• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tuyệt sắc độc phi (4 Viewers)

  • Chương 9

Lúc này đây tại Thái sư phủ, từ lúc Đại phu nhân Đường Thị mang Theo Vu Vinh Hoa quay về cả phủ thái sư liền rơi vào trạng thái vô cùng khẩn trương, một cảm giác vô cùng bất an bao vây lấy mọi người trong phủ.
Ở bên trong Vinh Hoa viện, Đường thị trong khuê phòng của Vu Vinh Hoa mà đứng ngồi không yên, lo lắng hỏi: “Lí đại phu, nữ nhi của ta như thế nào rồi?
Lí đại phu thu dọn dụng cụ bắt mạch, trả lời Đường Thị: “Bẩm phu nhân, Đại tiểu thư không có bất kỳ bệnh trạng nào, hoàn toàn không có vấn đề gì cả?”
Đường thị nghe xong, đôi mắt trừng to như sắp rơi ra ngoài, kiên quyết không tin, vỗ mạnh vào bàn trà bênh cạnh mà nghiêm giọng nói: “làm sao có thể? Một người bình thường sao có thể bỗng nhiên hành xử như vậy? Lí đại phu ngài phải xem thật kỹ vào”
Lí đại phu bỗng giật nảy mình, lập tức đi đến bên Vu Vinh Hoa, ả ta vẫn còn hôn mê bất tỉnh, Lí đại phủ tại cổ tay của ả phủ một lớp khăn lụa mỏng, một lần nữa giúp ả bắt mạch.
Im lặng hồi lâu, Lí đại phu mới rút tay về, kiên quyết trả lời: “Phu nhân, lão phu dùng 40 năm kinh nghiệm hành y của mình bảo đảm, đại tiểu thư quả thật không có vấn đề gì, chỉ có điều mạch tượng có chút suy yếu, có lẽ là do cơ thể mệt mỏi, hàn khí nhập thân, uống một chút long nhãn táo đỏ liền không có vấn đề gì.”
“Chỉ như vậy thôi sao? Nàng ta thật sự không mất chứng thất tam phong sao?” Đại phu nhân vẫn chưa thể tin được lời của Lí đại phu.
Lí đại phu chấp tay: “hoàn toàn không có triệu chứng của thất tam phong, nếu như phu nhân vẫn không tin, có thể đi tìm một cao nhân khác, giúp tiểu thư bắt mạch lại một lần nữa.”
“Không cần đâu, ta tin ngươi” Đường thị chống tay lên bàn trà, mệt mỏi xoa lên hai thái dương của mình, lại phân phó nha đầu bên cạnh là Tiểu Cúc: “Tiểu Cúc, đưa Lý đại phu ra ngoài”
Lí đại phu trong kinh thành này là người rất có danh vọng, y thuật cao minh, ngay cả ngự y cũng khó sánh bằng, cũng đã giúp Vu gia bắt mạch hơn mười năm nay, sao có thể nói dối kia chứ?
Chỉ là phát sinh sự việc như vậy, Hoa nhi cũng không có triệu chứng thất tam phong, vậy sao mọi việc lại biến thành như thế này?
Trong lúc đang suy nghĩ về vấn đề này, Đường thị bỗng nhiên để ý đến Vu Thức Vy cùng Vu Vinh Nhược vẫn còn ngơ ngác đứng ở bên ngoài, liền lên tiếng: “Thức Vy, Vinh Nhược, hai ngươi vào đây”

Sau khi Đường thị lên tiếng, Vu thức Vu cùng Vu Vinh Nhược liền liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mặt của đối phương nhìn thấy được vẻ hoảng sợ, có vẻ như vẫn chưa từ trong sự việc kinh hoàng lúc này thoát ra. Hai người vén rèm châu bước vào phòng, nơm nớp lo sợ mà đi đến trước mặt Đường thị, nhẹ nhành hành lễ, cùng nhau lên tiếng: “Mẫu thân cho gọi”
Chỉ thấy Đường thị khép chặt hai mắt, dường như đã ngủ thiếp đi, không có nửa tiếng đáp lại, cả căn phòng bỗng nhiên yên tĩnh khác thường. Lò hương thúy diệp đan mẫu đơn thoang thoãng phát ra mùi hương của lệ hoa túy, khói từ lò hương nhẹ nhàng bay ra, đồng thời làm lu mơ đi khuôn mặt mang đầy vẻ mỏi mệt của Đường thị, khiến người khác không sao nhìn rõ ràng được, chỉ cảm thấy một cảm giác áp bức từ người bà ta truyền đến, lan tỏa cả căn phòng
Vu Vinh Nhược cảm thấy vô cùng bất an, len lén nhìn thoáng qua gương mặt đang bị khói che mờ đi của Đường thị, lồng ngực liền cảm thấy co thắt lại, lập tức cuối gập đầu, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh một tiếng.
Cảm giác áp bức ngườc khác như vậy, sao Vu Thức Vy có thể không cảm thấy được chứ?
Lần này Đường thị quả thật nổi giận thật rồi, trên mặt càng bình tĩnh, bên trong lại càng thịnh nộ, chỉ cần nhìn những sợi gân xanh ẩn hiện trên trán bà ta là liền biết rõ bà ta đang tức giận như thế nào?
Sự việc xảy ra tại Pháp hoa tự, các phu nhân tiểu thư của các danh gia vọng tộc đều tận mắt nhìn thấy, lúc này đây e rằng đã đồn thổi khắp cả cái kinh thành này, danh tiết của Vu Vinh Hoa xem như đã hủy, còn kéo theo cả Thái sư phủ trở thành trò cười cho thiên hạ. Một nữ nhi không biết liêm sỉ là gì, làm sao có tư cách mà tơ tưỡng đến địa vị thái tử phi, tâm huyết mấy năm nay dốc lòng bồi dưỡng nàng cũng tan thành mây khói rồi, sao có thể không tức giận kia chứ?
Hơn nữa sự tức giận này cũng không biết đổ lỗi cho ai, ngay cả vấn đề này bắt nguồn từ đâu cũng không rõ, chỉ còn cách cắn răng cho qua chuyện, tạm thời nuốt nổi uất ức này vào trong, càng đừng nhắc đến việc Vu Vinh Hoa trở thành trò cười trước mặt bàn dân thiên hạ nữa.
Vu Thức Vy nghĩ, việc này nếu đổi lại là mình, e rằng cũng tức đến mức chỉ còn lại nửa cái mạng.
Nàng ngước mắt nhìn lên gương mặt tàn tạ của Đường thị, trong lòng không khỏi thoáng qua khoái cảm của sự trả thù, phần đại lễ này, nàng đã chuẩn bị rất nhiều ngày, đúng là không uổng phí công sức nàng bỏ ra mà, có thể khiến Vu Vinh Hoa té một cú đau như vậy.
Đột nhiên trong lúc này, Đường Thị vốn đang nhắm nghiền mắt bỗng nhiên mở to đôi mắt ra, đôi mắt sâu hun hút nhìn thẳng về phía Vu Thức Vy, phút chốc bỗng trở nên sắc bén, bà híp mắt nhìn Vu Thức Vy, quan sát từng từ cử chỉ nét mặt của nàng, không nhanh không chậm mà mở lời: “Thức Vy, trưởng tỷ của ngươi sao lại bỗng nhiên trở nên như vậy?
Là đang hoài nghi nàng sao?
Vu Thức Vý sắc mặt trắng bệch, thân thể rung rẩy, giống như là bi dọa đến điếng người, hoảng sợ quỳ xuống, nức nở nói: “Mẫu thân, Thức Vy .... Thức Vy không biết, lúc đó Thức Vy đang giúp tam muội lau mồ hôi, vừa quay đầu liền đã nhìn thấy Trưởng tỷ đang thoát bỏ xiêm y, Thức Vy lúc đó cũng vô cùng hoảng sợ”
Vu Vinh Nhược cũng nhanh chóng quỳ xuống, sợ hãi nói: “Thưa mẫu thân, đúng vậy, ta cùng nhị tỷ hoàn toàn không biết tại sao sự việc lại trở nên như vậy”
“Vậy sao? Các ngươi chẳng lẻ không phát hiện được hoa nhi có chút biểu hiện khác thường nào à?” Đôi mắt sắc lạnh của Đường thị nhìn chằm chằm về phía Vu Thức vy cùng Vu Vinh Nhược, có chút đăm chiêu, giống như chỉ cần nhìn chăm chăm vào các nàng như vậy, liền có thể tìm ra được đầu đuôi chân tướng.
Vu Vinh Nhược bị dọa đến bủn rủn cả người, không dám tiếp tục lên tiếng, sợ Đường thị nổi giận lôi đình mà trút giận vào nàng.
Vu Thức Vy cuối đầu sát đầu, dùng thanh âm thì thào, nức nở nói: “Thức Vy... Thức... Vy khong phát hiện ra được gì cả”
Nhìn thấy hai kẻ trước mắt đều bị dọa đến ngây người, Đường thị cảm thấy vô cùng chán ghét, liền phất phất tay: “được rồi, các ngươi lui xuống hết đi, vi mẫu cần được yên tĩnh nghỉ ngơi một lúc”
“Vâng, mẫu thân” Vu Thức Vy cùng Vu Vinh Nhược nhanh chóng rời khỏi Vinh hoa viện.
Đường thị đi đến bên cạnh giường của Vu Vinh Hoa, đau lòng mà vuốt ve khuôn mặt tái nhợt của Vu Vinh Hoa, sự việc này bà nghĩ đi nghĩ lại cũng không thể tìm ra nguyên nhân ngọn ngành, một người hoàn toàn toàn không có triệu chứng của thất tam phong, sao có thể hành xử như vậy kia chứ?
Lẽ nào là trúng phải tà thuật?
Tựa hồ chỉ có lý do này mới có thể giải thích được sự việc của ngày hôm nay, nhất thời, Đường thị cảm thấy đầu càng đau hơn nữa, đứng lên phân phó một tiếng Vân La thị nữ thân cận của Vi Vinh Hoa một tiếng: “chăm sóc Hoa nhi cẩn thận, tỉnh lại lập tức bẩm báo”
“Vâng, Đại phu nhân”
Bên trong Phi Vân các, Vu Thức Vy đứng ở lầu hai, bên cạnh cửa sổ, bộ xiêm y xanh phối đỏ sớm đã được nàng cởi ra, thay thế bằng một bộ trang phục đơn giản bạch nguyệt sắc, trên cổ áo thêu vài lá trúc, thanh nhã thoát tục.
Gương mặt xinh đẹp cũng đã lau đi lớp trang điểm, trên gương mặt hoàn toàn không tô điểm thêm bất kỳ gì, trong đôi mắt trong veo đó tràn đầy hàn khí, giống như một ánh trắng trong vắt trên bầu trời, khiến người khác cảm thấy xa vời vợi, có muốn đến gần cũng không được
Sau lưng, Lục di nương La thị thong dong giơ cao ly rượu trong tay, một hơi uống cạn, đáy mặt hiện lên một tia đắc ý, cười lạnh nói: “Lần này con tiện nhân Đường Tử Ngọc đó nhất định tức đến phát điên phát dại, đúng là một chuyện đáng mừng mà”
Vu Thức Vy xoay người lại, nhìn thẳng vào đôi mắt mang đầy vẻ đắc ý của La thị, khóe môi khẽ mỉm cười, thản nhiên nói: “đúng vậy, danh tiết của một nữ nhân quan trọng hơn cả sinh mạng, lần này Vu Vinh Hoa muốn trở thân, vậy thì phải đem hết tất cả vốn liền của mình ra rồi.”
Nhìn thoáng qua đôi mắt không chút che dấu hận ý của Vu Thức Vy, đáy mắt La thị bỗng hiện lên một tia kinh ngạc, có chút không hiểu, Vu Thức Vy rõ ràng trước nay chưa từng tiếp xúc với Vu Vinh Hoa, nhưng lại hận Vu Vinh Hoa đến như vậy, ánh mắt đó, giống như muốn đem Vu Vinh Hoa phân thành nghìn mảnh vậy.
Nghĩ một hồi lâu, ý cười nơi khóe miệng của La thị dần dần biến mất, dùng một ánh sắc lạnh mà nhìn Vu Thức Vy: “Tiểu Vy, lúc trước là ta đã xem thường ngươi, nhìn không ra ngươi lại có tâm cơ cùng thủ đoạn như vậy, không ra tay thì thôi, đã ra tay liền một nhát chí mạng. Linh lan phối trầm hương, hai vị thuốc tương khắc, có thể khiến người khác sinh ra ảo giác, cộng thêm lai sinh hoa sau khi gặp hai vị thuốc này liền biến thành loại mê tình huyễn độc thứ hai, cuối cùng thêm huyết quan âm, giải bách độc, đem tình trạng trúng độc trong thời gian một canh giờ liền biến mất không dấu vết. Vu Thức Vy, sao ngươi biết được ta am hiểu về điều hương?”
Nói đến cuối cùng, La thị đã trực tiếp gọi đại danh của Vu Thức Vy, đáy mặt hiện lện tia sát ý, rõ ràng là đã nổi sát tâm.
Vu Thức Vy bình thản nhìn vào đôi mắt mang đầy sát ý của La thị, biết rõ La thị từ lúc nàng tìm đến bà ta, bà ta đã bắt đầu đề phòng nàng, nhẹ giọng nói: “nếu ta nói ta đã sớm biết, di nương có tin không?”
La thị am hiểu điều hương, tại thời khắc này vẫn còn là một bí mật, mãi cho đến khi bà ta bị Đường thị hại đến mức chỉ còn thoi thóp hơi tàn mới tiết lộ ra, mà nàng, chính là một trông số ít những kẻ biết bà ta am hiểu về điều hương. La thị vốn tên là La Đại Trân, từng là tiểu thư của thế gia điều hương Giang Nam, tiểu thư khuê các, lại am hiểu hương liệu, là một tuyệt đại cao thủ trong giời điều hương. Nhưng trong lúc gia tộc gặp nạn, lưu lạc đến thanh lâu, trở thành một nử tử chỉ bán nghệ không bán thân, sau đó được Vu Văn Thanh thu nạp vào phủ.
Đại phu nhân Đường thị từng hại La thị sinh non, sau này cũng không thể tiếp tục mang thai, kết nên một mối huyết hải thâm thù. Vì vậy, La thị tuyết đối sẽ không bỏ qua bất kỳ một cơ hội nào có thể trừng trị Đường thị, đây cũng là nguyên nhân chính nàng tìm đến La thị để kết đồng minh.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom