• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nữ vương thời thượng 2021 (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • nu-vuong-thoi-thuong-327

Chương 327: Không muốn nói cho các người biết




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
82214.png

Xem ảnh 2
82214_2.png
Tất cả mọi người mặc quần áo màu đen, che ô màu đen.



Thịnh Kiêu Dương ôm bình đựng tro cốt, Thẩm Trí Ninh che chiếc ô lớn đi theo bên cạnh cô, che gió che mưa cho cô.



Hình ảnh này có cảm giác giống như một cảnh trong phim điện ảnh.



Sau khi đặt bình tro cốt của Thịnh Huân chung một chỗ với bình đựng tro cốt của Dương Nhàn Tố, Thịnh Kiêu Dương không quan tâm đất có ướt hay không, cô quỳ xuống trước bia mộ đã được khắc tên của hai người họ, dập đầu lạy ba cái với bức ảnh ở trên bia mộ.




“Cảm ơn Kiều Kiều!” Thịnh Giai vui vẻ ra mặt.

Thịnh Kiêu Dương liếc nhìn cô ta, cùng Thẩm Trí Ninh lên xe.

Sau khi một nhà ba người của anh hai Thịnh gia lên xe của họ, ba người3đều không kìm nén được sự vui vẻ của mình.

“Không ngờ cô ta lại dễ nói chuyện như vậy.” Thịnh Giai cảm thán.

“Cơ hội đến rồi, Giai Giai, con phải nắm thật chặt, cha mẹ đợi Giai Giai có thể nổi tiếng như Từ Kiều Kiều.” Chu Hồng vừa cười vừa nói.

Cô ta đảo mắt nhìn sang cha mẹ, vô cùng cẩn thận đáp lời: “Từ nhỏ chị đã có ước mơ được làm diễn viên, đang định sau khi tốt nghiệp sẽ đến thành phố điện ảnh thử vận may.” “Muốn làm diễn viên?” Thịnh Kiêu Dương nhìn Thịnh Giai.

Ngoại hình của Thịnh Giai không được đẹp lắm, nhưng cẩn thận trang điểm vẫn có thể cứu vãn một chút.

Thế nhưng...

“Hình như cô học chuyên ngành tài chính mà? Cô chắc chắn cô muốn làm diễn viên à?” Thịnh Giai gật đầu: “Ừ, chị chắc2chắn.” Cô ta sắp không kìm nén được sự vui vẻ trong lòng rồi.

“Vậy cô đến Quốc tế Ngu Nhân tìm người đại diện Từ Bình của tôi, tôi có thể cho cô cơ hội, nhưng có thể nắm bắt được hay không phải xem bản thân cô thôi.” Nể mặt mấy ngày qua bọn họ biểu hiện rất tốt, Thịnh Kiêu Dương không ngại cho Thịnh Giai một cơ hội.

“Hy vọng kiếp sau hai người có thể bên nhau đến già.” Thịnh Kiêu Dương nhẹ nhàng nói.

“Đứng lên đi.” Thẩm Trí Ninh vội đỡ cô đứng lên, nhìn thấy đầu gối của cô bị ướt cũng cảm thấy hơi đau lòng.

Hôm nay không có nhiều người cùng đến nghĩa trang để chôn cất, ngay cả hai người già Thịnh gia cũng không đến, nghe nói đã bị bệnh, hai người già bị bệnh, gia đình2anh cả cũng không đến, chỉ có ba người nhà anh Hai đến đây.

Ngoài ra, còn có Tào Kiện và Luật sư Tống, và người bên cạnh Thịnh Kiêu Dương.

Trên đường rời khỏi nghĩa trang, Thịnh Kiêu Dương nhìn Thịnh Giai: “Cũng sắp đến lúc cô phải đi thực tập rồi, đã nghĩ sẽ làm công việc gì chưa?” Không ngờ đối phương lại chủ động hỏi đến chuyện này, sau khi hơi ngạc nhiên Thịnh Giai lại thấy được cưng chiều mà lo sợ.

Thịnh Kiêu Dương liếc nhìn cô ta, cùng Thẩm Trí Ninh lên xe.



Sau khi một nhà ba người của anh hai Thịnh gia lên xe của họ, ba người đều không kìm nén được sự vui vẻ của mình.



“Không ngờ cô ta lại dễ nói chuyện như vậy.” Thịnh Giai cảm thán.



“Cơ hội đến rồi, Giai Giai, con phải nắm thật chặt, cha9mẹ đợi Giai Giai có thể nổi tiếng như Từ Kiều Kiều.” Chu Hồng vừa cười vừa nói.



“Vâng, cứ chờ đi!” Thịnh Giai vô cùng háo hức đáp lời.



Ở trên xe Thịnh Kiêu Dương, Thẩm Trí Ninh đang lấy khăn tay lau khô chỗ bị ướt trên quần của cô, chủ yếu là đầu gối, sau đó là ống quần.



“Không cần rắc rối như vậy, em về thay là được.” Thịnh Kiêu Dương nắm chặt tay Thẩm Trí Ninh.



Thẩm Trí Ninh nhíu mày, cầm lại tay của cô, “Em xem em đi, tay lạnh như vậy.” Thịnh Kiêu Dương lè lưỡi.



“Không ở bên cạnh em nhìn em, thật đúng là không yên tâm.” Trong giọng nói của Thẩm Trí Ninh lộ ra sự bất đắc dĩ.



“Chẳng phải bây giờ anh đang ở bên cạnh em à, có gì mà không yên tâm.” Thẩm Trí Ninh giơ tay4vuốt mũi của cô, “Chiều nay định làm cái gì?” “Em muốn đến công ty một chuyến, xử lý việc Thịnh Dật đã gây ra.” Cô nói công ty đương nhiên là công ty của Thịnh Huân, bây giờ cô là người nắm giữ nhiều cổ phần công ty nhất.



“Cần anh đi cùng em không?” “Không cần, nếu loại chuyện nhỏ nhặt này cũng phải làm phiền anh Thẩm của chúng ta, vậy chẳng phải em quá vô dụng sao.” “Tác dụng của em không ở chỗ này.” Thịnh Kiêu Dương tò mò nhìn Thẩm Trí Ninh, “Vậy tác dụng của em ở đâu?” “Đó là sống thật vui vẻ với anh.” Thẩm Trí Ninh nghiêm túc nói.



“...” Mãn Quân ngồi đằng trước hận không thể làm tại mình bị điếc.



Thịnh Kiêu Dương hơi ngạc nhiên sau đó bật cười.



Thấy vẻ buồn rầu trên mặt cô dần tan đi, Thẩm Trí Ninh thầm yên lòng.



Chỉ qua thời gian nửa ngày, việc liên quan đến bí ẩn thân thể của Kiều Kiều càng ngày càng ầm ĩ, Thịnh Thi Vận cũng tăng cảm giác tồn tại vào ngay lúc này, đủ loại lên án Từ Kiều Kiều.



Không thể không nói, đối với quần chúng ăn dưa không biết rõ tình hình mà nói, Thịnh Thị Vân là phe yếu thế, dù sao cô ta cũng là con gái hợp pháp, hơn nữa gia sản thuộc về cô ta đã bị cướp đi.



Lại vì khuôn mặt Thịnh Thị Vận bây giờ đúng là xinh đẹp, đối với phần lớn mọi người mà nói, giá trị nhan sắc là chính nghĩa, không ít người bị Thịnh Thi Vận dẫn dắt, có đủ kiểu mắng người cha cặn bã, mắng Từ Kiều Kiều.



Còn một số người đang trong trạng thái chờ xem, mặc kệ các người làm ồn ào, dù sao cuối cùng sự thật sẽ được phơi bày, chúng ta chỉ cần cắn hạt dưa xem trò vui là được rồi, đây là suy nghĩ trong lòng rất nhiều người.



Đương nhiên, còn lại cũng là đám fan Kiều vững vàng đã trải qua sóng gió, sau khi chuyện này bùng nổ, đám fan Kiều lý trí rối rít bày tỏ ủng hộ Kiều Kiều vô điều kiện, đồng thời tin tưởng vững chắc, chẳng mấy chốc Kiều Kiều có thể ngăn cơn sóng dữ, sau đó tát bốp bốp vào mặt những người, bọn họ đã quen với tình huống này rồi.



Tuy đám fan hâm mộ đã quen nhìn idol của mình bị bôi đen cũng sẽ quan tâm tiến triển của chuyện này, nhưng bọn họ đã trở thành fan hâm mộ bình tĩnh nhất, có một loại người không quan tâm bị mọi người bôi đen như thế nào, cuối cùng người bị đánh vào mặt là những người hết lòng tin theo.



Nhưng đám fan Kiều bình tĩnh thì bình tĩnh, bọn họ vẫn rất quan tâm chuyện này, cho nên cũng không rảnh rỗi, tất cả đều tìm hiểu về Thịnh Thi Vận, một số nhân tài kỹ thuật còn đào ra được ảnh chụp và những việc lúc trước của Thịnh Thi Vận.



Thể là việc Thịnh Thi Vận sửa mặt cũng bùng nổ.



Đối với Thịnh Thi Vận thì việc này cũng không phải điều ngoài ý muốn, ngay từ lúc sửa mặt cô ta đã nghĩ đến một ngày này rồi, nên đã thuộc nằm lòng kịch bản để giải thích rồi.



Cô ta ở trên Weibo của mình bắt đầu giả vờ đáng thương, nói có một người chị gái đã qua đời, cô ta rất thích chị gái, thế là cô ta muốn dùng cách này để diễn tả tình cảm của cô ta với chị gái, để mình thay chị gái sống thật tốt.



Những người ủng hộ cô ra rối rít an ủi cô ta, bảo cô ta cứ làm chính mình là tốt rồi.



Đương nhiên, ngôn luận là thứ vĩnh viễn khó giữ được sự nhất trí, có người cảm thấy hành động này của Thịnh Thi Vận rất quá khích, rất đáng sợ, còn có người so sánh ảnh trước và sau, cảm thấy sở dĩ Thịnh Thi Vận muốn chỉnh hình không phải vì lý do cao cả này, thuần túy chỉ vì chị gái đẹp hơn cô ta mà thôi! Cứ làm trò như vậy, ban đầu Thịnh Thị Vân là một người vô hình không có mấy người biết đến đã trở thành đối tượng được mọi người chú ý, chưa đến hai ngày số fan hâm mộ của cô ta đã tăng đến hàng triệu thậm chí còn nhiều hơn, con số này không thể so sánh với Kiểu Kiều, nhưng đối với một người vô hình như Thịnh Thi Vận mà nói đây đã là tốc độ cưỡi tên lửa rồi.



Đây là kế hoạch của Thịnh Thi Vận, nhưng chỉ có thể coi là một phần trong kế hoạch, mục tiêu cuối cùng của cô ta là xử lý Từ Kiều Kiều rồi thay vào đó.



Còn Kiều Kiều đang đứng trên đầu sóng ngọn gió của chúng ta đâu, Thịnh Kiêu Dương đang đi cùng Luật sư Tống và Tào Kiện, bước vào phòng họp lớn.



Người bị triệu tập đến đây, không chỉ có các cổ đông của công ty, còn có quản lý cấp cao của công ty.



Thật ra có rất nhiều người đã thông qua mạng xã hội biết chuyện bà chủ mới là Kiều Kiều, hơn nữa lúc những người này nói chuyện, người không biết cũng đều biết, cho nên lúc Kiều Kiều đi vào bọn họ cũng không thấy ngạc nhiên.



Đối với một công ty kinh doanh, ông chủ lại biến thành một ngôi sao nữ của làng giải trí, tất cả mọi người rất mới lạ, cho nên lúc người bước vào, tất cả mọi người đều tò mò nhìn theo.



Tình huống này với Thịnh Kiêu Dương mà nói thật sự không tính là gì, cô bình tĩnh tự nhiên đi đến chỗ phía trên, sau đó nhìn tất cả mọi người xung quanh: “Có lẽ tất cả mọi người đã biết tôi là ai, hôm nay triệu tập mọi người đến đây, chủ yếu là có hai chuyện.



Thứ nhất, cổ phần công ty đã xảy ra sự thay đổi, sau này tôi mới là người nắm giữ 54% cổ phần, Luật sư Tống ở đây, người muốn xem thư chuyển giao cổ phần có thể tìm ông ấy.” Mọi người đã sớm biết điều này, nhưng thật sự có cổ đông không tin, sau đó xem tài liệu mà Luật sư Tống mang theo, sau đó nữa thì không có sau đó, chuyện này vốn là sự thật.



“Thứ hai, nghe nói có người tìm đường chết, lừa đảo con dấu của công ty, còn vô cớ chuyển mười triệu tệ cho một công ty đầu tư.



Đối với chuyện này, chủ yếu là Phó tổng giám đốc Tào không biết cách quản lý, nhưng sự việc đã xảy ra, vậy điều chúng ta cần làm là thu hồi lại số tiền kia.” Khuôn mặt Giám đốc tài vụ trắng bệch, mặc dù đối phương chỉ phê bình một mình Tào Kiện, nhưng ông ta cũng có trách nhiệm rất lớn với chuyện này, mười triệu tệ không phải củ cải trắng.



“Cô Từ, à không, bây giờ phải gọi là Từ tổng, chúng ta phải làm thế nào để thu hồi được số tiền kia?” Có người hỏi.



Thịnh Kiêu Dương lại nhìn Luật sư Tống: “Hành động này của Thịnh Dật có được tính là lừa đảo thương mại không?” Luật sư Tống gật đầu.



“Báo cảnh sát đi.” Tào Kiện đề nghị.



“Thịnh Dật là cháu trai của Thịnh tổng, vì sao không nói chuyện với cậu ta trước, để cậu ta trả tiền lại?” Giám đốc hành chính không nhịn được nói.



Thịnh Kiêu Dương ngước mắt liếc nhìn Giám đốc hành chính này, khóe miệng nhếch lên, “Nếu không ông ra mặt đi, thuyết phục anh ta trả tiền lại trước?” Giám đốc hành chính ngậm miệng lại, nếu có thể trả lại tiền dễ như vậy, Thịnh Dật còn trộm tiền làm gì? “Ở đây, tôi muốn làm sáng tỏ một sự thật, Thịnh tổng của các người không có quan hệ máu mủ với tôi, cho nên cháu trai của ông ta và tôi không có nửa xu quan hệ nào.” Thịnh Kiêu Dương nói.



Toàn bộ những người ngồi ở đây đều sững sờ, vốn Tào Kiện cho rằng đã biết sự thật cũng ngạc nhiên.



Nhìn vẻ mặt của mọi người, Thịnh Kiêu Dương hỏi lại: “Muốn biết vì sao ông ta lại trào toàn bộ tài sản cho tôi không?” Đương nhiên muốn! Tất cả mọi người nhìn cô.



“Nhưng tôi không muốn nói cho các người biết.” Thịnh Kiêu Dương hơi nghiêng người dựa vào lưng ghế, nói một câu làm người ta tức giận.



“...” Tất cả mọi người.



Thịnh Kiêu Dương đặt một tay lên bàn gõ bàn một cái: “Được rồi, báo cảnh sát đi!” Tào Kiện lấy điện thoại ra gọi điện báo cảnh sát.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom