• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Xin chào, thiếu tướng đại nhân 2022 (7 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • chap-18

Xin chào, thiếu tướng đại nhân - Chương 18: Tìm hiểu nguồn gốc (6)




Translator & Editor: Lục Tịnh An



Hoắc Thiệu Hằng chắp tay đứng trong phòng giám sát kế bên phòng thẩm vấn.



Trước mặt là vách tường một chiều trong suốt, anh có thể nhìn thấy tình hình trong phòng đối diện, nhưng trong phòng đối diện không nhìn thấy anh.



“Hoắc thiếu.”



“Hoắc thiếu.”



Người giám thị thẩm vấn trong phòng lập tức đứng dậy.



Hoắc Thiệu Hằng giơ cánh tay lên làm một động tác chào với họ, tầm mắt dõi theo tình hình sau vách tường.



Hồ Truyền Tín ở trong phòng thẩm vấn nơi đóng quân của Đội hành động đặc biệt chỉ chống đỡ được trong vòng mười lăm phút thì đã khai ra toàn bộ rồi.



“... Người phụ nữ Nhật Bản đó gọi… gọi là Yamaguchi Yoko… Là lúc tôi uống rượu ở Fortune Gate quen biết cô ta, lúc đó một mình cô ta nghe thấy tôi đang khoe khoang với các anh em, muốn tìm một chút thuốc kích tình lợi hại… Đang sung sướng dâng tràn, cô ta liền đến gần, tự giới thiệu nói có thuốc kích tình tốt nhất trên thế giới, xem xem tôi có trả được tiền không.” Hồ Truyền Tín nhịn sự đau đớn dữ dội, nói đứt quãng.



Tên Hồ Truyền Tín này cũng không tính là ngu dốt lắm, lại còn biết che giấu bọn họ chuyện lợi dụng thuốc kích tình này để tính kế Cố Niệm Chi.



Con ngươi Hoắc Thiệu Hằng đen không thấy đáy, sâu không đoán được, một tay giơ lên sờ cằm, cân nhắc cả nửa ngày, anh xoay người rời đi, đồng thời mở tai nghe bluetooth, ra lệnh cho Triệu Lương Trạch: “Điều tra Yamaguchi Yoko.”



Vì Hồ Truyền Tín từng mua bán với Yamaguchi Yoko, biết nhiều tình hình của cô ta hơn, nên Triệu Lương Trạch cũng tham gia thẩm vấn, từ trong miệng Hồ Truyền Tín moi được tin tức liên quan đến Yamaguchi Yoko nhiều hơn.



Biết tin tức càng chi tiết hơn, hắn càng dễ dàng điều tra được người này.



Rời khỏi phòng thẩm vấn, Triệu Lương Trạch về phòng làm việc của mình, lập tức truy cập vào kho số liệu hải quan đế quốc, truy tìm du khách Nhật Bản tên gọi “Yamaguchi Yoko” nhập cảnh trong năm nay.



Không bao lâu sau, từng dòng số liệu phản hồi lại, hai tay Triệu Lương Trạch gõ trên bàn phím rất nhanh, dần dần thu hẹp phạm vi tìm kiếm.



Mười lăm phút sau, hắn đã điều tra được tin tức chỉ có ba người phụ nữ.



“Hoắc thiếu, tra được năm nay có mười lăm du khách Nhật Bản tên Yamaguchi Yoko nhập cảnh, loại trừ mười hai người tuổi tác không khớp, còn lại ba người. Trong đó người thứ nhất và thứ hai đã rời khỏi nước ta một tháng trước. Chỉ có Yamaguchi Yoko thứ ba này, nửa tháng trước nhập cảnh, thời gian qua vừa lúc ở tại thành phố C, hơn nữa tra được thẻ tín dụng của cô ta từng được chi tiêu ở câu lạc bộ Fortune Gate. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, Yamaguchi Yoko này chính là người đã bán H3aB7 cho Hồ Truyền Tín.”



“Ừ. Làm sao tra trong gian dài như vậy?” Hoắc Thiệu Hằng có chút không vừa ý, Hồ Truyền Tín đã trả lời rất rõ ràng rồi, vậy mà vẫn tốn mất mười lăm phút.



“Hoắc thiếu, lúc đó bọn họ mua bán bằng tiền mặt. Nếu như mua bán qua hệ thống ngân hàng, tôi không dùng đến một giây là tra được rồi.” Triệu Lương Trạch bên kia đầu dây khuôn mặt đau khổ cầu xin tha thứ.



“Đừng nói nhảm, Yamaguchi Yoko hiện giờ đang ở đâu?” Hoắc Thiệu Hằng đứng dậy, chuẩn bị triệu tập nhân thủ đi bắt người.



Triệu Lương Trạch bên đó lại gõ một hồi trên máy tính, truy tìm thông tin mới nhất của Yamaguchi Yoko.



Không ngờ rằng…



“Hỏng rồi! Hoắc thiếu! Cô ta đã lên máy bay về Nhật rồi!” Sắc mặt Triệu Lương Trạch tái xanh, “Trước khi chúng ta lấy được khẩu cung của Hồ Truyền Tín cô ta đã lên máy bay về Nhật rồi.”



Nắm tay Hoắc Thiệu Hằng nện trên bàn, “Tiếp tục tra! Đưa tôi tư liệu của hải quan!”



Triệu Lương Trạch lập tức dùng quyền hạn cao nhất trên mạng của mình truy cập vào hệ thống hải quan của thành phố C.



Thành phố C là thành thị lớn nhất đế quốc, mỗi ngày chuyến bay quốc tế ra vào thành phố C nhiều không đếm xuể, muốn trong nhiều chuyến bay như vậy mà tìm một người thật không dễ, nhưng nếu như biết số chuyến bay thì sẽ dễ tra hơn.



Triệu Lương Trạch dùng họ tên và số hộ chiếu của “Yamaguchi Yoko” để tra số chuyến bay về Nhật của cô ta, lại điều tra ra hình ảnh video hải quan về thời gian qua cổng an ninh của cô ta, chuyển cho Hoắc Thiệu Hằng.



Hoắc Thiệu Hằng bật màn hình lớn trước mặt anh, hí mắt quan sát tỉ mỉ đoàn người qua lại tấp nập ở cổng hải quan sân bay thành phố C trên màn hình.



Triệu Lương Trạch xác nhận người qua điện thoại: “Hoắc thiếu, người này là Yamaguchi Yoko.”



Trong video qua cổng hải quan sân bay thành phố C, Yamaguchi Yoko nhìn ống kính máy quay cười một cái.



Cô ta có mái tóc dài ngang lưng đen dày, tóc mái ngang trán, đôi mắt to đen láy che đậy khuôn mặt bình thường của cô ta, nhưng vẫn có thể nhìn ra khuôn mặt trắng nõn như mâm bạc, tô son đỏ tỉ mỉ, chân mày cũng được tô rất tỉ mỉ, có chút giống cung nữ cổ đại của đế quốc, nhưng cũng có đặc trưng tướng mạo và trang sức của phụ nữ Nhật Bản rõ ràng.



Hoắc Thiệu Hằng nhíu nhíu mày, đứng dậy tắt màn hình lớn, trực tiếp ra lệnh: “Kho số liệu của Nhật bên đó cậu có thể kết nối được không? Xem cô ta có lai lịch gì…”



Có thể lấy được H3aB7, không thể là người bình thường.



Triệu Lương Trạch thích nhất làm hacker, đáng tiếc vẫn luôn bị kỷ luật hạn chế, không thể muốn làm gì thì làm trên mạng.



Nhưng lần này được Hoắc thiếu cho phép, hắn lập tức phấn khởi lên, sẵn sàng hành động nói: “Không vấn đề gì! Hack chỗ nào? Hệ thống an ninh Nhật Bản, hay hệ thống tài chính của bọn họ? Có thể ảnh hưởng đến mức độ an toàn mạng của Nhật Bản không?”



Hoắc Thiệu Hằng lạnh lùng nói: “... An toàn mạng của Nhật liên quan gì đến tôi? Tôi chỉ muốn cậu điều tra ra lai lịch của người phụ nữ đó.”



Triệu Lương Trạch: “... Hiểu rồi!”



Hắn rất quý trọng mỗi lần có cơ hội quang minh chính đại hack mạng của nước khác.



Loại cơ hội này sẽ không nhiều, hơn nữa cũng là một trong những nguyên nhân hắn tham gia Đội hành động đặc biệt.



Làm một hacker bị chiêu hàng khắp thế giới, hắn rất hài lòng với công việc hiện tại, không chỉ thoả mãn hứng thú và yêu thích của mình, còn có thể góp sức cho đất nước.



Từng chuỗi mật mã bay lượn theo ngón tay hắn đánh ra, không ngừng thăm dò lỗ hổng an toàn mạng của Nhật Bản.



Chỉ cần tìm được một cái, hắn liền có thể mở một cánh cửa, chui vào trong màn che đối diện, nhìn thấy một phong cảnh khác.



Trước khi trời sáng, Triệu Lương Trạch đã thuận lợi phá vỡ mật mã mạng nội bộ của Nhật Bản, đang dạo chơi trong mạng máy tính của nước họ.



Nhưng kết quả hắn tìm được lại không lạc quan lắm.



Sắc mặt Triệu Lương Trạch càng ngày càng nghiêm trọng, mười phút sau, hắn gửi những tin tức này cho Hoắc Thiệu Hằng.



“Hoắc thiếu, Yamaguchi Yoko có liên quan mật thiết đến tổ chức xã hội đen Yamaguchi, hơn nữa, tin tức chứng tỏ, cô ta vừa về đến Nhật Bản liền bỏ mạng trong một vụ tai nạn xe hơi.”



Hoắc Thiệu Hằng ngồi trong phòng sách của mình, cả vách tường trước mặt là một màn hình lớn.



Anh dùng tay chống má, ngồi trên ghế dựa mềm lưng cao đằng sau bàn, chuyên chú nhìn tin tức đang hiện ra trên màn hình lớn.



Đều là tin tức mà Triệu Lương Trạch mới vừa lấy được từ mạng nội bộ Nhật Bản, có giải thích bằng phụ đề.



“... Hoắc thiếu, chuyện này, không lẽ có liên quan đến tổ chức xã hội đen Yamaguchi lớn nhất Nhật Bản sao? Vậy chúng ta có cần đối phó với tổ chức này không?” Triệu Lương Trạch ở đầu dây bên kia thảo luận với Hoắc Thiệu Hằng vấn đề này.



Đối phó bang Yamaguchi?



Hoắc Thiệu Hằng không nói chuyện, con ngươi sâu sắc đen như đêm tối, một bàn tay nhẹ xoa cằm, sờ sờ râu ngắn màu xanh nhạt vừa mới mọc lên, tay kia lấy ra một đồng tiền vàng từ trong túi quần, lại ngắm nghía nó giữa ngón tay.



Dựa vào trực giác của anh, manh mối đến đây xem như đứt rồi.



Không phải không dám đối đầu với băng Yamaguchi của Nhật Bản, mà là tại sao phải đối đầu với đối phương?



Một Yamaguchi Yoko chết không đối chứng, thì có thể chứng minh có liên quan đến tổ chức xã hội đen Yamaguchi của Nhật sao?



Toàn bộ việc này một vòng lại một vòng, dẫn bọn họ tìm hiểu nguồn gốc, truy tìm căn nguyên, mới từng bước tìm ra Yamaguchi Yoko, nhưng trực giác của Hoắc Thiệu Hằng cho anh biết, “tìm hiểu nguồn gốc” kiểu này quá thuận lợi rồi.



Manh mối có vẻ như rõ ràng, thật ra ẩn chứa điều huyền diệu.



Nếu như thật sự do tổ chức xã hội đen Yamaguchi của Nhật Bản làm, mục đích của bọn họ là gì, tại sao lại chọn trúng Cố Niệm Chi?



Mà Hoắc Thiệu Hằng tin chắc, sự tồn tại của Cố Niệm Chi chắc không thể bị người của bang Yamaguchi biết được.



Quân đội đế quốc giấu cô ấy rất kĩ, nếu không bạn học không có mắt nhìn đó của Cố Niệm Chi cũng sẽ không dùng phương pháp độc ác và ngu xuẩn này để tính kế cô ấy.



Nhưng nếu không phải bang Yamaguchi làm, hung thủ phía sau màn sao lại phải hướng tầm mắt bọn chúng đến bang Yamaguchi? Mục đích thật sự mà chúng muốn che đậy là gì?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom