• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show (5 Viewers)

  • Chương 451-453

Chương 451: Dùng đạo đức trói buộc Khương Mạn, vô lý

“Xin chào.”

Khương Mạn gật đầu, nghĩ cô gái kia khóc đến đau lòng như vậy, mình nên đưa cô ấy một tờ khăn giấy. Tiếc là trên tay cô không có. Chỉ đành gật đầu, kéo Tang Điềm rời đi.

Cô gái này tên là An Kỳ, cũng từ trong phòng đi ra, sau khi nhìn thấy Khương Mạn và Tang Điềm, cô ấy giật nảy mình.

Khương Mạn và Tang Điềm không dừng lại.

An Kỳ tỉnh táo lại: “Khương võ thần, cô cứ đi như vậy sao?”

Khương Mạn khó hiểu nhìn cô ta: “Nếu không thì sao?”

Cô gái trẻ chạy ra ngoài đầu tiên, khóc lóc nước mắt nước mũi tèm lem tên là Hứa Tiểu Mạn, cô ấy cũng bị người đồng đội của mình dọa sợ, kéo An Kỳ lại nói: “An Kỳ, cô đang làm gì vậy.”

An Kỳ nháy mắt ra hiệu với cô ấy, rồi hướng mắt nhìn Khương Mạn: “Cô Khương, hai cô vừa rồi ở bên ngoài đã nghe thấy hết rồi phải không?”

Khương Mạn cười nụ cười kỳ quái, “Ù tai, chẳng nghe thấy gì hết.” Nói xong liền quay người rời đi.

An Kỳ sững sờ, hiển nhiên là không ngờ Khương Mạn lại hoàn toàn không cư xử theo cách thông thường. Nhưng cô ấy quyết định không để cho Khương Mạn rời đi như vậy, bây giờ Khương Mạn trong mắt cô ta chính là một cọng rơm cứu mạng đột nhiên xuất hiện.

“Cô Khương, cô Tang, cầu xin hai người đợi một chút.”

“Nể mặt chúng ta đều là người Đế Quốc, tôi xin hai người năm phút, chỉ năm phút thôi được không?”

An Kỳ lôi kéo Hứa Tiểu Mạn chạy tới trước mặt hai người Khương Mạn.

Tang Điềm cũng mất kiên nhẫn, lạnh mặt nói: “Thật ngại quá, chúng tôi tới là để tham gia lễ nhận giải, năm phút mà cô nói sẽ khiến chúng tôi vắng mặt trong buổi lễ.”

An Kỳ vội vàng đáp: “Tôi đã xem qua lịch trình, nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất, nam diễn viên chính xuất sắc nhất, còn có giải đạo diễn đều là những giải cuối cùng, sẽ không làm lỡ việc của hai người đâu.”

“Có lỡ việc hay không là cảm nhận của cá nhân chúng tôi, cô nói cũng không tính, bạn nhỏ à.” Khương Mạn lạnh nhạt nhìn cô ta: “Bất kể cô muốn nói gì, bây giờ tôi có thể nói luôn cho cô biết, tôi từ chối.”

“Cô——” An Kỳ không thể tin nổi, nhìn cô, “Không phải cô là người luôn rất chính nghĩa sao? Sao bây giờ cô lại như vậy?”

Hứa Tiểu Mạn khó xử, chỉ muốn kiếm một cái lỗ nẻ mà chui vào, cô ấy không biết người đồng đội này của cô ta phát điên cái gì nữa.

Cô ấy có thể đoán được An Kỳ muốn Khương Mạn giúp đỡ. Nhưng dựa vào cái gì chứ! Bọn họ cũng đâu có quen biết gì Khương Mạn, Khương Mạn người ta dựa vào cái gì mà phải giúp? Hơn nữa đột nhiên nhảy ra kêu người ta giúp, nói chuyện không đầu không đuôi, mặt dày thật đấy!

“An Kỳ, rốt cuộc cô đang làm gì vậy, cô đừng có nói nữa được không!” Hứa Tiểu Mạn kéo cô ta lại, tỏ vẻ xin lỗi mà nhìn về phía Khương Mạn, thật sự vô cùng khó xử.

Khương Mạn lại cười với cô ấy.

Còn với An Kỳ……

“Cô cảm thấy tôi chính nghĩa, đó là cảm nhận của cá nhân cô, liên quan quái gì đến tôi?”

Khương Mạn nhướn mày cười: “Ngoài ra, tôi còn chẳng biết mấy người là ai, nghe nói giới giải trí nước H rất thích phân rõ bối phận, cấp bậc khi giao tiếp, các cô nếu đã lăn lộn ở bên này thì tốt nhất là nên học hỏi xem thế nào gọi là lễ phép.”

An Kỳ cắn chặt môi, giọng nói gấp gáp: “Cô là đại tiểu thư của gia tộc Lancelot, tập đoàn Hoàn Vũ cũng là của cô, có quyền có thế, cô chỉ cần động một ngón tay út là có thể giải quyết khó khăn trước mắt của chúng tôi! Coi như là tôi cầu xin cô đấy được không?”

“Người của công ty ép tôi và bạn tôi đi tiếp rượu, chúng tôi thật sự không muốn, chúng tôi không muốn để mặc cho người ta sắp xếp.”

Tang Điềm nghe mà bật cười, “Giỏi đấy, cô tới nước H, cái khác thì không học được, nhưng cái trò dùng đạo đức trói buộc người khác, mặt dày thì học thành thạo nhỉ?”

“Cô yếu đuối thì cô có lý à? Chị tôi nợ cô hay sao mà phải giúp cô? Cô cầu xin chị ấy? Cầu xin thì nhất định phải giúp à? Cô là ai cơ chứ?”

“Xin lỗi! Thật sự xin lỗi!! An Kỳ cô ấy không được tỉnh táo cho lắm.” Hứa Tiểu Mạn vội vàng xin lỗi.

“Đi thôi An Kỳ, cô đừng nói nữa.” Hứa Tiểu Mạn thật sự sắp phát điên rồi. Mất mặt thì thôi đi! Lại còn là ở trước mặt thần tượng mà nhục nhã cỡ này! Cô không dám nhìn thẳng vào mắt Khương Mạn nữa rồi.

An Kỳ gạt tay của Hứa Tiểu Mạn ra, cô ta cũng biết là bản thân đuối lý, thế nhưng mà thái độ của Khương Mạn khiến cô ta thực sự tức giận.

Đều là người Đế Quốc, ra bên ngoài, giúp đỡ nhau một chút thì có sao?

Hơn nữa, Khương Mạn muốn giúp bọn họ thì quả thực rất đơn giản mà, với bối cảnh và địa vị của cô thì chỉ cần một câu nói là xong, khó đến vậy sao?

Không những không giúp, còn tỏ vẻ cao quý, nói với giọng điệu dạy đời người khác.

“Trước đây coi như mắt tôi mù, còn cảm thấy cô chính là dòng nước trong của cái giới giải trí này, kết quả là cô và những kẻ khác trong giới này cũng như nhau mà thôi! Nếu cô đã không muốn giúp đỡ, vậy thì cô cũng không có tư cách lên mặt dạy đời tôi!”

Khương Mạn cười nhếch mép: “Người trên đời này đều là mẹ cô hết à, không giúp cô là cô tỏ vẻ ấm ức? Tôi dạy đời cô làm gì?”

“Đúng như cô nói, tôi có bối cảnh, có tài lực, cô có phiền phức, còn tôi thì không, tôi càng không phải chịu ấm ức. Chưa biết chừng tôi còn có thể tiếp tục tỏ vẻ cao quý, xem cô khóc như thế nào đấy.”

Khương Mạn thường không nói móc người khác, nhưng một khi đã nói móc người thì từng câu từng chữ đều đâm xuyên vào lòng người ta.

An Kỳ đỏ ửng mắt.

Tang Điềm ở bên cạnh cười, khỏi phải nói, cảnh này đúng là hiếm gặp. Dù gì thì giới giải trí ở quê nhà cũng không còn mấy người mù dám kiếm chuyện trước mặt bà chị nhà mình như vậy. May mà là ở nước H, đất nước của thuốc viên.

Đế Quốc ghét cái tính lén lút của nơi này, tuy nước H cũng thuộc Đông bán cầu, thế nhưng Đế Quốc lại coi thường nó. Cái nết xấu vô cùng.

Lại thêm vào là nước H thích bợ đỡ cho Tây liên bang, mà Tây liên bang cũng chỉ coi nó như con chó xu nịnh mà thôi.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Nước H và nước S luôn là hai trò cười.

Một bên thì lúc nào cũng làm những chuyện lén la lén lút

Một bên thì tràn ngập những thứ văn hóa phẩm đồi trụy.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, điện ảnh, âm nhạc và ngành sản xuất minh tinh của ‘đất nước lén lút’ này cũng khá đỉnh.

“Khương võ thần, cô Tang, thật là xin lỗi! Đã làm phiền hai người rồi, thật sự xin lỗi.” Hứa Tiểu Mạn luôn miệng xin lỗi.

Cô ấy thực sự cảm thấy mất mặt.

An Kỳ và cô ấy là thực tập sinh cùng thời, sau đó lại có thêm một nhóm nữa được thêm vào, vì hai người là người nước khác, cho nên đều bị bài xích ở trong tập thể.

Tuy là có thực lực, có nhan sắc, nhưng luôn không giành được ống kính và sân khấu, lời bài hát cũng không có nổi hai câu.

Lần này công ty còn đặt ra loại quy tắc kia, ép hai người phải tuân theo. Nhưng từ giờ đến lúc hết hạn hợp đồng còn những mười năm, một khi hai người họ hủy hợp đồng, sẽ phải đối mặt với số tiền vi phạm hợp đồng giá trên trời!

Cho nên An Kỳ bây giờ chính là có bệnh thì vái tứ phương, Hứa Tiểu Mạn tuy biết rằng cô ta gấp gáp đến mất lý trí, nhưng cũng cảm thấy hành vi vủa An Kỳ là vô lý.

Trong lòng càng cảm thấy nhục nhã hơn……

Nếu không phải là đồng đội lâu năm, lại còn là đồng hương, thì cô ấy thật sự đã xoay người bỏ đi rồi!

Khương Mạn đánh giá cô ấy một lúc, “Cô tên là gì?”

“Tôi ư?” Hứa Tiểu Mạn ngơ ngác: “Tôi, tôi tên là Hứa Tiểu Mạn, hiện đang hoạt động và nhảy phụ họa trong nhóm M&MS thuộc BS Entertainment.”

“Tối nay tôi ở khách sạn bảy sao Weston, cô có thể tới tìm tôi, tôi có nửa tiếng để nghe câu chuyện của cô, nhưng tôi không đảm bảo là sẽ giúp cô.”

Khương Mạn thẳng thắn nói: “Tốt bụng nhắc nhở một câu, tôi ngoại trừ là một diễn viên, tôi còn là chủ của một công ty giải trí, cô phải khiến cho tôi thấy được giá trị của cô.”

Nói xong, Khương Mạn dắt Tang Điềm rời đi.

Hứa Tiểu Mạn sững sờ tại chỗ, trên khuôn mặt đầy vẻ không thể tin được.

Biểu cảm của An Kỳ lại cực kỳ vặn vẹo. Cô ta túm lấy tay của Hứa Tiểu Mạn: “Tối nay cô sẽ không đi phải không?”

“Tôi……” Hứa Tiểu Mạn do dự trong chốc lát.

“Hứa Tiểu Mạn! Ban nãy tôi ra mặt vì cô đó? Bây giờ cô lại muốn bỏ rơi tôi sao? Sao cô lại như vậy? Có người bạn nào lại như cô không?”

Hứa Tiểu Mạn nhìn cô ta với vẻ mặt khó hiểu, cực kỳ cạn lời với hành vi chụp mũ của An Kỳ.

“Nếu thật sự là bạn thì lúc này cô nên cảm thấy vui mừng thay tôi chứ.”

Hứa Tiểu Mạn lạnh lùng đáp: “Khương võ thần có một câu nói đúng, người trên đời này không phải ai cũng là mẹ cô, không phải ai cũng phải giúp đỡ cô như một lẽ đương nhiên.”

An Kỳ khuôn mặt nhăn nhó: “Cô là cái đồ vong ơn phụ nghĩa! Tôi làm tất cả đều là vì cô mà.”

“Là vì tôi hay vì bản thân cô, trong lòng cô rõ hơn ai hết.”

“Hứa Tiểu Mạn, cô đừng có đắc ý, Khương Mạn vừa nói rồi, cô ta chưa chắc đã giúp cô đâu! Tôi sẽ chống mắt lên mà xem, tôi nói cho cô biết, hi vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn, tôi chờ xem dáng vẻ khóc lóc như một con chó của cô sẽ như nào!!!”

Hứa Tiểu Mạn quay đầu bước đi, quẹt đi nước mắt trên mặt.

Cô còn lâu mới khóc!

Có khóc cũng không khóc trước mặt An Kỳ!

Hứa Tiểu Mạn coi như đã nhìn thấu rồi, cái giới giải trí H chết tiết tiệt này, người bình thường ở lâu cũng sẽ trở nên điên rồ!
Chương 452: Cảnh tượng mờ ám này xuất phát từ sự toan tính

Khương Mạn thực sự không có nhiều cảm tình với nước H, ngoài định kiến về một số vấn đề, ở nước H cũng không có nhiều diễn viên và đạo diễn giỏi, phương diện nghệ thuật có thể vô hạn nhưng con người lại có giới hạn.

Chỉ cần không liên quan gì tới vấn đề lớn, Khương Mạn vẫn sẵn lòng tham gia lễ trao giải dưới góc nhìn thuần tuý.

Lúc cô và Tang Điềm quay lại, thấy Bạc Hạc Hiên đã ngồi vào chỗ, sắc mặt lạnh lùng, hoá ra chỗ ngồi lúc đầu của Trần đầu trọc đã có một người phụ nữ khác ngồi.

Nhìn dáng vẻ giống như ngây thơ trong sáng, nhưng nhìn kỹ sẽ thấy đã từng phẫu thuật thẩm mỹ. Cô ta đang nói gì đó với Bạc Hạc Hiên, ánh mắt cứ như dán lên người Bạc Hạc Hiên.

Khương Mạn rất tự nhiên ngồi vào chỗ, Bạc Hạc Hiên thấy cô quay lại, trên mặt có vẻ dịu đi một chút, tự nhiên đưa tay qua chỉnh lại quần áo cho cô.

Người phụ nữ kia có vẻ sững sờ, ánh mắt nhìn chằm chằm Khương Mạn, dùng tiếng nước H nói: “Bạc, đây có phải nữ diễn viên từng hợp tác với anh?”

Khương Mạn nhìn cô ta một cái, cười như không nói: “Người ta hỏi anh kìa.”

Bạc Hạc Hiên ồ một tiếng: “Không hiểu tiếng nước H.”

Thật không?

Khương Mạn lườm anh một cái: “Đây là tiểu thư của tập đoàn nào?”

“Em biết không?” Bạc Hạc Hiên nhướng mày.

“Trong phòng vệ sinh đầy dãy bí mật.” Khương Mạn dùng bộ mặt hóng hớt nói: “Trêu ong ghẹo bướm vẫn là anh thôi, Bạc Yêu Nhi.”

Bạc Hạc Hiên bĩu môi: “Anh có tội, về nhà để em xử lý.”

Đôi tình nhân trẻ nói chuyện với nhau, mặc kệ người phụ nữ ngồi bên kia. Mặt cô ta có chút không vui, lại mở mồm nói bằng tiếng Đế Quốc: “Bạc, anh làm vậy là không lịch sự đâu nhé.”

Khương Mạn nhìn cô ta, cong môi nói: “Hoá ra cô biết nói tiếng Đế Quốc.”

“Tôi và Bạc đang nói chuyện, này cô, không nên chen ngang thế.” Park Mijin kiêu căng nói: “Bạc, vị đồng nghiệp này của anh, thật không lịch sự.”

Khương Mạn vẫn cười nhìn cô ta: “Nghe nói tập đoàn SungChan mấy năm gần đây tập trung vào mảng internet và đa phương tiện, bản thân là một nhà kinh doanh, anh có biết không?”

“Nếu như là không biết thì nghĩa là đang giả ngu.”

Bạc Hạc Hiên liếc nhìn Park Mijin: “Đây là vị hôn thê của tôi, nói là chen ngang, cô Park đây mới là người chen ngang chúng tôi đấy.”

Ánh mắt của anh lạnh lùng: “Cô mới chính là người không có phép lịch sự.”

Park Mijin vẻ mặt tối lại, lạnh lùng nói: “Bạc, tin em đi, anh sẽ phải hối hận vì sự vô lễ của ngày hôm nay.”

Park Mijin kiêu ngạo hất cằm đứng dậy đi mất.

“Chúc mừng ngài Bạc, thành công đuổi một con bướm đêm đi.” Khương Mạn bắt chước giọng điệu kiêu ngạo của cô ta.

Bạc Hạc Hiên đưa tay về phía cô: “Cũng chúc mừng cô Khương, lần sau xin cô đừng rời tôi nửa bước, tôi mắc chứng sợ những con côn trùng.”

Khoa học phổ cập: Bướm đêm là loại thuộc côn trùng họ Lepidoptera.

Khương Mạn làm vẻ miễn cưỡng nắm lấy tay anh, xì một cái nói: “Trêu ong ghẹo bướm, sau này làm cái lồng nhốt anh lại.”

Trần đầu trọc……Trần tóc dựng cuối cùng cũng ngồi lại chỗ của mình, thấy hai người hú hú hí hí ghét bỏ:

“Có thôi hay không!”

“Từ trong nước ra ngoài nước, hai người không dừng lại được một chút à? Cứ dính lấy nhau, thế định lúc nào kết hôn, chuẩn bị sinh mấy đứa, nghĩ tên cho con luôn chưa?”

Bạc Hạc Hiên liếc ông ta một cái: “Tiền mừng cưới, tiền mừng đầy tháng con, tiền mừng tuổi ông có đủ hết rồi à?”

Trần Minh: “……” Ông ta dứt khoát chuyển chủ đề: “Lúc này là Park Mijin à, tôi thấy cô ta ấm ức có vẻ đi tìm ban tổ chức, hai người lại cùng nhau bắt nạt người ta à?”

“Tôi lại có thể làm ra loại chuyện ấy sao?” Khương Mạn chối tội: “Từ trước tới giờ đều là Bạc Hạc Hiên bắt nạt người khác, tôi cực kỳ yếu đuối.”

Trần Minh trợn mắt. Cô mà yếu đuối, cô một đấm là đấm chết cả đám người cô còn dám nói yếu đuối.

“Tôi vừa nói chuyện với bên tổ chức, ‘Kẻ giết người’ chắc là có giải.”

Trần đầu trọc rất vui, giải Baeksang cũng được coi là một giải quốc tế tầm cỡ, ngoài ra còn một bộ phim của Tây ban cầu cũng được đề cử.

Nếu có thể giành được giải thì đúng là như nhận một tấm huy chương xứng đáng. Giải nam diễn viên xuất sắc nhất mọi người còn cho rằng sẽ thuộc về Bạc Hạc Hiên.

Có mấy người cùng được đọc tên, tất cả đều rất giỏi, nhưng chỉ hơn kém nhau một chút về diễn xuất.

Còn Khương Mạn được đề cử là nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất, nói về tính cạnh tranh thì năm nay có vẻ nhiều sự cạnh tranh hơn những năm trước.

Rất nhanh, lễ trao giải đã đến phần nam diễn viên xuất sắc nhất. Khi tên của người chiến thắng được đọc lên cũng là lúc khán giả náo loạn, còn nhà tổ chức của nước H có vẻ ngại ngùng.

Giải Baeksang ảnh đế - Kim Eun In.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Có rất nhiều hâm mộ trên toàn thế giới đang xem phát sóng trực tiếp của giải này, kênh bình luận cho phép được nói tiếng nước ngoài và sẽ có phần phiên dịch ở dưới, điều này làm cho mọi người không gặp trở ngại về giao tiếp.

Netizen d547: (??? Cái gì? Không phải Bạc thần???)

Netizen d16457: (Kim Eun In diễn xuất cũng được, không so với Bạc thần. So với những người khác thì cũng ổn hơn một chút!)

Netizen h989: (Kỹ năng diễn xuất của Kim Eun In cũng ổn, có tận mắt chứng kiến cũng không dám tin, đã đẹp còn giỏi!)

Netizen h231: (Bạc Hạc Hiên có vẻ đẹp làm gục ngã con tim nhưng sau khi yêu vào thì đã mất đi vẻ thu hút, tôi cảm thấy bây giờ diễn xuất của anh ta còn không làm tôi cảm động được.)

Netizen d890: (Nói về diễn xuất thì chắc bạn đang đùa đúng không? Bạc thần yêu vào càng diễn hay hơn! Anh Tô giành được giải thưởng chúng tôi đều vui, Kim Eun In thì tính là gì?)

Netizen y234: (Không dám tin! Bạc vậy mà không giành giải thưởng, Kim Eun In là ai vậy? Cám ơn các cư dân mạng của Đế Quốc đã yêu mến anh Tô, nhưng mà thật tiếc cho Bạc.)

Sau khi diễn vien Kim Eun In nhận giải, bản thân anh ta cũng cảm thấy rất bất ngờ. Càng thú vị hơn thì, rõ ràng anh ta đoạt giải, nhưng ống kính lại cứ quay mặt Bạc Hạc Hiên.

Kết quả quay nửa ngày, chỉ thấy Bạc Hạc Hiên vẫn cúi đầu thì thầm gì đó với Khương Mạn, không có bất kỳ sự thất vọng trên mặt anh, vẫn chỉ là nụ cười lạnh trên mặt và anh mắt yêu thương dành cho Khương Mạn.

Netizen d672: (Hahaha! Cười chết mất, mấy ông quay phim của giải Baeksang có ý gì vậy? Muốn quay vẻ thất vọng của Bạc thần? đáng tiếc, Bạc thần của chúng tôi không coi trọng mấy cái giải này đây, có giải cũng đâu nịnh vợ được thêm tí nào?)

Netizen b345: (Người nói chuyện với Bạc thần là ai vậy? không thể tin được, cô ấy xinh thật, là diễn viên của Đế Quốc? Hình như họ có quan hệ thân mật.)

Netizen d553: (người anh em nước B lầu trên chưa xem ‘Kẻ giết người’ à? cô ấy đóng vai K đó, Khương Mạn, Khương võ thần, là vị hôn thê của Bạc thần!)

Netizen b345: (Cám ơn đã trả lời, nhưng tôi là con gái, vậy mà Bạc thần đính hôn rồi sao? Đúng là tin tức làm người ta đau lòng. Vị hôn thê của anh ấy xinh quá! Có xem ‘kẻ giết người’ nhân vật K trong đó cũng để lại ấn tượng có tôi, vậy mà không nhận ra, cô ấy nhìn không giống trong phim!)

Netizen y889: (Diễn xuất của cô ấy trong ‘Kẻ giết người’ làm tôi phát run, tại sao cô ấy không đóng nữ chính? Cô ấy đính hôn với Bạc? đáng chết, tôi tuyên bố Bạc là tình địch của tôi!)

Cư dân mạng khẩu chiến về giải thưởng này, cho đến khi Bạc Mạn xuất hiện ngọt ngào trong ống kính.

Lúc này đây không phải phát cơm chó cho mình cư dân mạng Đế Quốc, mà là phát cho tất cả cư dân mạng trên toàn cầu!!

Lễ trao giải vẫn đang tiếp tục, giải thưởng nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất và bộ phim xuất sắc nhất đều không có phim ‘Kẻ giết người’, thầm chí các giải ban đầu được đề cử cũng bị loại bỏ.

Thần sắc của Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên vẫn như bình thường. Mặt Trần Minh lại khó coi vô cùng, Tang Điềm cũng đã trợn cả hai mắt lên.

Cư dân mạng thì náo loạn.

Netizen y778: (mờ ám! Chắc chắn có gì đó mờ ám! Các đề cử của ‘Kẻ giết người’ tại sao lại bị bỏ?)

Netizen h002: (Giải Baeksang là giải quốc tế làm sao có gì mờ ám được, mọi người đừng hiểu nhầm đạo diễn, chúng tôi cực kỳ công bằng.)

Netizen d478: (Oh mo, không ăn cắp được quốc tịch của Khương võ thần, bây giờ định ăn cắp giải thưởng, đúng là đệ nhất trộm cắp!)

Netizen d123: (Làn sóng cư dân mạng yêu cầu được nhìn mặt ban tổ chức giải thưởng. Các đề cử của ‘kẻ giết người’ và nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất của Khương Mạn vẫn còn đang ở trên web kia kìa. Có chịu khai hay không?)

Netizen b000: (Học được một câu của nước D: không có mờ ám, thì tôi đội cứt lên đầu!)

Netizen d854: (Người bạn nước B lầu trên, có chút tri thức, nhưng mà không đến mức……)
Chương 453: Không tôn trọng luật chơi, vậy mau biến đi

Giải thưởng Baeksang gây phẫn nộ, hiện đang bị làn sóng cư dân mạng chỉ trích.

(Cái trò gì vậy? đồ ăn trộm không cần liêm sỉ?)

(Cameraman của giải Baeksang có âm mưu gì thì nó viết hết lên mặt rồi kia kìa. Ác ý thì thôi đi, giải ảnh đế cũng cố gắng giành giật về cho nước mình, cameraman thì quay Bạc thần? có ý gì?)

(Bị cư dân mạng mắng thành thế rồi? Bạc thần không giành giải, anh Tô cũng chạy luôn, đây là cái giải gì vậy…..Diễn xuất của anh ấy thì thôi không cần nhắc tới.)

(Cười chết, giải Baeksang lãng xẹt! tôi để câu này ở đây!)

(Khương võ thần của tôi cũng bị các người ăn cắp mất giải nữ diễn viên phụ xuất sắc? không lấy được giải ảnh hậu vì ‘Kẻ giết người’ không có nữ chính!)

(Nhổ vào~ giải Baeksang, quay xe!)

Đúng là tiếng xấu của giải Baeksang bay xa, bị dân Đế Quốc chửi mắng, bị cư dân mạng trên thế giới chửi mắng.

Đủ loại bình luận kiểu motherf**k nhảy trong kênh bình luận.

Còn đám người Khương Mạn đã rời khỏi đó từ lâu, rời khỏi khách sạn do ban tổ chức sắp xếp, chuyển sang khách sạn bảy sao.

Trần đầu trọc cả đường đi không ngừng chửi rủa, khoa chân múa tay loạn xạ: “Bọn trộm cắp không cần liêm sỉ, lũ cặn bã!!”

“Cái lũ truyền thông H kia nữa? còn nói chúng ta thua là đúng?”

“Rốt cuộc đứa nào mới là lũ thủ đoạn? bọn chúng thì tính là điện ảnh gì cơ chứ? Ông đây mới không thèm cái giải này? Lần này phải đòi ban tổ chức cho một lời giải thích!”

Trần đầu trọc tức không thở nổi, trước khi rời khỏi nơi tổ chức trao giải ông ta còn đến gặp ban tổ chức. Kết quả, cả đám sau khi nhìn thấy ông ta hoặc là tránh đi hoặc là trực tiếp bỏ đi. Có người viện đủ cớ không gặp mặt.

Muốn nói lần trao giải này không có gì mờ ám, có đứa ngu mới tin.

“Không cần tức giận.” Bạc Hạc Hiên nhẹ nhàng nói.

“Chả nhẽ lại bỏ coi như không có gì?” Trần đầu trọc trợn ngược mắt lên.

Bạc Hạc Hiên vừa gửi tin nhắn vào trong nhóm, ngẩng đầu lên nói: “Sao lại coi như không có gì được? những kẻ không tôn trọng luật chơi, vậy cho biến hết đi là được mà.”

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Trần đầu trọc sững sờ, đưa tay sờ cái đầu của mình, haha cười to: “Ha! Sao tôi lại quên tên nhóc nhà cậu là giám đốc của hiệp hội sản xuất phim quốc tế nhỉ!”

Hiệp hội sản xuất phim quốc tế (fiapf) có tầm quan trọng đặc biệt trong ngành công nghiệp điện ảnh. Các liên hoan phim được đăng cai tổ chức giải thưởng ở các quốc gia cần có được sự chấp thuận của hiệp hội.

“Ông không những quên tôi, còn quên thêm người nữa.”

Trần đầu trọc nhìn Khương Mạn, phụt một tiếng.

“Gì? Liên quan gì tới em?” Khương Mạn thắc mắc, sự nghiệp của cô chỉ ở trong nước, có ra nước ngoài bao giờ đâu.

“Phó chủ tịch hiệp hội là anh hai của em.”

“Anh hai em trâu được thế á?” Khương Mạn ngạc nhiên há hốc mồm.

Trần đầu trọc cạn lời: “Phim của Khương Vân Sênh có sức hút trong thị trường quốc tế, trong nước có thể đấu lại với anh ta chỉ có lão Vân thôi!”

“Anh ta được người trong giới biết tới như một người tài năng, cô thật sự nên xin anh cô cho đóng phim đi.”

Khương Mạn cười cười.

Nói thật thì…..cô còn chưa xem phim của anh ấy bao giờ.

Bản thân cũng là diễn viên, cô chưa bao giờ có khái niệm ‘cày phim’, cực kỳ chuyên nghiệp!

Khương Mạn nghĩ một lúc, không được…..phải đọ thể lực, phải đánh cho Bạc Yêu Nhi quỳ xuống đất.

“Bên phía hiệp hội rất nhanh sẽ đến điều tra.”

Bạc Hạc Hiên thờ ơ nói, “Một giải quốc tế mà để người khác thao túng, không có tính công bằng, vậy thì chả có tư cách gì được hiệp hội công nhận.”

Trần đầu trọc động tâm rồi: “Hạc Hiên, ý cậu nói là có kẻ cố ý?” Ông ta nghĩ một lúc: “Chả nhẽ là Park Mijin?”

Lúc ở lễ trao giải ông ta thấy Park Mijin đi gặp bên tổ chức. Sau đó mọi chuyện xảy ra.

“Trước mắt chưa có chứng cứ, nhưng mà loại việc này phát sinh ở nước H, người ta thường không nói là ngoài ý muốn được.”

Trần đầu trọc im lặng, hình như đúng thế.

Chưa nói đến những phương diện khác, Chaebol như ông hoàng ở đây, đẳng cấp cực kỳ rõ ràng.

“Không may!”

Việc lần này có Bạc Hạc Hiên ra tay thì Trần đầu trọc cũng yên tâm, mắng chửi xong thì ai lại về phòng người đấy.

“Thực ra, giải Baeksang lần này đúng là tự ngược chính mình.” Bạc Hạc Hiên nghiêm túc nói.

Khương Mạn có thể nhìn ra anh cũng đang tức giận. Không phải là do không giành được giải.

“Nói không giả, sự việc này xúc phạm tới những người làm trong nghề.” Khương Mạn nắm lấy tay anh: “Bởi vì công lý, bởi sự quan trọng của danh dự.

Bạc Hạc Hiên nắm lấy tay cô, ôm lấy cô chuẩn bị đi tắm.

Khương Mạn nhéo anh vài cái, “Không được làm loạn, buổi tối em còn có việc, cần đi gặp người ta.”

Người đàn ông nhíu mày, “Gặp ai?”

“Phỏng vấn nhân viên.”

Ồ, đúng vậy, vị hoàng đế hoa tâm này cũng là một bà chủ.

“Vậy anh sẽ đánh nhanh thắng nhanh.”

Khương Mạn trợn mắt, anh? Đánh nhanh thắng nhanh? Em mới không tin cái câu này.

Sự thật chứng minh, tin người đàn ông này là nỗi bất hạnh. Cô cảm thấy đợi quay xong MV của anh tư, về nước cô phải tìm vị An đại lão gia nói chuyện một chút, có cách nào áp chế bớt thể lực cho người biến đổi gen không?

Nếu mọi chuyện sau này cứ như vậy, cô sợ bị suy thận.

Bởi vì có việc cho nên hai người chỉ mập mờ chút, Bạc mưu mô cảm thấy mình như vậy đã là đánh nhanh thắng nhanh rồi. Nhưng đối với quá trình này đối với Khương Mạn thì không được mãn nguyện cho lắm.

Thời gian vèo cái đã tới gần đêm.

Bạc Hạc Hiên ánh mắt không vui: “Đây gọi là phỏng vấn nhân viên sao?”

Anh cực kỳ nghi ngờ, đưa mắt nhìn cái thứ cặn bã hoa tâm chuyên đi câu lòng người nhà mình.

“Ánh mắt anh là cái ý gì vậy? Em chả nhẽ hay lừa người à? Em chỉ là hay cho người ta leo cây thôi.”

“Hoá ra là vậy, xem ra Yêu Nhi nhà ta bắt đầu tập trung cho công việc rồi?”

Tiếp theo, Khương Mạn sống chết cuộn mình lại trong chăn, dùng giọng uy hiếp: “Người đàn ông kia, ta khuyên ngươi hãy mau chóng thu lại tâm tình!”

Bạc Hạc Hiên túm được chân cô kéo một cái xuống tận cuối giường. Cả hai chuẩn bị loạn thêm lần nữa thì điện thoại của khách sạn kêu lên.

Sắc mặt của Bạc Hạc Hiên cực kỳ không vui, xì một tiếng rồi thả tay ra.

Khương Mạn mau chóng chạy ra nghe điện thoại.

Đầu bên kia lễ tân dùng ngôn ngữ Đế Quốc một các lưu loát nói: “Xin lỗi, cô Khương, làm phiền lúc cô nghỉ ngơi, có một cô gái họ Hứa đợi cô ở quầy lễ tân, xin hỏi cô có gặp cô ấy không ạ?”
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom