• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nữ vương thời thượng 2021 (6 Viewers)

  • chap-167

Chương 167: Hạ quyết t m




78232.png

78232_2.png
Thẩm Trí Ninh lại không theo ý của cô, tay trượt xuống dưới giữ eo của cô lại, lạnh lùng phá tan kế hoạch trốn tránh kia.



“Tất cả mọi người đều ở đây, đúng lúc nói rõ ràng mọi việc đi.” Anh nói



Thịnh Kiêu Dương giơ tay đỡ trán, rất đau đầu khi phải đối mặt với tình cảnh này, thế nhưng nếu đã không trốn tránh được, thì chỉ có thể đối mặt.



Cô thở dài một hơi, đặt tay lên mu bàn tay đang ôm lấy cô của Thẩm Trí Ninh, bày ra dáng vẻ rất thân mật, nói với Lâm Diễn: “Đây là bạn trai của em.” Lúc cô nói, ánh mắt liên tục tránh né, không nhìn vào mặt Lâm Diễn, cô không dám nhìn nét mặt của anh, sợ bản thân sẽ mềm lòng.



Thẩm Trí Ninh hơi nhếch môi, nhìn Lâm3Diễn đang không có biểu cảm gì: “Không biết Lâm thiếu đã nghe một câu này chưa, đồ vật mình nhìn trúng phải ra tay kịp thời, nếu không sẽ hối hận không kịp.”



Thịnh Kiêu Dương liếc nhìn anh, “Đồ vật” này là đang ám chỉ có sao? “Thứ ngài Thẩm đang nói là đồ vật, tôi chỉ tin tưởng một câu châm ngôn, có công mài sắt có ngày nên kim.” Lâm Diễn bình thản nói.



“Ha,“ Thẩm Ti Ninh cười lạnh



“Xưa nay tôi không cảm thấy Lâm thiếu là một người có thành ý, Kiều Dương thích anh, anh lại luôn kéo dài, không từ chối không đồng ý, cuối cùng vẫn lựa chọn tương lai của bản thân



Tôi không thể không nghi ngờ, bây giờ anh đến trêu chọc Kiều Kiều, cũng chỉ là xem cô ấy như thế thân của Kiều Dương.”



Sau1khi nghe anh nói như thế, Lâm Diễn lại đột nhiên mỉm cười



Thịnh Kiêu Dương cảm thấy bối rối, Lâm Diễn đã xác định Thẩm Trí Ninh không biết thân phận của cô



Cô nhìn Lâm Diễn, đúng lúc anh cũng đang nhìn mình, cô có thể hiểu được biểu cảm trong mắt anh



Hai người nhìn nhau khiến Thẩm Trí Ninh bất mãn, ánh mắt của anh lạnh lùng, bàn tay đang đặt ở eo cô nhéo phần thịt mềm mại ở nơi nó, thành công kéo lại ánh mắt của cô



Làm gì vậy? Thịnh Kiêu Dương nhìn Thẩm Trí Ninh



Thẩm Trí Ninh hơi nhướng mày, không trả lời



Nhìn thấy dáng vẻ thân mật của hai người, ánh mắt Lâm Diễn tối tăm, anh mở miệng nói: “Ngài Thẩm để tâm đến việc của Kiều Dương như vậy, có phải vì thích cô ấy không?” Chỉ8có anh và Thịnh Kiêu Dương biết được trong lời nói của anh có gài bẫy, nếu Thẩm Trí Ninh nói thích Kiêu Dương, thì chính là đang xem Kiều Kiều là thế thân, còn nếu Thẩm Trí Ninh nói không thích? Ha ha!



“Điều này có liên quan gì đến Lâm thiểu?” Ánh mắt Thẩm Trí Ninh hơi lạnh xuống.



“Đúng là không liên quan đến tôi,“ Lâm Diễn nhìn Thịnh Kiêu Dương, mỉm cười, “Nhưng chắc chắn Kiều Kiều muốn biết.”



Đúng là Thịnh Kiêu Dương muốn biết anh có thích mình hay không, dù ông ngoại đã nói với cô, nhưng cô vẫn nghi ngờ việc này.



Từ biểu cảm trên mặt cô, Thẩm Trí Ninh có thể hiểu cô đang nghĩ gì, đối với việc Lâm Diễn có thể hiểu rõ suy nghĩ của cô như thế, trong lòng anh thấy hơi khó chịu



“Không sai.”9Anh thừa nhận.



Lâm Diễn mỉm cười sâu xa: “Cho nên, người chân chính coi Kiều Kiều là thế thân chính là ngài Thẩm đây.”



Thịnh Kiêu Dương cảm thấy bối rối, vậy mà Thẩm Trí Ninh lại thật sự thích cô, hoặc có thể nói là thích cô của trước kia.



Thẩm Trí Ninh vẫn luôn chú ý đến ánh mắt của cô, nhìn thấy nét mặt cô thay đổi, anh thấy hơi nặng nề, kéo cô lại để cô đối mặt với mình, nói: “Anh không muốn lừa dối em chuyện này, nhưng, việc anh thích em cũng là thật.”



Thịnh Kiêu Dương còn chưa phản ứng lại, Lâm Diễn đã nói: “Trái tim ngài Thẩm đúng là rất lớn, có thể chứa được nhiều người như vậy



Ngài Thẩm đừng giải thích, giải thích chính là che giấu, bởi vì Kiều Kiều có một số mặt rất7giống Kiêu Dương



Hơn nữa anh lại ôm tấm tự như vậy với Kiều Dương, thế nên anh liền coi Kiều Kiều là thế thân của Kiều Dương.”



Lời nói này của Lâm Diễn không chỉ đả kích Thẩm Trí Ninh, mà còn nhắc nhở Thịnh Kiêu Dương.



Em nhìn xem, anh ta thích em của lúc trước, chứ không phải em của bây giờ.



Nếu lựa chọn thích bạn của bây giờ hay thích bạn của lúc trước, tất cả mọi người sẽ thích nghe cái trước hơn, không ai thích nghe cái sau, yêu thích quá khứ liền mang ý nghĩa phủ định hiện tại, mà mọi người đều đang sống ở hiện tại.



Thẩm Trí Ninh lạnh mặt, đáp lời: “Lâm thiếu tư cách để nói điều này sao, anh đừng quên anh là người đã đính hôn.”



Lâm Diễn đang muốn nói gì đó nhưng một giọng nói dịu dàng lại vang lên.



“A Diễn, con đang nói chuyện với ai thế?” Là Lâm Tuyết Quân - mẹ của Lâm Diễn đang đi tới



Từ góc độ của bà, vừa vặn không nhìn thấy Thẩm Trí Ninh và Thịnh Kiêu Dương bị cái cột che lại, chỉ thấy Lâm Diễn đang đứng đối diện cây cột trụ lớn



Đến khi đến gần, bà liền nhìn thấy hai người phía sau cây cột lớn



“Làm phiền mọi người nói chuyện rồi, A Diễn, ông ngoại con gọi con qua đó.” Lâm Diễn nhìn Thịnh Kiêu Dương, xoay người đi cùng Lâm Tuyết Quân



Lâm Diễn vừa đi, Thịnh Kiêu Dương đã hất bàn tay đang ôm eo cô ra, lùi một bước nhìn anh: “Anh thật sự thích Thịnh Kiêu Dương sao? Trước kia anh..



tôi nghe nói trước kia anh rất thích bắt nạt cô ấy, sao lại thích cô ấy?”



Thẩm Trí Ninh cảm thấy buồn cười, “Lâm Diễn nói anh thích em là vì coi em trở thành thế thân của Kiều Dương, chẳng lẽ em không nên chú ý vấn đề này sao?”



“..



Cũng đúng, câu trả lời của anh là gì?



“Không.” Anh nhìn thẳng vào cô, rất nghiêm túc nói, “Anh thích em không phải vì bất kỳ điều kiện hay yếu tố nào.”



“Vừa nãy anh còn nói đồ vật mình nhìn trúng phải ra tay kịp thời, anh đã thích Kiều Dương, vì sao lúc trước không theo đuổi cô ấy?”



Nhìn thấy cô lại kéo về chủ đề này, Thẩm Trí Ninh không biết làm thế nào



Nhưng anh cũng không muốn trả lời, bởi vì sẽ dính dáng đến rất nhiều điều mà anh không muốn nói cho người thứ hai nghe



“Em muốn biết sao?”



Thịnh Kiêu Dương gật đầu



“Vậy thì nói cho anh biết việc của em và Lâm Diễn trước.” Thịnh Kiêu Dương bó tay rồi



Được rồi, hai người đều không muốn nói, vậy nên chỉ có thể nhìn nhau mà thôi.



Bữa tiệc mừng thọ của ông cụ Lâm đã tiến hành được một nửa, Lâm Na chuồn đi tìm Thịnh Kiêu Dương, Thịnh Kiêu Dương đã sớm nói trước với Thẩm Trí Ninh, cô liền cùng Lâm Na rời khỏi tiệc mừng thọ trước.



“Mình đã thấy rồi.” Trong thang máy, Lâm Na nói



“Cậu thấy cái gì?” Thịnh Kiêu Dương nghi ngờ nhìn Lâm Na



Lâm Na nhướng một bên lông mày lên, trêu chọc: “Ôi, cậu cho là mình bị ngu à, lúc tắt đèn cậu và Thẩm ma vương chậc chậc...”



Khuôn mặt Thịnh Kiêu Dương ửng đỏ.



“Thành thật khai báo, sao cậu và Thẩm ma vương lại ở bên nhau, đừng tiếp tục nói là cậu rất mơ hồ, mình muốn nghe quá trình, toàn bộ quá trình!” Đối mặt với “Nghiêm hình bức cung” của Lâm Na, Thịnh Kiêu Dương đầu hàng.



Thịnh Kiêu Dương đưa Lâm Na về nhà, hai chị em tốt đi rửa mặt rồi nằm trong chăn.



Bầu trời ngoài cửa sổ đã tờ mờ sáng, Lâm Na lại rất có tinh thần.



“Mình cảm thấy cậu không chống cự Thẩm ma vương, không phải vì cậu sợ anh ta, mà bởi vì cậu thích anh ta.” Lâm Na nói ra phán đoán của mình



“Mình thích anh ta?” Có thể sao? Thịnh Kiêu Dương nhíu mày.



“Lúc anh ta hôn cậu, tim cậu có đập nhanh hơn không?”



Thịnh Kiêu Dương suy nghĩ một chút, đỏ cả mặt, hổn hển nói: “Thẩm Trí Ninh là tên khốn kiếp, lưu manh háo sắc, cuồng hôn!”



“Cậu không từ chối mà, còn thản nhiên chấp nhận nữa!” Lâm Na vừa cười vừa nói



“Mình...” Thịnh Kiêu Dương hơi nghẹn lời, “Không phải mình không muốn từ chối, mà là anh ta không cho mình cơ hội từ chối, sức lực của anh ta mạnh như vậy.”



“Đừng có nói một đằng nghĩ một nẻo, thừa nhận đi, cậu cũng thích anh ta.”



Thịnh Kiêu Dương quay sang nhìn Lâm Na nằm bên cạnh, sao câu nói này lại quên tại thể chứ?



“Kiều Kiều,“ Giọng nói Lâm Na đột nhiên trở nên nghiêm túc, “Thật ra cậu cũng có thể thả lỏng bản thân, nói chuyện yêu đương với Thẩm ma vương



Cậu xem anh ta có thể thích cậu trong lúc đang nghi ngờ cậu, rõ ràng đã thật sự động lòng, hơn nữa cậu lại không chống cự lại, thậm chí có thể nói trái tim đã ỷ lại vào anh ta, đừng vội cãi, trong mắt của mình mỗi câu nói mỗi hành động của cậu đều để lộ ra điểm đó



Bảo bối, tin tưởng mình, mình không nói sai đầu.”



Lâm Na nói rất nghiêm túc, Thịnh Kiêu Dương cũng nghiêm túc nghe hết, thậm chí còn nghe lọt những lời Lâm Na nói, bắt đầu nghĩ về tính khả thi trong lời nói này.



“Thật mà, đừng do dự, dù cuối cùng có thất bại thì sao chứ, cậu đã có thể đứng lên từ cái hố to Lâm Diễn này rồi, giờ còn sợ cái gì chứ?” Lâm Na động viên.



Thịnh Kiêu Dương suy nghĩ, hoàn toàn chính xác, cô cần gì phải lo lắng, người nên lo lắng là những người khác!



“Mỹ Nữu, mình yêu cậu!” Thịnh Kiêu Dương dùng hai tay ôm mặt Lâm Na, hôn một cái lên môi cô ấy



Lâm Na khẽ run, đặt một tay lên mặt Thịnh Kiêu Dương, đẩy cô ra xa một chút



“Làm sao vậy, cậu ghét bỏ mình sao?” Thịnh Kiêu Dương cầm tay Lâm Na, lẩm bẩm nói



“Thôi đi, hôm qua cậu còn hôn Thẩm ma vương đó



Về sau đừng hôn mình như vậy nữa, sẽ khiến mình cảm thấy đang gián tiếp hôn Thẩm ma vương.” Nói xong, Lâm Na liền rùng mình.



“..



Cậu đủ rồi đó, trước kia mình cũng không chế cậu đã hôn George.” Thịnh Kiêu Dương còn chưa kịp suy nghĩ đã bật thốt ra một câu, sau đó liền ngây ngẩn cả người.



Lâm Na cũng im lặng



“Mỹ Nữu, cậu và George thật sự không còn cơ hội sao?” Thịnh Kiêu Dương dò hỏi



“Mình không biết, đã lâu rồi anh ấy không xuất hiện trước mặt mình.” Thịnh Kiêu Dương mấp máy môi, cô cũng không có cách nào với việc của Mỹ Nữu và George



Lần trước, rõ ràng George còn muốn níu kéo Mỹ Nữu, tại sao lại từ bỏ? Điều này không giống với con người của George



“Không nói nữa, chúng ta nhanh nghỉ ngơi đi, trời sắp sáng rồi.” Thịnh Kiêu Dương nói.



“Ừ.” Lâm Na ngáp một cái, nhắm mắt lại.



Qua một lúc lâu, Thịnh Kiêu Dương lại đột nhiên mở to mắt, nhỏ giọng gọi Mỹ Nữu, thấy Mỹ Nữu không có phản ứng, cô liền đứng dậy cầm điện thoại của Mỹ Nữu gửi một tin nhắn.



“George, chúng ta gặp mặt đi



Không gặp không về.”



Chẳng mấy chốc, bên kia đã trả lời, một chữ “Được” rất ngắn gọn để lộ sự vội vã của đối phương



Với vấn đề này, Thịnh Kiêu Dương đã biết trước, cô gửi địa chỉ.



Cô tin tưởng, mặc kệ bây giờ George đang ở đâu, mặc kệ cách bao xa, anh ta đều sẽ nghĩ mọi cách để đến đúng hẹn



Thịnh Kiêu Dương cúi đầu nhìn Lâm Na ngủ rất say, xóa bỏ từng tin nhắn một



Mỹ Nữu, cậu đã không dám bước ra một bước, vậy để mình đẩy giúp cậu.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom