• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot VỢ NUÔI BÉ NHỎ CỦA ĐẠI THIẾU (1 Viewer)

  • Chương 11-12

Chương 11: Một nhà ba người


“Tố Tâm, em mau giới thiệu đi!”


Mục Thần cắn răng nghiến lợi mà nói, giờ phút này, trên người anh không có một chút bóng dáng của vị tổng giám đốc tập đoàn MOON cấp quốc tế, mà tỏa ra hơi thở tức giận.


Giọng nói anh âm trầm giống như hận không nói ra tất cả: “Còn không mau nói cho Mịch Nhi, anh và con bé có quan hệ gì!”


“Hả?” Mịch Nhi tò mò, cô bé ngẩng đầu nhìn về phía Tố Tâm, “Mẹ, cái chú này có quan hệ gì tới con?”


“Dì Tố, chú Mục Thần, hai người, hai người không phải là. . . . . .” Tiểu Bạch ở bên dò xét cẩn thận ba người đứng đó, chợt hiểu ra kêu lên, “Không thể nào, hai người không cần nói với cháu, Mịch Nhi là con của hai người nhé!”


“A. . . . . .” Liên Hoa vẫn sững sờ ở một bên liền nhức đầu xoa trán, tại sao sức quan sát của Tiểu Bạch lại có thể mạnh như vậy, nó thật sự đã nói đúng!


Cô cười gượng kéo con trai ra, đối với không không khí kì lạ giữa ba người mà khuyên giải nói: “Mục Thần, Tố Tâm, chuyện giữa hai người tôi cũng không hiểu rõ hết, nhưng nếu chúng ta đã quen biết nhau, Mịch Nhi cũng đã ở cùng tôi mấy tháng, hiện tại tôi biết nó là con của hai người, nhưng cũng không thể không nói vài cậu. Mục Thần, tôi khuyên anh bây giờ nên hạ tức giận xuống, trước hết nên cùng nói chuyện với hai mẹ con họ, Tố Tâm, cô cũng nên nói ra tất cả những chuyện trước đây, đừng nên giấu giếm nữa, đối với Mục Thần và Mịch Nhi đều không công bằng. Bất luận là có ân oán hiểu lầm gì, một nhà ba người đều nên nói hết, có thể hiểu rõ lẫn nhau, dù sao, tôi nghĩ hai người cũng đã là cha mẹ, ít nhất cũng đều phải vì Mịch Nhi mà nghĩ.”


Tiểu Bạch nghe thấy Liên Hoa thừa nhận suy đoán mình, nhất thời cảm thấy sấm chớp ầm ầm, không — không thể nào, Mịch Nhi không chỉ có một nhười mẹ “Điên cuồng” như vậy, mà cha của em ấy cũng là người cậu quen thuộc!


Vào bốn năm trước, dì Tố đã để lại cho cậu nỗi ám ảnh trong lòng, đó là một nhà nghiên cứu khoa học, là người không tiếc tất cả vì y học!


Năm đó để cứu chữa tính mạng cho cha cậu, dì đã nhìn thấy bộ gen trong người cha, muốn chuẩn bị lấy ** của cha đi chế tạo một tiểu thiên tài khác, nhằm kéo dài sự ưu tú của nhân loại, đó chính là lý do hoang đường!


Nhưng càng thêm quá hơn, năm đó khi dì Tố Tâm xét nghiệm ghen của cậu, nói ghen của cậu còn xuất sắc hơn cả cha mình. Nên dì Tố đã mở miệng hỏi cậu có muốn giao hẹn mười năm hay không, đợi đến khi cậu được mười mấy tuổi thì có thể cùng dì sinh một tiểu thiên tài. . . . . .


Tiểu Bạch nghĩ đến chuyện năm đó, vẫn nhịn không được mà phải rùng mình,cậu mới vừa nói mình muốn phụ trách với Mịch Nhi, thì đã là cực kì cố gắng để chuẩn bị tiếp nhận dì Tố, nhưng ai ngờ, cha Mịch Nhi lại có thể là chú Mục Thần!




Chương 12: Lần đầu tiên gặp mặt


Năm đó chú Mục Thần yêu mẹ cậu rất sâu đậm. . . . . .


Ngay lúc nhỏ, chỉ có cậu có thể độc chiếm mẹ, vì muốn loại bỏ tất cả những người đàn ông muốn cướp đoạt mẹ, cậu đã làm liều giở trò phá rối, nhưng cho tới giờ cũng không có tác dụng gì!


Mãi cho đến khi cha ruột cậu xuất hiện, thì sau này chú Mục Thần mới hoàn toàn chết tâm đối với mẹ, nên bốn năm trước, cậu mới có thể hoà bình với chú Mục Thần, có quan hệ hòa hoãn với nhau.


Nhưng cho tới bây giờ cậu cũng không biết, chú Mục Thần lại cùng dì Tố sinh con, hơn nữa lại còn là Mịch Nhi!


Lấy tính cánh đam mê nghiên cứu của dì Tố, cậu có thể tưởng tượng ra năm đó xảy ra chuyện gì, dì vẫn muốn ở trong một ngàn người chọn ra một người đàn ông xuất sắc nhất, sau đó lấy ** của người đó, rồi trở về thụ tinh ra đứa bé!


Không nghi ngờ chút nào, Mịch Nhi chính là tập hợp tất cả mọi gen suất sắc nhất, mà người cung cấp**, chính là chú Mục Thần. . . . . .


Khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp trai của Tiểu Bạch tê liệt, thế giới còn có người điên khùng như vậy ư, thế giới lại còn nhỏ bé như vậy nữa chứ!


Nhưng lúc này, Mịch Nhi không có nhìn thấy khuôn mặt vặn vẹo như bị Thiên Lôi đánh của Tiểu Bạch, vì cô bé cũng bị lời của dì Liên Hoa mà chấn động.


“A. . . . . . Vậy –“Mịch Nhi há miệng, lại không thể thốt nên lời.


Cả người cô bé cứng đờ nhìn sang phía mẹ đứng yên đó, cô bé lại quay đầu sang, nhìn lấy người đàn ông tên là Mục Thần, đại não thiên tài hoàn toàn chết máy, thậm chí Mịch Nhi còn không kịp phản ứng xem lời dì và anh Tiểu Bạch có ý gì.


Anh Tiểu Bạch nói cô bé là con gái của chú, đến dì Liên Hoa cũng nói bọn họ là người một nhà. . . . . .


Ý của họ là nói tới người đàn ông xa lạ trước mắt này, có loại quan hệ máu mủ với cô bé sao? Nhưng lại không thể nào, cô bé không nghe lầm chứ?


Mục Thần cúi đầu nhìn Mịch Nhi đáng yêu, nhẹ nhàng ngồi xổm xuống, anh thận trọng dịu dàng cười nói: “Mịch Nhi, lần đầu tiên gặp mặt, ta tên là Mục Thần, là cha của con! Những năm gần đây, ta đều không biết đến sự tồn tại con, nhưng bắt đầu từ bây giờ, ta sẽ luôn luôn đối tốt với con. . . . . .”


“Con. . . . . . chú là cha con sao?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mịch Nhi kinh ngạc, tròng mắt màu tím suýt nữa thì rơi ra ngoài, cô bé sững sờ nhìn người tự xưng là cha của mình, cố gắng kéo đại não lại, muốn phân tích rõ ràng tình hình lúc này.


Chú đó thật sự là cha sao? Là cha của cô bé sao?
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom