• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (9 Viewers)

  • Chương 11794-1797

Chương 1794: Vấn đề lớn nhất

Bất kể bọn họ đã nghe bao nhiêu lời đồn đại về Tiêu Chính Văn ở vùng ngoài lãnh thổ, nhưng trong trận chiến ngày hôm nay, bọn họ đều đã được tận mắt chứng kiến sự đáng sợ của chiến thần Hoa Quốc.

Rất nhiều người cùng ngẩng đầu nhìn về phía Huyền Thiên Đạo Cung.

Lúc này, ba người Joseph đã trốn vào Vân Hà Trận, thậm chí đã tiến vào Huyền Thiên Đạo Cung, dù Tiêu Chính Văn có mạnh đến đâu cũng không thể đuổi vào Huyền Thiên Đạo Cung để giết bọn họ.

“Tiêu Chính Văn quả thật không tầm thường, nhưng trận chiến này cũng chỉ kết thúc ở đây thôi. Sau này, đám người Joseph nhất định sẽ điên cuồng trả thù”.

Giữa đám đông, có người thở dài nói.

Tiêu Chính Văn không thể tiến vào Vân Hà Trận. Chỉ cần hôm nay, đám người Joseph thoát chết, thì rất có thể bọn họ sẽ ở lại vùng ngoài lãnh thổ, mời thêm nhiều cao thủ quay lại liều mạng với Tiêu Chính Văn.

Lúc này, ba người trốn vào Huyền Thiên Đạo Cung đều thở phào nhẹ nhõm.

Có Vân Hà Trận, ít nhất mấy người họ cũng có thể giữ được mạng sống.

“Hừ, chẳng qua là do chúng ta nhất thời bất cẩn, mới để tên nhãi này chiếm thế!”

Joseph siết chặt nắm đấm, nói với vẻ không cam lòng.

Mặc dù đòn vừa rồi của Tiêu Chính Văn suýt giết chết ông ta, nhưng dù sao ông ta cũng là tướng sĩ của Napolil, sao có thể khuất phục trước Tiêu Chính Văn?

Lẽ nào ông ta không cần thể diện nữa sao?

“Hừ, mấy ngày nữa chúng ta cùng trở về vùng ngoài lãnh thổ. Tôi không tin một mình Tiêu Chính Văn lại có thể gây ra sóng gió lớn đến vậy!”

Hodar nghiến răng và giận dữ gầm lên.

Lần này, cả ông ta và Joseph đều phải chịu một tổn thất rất lớn, thậm chí cả hai đều bị nội thương nặng, cho dù hoàn toàn bình phục thì cảnh giới của họ chắc chắn sẽ giảm sút.

Thậm chí cả đời này Hodar cũng không thể khôi phục lại trạng thái đỉnh cao nữa. Thù này ông ta nhất định phải báo.

Hơn nữa, đòn tấn công vừa rồi của Tiêu Chính Văn cứ như Thần Vương lúc còn sống vậy.

Loại người như Tiêu Chính Văn tuyệt đối không thể giữ lại, nếu không, Âu Lục sau này sẽ bị người ta giẫm đạp.

Kỵ sĩ Thánh Điện bên cạnh thở dài, lúc này, tấm áo giáp của ông ta đã rách nát, không không ngừng chảy từ vết thương ra.

Ngay cả hàng trăm năm trước, khi đối mặt với quân đội của Thành Vương Tư, ông ta cũng chưa bao giờ thảm hại đến vậy.

Nhưng ông ta không nghĩ giống Joseph và Hodar, dựa vào kinh nghiệm của ông ta, những người như Tiêu Chính Văn chắc chắn không dễ đối phó. Cứ tưởng tượng nếu một người không có lai lịch thì sao có thể đạt được thành công như vậy ở tuổi Tiêu Chính Văn?

Không tìm được lai lịch, không có nghĩa là Tiêu Chính Văn không có lai lịch, nếu lai lịch của Tiêu Chính Văn phi phàm thì chẳng phải bọn họ sẽ chết khi tìm cách trả thù Tiêu Chính Văn sao.

“Hai vị, theo tôi thấy, chuyện này không thể công khai, chí ít trước khi tất cả nhân vật lớn ở vùng ngoài lãnh thổ trở lại, chúng ta không thể động vào người này nữa, người này quá nguy hiểm!”

Kỵ sĩ Thánh Điện cố gắng chịu đựng cơn đau, thuyết phục bọn họ.

“Hừ, nguy hiểm? Có gì nguy hiểm chứ? Chẳng qua là lần này trở lại với thế tục, chúng ta vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng. Lẽ nào chúng ta lại để một tên tiểu bối trong giới thế tục chèn ép đến chết!”

Joseph nghiến răng nói với vẻ mặt u ám.

Vết thương của ông ta vô cùng nghiêm trọng, ngay cả nền tảng cũng bị thương, sau này dù có phục hồi thì cả đời này cũng không thể tiến vào cảnh giới mới nữa.

Có nghĩa là cả đời này, ông ta nhiều nhất cũng chỉ có thể dừng lại ở Nhân Vương cấp sáu mà thôi.

Tiêu Chính Văn đã chặt đứt tương lai của ông ta, tuổi thọ của ông ta cũng đã bị Tiêu Chính Văn hút đi rất nhiều, nếu không thể tiếp tục đột phá, ông ta chỉ có thể sống thêm hai mươi năm nữa!

“Chúng ta đã hao tổn vô số tuổi thọ, nếu không nhanh chóng diệt trừ Tiêu Chính Văn, rồi lấy lại tuổi thọ của mình thì chúng ta có thể sống thêm vài năm nữa!”

Hodar cuối cùng cũng nói ra suy nghĩ thật của mình.

Đối với những người như bọn họ, thể diện và danh lợi đều không quan trọng, miễn là được sống thì mọi thứ đều là phù du.

Nhưng bây giờ tuổi thọ của bọn họ đã cạn kiệt, đây là vấn đề lớn nhất.
Chương 1795: Khiêu khích

Hơn nữa, bọn họ đều là trụ cột của những thế lực lớn, thậm chí ở vùng ngoài lãnh thổ, những thế lực lớn cũng không dễ dàng động vào bọn họ.

Nếu không, Joseph cũng không dám giết sứ giả của gia tộc Ấn cổ.

Chỉ điều này thôi cũng đủ để chứng minh thế lực đứng sau bọn họ đáng sợ đến mức nào.

Lúc này, tất cả mọi người đang theo dõi trận chiến không khỏi thở dài khi nhìn thấy ba người Joseph chạy trốn vào Vân Hà Trận, trận chiến này cũng chỉ có thể dừng lại tại đây.

Nhưng lúc mọi người nghĩ Tiêu Chính Văn sẽ từ bỏ thì Tiêu Chính Văn bước tới, đứng cách Vân Hà Trận chưa đầy 100 mét.

“Anh ta làm gì vậy?”

Hành động của Tiêu Chính Văn khiến mọi người phải choáng váng.

“Anh Tiêu, dừng tay đi. Vân Hà Trận có tổng cộng bốn mươi chín kết giới, ngay cả Bạch Khởi cũng không thể phá nổi!”

Trần Nguyệt Nhi vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

Nếu Tiêu Chính Văn cố gắng xông vào Vân Hà Trận để truy đuổi đám người Joseph thì đồng nghĩa với việc sẽ đắc tội với Huyền Thiên Đạo Cung, hơn nữa, Trần Nguyệt Nhi cũng không tin có người vượt qua được bốn mươi chín kết giới.

Cho dù là Tiêu Chính Văn thì cũng chỉ có thể nhìn đám người Joseph trốn thoát mà thôi.

“Lẽ nào anh ta muốn tấn công Vân Hà Trận?”

“Vân Hà Trận đâu phải là nơi mà ai cũng có thể xông nào? Đến lúc đó, chỉ cần không đạt được mục đích, thì sẽ vô cùng thê thảm!”

“Năm đó Bạch Khởi cũng không thể phá vỡ bốn mươi chín kết giới, lẽ nào anh ta thể ngang hàng với Bạch Khởi sao?”

Đám người nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ giễu cợt, Vân Hà Trận này mạnh tới mức nào chứ?

Mỗi một kết giới đều như cả bầu trời.

Nhưng trong mắt bọn họ, điều này không có gì đáng ngạc nhiên, dù sao Tiêu Chính Văn cũng sinh ra ở giới thế tục, chẳng biết gì về Vân Hà Trận, hành động hấp tấp cũng là điều đương nhiên.

Khi Tiêu Chính Văn đến trước Vân Hà Trận, khí tức nhanh chóng tỏa ra, đám người Joseph ở bên trong cũng cảm nhận được.

“Hừ, còn muốn đuổi vào Huyền Thiên Đạo Cung? Cậu xứng sao?”

Hodar nắm chặt tay, lạnh lùng nói.

“Hừ, không phải anh ta thật sự muốn phá vỡ Vân Hà Trận, tiến vào Huyền Thiên Đạo Cung đấy chứ? Thật là ngây thơ!”

Lương Cảnh Long đứng từ xa nhìn bóng lưng của Tiêu Chính Văn rồi châm chọc.

Theo hắn thấy, Tiêu Chính Văn chỉ là một tên đần độn. Từ xưa đến nay chưa từng có ai dám xông vào Vân Hà Trận cả.

Đây không phải là vì uy danh của Huyền Thiên Đạo Cung, ngược lại, bản thân Huyền Thiên Đạo Cung luôn hoan nghênh tất cả mọi người tiến vào trận pháp, nhưng Vân Hà Trận lại vô cùng huyền diệu, một khi bị mắc kẹt trong đó thì chỉ có một con đường chết.

Đừng nói Tiêu Chính Văn chỉ là Nhân Vương, cho dù là cường giả Nhân Hoàng thì cũng không thể dễ dàng đến Huyền Thiên Đạo Cung gây phiền phức.

“Tiêu Chính Văn, tôi khuyên anh nên biết điều một chút! Bây giờ anh đã đắc tội với Joseph và Hodar, hơn nữa còn sỉ nhục họ ở trước mặt mọi người!”

“Nếu anh còn cố tấn công Vân Hà Trận, sẽ càng thêm đắc tội với Huyền Thiên Đạo Cung. Nếu anh còn làm loạn thì sẽ thành trò cười đấy!”

Hàn Hương Nhi nhìn Tiêu Chính Văn nhếch mép chế nhạo.

“Anh Tiêu, quân tử báo thù mười năm chưa muộn. Chuyện ngày hôm nay tạm gác lại đi!”

Trần Nguyệt Nhi cũng lên tiếng nhắc nhở.

Không phải cô ta xem thường hay cười nhạo Tiêu Chính Văn, mà là Tiêu Chính Văn thật sự đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để giết ba người kia.

Đối với Tiêu Chính Văn bây giờ, xông vào Vân Hà Trận chắc chắn không phải là chiến lược tốt nhất.

Cho dù Tiêu Chính Văn tài giỏi, thật sự xông qua Vân Hà Trận, phá vỡ bảy bảy bốn chín kết giới thì chắc chắn cũng sẽ cạn kiệt sức lực.

Đến lúc đó, nếu đám người Joseph đột nhiên tấn công thì Tiêu Chính Văn sẽ rơi vào nguy hiểm.

Tiêu Chính Văn quay lại nhìn Trần Nguyệt Nhi, không trả lời cô ta, mà đi về phía Vân Hà Trận.

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều sững sờ, chẳng lẽ Tiêu Chính Văn thật muốn xông vào Vân Hà Trận sao?

“Tên nhãi đó điên rồi sao? Thật sự muốn xông vào Vân Hà Trận!”

Khổng Thiên Tường nói với vẻ mặt kinh ngạc.

“Hừ, tôi nghĩ anh ta chỉ giả vờ vậy thôi. Trừ phi anh ta là tên đần độn, nếu không anh ta sẽ không xông vào đâu!”

Hàn Hương Nhi chế nhạo.

“Cho dù phá vỡ được kết giới thì anh ta cũng sẽ cạn kiệt sức lực. Lúc đó sẽ là thời cơ tốt nhất để chúng ta tấn công anh ta!”

Lương Cảnh Long nheo mắt nói.

“Tiêu Chính Văn, cậu không dám đánh vào thật đâu nhỉ? Ha ha ha! Thật nực cười, tôi thật sự muốn xem một người không biết tự lượng sức mình như cậu có thể hung hăng được bao lâu!”

“Tôi sẽ đứng đây đợi, chỉ cần cậu có thể tiến vào Vân Hà Trận, tôi sẽ quỳ gối dập đầu tạ lỗi với cậu! Thế nào, cậu không dám sao?”

Joseph nhìn thấy khí tức của Tiêu Chính Văn không ngừng tăng lên, liền tỏ vẻ khí thế, đứng trước mặt Tiêu Chính Văn, nhếch mép khiêu khích.
Chương 1796: Một trời một vực

Bản thân Joseph là người của Huyền Thiên Đạo Cung, hắn hiểu rõ hơn ai hết, từ xưa đến nay, chỉ cần chưa đạt tới Đế Cảnh, không ai có thể đột phá Vân Hà Trận để tiến vào Huyền Thiên Đạo Cung!

Dù sao Bạch Khởi năm đó cũng không thể xuyên thủng Vân Hà Trận này trước cổng Huyền Thiên Đạo Cung!

Chẳng lẽ một Tiêu Chính Văn lại có thể so sánh được với chiến thần Bạch Khởi sao? Thật là một chuyện nực cười!

Lúc này, Tiêu Chính Văn thờ ơ nhìn Joseph và những người khác trong Vân Hà Trận, mà không nói một lời.

Thế nhưng toàn thân anh đang được bao bọc bởi một luồng khí tức màu tím nhạt, hơn nữa luồng khí tức này vẫn đang không ngừng bốc lên.

Đối với những lời bàn tán của mọi người xung quanh, Tiêu Chính Văn vốn để ngoài tai.

"Hắn sẽ không đánh vào thật đấy chứ?”

Trương Lăng Phong ngạc nhiên nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

Đông Phương Tuyết Ngưng nghiến chặt răng bạc, toát mồ hôi thay cho Tiêu Chính Văn.

Tình hình không thể rõ ràng hơn được nữa, Tiêu Chính Văn đang tích lũy năng lượng!

"Cho dù anh ấy có tim rồng bổ trợ, nhưng dù sao cảnh giới bày bố ở kia, cảnh giới Nhân Vương vốn không thể đột phá bốn mươi chín kết giới được. Đây là sự thật không thể chối cãi!"

Khổng Thiên Tường nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn, trầm giọng nói.

Khổng Thiên Tường biết rõ huyết mạch Long tộc mạnh đến mức nào, suy cho cùng hắn mới là người giấu mình sâu nhất.

Tuy nhiên, cho dù hắn được nhà họ Khổng chú trọng huấn luyện từ nhỏ, nhưng hắn cũng chỉ xuyên qua được hai mươi mốt kết giới mà thôi.

Tiêu Chính Văn thì có thể mạnh hơn hắn bao nhiêu chứ?

Ngược lại, rất nhiều người ở Âu Lục bắt đầu trở nên tò mò, họ cũng muốn biết liệu Tiêu Chính Văn có thể tạo ra kỳ tích hay không!

Dù sao thì Khổng Thiên Tường đã xuyên qua được kết giới thứ hai mươi mốt rồi, cho dù Tiêu Chính Văn không thể xuyên qua được bốn mươi chín kết giới thì bọn họ vẫn muốn biết, so với Khổng Thiên Tường thì rốt cuộc ai mạnh hơn ai.

Đặc biệt là trước đó, Đông Phương Tuyết Ngưng đã nói rằng Tiêu Chính Văn nhất định mạnh hơn Khổng Thiên Tường rất nhiều.

"Chỉ dựa vào cậu, dù có tích lũy năng lượng thế nào cũng không thể phá vỡ bốn mươi chín kết giới, đừng lãng phí sức lực nữa”.

Hodar đứng phía sau Vân Hà Trận, nói một cách chế nhạo.

Ông ta vừa dứt lời, đột nhiên!

Ba con rồng khổng lồ bên cạnh Tiêu Chính Văn và con rồng màu tím cùng bay lên trời.

Bốn con rồng không ngừng bay lên cao, dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, chúng dần dần hòa vào làm một thể!

“Gừ”.

Một con rồng khổng lồ sặc sỡ với chiều dài hàng nghìn mét lao xuống từ chín tầng mây!

“Ầm”.

Rồng hừng hực khí thế, mỗi nơi lướt qua, dễ như trở bàn tay, chỉ một hơi thở đã phá vỡ hai mươi tám tầng kết giới.

Sau đó, sau khi tiến về phía trước phá vỡ liên tiếp hai tầng kết giới, nó dường như đã gặp phải một chướng ngại vật.

Thân rồng to lớn, bị kết giới chặn lại phía ngoài, dáng vẻ dường như đã kiệt sức.

Nhìn thấy cảnh này, Joseph không nhịn được cười, nói: "Tiểu bối, thế nào hả? Cậu thật sự cho rằng mình là mệnh trời đã được định sẵn, không gì không thể sao?”

"Chúng ta đứng ở đây chờ cậu tới giết, cậu đến đi chứ!"

Nói xong, Joseph và những người khác lại cười nghiêng ngả.

Dù vậy, những người xung quanh vẫn thốt ra những tiếng cảm thán.

Tiêu Chính Văn đã phá ngay ba mươi tầng kết giới bằng một đòn, điều này quả thực khiến người ta không thể tin được.

"Ba mươi tầng!"

Lúc này, Khổng Thiên Tường nắm chặt tay với vẻ mặt vô cùng u ám, trong mắt hiện lên ngọn lửa ghen tị!

Hắn đã cố gắng hết sức mới chỉ đạt được hai mươi mốt tầng kết giới mà thôi.

Thế mà Tiêu Chính Văn vừa giơ tay lên đã xuyên thủng ba mươi tầng kết giới rồi ư!

Điều này có nghĩa là gì, Tiêu Chính Văn không chỉ bóp nát hắn về thực lực, mà đến năng lực lĩnh ngộ cũng đè được đầu hắn!

Bên phía Âu Lục cũng có không ít người liếc nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt đầy ngưỡng mộ, cho dù Tiêu Chính Văn có dừng lại ở đây cũng đủ chấn động thiên hạ!

Đừng nói đến những người này, ngay cả những cường giả thời cổ đại, ở tuổi của Tiêu Chính Văn, cũng tuyệt đối không thể tạo ra thành tích kinh thiên động địa như Tiêu Chính Văn.

So với Tiêu Chính Văn, Bạch Khởi năm đó chẳng qua cũng chỉ như vậy, căn bản không phải là thiên tài gì!

Vào lúc này, ngay cả Hàn Hương Nhi, người luôn chế nhạo Tiêu Chính Văn, cũng bị hiện thực làm cho cứng họng.

Cô ta vẫn luôn cười nhạo người của thời đại này, luôn miệng nói người thời đại này yếu đuối như thế nào, kết quả là Tiêu Chính Văn chỉ vừa giơ tay đã đánh xuyên ba mươi kết giới.

Mà cô ta đã dùng hết toàn lực cũng chỉ đánh xuyên được mười mấy tầng mà thôi.

Một trời một vực!

Chuyện này thật là nực cười, giống như một kẻ ăn xin chỉ vào một tỷ phú giàu có rồi cười nhạo đối phương là một kẻ ăn mày!
Chương 1797: Đứt hơi khàn tiếng

"Chả trách Tiêu Chính Văn có thể áp đảo toàn bộ Âu Lục chỉ với sức mạnh của một người. Quả thực là một đối thủ đáng sợ!”

Ngay khi mọi người còn đang kinh ngạc, đột nhiên một tiếng rồng gầm khác vang lên thấu tận chín tầng mây!

“Hừ! ”

Con rồng khổng lồ kia lại ngóc đầu lên, trong giây tiếp theo, chỉ thấy con rồng khổng lồ lại lao xuống lần nữa.

Giờ phút này, đừng nói tới người bên phía Âu Lục, ngay cả người bên phía Hoa Quốc cũng đều bị dọa đứng yên tại chỗ!

Đặc biệt là Khổng Thiên Tường, miệng há hốc đến mức có thể nhét được một quả trứng gà vào trong.

Thế mà Tiêu Chính Văn vẫn còn sức lực dồi dào, hơn nữa sức mạnh không hề suy yếu đi?

"Chuyện này... Chuyện này tuyệt đối không thể nào... Nhân Vương cấp năm tuyệt đối không thể vẫn còn sức lực dồi dào sau khi xuyên qua ba mươi kết giới được”.

Khổng Thiên Tường hét lên như kẻ điên.

“Ầm”.

Lại một kết giới khác bị xuyên thủng, ngay sau đó, con rồng khổng lồ kia đã lao thẳng vào Vân Hà Trận một cách dễ dàng.

Trong nháy mắt, một đòn của Tiêu Chính Văn đã trực tiếp xuyên thủng bốn mươi chín tầng kết giới.

Hơn nữa, sức mạnh của con rồng khổng lồ kia vẫn không suy giảm, ngay khi nó phá vỡ chướng ngại Vân Hà Trận thì đồng thời cũng lao thẳng đến tấn công đám người Joseph!

“Ầm”.

Một âm thanh lớn khác truyền đến, đám người Joseph còn chưa kịp hoàn hồn lại sau sự kinh hãi thì đã bị con rồng khổng lồ đâm thẳng vào người, thân hình bay ra ngoài như diều bị đứt dây.

“Ầm ầm”.

Trong nháy mắt, lại có thêm một tiếng động lớn truyền đến, chỉ nhìn thấy ngọn núi nhỏ nơi Huyền Thiên Đạo Cung đã bị san bằng một góc.

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn bước ra ngoài, xuyên thẳng qua Vân Hà Trận, đi thẳng tới trước cửa núi của Huyền Thiên Đạo Cung!

Vào lúc này, Joseph và Hodar đã bị thương nặng, ngã trong vũng máu, thoi thóp yếu ớt!

Chỉ có kỵ sĩ thánh điện tránh được đòn chí mạng của Tiêu Chính Văn trong chớp mắt, miễn cưỡng giữ được tính mạng!

Nhìn Joseph và Hodar đang hấp hối, vào lúc này kỵ sĩ Thánh Điện gần như tuyệt vọng!

Ông ta tin chắc rằng phán đoán của mình sẽ không bao giờ sai, một người bình thường không có bối cảnh lai lịch, làm sao có thể đánh thủng Vân Hà Trận chỉ bằng một đòn ở độ tuổi như Tiêu Chính Văn?

E rằng bản thân dù có chết trong tay Tiêu Chính Văn, cũng chỉ là mất mạng vô ích!

Cánh tay đang cầm kiếm thánh màu vàng của ông ta không ngừng run rẩy, trong lòng sợ hãi đến cực điểm, ông ta muốn quỳ xuống cầu xin, nhưng đáng tiếc, Tiêu Chính Văn sẽ không cho ông ta cơ hội cầu xin thương xót!

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn tiến lên một bước, giơ tay đánh xuống một đòn.

Vốn dĩ, kỵ sĩ Thánh Điện đã bị thương rất nặng, sao có thể chịu được đòn này của Tiêu Chính Văn chứ?

Ngay cả cơ hội né tránh cũng không có, bị cú đánh này của Tiêu Chính Văn đánh tan thành sương máu!

"Không phải các ông nói là để tôi vào giết các ông sao? Bây giờ tôi đến rồi!”

Tiêu Chính Văn quay người lại, nhìn về phía Joseph và Hodar.

"Cậu... cậu không ... không thể..”.

"Giết ... giết bọn tôi, cậu cũng sẽ không có kết quả tốt đâu. Huyền Thiên Đạo... Đạo Cung sẽ báo thù cho bọn tôi”.

Tiêu Chính Văn cười khẩy, sau đó giơ tay đánh ra một đòn, trong nháy mắt cả Joseph và Hodar cũng biến thành sương máu.

"Hả?"

Trong chính điện của Huyền Thiên Đạo Cung, một ông lão áo trắng nhắm chặt hai mắt, lông mày hơi cau lại.

Dường như chỉ cần ông ta mở mắt ra, đã có thể hủy diệt thế giới này vậy!

Giờ phút này, sau khi giết chết ba người, Tiêu Chính Văn cũng lập tức thu lại khí tức, tất cả đều yên bình trở lại!

Lông mày của ông lão áo trắng kia cũng dần dần giãn ra, từ đầu tới cuối vẫn không hề mở mắt!

Nhưng vào lúc này, bên ngoài cửa núi Huyền Thiên Đạo Cung, hàng nghìn người đều im lặng như tờ.

Xung quanh im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, Tiêu Chính Văn không chỉ xuyên thủng bốn mươi chín tầng kết giới, mà còn giết chết Joseph và Hodar ngay trước cửa núi của Huyền Thiên Đạo Cung!

Đây vẫn không phải là điểm mấu chốt, Tiêu Chính Văn vậy mà đến cả một cọng tóc cũng không bị thương!

Điều này không chỉ phá vỡ kỷ lục do Bạch Khởi lập ra từ thời cổ đại, mà còn phá vỡ triệt để sự kiêu ngạo và cảm giác vượt trội trong lòng tất cả mọi người có mặt tại đây.

Đây là trình độ mà cả đời này bọn họ cũng không thể đạt tới!

Bọn họ là thế tử, là tương lai và niềm hy vọng của các gia tộc lớn vùng ngoài lãnh thổ, bọn họ có xuất thân cao quý, tài nguyên họ có được trong đời, Tiêu Chính Văn ở thế tục còn lâu mới có thể so sánh được.

Nhưng...

Trước mặt Tiêu Chính Văn, bọn họ lại trở nên nhỏ bé và thấp kém như vậy.

"Chuyện này ... chuyện này không thể”.

Khổng Thiên Tường “hừ”một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, nhìn lên bầu trời với sự phẫn uất không gì sánh được, gào đến đứt hơi khàn tiếng.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom