• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] Bạn trai là người thích ra vẻ (1 Viewer)

  • Chương 9

9.

Bộ phim thần tượng máu cún khiến tôi buồn ngủ, đúng lúc tôi đang ôm gối chuẩn bị ngủ thì có tiếng gõ cửa.

Tôi đứng dậy và ra mở cửa.

Đứng ngoài cửa là Lục Chỉ.

Lục Chỉ nhìn thấy tôi cười ngây thơ nói: “Viên Kiếm, tôi đến chơi với cậu.” Thực tế, ‘Tôi đến gặp cậu là để cậu giúp tôi nâng cao trình độ.’

Vẻ ngoài ngoan ngoãn đó khiến không ai có thể tưởng tượng anh là đầu gấu khiến mọi người phải trong trường phải khiếp sợ.

Nói xong anh ta bước ngay vào nhà mà không đợi tôi nói gì.

Tôi bất lực nhìn theo rồi đóng sầm cửa lại.

“Tôi nói này, Lục Chỉ, anh cứ như vậy xông vào nhà con gái mà được sao?”

"Ồ, bố... à Viên Kiện, chúng ta thân quen lắm rồi, nhà của bố cũng là nhà của con!" Lục Chỉ cãi lại.

Haha, chúng tôi trở nên thân thiết từ bao giờ vậy???

"Nhìn xem, Viên Kiện, lần này tôi mang theo đồ ăn nhẹ, không biết cậu thích ăn gì, nên mua mỗi thứ một ít."

Lục Chỉ chỉ vào cái túi trên bàn. Thật chu đáo.

"Được rồi, lấy điện thoại ra đi." Nếu đã có tâm như vậy thì tôi sẽ thương xót mà kéo anh khi cùng chơi game.

Tôi mở gói đồ ăn nhẹ và đăng nhập vào trò chơi.

"Vào thôi.”

Hai chúng tôi ngồi trên ghế sofa chơi game, thời gian trôi qua rất nhanh.

"Mẹ kiếp! Viên Kiện! Viên Kiện! Cứu tôi!!!"

“Đến đây.”
Một người chơi cõng Lục Chỉ trên lưng và khiêu khích anh ấy.

"Chết tiệt! Anh ta thật kiêu ngạo! Anh ta đang coi thường tôi.”

Lục Chỉ ở bên cạnh hét lớn.

Tôi cười ngặt nghẽo đến mức lỡ chạm vào lưng đối thủ và giết chết hắn.

"Ha ha, Lục Chỉ, bình tĩnh."

“Bắt nạt kẻ yếu.”

"Anh biết đấy, trước đây tôi cũng đã từng thử bị đối thủ cõng." Trong cùng một ván, tôi đã bị hai người khác nhau cõng, đặc biệt là một người khiêu khích trước mặt tôi và một người khiêu khích bên cạnh tôi.

Duma, khi tôi ấn vào thì nó báo là bạn không thể nhảy trong tình trạng hiện tại. Không ảnh hưởng gì lắm, nhưng lại rất xúc phạm.

Lục Chỉ vẫn không vui. Có lẽ đây là lần đầu tiên anh ấy bị đánh theo kiểu như thế này.

Lục Chỉ liếc nhìn thời gian. Đã đến giờ ăn tối rồi.

Tôi sờ bụng nhìn Lục Chỉ: "Được rồi, đi ăn thôi, tôi đói quá."

“Ừ.” Giọng Lục Chỉ có chút miễn cưỡng.

Khi ra ngoài, trong tiềm thức tôi muốn tìm Thẩm Tụng Yến, nhưng sau đó tôi nghĩ lại và nhận ra rằng em trai anh ấy cũng ở đây, chắc rằng họ đang ăn tối cùng nhau. Vì không muốn làm phiền nên tôi không đi tìm anh ấy mà đi ăn với Lục Chỉ.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom