưa từng từ bỏ ý định tiêu diệt Hoa Quốc chúng ta, vậy thì hôm nay sẽ cắt đứt hoàn toàn ý nghĩ của bọn họ!"

Tiêu Chính Văn nói đầy khí phách.

Lời nói của Tiêu Chính Văn vừa dứt, cánh cửa đại sảnh đột nhiên mở ra, vài võ sĩ trẻ tuổi mặc vest đen, vây quanh một ông già gần bảy mươi tuổi, chậm rãi bước vào đại sảnh.

"Cậu Tiêu!"

Ông lão nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt trầm ngâm như nước.

"Akihito!"

Tiêu Chính Văn cũng nhìn về phía đối phương.

“Tôi muốn hỏi cậu Tiêu, lời nói của cậu có phải đại diện cho Thiên Tử của Hoa Quốc không?’, trong ánh mắt của ông lão mang theo sự tức giận vô hạn, nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn.

"Thiên Tử? Muốn tiêu diệt nước Vy Hào các ông, cần gì Thiên Tử chấp thuận, tôi chỉ cần vẫy tay một cái thôi! Quỳ hay không quỳ là tùy ông chọn, giết hay không giết là do tôi quyết định!"

Tiêu Chính Văn ngạo mạn đáp lại.

Lúc này, bầu không khí trong đại sảnh đột nhiên trở nên căng thẳng, đám người Ono Kazuo lần lượt quay đầu lại, dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía ông lão.

Bọn họ hy vọng ông lão sẽ quỳ trước mặt Từ Kiêu Long như lời Tiêu Chính Văn nói, nhưng cũng mong ông lão đứng thẳng lưng, thà chết chứ không chịu nhượng bộ.

Lúc này, không chỉ bọn họ mà tâm trạng của mỗi người dân Vy Hào cũng đều phức tạp như vậy.

Vào lúc này, hàng trăm phóng viên báo đài từ khắp nơi trên thế giới đã cầm máy quay đến cửa đại sảnh, chờ Akihito đưa ra quyết định cuối cùng!

Đồng thời, bọn họ cũng muốn xem Tiêu Chính Văn có đủ dũng khí để tiêu diệt nước Vy Hào trong tình hình mà tất cả các cao thủ ngoài vùng lãnh thổ đều đã trở về hay không!

Sau một hồi im lặng, cuối cùng ông lão cũng khuỵu gối xuống, quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn.

Từ đôi mắt kiên định của Tiêu Chính Văn, ông ta nhìn thấy sự tuyệt nhiên và sát khí nồng đậm!

Nếu ông ta không làm theo lời Tiêu Chính Văn, quỳ xuống xin lỗi, có lẽ khi mặt trời mọc trở lại, trên thế giới này thật sự sẽ không còn nước Vy Hào!

"Quỳ sai rồi! Ông không hiểu tiếng người sao? Người mà tôi bảo ông quỳ xuống xin lỗi là tướng quân Từ Kiêu Long!", Tiêu Chính Văn chỉ vào Từ Kiêu Long.

"Cậu Tiêu!"

Akihito đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt phẫn nộ!

Nếu bảo ông ta quỳ gối trước Tiêu Chính Văn, Akihito đương nhiên không có gì để nói, dù sao một mình Tiêu Chính Văn đã áp chế cả Âu Lục khiến họ không thể ngẩng đầu lên, những vị cao thủ trở về từ ngoài vùng lãnh thổ cũng đều kinh sợ trước uy danh của Tiêu Chính Văn!

Bởi vậy, quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn đối với ông ta mà nói không phải là chuyện đáng xấu hổ, ngược lại còn là dát vàng lên mặt ông ta!

Người khác muốn quỳ, e rằng bọn họ còn không đủ tư cách gặp Tiêu Chính Văn!

Nhưng bảo ông ta quỳ gối trước một tổng soái bình thường của Hoa Quốc, đó lại là một vấn đề khác!

"Phù!"

Đáp lại ông ta, một số võ sĩ xung quanh lập tức nổ tung thành sương máu, máu bắn thẳng vào mặt Akihito!

"Cậu!"

"Phù phù phù!"

Giọng nói của Akihito vừa dứt, lại có vài đám sương máu nổ tung, đến cả Ono Kazuo cũng bị Tiêu Chính Văn biến thành sương máu bằng một ngón tay!

Vào lúc này, không chỉ có người của Vy Hào đang ngồi xem cảnh này trước tivi, mà vô số người của Hoa Quốc cũng đang ngồi xem trước màn hình với vẻ vô cùng phấn khích!
Chương 1954: Khóc

"Làm tốt lắm!"

"Hừ, đám súc sinh này đáng chết lâu rồi!"

"Quỳ! Nhất định phải bắt bọn họ quỳ tạ tội với quân nhân Hoa Quốc chúng ta! Thiên Hoàng thì sao chứ, Thiên Hoàng cũng chỉ xứng để quỳ!"

Trong một thời gian, toàn bộ Hoa Quốc đầy những cuộc bàn luận sôi nổi!

Ngay cả võ tông Hoa Quốc và năm đại danh sơn cũng đang theo dõi chuyện này.

Trên đỉnh Tung Sơn, Triệu Kế Hồng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, hít một hơi thật sâu và nói: "Tên nhóc Tiêu Chính Văn! Quả nhiên là một cao thủ giỏi lấy lòng người!"

"Anh Triệu, ý anh là..."

Thiên Hà Đạo Quân cau mày một cái, nhìn Triệu Kế Hồng với vẻ khó hiểu.

"Ông nhìn xem, kể từ hôm nay, uy danh của Tiêu Chính Văn ở Hoa Quốc sẽ không ai có thể lay chuyển được! Nếu biết sớm như vậy, tôi nên..."

Nói đến đây, Triệu Kế Hồng vô cùng buồn phiền đập tay xuống bàn đá!

Nếu mấy người bọn họ có mặt, thì vinh dự đặc biệt này sẽ không chỉ thuộc về một mình Tiêu Chính Văn!

Thật đáng tiếc là bọn họ đã đánh giá thấp Tiêu Chính Văn rồi!

Không ai có thể nghĩ rằng Tiêu Chính Văn lại có thể đáp lễ Thiên Đạo Minh Ước và nước Vy Hào bằng cách này, nhìn bề ngoài người quỳ xuống chỉ là quân vương của nước Vy Hào, nhưng trên thực tế, ngay cả Thiên Đạo Minh Ước cũng đành phải cúi đầu trước Tiêu Chính Văn trong chuyện này!

Dù sao nước Vy Hào căn bản không có chút sức mạnh nào để thách đấu Hoa Quốc, lại dám đặt địa điểm tổ chức cuộc thi lớn ở Vy Hào vào lúc này, chắc chắn là đã có liên hệ gì đó với Thiên Đạo Minh Ước!

Mà trước khi Akihito đến, cũng chắc chắn đã thương lượng với người đại diện của Thiên Đạo Minh Ước!

Về phần kết quả, hành vi của Akihito đã đủ để giải thích tất cả mọi thứ!

Đúng lúc này, trong sân nhỏ cách đó hàng nghìn dặm, Tư Mã Tư đặt bút lông trong tay xuống, ánh mắt xa xăm nhìn vào màn hình tivi, thần sắc bất định.

"Tiêu Chính Văn!"

Vừa nói, Tư Mã Tư vừa đập mạnh vào bàn đá nơi luyện thư pháp!

Ngay sau đó, Quốc Chủ của nước Vy Hào quỳ gối trước mặt Từ Kiêu Long, công khai xin lỗi giới quân sự của Hoa Quốc, video xin lỗi người dân Hoa Quốc được lan truyền trên toàn thế giới!

"Anh Tiêu, kế này thật là cao minh!"

Trong Thiên Tử Các, Thiên Tử nhìn vào Akihito đang quỳ trước mặt Từ Kiêu Long trong video trên điện thoại di động, ngửa mặt cười lớn và nói.

Long Thất bưng một ấm trà xanh, nhẹ nhàng đặt ở bên cạnh án thư, liếc nhìn video trên điện thoại trong tay Thiên Tử, khó hiểu nói: "Bắt ông ta quỳ trước mặt Từ tướng quân là đã nể mặt ông ta rồi, Thiên Tử sao lại nói thế?"

"Ha ha!"

Thiên Tử nghe thấy lời này, ngửa mặt cười lớn: “Cái này cậu lại không hiểu rồi!"

"Cụ cố của Từ Kiêu Long chính là người đã chết nơi sa trường trong trận chiến hơn một trăm năm trước, bảo ông ta quỳ xuống nhận tội với Từ Kiêu Long, thực tế là đang đòi lại công đạo cho hàng triệu tướng sĩ của Hoa Quốc!"

"Bắt ông ta dùng mặt quét bụi là đang nói với toàn thế giới rằng, cho dù phía sau ông ta có thế lực lớn thế nào, cho dù là Thiên Đạo Minh Ước, cũng nhất định phải tuân thủ quy tắc trò chơi của thế giới tục, nếu không, Akihito chính là kết cục!"

"Hàm ý trong đây quá thâm sâu! Trông thì như đang cảnh cáo Vy Hào, nhưng thực tế là đang cảnh cáo Thiên Đạo Minh Ước, có một số chuyện, bọn họ không nên tùy tiện xen vào!"

Thiên Tử nói đến đây, cầm tách trà lên và nhấp một ngụm trà thơm với vẻ đầy hài lòng.

Bên kia, Tư Mã Thụy - kẻ vừa nhặt được một mạng, loạng choạng quay trở về sân nhỏ, cửa vừa mở ra hắn đã lớn tiếng khóc lóc kể lể với Tư Mã Tư về cuộc gặp gỡ của hắn với Tư Mã Nghê Thường.

"Khóc cái gì?"

"Có tin trả lời từ Khổng Tề Thiên không? Nói nhanh!", tiếng ra lệnh của Tư Mã Tư cắt ngang tiếng khóc của Tư Mã Thụy.

"Ông ta... Ông ta nói lần này, mục đích của ông ta chỉ có một, chính là Thánh Huyết của Đế Tuấn, hơn nữa còn nói rằng ông ta đã nắm được một số phương pháp lấy được tim rồng!"

"Và..."

“Và cái gì?” Tư Mã Tư híp mắt, nhìn chằm chằm Tư Mã Thụy mà truy hỏi.

"Ông ta còn nói rằng Võ Anh Hào đã đạt được thỏa thuận đồng minh với Tiêu Chính Văn, nhưng cho dù Tiêu Chính Văn hay Võ Anh Hào, kẻ nào dám cản đường ông ta, ông ta sẽ giết người đó!"

Nghe đến đây, Tư Mã Từ cười nhạt một tiếng: “Khổng Tề Thiên mạnh miệng thật đấy, giết Tiêu Chính Văn, ông ta có bản lĩnh đó sao? Đến tôi còn phải cẩn thận dè dặt như vậy với tên họ Tiêu đó, ông ta ư? Hừ!"

“Cậu chủ, Khổng Tề Thiên có lẽ không nói khoác đâu, dù sao ông ta cũng khác những người kia”, lúc này, phía sau Tư Mã Tư, một lão già bước ra, giọng điệu nghiêm nghị nói.

"Ý của ông là nói Khổng Tề Thiên thực sự có năng lực lớn như vậy sao? Cho dù không nhắc tới Võ Anh Hào, Tiêu Chính Văn cũng đã là một nhân vật lợi hại không thể xem nhẹ. Người này có những mưu lược cực sâu xa!" Tư Mã Tư hơi cau mày sợ hãi.
Chương 1955: Chuyện của Đế Tuấn

"Thế tử, Khổng Tề Thiên là cao thủ mà nhà họ Khổng và thế lực vùng vũ trụ hợp lực đào tạo ra được, hơn nữa, ông ta đã trải qua năm lần luân hồi, tuy cũng là cảnh giới Nhân Vương cấp năm, nhưng thực lực thực sự, sợ rằng ngay cả tôi cũng phải kiêng kỵ ba phần!"

Ánh mắt ông lão sáng lấp lánh, biểu cảm nghiêm túc khác thường, nói.

Cái gọi là luân hồi, thật ra là Khổng Tề Thiên cưỡng ép lui cảnh giới để tu luyện lại mấy lần liên tiếp, người bình thường có lẽ không chú ý tới quy luật trong này, nhưng ông lão lại một mực để ý đến.

Lần đầu tiên Khổng Tề Thiên luân hồi đã giảm thẳng xuống cảnh giới Binh Vương, lần thứ hai, là bắt đầu từ cảnh giới Quân Vương, lần này, Khổng Tề Thiên bắt đầu tu luyện lại từ cảnh giới Thiên Vương!

Mà lần tu luyện lại này cũng là lần ông ta hao tổn nhiều nhất, Khổng Tề Thiên trở lại cảnh giới Nhân Vương cấp năm lần nữa rốt cuộc mạnh mẽ thế nào, ngay cả ông lão cũng không dám tùy tiện suy đoán.

"Ồ!"

"Ý ông là mỗi một lần ông ta luân hồi, thực lực cũng sẽ tăng cường gấp đôi à?", Tư Mã Tư trầm ngâm nhìn ông lão.

"Có thể nói như vậy, mỗi một lần luân hồi tu luyện lại, thời gian đều được gia tăng theo bội số bao nhiêu đó, điều này nói lên, độ khó lại cao hơn một cấp!"

"Nói cách khác, những người vùng ngoài vũ trụ, trông có vẻ cảnh giới tương đương với chúng ta, nhưng thực lực lại hoàn toàn không phải là điều mà cao thủ vùng ngoài lãnh thổ cùng cảnh giới có thể so sánh được, nguyên nhân chính là ở đây!"

"Cho nên, Khổng Tề Thiên không thể xem thường được, theo tầm nhìn hạn hẹp của tôi, ông ta sẽ trở thành địch thủ mạnh nhất của thế tử!", ông lão nói hết sức chắc chắn.

Theo ông ta thấy, Tiêu Chính Văn trong thế tục có thiên phú hơn người ra sao đi nữa, cũng không thể nào so sánh được với Khổng Tề Thiên luân hồi năm lần được!

Vì vậy, từ khi mới bắt đầu, ông lão đã không coi Tiêu Chính Văn ra gì, trái lại càng chú ý đến mỗi lời nói và mỗi hành động của Khổng Tề Thiên.

"Nhưng Tiêu Chính Văn cũng tuyệt đối không dễ đối phó, mối quan hệ giữa anh ta và Hận Thiên ra sao, bây giờ vẫn không thể chắc chắn được, sau lưng có chỗ dựa huyết tộc cũng đã khiến cho người ta kiêng dè rồi!"

"Bây giờ, nhà họ Võ lại bước vào phá rối, còn liên kết với Tiêu Chính Văn, đồng thời, Đế Vương Các cũng đang lăm le, lần này sợ rằng Thánh Huyết sẽ không dễ dàng về tay chúng ta như vậy!"

Tư Mã Tư khẽ lắc đầu, thở dài nói.

"Thế tử lo xa nghĩ rộng, tôi đây bội phục, có điều, thế tử không cần lo, bên phía huyết tộc đương nhiên sẽ có người lo liệu, nhưng giờ phút này, nội bộ Hoa Quốc cũng không nên nổ ra phân tranh nữa!"

"Thiên Đạo Minh Ước sắp đặt sân thi đấu lần này ở Vy Hào, trên thực tế là có ý ở báo cho toàn thế giới biết người có năng lực mới lấy được Thánh Huyết của Đế Tuấn”’.

"Bất kỳ ai, chỉ cần có thực lực này đều có thể tham gia cướp đoạt!"

"Tôi e rằng cứ như thế, sẽ có rất nhiều thế lực và chủng tộc cổ xưa, tới tranh đoạt Thánh Huyết với chúng ta!"

"Thân thế của Đế Tuấn, người người đều biết, nhưng tôi đã tìm thấy ghi chép liên quan đến Đế Tuấn trong một bộ sách cổ, người này lại là Thần Vương thời kỳ thượng cổ!"

Ông lão nói với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

"Thần Vương thời thượng cổ?", Tư Mã Tư ớn lạnh sống lưng!

Thế giới này thật sự có thần ư?

Những võ giả như bọn họ, tuy rằng tuổi thọ vô biên, nhưng đều là dùng võ để vào đạo, tuổi thọ cũng kéo dài theo sự tăng lên của cảnh giới.

Còn nói đến thần tiên gì đó, toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ cũng không có mấy người tin!

Gì mà cuộc chiến phong thần, gì mà Cung Công lật trời, đều là vài lời nói vô căn cứ, đơn giản là làm hoa mỹ hóa chuyện xúc phạm đến người bề trên, tập hợp người lại đoạt quyền mà thôi!

Thế gia hoàng tộc như nhà họ Tư Mã, đã quen đến nỗi không thể quen hơn với những trò lừa bịp vặt vãnh này!

Cho dù là ba vị đế vương thượng cổ, trong mấy người Chuyên Húc Đế Cốc, cái gọi là lương thiện nhân nhượng, căn bản không tồn tại, nếu như moi hết những chuyện xấu xa trong này ra, thật sự có thể viết được một bộ lịch sử đen tối dày cộm!

"Thế tử, quả thật Đế Tuấn là một trong các Thần Vương thượng cổ, chỉ là năm đó bởi vì đại chiến với vùng ngoài vũ trụ, thần giới cũng đổ nát không chịu nổi. Vì vậy, mới bị người của vùng ngoài vũ trụ bày mưu tính kế chống lại, chết thảm ở Côn Luân!"

"Thánh Huyết ông ấy để lại, tuy sẽ mở ra di tích Long tộc cho nhân loại, nhưng ông ấy cũng từng thề rằng, chỉ có người cực trung, cực tín, cực nhân, cực nghĩa, mới có được Thánh Huyết của ông ấy, mở ra di tích của Long tộc!"

"Cũng chưa từng nói, người này nhất định phải là người Hoa Quốc!"

Nghe nói vậy, Tư Mã Tư không khỏi trợn to hai mắt, ngơ ngác nhìn về phía ông lão.

Đoạn bí sử này, ngay cả người thừa kế nhà họ Tư Mã như hắn cũng chưa bao giờ nghe!
Chương 1956: Cửu U Cung

"Thế tử có thể yên tâm, mấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng bên cạnh Tiêu Chính Văn đương nhiên sẽ có người đi ứng phó, còn người nhà họ Võ sẽ có người trong Đế Vương Các đối phó!"

"Rất nhiều người cũng không muốn nhìn thấy người nhà họ Võ lấy được Thánh Huyết của Đế Tuấn, nhưng nếu như kiếm Tần Vương và cây giáo Bá Vương xuất thế song song, khó có thể đảm bảo sẽ không xảy ra điều gì khác thường!"

Cây giáo Bá Vương?

Tư Mã Tư nheo mắt lại, trầm giọng nói: "Cây giáo Bá Vương không phải là binh khí của Hạng Vũ sao? Nghe nói nó đã bị đánh mất từ thời trận chiến vùng ngoài vũ trụ rồi mà!"

"Sao có thể xuất hiện trong thế tục được?"

"Không, cây giáo Bá Vương và kiếm Tần Vương đều là vật có linh hồn, không phải chỉ là một món binh khí thông thường mà thôi, theo tôi biết, kiếm Tần Vương đã bị Tiêu Chính Văn lấy mất, cây giáo Bá Vương bây giờ vẫn không rõ tung tích!"

"Nhưng bất kể như thế nào, không thể để cho Tiêu Chính Văn lấy được cây giáo Bá Vương nữa, nếu không, ắt người này sẽ thành họa lớn!"

Ông lão nói vô cùng kiên định.

"Hừ, sợ rằng những kẻ thù sống còn của Hạng Vũ cũng sẽ không mặc cho cây giáo Bá Vương rơi vào tay của Tiêu Chính Văn, vùng ngoài lãnh thổ sẽ không trơ mắt nhìn thế tục lớn mạnh!"

Tư Mã Tư cười nhạt nói.

"Sao thế tử lại nói thế?", ông lão không kiềm được mà chau mày, trong lòng đã có một dự cảm xấu.

"Để đề phòng bất trắc, tôi đã liên lạc với người của bọn họ từ trước rồi, chẳng bao lâu nữa, bọn họ sẽ đến thế tục!"

Tư Mã Tư cười khẩy nói.

Ngay sau đó, Tư Mã Tư lấy ra một cái khăn vuông từ trong tay áo, nhìn bề ngoài, đây chỉ là một chiếc khăn tay rất bình thường, nhưng phía trên, lại có hơi thở viễn cổ xa xưa!

"Đây là... tín vật của Cửu U Cung? Thế tử, cậu..."

Đối mặt với nỗi khiếp sợ của ông lão, Tư Mã Tư chỉ cười uy nghiêm nói: "Người làm chuyện lớn, không câu nệ tiểu tiết! Không chỉ có người nhà họ Khổng, mới biết dùng âm mưu quỷ kế, so về thuật quyền mưu, những thứ thối nát của nhà họ Khổng còn kém quá xa!"

"Chẳng lẽ ông thật sự cho rằng, tôi nhắm mắt làm ngơ trước chuyện của Khổng Tề Thiên, chỉ biết ngồi nhìn nhà họ Khổng của ông ta lớn mạnh thôi sao? Hừ! Kẻ thối nát vô liêm sỉ Khổng Khâu kia, đã từng đặt bẫy lấy mất giang sơn của nhà họ Tư Mã chúng ta!"

"Thù này sao bổn thế tử quên được chứ!"

"Nếu đã không thể xoay chuyển trời đất, vậy hãy để cho nhà họ Khổng không còn người nối dõi nữa!"

Ông lão nghe vậy, bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Thế tử, bất kể xuất phát từ nguyên nhân gì, cậu cũng không nên có liên lạc với Cửu U Cung!"

"Cửu U Cung không thể so với huyết tộc, đến lúc đó, không chỉ thế tục sẽ loạn, ngay cả vùng ngoài lãnh thổ cũng sẽ rơi vào đại loạn!"

"Vì khuất phục một nhà họ Khổng, mà kéo theo cả thiên hạ cũng..."

"Ông Lôi, ông vẫn đánh giá thấp trận chiến giành Thánh Huyết này rồi, Thánh Huyết xuất thế ngàn năm mới có một lần, ông thật sự cho rằng sẽ đơn giản như vậy sao?"

"Ban đầu, Tư Mã Chiêu có thể tranh được Thánh Huyết của Đế Tuấn với vạn người, tuyệt đối không phải tình cờ! Mà từ đó về sau, trong quân doanh Đại Tấn đã xuất hiện binh lính quần áo đen!"

"Ông nghĩ những người đó là binh lính bình thường sao?"

"Có câu đường đến đất Thục còn khó hơn cả lên trời! Tổ tiên Tư Mã Chiêu đã đột phá đường đến đất Thục khó như lên trời thế nào hả?"

Lời này vừa được nói ra, ông lão không khỏi kinh ngạc thay đổi sắc mặt!

Thì ra nhà họ Tư Mã cũng không đơn giản, thậm chí còn có căn cơ ẩn giấu sâu hơn so với nhà họ Khổng!

"Ý của cậu là quân cờ đen của thánh điện Cửu U! Chẳng lẽ Đại Tấn và Cửu U Cung đã có liên quan từ lâu?", ông lão bị ý nghĩ này của mình làm cho chấn động hoàn toàn.

Sự tồn tại của Cửu U Cung không thua gì sự tồn tại của vùng ngoài vũ trụ, hơn nữa vẫn luôn lăm le thế giới trên mặt đất!

Bắt tay với Cửu U Cung, không khác nào bảo hổ tự lột da!

"Ha ha, thủ đoạn chỉ là một loại đường tắt, Cửu U Cung thì làm sao? Vùng ngoài vũ trụ thì như thế nào? Thắng làm vua thua làm giặc, lịch sử là do người thắng viết, chỉ cần chúng ta lấy được Thánh Huyết của Đế Tuấn thì ai sẽ quan tâm, chúng ta đạt được mong muốn bằng cách nào chứ?"

"Chỉ cần chiến tranh nổ ra, cũng chính là cơ hội tuyệt vời để chém chết thằng nhãi Tiêu Chính Văn!"

Sắc mặt Tư Mã Tư lạnh lùng u ám mở miệng nói.

Còn về mối quan hệ giữa Tiêu Chính Văn và Hạo Thiên Sáng Thế, Tư Mã Tư cũng lười suy nghĩ nhiều, đến lúc đó, người của Cửu U Cung sẽ ra tay thay hắn, giải quyết gọn Tiêu Chính Văn!

Hạo Thiên có bá đạo hơn nữa, cũng dám ra tay với người của Cửu U Cung sao?

Như vậy chính là đang chọn khơi mào trận huyết chiến giữa thế tục và Cửu U Cung, ngay cả Thiên Đạo Minh Ước của vùng ngoài lãnh thổ, cũng e sợ Cửu U Cung tránh còn không kịp, huống chi là Hạo Thiên Sáng Thế?
Chương 1957: Hứa Văn Long lại đột phá

Ở môt, sau diễn biến khác khi quân chủ nước Vy Hào quỳ xuống xin lỗi ngay trước mặt mọi người, toàn bộ nước Vy Hào đều lâm vào bầu không khí chán nản.

Trận chiến hơn trăm năm trước, quân chủ nước Vy Hào cũng chưa từng bị xét xử, còn thong dong ngoài vòng pháp luật đến nay!

Mà hành động này của Tiêu Chính Văn, tương đương với việc hoàn toàn tẩy sạch quốc nhục của Hoa Quốc, đồng thời, cũng đòi lại công bằng cho tướng sĩ cùng đồng bào Hoa Quốc tử nạn trong cuộc chiến tranh.

Nhất thời, danh tiếng Tiêu Chính Văn nổi bật như mặt trời ban trưa ở khắp cả Hoa Quốc!

Sau khi yến tiệc kết thúc, mấy người Tiêu Chính Văn trở về Hoa Quốc ngay.

Sáng sớm ngày hôm sau, lại một tin tức gây chấn động truyền tới, bên phía nhà họ Khổng lại có chuyện lớn!

Một khí tức vô cùng mạnh mẽ quanh quẩn không đi trên bầu trời ở nhà họ Khổng, giờ phút này, không chỉ là năm đại danh sơn, dường như toàn bộ võ tông cũng nhìn về phía nhà họ Khổng!

Không ít nhân vật cấp nguyên lão của năm đại danh sơn đều lộ ra vẻ trầm ngâm.

Ngay cả Triệu Kế Hồng cũng không nhịn được hỏi: "Đây là vị kia của nhà họ Khổng sao?"

"Đúng là gần đây nhà họ Khổng gây ra động tĩnh không nhỏ, liên tiếp có người đột phá, chẳng lẽ là Thánh Huyết của Đế Tuấn thật sắp xuất thế sao?"

Giờ phút này tâm trạng của Thiên Hà Đạo Quân cũng vô cùng nặng nề, nếu nói rằng năm đại danh sơn không hề có chút lòng tham muốn nào với Thánh Huyết của Đế Tuấn thì ngay cả bản thân ông ta cũng không tin!

Bất kể bọn họ có tham gia thi đấu lần này hay không, chỉ cần Thánh Huyết Đế Tuấn xuất hiện, chắc chắn họ sẽ bất chấp tất cả mà đi tranh đoạt!

Chẳng mấy chốc, một tin tức vô cùng bùng nổ truyền ra, Hứa Văn Long đột phá lần nữa!

Hơn nữa lại là đột phá liên tiếp hai cảnh giới lớn, trong một đêm, trên vùng đất Hoa Quốc đã xuất hiện một vị cao thủ Nhân Vương cấp sáu!

Tin tức này vừa tung ra, dường như toàn bộ Hoa Quốc đều xôn xao!

Tuy tin tức này thua xa sức ảnh hưởng của việc điện Thần Long đột nhiên xuất hiện ba vị cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, nhưng cũng đủ khiến cho cả võ tông rùng mình!

Dẫu sao chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, Hứa Văn Long đã đột phá liên tiếp, hơn nữa mỗi lần đều là đột phá cảnh giới mấu chốt, quả thực điều này làm đổi mới nhận thức của tất cả mọi người!

Tin tức này cũng nhanh chóng khiến cho cả Hoa Quốc chấn động.

"Sao Hứa Văn Long có thể đột phá lần nữa chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi?"

"Với tu vi của anh ta, rõ ràng đã đến trình độ cao nhất, căn bản không thể đột phá trong thời gian ngắn mới đúng!"

"Chẳng lẽ, lần đột phá này của anh ta, có liên quan đến nhà họ Tư Mã sao?"

Nhất thời, vô số suy đoán được đưa ra!

Một vài nhân vật cấp trưởng lão trong võ tông, lại ngơ ra, chẳng lẽ cao thủ cảnh giới nhân vương đột phá, trong mắt cường giả ở vùng ngoài lãnh thổ, đều là chuyện giống như một trò đùa à?

Như vậy làm sao chống lại thế gia vùng ngoài lãnh thổ?

"Bên trong chuyện này, nhất định có gì đó kỳ quặc, tôi đã từng gặp Hứa Văn Long, dựa vào tư chất của cậu ta, căn bản không thể đột phá cảnh giới lần nữa nhanh như vậy!"

Triệu Kế Hồng thất thanh nói.

"Tuyệt đối không thể!", Độ Ách Chân Quân bên cạnh cũng nói.

"Cho dù là mấy lão già như chúng ta, cũng không thể đột phá liên tiếp trong mấy ngày ngắn ngủi được! Với tốc độ của cậu ta, chưa tới một tháng, chẳng phải sẽ còn cao hơn cảnh giới của mấy lão già chúng ta sao?"

Thiên Hà Đạo Quân cau mày nói.

Bọn họ cũng từng tận mắt nhìn thấy Hứa Văn Long, biết rất rõ thiên phú và thực lực của hắn!

Với tiêu chuẩn của Hứa Văn Long, trong mười năm có thể đột phá đến Nhân Vương cấp năm cũng đã là một kỳ tích rồi, sao có thể trong mấy ngày ngắn ngủi đã đột phá đến cảnh giới Nhân Vương cấp sáu?

Nhưng giờ phút này, hiện tượng lạ trên bầu trời đã nói rõ hết thảy, đúng là Hứa Văn Long đã đột phá, hơn nữa đạt tới cảnh giới Nhân Vương cấp sáu, lại gần cảnh giới Nhân Hoàng hơn một bước!

"Tám chín mươi phần trăm là nhà họ Tư Mã đã âm thầm giở trò trong đó, theo tôi thấy, nhà họ Tư Mã đang lập uy với thế tục đấy!", Triệu Kế Hồng nheo mắt lại, trầm giọng nói.

Hứa Văn Long mới vừa gia nhập nhà họ Tư Mã, trong nháy mắt đã đột phá cảnh giới liên tiếp, khả năng đầu tiên mà bất cứ ai cũng sẽ nghĩ đến là nhà họ Tư Mã sử dụng nhiều tài nguyên để đào tạo Hứa Văn Long!

Cứ như thế, những người còn chưa quy phục nhà họ Tư Mã sẽ đổ xô vào nhà Tư Mã!

Chiêu này đúng là hết sức cao minh, hơn nữa thời gian mấu chốt cũng vừa đúng lúc.

Vào giờ phút tiếng tăm Tiêu Chính Văn nổi trội, danh vọng như mặt trời ban trưa, bọn họ tung ra tin tức làm rung chuyển như vậy, lập tức làm loãng tin tức Tiêu Chính Văn ép quân chủ nước Vy Hào quỳ gối.

"Anh Tiêu, anh xem Hứa Văn Long này...", bên trong Hắc Băng Đài, Tần Vũ chắp hai tay sau lưng, chân mày nhíu chặt, hỏi.

Không chỉ vẻ mặt Tần Vũ nghiêm túc, cả hai người Thành Kế Hào và Trương Lăng Phong cũng đều cau mày!

Dẫu sao cảnh giới của hai người họ cũng chỉ có Nhân Vương cấp ba, nhưng so về bối cảnh thì Hứa Văn Long lại tệ hơn họ.

Bất kể nhà họ Thành vùng ngoài lãnh thổ, hay nhà họ Trương ở thế tục đều là thế gia đại tộc có bối cảnh thâm sâu, đâu phải là gia tộc mà người như Hứa Văn Long có thể so sánh được?

Mà hai nhà bọn họ dù dốc hết tài nguyên, đến nay họ cũng chưa đạt tới cảnh giới Nhân Vương cấp năm, hết lần này đến lần khác lại là một người xuất thân nghèo nàn như Hứa Văn Long đột phá cảnh giới liên tiếp.

Hôm nay đã đạt đến Nhân Vương cấp sáu!
Chương 1958: Hiện tượng lạ

Ngược lại Tiêu Chính Văn có vẻ dửng dưng, giống như hoàn toàn không coi chuyện này ra gì.

Dựa vào thiên phú của Hứa Văn Long, cùng với hiểu biết về chân khí của hắn, muốn đột phá liên tiếp hai tầng cảnh giới căn bản là mơ mộng hão huyền.

Trong chuyện này, nhất định là nhà họ Tư Mã, hoặc nhà họ Khổng đang giở trò.

Mục đích cũng vô cùng đơn giản, họ muốn làm giảm sức ảnh hưởng của sự kiện Tiêu Chính Văn bắt người đứng đầu ở Vy Hào quỳ xuống mà thôi.

Nhưng làm như vậy cũng là lợi không bằng hại theo một kiểu khác, có thể nói rằng, mỗi một lần vận dụng đan dược để đột phá nhanh chóng, đều làm giảm tiềm năng thật sự của một người!

Đây cũng là nguyên nhân tại sao Tiêu Chính Văn không làm tăng thực lực tất cả mọi người trong điện Thần Long lên tới cảnh giới Nhân Vương trong một lượt!

Còn mấy người Long Hình có thể đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng trong thời gian ngắn, cũng không phải nhờ dùng đan dược, mà nhờ vào khí vận của Âu Lục!

Có thể nói, Tiêu Chính Văn đưa cho ba người Long Hình mười năm dương thọ của tất cả mọi người Âu Lục, mới có thể khiến cho bọn họ đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng trong thời gian ngắn!

Chỉ là phương thức này, không có bất kỳ tác hại nào với bản thân mấy người Long Hình, ngược lại, còn có ích lợi cực lớn đối với việc tăng cảnh giới sau này của bọn họ!

"Nếu như tôi đoán không lầm, hẳn là Thiên Linh Đan của nhà họ Tư Mã!", Võ Anh Hào nhíu chặt mày, trầm giọng nói.

Thiên Linh Đan này đúng là một loại đan dược có thể làm người ta tăng thực lực lên nhanh chóng, thậm chí có thể khiến cho người ta đột phá liên tiếp một cảnh giới lớn!

Nhưng mọi vật trên thế gian, có lợi chắc chắn cũng có hại!

"Thiên Linh Đan? Thứ này hiếm có ở vùng ngoài lãnh thổ sao?", Tiêu Chính Văn khẽ mỉm cười nói.

"Không chỉ hiếm, hơn nữa còn là vô cùng hiếm!"

Võ Anh Hào trầm ngâm nói: "Cho dù là nhà họ Võ chúng tôi, cũng chỉ có ba viên mà thôi! Vật này, trừ phi là hoàng tộc, còn những thế gia khác thì ngay cả thấy cũng chưa từng thấy!"

"Tin rằng chắc anh Tiêu cũng không xa lạ gì với người tên là Từ Phúc này, năm đó ông ta lấy danh nghĩa ra khơi tìm thần tiên, lừa gạt được một viên Thiên Linh Đan từ nhà họ Doanh!"

"Cho nên từ đó về sau, Thiên Linh Đan của hoàng thất, không đưa ra ngoài nữa!"

"Lần này nhà họ Tư Mã thật sự đã dốc hết vốn liếng, ra tay thoáng như vậy thì thậm chí ngay cả nhà họ Võ chúng tôi cũng tự hổ thẹn không bằng!"

Võ Anh Hào không khỏi cười khổ, bảo anh ta tặng Thiên Linh Đan cho Tiêu Chính Văn, một mặt là anh ta không có quyền hạn đó, mặt khác, vật quý giá như vậy, nhà họ Võ cũng không thể tùy tiện lấy ra tặng cho người khác!

Giờ phút này, trong vườn nhà họ Khổng, Khổng Vạn Thắng trầm ngâm nói với Hứa Văn Long: "Đột phá đi, để mọi người cùng ngẩng mặt nhìn vị cao thủ Nhân Vương cấp bảy tuyệt thế!"

"Cảm ơn ông Khổng! Tôi nghĩ, Tiêu Chính Văn sẽ không ngờ được rằng chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, Hứa Văn Long tôi đã đạt tới cảnh giới Nhân Vương cấp bảy!"

"Hừ, đợi sau khi tôi đột phá, đương nhiên phải so tài cao thấp với Tiêu Chính Văn một phen!"

"Chỉ là không rõ, đến lúc đó, Tiêu Chính Văn sẽ có cảm tưởng gì!"

Nói đến đây, khí thế bừng bừng, trong con ngươi Hứa Văn Long đột nhiên bùng nổ một luồng khí tức đáng sợ!

Giờ phút này, trên bầu trời mây đen giăng đầy, tuy cũng có sấm chớp rền vang, nhưng khí thế, rõ ràng đã yếu đi rất nhiều!

Thông qua kinh nghiệm trước đây, kiểu có thiên phú hơn người như Hứa Văn Long, một lần đột phá không phải có khí thế rung trời sao?

Nhưng lúc này đây, ngược lại xuất hiện khí tượng như nỏ hết đà, làm mọi người trong võ tông xôn xao buồn bực.

"Chẳng lẽ, Hứa Văn Long đã tiêu hao hết tiềm lực? Ngay cả trời đất phương này cũng đang khinh bỉ hắn sao?", một ông già nhìn về khí tượng không đậm không nhạt phía chân trời, lại nở nụ cười giễu cợt.

Giờ phút này, ngay cả Hứa Văn Long cũng cảm thấy khác thường!

Theo lý thuyết, bắt đầu từ cảnh giới Nhân Vương, mỗi một lần đột phá cảnh giới đều sẽ xuất hiện hiện tượng thiên nhiên đáng sợ!

Nhưng trước mắt, khí tượng ở vùng trời trên vườn nhà họ Khổng không chỉ không đáng sợ, trái lại còn có cảm giác chẳng ra gì!

Cho dù là một trận mưa to sấm sét lớn một chút, cũng kinh khủng hơn so với khí tượng bây giờ nhiều!

"Chuyện... Chuyện này là sao?", dường như Hứa Văn Long cũng cảm nhận được, mặc dù thực lực hắn có tăng lên, nhưng căn bản không có cảm giác toàn thân từ trên xuống dưới, tràn đầy sức lực như lúc trước, ngược lại còn có cảm giác không có sức lực.

Giống như một người mới khỏi bệnh nặng, thậm chí ngay cả nói chuyện, cũng hơi uể oải.

"Văn Long, không cần để ý, suy cho cùng trong thời gian ngắn, cậu đột phá liên tiếp bốn cảnh giới, có lòng mà không có sức cũng là chuyện hiển nhiên!", Khổng Vạn Thắng nhìn xuống Hứa Văn Long bên dưới, cười nhạt mở miệng nói.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom