• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (20 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1110

Chương 1110: Ôi thật là xấu hổ (1)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
80665.png

Xem ảnh 2
80665_2.png
4ghĩ như vậy, nàng nghiêng đầu đề nghị với hắn: “Này Bách Lý Cẩn Thần, lúc nào đó rảnh rỗi hai ta cùng đi thuyền đi?” Sau đó ở trên thuyền nàng thử hỏi lại xem sao?



Dường như Bách Lý Cẩn Thần biết rõ động cơ trong lời nói nàng, hắn mở mắt ra nhìn lướt qua nàng chứ không nói gì, chỉ là ánh mắt kia nhìn nàng giống như đang nhìn một tên ngu si. Hắn nhìn được một lúc thì đứng dậy, xoay người đi đến lều vải mà nàng đã chuẩn bị cho hắn.



Lần này sắc mặt Lạc Tử Dạ thật sự trở nên khó coi: “Này!”



Nàng gọi một tiếng, đối phương không định đáp lại nàng, sải bước đi mất.














Lạc Tử Dạ tức giận nhìn chằm chằm vào bóng lưng3hắn, thở sâu mấy hơi. Trong lòng nàng cũng biết cho dù nàng có tức chết thì con người lạnh lùng này cũng sẽ không quay đầu lại, cho nên tiếp tục tức giận cũng chỉ làm khó bản thân, không có ích lợi gì.

Nàng dốc sức nén cơn giận xuống, tức tối cầm cây gỗ thọc vào đống lửa vài cái, trong lòng tự an ủi mình: Lạc Tử Dạ ngươi là một người co được giãn được, ngươi nhất định không được yếu đuối, không được dễ dàng bị người ta chọc cho tức chết, ngươi phải kiên cường lên!

Nàng bắt đầu nghi ngờ rốt cuộc là tính tình của mình quá nhỏ nhen hay tên Bách Lý Cẩn Thần này là loại người luôn làm cho người ta tức giận.

Đám binh sĩ thấy sắc mặt2Lạc Tử Dạ đần thối như là vật thể không xác định trong nhà xí nên không ai dám đến trêu chọc nàng, tất cả mọi người đều việc ai nấy làm, sau khi ăn uống no đủ thì đi canh gác tuần tra.

Bọn họ chỉ có hai nghìn người, quả thật rất dễ bị phục kích, lúc tuần tra cẩn thận một chút vẫn hơn.

Mà Lạc Tử Dạ lại bình tĩnh hơn bọn họ rất nhiều. Sau khi tức giận xong, nàng cảm thấy vẫn không thể vì một tên Bách Lý Cẩn Thần lạnh lùng cao ngạo mà bỏ bê, ngược đãi dạ dày bé nhỏ của mình, lúc trước giận đến không muốn ăn, giờ nàng cứ nướng ít đồ ăn. Lạc Tử Dạ ăn no xong liền dặn dò: “Để lại một số2người canh gác tuần tra, những người còn lại có thể đi ngủ, quản lý chỗ này cứ thoải mái một chút, mọi người còn phải ở đây hai ngày nữa!”

“Hả?” Có người bối rối.

Đây không phải là một chỗ rất khó lường hay sao? Sao phải ở lại đây hai ngày? Hay là Thái tử điện hạ có tính toán gì? Trong lòng mọi người đều nói không nên lời, Thượng Quan Ngự hỏi thẳng: “Thái tử điện hạ, rốt cuộc ngài định làm gì?”

Dù cho nàng có tính toán gì đó, tốt xấu gì cũng phải nói với bọn họ một tiếng, không rõ ràng như thế này làm sao bọn họ yên tâm được.

Mà lúc này Tiêu Sơ Cuồng cũng đã trở về hồi báo: “Khởi bẩm Thái tử điện hạ, mạt tướng đã cho9người truyền tin tức mà ngài dặn dò rồi. Nói Nhiếp chính vương điện hạ cho ngài hai trăm ngàn quân nhưng ngài sĩ diện nên chỉ dẫn theo hai nghìn người, song lúc tới gần Lâu Lan, sau khi ngài suy nghĩ lại thì bỗng nhiên cảm thấy sợ, vì vậy hạ lệnh dựng trại, không dám tiến xa hơn một bước!”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom