• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (10 Viewers)

  • Chương 1594: Không còn lựa chọn khác

Sở Hồng Thiên là người duy nhất có thể nhận rõ tình thế tại nơi này, bây giờ Tiêu Chính Văn căn bản chẳng buồn nói đạo lý gì với người của võ tông, vốn dĩ đám người trong võ tông này đều quy phục trước vũ lực của Tiêu Chính Văn!

Vậy nên chuyện có thể giải quyết bằng nắm đấm, Tiêu Chính Văn tuyệt đối sẽ không phí lời với bọn họ!

Sở Hồng Thiên không chỉ có địa vị rất cao ở Thiên Sơn mà cũng cực kỳ có danh vọng ở trong võ tông.

Mọi người thấy Sở Hồng Thiên đã tỏ rõ thái độ thì cũng đồng loạt hùa theo.

Nhiệm vụ cấp bách trước mắt vẫn là giữ lấy tính mạng, dẫu sao Tiêu Chính Văn cũng đã nói rất rõ rồi, hoặc là lập công chuộc tội, hoặc là chết!

“Chỉ là không biết chúng tôi giết tới Vy Hào vào thời điểm nào?”

Sở Hồng Thiên vô thức hỏi một câu.

Tiêu Chính Văn liếc nhìn Sở Hồng Thiên, bình thản nói: “Chọn ngày không bằng gặp ngày, theo tôi thấy, chi bằng hôm nay xuất phát luôn đi!”

Hôm nay?

Lạc Trường Sinh lấy hết can đảm tiến lên trước một bước, nói: “Cậu Tiêu, đệ tử môn đồ chúng tôi vẫn còn chưa hay tin, có thể cho chúng tôi thời gian một ngày để thông báo xuống bên dưới hay không?”

“Dẫu sao nếu chỉ dựa vào chúng tôi, muốn giết sạch võ giả Vy Hào thì nhân lực thật sự hơi yếu!”

Thật ra Lạc Trường Sinh cũng tính có thể trì hoãn được bao nhiêu thì trì hoãn, thậm chí từ đầu tới cuối, gã đều không muốn nhúng tay vào chuyện này làm gì!

“Thời gian một ngày? Quá dài, chỉ có thể cho mấy người một buổi chiều thôi, sáng sớm ngày mai buộc phải xuất phát! Tới lúc đó, tôi sẽ đợi mấy người ở vùng duyên hải phía Đông, các người liệu mà làm đi!”

“Nếu như sáng ngày mai, ai lâm trận bỏ chạy thì đừng trách tôi xử lý theo quân pháp!”

Nói xong, Tiêu Chính Văn xua tay ý bảo mọi người lui xuống!

Ngay tức thì, ngay cả Lạc Trường Sinh cũng ngẩn ra tại chỗ, cái gì gọi là xử lý theo quân pháp?

Bọn họ không phải là quân đội của Hoa Quốc, Tiêu Chính Văn rõ ràng đang đối đãi với bọn họ như quản lý cấp dưới!

“Còn không đi?”

Long Thất trầm giọng chất vấn.

“Được được được, sáng ngày mai chúng tôi nhất định sẽ tới đúng giờ!”

Lạc Trường Sinh nghiến răng, quay người rời đi.

Thấy Lạc Trường Sinh rời đi, những tông chủ và môn chủ khác cũng đồng loạt chán nản đi theo ra sau.

Mãi tới sau khi mọi người đi rồi, ông Quý mới khẽ nhíu mày nói với Tần Vũ: “Quyết định này của cậu Tiêu có phải hơi tắc trách rồi không, không phải không thể giết sạch hết Vy Hào, thế nhưng đối địch với Thiên Đạo Minh Ước thì quả thực có phần không lý trí!”

Dù Tiểu Thái Tông cũng vì làm trái lại Thiên Đạo Minh Ước mà bị hại, thế nhưng tình cảnh của hai người lại hoàn toàn khác nhau!

Tiểu Thái Tông chỉ kháng nghị, mà Tiêu Chính Văn lại trắng trợn đứng về phía đối lập với Thiên Đạo Minh Ước.

Hơn nữa, Tiêu Chính Văn còn lấy cái chết ra để uy hiếp cả võ tông, cách cùng kéo bọn họ xuống dưới nước mặc dù cũng có điểm tài trí, thế nhưng sau này nhất định sẽ bị võ tông báo thù!

Đối với bản thân Tiêu Chính Văn mà nói, quyết định này tuyệt đối không phải là lựa chọn tốt nhất!

“Ông Quý, vua Bắc Lương vẫn luôn là như vậy, cậu ấy đã không thèm đếm xỉa tới an nguy của bản thân từ lâu, vậy nên cả Hoa Quốc mới tôn trọng vua Bắc Lương như vậy, dù là Thiên Tử thì cũng thường nói với chúng tôi rằng nếu như Hoa Quốc có thêm vài vua Bắc Lương thì chắc chắn thiên hạ sẽ là chúng ta!”

Tần Vũ cảm thán với tâm trạng phức tạp.

Nhiều năm qua, Tiêu Chính Văn vì Hoa Quốc, không biết đã bao nhiêu lần vào sinh ra tử.

Thế nhưng quyết định bây giờ này lại như thể khiến cho Tiêu Chính Văn như đứng trên bờ vực dốc đứng!

Đừng thấy bây giờ trong giới chính trị hết sức tung hô Tiêu Chính Văn mà lầm.

Thế nhưng một khi Tiêu Chính Văn gặp phải khó khăn, những người này căn bản sẽ không xuất hiện giúp đỡ!

Cuộc quyết đấu với Thiên Đạo Minh Ước cũng chỉ có thể dựa vào sức lực của một mình Tiêu Chính Văn mà đối kháng với toàn thiên hạ.

Tần Vũ thật tâm không hy vọng nhìn thấy cảnh tượng này!

Thế nhưng cũng chính vì như vậy nên Tiêu Chính Văn mới được kiếm Tần Vương đồng ý, mới được Tần Vương công nhận!

Đứa con được trời lựa chọn sẽ không nghe theo mệnh trời mà dùng chính khí tự thân để định đoạt cho số kiếp của mình!

Sau khi mọi người trong võ tông rời khỏi trụ sở chính của Hắc Băng Đài, Lạc Trường Sinh cũng bước nhanh tới trước mặt Sở Hồng Thiên, nói: “Sư thúc, lẽ nào Thiên Sơn chúng ta thật sự phải giúp Tiêu Chính Văn tấn công Vy Hào sao?”

Điều này đồng nghĩa với việc Thiên Sơn đã trồng xuống một mầm tai hoạ rất lớn!

Mặc dù bây giờ bọn họ đều bị bức ép trước uy thế của Tiêu Chính Văn, không thể không cúi đầu trước giới chính trị.

Thế nhưng bọn họ đều là người trong Thiên Sơn, đương nhiên nên đồng tâm hiệp lực với nhau!

“Ôi chao, cậu Lạc, sao tới tận bây giờ rồi mà cậu vẫn u mê không chịu tỉnh ngộ thế?”

Sở Hồng Thiên vội vàng lắc đầu nói: “Cậu cũng không thử nghĩ xem Thiên Sơn chúng ta còn có lựa chọn khác hay sao? Nền móng của năm đại danh sơn quả thực quá thâm sâu, trước kia làm gì có ai dám khinh thường chúng ta!”

“Thậm chí ngay cả quân vương cũng phải nể mặt chúng ta vài phần! Đây là chuyện tốt, cũng là chuyện xấu!”

“Mấy người quá xấc xược rồi, cho rằng cả thiên hạ này ai ai cũng phải nể mặt mấy người hay bận tâm tới nền móng của năm đại danh sơn, thế nhưng Tiêu Chính Văn tuyệt đối là ngoại lệ!”

“Nếu không, ân sư của tôi sao lại chết trong tay cậu ta? Ngọn núi chính của Hằng Sơn sao lại bị chém đứt, sao Hoa Sơn lại bị giết sạch, Hoả Long Chân Quân của Huệ Mi đã phải bỏ mạng như thế nào?”

“Người ta căn bản không nhìn vào vai vế, không nhìn vào nền móng, chỉ dùng nắm đấm, dùng đao kiếm để nói chuyện! Cậu đã hiểu chưa?”

“Thế… thế nhưng lần này tới Vy Hào, chúng ta có thể còn phải đối diện với hai cao thủ thật sự của Vy Hào, sư thúc có nhớ hai người Cansha và Ohara không?”

Lạc Trường Sinh nhỏ giọng nói.

Nhắc đến hai người này, trên mặt Sở Hồng Thiên cũng lộ ra vẻ ngưng trọng!

Mấy trăm năm trước, hai người bọn họ đã có thực lực ở cảnh giới Nhân Vương, còn chuyện đã tới được cấp mấy Nhân Vương thì căn bản chẳng thể đoán nổi!

Hơn nữa, hai người này mới là thực lực thực sự của Vy Hào.

Nghe nói bọn họ vẫn luôn canh giữ mộ cho Hachiki Orochi!

Trước đây, hai người này tuyệt đối sẽ không tuỳ tiện lộ diện, thế nhưng vào lúc thế hệ kế tục của võ giả Vy Hào sắp sửa bị giết hết, sao hai người họ có thể không ra tay được cơ chứ?

“Đương nhiên là nhớ, có điều dù hai người bọn họ có ra tay, chúng ta cũng buộc phải tiến lên trước, chết trong tay người của chính mình sẽ chỉ trở thành trò cười, chết trong tay bọn họ, ít nhất chúng ta cũng được cái tiếng tận trung với đất nước!”

Sở Hồng Thiên bất lực lắc đầu.

Ông ta chỉ là Bán Bộ Nhân Vương, khoảng cách tới Nhân Vương vẫn còn cả một đoạn đường rất dài phải đi!

Thế nhưng đối phương thì đã đột phá lên cảnh giới Nhân Vương từ mấy trăm năm trước, cách biệt giữa đôi bên lớn như vậy, gần như tương đương với khoảng cách giữa trời và đất!

Dù cả võ tông Hoa Quốc cùng góp sức thì căn bản cũng không phải đối thủ của hai người này!

Thậm chí có thể còn bị tiêu diệt hết toàn quân!

Năm đại danh sơn có Hộ Sơn Đại Trận bảo vệ, vậy thì Vy Hào sao có thể không có trận pháp hộ quốc?

Người có địa vị quá thấp đương nhiên không thể biết chuyện, thế nhưng hai người Cansha và Ohara nhất định có thể khởi động được Hộ Quốc Đại Trận!

Hơn nữa, võ thuật Vy Hào vốn dĩ chính là Âm Dương Thuật và Nhẫn Thuật truyền lại từ thời Tiên Tần!

Ngay từ thời Tần Hán, Hoa Quốc đã cắt đứt dòng chảy lưu truyền của cả hai nhà này, đối với trận pháp của hai nhà này thì càng hiểu biết ít hơn!

Vậy nên nỗi lo lắng của Lạc Trường Sinh cũng không phải không có lý!

“Lẽ nào muốn trông chờ vào một mình Tiêu Chính Văn đối kháng với hai người bọn họ? Chuyện này…chuyện này không phải đi nộp mạng hay sao?”

Lạc Trường Sinh nín thở nói.

“Là sống hay là chết, bây giờ nói vẫn còn quá sớm, dù Tiêu Chính Văn không địch lại được, chúng ta cũng có thể nghĩ cách đọ sức với họ, đi thông báo xuống dưới trước, mau chóng tới đi, đừng tới lúc đó lại bị Tiêu Chính Văn gây rắc rối!”

Sở Hồng Thiên lại thẳng thừng lẩn tránh vấn đề này của Lạc Trường Sinh!

Thật ra ngay cả Sở Hồng Thiên cũng bất an trong lòng, sao ông ta có thể không biết Cansha và Ohara?

Hai người này tiếng tăm lừng lẫy tới độ nào vào một nghìn năm trước cơ chứ?

Ngay cả sư phụ của Sở Hồng Thiên cũng tỏ ra hết sức cung kính hai người bọn họ!

Hơn nữa lúc mà Kiếm Tiên Thiên Sơn còn sống, Sở Hồng Thiên đã từng hỏi chuyện có liên quan tới hai người Cansha và Ohara.

Kiếm Tiên Thiên Sơn cũng nói thẳng cho Sở Hồng Thiên biết hai người này không chỉ có chiến lực cực kỳ cao mà trận pháp của bọn họ cũng hết sức kỳ dị!

Năm đó khi Kiếm Tiên Thiên Sơn mới vào Vy Hào đã suýt thì bỏ mạng bên trong trận pháp!

Thế nhưng bây giờ Sở Hồng Thiên đã không còn lựa chọn nào khác nữa, có một số chuyện biết rõ sẽ chết nhưng vẫn buộc phải liều mình nhảy vào!

Thấy hai người Sở Hồng Thiên và Lạc Trường Sinh không nói thêm gì, những người khác càng rơi vào trong nỗi tuyệt vọng bất tận!

Dù có phải đi nộp mạng thì cũng chẳng phải không còn chút cơ hội sống nào.

Thế nhưng nếu như làm trái ý Tiêu Chính Văn, không chỉ có bọn họ sẽ chết mà ngay cả tông môn của họ cũng sẽ bị diệt trừ tận gốc!

Vào lúc các môn phái võ tông điều động nhân lực, Lý Chính Đạo quay người nhìn về phía ông Mạc, nói: “Ông Mạc, Tiêu Chính Văn có ý tiến công vào giới võ thuật của Vy Hào, ông nghĩ thế nào về chuyện này?”

Ông Mạc cười lạnh lùng, nói: “Đáng giết! Người trong giới võ thuật Vy Hào đều đáng giết, nên tiêu diệt hết cả gia tộc bọn họ!”

Lý Chính Đạo hơi ngẩn ra, theo cụ ta thấy, ông Mạc nên phản đối hành động của Tiêu Chính Văn mới đúng!

“Không ngờ trong lòng ông Mạc vẫn có thù oán!”

Lý Chính Đạo bình thản cười nói.

“Người Vy Hào tâm địa hiểm ác, ai ai cũng biết, không thể giữ lại! Hành động này của Tiêu Chính Văn, tôi cảm thấy cực kỳ thoả đáng, đáng tiếc cậu ta không có sự tàn bạo đó, chỉ giết người trong giới võ thuật có hơi mềm yếu đàn bà rồi!”

Nghe thấy lời này, Lý Chính Đạo không khỏi ngửa mặt cười lớn, lẽ nào cũng tiêu diệt hết cả quốc gia của người ta hay sao?

“Vật đổi sao dời rồi, tiêu diệt cả nước Vy Hào, đối với Hoa Quốc mà nói, danh tiếng sẽ bị tổn hại. Có điều, thực lực của hai người Cansha và Ohara không hề tầm thường, theo tôi thấy, chi bằng ông Mạc cũng đi một chuyến đi!”

Lý Chính Đạo nhìn về phía ông Mạc bằng ánh mắt lấp lánh.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom