• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nữ vương thời thượng 2021 (9 Viewers)

  • nu-vuong-thoi-thuong-265

Chương 265: Bắt đầu bộ phim mới




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81154.png

Xem ảnh 2
81154_2.png
“Trước tiên che cái miệng hôi thối của anh ta lại, tạm giữ trên xe, tối nay sẽ có người đến nhận vật bị mất.” Thịnh Kiêu Dương không thay đổi sắc mặt dặn dò.



Đám vệ sĩ không nói hai lời, kéo người đang giãy giụa đi ra ngoài.



“Chờ một chút!” Thịnh Kiêu Dương đột nhiên gọi bọn họ lại.



Đám vệ sĩ dừng lại, không ai để ý đến anh ta đã thoát khỏi tình trạng bị che miệng, hình như vẫn chưa nhận thức được tình cảnh của mình, anh ta còn mắng chửi thêm một lúc.




Bây giờ cô đang ở phim trường quay bộ phim cổ trang IP đứng đầu “Hậu vị” do Quốc tế Ngu Nhân và Giải trí Hữu Châu cùng chế3tác, hôm nay là ngày đầu tiên khai máy.

“Chị Mân suy nghĩ nhiều rồi, sao tôi lại dùng hình phạt cá nhân được, việc dạy dỗ tất nhiên phải giao cho người nhà của anh ta.” Đối mặt với Khúc Mân nhìn như tốt bụng thật ra đang phát tán tin tức giả ra xung quanh, Thịnh Kiêu Dương cũng không thấy sợ.

“Ồ, xem ra hai người cũng quen biết, nhưng vì sao người kia lại chửi rủa cô như vậy? Tôi còn thấy anh ta đưa cô một tấm thẻ, nói là hai triệu tệ, còn nói thêm một triệu tệ gì đó, sao anh ta lại nợ cô nhiều tiền như vậy?” Khúc Mân tỏ vẻ tò mò.

Giọng nói của cô ta tuy không lớn, nhưng2cũng không nhỏ, vừa vặn để người xung quanh cũng nghe được.

Nhân viên của đoàn làm phim cùng một số diễn viên đều nhìn qua, muốn nghe được chút chuyện thị phi trong lúc rảnh rỗi.

“Từ Kiều Kiều, có phải cô chê ít tiền không, cũng không biết cô đã ngủ với bao nhiêu người rồi, cho cô một triệu tệ đã là nể mặt mấy phần nhan sắc của cô rồi, nếu không đưa cho tôi ưm...” Câu nói kế tiếp đã bị một bàn tay chặn lại.

Thịnh Kiêu Dương đã biết cái tên này có đức hạnh gì, cô nhặt thẻ ngân hàng ở dưới đất lên, sải bước đi qua đó, động tác thanh nhã nhét thẻ vào trong túi áo khoác của anh2ta, còn vỗ nhẹ vài cái, không nhanh không chậm nói: “Tích chút khẩu nghiệp đi, nếu không anh sẽ hối hận.”

“Ư ư ư...” Cậu Tằng bị che miệng đã bị vệ sĩ kéo đi.

“Ồ, Kiều Kiều, gặp chuyện như vậy cô nên báo cảnh sát, không thể tự mình tra tấn, nếu không cô đang phạm pháp đó.”

Thịnh Kiêu Dương nhìn theo giọng nói, thấy nữ chính Khúc Mân đang cùng trợ lý của cô ta đi tới đây.

“Chẳng qua anh ta thua một triệu tệ tiền cá cược, nhưng lại không nỡ bỏ ra, bị người nhà anh ta dạy dỗ một hồi, bây giờ trút giận lên tôi thôi.”

“Cá cược? Cá cược cái gì?”

“Mọi người đến sớm thế à, đang nói chuyện gì đấy?”9Một giọng nói chen vào.

Khúc Mân nhìn thấy người tới, mỉm cười nói: “Cố Châu tới rồi.”

Người tới là Cố Châu, cũng là nam số một của kịch bản.

“Cá cược? Cá cược cái gì?”



“Mọi người đến sớm thế à, đang nói chuyện gì đấy?” Một giọng nói chen vào.



Khúc Mân nhìn thấy người tới, mỉm cười nói: “Cố Châu tới rồi.”



Người tới là Cố Châu, cũng là nam số một của kịch bản.



“Lúc anh đi vào không nhìn thấy có người bị áp giải ra ngoài sao?” Thật ra Khúc Mân cũng không muốn Cố Châu trả lời, cô ta không cho Cố Châu thời gian đã nói tiếp, “Sáng sớm nay người kia chạy vào đây, sau đó quát mắng Kiều Kiều, mắng rất nhiều lời khó4nghe. Anh thấy đó, tôi đang tìm Kiều Kiều để nghe ngóng việc xích mích này.”



Cố Châu lại hỏi trước: “Kiều Kiều, em không sao chứ?”



“Không sao, người này cũng chỉ dám khua môi múa mép.” Thịnh Kiêu Dương lắc đầu.



“Kiều Kiều, cô còn chưa nói người kia đã cá cược cái gì?” Khúc Mân một lòng muốn khai thác được chút gì đó.



“Chúng tôi tranh cãi vì một bức tranh được quyên cho buổi đấu giá từ thiện, anh ta cảm thấy bức tranh này sẽ không bán được, chúng tôi liền cá cược.”



Khúc Mân lại thấy hơi khó tin, “Chỉ đơn giản như vậy?”



“Rất nhiều chuyện không phải lúc đầu chỉ là chuyện nhỏ à!” Thịnh Kiêu Dương nhún vai.



“Được rồi, đi trang điểm thay trang phục đi, sắp khai máy rồi, cảnh quay hôm nay rất quan trọng đấy.” Cố Châu thấy Khúc Mân còn muốn nói tiếp, vội dùng việc khác để chuyển sự chú ý của mọi người.



Đúng vậy, cảnh quay hôm nay đúng là cảnh quan trọng, hơn nữa còn là cảnh mở đầu của bộ phim.



“Hậu vị” nghe tên là biết, đây là một bộ phim kể về đám phụ nữ trong hậu cung muốn leo lên vị trí kia mà nảy sinh một loạt việc đấu đá với nhau, trong đó cũng sẽ có việc triều đình quân chính, dù sao không chỉ có đám phụ nữ ở trong hậu cung là tranh đấu, các thế lực sau lưng bọn họ cũng đang tranh quyền đoạt lợi.



Nữ chính là người cuối cùng leo lên Hậu vị, nam chính là Hoàng đế, còn Thịnh Kiêu Dương sẽ diễn vai nữ số hai, phần diễn của nữ số hai cũng không ít hơn nữ chính, tất nhiên cũng là hòn đá kê chân trên con đường thành công của nữ chính.



Nữ chính Mục Cẩn Du có gia thế thấp kém, phụ thân của cô ta chỉ là một quan viên địa phương trong lúc phá án đã tìm ra được chứng cứ Văn Vương (là người từng tranh đoạt Hoàng vị với nam chính) thông đồng với kẻ thù bên ngoài, trong lúc vô tình giúp đỡ nam chính đánh bại Văn Vương lấy được Hoàng vị, chính vì công lao như vậy, mới để con gái của ông ta có được cơ hội tuyển tú.



Còn nữ số hai Vũ Thanh Hà lại không giống vậy, gia thế hiển hách, nhiều thế hệ tổ tiên đều là Đại tướng quân rong ruổi trên chiến trường, nữ số hai cũng là một người phụ nữ mạnh mẽ. Sau khi phụ thân và huynh trưởng của cô chết trên sa trường, cô cố ý cầu xin Tiên Hoàng phê chuẩn, trở thành nữ tướng quân đầu tiên từ lúc khai quốc đến nay, dẫn dắt quân lính đánh bại kẻ thù, cũng trở thành sự trợ giúp mạnh mẽ nhất để nam chính đăng cơ.



Sau khi nam chính đăng cơ, vì muốn nắm giữ quân quyền ở trong tay mình, nên hắn lấy Vũ Thanh Hà, phong Vũ Thanh Hà làm Quý phi. Để cân bằng sức mạnh, đương nhiên nam chính vẫn phải bồi dưỡng một người đứng ra đối đầu, như vậy mới không có việc một nhà độc đại, nam chính lại nhìn trúng gia thế đơn giản của nữ chính Mục Cẩn Du. Sau khi ở bên, nam chính yêu mến sự yếu đuối lại kiên cường của nữ chính, cuối cùng đưa nữ chính lên làm Hậu, đương nhiên trước đó, hắn phải loại bỏ Vũ Thanh Hà càng ngày càng kiêu căng ương ngạnh trước.



Có thể nói, cuộc sống của nữ số hai chia làm ba giai đoạn, giai đoạn thứ nhất là thời kỳ tư thế hiên ngang vì nước vì người yêu rong ruổi trên chiến trường ra sức giết địch, giai đoạn thứ hai là thời kỳ trở thành Quý phi, vig muốn có được sự yêu thích của Hoàng Đế mà loại bỏ những người bất đồng ý kiến làm ra rất nhiều chuyện không giống mình trước đây. Giai đoạn thứ ba là thời kỳ đường cùng, bị Hoàng đế đày vào lãnh cung sau đó hoàn toàn tỉnh ngộ cầu xin trở về chiến trường, cuối cùng chết trên sa trường.



Chiến trường chính của bộ phim là hậu cung, ngay từ đầu nữ số hai đã trở thành Quý phi.



Mở đầu bộ phim là cảnh nam chính sủng hạnh nữ chính bị Quý phi nương nương nổi máu ghen đến quấy rầy.



Trang phục của Thịnh Kiêu Dương trong bộ phim này tất nhiên có bao nhiêu lộng lẫy thì lộng lẫy đến mức đó, từ đỉnh đầu đến gót chân, tỉ mỉ đến mức ngay cả cọng tóc cũng phải chải gọn.



Nữ số hai là một nữ tướng quân, ở trong quân doanh cũng chú trọng cấp bậc trên dưới rõ ràng, thân phận của cô là Quý phi, vì cho thấy địa vị áp đảo hậu cung, trang phục đều đắt giá mà hoa lệ.



Cùng so sánh, cách trang điểm của nữ chính ở thời kỳ đầu khá nhẹ nhàng và tươi tắn.



Khúc Mân trang điểm trang nhã như là không trang điểm đứng bên cạnh Thịnh Kiêu Dương rực rỡ, không chỉ có chiều cao kém một đoạn, ngoại hình cũng mờ nhạt hơn mấy phần. Lại nói, Thịnh Kiêu Dương vẫn còn trẻ tuổi, dù có trang điểm đậm vẫn trẻ trung hơn Khúc Mân.



Nếu không loại bỏ sự so sánh này, người xem sẽ cảm thấy mắt nam chính bị mù.



Lúc đạo diễn và phó đạo diễn cùng giám chế nhìn thấy hai người thì đều im lặng.



“Khúc Mân và Cố Châu đứng cạnh nhau cũng không cảm thấy chênh lệch, tại sao đứng bên cạnh Từ Kiều Kiều này, cứ cảm thấy không phù hợp nhỉ?” Đạo diễn Lê hơi buồn bực nói thầm.



“Thật ra cũng có thể hiểu được, Khúc Mân và Cố Châu không kém mấy tuổi, nhưng tuổi tác của Khúc Mân và Từ Kiều Kiều kém hơi xa, hơn nữa Từ Kiều Kiều đủ chiều cao và khí chất, Khúc Mân không đè ép được cô ấy.”



Giám chế nghe thấy hai đạo diễn nói như vậy: “Vậy thì thay một người không xung đột đến diễn.”



“Không được!” Hai đạo diễn cùng đáp lời.



Bọn họ đều biết, nữ số hai này là do Quốc tế Ngu Nhân đề cử, người ta đã giao nhân vật quan trọng như vậy cho bạn nhỏ Kiều Kiều mới diễn một bộ phim truyền hình, nhất định sẽ không đồng ý tùy tiện thay người.



Đạo diễn Mã giơ tay chỉ huy: “Chuyên gia trang điểm đến sửa lớp trang điểm cho Khúc Mân đi, nhiều màu sắc hơn bây giờ một chút, đừng nhạt nhẽo vô vị như vậy.”



Khúc Mân nghe được thì thấy không thoải mái, sao cô ta lại bị đạo diễn hình dung là “Nhạt nhẽo vô vị” rồi. Tuy cô ta đã 30 tuổi, nhưng cho tới bây giờ cô ta vẫn cảm thấy bản thân còn rất trẻ, dù diễn vai thiếu nữ cũng không có cảm giác kỳ quặc, vậy mà hôm nay lại bị một vai phụ đè ép xuống.



Nhưng dù cô ta có khó chịu hơn nữa cũng vô dụng, chỉ có thể chịu đựng ở trong lòng, đạo diễn là người lớn nhất trong phim trường, đạo diễn nói gì cô ta cũng phải làm theo.



Chẳng mấy chốc, Khúc Mân đã được trang điểm lại, trông đã có tinh thần hơn.



Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, nữ chính nằm ở trên giường, nam chính giơ tay vuốt ve từ khuôn mặt của cô ta xuống dưới, lúc nam chính đang muốn vén chăn lên thì nữ số hai lại xông vào.



“Rầm!” Cửa phòng bị đẩy mạnh ra tạo lên tiếng vang rất lớn.



Nam nữ chính giật nảy mình.



Ống kính quay ra cửa, một người phụ nữ nhấc làn váy, sải bước lao vào trong ống kính.



Dưới hàng lông mày sắc bén là đôi mắt ngưng tụ sự lạnh lẽo, đôi môi đỏ chót mấp máy, độ cong nơi khóe môi thể hiện tâm trạng của nhân vật.



“Làm càn!” Hoàng đế đứng lên, lạnh lùng nhìn người phụ nữ xông vào, “Thanh Hà, nàng còn biết tuân thủ quy củ không!”



Vũ Thanh Hà run người, dừng lại, nâng cằm lên, quật cường nói: “Bệ hạ, hôm nay là sinh thần của thiếp.”



Nữ chính Mục Cẩn Du nằm trên giường ôm chăn ngồi dậy, gật đầu vấn an Vũ Thanh Hà: “Quý phi nương nương an, thiếp không tiện bước xuống hành lễ, xin nương nương thứ tội.”



Vũ Thanh Hà chuyển sự chú ý sang Mục Cẩn Du, khiển trách: “Ngươi là hồ ly tinh từ đâu tới đây, dám quyến rũ Hoàng thượng vào sinh thần của bản cung, phải chịu tội gì!”



Hoàng đế vốn muốn nâng đỡ Mục gia, tất nhiên không muốn Mục Cẩn Du bị Vũ Thanh Hà chèn ép vào lúc này, bước tới nắm chặt tay Vũ Thanh Hà vừa dỗ dành vừa đi ra ngoài: “Là trẫm không phải, lại quên sinh thần của ái phi, để trẫm đi ăn mừng với nàng.”



“Cắt, qua!”



 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom