• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (13 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1580: Năm phút cuối cùng

Người ta có câu: Rất khó khuyên nhủ một tên đáng chết, Tần Vũ cũng đã nói những lời nên nói rồi.

Nếu Trần Hoa An không chịu nghe thì tiếp đó có xảy ra hậu quả nghiêm trọng gì cũng không liên quan đến Tần Vũ.

Nghĩ đến đây, Tần Vũ thở dài trầm giọng nói: “Ông Trần đã nói đến mức này thì tôi cũng không tiện nói thêm gì, chỉ là sau này nhà họ Trần có gì khó khăn đừng tìm đến tôi”.

Nói xong Tần Vũ đừng dậy rời đi.

“Đi thong thả không tiễn”.

Trần Hoa An thậm chí không thèm nhấc mông lên, chỉ chắp tay với Tần Vũ, khinh thường nói.

Với quan hệ của nhà họ Trần và năm đại danh sơn thì còn phải cầu xin Tần Vũ sao?

Đúng là nực cười!

Thoáng chốc đã đến kỳ hạn ba ngày.

Lúc này trong một khách sạn xa hoa của khách sạn Thiên Thụy ở Long Kinh, Tiêu Chính Văn đang ngồi chính giữa, xung quanh khách sạn đã có rất nhiều người vây quanh.

Bên trong có vài tông chủ và môn chủ của võ tông, cũng có không ít những người chạy đến hóng chuyện.

Dù sao ba ngày trước Tiêu Chính Văn cũng đã nói sẽ khiến năm đại danh sơn đến Long Kinh nhận hình phạt.

Rất nhiều người đều tò mò năm đại danh sơn có nghe theo lời của Tiêu Chính Văn không.

Không ít truyền thông tin tức trong và ngoài nước đều dựng máy quay ở các tòa nhà cao tầng ở khu vực lân cận.

Có vài truyền thông còn sử dụng trục thăng để phát sóng trực tiếp hiện trường.

“Mọi người nói xem người của năm đại danh sơn liệu có đến hay không?”

“Tôi nghĩ không hẳn, đừng thấy Tiêu Chính Văn giết không ít cao thủ năm đại danh sơn mà lầm, căn cơ của năm đại danh sơn ở đó, sao có thể dễ dàng đầu hàng”.

“Nhưng nếu người của họ không đến, cao thủ ngoài lãnh thổ lại không thể quay về kịp lúc, Tiêu Chính Văn sẽ không xử lý hết năm đại danh sơn chứ?”

“Xử lý? Thế thì anh không biết rồi, từ thời Tiên Tần đến nay có ai dám chỉ tay năm ngón với năm đại danh sơn? Quân Vương uy quyền của các thời đại cũng phải nể mặt họ”.

Cùng lúc đó trên mạng cũng thảo luận sôi nổi.

Có hơn một nửa số người cho rằng năm đại danh sơn không thể cúi đầu trước Tiêu Chính Văn.

Dù sao thân phận của Tiêu Chính Văn khá đặc biệt, vua Bắc Lương lại chẳng phải Thiên Tử, càng không thể đại diện cho võ tông.

Nếu cúi đầu trước Tiêu Chính Văn thì đồng nghĩa với việc chịu thua giới chính trị.

Ngay khi mọi người đang bàn bạc xôn xao thì một tài khoản tên là Thiên Thần Tử nói thẳng trên các diễn đàn lớn: “Hừ! Đừng nói Tiêu Chính Văn anh chỉ là một vua Bắc Lương, dù có là Thiên Tử cũng không dám bảo người của năm đại danh sơn đến Long Kinh”.

“Anh ta nghĩ giết được Kiếm Tiên Thiên Sơn thì có thể ra lệnh cho năm đại danh sơn sao? Đúng là người ngu nói mớ”.

Lời này vừa xuất hiện lập tức dậy lên một đợt sóng lớn trong dư luận.

Cùng lúc đó bên Hoa Sơn lại có người công khai khiêu chiến: “Tiêu Chính Văn, cậu chẳng qua chỉ là tầng một Nhân Vương, năm đại danh sơn tôi có thực lực vượt xa cậu”.

“Dù là xét về vai vế, cậu cũng chỉ là một tiểu bối. Nếu cậu đến chơi, có lẽ chúng tôi sẽ đối đãi lịch thiệp với cậu, nhưng bảo bọn tôi đến Long Kinh thì không thể”.

Lần này mặc dù chỉ có Hoa Sơn để lộ thân phận, công khai đối đầu với Tiêu Chính Văn, nhưng cũng tỏ rõ cõi lòng và quyết tâm của năm đại danh sơn.

Cùng lúc đó nhà họ Trần thấy thái độ cứng rắn của năm đại danh sơn cũng lập tức tác động đến tất cả thủy quân trên mạng và các truyền thông lớn, rồi lại thêm một đợt tấn công dư luận mới với Tiêu Chính Văn.

Nhìn thấy tiếng bàn luận của tất cả mọi người khắp nơi, khó xử nhất vẫn là nhà họ Trương ở Thiên Sơn.

Lúc này ngay cả đệ tử môn nhân của Thiên Sơn cũng chia thành hai phe.

Mấy người do Sở Hồng Thiên dẫn đầu đã đến Long Kinh để nhận tội chịu phạt với Tiêu Chính Văn.

Còn đám người do Lạc Trường Sinh dẫn đầu lại đồng lòng với bốn đại danh sơn khác mặc kệ lời nói của Tiêu Chính Văn.

Nhà họ Trương là một gia tộc lớn, cũng trở nên khó xử.

“Ông nội, thật ra chuyện này không cần nói nhiều, mặc dù nhà họ Trương có chỗ dựa là Thiên Sơn nhưng bây giờ đang đứng giữa ngã tư đường, ngộ nhỡ đứng về sai phía thì nhà họ Trương sẽ chịu đòn công kích có tính hủy diệt”.

“Với cách làm việc trước nay của Tiêu Chính Văn, năm đại danh sơn chắc chắn sẽ bị hắn xử lý, nhà họ Trương chúng ta khác với năm đại danh sơn, căn cơ lại càng không thể so sánh”.

“Cúi đầu chịu tội là lựa chọn duy nhất của chúng ta. Ông nội, không thể do dự thêm nữa”.

Trương Lăng Phong gấp gáp nói.

Hắn biết rất rõ Tiêu Chính Văn là người thế nào.

Nhớ đến năm đó khi ở Âu Lục, ngay cả gia tộc vương thất mà Tiêu Chính Văn cũng dám tiêu diệt.

Trong mắt Tiêu Chính Văn, năm đại danh sơn hay các gia tộc lớn gì đó chẳng đáng nhắc đến.

Muốn bàn về thâm niên, lớn nhỏ với Tiêu Chính Văn càng nực cười hơn.

Trong võ tông, bàn về thâm niên, lớn nhỏ thì có rất nhiều người lớn hơn Tiêu Chính Văn, có vai vế cao hơn anh.

Nếu thâm niên và vai vế có thể đè ép được anh thì sẽ có chuyện ngày hôm nay sao?

Thậm chí ngay cả Kiếm Tiên Thiên Sơn cũng không cần lộ mặt, Tiêu Chính Văn đã biến mất khỏi dòng thời gian lịch sử rồi.

Cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương vừa quay về từ vùng ngoài lãnh thổ của nhà họ Trương – Trương Hồng Đồ khẽ nheo mắt lại, nhất thời cũng hơi tiến thoái lưỡng nan.

Trương Lăng Phong nói không phải không có lý.

Nhưng Tiêu Chính Văn dám xử lý năm đại danh sơn thật sao?

Ông ta không dám tin một mình Tiêu Chính Văn lại công khai đối đầu, thậm chí hủy diệt năm đại danh sơn.

Khi Trương Hồng Đồ do dự không quyết định thì bên Hoa Sơn lại có người công khai nói: “Hừ, năm đại danh sơn bọn tôi muốn xem thử hôm nay cả võ tông ai dám đến chịu tội với Tiêu Chính Văn”.

Lời này càng gây ra sự nhốn nháo.

Quả thật tông môn ở cả võ tông chạy đến Long Kinh vẫn không đến một phần ba.

Đa số đều đang ngóng xem hoặc nên nói là đợi xem bước tiếp theo của Tiêu Chính Văn.

“Sở Hồng Thiên tôi tình nguyện chấp nhận mọi điều kiện của vua Bắc Lương, ra sức vì đất nước, từ nay tuân thủ pháp luật”.

“Thiên Kiếm Tông tôi nguyện lòng tuân thủ pháp luật, trung thành với nước”.



Chỉ thoáng chốc mười mấy tông chủ rất có tầm ảnh hưởng đều lên tiếng, khiến ông lão công khai hô hào bên Hoa Sơn bỗng chốc nghẹn lời.

Trong sự chú ý của mọi người và vô số máy quay, Sở Hồng Thiên nghiêm chỉnh đi đến trước mặt Tiêu Chính Văn cúi người xuống nói: “Sở Hồng Thiên ở Thiên Sơn kính chào vua Bắc Lương”.

Bắt đầu từ ông ta, mấy người Độ Thiên Chân Nhân cũng lần lượt cúi người chào Tiêu Chính Văn, sau đó đều được các đệ tử của điện Thần Long dẫn đến ngồi bên cạnh.

Lần này trong đám người chạy đến gặp Tiêu Chính Văn cũng không phải chỉ có Sở Hồng Thiên là cường giả Bán Bộ Nhân Vương.

Nhưng trong số họ ngoài Sở Hồng Thiên thì những người còn lại đều gặp Tiêu Chính Văn lần đầu.

Nhưng cho dù họ nghĩ thế nào, Tiêu Chính Văn là một cao thủ đỉnh cấp, thoạt nhìn cũng không khác người bình thường là mấy.

Đây cũng là điều khiến mọi người ngạc nhiên nhất.

Một thanh niên chưa đến ba mươi tuổi sau khi giết liên tiếp hai cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, lại một đòn giết cả Kiếm Tiên Thiên Sơn – cao thủ cảnh giới Nhân Vương.

Đây là có thực lực đáng sợ thế nào?

E là các con cháu trong gia tộc lâu đời kia chưa hẳn có thể làm được như Tiêu Chính Văn, trong một ngày giết cả Nhân Vương.

Độ Thiên Chân Nhân đưa mắt nhìn gần năm mươi tông chủ lớn của võ tông xung quanh, khẽ nhíu mày.

Trong năm đại danh sơn, chỉ có Sở Hồng Thiên của Thiên Sơn đích thân đến, bốn năm danh sơn khác không hề nể mặt Tiêu Chính Văn.

Càng quá đáng hơn là tông môn đến đây chưa bằng một nửa số lượng tông môn trong võ tông.

Rõ ràng là cả võ tông đều đang đợi xem trò cười của Tiêu Chính Văn.

“Cậu Tiêu, xem ra bên phía năm đại danh sơn vẫn bất mãn với cậu”.

Độ Thiên Chân Nhân nhíu mày nói.

“Không sao, từ lúc linh khí quay về, năm đại danh sơn làm loạn thiên hạ, tôi đang sầu vì không có cớ xử lý năm đại danh sơn, như thế cũng tốt”.

Tiêu Chính Văn không hề để ý cười nói, sau đó bưng tách trà nhấp một ngụm.

Nghe anh nói thế, Sở Hồng Thiên không khỏi nhíu mày, không ngờ Tiêu Chính Văn lại muốn xử lý năm đại danh sơn thật.

Thật ra xử lý mà họ nói chính là nhổ cỏ tận gốc.

Giết sạch hết tất cả đệ tử trong thế tục của năm đại danh sơn.

Nhưng trong các đại danh sơn, mặc dù không có cao thủ cảnh giới Nhân Vương quay về, nhưng vẫn có trận pháp bảo vệ.

Người khác không biết nhưng Sở Hồng Thiên lại tường tận về nó.

Trận pháp bảo vệ này đừng nói là giết Nhân Vương, dù là cường giả Đế Cảnh cũng không dám đảm bảo có thể toàn thân mà rút lui.

“Năm phút cuối cùng, nếu năm đại danh sơn đã quyết định thì phải chuẩn bị gánh lấy hậu quả này”.

Tiêu Chính Văn liếc nhìn đồng hồ, trầm giọng nói.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom