• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot VỢ NUÔI BÉ NHỎ CỦA ĐẠI THIẾU (1 Viewer)

  • Chương 37-38

Chương 37: Biết nguyên nhân


“Tố Tâm, cô đã tới nhanh như vậy rồi sao!” Liên Hoa giật mình với tốc độ chạy tới của Tố Tâm, vội vàng nói với bác sĩ, “Có Tố Tâm ở đây, mọi người cứ ở bên cạnh trợ giúp là được, tình hình của Mịch Nhi vẫn do mẹ con bé hiểu rõ nhất!”


Liên Hoa thở phào nhẹ nhõm, cô cũng biết nói với Tố Tâm chuyện của Mịch Nhi là đúng! Không nói về y thuật, cô ấy còn nắm rõ mọi thứ trong phòng thí nghiệm, lại quen thuộc thân thể Mịch Nhi, cho nên để Tố Tâm tới khám cho con bé, đây chính là điều thích hợp nhất!


Quả nhiên Tố Tâm như cô dự đoán, bây giờ đã giống như một người mẹ, đặt con gái lên vị trí hàng đầu. Khi nghe tin Mịch Nhi hôn mê, cho dù đang tiến hành hạng mục thí nghiệm quan trọng cỡ nào, cô cũng có thể bỏ qua tất cả mọi chuyện, lập tức chạy tới!


“Tiểu Bạch, là cháu phát hiện ra Mịch Nhi đầu tiên sao?” Tố Tâm vừa nhanh chóng đón lấy dụng cụ do các bác sĩ khác đưa, vừa kiểm tra cho con gái, lại vừa nói, “Khi đó Mịch Nhi có triệu chứng gì, trong phòng thí nghiệm có gì đặc biệt không? Cháu đã làm cấp cứu thế nào, không có cho Mịch Nhi ăn gì lung tung chứ?”


Tiểu Bạch nhanh chóng thuật lại tất cả những gì mình đã làm, chú trọng nhấn mạnh tình huống kì lạ vừa rồi, cũng nói ra các biện pháp cấp cứu mà mình đã làm, sau đó kêu Tố Tâm nhanh chóng chuẩn đoán bệnh tình.


“Nhịp tim 98, có chút nhanh, nhiệt độ 39. 6°, thân thể không có vết thương, nhưng trong người lại có triệu chứng viêm nhiễm. . . . . .” Nên Tố Tâm lại kiểm tra thân thể cô bé lần nữa, rồi bắt đầu âm thầm nghi ngờ.


Cô không thể chuẩn đoán sai, triệu chứng này chỉ khiến Mịch Nhi phát sốt mà thôi, nhưng thân thể con bé được cô chăm sóc hết sức khỏe mạnh, hầu như không có khả năng bị lây bệnh mà cảm mạo nóng sốt mới đúng —


Tố Tâm chợt đứng dậy, nhìn quanh một vòng trong phòng thí nghiệm, rồi đứng trước một cái bàn.


Cô cầm lên một cái ống nuôi cấy chất lỏng màu xanh, đặt ở lên kính hiển vi quan sát một chút, liền nhíu mày: “Bệnh khuẩn T-87D? Tại sao Mịch Nhi lại có thứ này ở đây, con bé nuôi nó làm gì, số vi khuẩn đó đã đi đâu?”


Tố Tâm vội vàng nhìn sang đám chuột bạch trong lồng, quả nhiên triệu chứng của chúng giống như Mịch Nhi, theo như cô đoán, Mịch Nhi và đám động vật này đều bị lây phải bệnh khuẩn!


“Dì Tố, dì biết chuyện gì sao? Mịch Nhi không có sao chứ!” Nhìn vẻ mặt Tố Tâm có chút buông lỏng, Tiểu Bạch không thể nhịn được nóng lòng mà hỏi.


“Cũng may, dì đã biết nguyên nhân, Mịch Nhi bị khuẩn bệnh mà mình nuôi cấy lây phải, không có gì đáng lo. . . . . .” Tố Tâm gật đầu một cái, nói với mấy vị bác sĩ, “Hãy giúp tôi đưa con bé về phòng, nó chỉ bị lây bệnh mà phát sốt thôi, tôi sẽ đi điều chế thuốc, mấy người. . . . . .”


Mọi người nghe thấy Tố Tâm chuẩn bệnh, lúc này mới kịp yên tâm. Ngay lúc mọi người nhẹ nhàng di chuyển Mịch Nhi, thì bỗng nhiên điện thoại của Liên Hoa vang lên.




Chương 38: Trở về nói chuyện!


Điện thoại vừa mở thông, giọng nam khẩn trương bên kia không ngừng tra hỏi: “Liên Hoa, anh mới vừa họp xong, lúc này mới nghe thư ký nói rằng Mịch Nhi xảy ra chuyện! Mịch Nhi thế nào rồi, tại sao lại phát sốt mà hôn mê? Không phải bệnh của con bé bị rất nghiêm trọng chứ, tình hình bây giờ thế nào rồi? Bác sĩ nói sao? Anh sẽ mua vé máy bay trở về ngay, em hãy chăm sóc Mịch Nhi thật tốt nhé!”


“Mục Thần . . . . . .” Liên Hoa bị Mục Thần truy hỏi đến nỗi không thể chen vào câu nào, cho nên chỉ có thể nói cho anh biết những điều quan trọng nhất, “Tố Tâm nói Mịch Nhi không sao, anh đừng lo lắng. . . . . .”


“Là Tố Tâm kiểm tra cho Mịch Nhi sao? Để cô ấy nghe điện thoại!” Mục Thần vẫn không yên lòng, “Anh vẫn muốn biết mọi chuyện rõ ràng, rốt cuộc tại sao Mịch Nhi lại bị bệnh!”


“Mịch Nhi chỉ phát sốt thôi.” Tố Tâm lạnh lùng nhận lấy điện thoại, nhẹ nhàng giải thích, “Con bé ở trong phòng thí nghiệm nuôi cấy một loại vi khuẩn nguy hiểm, có thể là khi thí nghiệm trên người động vật, đã vô ý lây lên người mình. Anh yên tâm, loại vi khuẩn này sẽ không mất mạng, con bé không có việc gì –”


“Tôi biết ngay mà, tôi biết ngay là sẽ xảy ra chuyện!” Nghe xong mọi chuyện, Mục Thần chẳng những không có buông lỏng, mà ngược lại cắn răng nghiến lợi tức giận hơn, “Tôi không nên để cho Mịch Nhi còn nhỏ như vậy mà đã học y học nguy hiểm như vậy, lại càng không nên để cho con bé sử dụng phòng thí nghiệm! Hừ, tốt nhất Mịch Nhi không nên có chuyện gì, nếu không tất cả là lỗi của cô! Chờ tôi trở về rồi sẽ cùng cô nói chuyện!”


Mục Thần nói xong cũng cúp điện thoại, khiến Tố Tâm không kịp phản bác một câu. Đôi mắt màu tím của cô chớp chớp vài cái, đè nén sự không thoải mái khi bị trách cứ, cô chỉ có thể đem lời nói của anh trở sự yêu thương đối với Mịch Nhi, quan tâm sẽ bị rối loạn, cô không cần so đo cùng anh.


“Tố Tâm, không có sao chứ?” Liên Hoa tiến lên vỗ vỗ bả vai Tố Tâm, “Mục Thần nói gì, mà sắc mặt cô khó coi như vậy? Anh ấy mới vừa nói sẽ mua vé máy bay trở về, nhất định là vô cùng lo lắng cho Mịch Nhi, anh ấy có nói nhảm thì cô cũng đừng để ý!”


“Không có, không có gì.” Tố Tâm lắc đầu, “Không cần phải để ý đến anh ta, chúng ta chăm sóc Mịch Nhi trước đã. Bác sĩ đã đưa con bé về phòng rồi sao, Liên Hoa, cô giúp tôi chăm sóc Mịch nhi nhé, tôi muốn đi điều chế thuốc!”


“Cô yên tâm, Tiểu Bạch và Thiếu Khuynh đã đi theo bác sĩ, sẽ không để cho Mịch Nhi không người chăm sóc.” Liên Hoa nhẹ nhàng an ủi Tố Tâm nói: ” Cô không phải lo lắng ở đây, nhanh đi điều chế thuốc, nếu uống thuốc sớm hơn sẽ khiến Mịch Nhi khỏe lại nhanh hơn!”


Tố Tâm cảm kích gật đầu, chạy về phía phòng thí nghiệm của mình lấy thuốc, mà Liên Hoa cũng lập tức chạy tới phòng bệnh, mặc dù chồng cô và con trai đã đi theo, nhưng cô vẫn phải tự mình chăm sóc Mịch Nhi thì mới có thể yên tâm, ngoài ra còn phải lại dặn dò quản gia trông coi bọn trẻ, không thể để cho bọn chúng tới gây phiền toái.


Trong khoảng thời gian ngắn, nhà họ triển và Tố Tâm đều vì Mịch nhi mà bận rộn. . .
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom