• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (12 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1776-1777

Chương 1776: Bảo vệ người dân

Từng tiếng ầm ầm liên tục vang vọng trong người Tiêu Chính Văn, từng luồng khí màu tím không ngừng cuồn cuộn trên đỉnh đầu anh.

Lúc này Tiêu Chính Văn không chỉ là đang đột phá cảnh giới Nhân Vương cấp năm mà còn đang lĩnh hội sự tuyệt diệu của nguyên khí.

Nguyên khí giả cội nguồn của đất trời, cội nguồn của vạn vật.

Sự hình thành của vạn vật đều có liên quan mật thiết với nguyên khí, lĩnh hội được nguyên khí cũng có nghĩa là Tiêu Chính Văn đã vượt qua ranh giới của người thường.

Chính thức đạt đến độ cao nhất định, thậm chí có thể nói là càng tiến đến gần tới cảnh giới thần tiên trong truyền thuyết cổ đại.

Ngay khi Tiêu Chính Văn sắp đến gần với ranh giới đột phá, trong không trung xuất hiện hiện tượng kỳ lạ, như thể cả đất trời này sắp sụp xuống vậy.

Khổng Thiên Tường đang đang trong cơn thịnh nộ bỗng cảm nhận được một luồng khí tức rất khác thường, hắn không khỏi bàng hoàng.

“Luồng khí tức này… lẽ nào là… là Tiêu Chính Văn đang đột phá?”

Không chỉ riêng Khổng Thiên Tường bàng hoàng mà ngay cả Hàn Hương Nhi và Lương Cảnh Long cũng chú ý đến hiện tượng kỳ lạ này.

Dù sao lần này Tiêu Chính Văn cũng gây ra động tĩnh quá lớn, cả Hoa Quốc đều có thể nhìn thấy từng đám mây tím trên đỉnh đầu anh.

“Hừ, Tiêu Chính Văn thật sự rất ngây thơ, còn muốn đột phá Nhân Vương cấp năm trước mặt chúng ta?”

Lương Cảnh Long nhìn đám mây màu tím trên trời cười khẩy nói.

Không chỉ có Lương Cảnh Lương nghĩ thế mà ngay cả Khổng Thiên Tường và Hàn Hương Nhi cũng có suy nghĩ giống hắn.

Họ nghĩ Tiêu Chính Văn thấp hơn họ một cảnh giới đã khó đối phó như thế, nếu để Tiêu Chính Văn đột phá thành công thì càng khó sao?

Quan trọng nhất là tuyệt đối không thể để Tiêu Chính Văn phá hoại chuyện tốt của họ, càng không thể để Tiêu Chính Văn đột phá thành công, như thế có thể khiến Huyền Thiên Đạo Cung chú ý đến.

“Hừ, đột phá mỗi một cảnh giới nhỏ của cảnh giới Nhân Vương đáng sợ đến mức nào, dù là những người như chúng ta cũng phải có người bảo vệ mới dám tiến hành đột phá”.

“Tiêu Chính Văn tưởng chúng ta không tồn tại sao?”

Khổng Thiên Tường cười khẩy, giơ tay lên chỉ về phía chân trời.

Chỉ thấy một ánh sáng trắng đáng sợ lao về phía lớp mây màu tím kia.

Chỉ thoáng chốc hai luồng sức mạnh va chạm vào nhau giữa không trung, quấn vào nhau, bầu trời cả Hoa Quốc đều xuất hiện sự hỗn loạn.

Ngay sau đó, Lương Cảnh Long cũng lặng lẽ đánh một luồng sáng trắng ra quấn chặt lấy tầng mây tím đó.

Chỉ cần đánh tan tầng mây tím trên đỉnh đầu Tiêu Chính Văn thì Tiêu Chính Văn đã thất bại.

Mỗi lần đột phá của cảnh giới Nhân Vương đều vô cùng nguy hiểm, chỉ cần sơ suất một chút thôi cũng có thể nổ tung mà chết.

Huống gì đám người họ còn cố ý quấy rối?

“Hừ, bắt nạt người ta quá rồi đấy”.

Lý Chính Đạo cũng chú ý đến hành động của đám người Khổng Thiên Tường, rõ ràng là đang muốn đưa Tiêu Chính Văn vào chỗ chết bằng cách ngăn cản anh đột phá.

Sau đó cũng đánh ra một luồng sáng trắng gia nhập vào chiến đấu.

Chỉ là mục tiêu của ông ta không phải là tầng mây tím trên đỉnh đầu Tiêu Chính Văn mà là hai người Khổng Thiên Tường và Lương Cảnh Long.

Vô số khí tức mạnh mẽ lập tức khuấy động tiếng gió ở cả Hoa Quốc, Sở Hồng Thiên đứng trên đỉnh Thiên Sơn nhìn về phía xa xa, chỉ có thể bất lực thở dài.

Dù ông ta có lòng ra tay giúp đỡ nhưng ông ta chẳng là gì so với đám người Khổng Thiên Tường cả?

“Sư phụ, có thế tử nhà họ Lý giúp đỡ, tám mươi phần trăm Tiêu Chính Văn sẽ đột phá thành công”.

Đệ tử của Sở Hồng Thiên nhìn về phía chân trời, như có điều suy nghĩ nói.

“Đâu có dễ như thế, dù Tiêu Chính Văn là thiên tài thì nước đã bị khuấy động, e là có Lý Chính Đạo giúp cũng không thể làm gì được”.

Sở Hồng Thiên thở dài, ông ta cũng không đánh giá cao Tiêu Chính Văn.

“Các vị là thế tử của các gia tộc, lẽ nào hành vi của một thế tử lại không quang minh chính đại thế sao?”

Một giọng nói lạnh lùng vang lên, Chu Chấn Long cũng đại diện cho nhà họ Chu.

“Tiền bối Chu, chúng tôi chủ đang bảo vệ cho người dân Hoa Quốc, dù sao uy lực còn sót lại khi đột phá cảnh giới Nhân Vương cấp năm cũng có thể hủy diệt nửa Hoa Quốc, cũng không thể trơ mắt nhìn người dân gặp nạn chứ”.

Không Thiên Tường cười khẩy nói.
Tiêu Chính Văn không thèm để ý đến sự quấy rầy từ bên ngoài.

Suy cho cùng, anh không chỉ vì đột phá cảnh giới, mà còn muốn thật sự giác ngộ nguyên khí.

Khi đạt đến cấp độ nguyên khí, Tiêu Chính Văn mới có cơ hội chiến thắng cao hơn khi đối mặt với những cường giả vùng ngoài lãnh thổ trở lại.

Trong nháy mắt, mười ngày đã trôi qua.

Nhiều cường giả vùng ngoài lãnh thổ trở lại Hoa Quốc đã hướng về phía dãy núi Arces ở biên giới Hoa Quốc và Tây vực.

Chỉ còn chưa đầy ba ngày nữa sẽ đến ngày mở cửa Huyền Thiên Đạo Cung.

Nếu không nhanh chóng tìm hiểu tình hình thì sẽ vô cùng bất lợi cho bản thân.

Khổng Thiên Tường liếc nhìn đám mây tím, bất lực khịt mũi nói: “Lần này lời cho anh rồi, nhưng chỉ cần thế thôi cũng đủ dạy dỗ anh một bài học!”

Nói xong, Khổng Thiên Tường hùng hổ quay người, dẫn theo mười thế tử của các thế gia lớn, đi thẳng đến dãy núi Arces.

Mà lúc này, dưới chân núi Arces. Rất nhiều thế tử Âu Lục và cao thủ vùng ngoài lãnh thổ đã tụ tập lại, những người này đến đây sau khi nhận được lời mời từ Huyền Thiên Đạo Cung.

Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng cũng có mặt trong đám người.

Nhưng cho đến lúc này, người của Hoa Quốc vẫn chưa đến.

Vì vậy, hai người họ cũng trở nên nổi bật trong đám người.

“Đã lâu không gặp, xem ra trong khoảng thời gian này, anh cũng tiến bộ không ít nhỉ!”

Đông Phương Tuyết Ngưng vẫy tay với Trương Lăng Phong, rồi cẩn nhận quan sát hắn.

Lúc này, Trương Lăng Phong đã đột phá lên cảnh giới Thiên Thần địa cấp ba sao.

Nếu trong quá khứ, chắc chắn có thể được coi là bá chủ một phương.

Nhưng bây giờ, ở trước mặt cường giả Nhân Vương, chút thực lực này chẳng là gì cả.

“Cũng ổn, cô cũng không tệ nhỉ, cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao, tốc độ tiến bộ của cô cũng khiến tôi kinh ngạc đấy!”

Trương Lăng Phong vừa cười vừa nói.

Sau khi trải qua nhiều chuyện, Trương Lăng Phong cũng đã biết tiết chế hơn rất nhiều.

Đặc biệt là sau khi xem cảnh Tiêu Chính Văn giết cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp năm chỉ bằng một chiêu, Trương Lăng Phong càng nhận ra bản thân vẫn còn rất kém.

Xuất thân từ nhà họ Trương thì đã sao?

Bây giờ khoảng cách giữa hắn và Tiêu Chính Văn càng ngày càng xa.

Nếu trước đây khoảng cách chỉ là một con kênh, thì bây giờ, đã là cả sông Trường Giang!

Đông Phương Tuyết Ngưng liếc nhìn xung quanh, hầu hết các cao thủ từ Âu Lục đến đây đều là thế tử của thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ, người nào cũng toát ra khí tức mạnh mẽ của cường giả cảnh giới Nhân Vương.

Với thực lực của hai người bọn họ, không thể so sánh với đám người này.

Thay vì nói rằng bọn họ đến để tham gia tuyển chọn, tốt hơn là nên nói rằng đến để đủ danh sách.

“Đáng tiếc là anh Tiêu không đến tham gia! Nếu anh ta ở đây thì hy vọng chiến thắng của Hoa Quốc chúng ta sẽ càng lớn hơn!”

Đông Phương Tuyết Ngưng nói với vẻ tiếc nuối.

Mặc dù Khổng Thiên Tường cũng đại diện cho thế lực Hoa Quốc, nhưng dù sao bọn họ cũng đến từ vùng ngoài lãnh thổ, hơn nữa bọn họ không phải là người hiện đại, trong số những người này, người trẻ nhất cũng đã bảy mươi tám tuổi!

Chỉ Tiêu Chính Văn mới có thể đại diện cho thế thệ thời nay của Hoa Quốc.

Nghe vậy, Trương Lăng Phong cũng thở dài, đồng thời trong lòng thầm hối hận vì sự ấu trĩ lúc đầu của mình.

Nếu hắn không mù quáng vì thù hận, mà khiêm tốn xin chỉ dạy từ Tiêu Chính Văn, thì có thể thực lực của hắn cũng bằng Long Nguyệt và Long Hình.

Dù sao trước đây, hai người bọn họ không thể so sánh với Trương Lăng Phong.

“Xem ra, anh cũng hối hận rồi nhỉ!”

Đông Phương Tuyết Ngưng nhìn ra được tâm tư của Trương Lăng Phong trong nháy mắt.

Trương Lăng Phong cười khổ nói: “Nếu nói không hối hận thì e rằng tôi không lừa nổi cả chính mình!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom