• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nữ vương thời thượng 2021 (6 Viewers)

  • nu-vuong-thoi-thuong-120

Chương 120: Như vậy mới công bằng




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
76229.png

Xem ảnh 2
76229_2.png
“Cô đi đâu?” Anh mở cửa đi ra ngoài, quả nhiên thấy cô kéo vali đang muốn đi xuống lầu



Anh lạnh lùng, đi qua hỏi lần nữa: “Cô đi đâu?” Thịnh Kiêu Dương đặt lại vali, quay lại nhìn, thấy Thẩm Trí Ninh mặc đồ ngủ vẻ mặt âm trầm nhìn mình, cô theo thói quen mỉm cười với anh, giải thích: “Tôi có chút việc phải xuất ngoại mấy ngày, làm phiền anh đang nghỉ ngơi à



Còn phải cảm ơn đêm qua anh đã đón tôi về..



mỗi anh sao thế?” Cô chú ý tới môi dưới của Thẩm Trí Ninh.



“Cô còn nhớ rõ là tôi đón cô về, vậy chuyện sau đó thì sao?” Thẩm Trí Ninh khó hiểu hỏi



“Chuyện sau đó? Sau đó còn có chuyện gì xảy ra sao?” Thịnh Kiêu Dương chớp mắt,3đôi mắt to lúng liếng, mang theo sự mơ hồ cùng tò mò



Thẩm Trí Ninh không những không giận còn cười, anh bước từng bước một tới gần, dừng ở bậc thang phía trên cô, khoảng cách giữa hai người khoảng nửa cánh tay



Thịnh Kiểu Dương cảm thấy mí mắt nhảy lên, cô không kiềm chế được mà nghiêng người ra sau, muốn kéo dãn khoảng cách, lại bị một bàn tay giữ lấy phần gáy



Ngay lúc cô chưa kịp phản ứng lại, trước mắt tối sầm, hơi thở của hai người đột nhiên hòa quyện vào nhau, khoảnh khắc tiếp theo..



Cổ hét lên một tiếng



“Anh điên rồi à?” Thịnh Kiêu Dương che môi, đau đến mức chảy nước mắt.



Thẩm Trí Ninh nhếch môi, trên mặt mang theo ý cười, có thể thấy tâm trạng của anh1rất tốt



“Như vậy mới công bằng.”



“Công bằng cái gì?” Cô rưng rưng nước mắt, chỉ cảm thấy trong miệng mình đầy mùi máu tươi



Cô liếm vết thương do bị cắn ở trên môi, như một người qua đường vô tội đột nhiên bị chó điên cắn, trong lòng thấy rất oan ức, đồng thời lại rất tức giận.



Thẩm ma vương phát bệnh thần kinh gì vậy, sáng sớm đã chạy tới cắn cô một cái



Thẩm Trí Ninh đưa tay sờ vết thương đã kết vảy trên môi mình, nhìn dáng vẻ cô che miệng vừa giận vừa sợ, giọng điệu hững hờ: “Hôm qua cô đã cắn rách môi tôi như vậy đấy.”



“..



Không, không thể nào!” Chính cô cũng thấy chột dạ



“Tối hôm qua cô nói thích tôi, muốn tôi hôn cô, tôi không chịu, cô liền...”6“Đừng nói nữa!” Thịnh Kiêu Dương nhấc vali lên vội vàng chạy xuống lầu: “Tôi không nghe thấy cái gì hết, tôi phải đến kịp đón máy bay, đi trước, tạm biệt!” Thẩm Trí Ninh tựa vào tay vịn cầu thang, nhìn bóng dáng cô chạy trối chết, khẽ bật cười



Lúc nghe thấy tiếng cười của mình thì chính anh cũng hơi kinh ngạc, đột nhiên cảm thấy nuôi một người như vậy ở bên cạnh cũng rất tốt.



Anh giơ tay xoa vết thương, trong đầu lại nhớ tới tình cảnh tối qua.



Khi đó cô tội nghiệp như đang cầu xin nụ hôn chia tay cuối cùng, nói với anh: “Anh có thể hôn em không?” Anh cảm thấy cảm động, nhưng vẫn không muốn hôn, ai ngờ người này đột nhiên nhào tới, trực tiếp dùng4răng cắn rách môi dưới của anh.



Sau đó...



Cũng không biết ai là người bắt đầu trước, bọn họ cứ thể hôn nhau



Thẩm Trí Ninh là một người thích sạch sẽ, xưa nay anh không cảm thấy hai người rằng mỗi kề nhau, miệng lưỡi quấn lấy nhau thì có gì tốt, anh nhìn thấy người khác như vậy đều thấy rất phản cảm



Nhưng bầu không khí khi đó và sự thôi thúc không thể giải thích được, khiến anh làm chuyện như vậy, đồng thời cảm thấy hương vị kia..



cũng không tồi.



Anh liếm môi dưới, nếu không phải hôn được một lúc lại phát hiện ra đối phương đã ngủ thiếp đi, chính anh cũng không biết sau đó sẽ xảy ra chuyện gì



Khi Thịnh Kiều Dương ngồi lên xe, tâm trạng rất kích động, vậy mà3hôm qua cô lại cắn boss Thẩm?



Cô liếm láp vết thương trên môi, vô cùng rầu rĩ



“Kiều Kiều, môi của em sao thế?” Tầng Hoan cũng chú ý tới môi của cô



“Không có gì.” Thịnh Kiêu Dương lấy tấm gương trên trần xe xuống, nhìn đôi môi của mình, cô tìm trong túi một thỏi son có tác dụng dưỡng môi, hít vào một hơi rồi thoa lên



Tằng Hoan liếc mắt nhìn sang, tình huống này rất kịch liệt đó, ngay cả mồi cũng bị cắn rách, chà chà! “Là mình điện, hay anh ta bị điên.” Thịnh Kiêu Dương cau mày lẩm bẩm một câu, nếu như không phải có cảm giác đau đớn từ vết thương nhắc nhở, cô sẽ cho rằng mình bị ảo giác.



Mới qua một đêm thôi, sao Thẩm ma vương lại biến thành người khác vậy



(Thượng để nói, bởi vì cô đã mở ra cánh cửa thế giới mới cho anh ta...)



“Kiều Kiều, em thật sự không cần chị ra nước ngoài với em sao?” Đến sân bay, Tằng Hoan cầm vali giúp cô



“Không cần, lần này là việc cá nhân.” Thịnh Kiêu Dương đeo khẩu trang to, giọng nói rầu rĩ



“Được rồi, vậy em phải tự chú ý sự an toàn.” Thịnh Kiêu Dương đi hai bước, quay lại nói với Tằng Hoan: “Đúng rồi, chị chuẩn bị cho em một cặp kính.” Nói xong, cô lại nói thêm một số tin tức, ví dụ như sổ độ cận gì đó.



Lúc đầu, hành trình xuất ngoại lần này vốn nên đau lòng, dù sao người mà mình thích từ lúc mới biết yêu lại đi đính hôn với người khác



Nhưng chuyện xảy ra vào buổi sáng vẫn chiếm cứ trong đầu, Thịnh Kiêu Dương không rảnh suy nghĩ việc gì khác.



Lúc qua cửa kiểm tra an ninh, cô được yêu cầu tháo khẩu trang xuống



Lúc nhân viên an ninh kiểm tra, đôi mắt cô ấy dừng ở vết thương trên môi trong một giây, dù da mặt không mỏng thì mặt cô cũng hơi nóng lên



Đi qua cửa kiểm tra an ninh, cô lập tức đeo khẩu trang lên



Khi cô lên máy bay và xuống máy bay, toàn bộ quá trình đều đeo khẩu trang, cũng không ăn uống gì



“Mỹ Nữu, mình đã xuống máy bay rồi.” Lâm Na đang lái xe đến bữa tiệc, thiếu chút nữa vượt đèn đỏ, cô giật mình hỏi lại: “Cậu đang ở Rome sao?”



“Đúng.”



“Trời ạ, cậu thật sự..



Ôi, được rồi, cậu chờ mình, mình đến đón cậu ngay đây.” Đến lúc gặp mặt, nhìn thấy Thịnh Kiêu Dương đeo khẩu trang, Lâm Na lập tức hỏi: “Cậu sao thế? Bị bệnh à?”



“Không có gì.” Trong giọng nói của Thịnh Kiêu Dương mang theo sự hoảng hốt



Lâm Na hiểu rõ Thịnh Kiều Dương, nhìn cô ấy như vậy liền thấy khác thường, cô tỏ vẻ uất ức nói: “Không phải vì mình giấu cậu việc hôm nay Lâm Diễn đính hôn, nên bây giờ cậu có vấn đề cũng không muốn nói cho mình biết hả?” Thịnh Kiều Dương đưa tay véo mặt Lâm Na: “Cậu không thích hợp với biểu cảm này.”



“Kiều Kiều, cậu không giận mình chứ?” Lâm Na chớp mắt giả vờ ngây thơ



“Sao mình lại giận cậu hả



Được rồi, lát nữa lên xe rồi cho cậu xem.”



Ngồi vào trong xe, Thịnh Kiều Dương lấy khẩu trang xuống.



Lâm Na mở to hai mắt, đưa tay nâng khuôn mặt Thịnh Kiêu Dương lên, từ trên xuống dưới, từ trái sang phải quan sát vết thương: “Tình huống này của cậu là thế nào? Tối hôm qua kiss người ta hả?” Thịnh Kiêu Dương nghiêng người dựa lưng vào ghế, giơ tay che mắt, thở dài



“Mình không biết.” “Rốt cuộc là thế nào? Cậu bị người ta sàm sỡ hả?” Lâm Na trong nghiêm túc



Thịnh Kiêu Dương lại thở dài: “Không có.”



Nghe cô nói không có, Lâm Na khẽ thở ra, khởi động chiếc xe thể thao



“Có lẽ là mình sàm sỡ người ta.” Thịnh Kiều Dương nói tiếp.



Lâm Na xoay tay lái, lái chiếc xe thể thao rời khỏi chỗ đậu xe, cô tò mò hỏi: “Sao lại nói như vậy.” “Vết thương trên môi mình là do Thẩm Trí Ninh cắn.”



“Rầm!” Đầu chiếc xe thể thao đâm vào đuôi một chiếc xe việt dã.



Lâm Na tỏ vẻ mình bị hoảng sợ, cô không để ý đến tình huống của chiếc xe yêu quý, quay lại nhìn chằm chằm Thịnh Kiều Dương, nhấn từng câu từng chữ, hỏi lại: “Cậu nói là, môi cậu bị Thẩm ma vương cắn rách?”



Thịnh Kiêu Dương gật đầu: “Đêm qua mình uống hơi nhiều rượu, cậu cũng biết, bây giờ mình đang ở cùng anh ta mà



Sáng hôm nay, anh ta đột nhiên cắn mình một cái, còn nói như vậy mới công bằng, nói hôm qua mình đã nói thích anh ta, còn bảo anh ta hôn mình...”



Nói đến đây, Thịnh Kiêu Dương hơi khó chịu, nhưng cô vẫn nói tiếp: “Anh ta nói anh ta không chịu, mình liền nhào tới cắn anh ta.”



“Không phải chứ?” Lâm Na như đang nghe một vở kịch



“Anh ta..



đúng là trên môi anh ta có một vết thương.”



Lâm Na nhìn Thịnh Kiêu Dương, Thịnh Kiêu Dương nhìn Lâm Na, hai người nhìn nhau không nói gì.



“Kiều Kiều, sau này cậu đừng uống rượu nữa!” Sau một lúc lâu, Lâm Na mới thấm thía nói.



Thịnh Kiều Dương để trán, rầu rĩ đáp lời: “Mình cũng nghĩ vậy.”



Cả hai lần say rượu đều phát hiện mình tự tìm đường chết trêu chọc Thẩm ma vương



Lần đầu tiên xông vào phòng tắm lúc Thẩm ma vương đang tắm, lần thứ hai trực tiếp cắn rách mỗi người ta



Thịnh Kiêu Dương cũng không dám nghĩ lần tiếp theo sẽ như thế nào, tuyệt đối còn kích thích hơn trò mạo hiểm



Cho nên, vẫn nên cai rượu đi! Lúc này tâm trạng của Thịnh Kiêu Dương giống như một người theo chủ nghĩa ăn thịt lại bị ép gặm rau mỗi ngày



Cô rất thích uống rượu, bởi từng không thể uống nên có cảm giác uất ức của một con sâu rượu cố gắng kiềm chế



Đương nhiên cô uất ức, bây giờ cơ thể đã khỏe mạnh, muốn uống rượu gì, muốn uống bao nhiêu đều được



Nhưng cô lại không được động vào rượu, cái này không khác gì một kẻ ăn hàng không được ăn bất kì cái gì ở bên ngoài.



“Mình xuống xe xem thử.” Lâm Na xuống xe.



Đầu xe bị đâm đến hơi biến dạng, đuôi chiếc xe jeep chỉ bị trầy sơn một chút



Bởi vì đang vội, Lâm Na không ở lại lâu, cô ấy chụp hình, để lại một tờ giấy ghi chú trên cửa sổ xe bên ghế lái của chiếc xe jeep, rồi lái xe đưa Thịnh Kiêu Dương đến thẳng khách sạn tổ chức lễ đính hôn.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom