• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra – Triệu Khương Lan (62 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1229

Chương 1229


Cho dù cửa cung khoá rồi, thị vệ thủ vệ nhìn thấy trưởng công chúa đến thì cũng không dám ngăn cản bà ta, để bà ta đi vào gặp Hoàng thượng ngay lập tức.


Lúc này trong cung cũng không yên tĩnh lắm.


Viên Hoàng hậu và Lan Quý phi đều đang ở Đông Cung xử lý chuyện của cung nữ kia.


Chiêu Vũ đế thì đang tâm thần không yên đi đi lại lại trong tẩm điện của mình.


Hắn ta còn chưa đợi được Đông Cung truyền tức đến thì lại nghe được hạ nhân bẩm báo: “Hoàng thượng, công chúa Văn Hi tiến cung, nói có chuyện quan trọng vô cùng khẩn cấp muốn cầu kiến người”


Nguyên bản Chiêu Vũ đế nghĩ là công chúa Văn Hi vì chuyện của Triệu An Linh mà đến.


Sau khi hẳn ta cho trưởng công chúa tiến vào, lại thở dài một hơi nói: “Cô cô, không phải trắm không giúp Triệu An Linh, mà nàng ta thật sự quá là xúc động rồi. Làm trò trước mặt nhiều người như thế, nói hoà ly là hoà ly. Rõ ràng là không cho trãm có cơ hội phản ứng, tính cách đứa trẻ này quả thật là có chút quá khích rồi”


Trưởng công chúa nghiêm mặt nói: “Tính cách của Triệu An Linh có chút kiêu căng, nó từ nhỏ đến lớn đều được bổn cung và mâu thân nó nâng niu trong lòng bàn tay, quả thật là bị nuông chiều hư rồi. Điều này bổn cung sẽ tự mình dạy dỗ nó. Nhưng Thái tử điện hạ đối với Triệu An Linh như thế nào, trong lòng Hoàng thượng cũng rõ ràng, đến hôm nay chúng làm ầm đến bước này cũng không phải là lỗi của một người”


“Điều đó là đương nhiên, trẫm sẽ khiển trách Thái tử nghiêm khắc hơn. Mà đứa trẻ Triệu An Linh này trãm cũng rất thích, nếu như có thể thuyết phục nàng ta quay trở lại Đông Cung thì đúng là không thể tốt hơn nữa”


Nghe được câu này của hắn ta, vẻ mặt của trưởng công chúa mới bớt tức giận đi một chút.


“Đa tạ Hoàng thượng thương cảm, chẳng qua tối nay bổn cung vội vội vàng vàng đến đây là vì một chuyện khác muốn cầu Hoàng thượng giúp đỡ!”


“Cô cô có chuyện gì muốn trãm giúp đỡ?”


“Bởi vì Triệu An Linh và Thái tử điện hạ làm ầm lên không bao lâu thì chuyện này bị Quận chúa Di Thanh biết được, nó chịu kích thích quá lớn, quả thật là không chống đỡ nổi nên bị trúng gió ngay lập tức.


Trước đó đã được đại phu trong phủ xem qua rồi, nhưng người đại phu đó quả thật là năng lực có hạn, không có cách làm cho nó hồi phục một cách nhanh nhất, chỉ nói uống thuốc rồi xem tình huống sau này.


Nhưng người luôn nắm liệt trên giường thì là chuyện gì chứ? Cho nên bổn cung đến muốn xin Hoàng thượng phái mấy vị thái y có năng lực xuất chúng đi Triệu phủ xem sao, có lẽ sẽ có cách”


Hoàng thượng vừa nghe xong thì thở dài một tiết.


Hắn ta vội vàng nói: “Quận chúa ngã bệnh rồi? Trãm đương nhiên là phải phái người đến nhìn xem sao. Như vậy đi, bây giờ trãm hạ lệnh, để viện phán phái mấy thái y có kinh nghiệm phong phú đi Triệu phủ xem bệnh cho Quận chúa. Người trước tiên đừng có lo lắng quá, người cũng lớn tuổi rồi, cũng đừng lo lảng rồi xảy ra vấn đề gì nữa”


Công chúa Văn Hi không khỏi lau lau khoé mắt: “Chuyện đó thì có là gì chứ, chuyện tình cảm của cháu ngoại của ta không thuận, con gái lại ngã bệnh, ông trời đây là muốn lấy đi tuổi thọ của bà già này mà”


“Cô cô đừng nói những lời như thế này, nói thật sự đến trãm cũng không thoải mái trong lòng”


Để phòng ngừa công chúa Văn Hi tiếp tục thương cảm, hắn ta lập tức truyền khẩu dụ, lệnh Lưu công công đi thái y viện mời người.


Công chúa Văn Hi cũng không chậm trễ nữa, đưa các thái y trở về Triệu phủ một lần nữa.


Các thái y truyền tay nhau đọc đơn thuốc đại phu lúc trước kê, cho rằng đơn thuốc đại phu kê không có vấn đề gì.


Chỉ là có người lo lắng nói: “Những thuốc này quả thật là có bổ máu, nhưng muốn trong mấy ngày xuất hiện kỳ tích thì phần lớn là không đủ. Hơn nữa, tình huống của Quận chúa bây giờ phiền phức hơn với người bị trúng gió bình thường, nếu như triệu chứng nhẹ hơn chút, chí ít là còn có thể nói ra được mấy câu, miệng cũng có thể động đậy một chút, ăn cơm uống thuốc cũng không phải vấn đề gì lớn, nhưng bây giờ ngài ấy đến cả động đậy miệng cũng không động được. Sợ là đến thuốc cũng khó bón được, chỉ sợ là không thể nóng lòng nhất thời được!”


“Vậy thì phải làm sao?” Triệu An Linh nghe được câu này thì gấp đến độ quay quay vòng vòng.


“Các người không thể nghĩ ra cách sao? Mẫu thân ta tốt xấu gì cũng là Quận chúa, nếu như mẫu thân ta có mệnh hệ gì thì các người cũng đừng nghĩ muốn ăn nói với Hoàng thượng nữa!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom