• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full BÁO ỨNG NGƯỜI ANH (1 Viewer)

  • Chương 3

Chap 3.


Nghe gọi ông dừng lại thì thấy Sáu Cò vừa đi đâu về,nên ông kêu đi luôn qua nhà của ông Hùng,vừa đi vừa kể lại đầu đuôi sự việc thì Sáu Cò nói chắc một câu.


_Anh tin hay không chứ tôi dám chắc hai anh em nó đã bị bà Xuân bắt đi rồi.


Nhưng ông cố không muốn tin nên chạy nhanh qua đến nơi gọi cửa thì tiếng ông Hùng lè nhè nói vọng ra.



_Ai đấy,giờ này mà còn đập cửa làm gì thế hả?


_Anh Hùng em là Tính nè,thằng Trọng với Tân về nhà chưa anh?


Nghe tiếng của ông Tính thì ông Hùng mới ra mở cửa mà nói với vẻ đang giận.


_Hai thằng chó đó chết mất xác ở đâu mà hôm qua tới giờ có về nhà đâu,hay là mày lại dụ tụi nó về bên kia sống luôn rồi.


_ông Tính: Anh nói gì thế,nó lớn rồi phải đi làm kiếm sống chứ ở nhà lấy gì ăn. Em nghi hai thằng xảy ra chuyện nên mới qua báo cho anh biết.


_Ông Hùng: Mệt lắm,mày có gặp tụi nó thì kêu đừng về đây nữa,nhà này không chứa bọn nó nữa.



Nói xong ông đóng cửa lại không nghe ông Tính nói gì thêm,thấy vậy ông quay ra rồi cùng Sáu Cò đi đến từng nhà hỏi thăm,qua một lúc thì không ai biết hay thấy hai anh em Trọng, lúc này chị Hoa mới nói.


_Thì hôm qua con nói với chú là hai đứa nó mất tích mà không tin,bởi trước giờ có khi nào tụi nó hứa làm mà không tới đâu.


Dù có thêm người về sống gần hai người nhưng không có nhiều cả xóm nhỏ gom lại chỉ tầm hai chục người,mà hai anh em Trọng được những cô chú nơi đây rất yêu mến vì cái tính cần cù siêng năng lại mồ coi mẹ sớm.nên nghe tin mọi người đã đốt đuốc đi tìm khắp nơi đến tận khuya vẫn không gặp,thấy vậy ông Tính mới kêu tất cả về nhà để sáng mai đi tìm sẽ dễ hơn.


Dù con mình mất tích nhưng ông Hùng chẳng hỏi thăm hay đi tìm mà vẫn nằm nhà ngủ ngon lành.


Lúc này ở nhà của ông Tính.


Bà Muội đang dọn dẹp dưới bếp để Bích giữ ba đứa nhỏ,nhưng rồi chẳng biết cớ gì Bích lại ngả ra ngủ say còn bọn nhóc kia thì reo mừng như vừa gặp được mẹ...


Sau đó một làn khói trắng bay vào rồi từ từ hiện ra một hình bóng và đó không ai khác là bà Xuân...Nói đúng hơn là vong hồn của bà đã trở về với hình hài sương khói,có lẽ vì nhớ các con nên vong hồn của người mẹ đã quay trở lại,bà ôm hai đứa con vào lòng mà khóc làm cho hai đứa bé không hiểu chuyện gì nên hỏi lại.


_Mẹ ơi sao mẹ lại khóc thế mẹ


_”À mẹ không sao chỉ là bụi rơi vào mắt của mẹ thôi,các con gắng ở đây thêm ngày nữa tối mai mẹ về đưa các con đi cùng mẹ.”


.Bỗng bà Muội đi lên làm rơi đồ tạo ra tiếng động thì ngay lập tức vong hồn bà Xuân biến mất,vào đến nơi thấy hai đứa nhỏ đang đứng như vừa nói chuyện với ai đó nên bà hỏi thì bọn nó nói.


_Dạ mẹ con về thăm,nhưng mẹ đi rồi còn bảo mai sẽ đến đưa chúng con đi theo mẹ.


Nghe xong bà cũng lạnh sống lưng mà cố gắng bình tỉnh để chờ chồng về,may sao gần một canh giờ sau thì ông Tính về đến nhà,thấy vậy bà Muội hỏi thăm tin về hai anh em Trong nhưng chỉ thấy ông lắc đầu mà thở dài.


_Haizz tôi đi khắp nơi tìm hỏi thăm mà vẫn không có tin gì cả,lần cuối mọi người thấy là khi hai anh em nhậu ở nhà con Hoa.Nhưng được một lúc thì cả hai ra về hứa sáng mai sẽ qua làm cho xong công việc còn lại,vậy mà đến nay không thấy hai đứa nó đâu cả.


_Bà Muội: Thế ông có cho anh Hùng biết chưa,mà có khi nào hai đứa bỏ đi nơi khác ở không hả?Hay đã đi sang ba mẹ (ông bà nội,ngoại)?


_ Ông Tính: Không đâu,với tính khí của hai đứa nó sẽ không chịu về bên ông bà nội hay ngoại đâu.tôi thì có linh tính rằng hai đứa nó gặp chuyện lớn rồi.


Lúc này bà Muội mới kéo ông ra trước hiên mà nói nhỏ.


_Lúc ông đi tôi hỏi hai đứa nhỏ thì tụi nó bảo lúc chiều là hai anh em thằng Trọng về chơi,còn nói mai sẽ đến nữa. Sau đó tôi hỏi có thấy chị Xuân không thì tụi nó bảo là mẹ nói,Mai mẹ sẽ đến đưa hai con đi với mẹ,ngoan ở nhờ nhà chú thêm đêm nữa nha con.Nghe xong tôi run cả tay chờ ông về để tìm cách nè.


_Ông tính: Bà có chắc không hả? Mà nếu mẹ bọn nó muốn bắt đi thì mình làm được gì đây? Hay mai bà đi sớm đưa ba đứa sang cho ông bà nội giữ,chứ chuyện này tôi cũng không biết phải làm sao đâu.


Nghe chồng nói thì bà cũng đồng ý rồi cả hai vào nhà để ngủ,nhưng được một lúc sau thì có tiếng bước chân ai đó đi quanh nhà,ông Tính lắng tai nghe để xem có phải ai đang đi hay không,bà Muội cũng chưa ngủ lên tiếng nói nhỏ với ông.


_Ông có khi nào chị Xuân về không hả?chứ giờ này thì ai lại đi quanh nhà mình làm gì?


Biết vợ cũng nghe nên ông nói tránh đi để bà không sợ hãi.


_À chắc là con chó hay gì đó thôi,bà đừng có suy nghĩ quá mà mà ảnh hưởng sức khỏe.


Nói rồi ông giả đò ngủ để bà yên tâm,còn thực sự thì trong lòng ông biết chắc là gì bỗng ông sợ bên kia mấy đứa nhỏ có chuyện gì nên ngồi dậy nói khéo với vợ là ông đi vệ sinh.Từ khi đem ba đứa con ông Hùng về chăm sóc thì hai đứa con ông Tính được bên ngoại rước về đó chơi ít tháng,nên cái buồng cũng không hẹp để bốn đứa ngủ.Sau khi đi kiểm tra thấy mọi chuyện vẫn ổn thì tạm yên tâm quay lại ngủ.


Chắc do ông mệt nên đã ngủ quên đến gần trưa mới dậy đi ra thì đã thấy nhiều người đang đi tới ông vào tắm rồi ra ngồi đó chờ mọi người.


Mấy người kia tới thì tất cả bàn tính sẽ đi hướng nào và nơi nào hai anh em Trọng có thể tới rồi tất cả lên đường đi kiếm,gần trưa ai cũng mệt lả người thấy vậy ông kêu ngồi nghỉ uống nước cho khỏe rồi hãy đi .



_Ông Hiếu: chẳng lẽ không tìm thấy nguyên nhân dẫn đến cái chết của hai thằng hả?Mà nếu bảo do tự sát thì càng không đúng,tụi nó không bao giờ buông xuôi số phận của mình mà làm như vậy.Thế cuối cùng là tại sao hay tại ai gây ra cái chết này?


Ông cùng tất cả suy nghĩ mãi vẫn không sao hiểu được nguyên nhân thì lúc này bà Muội đi lại nói.


_Dạ con nghĩ chuyện này do...chị Xuân làm đấy cha...


Nghe bà nói ai cũng giật mình nhìn bà,rồi ông Tính chợt nhớ chuyện mà vợ nói lúc tối qua nên ông nói thêm.


_Dạ chuyện là như này,đêm qua con thấy hai đứa nói không có về nên chạy đi kiếm khắp nơi vẫn không gặp.Thấy khuya nên con với thằng Cò đi về nghỉ thì nghe vợ con nói lại là hồn chị Xuân vừa về thăm mấy đứa nhỏ.


_Vợ ông Hiền hỏi: Con nói sao? con Xuân nó về ...
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom