• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Yêu Bạn Tai Vạ Khó Tránh (7 Viewers)

  • CHƯƠNG 17 TÌNH YÊU THẬT SỰ KHÔNG CÓ LÝ LẼ

CHƯƠNG 17: TÌNH YÊU THẬT SỰ KHÔNG CÓ LÝ LẼ

Yết hầy Ngọc Thắng chuyển động, tâm trạng của hắn rất phức tạp.

Còn về đứa con, lúc đầu, hắn cứ tưởng là Nguyễn Khánh Linh đóng kịch, vì Nguyễn Khánh Linh vẫn luôn uống thuốc tránh thai, uống liên tục năm năm…

Hắn cho rằng cô chắc chắn sẽ không thể có con.

Nhưng cô lại dùng cách này để sinh đứa bé ra.

Người phụ nữ này thật độc ác, dùng phương thức như vậy để tra tấn trái tim hắn.

Trong mắt Ngọc Thắng đầy tơ máu, càng lúc càng dày lên.

Bây giờ, hắn chỉ có một suy nghĩ là hắn rất muốn gặp mặt người phụ nữ Nguyễn Khánh Linh kia, muốn chứng minh là hắn đúng, muốn chứng minh là Nguyễn Khánh Linh đang diễn kịch.

Hắn cố chấp gặng hỏi Trình Gia Minh, trong giọng nói lộ ra sự lạnh lùng: “Người phụ nữ kia rốt cuộc đang ở đâu?”

Trình Gia Minh lại cười lạnh: “Thứ anh muốn, chúng tôi đã cho anh rồi. Hơn nữa anh còn chán ghét cô ấy như vậy, bây giờ đã thoát khỏi cô ấy thì anh còn dây dưa làm gì nữa?

“Ngại quá, tôi còn có ca phẫu thuật phải thực hiện nên đi trước một bước nhé!”

Trình Gia Minh chỉnh lại quần áo, lại lạnh lùng nhìn Ngọc Thắng một cái rồi bước đi.

Trên hành lang vang lên tiếng bước chân rõ rệt…

Trong mắt Ngọc Thắng hiện lên tia khát máu.

Hắn không cam tâm nên lại lật tung bệnh viện lên lần nữa, nhưng Nguyễn Khánh Linh đang ở đâu?

Không chỉ có Nguyễn Khánh Linh, mà ngay cả đứa con mới sinh của hắn cứ như bốc hơi khỏi nhân gian này, biến mất khỏi bệnh viện này…

Ngọc Thắng không tài nào tìm thấy.

Hắn vẫn tìm cho đến khi trời tối…

Không tìm thấy gì cả…

Ngọc Thắng bỗng cảm thấy rũ rượi giống như một con chó hoang lang thang đã lâu bên ngoài, bị cả thành phố ghét bỏ…

Loại cảm giác này rất khó chịu.

Dưới bãi đỗ xe, hắn dựa vào cửa xe, một tay cầm điếu thuốc hút.

Đầu mẩu thuốc lúc sáng lúc tối.

Đột nhiên hắn không biết nên làm gì.

Một hồi lâu sau đó, hắn mới lấy điện thoại ra, gọi cho trợ lý Tiểu Trần một cuộc, giọng nói run rẩy: “Nhanh chóng điều tra hành tung của Nguyễn Khánh Linh cho tôi, có lật tung hết cả thế giới này cũng phải tìm được cô ấy cho tôi!”

Hắn nhất định phải tìm được cô, nhất định phải nhìn thấy cô không phải chịu bất cứ tổn thương nào.

Người phụ nữ kia sao lại nỡ gỡ bỏ giác mạc xuống chứ? Nhất định sẽ không…

….

Mưa to cả một buổi tối.

Bốn giờ sáng.

Thế giới cực kỳ yên tĩnh.

Trên giường đơn chỉ một màu trắng, Nguyễn Khánh Linh nằm yên trên đó như một con búp bê vải đã bị hư hỏng.

Trên phần mắt của cô có quấn băng gạc dày đến mấy tầng, gương mặt nhợt nhạt như một tờ giấy trắng.

Thuốc mê đã hết tác dụng, bây giờ là thời điểm cảm giác đau đớn sau ca phẫu thuật và sau khi sinh con ập đến cô từng chút từng chút một, ngay cả tứ chi cũng cảm thấy đau đớn.

Trình Gia Minh ngồi bên giường, mi mày nhíu chặt.

Người phụ nữ ngốc này đúng là làm hắn ta đau lòng.

Tại sao cô lại chọn làm như vậy?

Trên đời này chỉ sợ là không có người phụ nữ nào ngốc như Nguyễn Khánh Linh.

“Cảm thấy đỡ hơn chút nào không?” Hắn ta nhẹ giọng hỏi Nguyễn Khánh Linh.

Khóe miệng Nguyễn Khánh Linh hơi cong lên một chút, cô nói: “Gia Minh, từ giờ trở đi, em sẽ không còn cảm thấy mắc nợ Ngọc Thắng nữa rồi nhỉ? Em không còn… thiếu nợ hắn nữa, phải không?”

Tay của cô nhẹ nhàng vuốt ve cạnh giường.

Bây giờ cô thật sự không thiếu nợ hắn thứ gì nữa rồi…

Trình Gia Minh thấy ngón tay đang ma sát của cô, vành mắt đột nhiên đỏ lên, hắn nhẹ nhàng cầm lấy tay cô. Cảm giác lạnh như băng, đầu ngón tay cô lạnh lẽo vô cùng…

Nhẹ nhàng hà hơi về phía những ngón tay ấy, Trình Gia Minh an ủi cô: “Đừng nói mấy lời ngốc nghếch như vậy, em chưa từng thiếu nợ hắn thứ gì. Em là người phụ nữ tốt nhất trên đời, là hắn ngu xuẩn mới không biết quý trọng em. Sau này… Em sẽ phải sống vui vẻ hơn, biết không?”

Khóe miệng Nguyễn Khánh Linh hơi động đậy, cảm nhận nhiệt độ lòng bàn tay của Trình Gia Minh, cô nói: “Gia Minh, cám ơn anh! Em biết em khờ dại nhưng nếu em không ngốc thì sao có thể chứng minh em từng yêu anh ấy? Gia Minh… Tình yêu thật sự không có lý lẽ…”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom