• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra – Triệu Khương Lan (51 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 692-694

Chương 692

Nói xong nàng ta đi đến ôm lấy đùi của Mộ Dung Bắc Hải, cầu xin hẳn buông tha cho mình.

“Vương gia, cầu xin ngài, dù gì nó cũng là đứa con đầu lòng của ngài. Thần thiếp không cầu tình yêu của ngài, chỉ hy vọng có thể sinh đứa bé ra một cách an toàn là được rồi, lẽ nào như vậy cũng là quá đáng?”

Khuôn mặt Mộ Dung Bắc Hải không có biểu tình nào liếc nhìn nàng ta.

“Bản vương nghĩ, dựa vào lòng tham không đáy của ngươi, về sau e rằng là sẽ muốn nhiều hơn. Có một đứa bé, ngươi sẽ muốn lên chức vương phi, chức thế tử, thậm chí còn muốn địa vị cao hơn nữa. Ngươi tính toán cái gì, bản vương còn không đoán ra được sao?”

Lâm Linh Nhi cảm thấy sợ hãi.

Đúng là Mộ Dung Bắc Hải nhìn ra được suy nghĩ của nàng ta, nàng ta cảm thấy người nam nhân quá đáng sợ.

“Không, vương gia ngài hiểu lâm rồi, thần thiếp không bao giờ có suy nghĩ không nên có. Chỉ là một lòng muốn sinh cho ngài một đứa con, chẳng lẽ ngài không thích trẻ con sao, nó sẽ gọi ngài là phụ vương, được báo hiếu, đây không phải là chuyện vui nhất trên đời này sao?”

Mộ Dung Bắc Hải đá văng nàng ta ra.

Lâm Linh Nhi sợ hắn sẽ đạp mạnh vào bụng mình nên lấy tay che bụng lại theo bản năng.

Mộ Dung Bắc Hải không tàn nhẫn như vậy, nhưng chuyện hắn đã quyết định thì không thể nào thay đổi được.

“Cứ như vậy đi, người về trước đi. Sáng sớm mai bản vương sẽ an bài người tới phá thai cho ngươi.”

Lâm Linh Nhi sợ đến mức run lẩy bẩy.

Sau khi trở về nơi ở của mình, Lâm Linh Nhi cảm thấy vô cùng sợ.

Sáng mai, Mộ Dung Bắc Hải sẽ cho người đến ra tay với mình, bây giờ mình phải làm sao đây.

Nàng ta trăm tính ngàn tính lâu như vậy, chẳng lẽ lại thua trong một nốt nhạc sao.

Thuốc phá thai?

Không được, nàng ta không thể để chuyện này xảy ra được.

692-than-y.jpg


Điều này khiến lão quản gia cảm thấy hơi đau lòng và thất vọng, một thái tử điện hạ hiền lành dịu dàng một thời của hắn ta sao bây giờ lại trở thành một kẻ máu lạnh và tàn nhãn như vậy?

“Cứu, cứu ta với quản sự, ngoại trừ hoàng hậu nương nương, có lẽ không còn ai có thế cứu được ta. Trời sắp sáng rồi, có cách nào đưa ta vào cung trốn không, ta sợ, ta thực sự rất là sợ”

Lão quản gia cau chặt mày lại Chẳng trách đêm nay Mộ Dung Bắc Hải đột nhiên ra lệnh Lâm Linh Nhi chỉ được ở trong phủ, không được đi đâu.

Bên cạnh đó cũng không cho những người bên cạnh nàng ta đi ra ngoài, hoá ra là sợ nàng ta tìm cứu binh.

Mộ Dung Bắc Hải muốn xử lý sạch sẽ đứa bé này trước khi mọi người biết, bởi vì một khi chuyện này mà truyền đến hoàng cung, thì nhất định sẽ bị ngăn cản Lão quản gia cảm thấy bực bội trong lòng, Nếu hắn ta khoanh tay đứng nhìn, thì nhất định Mộ Dung Bắc Hải sẽ nói là làm.

Nhưng đây là con nổi dõi của hoàng gia!

Là con của Mộ Dung Bắc Hải!
Chương 693

“Trắc phi, lão nô sai người đưa ngài ra ngoài vào cửa sau. để vào trong cung. Trong tay lão nô có lệnh bài vào cung không bị ngăn cản, ngươi cầm cái này đến Tê Ngô Điện, hoàng hậu thấy sẽ giữ ngài lại”

“Được, được!”

Lâm Linh Nhi siết chặt lệnh bài như là cầm cọng rơm cứu mạng cuối cùng, trong lúc Mộ Dung Bắc Hải ngủ say, nàng ta lên xe ngựa mà lão quản gia đã bố trí từ trước.

Xe ngựa chạy rong ruổi trên đường phố không một bóng người, đi về phía hoàng cung Bởi vì nàng ta cầm lệnh bài của Mộ Dung Bắc Hải, nên thậm chí không cần xuống xe ngựa, được đi trực tiếp đến bên ngoài Tê Ngô Điện.

Nhưng lúc này hoàng hậu đã đi ngủ, cô cô trực đêm nghe thấy động tĩnh liền sau người vội vàng cầm đèn đi đến: “Sao người trong vương phủ lại đến đây, chẳng lẽ vương gia xảy ra chuyện gì sao!”

Không ngờ lại là Lâm Linh Nhi bước xuống xe.

Sắc mặt của cô cô thay đổi: “Lâm trắc phí?

Sao ngài lại đến đay, sao lại khóc thành bộ dạng này, ngài đừng hù doa nô tỳ”

“Cô cô, để cho ta gặp hoàng hậu nương nương đi, ta có một chuyện quan trọng muốn bẩm báo. Bây giờ, chỉ có mẫu hậu mới có thể cứu ta được, nếu không ta sẽ chết.

Nàng ta vừa mở miệng đã nói chết, khiến cô cô sợ đến mức không dám chậm trễ, đi đánh thức hoàng hậu.

Viên hoàng hậu cũng bị giật mình, khóc áo choàng lên người sau đó đi ra ngoài điện, nhìn thấy Lâm Linh Nhi ngồi trên ghế đang lạnh run người.

“Ngươi làm sao vậy, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, mau nói đi!”

Lâm Linh Nhi quỳ xuống trước mặt bà: “Mẫu hậu, mẫu hậu mau cứu nhỉ thần với ạ, nhỉ thần mang thai đứa bé của Vương điện hạ, nhưng điện hạ không thích đứa bé này, không muốn cho nhi thần sinh đứa bé này ra, muốn phá bỏ đứa bé này, chuyện này thực sự như là muốn lấy mạng của nhỉ thần!”

“Cái gì!” Viên hoàng hậu vừa nghe xong liền vội vàng đỡ nàng ta dậy, ra lệnh cho ngàng ngồi xuống nhuyễn tháp.

“Ngươi có thai, phát hiện ra lúc nào?”

“Tối hôm qua nhỉ thần cảm thấy trong người không được khỏe, nên nhờ người trong phủ đi mời Vương thái y hay xem bệnh cho điện hạ đến xem bệnh cho nhỉ thần. Thái y nói mạch đập của con rất êm, đây là biểu hiện của mạch hỉ, chắc là có lúc đại hôn. Nhi thần không dám lừa dối mẫu hậu, lúc đại hôn điện hạ có chạm vào con một lần, từ đó về sau không hề gọi con thị tẩm, dù gặp cũng không chịu nhìn nhỉ thần lấy một cái. Nhưng nhỉ thân lại may mắn, chỉ có một lần nhưng lại có thai”

Hoàng hậu vô cùng ngạc nhiên trước tin tức Lâm Linh Nhi mang đến Nàng ta có thai, nhưng Mộ Dung Bắc Hải lại muốn giết con của chính mình?

Có phải là hắn điên rồi hay không!

Viên hoàng hậu hít vào một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh.

“Vậy là lần trước ngươi hạ thuốc hắn, sau khi làm chuyện phòng the với hắn thì ngươi có, Lâm Linh Nhi khóc sướt mướt: “Vâng ạ, nhỉ thần cảm thấy rất ngạc nhiên và vui mừng, không chờ được mà nói tin vui đó cho vương gia biết, hy vọng răng vương gia có thể nể tình đứa bé mà thay đổi thái độ với nhi thần Nhưng thật không ngờ, ngay cả đứa của hắn mà hắn cũng không muốn giữ lại…”

Viên hoàng hậu mắng thầm Mộ Dung Bắc Hải trong lòng, hơn nửa đêm rồi mà còn bị tiếng khóc của Lâm Linh Nhi làm cho đau đầu.

Bà vội vàng sai chưởng sự cô cô đi Thái Y Viện mời đại phu đến, đề phòng xem sai Thực tế đã chứng minh rằng tay nghề của Vương thái y không sai, không phải vì đã về hưu mà tay nghề giảm sút.

Lâm Linh Nhi cũng không nói dối, nàng ta đang mang thai.

Viên hoàng hậu ngồi trên Phượng tháp với ánh mắt xuất thần.

Nhưng cuối cùng, tất cả những suy nghĩ lộn xộn đã bị thay thế bởi sự xuất hiện của đứa bé này.

Đây là con của Mộ Dung Bắc Hải, là hoàng tôn của bà, sao bà có thể không thích được chứ!


Chương 694
Viên hoàng hậu hiếm khi nhẹ nhàng vỏ lên mu bàn tay của Lâm Linh Nhi: “Thôi, được rồi, bây giờ đừng nghĩ ngợi lung tung nữa, cũng đừng sợ, có bản cung ở đây, xem ai có bản lĩnh làm tổn thương tôn nhỉ của bản cung. Vậy đi, tối nay ngươi ở lại trong cung, đợi ngày mai bản cung gọi Sơn vương đến, dạy dỗ hắn một trận, để hắn không dám làm gì ngươi nữa”
Khóe miệng của Lâm Linh Nhi giật giật, như thể là lo lắng Mộ Dung Bắc Hải sẽ không nghe lời hoàng hậu nói.
Dường như là Viên hoàng hậu nhìn ra được tâm tư của Lâm Linh Nhi, bà cười nhẹ: “Yên tâm, bản cung có cách trị hẳn”
Có lời hứa hẹn của hoàng hậu, cuối cùng Lâm Linh Nhi cũng cảm thấy yên tâm.
Những người khác không dám làm gì Mộ Dung Bắc Hải, nhưng hắn luôn nghe lời hoàng hậu nói Có được sự hậu thuẫn như vậy, nhất định đứa bé này sẽ được sinh ra một cách an toàn!
Sáng sớm hôm sau, Mộ Dung Bắc Hải tỉnh dậy, nhìn thấy lão quản gia quỳ trong phòng xin được trị tội.
Hăn xoa nhẹ mi tâm với vẻ mệt mỏi: “Ngươi thả nàng ta đi, nàng ta đi đâu, Lâm gia, hay là vào trong cung.”
“Lão nô đưa lệnh bài cho trắc phi, đêm qua vào cung gặp hoàng hậu nương nương.”
“Ồ, nàng ta còn biết trốn sau lưng mẫu hậu nữa, tưởng rằng làm vậy là bản vương không làm gì được nàng ta sao?”
“Điện hạ, đứa bé vô tội, ngài cần gì phải.
“Đủ rồi” Mộ Dung Bắc Hải ngất lời hẳn ta: “Ngươi lui ra đi, phạt ba tháng bổng lộc, bây giờ bản vương không muốn nhìn thấy ngươi.”
“Vừa rồi Tê Ngô Điện phái người truyền tin, nương nương hạ lệnh cho ngài lập tức vào cung”
Mộ Dung Bắc Hải nhầm mắt lại: “Biết rồi Lúc đến Tê Ngô Điện, đúng là Viên hoàng hậu đang đợi hắn với vẻ mặt không vui.
Mộ Dung Bắc Hải chầm chậm nói ra một câu: “Mẫu hậu gọi nhỉ thần đến là để hỏi tội?”
Viên hoàng hậu nén cơn giận xuống, bảo mọi người lui ra ngoài, sau đó trách móc: “Có phải con điên rồi không, ngay cả con ruột của mình mà cũng xuống tay được? Cho dù ghét bỏ Lâm Linh Nhi, thì cũng không thể nào ngu xuẩn như vậy được, đó là con của con, sao con lại có thể làm như vậy chứ.
694-than-y.jpg

Hắn không muốn làm quân tử, dù cho có bị mọi người lên án vì chuyện này, thì hẳn cũng không muốn giữ lại một đứa bé không rõ nguồn gốc.
“Bản cung mặc kệ con đang nghĩ linh tinh gì trong đầu, bây giờ bản cung nói cho con biết, mẫu hậu còn ở đây một ngày, thì không ai được phép đụng vào cái thai của Lâm Linh Nhi! Cho dù là con, cũng không được phép”
Mộ Dung Bắc Hải không quan tâm.
Lâm Linh Nhi sẽ không thể trốn trong cung suốt được, chờ nàng ra khỏi cung, hắn sẽ tìm một cơ hội khác.
Nhưng Viên hoàng lập tức nhìn thấu được suy nghĩ của Mộ Dung Bắc Hải “Bản cung cảnh cáo con, sau khi nàng ta hồi phủ không được làm càn, nếu không, mẫu hậu sẽ cho Triệu Khương Lan biết tay.”
Cuối cùng khuôn mặt của Mộ Dung Bắc Hải cũng có chút thay đổi.
Hắn nhìn hoàng hậu với ánh mắt vừa hoang mang vừa tức giận: “Ngài đang nói gì vậy?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom