• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show (2 Viewers)

  • Chương 471: Lý lão âm vùng lên rồi

Vì có chú Elijah ở đây - một kẻ điên gánh tội giúp nên lão Lý đã đấu khẩu với những khách mời cũ một cách rất có khí phách. Sau đó mới giới thiệu người mới.

Khi máy quay hướng về phía Hứa Tiểu Mạn, cô ta nói: "Xin chào mọi người, tôi là Hứa Tiểu Mạn, nghệ sĩ mới của Hoàn Vũ Entertainment."

"Lần này tôi dẫn đội với tư cách hướng dẫn viên du lịch, có điều tôi không đáng tin cậy cho lắm. Tôi thuộc nhóm ekip chương trình, làm phản theo lệnh cho nên các vị khách mời và cư dân mạng không nên đặt quá nhiều kỳ vọng vào tôi."

Ngay khi những lời này vừa nói ra, lão Lý đã che mặt lại.

(Đây không phải là người mới dưới trướng của Khương võ thần sao? Boss đích thân đưa tới, vận may của chị gái này lớn thật đấy!)

(Tôi nghi ngờ một cách có căn cứ rằng Khương võ thần là người tham lam, hậu cung lại có thêm một mỹ nhân khác nữa rồi!)

(Buồn cười chết đi được, chị gái này thật là thú vị! Làm phản theo lệnh, đừng trông chờ gì vào tôi, ha ha ha!)

(À, tôi nhớ ra cô ấy là ai rồi. Cô ấy chẳng phải là cựu thành viên của nhóm MMS gần đây mới debut của nước H sao? Tôi nhớ rằng trong nhóm đó còn có một thành viên khác tên là An Kỳ.)

(A a a! Phấn khích quá. Trước đây tôi đã rất quan tâm đến chị gái xinh đẹp này, cô ấy rất có thực lực, nhưng trước đây trong nhóm không có nhiều cảnh quay. Lần này, Khương võ thần nhặt được báu vật rồi sao?)

(Tôi nhớ An Kỳ đó cũng rất xinh, liệu có phải cũng bị Khương võ thần săn được rồi không?)

(Hoá ra Khương võ thần đến nước H một chuyến mà còn săn được cả nhân tài?)

(Trả lời bạn phía trên nhé, An Kỳ vẫn đang phát triển sự nghiệp ở nước H. Bây giờ hình như cô ta đã trở lại làm thực tập sinh rồi.)

Sau khi Hứa Tiểu Mạn lộ mặt, cô ta cũng bắt đầu thực hiện nhiệm vụ như một 'hướng dẫn viên du lịch' của mình.

Cô ta cầm tấm thẻ lịch trình rồi nói: "Chủ đề của tập này là hành trình thanh lọc tâm hồn. Ekip chương trình quyết định từ bỏ những mưu mô hãm hại với các khách mời, cam kết chung sống một cách hòa hợp."

Tôn Đại Ngọc là người đầu tiên bật cười thành tiếng: "Lão Lý chém gió mà không suy nghĩ à?"

"Chung sống hòa hợp ư? Da mặt này cũng do lão Lý rèn luyện mà nên." Tang Điềm gật đầu.

Vẻ mặt Tự Thiên Sách khinh thường: "Thanh lọc tâm hồn? Lý lão âm, chú lừa đảo, lúc đầu chú lừa tôi tham gia chương trình này cũng đã chém gió như vậy!"

Lý lão âm đã trốn đi, e hèm, không nghe, không nghe, Thiên Sách niệm kinh!

Tay trái Khương Mạn kéo Bạc Hạc Hiên còn tay phải là anh hai mình, vẻ mặt hung hãn: "Lão Lý, chú dụ dỗ chú tôi, chú định lừa chúng tôi như thế nào đây?"

"Giữa người với người phải có lòng tin chứ? Cô Khương, cô không tin tôi hay là không tin chú của mình vậy?!" Giọng nói thiếu thuyết phục của Lý lão âm lọt vào trong cảnh quay.

(Lời nói của Lý lão âm, một dấu chấm câu cũng không thể tin được!)

(Khương võ thần đang ở tầng khí quyển à?!)

(Có thể chung sống hoà thuận với cáo già nữa sao? Trước giờ làm gì có ai nói những lời gay gắt ngoại trừ thánh phá hoại gameshow Khương võ thần đâu?)

Hứa Tiểu Mạn ho khan một tiếng rồi nói: "Thấy rằng, tiếp theo vì mọi người đi du lịch cần phải có thể lực nên không thể thiếu bữa sáng được."

"Với sự giúp đỡ nhiệt tình của chú Elijah, ekip chương trình đã chuẩn bị bữa sáng thịnh soạn cho mọi người, tất cả đều là đặc sản của địa phương!"

Khương Mạn ồ một tiếng: "Cái hố đây rồi."

“Bạc Hạc Hiên, bịt miệng vợ cậu lại!” Lão Lý rống lên.

Bạc ảnh đế cười ha ha và nói: "Xấu hổ quá nên tức giận rồi?"

Khương Vân Sênh lắc đầu: "Đạo hạnh vẫn chưa đủ."

Lão Lý tức giận vén tóc lên, các người cứ chờ đấy!

(Ha ha ha! Đây mới là những gì tôi biết về "Một cuộc sống khác trên thế giới"!)

(Đến, đến, đến đi! Mau lên món đi!)

(Đánh cược một ván, muốn dùng đồ ăn để lừa người ta sao?)

Các khách mời lần lượt ngồi thành một hàng.

Xe đồ ăn được đẩy lên, tổng cộng có mười loại, mỗi loại đều có nắp đậy trên đĩa, không biết bên trong có những món gì.

Hứa Tiểu Mạn giới thiệu nói: "Mỗi món ăn sáng ở đây đều khác nhau, trật tự đã bị đảo lộn, ekip chương trình cũng không biết cụ thể đó là món gì".

Tôn Đại Ngọc: "Tôi không tin."

Hứa Tiểu Mạn gật đầu: "Tôi cũng không tin."

“Tiểu Mạn à, cô không thể làm kẻ kẻ phản bội được!” Lão Lý đau đớn nói.

“Không phải… Đạo diễn Lý, lừa người cũng phải có sức thuyết phục một chút, mọi người cũng không ngốc?” Hứa Tiểu Mạn nói một cách thật lòng.

Khi máy quay hướng về phía khuôn mặt của lão Lý, lão Lý vô cùng buồn lòng.

(Ha ha ha ha! Chị gái này được lắm! Rất được!)

(Vậy nên rốt cuộc Tiểu Mạn là bạn hay địch nữa? Lão Lý tự tìm nội gián cho mình à?)

(Lúc này, Khương võ thần đã nở một nụ cười chiến thắng.)

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Nhìn thấy quy định đằng sau tấm thẻ lịch trình, Hứa Tiểu Mạn nhìn những khách mời với vẻ mặt thông cảm: "Nhắc nhở một cách thân thiện, khách mời nên chọn bữa sáng một cách cẩn thận."

"Một khi đã chọn, không thể thay đổi được."

Tang Điềm chậc một tiếng: "Không cần nghĩ nữa, chắc chắn là đồ ăn không ngon rồi, tôi đoán nhé, có phải là cá trích đóng hộp không? Chiêu trò cũ rồi!"

Lão Lý đắc ý nói: "Hừm, thật sự là không phải!"

“Cá trích đóng hộp cũng không là gì.” Vẻ mặt của Khương Vân Sênh có chút kỳ quái: “Ở đây có món đặc sản còn đáng sợ hơn nhiều.”

Mọi người đều nhìn anh ta: "Là món gì vậy?"

Khương Vân Sênh không nói gì, nhưng Bạc Hạc Hiên đã đoán được đó là gì, xoa lông mày nói: "Nếu thật sự là món đó thì quả thật có chút..."

Điềm Điềm và Đại Ngọc nhìn nhau, trái tim họ như đông cứng lại.

Ôi trời ơi! Còn có thứ có thể khiến Bạc Hạc Hiên sợ hãi ư?

Thiên Sách đã run sợ rồi: "Hiên Hiên, cậu đừng dọa tôi, tôi nhát gan lắm đấy!"

Bạc Hạc Hiên liếc anh ta một cái: "Cậu dám ăn món đó, đừng sợ."

"Thật sao?"

"Cậu đã từng ăn rồi."

Thiên Sách:? ? ? Nghe vậy tôi còn lo lắng hơn.

Khách mời đều lên để đi chọn bữa sáng.

Phải nói rằng lần này chương trình thực sự rất chu đáo, mùi thức ăn không hề lọt ra ngoài, thậm chí họ còn xịt nước hoa lên trên nắp đồ ăn.

Khi đến gần cũng không thể ngửi thấy là mùi gì.

“Khương Mạn đáng ghét, cô có cách gì không?” Tôn Đại Ngọc nghiêng người qua.

Khương Mạn lắc đầu, lần này cô thật sự không có cách gì.

"Tùy thuộc vào vận may vậy, không đủ tiêu diệt được toàn bộ đội quân sáu người đâu."

Sau khi sáu người chọn bữa sáng xong, trở về chỗ ngồi, người của ekip chương trình bưng đĩa thức ăn lên.

Hứa Tiểu Mạn tiếp tục nói về lịch trình: "Mọi người đừng vội ăn nhé."

"Dựa trên nguyên tắc chung sống hoà hợp, ekip chương trình quyết định nói cho mọi người biết rằng trong 10 món ăn thì có 5 món là món khó ăn!"

"Tỷ lệ 1: 1! Còn việc các bạn có chọn trúng hay không thì ekip chương trình cũng không biết."

"Các khách mời có thể không ăn, nhưng..."

(Đoạn 'nhưng' này mới thú vị này!)

(Lão Lý bắt đầu dở trò rồi.)

(Ôi trời! Tại sao trên màn hình của tôi lại có thêm cái gì đó vậy?)

"Lựa chọn ăn hay không không nằm trong tay các người!"

Hứa Tiểu Mạn tỏ ra rất đồng cảm: "Bây giờ bắt đầu 30 giây bỏ phiếu, quyền lựa chọn nằm trong tay tất cả cư dân mạng, các người có ăn hay không là tùy họ quyết định!"

Ngay sau khi quy tắc này được đưa ra.

Đám người Khương Mạn: ??

Lý lão âm: "Ha ha ha ha!!!"

(Hay lắm! Lý lão âm đã bắt đầu vùng lên rồi!)

(Cái trò chung sống hòa thuận chết tiệt này, chú hòa hợp thì chúng tôi không thể chung sống nổi!)

(Dùng cư dân mạng để lừa khách mời ư? Hừ... tôi là loại người không nhân nghĩa sao? Đúng vậy!)

(Chết tiệt, tôi đột nhiên bị kích thích rồi…)

(Mọi người ơi... Tôi có một ý tưởng hơi thiếu đạo đức, đột nhiên tôi muốn nhìn thấy Khương võ thần mắc bẫy…)
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom