• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Yêu Bạn Tai Vạ Khó Tránh (1 Viewer)

  • CHƯƠNG 10 NỔI ĐÓA LÊN MỘT CÁCH KHÓ HIỂU

CHƯƠNG 10: NỔI ĐÓA LÊN MỘT CÁCH KHÓ HIỂU

Đương nhiên đó cũng chỉ là một giấc mơ nên cũng chẳng làm phiền Ngọc Thắng quá lâu.

Hắn vẫn làm việc như lúc xưa, vẫn tham gia các cuộc hội họp với những người nổi tiếng như bình thường. Vẫn nâng ly cạn chén và hắn vẫn cứ là một Ngọc Thắng tràn đầy sự tự tin, một đối tượng được biết bao nhiêu cô gái yêu mến, biết bao nhiêu đàn ông ngưỡng mộ…

Chỉ có điều cứ mỗi đêm, khi quay trở lại căn phòng trống, Ngọc Thắng lại cảm thấy trong thoáng chốc trái tim của hắn trở nên rỗng tuếch.

Mặc dù chỉ trong giây lát nhưng trái tim đó của hắn đúng là trở nên trống rỗng. Những lúc ấy, toàn bộ thế giới dường như chẳng còn ý nghĩa gì đối với hắn.

Hắn không biết tại sao lại như vậy. Hắn ngồi trên chiếc giường đôi rộng lớn, lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa…

Ngọc Thắng rất ít khi hút thuốc. Chỉ khi nào áp lực công việc quá lớn thì hắn mới lại hút.

Nhưng bây giờ, hắn đang vội vàng châm một điếu. Đầu thuốc lúc sáng lúc tối. Hắn nghe tiếng trái tim mình đập từng nhịp từng nhịp. Nỗi cô đơn như dòng nước chảy, lan tràn bên trong hắn…

Trước đây, vào giờ phút này thì Nguyễn Khánh Linh luôn ngồi trên giường, tay cầm một cuốn sách. Hắn cũng chẳng biết là cô có nhập tâm đọc nổi cuốn sách đó hay không. Nhưng năm năm nay, ngày nào cô cũng cầm một cuốn sách và đọc…

Chiếc cổ thon dài, khuôn mặt nhỏ nhắn, còn cả đôi lông mi dài thật dài chớp chớp, trông hình ảnh đó thật dịu dàng.

Hắn nhớ kỹ hình ảnh đó, hơn nữa còn nhớ một cách rất rõ ràng.

Ngọc Thắng lắc lắc đầu. Hắn cảm thấy bản thân mình không nên nhớ đến những hình ảnh đó.

Người phụ nữ tàn nhẫn kia cuối cùng cũng đã rời đi, cô ta đã rời đi được một tháng rồi…

Hắn phải vui mừng mới phải…

Đúng, hắn phải vui mừng.

Dập tắt đầu thuốc lá, Ngọc Thắng mời năm ba người bạn thân đi bar quẩy.

Trong quán bar có vô số những âm thanh vang dội. Gái đẹp, rượu ngon, một đám người vui đùa tận hứng. Cũng chỉ khi ở trong hoàn cảnh như thế này, Ngọc Thắng mới có thể tạm thời quên đi sự dây dưa năm năm qua giữa mình và Nguyễn Khánh Linh, quên đi sự tàn nhẫn của cô, quên đi cái chết thảm khốc của An Nhàn…

Nhưng cứ vào thời điểm tĩnh lặng thì Ngọc Thắng lại không tự chủ mà nhớ đến người phụ nữ đó…

Một lần rồi lại một lần…

Hắn không hiểu tại sao bản thân mình lại luôn nhớ tới khuôn mặt đau thương của Nguyễn Khánh Linh.

Cô nói: “Ngọc Thắng, anh có từng thích em không? Dù chỉ là một chút thôi…”

Không hề, một chút cũng không hề có. Ngọc Thắng cứ tự trả lời lặp đi lặp lại trong lòng như thế.

Sao mà hắn có thể thích một người phụ nữ như vậy được?

Không, mãi mãi cũng không…

Hắn chỉ có ghét loại phụ nữ đó mà thôi.

Thời tiết càng lúc càng lạnh. Nguyễn Khánh Linh đã bỏ đi được năm tháng rồi…

Hôm đó, Ngọc Thắng đang họp tại công ty thì điện thoại di động vang lên. Một số điện thoại lạ hoắc. Ánh mắt của hắn đột nhiên sáng lên. Trong vài giây đồng hồ thôi, hắn đã thầm mong mỏi, mong mỏi rằng cuộc điện thoại này là do Nguyễn Khánh Linh gọi tới.

Nhưng, không phải.

Đó chỉ là một cuộc điện thoại của bọn chuyên lừa đảo mà thôi…

Đôi mắt của Ngọc Thắng đột nhiên trở nên u tối. Giọng nói của hắn giống như một con sư tử đang phát điên lên vậy: “Mẹ kiếp bọn lừa đảo chết cả nhà chúng mày đi, cút…”

Hắn tắt điện thoại, từng dòng gân xanh hiện lên rõ mồn một trên trán. Hắn thất thố khiến cho cả phòng họp khiếp sợ.

Bản thân Ngọc Thắng cũng chẳng thể nói rõ tại sao hắn lại đột nhiên bùng nổ như sét đánh như vậy. Trước đây, khi nhận được những cuộc điện thoại lừa đảo như thế thì hắn căn bản chẳng thèm nói gì với đối phương mà thẳng tay tắt máy luôn. Nhưng hôm nay lại khác, hắn đã nổi giận…

Nổi giận là bởi vì hắn đã mang theo một chút kỳ vọng trong cuộc điện thoại đó. Hắn hi vọng đó là cuộc điện thoại do Nguyễn Khánh Linh gọi tới.

Ấy vậy mà không phải.

Ngọc Thắng không chịu chấp nhận điều đó. Hắn nới lỏng cà vạt, nói bằng giọng lạnh lùng: “Tiếp tục họp…”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom