• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (7 Viewers)

  • Chương 1773-1775

Chương 1773: Lên tiếng bất bình

Đừng nói là ở trong nước quan tâm đến chuyện này, đến cả nước ngoài cũng đang bàn tán xôn xao.

Dù sao Tiêu Chính Văn cũng là người được cả Âu Lục biết rõ, năm lần bảy lượt đạp Âu Lục xuống dưới chân.

Vì vậy, phản ứng đầu tiên của rất nhiều người Âu Lục chính là Huyền Thiên Đạo Cung có sai lầm ở chỗ nào không?

Trước đó một tuần, đã có không ít tin đồn, toàn bộ Âu Lục, thậm chí là toàn bộ thế giới đều coi Tiêu Chính Văn là đối thủ tiềm tàng hàng đầu.

Dù sao cho tới bây giờ, bất luận là sau khi linh khí trở lại thì trên thế giới Tiêu Chính Văn vẫn dường như không có đối thủ!

Cả Mỹ Lục và Phi Lục cũng đều bị một mình Tiêu Chính Văn chèn ép đến nỗi không ngẩng đầu dậy được.

Còn lâu đài Versailles ở Âu Lục thì có mối thâm thù đại hận với Tiêu Chính Văn.

Trước đây không lâu, chuyện Tiêu Chính Văn và đám người Long Nguyệt đi vào thánh vực rồi giết toàn bộ những thế tử mà lâu đài Versailles phái tới đã được phía Âu Lục điều tra rõ ràng.

Nhiều thế tử như vậy, tất cả đều là hi vọng tương lai của Âu Lục, nhưng Tiêu Chính Văn thì hay rồi, giết sạch không chừa một bóng!

Mà lần này, vốn Âu Lục còn đang thảo luận nên làm thế nào đối phó với Tiêu Chính Văn, trong danh sách khách mời của Huyền Thiên Đạo Cung lại không có tên của Tiêu Chính Văn, việc này làm sao có thể khiến họ không suy nghĩ lung tung được?

Rất nhanh sau đó, người phụ trách nghe ngóng thông tin của Âu Lục đã gửi đến thông tin xác thực.

Trong danh sách những người trẻ tuổi ở Hoa Quốc được mời, quả thật không có tên Tiêu Chính Văn.

Thậm chí đến cả hai người Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng cũng được Huyền Thiên Đạo Cung mời, duy chỉ không có Tiêu Chính Văn.

Nếu nói lúc trước còn là phỏng đoán, như vậy bây giờ tin tức đã hoàn toàn được xác thực, chứng tỏ rằng Tiêu Chính Văn không có duyên vào Huyền Thiên Đạo Cung.

"Cho dù hai tin tức này thật hay giả, tôi đều vô cùng nghi ngờ!"

"Không sai, nếu nói đến cả Tiêu Chính Văn còn không lọt được vào mắt của Huyền Thiên Đạo Cung, vậy thì hiện tại còn có ai có thể lọt được vào mắt của bọn họ? Việc này chắc chắn có việc khúc mắc!"

"Hoặc là Tiêu Chính Văn đã đắc tội với người nào đó không nên đắc tội rồi?"

Có rất nhiều ý kiến, truyền đi khắp Âu Lục.

Thế nhưng cho dù mọi người bàn tán thế nào, sự thật vẫn là sự thật, Tiêu Chính Văn quả thực không có tên trong danh sách được mời vào Huyền Thiên Đạo Cung lần này!

Không chỉ bản thân Tiêu Chính Văn cũng không được mời, tất cả những người khác ở điện Thần Long cũng không được mời, thậm chí Long Nguyệt và Long Hình cũng bị loại.

Lúc này, trong một khu rừng rậm ở Vy Hào, một người đàn ông trẻ tuổi mặc trang phục thời kỳ Edo vừa uống trà vừa khinh thường nói: "Vốn tôi còn định giải quyết ân oán với Tiêu Chính Văn!”

"Nhưng mà đáng tiếc, hắn quá ngang ngược, đến mỗi khiến cho Huyền Thiên Đạo Cung cho rằng hắn không có tư cách được vào, thật sự nực cười!"

Còn ở Mỹ Lục, một người đàn ông trung tuổi tóc dài, mặc áo choàng, trong tay cầm chiến phủ, hai mắt nhìn chằm chằm vào bia mộ của Arcelor, có chút thất vọng thở dài.

Cơ thể ông ta cường tráng, khí thế bức người, như một vị thần tiên từ trên trời giáng xuống.

Mái tóc dài màu vàng ấy gần như che khuất gương mặt của ông ta.

Thế nhưng khí tức của cảnh giới Nhân Vương cấp năm đỉnh cao lại làm rúng động một vùng đất trời.

"Không biết người của Huyền Thiên Đạo Cung có đang cố ý bảo vệ cậu ta hay không, số phận lại chơi đùa với chúng ta mà! Tiêu Chinh Văn vậy mà không được chọn sao?"

Lần này ông ta thay mặt cổ tộc họ Ấn quay lại giới thế tục, nhiệm vụ duy nhất chính là giết chết Tiêu Chính Văn, báo thù cho Arcelor!

Tiếp theo là phải điều tra ra được hung thủ thật sự giết chết sứ giả của cổ tộc họ Ấn!

Còn về phần Huyền Thiên Đạo Cung, cổ tộc họ Ấn hoàn toàn không để tâm, dù sao thì nền văn minh của nhà họ Ấn và nền văn minh cổ xưa của Hoa Quốc vốn đã là một trời một vực.

Huyền Thiên Đạo Cung mặc dù được các thế lực ở Hoa Quốc cũng như Âu Lục, Mỹ Lục coi là thánh điện, nhưng trong mắt cổ tộc họ Ân hoàn toàn không có chút giá trị!

Những lời bàn tán bên ngoài càng lúc càng trở sôi sục, không ít người dân Hoa Quốc cũng bắt đầu lên tiếng bất bình thay cho Tiêu Chính Văn.
Chương 1774: Câm miệng

Những chuyện như thế này, cho dù là người thường cũng có thể hiểu, đây rõ ràng là Huyền Thiên Đạo Cung đang cố ý chèn ép Tiêu Chính Văn.

Hoặc là, Huyền Thiên Đạo Cung đang dùng cách này làm cho Tiêu Chính Văn mất mặt.

Đường đường là vua Bắc Lương, Tiêu, chiến thần Hoa Quốc bách chiến bách thắng, lại bị Huyền Thiên Đạo Cung xem thường, chuyện này quá mức rõ ràng.

Người như Tiêu Chính Văn, đừng nói là trăm năm gần đây, tin rằng cho dù là từ xưa đến nay cũng được là nhân tài hiếm gặp.

Người như Trương Lăng Phong, Đông Phương Tuyết Ngưng làm gì có tư cách so tài cao thấp với Tiêu Chính Văn chứ?

Ban đầu, giữa bọn họ chỉ kém nhau một tầng cảnh giới mà thôi.

Nhưng mà bây giờ, hai người họ vẫn ở cảnh giới Thiên Thần, còn Tiêu Chính Văn đã là cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp bốn rồi!

Trong mắt người dân Hoa Quốc, người duy nhất có thể đại diện cho sức mạnh lớn nhất của Hoa Quốc, không phải là năm đại danh sơn, cũng không phải những vị thế tử trở lại từ vùng ngoài lãnh thổ, mà chính là Tiêu Chính Văn!

Lúc này, trong học viện võ thuật Âu Lục, vẻ mặt đám người Carmelo và Locke Thetis rất nghiêm trọng, ngồi ngay ngắn trong văn phòng của hiệu trưởng.

Đối diện bọn họ là hai người, chính là hai vị danh tướng dưới trướng Napolil, Joseph và Hodar.

Có thể nói, người duy nhất trên toàn thế giới biết được nội tình cũng chỉ có mấy nhân vật cốt cán nhất là bọn họ.

Người đời đều biết, Joseph và Hodar là những trợ thủ đắc lực bên cạnh Napolil, nhưng lại không ai biết rằng, hai người họ và Huyền Thiên Đạo Cung có mối quan hệ hết sức mật thiết.

"Hừ, bây giờ đã ồn ào đến mức này rồi, tên Tiêu Chính Văn đó còn có gì để nói chứ?"

Joseph lạnh lùng cười khẩy, trên mặt mang theo vẻ đắc ý.

"Thật ra từ sớm đã nên cho cậu ta một đòn phủ đầu, năm đó, mấy người chúng tôi đều ở vùng ngoài lãnh thổ nên mới để cho tên ấy có cơ hội tác oai tác quái!"

"Nhưng mà các người..."

Hodar nói đến đây, đột nhiên quay đầu nhìn đám người Carmelo và Locke Thetis nói: "Mấy người quả thật sắp làm mất hết mặt mũi của người Âu Lục chúng ta rồi!"

Từ sau khi Napolil thua trận trốn vào vùng ngoài lãnh thổ, ông ta đã đặc biệt để lại rất nhiều trận pháp cho các gia tộc lớn ở Âu Lục.

Nhưng những người này thì hay rồi, trải qua mấy trăm năm phát triển, không những không vượt qua được Hoa Quốc về võ thuật, ngược lại thương mại thì rất có thành tựu.

Mà võ thuật gần như bị Hoa Quốc giẫm đạp dưới chân.

Thậm chí từ khi Tiêu Chính Văn mới ra đời, cả Âu Lục đã bị Hoa Quốc đè bẹp, hết lần này tới lần khác thất bại thảm hại, thương vong không kể xiết!

Từ sau khi linh khí quay về, Tiêu Chính Văn suýt chút nữa đã tiêu diệt hi vọng tương lai của lâu đài Versailles!

Cùng với việc ở lại giới thế tục, đám người vua Arthur trấn giữ Âu Lục đều bị Tiêu Chính Văn giết luôn một lượt.

Nếu không phải bọn họ trở về từ vùng ngoài lãnh thổ trở về, sợ là lúc này Âu Lục đã trở thành nước phụ thuộc của Hoa Quốc rồi!

Khi đó, sau ngàn năm kìm nén, khó khăn lắm mới có thể nổi dậy trong vài trăm năm, gần như thống trị toàn thế giới, thậm chí còn có rất nhiều thế lực xây dựng lên một kỷ nguyên văn minh mới!

Nhưng chỉ trong vài năm ngắn ngủi, sự nỗ lực mấy trăm năm của những người đi trước lại bị đổ hết xuống sông xuống bể, làm sao có thể không khiến hai người bọn họ tức giận đây?

"Để lại cho các ông nhiều sức mạnh như vậy, còn các ông thì sao? Để cho một mình Tiêu Chính Văn đè đầu cưỡi cổ, thậm chí còn không ngước được mặt lên, các ông có xứng với hoàng đế Napolil không?"

Ánh mắt lạnh lùng của Joseph quét qua một lượt, trầm giọng trách móc.

Mặc dù nói bọn họ đảm nhận trọng trách tìm người tài cho Huyền Thiên Đạo Cung, nhưng dù sao bọn họ cũng là người Âu Lục, trong chuyện này không thể không có tâm tư riêng!

Bọn họ càng hiểu rõ việc bước vào Huyền Thiên Đạo Cung có ý nghĩa như thế nào đối với một võ giả.

Vì vậy, sau khi nhìn thấy cái tên Tiêu Chính Văn, bọn họ càng nổi lên tâm tư bất chính!

Gạch thẳng tên Tiêu Chính Văn ra khỏi danh sách, đổi thành tên của Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng.

Hai tiểu bối cảnh giới Thiên Thần này, làm sao có thể chống lại được những cường giả quay về từ vùng ngoài lãnh thổ của Âu Lục bọn họ, đây cũng đồng nghĩa với việc vô hình trung chèn ép các thế lực ở Hoa Quốc.

"Hai vị tướng quân, mong hai vị bớt giận, cũng không phải chúng tôi không muốn phát triển Âu Lục, càng không phải chúng tôi không có tinh thần cầu tiến, mà là chúng ta quả thực không có ai có thể đối địch với bọn họ!"

"Huống hồ, lúc đó lâu đài Versailles uy hiếp vương thất Âu Lục chúng ta, ép chúng ta giao ra quyền kiểm soát đất nước, còn Tiêu Chính Văn lại giúp chúng ta một việc lớn, vì vậy chúng tôi mới..."

"Câm miệng!"

Không để Carmelo nói hết, Joseph đột nhiên tức giận quát lên, cắt ngang lời nói của ông ta.

Sóng âm của tiếng quát này mạnh đến mức khiến đám người Locke Thetis chấn động suýt chút nữa nôn ra máu.
Chương 1775: Đột phá

Joseph và Hodar tức đến mức mặt méo mó bởi những lời nhận xét của Carmelo, cho dù là lâu đài Versailles hay tranh đấu nội bộ của mười gia tộc lớn thì cũng là chuyện nội bộ của Âu Lục.

Việc nhà mình mà phải nhờ người ngoài nhúng tay vào giúp đúng là vứt hết thể diện lên sao hỏa rồi.

“Mọi người còn mặt mũi để nói à? Nếu Hoàng đế Napolil còn ở đây, đầu của các người đã rơi xuống đất rồi”.

Joseph tức đến mức mặt mày không còn sắc máu, chỉ ước gì có thể băm vằm đám người Carmelo thành đống thịt mới có thể hết hận.

“Từ nay về sau, đừng nhắc đến cái tên Tiêu Chính Văn trước mặt chúng tôi nữa, chỉ cần có hai người chúng tôi ở Âu Lục một ngày thì Âu Lục không bao giờ là nơi Tiêu Chính Văn có thể tác oai tác quái”.

“Từ nay về sau, việc lớn nhỏ của Âu Lục cũng không cần người ngoài phải nhúng tay vào”.

Hodar tức giận hét lên với giọng vang dội như chiếc chuông.

Bọn họ hoàn toàn không sợ gia tộc cổ đại nhà họ Ấn, vậy thì tại sao có thể xem trọng Tiêu Chính Văn – vua Bắc Lương không có lai lịch được chứ?

Đến nửa tiếng sau, Carmelo mới được Filkant đỡ dậy rời khỏi văn phòng hiệu trưởng.

Có thể nói từ lúc bắt đầu, học viện võ thuật hay mười gia tộc lớn cũng đều mất đi thực quyền, mọi quyền lực của họ đều bị Joseph và Hodar thu vào tay.

Cả Âu Lục lại quay về thời đại Napolil lần nữa.

Lúc này ngay cả mấy vương thất Âu Lục cũng đều ăn nói thận trọng, không dám có bất kỳ ý kiến phản đối chứ đừng nói là họ.

Thái độ của Joseph và Hodar đã rất rõ ràng, nếu họ đã không nắm được vận mệnh của Âu Lục trong tay thì rời xa trung tâm quyền lợi là được.

Nếu không phải vì họ vẫn có uy tín nhất định trong người dân thì đã tiễn họ đi gặp Thượng Đế từ lâu rồi.

Trong tình huống đáng sợ này, ai dám hé răng nửa lời chứ?

Ngay cả gia tộc Kanter có quan hệ thân thiết với Tiêu Chính Văn cũng chỉ đành nghe theo sự sắp xếp của hai người họ, giao đất phong của mình, rút ra khỏi phạm vi thế lực trước kia.

Ngược lại người của gia tộc Locke được Joseph và Hodar thống nhất công nhận nên quyền lợi và địa vị gần như không bị cắt giảm.

“Hừ, tôi đã nói rồi không nên có quan hệ thân thiết với tên họ Tiêu kia, hơn nữa tại sao Âu Lục chúng ta phải nhờ vả một người ngoài? Các ông không chịu nghe khuyên bảo, bây giờ cũng xem như tự chuốc lấy hậu quả rồi”.

Đại diện của gia tộc Locke chế giễu nói.

Bây giờ gia tộc Locke đã quay lại vị trí đứng đầu mười gia tộc lớn lần nữa, ngay cả Locke Thetis cũng khinh thường Carmelo hơn nhiều.

“Locke Thetis, ông đừng quên lúc đầu là gia tộc Locke ông đồng ý để Tiêu Chính Văn ra tay chống lại lâu đài Versailles, có vài việc một khi đã đưa ra quyết định thì không có đường hối hận”.

“Có vài lời một khi đã nói ra thì không thể rút lại, các ông không chỉ gây ra tai họa cho gia tộc Locke mà còn khiến cả Âu Lục rơi vào mất an ninh”.

Carmelo biết rõ bản lĩnh và cách làm việc của Tiêu Chính Văn, nếu đắc tội với Tiêu Chính Văn thì chắc chắn sẽ gây ra tai họa lớn tày trời cho Âu Lục.

“Ồ? Hiệu trưởng Carmelo, ông đang nghi ngờ thực lực của tướng quân Joseph và Hodar đấy à? Một Tiêu Chính Văn chẳng có gì sao có thể so sánh với hai vị tướng quân vĩ đại này được?”

Giọng nói tỏ vẻ khinh thường của Locke Thetis vang lên phía sau Carmelo, Carmelo cũng chỉ đành bất lực thở dài, dù sao bây giờ ông ta cũng đã không có quyền lên tiếng nữa rồi.

Chiều hôm đó, Joseph và Hodar quay lại lâu đài Versailles.

“Năm đó Hoàng đế Napolil không nên giao lại Âu Lục cho đám người kia. Chỉ một tên nhóc ở Hoa Quốc mà cũng dọa cho bọn họ sợ vỡ mật”.

Joseph lắc đầu thở dài, khinh thường nói.

Dù sao hai người họ cả đời đi theo Napolil chinh chiến từ Nam đến Bắc, có cảnh tượng nào chưa gặp, có nhân vật tầm cỡ nào chưa từng tiếp xúc đâu chứ?

Tiêu Chính Văn là cái thá gì?

So với Đại đế nước Hùng phương Bắc thì Tiêu Chính Văn cũng chẳng bằng một đứa trẻ nữa kìa.

Nhưng thế thì có làm sao, chẳng phải cuối cùng đại đế nước Hùng cũng vẫn phải trơ mắt nhìn họ lùi vào ngoài lãnh thổ đó sao?

Ở một nơi khác, khi biết được người dân cả Hoa Quốc đều kêu gào không công bằng cho Tiêu Chính Văn, Khổng Thiên Tường tức đến độ cả người run rẩy.

Một luồng khí tức vô cùng đáng sợ đang tích tụ trong người hắn như có thể lao ra khỏi cơ thể khiến cả phương trời này biến mất bất cứ lúc nào.

“Hừ! Một Tiêu Chính Văn thôi có gì giỏi chứ. Lẽ nào các người thật sự nghĩ Khổng Thiên Tường tôi không bằng tên kia à?”

Khổng Thiên Tường nghiến răng nghiến lợi siết chặt nắm đấm đến mức vang lên tiếng kêu.

Nếu không phải hắn còn sứ mệnh quan trọng hơn thì đã chém chết Tiêu Chính Văn rồi.

Tiêu Chính Văn thì ngược lại không hề để tâm đến mấy người ở thế giới bên ngoài kia, lúc này anh cũng đang dồn toàn tâm để đột phá cảnh giới của mình.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom