• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (12 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1578: Nhận tội

Nghe Nhạc Dương hỏi như vậy, mọi người mới phát hiện ra quả thực người của Thiên Sơn tới không hề ít, như mấy người Lạc Trường Sinh đều đã tới cả rồi, nhưng Sở Hồng Thiên thì vẫn chẳng thấy bóng dáng đâu!

Kiếm Tiên Thiên Sơn là sư phụ của Sở Hồng Thiên, sư phụ bị giết, Sở Hồng Thiên lại không lộ diện sao?

“Thiên Cơ Tử, sư tổ của cháu đâu?”

Lạc Trường Sinh quay đầu nhìn về phía một đứa bé học võ của Thiên Sơn, hỏi.

“Sư tổ… sư tổ ông ấy ra ngoài rồi…”

Đứa bé rụt rè nói.

Cái gì?

Ra ngoài rồi?

Căn bản không cần phải nghĩ nhiều, Sở Hồng Thiên nhất định đã chạy tới Long Kinh nhận tội với tên Tiêu Chính Văn kia rồi!

“Sở Hồng Thiên!”

Nhạc Dương nghe thấy lời này thì tức phát điên lên, suýt phun ra máu!

Rất rõ ràng, Thiên Sơn bây giờ đã phân thành hai phái, một phái là do Sở Hồng Thiên đứng đầu, tình nguyện âm thầm chịu đựng, cun cút nhận tội với Tiêu Chính Văn và giới chính trị!

Mặc dù Sở Hồng Thiên không thể đại diện cho cả Thiên Sơn, thế nhưng ông ta mở màn như vậy lại hết sức bất lợi cho năm đại danh sơn!

“Ôi! Ngay cả Thiên Sơn cũng phải khiếp sợ Tiêu Chính Văn!”

Ông Nghiêm của Hoa Sơn bất lực thở dài một hơi.

“Điều này cũng khó trách, ngay cả sư phụ của Sở Hồng Thiên cũng chết trong tay Tiêu Chính Văn, lỡ như Tiêu Chính Văn thật sự đánh tới Thiên Sơn, lẽ nào cứ để mặc cho Thiên Sơn bị hủy diệt hay sao?

Ông Lư lại cực kỳ thấu hiểu cảnh ngộ của Sở Hồng Thiên!

“Thật ra vẫn là câu nói đó, đừng nói Tiêu Chính Văn, dù là Thiên Tử thì cũng không dám làm gì năm đại danh sơn! Hơn nữa, trong võ tông vẫn có một trường hợp đặc biệt, Võ Thần Tông!”

“Võ Thí Thiên sẽ nể mặt Tiêu Chính Văn hay sao? Giữa bọn họ nhất định cũng sẽ phải đấu một trận!”

“Trước lúc đó, Tiêu Chính Văn tuyệt đối không dám làm gì năm đại danh sơn đâu!”

Nhạc Dương trầm giọng nói!

Những lời này của gã cũng chính là những gì mà trong lòng Lý Chính Đạo đang nghĩ.

Nhà họ Lý không muốn lo mấy chuyện bao đồng này là bởi vì bên trong có quá nhiều trói buộc!

Lẽ ra nhà họ Lý ủng hộ Tiêu Chính Văn, ít nhất sẽ không trở thành phe đối lập với Tiêu Chính Văn!

Thế nhưng chuyện của Võ Thần Tông và Dược Vương Cốc đều cực kỳ nan giải.

Võ Thí Thiên giống với Tiêu Chính Văn, trong vòng năm năm này gần như đều không hề lộ diện.

Không biết trên người Võ Thí Thiên lại đang cất giấu bao nhiêu bí mật!

“Thế Tử, trong vòng ba ngày, e rằng Hoa Quốc sẽ xảy ra chuyện lớn!”

Ông lão bên cạnh Lý Chính Đạo cau mày nói.

Lần này Tiêu Chính Văn quả thực hơi ngông cuồng, dù năm đại danh sơn không nể mặt cậu ta thì cậu ta dám thế nào đây chứ?

Thiên Tử cũng sẽ không ủng hộ cậu ta diệt sạch tận gốc năm đại danh sơn, đó là nền móng từ xưa tới nay của Hoa Quốc, tuyệt đối không thể động vào!

“Ba ngày? Dù là ba mươi ngày, năm đại danh sơn cũng sẽ không cúi đầu trước cậu ta, từ xưa tới nay, dù mạnh như vua Đường thì cũng không thể ra lệnh cho năm đại danh sơn!”

“Dù là tổ tiên của nhà chúng ta thì cũng từng là đệ tử của năm đại danh sơn, Tiêu Chính Văn cậu ta có mạnh tới độ nào đi nữa thì cũng làm sao có thể đối đầu được với tông môn đã lưu truyền hàng vạn năm?”

“Ông quá coi thường năm đại danh sơn rồi!”

Lý Chính Đạo khẽ thở dài nói.

Thật ra năm đại danh sơn vẫn có một con át chủ bài chưa sử dụng, đó chính là Hộ Sơn Đại Trận.

Đó đều là do tiền bối của năm đại danh sơn xây dựng vào mấy trăm năm trước, thậm chí là cả nghìn năm trước!

Đừng nói là Tiêu Chính Văn, dù là Lý Chính Đạo thì cũng không dám tuỳ tiện xông vào!

Mỗi một toà Hộ Sơn Đại Trận đều có trận nhãn, đều có thần binh bảo vệ.

Dù là cường giả ở cảnh giới Nhân Vương, ở trước mặt thần binh thì cũng chỉ bé như con kiến!

Trước đó, Hộ Sơn Đại Trận của năm đại danh sơn chỉ có công năng phòng ngự là bởi vì cao thủ vẫn chưa trở về, căn bản không kiểm soát được Hộ Sơn Đại Trận!

Mà bây giờ, khi mà rất nhiều cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương trở về, Hộ Sơn Đại Trận của năm đại danh sơn không chỉ có thể phòng ngự mà thậm chí còn có thể tiến công!

Một khi khởi động sức mạnh giết chóc của những thần binh kia, đó sẽ là đại nạn long trời lở đất!

“Ôi, chờ đi, hành động này của Tiêu Chính Văn sẽ chỉ tự chuốc lấy nhục nhã mà thôi, tới lúc đó, e rằng ngay cả Thiên Tử cũng sẽ không thoát được!”

Lý Chính Đạo bất lực thở dài.

Mà ở một bên khác, Tiêu Chính Văn giao lại tất cả hiện trường cho Long Thất và Long Ngũ, sau đó theo mấy người Tần Vũ và Đại trưởng lão đi thẳng tới Thiên Tử Các.

Lần này Tiêu Chính Văn trở về, người vui mừng nhất đương nhiên chính là Thiên Tử!

Vào khoảnh khắc nhìn thấy Tiêu Chính Văn, Thiên Tử kích động tới độ nước mắt lưng tròng!

Thậm chí ngay cả giày cũng chẳng kịp mang, bước nhanh từ trên ghế rồng tới trước cửa, kéo tay Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Vương! Đã năm năm rồi, năm năm qua cậu vẫn ổn chứ?”

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: “Cảm ơn Thiên Tử đã nhớ đến tôi, trong năm năm vừa qua, thế sự đổi dời, có điều dù thế nào thì Hoa Quốc cũng không thể loạn được!”

“Còn Tiêu Chính Văn tôi ngày nào, đám loạn thần tặc tử đừng mơ động tới giới chính trị!”

Nghe thấy những lời này của Tiêu Chính Văn, Thiên Tử hết sức cảm động nói: “Có Tiêu Vương ở đây thật đúng là may mắn của Hoa Quốc, may mắn của muôn dân! Mau, vào trong đi!”

Thiên Tử kéo lấy tay Tiêu Chính Văn rồi cùng ngồi vào ghế.

“Thiên Tử, ban nãy cậu Tiêu cũng nói rồi, bắt năm đại danh sơn và các tông môn lớn tới Long Kinh thẩm vấn trong vòng ba ngày, chuyện này…”

Tần Vũ nói với vẻ mặt lo âu.

Biểu cảm của Thiên Tử hơi đờ ra, sau đó lạnh lùng nói: “Năm đại danh sơn cậy nền móng thâm sâu, từ lúc linh khí phục hồi tới nay thì càng thêm tác oai tác quái, cũng tới lúc phải tính sổ với bọn họ rồi!”

“Tần Vũ, cậu thay bản quân hạ lệnh, năm đại danh sơn, các phái võ tông buộc phải nghe theo khẩu dụ của Tiêu Vương, tới Long Kinh tiếp nhận điều tra! Kẻ nào làm trái lệnh sẽ quy vào tội phản quốc!”

Ôi!

Đại trưởng lão nghe vậy thì không khỏi sững sờ, nói: “Thiên Tử, lẽ nào Thiên Tử thật sự muốn đối đầu với năm đại danh sơn…”

“Đại trưởng lão!”

Thiên Tử khẽ xua tay nói: “Năm đại danh sơn không thể trốn chạy khỏi vòng pháp luật, bất luận bọn họ từng lập được công trạng gì cho Hoa Quốc thì cũng cần phải tuân thủ luật pháp!”

“Từ năm năm trước tới giờ, chuyện bọn họ tàn sát nhân dân còn ít hay sao? Giới chính trị vẫn luôn ghi nhớ tất cả, bây giờ cũng nên tính toán hết các món nợ rồi”.

Nghe Thiên Tử nói tới đây, Đại trưởng lão cũng chỉ đành gật đầu lia lịa.

Đúng vào lúc này, một cung nhân bước nhanh từ ngoài cửa vào trong đại điện, nói với Thiên Tử và Tiêu Chính Văn: “Thiên Tử, Tiêu Vương! Bên ngoài cửa có một ông lão, tự xưng là tội nhân Thiên Sơn - Sở Hồng Thiên, xin được gặp Tiêu Vương và Thiên Tử!”

Cái gì?

Đại trưởng lão và Tần Vũ không khỏi ngẩn ra!

Không một ai ngờ được người đầu tiên tới nhận tội lại là Sở Hồng Thiên của Thiên Sơn!

“Mời vào!”

Thiên Tử lên tiếng.

Chẳng bao lâu sau, Sở Hồng Thiên đã khép nép bước vào trong đại điện, vừa mới bước qua cửa đã quỳ luôn xuống đất.

“Tội nhân Sở Hồng Thiên tới đây đầu thú! Xin vua Bắc Lương đại nhân đại lượng, tha thứ cho tôi!”

Sở Hồng Thiên của bây giờ rõ ràng còn ngoan hơn cả bé ngoan!

Dù gì ngay cả sư phụ của ông ta cũng không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn, còn tiếp tục đối kháng với Tiêu Chính Văn, đối với Thiên Sơn mà nói thì chỉ là tai hoạ!

Còn về sau này, ông ta căn bản không nghĩ nổi xa như vậy!

Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn Sở Hồng Thiên, khẽ gật đầu nói: “Ừ, coi như ông cũng hiểu chuyện, dù gì sau khi ông trở về cũng chưa từng làm chuyện gì tàn nhẫn, những hành vi mà đệ tử Thiên Sơn đã làm cũng không thể bắt một mình ông chịu trách nhiệm hết!”

Nghe thấy lời này, trái tim thấp thỏm của Sở Hồng Thiên cũng bình tĩnh trở lại!

“Vua Bắc Lương, e rằng đa phần những người khác của năm đại danh sơn đều sẽ cảm thấy không phục, tới lúc đó, cậu phải chuẩn bị tâm lý cho vững đấy!”

Sở Hồng Thiên vội vàng nịnh nọt.

“Ừ, chuyện này đương nhiên không cần ông phải lo lắng! Tôi tương đối quen thuộc với năm đại danh sơn, trong vòng ba ngày này, ông cứ ở lại Long Kinh chờ điều động!”

Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.

“Vâng vâng vâng, tôi vinh hạnh lắm!”

Sở Hồng Thiên gật đầu lia lịa, bất luận Tiêu Chính Văn có bảo ông ta làm gì thì cũng tốt hơn là mất mạng!

Nửa tiếng đồng hồ sau, Sở Hồng Thiên vừa đi ra khỏi Thiên Tử Các đã ngồi xụi lơ trên đất, cũng coi như qua được một kiếp nạn rồi!

Sau khi Sở Hồng Thiên đi, Tần Vũ khẽ nhíu mày nói: “Cậu Tiêu, nếu như người của năm đại danh sơn và võ tông tới nhận tội, cậu định xử lý bọn họ như thế nào?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom